Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33
b* ng*cnhỏcủa An Dương dồn dập co rút, gắt gao trừng A Đoàn. A Đoàn cũngkhôngnhượng bộ, vẫn đanh khuôn mặtnhỏlại,rõràngtrênmặthiệnchữnóilà làm được. An Dương vểnh cái môi, trực tiếp đặt mông xuống đất bắt đầu khóc lóc om sòm.
“ Trượt tay…”
mộttay Hứa Tĩnh Ngữ túm lấy cổ chân A Đoàn,mộttay chống xuống đất, căm tức nhìn A Đoàn.
“ Còn có ở phòng bếp, lá senđãđược đưa qua, chúng ta ăn cháo sen!”
“hiệntại, đại tỷ tỷ cảm thấy chính mìnhkhôngsai, là An Dương công chúa sai?’’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hơi hơi bĩu môi, vừa ủy khuất vừakhôngbiết phải làm sao.
Trần thị nhắc đến Thái tử, Hứa Tâm Dao cũng tập trung nhìn A Đoàn, bình tĩnh nhìn,khôngbỏ quamộtchút gì.
Hứa Tĩnh Ngữ hítmộthơithậtsâu còn chưa kịp đáp lời,đãnghe thấy thanhâmA Đoàn hít khí, sau đó liền nhìn Tiểu Béo ngón tay chỉ cổ tay của mình “ Đại tỷ tỷ bị thươngđãsưng thành thế này, a nương mau gọi đại phu đến!”
“ Lúc trước đại tỷ tỷđãnóichính mình sai, ta còn tưởng đại tỷ tỷđãbiết những lời này,hiệntại xem ra là ta nghĩ sai rồi.”
Trực tiếp giương giọngnóivề phía sau kêu “ An Dương ngươi cònkhôngra, muốn trốn đến khi nào!’’
Ai biết được A Đoàn lại gật đầu, chững chạc.
Đừngnóitrách phạt, An Dương cùng A Đoàn cùng nhau lớn lên, chưa bao giờ thấy nàng ấy đối với nô tài tức giận.
An Dương lập tức liền vui vẻ, xem như là người thức thời, lạikhôngnghĩ tới A Đoànsẽnhư vậy, thần sắc lạnh lẽo, biểu tình rất phức tạp, lúc trầm ngâm lúc lại cười, thỉnh thoảng lại liếc nhìn A Đoàn, cònkhôngmau đến dỗ ta! Từ trước đến nay A Đoàn đềukhôngchiều theo tính tình của An Dương, thấy nàng như vậy, trực tiếp quay đầu nhìn Trần thị cườinói: “ A nương, ăn đài sen!”
A Đoàn lúc này mới vui vẻ, mắt lại thành hình trăng lưỡi liềm, khuôn mặtnhỏnhắn thỏa mãn, đưa tay vỗ vỗ bả vai Hứa Tĩnh Ngữ nghiêm túcnói“ Thái tử ca ca cũngnói, biết sai mà sửa chính là đứa bé ngoan, đại tỷ tỷ biết sai, về sausẽkhôngtái phạm.”
“ Ha Ha.” Cẩm Túthậtsựkhôngnhịn được nữa, đặc biệt nhìn An Dương công chúa tủi thân sắp khóc đến nơi. A Đoàn lẳng lặng nhìn qua, mắt đenkhôngnhìn ra cảm xúc gì. Cẩm Tú điều chỉnh thân mình nghiêm túc lại, cố gắng khống chế vẻ mặt của mình hướng về phía An Dương “ Mời công chúa theo nô tỳ.”
Thế nhưng còn muốnnóicho mẫu hậu biết!
A Đoàn cúi đầu nhìn thoáng qua lá sen bị ném xuống đất, mặtkhôngchút thay đổi ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn An Dương,mộtphản ứng cũngkhôngcó, thậm chí ánh mắt cònkhôngchớpmộtcái. Ngược lại với An Dương, kiên trìmộthồi nhìn lung tung về bốn phía, cuối cùng lại yên lặng ngồi xổm đem lá sen nhặt lên.
Chờ Hứa Tĩnh Ngữ rờiđi, Trần thị liền trực tiếp đem A Đoàn dùng sức ôm vào trong ngực “ Con này, tiểuyêu, như thế nào lại thông minh như vậy! Những lời nàythậtsựlà Thái tử điện hạ dạy con?’’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Tại sao?”
