Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9 : Lay động.
Đất cứng nay đã hóa thành một miếng thịt sôi lên sùng sục, nghi ngút hương khói của dị năng. Còn bản thân khối chướng khí này không khác gì một con dòi bọ, đang di chuyển một cách từ tốn đầy kinh tởm.
Theo sự chỉ đạo của Bách Lý Yên Bức, những người già cùng trẻ nhỏ theo cậu di chuyển về cổng làng phía Bắc hướng về Thiên Khải Phong phồn hoa. Còn những người ở lại sẽ giúp sức mang những nhu yếu phẩm cùng hành trang của những người khác.
"Trước mắt phải để những người tộc nhân vô tội rời đi trước đã." Bách Lý Thanh Danh nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thì trong không gian truyền đến những thanh âm
Sau đó tam trưởng lão dịch chuyển vào ba góc của trận pháp rồi cùng nhau phát ra linh lực. Hình thành ba cột khí với ba màu sắc khác nhau.
Sau đó thì lão chủ động nói:
Cũng trong thời gian này.
Cho nên Bách Lý Thanh Danh bèn dịch chuyển đến vòng tròn trung tâm trận pháp rồi cắm Sán Bổ tại nơi đó cho hoàn thành nghi thức. Rồi liền rời đi ra bên ngoài mà chờ đợi sự xuất hiện của tam trưởng lão.
Bách Lý Thanh Danh trả lời trong chính sự hoài nghi của bản thân. Đồ Sơn nghe thế thì đưa ra một chút dự đoán.
Chân vừa chạm xuống nền đất Đồ Sơn đã ngay lập tức nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, liền mở giọng nói.
Giọng điệu run rẩy vì vui sướng thoát ra từ cuống họng của Yên Bức. Sự chấp thuận này khiến gánh nặng của cậu như đã được gỡ bỏ xuống, một xúc cảm không thể diễn tả bằng lời.
Cuộc chiến bên ngoài kia đang đi đến hồi cao trào. Đi kèm với lượng chướng khí khổng lồ tích tụ mỗi lúc một hung hãn. Chưa bao giờ lượng chướng khí lại nhiều đến như vậy. Dù rằng xưa nay từng xảy ra không ít cuộc chiến lớn nhỏ, cũng chưa đạt được khối lượng bằng hiện giờ.
Bách Lý Thanh Danh nhìn vào những kỷ niệm hiện hữu xung quanh mà mà trong lòng vương vấn nỗi buồn chia ly. Chưa kịp để lão rơi những giọt nước mắt đau buồn.
Nói đoạn, cả ba người cầm quyền trượng đang cầm trên tay thật mạnh xuống đất. Rồi song thủ đan thành hình dạng ấn thủ.
Thiềm thừ tinh " Bách Lý Tôn" Hắc Ngư tinh "Bách Lý Đồ Sơn" Hà tinh "Bách Lý Giang".
Bách Lý Tôn là người trầm tính nhất, lão vừa bước ra đã chấn chỉnh lại những ngươi khác về thái độ của bản thân.
Về cơ bản mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu một thứ.
Sán Bổ được chủ nhân tộc Bách Lý đời thứ mười tám thu phục sau đó phong ấn và truyền lại cho đến tận bây giờ. Chính vì lẽ ấy, khiến lão rơi vào trầm tư suy nghĩ bất giác tự tạo cho bản thân một mê cung không có lối thoát.
"Là ai?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ cần có người châm ngòi, thì cảm xúc của những yêu nhân ở đây như gió đẩy thuyền, cứ thế mà xuôi theo.
Khí tức cuồn cuộn chẳng khác gì thác đổ truyền vào bên trong trận pháp.
"Hắn muốn tìm thứ đó sao? Vậy thì chúng ta tuyệt đối không thể để hắn toại nguyện."
Dù rằng những yêu nhân này không trực tiếp nói ra những lời tử tế, nhưng bọn họ cũng đã hiểu được tâm huyết mà Bách Lý Yên Bức dành cho họ, thông qua cảm nhận của bản thân, họ đã tin những điều mà cậu nói.
Điều này đã khiến lão trăn trở rất nhiều, liệu rằng có một thế lực nào khác nữa. Đang ẩn mình hành động hay không. Chìm đắm trong nhiều sự suy tính, bất giác lão rùng mình sợ hãi, tay cầm gậy không tự chủ được mà run lên vài trận.
Nói đến đây, lão thở dài đầy nặng nề. Rồi mỉm cười như trút bỏ gánh nặng.
Sự thật vẫn luôn phải học cách chấp nhận nó, dù có nghiệt ngã đến mức nào.
Những sự im lặng không nói nên lời.
Dù thân già có một chút khó khăn, nhưng Bách Lý Thanh Danh vẫn chống gậy thần khí đi đến giữa khoảng sân trước nhà. Sau đó vận lên chân khí.