Hứa Tĩnh Ngữ trợn mắt há hốc mồm,khôngnghĩ tới A Đoàn dùng những lời này đổ lỗi cho mình, nhất thời sửng sốt,khôngbiết nên đáp lại như thế nào.
Vừađiđến bên cạnh A Đoàn liền dời tầm mắt lên người Hứa Tâm Dao, lúc ánh mắt Hứa Tâm Daođangkhó hiểu, tiến lên lôi kéo tay nàng ta “ Nhị tỷ, tỷ chắc cũngđãmệt, hay bảo nha hoàn đưa người về phòngđi.’’ Nghiêng đầunóidáng vẻthậtđúng là đángyêu. Hứa Tâm Dao nghĩ A Đoàn có phải haykhôngnhắm đúng lúc nàng muốn đỡ Hứa Tĩnh Ngữ, dừng động tác khom người lại, cũng cùng A Đoàn bắt đầunóichuyện.
“ Trời nóng, lòng bàn tay thường ra mồ hôi, trượt tay cũng là chuyện bình thường.”
Ngồi xổm xuống bình tĩnh đối diện với ánh mắt Hứa Tĩnh Ngữ.
An Dương liếc mắt nhìn Hứa Tĩnh Ngữ cònđangnằm sấp dưới đất, bĩu môi theo Cẩm Tú rờiđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghiêng đầu nghĩ lạimộtphen.
A Đoàn đưa tay xoa xoa đầu của mình “ Là ta nhớ sai?’’ Nghiêng đầu cẩn thận suy nghĩmộthồi cuối cùng như trước xác định “ Là đại tỷ tỷ ngườinói,khôngliên quan đến An Dương công chúa. Nếukhôngliên quan đến nàng ấy, vậy là người sai, vậy còn muốn ta làm cái gì? Ta nhớ lầm, đại tỷ tỷkhôngcónóinhư vậy?’’
Cả ngườikhôngngừng vung loạn,mộtchút hình tượng của công chúa cũngkhôngcó,mộtbên lăn loạnmộtbên khóc than cònmộtbên gào khan cổ “ A Đoàn là đại bại hoại, tasẽkhôngbao giờ ….chơi với ngươi nữa’’
Những người khácđãbuồn cườikhôngnhịn được, ngại An Dương là công chúa,khôngai dám ở trước mặt nàng cười, chỉ là bả vai đều có chút run run, ngay cả Trần thị môi cũng mím thànhmộtđường thẳng tắp. Tất cả mọi người đều nhìn nét mặtkhôngthay đổi của A Đoàn,khôngbiết nàngsẽphản ứng thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bị A Đoàn chèn ép lại bị Trần thị cấm túc, Hứa Tĩnh Ngữ sắc mặt đỏ lên, gắt gao cắn môikhôngnóimộtlời mặc cho nha hoàn đem mình đỡđira ngoài.
Trong lòng thở dài, cất bước tới chỗ Hứa Tĩnh Ngữ.
A Đoàn vùanóichuyện vừa lôi kéo Hứa Tâm Daođivề phía trước, dừngmộtchút, chân phảikhôngđộng đậy được.
Hứa Tĩnh Ngữ thầm hận, cúi thấp đầukhôngnóicâu nào.mộtlúc sau, bên tai truyền đếnâmthanh của A Đoàn có chút đáng thương “ Đại tỷ tỷ nhanh trả lời!”
Thấy A Đoànkhôngđể ý tới mình, An Dương nhướng mày, nghĩ cũngkhôngnghĩ trực tiếp đem lá sen trong tay vứt xuống đất.
Ánh mắt A Đoàn nheo lại “khôngcho Hoàng hậu giáo huấn ngươi, ngươi nhất định biến thành hình tượng công chúa điêu ngoa! Nhất định phảinóicho Hoàng hậu nương nương, ta tuyệt đốikhôngmuốn ngươi biến thành cái dáng vẻ ấy, rất xấu!’’
Thế nhưng lại bị con nhóc năm tuổi giáo huấn!
A Đoàn đem lờinóihoàn chỉnh của Ngô Đồng thuật lại, sau đó liền pháthiệnnương cùng nhỉ tỷ tỷ đều ngây người. Bĩu môi, dùng sức vặn vẹo từ trong ngực Trần thị thoát ra.
Khóe miệng nhếch lên, trong mắt bình tĩnh “ Thái tử ca cađãnóiqua, gặp được người thế mạnh hơn ngươi,khôngquảnsựtình nguyên nhân, quá trình, kết quả là vì cái gì, đều là lỗi của ngươi.khôngcần biết là ngươi đúng, gặp tình huống này cũng tuyệt đốikhôngthể cãi, đều là ngươi sai.’’
“ Đối với huyết mạch tương thân thế nhưng lại mặc kệkhôngmàng!’’
Lần đầu tiên thấy A Đoàn ngươi ép người, cảm giác cũngkhôngtệ, ta còn tưởng rằng ngươi chưa bao giờ trách phạt ai!’’
Qua hồi lâu, Hứa Tĩnh Ngữ mới trông mongnóiramộtcâukhôngđaukhôngnhột.
mộtđiểm phiền não cũngkhôngcó, giống như,mộtchút tâm tư dư thừa đềukhôngcó.
“ Khụ, khụ khụ….’’
khôngđể ý tới An Dươngđangtrêu đùa, A Đoàn đanh mặt lại “ Ta muốn đem chuyện ngày hôm naynóivới Hoàng hậu nương nương!’’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vậythìcứ ở trong phòng nuôithậttốt,khôngcó việc gìthìtốt nhất đừngđira.
Ngây thơ, khờ dại.
Chân A Đoàn vừa dùng sức tránh khỏi tay Hứa Tĩnh Ngữ.
Trần thị xem kịchđãđủ, A Đoàn cũng cảm thấy đạicônươngđãnhận sai, lúc này nghe được A Đoànnóinhư vậy, cũng liền vội vàng hùa ý nhìnmộtchút, cũng kinh hô “đãthành như vậy, bọn nha hoànđanglàm cái gì, cònkhôngmau đỡ đạicônương trở về phòng nghỉ tạmđi!’’
Hướng mặt Hứa Tĩnh Ngữ nhìn,khônghề bỏ qua nét mặt oán hận nàng ta vừa mới thu hồi, rũ mi mắt, ngây ngô hỏi “ Đại tỷ tỷ muốn làm gì?” Hứa Tĩnh Ngữkhôngthể tin nhìn bộ dạng ngây thơ của A Đoàn “ Tam, tam muội muội, ngươi thế nhưngthậtnhẫn tâm! Cho dù thân phận của ta hèn mọn, nhưng ta cũng là tỷ tỷ của ngươi!”
“ Được, nhưng mà ngươi cũngkhôngthểmộtcâu cũngkhônghỏi a!”
nóithật, Hứa Tâm Daothậtsựkhôngnghĩ đỡ Hứa Tĩnh Ngữ đứng lên, nàng tathậtphiền phức. Vừa rồi lúc An Dương công chúa vung roi, ý nghĩ cầu tình, đại bá mẫu ra lệnh liềnkhôngquản, cũng coi như là cho nàng bậc thangđixuống. Nhưnghiệntại công chúakhôngcó ở đây, tốt xấu gì mình cùng nàng ta cũng ở dướimộtmái nhà, nên giữ cho nàng ta mặt mũimộtchút.
Cuối cùng đều bị Trần thị cùng Hứa Tâm Dao coi thường, xung quanh nha hoàn đều có bộ dạng xem kịch vui, qua hồi lâu, Hứa Tĩnh Ngữ mới cúi đầunóinhỏmộtcâukhôngthể nghe được “ Là ta sai…!” Tay trong áo hung hăng nắm chặt, gân xanh đều nổi lên.
nóixong cũngkhôngchờ A Đoàn trả lừoi, đột nhiên hăng hái chạy vài bước đến bên cạnh A Đoàn, mặt mày hớn hở “ Tuy rằng ta ở sau tấm bình phong nhìnkhôngquárõràng, nhưng mà nghe rấtrõ!”
Quamộtthời gian vết thươngtrêncổ tay bầm tím càngrõràng hơn, tay như người già, liếc mắtmộtcái có thể nhìn ra.
Lại dặn Hứa Tĩnh Ngữ “ Ở trong phòng dưỡng thươngthậttốt, thân thể tốt liền trở ra.’’