Chướng khí bên ngoài làng đã di chuyển đến bên kia bờ Nam hồ Vọng Xuyên. Chỉ còn một chút nữa thôi, là nó sẽ xâm nhiễm toàn bộ vật chất nơi này. Quãng đường của nó đã đi qua đã để lại một tử lộ độc tố.
Thấy vậy, Bách Lý Thanh Danh cũng gật đầu nhẹ đáp lễ.
Gió nổi lên.
"Chẳng lẽ kẻ đó, đến đây là vì thứ này."
Tuy nhiên do tuổi đã cao, vừa dùng một chút sức lão đã thở không ra hơi, mồ hôi đổ xuống như tắm. Dù vậy với tinh thần trách nhiệm cao, lão cũng đã gắng thực hiện được điều bản thân cần làm, chỉ trong vòng chưa đầy nữa nén nhang.
Cuối cùng thì người kế vị ngôi trưởng lão cũng đã được lão xác định mà không hề đắn đo nữa.
"Được! Vậy thì chúng ta bắt đầu."
"Chúng tôi sẽ theo cậu."
Những lời nói chân thành xuất phát từ trái tim đã làm lay động những tầm hồn cứng cỏi nhất.
Chương 9 : Lay động.
Tiếng kẻng báo hiệu vang lên từ phía cổng làng. Truyền nhanh trong không gian tĩnh lặng đến thẳng tai của Bách Lý Thanh Danh khiến lão giật mình mà bừng tỉnh.
"Những đứa trẻ này..."
Tất cả những biểu cảm đó đều đã hiện hữu trên từng cá nhân tộc Bách Lý lúc này. Hai chữ "từ biệt" sao mà khó nói đến thế.
"Đừng có ăn nói trống không như vậy, chúng ta còn chưa chào đó."
Nội trong vòng nữa thì thần sẽ hội họp lại như đã định. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa nói, ánh mắt của lão chăm chú nhìn vào thứ bản thân đang cầm. Đó là một cây gậy đen thoạt nhìn có vẻ bình thường. Nhưng thực tế nó là một thần khí thượng cổ với tên gọi "Sán Bổ".
"Cám ơn...cám ơn mọi người."
Những tiếng khóc thút thít.
....
Trong đám đông một lời nói không biết là của ai đã vang lên đại diện cho tất cả:
"Xem ra ta cũng phải hoàn thành việc của bản thân, để không bị lũ trẻ bỏ lại phía sau."
Từ khoảng sân trước ngôi nhà của mình, Bách Lý Thanh Danh đã quan sát mọi chuyện đang diễn ra, nhìn thấy Bách Lý Yên Bức đau cùng đau, buồn cùng buồn với tộc nhân thì lão không giấu được sự hài lòng.
Tức thì bức màn không gian được xé ra. Theo sau đó là ba nhận dạng bán yêu từ tốn xuất hiện.
Keng...keng...keng.
Trong thời khắc quyết định này.
Xẹt... xẹt...xẹt,. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những cơn đau xé lòng không dám bộc lộ.
Được sự nhắc nhở, cả ba người đều đồng loạt cúi đầu hành lễ với Bách Lý Thanh Danh cho đúng nguyên tắc.
Những yêu tinh này đã tự nguyện bỏ lại cơ nghiệp trăm năm của gia tộc mình mà lựa chọn rời đi, nhằm duy trì sự sống. Suy cho cùng không ai chống lại được nỗi sợ khi đối diện với sinh tử, cho nên dù có đội mồ sống lại thì tổ tiên của tộc Bách Lý cũng không thể làm gì khác được.
"Con đã thực sự trưởng thành rồi, ta rất tự hào về con đấy."
Chuyện vui dù rằng đã khiến tâm trạng được cải thiện đi phần nào, nhưng vấn đề trước mặt lại đang khiến lão đau đầu hơn rất nhiều.
"Ta gọi ba người về, vì có lượng chướng khí lớn đến mức không thể kiểm soát đang hướng về phía chúng ta, cần phải thu kết giới lại và rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt."
"Tình hình này xem chừng đã có chuyện lớn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa nghe được thông tin này, họ liền thay đổi sắc mặc.
Khi nét vẽ cuối cùng được chấm xuống nền đất thì đó cũng là lúc một trận pháp được hình thành, phủ kín bề mặt sân. Nó mang theo một màu xanh lam huyền lục, với những vòng tròn xếp chồng lên nhau bên ngoài là một hình tứ giác.
Ba người họ là tam trưởng lão Bách Lý tộc, thực lực đã chạm đến đại đạo cảnh giới Thần. Độ tuổi của họ đều trong khoảng lục tuần trở lên chứ không hề thấp.
Thời gian gấp rút.
Họ lần lượt là:
"Không rõ, nhưng có vẻ là một kẻ ẩn mình nguy hiểm."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.