Ngẩng đầu nhìn thấy A Đoànđangđấm đấm cẳng chân, môi vểnh lên “ Chân ngồi đến tê rần” Mắt to bình tĩnh nhìn, chờ Hứa Tĩnh Ngữ nhận sai.
“ Ta vì cái gì phải hỏi?”
rõràng chính là Hứa Tĩnh Ngữ trêu chọc mình trước, mình vì mặt mũi A Đoàn nênđãrất nhường nhịn, là bản thân nàng ta lòng thamkhôngđáy! Hơn nữa khi A Đoàn trở về mình liền thu tay, còn biết ý tứ của nàng, tốt khoe xấu che, trực tiếpđitheo nha hoàn tránhđi.
Hết lần này lần khác đều là bộ dạng của tiểu hài tử!
hiệntại Hứa Tĩnh Ngữthậtsựkinh hãi, tay chống lui về sau hai bước, khuôn mặt hoảng sợ, giống như A Đoàn là hồng thủy cùng thú dữ. Tuy rằng chỉ gặp mặt A Đoàn vài lần, mỗi lần đều có Trần thị ở cùng. A Đoàn đều biểuhiệnra ngoàimộtmặt ngây thơ đángyêu, lúc ở cùng Trần thị, cười đều rất vui vẻ.
Trần thị cùng Hứa Tâm Dao hoàn hồn, theo A Đoàn nhìn về hướng sau, quả nhiên An Dương công chúa từ sau tấm bình phong từ từđira,mộtmặt di chuyểnmộtmặtkhôngvui “khôngphải ngươi bảo tađisao, ta phối hợp với ngươi như thếkhôngtốt sao!’’
Tiểu Béo cầm ngón tay người bên cạnh mình cười trộm “ Cẩm Tú tỷ tỷ, mang công chúađirửa tay.’’
Hứa Tĩnh Ngữ thở hổn hểnkhôngđược,rõràng là mình bị ép, ngươi ủy khuất cái gì cơ chứ!
“ Được, tối nay chúng ta ăn cháo sen, ănthậtnhiều nha!”
“ Hừ!”
“ Chờ khi sở hữu tất cả rồi chuẩn bị tốt, xác nhậnkhôngcó sơ hở, đến lúc đó tìm đến ngườiđãtừng lăng nhục mình.’’
Editor: An Nhiên
Chương 33
Chỉ cần cùng A Đoànnóichuyện, Trần Thịsẽ100% đáp ứng, A Đoàn hiểu lòng Trần thị, ánh mắt nhìn nhau cười như có nhưkhông.
“ Thái tử ca ca cònnói, nếu mình trong thế yếu, giữ lấy mạng là quan trọng nhất, mặc kệ như thế nào, sống sót mới có thể được việc. Tham sống sợ c·h·ế·t cũng tốt, nằm gai nếm mật cũng tốt, chỉ cần sống sót mới có thể tăng cường lực lượng của mình.’’
Lúc cùng An Dương đụng vách tường, vốn cho là lúc A Đoàn trở về, có thể châm ngòi ly giánthìquá tốt.khôngnghĩ tới,thậtkhôngnghĩ tới từnhỏsinh hoạt trong cung, tam muội muội chẳng sợ cái gì quy củ còn chưa bắt đầu học, thế nhưng cũng tinh khôn. Cònnhỏnhư vậy,đãbiết từng bước ép người.
Trong ngực Trần thị A Đoànkhôngngừng vặn vẹo, đấu tranhmộthồi lâu liền pháthiệnkhôngnhúc nhích được gì, trực tiếp ghé vào trong ngực Trần thị phồng miệng “khôngphải, là Thái tử ca canóicho Tiểu Giang công công nghe, con ở bên cạnh nghe được vài câu.”
Cho dù là bị roi làm bị thương, dù An Dương dùng sức đánh, cũngkhôngnặng cho lắm, nhiều nhất chỉ là nhìn có chút dọa người mà thôi. Nếuđãkhiến Hứa Tĩnh Ngữ thảm như vậy, Trần thị cũng liền thành toàn cho nàng ta.
Cúi đầu nhìn, là Hứa Tĩnh Ngữđanggiữ lấy cổ chân của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.