Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10 : Khó khăn.
Chương 10 : Khó khăn.
"Mọi người chúng ta đi thôi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vốn dĩ trận pháp cần đến bốn đại yêu tinh mới hoàn thành được, nhưng vị trí khuyết đó không có cá thể phù hợp để thế vào. Trên thực tế Bách Lý Thanh Danh nếu tình trạng sức khỏe của lão cho phép lão đã có thể tham gia giúp sức.
Chướng khí đi đến đâu là mang theo sự hủy diệt đến đó. Theo thời gian cứ thế nó nhân rộng phạm vị ảnh hưởng lên toàn bộ khu vực.
Tuy nhiên có một điều nên biết.
Buộc những động vật thủy sinh một là c·hết hai là biến đổi. Chỉ có một số ít may mắn thoát nạn vì đã nhận ra từ sớm nhưng số lượng đó không đáng kể.
Tuy nhiên sức của lão đã kiệt.
Từ đó nước trong hồ Vọng Xuyên cũng đã biến đổi. Hóa từ trắng trong thành đỏ thẫm và cuối cùng là tím.
Đùng!
Chưa đến nữa ngày, nó đã biến một khu rừng phủ xanh màu lá thành một tử lâm nhuộm đầy mùi vị c·hết chóc.
Vì ba đại yêu tinh phải làm thay việc cho bốn nên sức ép sẽ tăng thêm rất nhiều. Tam trưởng lão Bách Lý đã dùng gần như tám phần khả năng của chính mình nhằm thúc đẩy quá trình thu kết giới diễn ra một cách nhanh chóng.
Tam Trưởng lão không bỏ cuộc, họ tiếp tục truyền chân khí vào trận pháp, đồng thời đẩy mạnh hơn lượng phát chân khí của bản thân. Sự gia tăng đột ngột về cường độ khiến không gian bị ảnh hưởng.
"Chúng ta sẽ c·hết sao?"
Tình hình đang diễn biến không mấy khả quan.
Tuy nhiên.
Vừa thấy kết giới được kéo lên. Họ lập tức di chuyển ra bên ngoài một cách nhanh nhất nhằm hỗ trợ những tiểu yêu đang chạy loạn trong khu rừng, điều hướng chúng về một hướng an toàn.
Lúc dấu hiệu của c·ái c·hết mỗi lúc một rõ ràng.
Nhận ra điều này.
Trôi qua nữa canh giờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không ổn rồi! Chúng ta cần ít nhất nửa canh giờ nữa mới có thể khiến kết giới kéo lên được. Như vậy là quá muộn."
"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác phải cố thêm chút nữa, nguyện rằng thượng đế cho chúng ta thêm chút thời gian."
Dòng chảy chân khí phát ra không đáng là bao. Lại càng khiến tình hình trở nên rối ren hơn. Ba người vừa phát công vừa phải để tâm đến lão.
Tuy vậy.
Cứ ngỡ như muốn cuốn phăng đi mái nhà lợp lá của trưởng làng.
Lời nói của họ đi đôi với hành động rối ren, không thống nhất. Người thì muốn ở lại chờ đợi các trưởng lão hội quân rồi mới đi, kẻ thì muốn đi trước vì chướng khí đã đến rất gần. Ai cũng có cái lý riêng của mình.
Tất cả chỉ dựa vào những gì đã được lưu truyền lại từ đời trước. Nếu như họ muốn thu hồi thì cần hai yếu tố, thứ nhất chính là trận pháp thứ hai là thần khí Sán Bổ.
Do chờ đợi quá lâu mà không có chuyển biến gì khiến Bách Lý Yên Bức cảm thấy bất an cậu tự vấn bản thân:
Ngoài đứng yên khấn nguyện mọi chuyện thành công thì lão không thể làm gì khác.
Trước tình hình này, Bách Lý Yên Bức không thể bỏ đi được. Cậu phải lãnh đạo họ về chung một mối. Vậy nên cậu phải tạm gác lại chuyện tư mà lo việc công.
Là bạn thân của cậu từ nhỏ, Tiêu n Nhi chỉ cần nhìn thoáng qua là biết cậu đang suy nghĩ gì. Nàng cũng hiểu không nên để mọi chuyện tiến triển như vậy, liền chủ động mở lời khuyên nhủ.
Bên phía nhóm của Vân Nam.
Huống chi khi nãy lão đã dùng chút sức kiệt mà khai mở trận đồ. Nhìn lão lúc này hơi thở ngắt quãng, mồ hôi ướt đẫm trán cũng đã phần nào hiểu được tình trạng của lão đang ở mức độ nào.
"Phải cố trụ vững, dù chúng ta hy sinh cũng phải để lại máu mủ cho tộc Bách Lý truyền đến đời sau. Ta cũng sẽ tham gia."
Cơ chế có thể tóm gọn như sau.
Khi hết thảy tộc nhân còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì kết giới được kéo lên, theo đó để lộ ra con đường đất đi xuyên qua cánh rừng. Thấy vậy các yêu nhân liền hối thúc.
"Để ta đi xem thử"
Tình hình mỗi lúc một tệ đi theo thời gian.
Không cần nói cũng biết, cả ba người đã nhanh chóng xuống sức nghiêm trọng, họ đã dồn hết khả năng của bản thân nhằm kéo nhanh thời gian trận pháp xoay chuyển nhưng e rằng mọi chuyện không đơn giản đến như vậy.
Đây là lần đầu tiên bọn họ tiến hành việc thu hồi kết giới, bởi vì trong suốt ngàn năm qua họ chưa từng làm điều này.
Nói đoạn cậu đi trước dẫn đường, theo sau là đoàn dân đông tay mang vác hành lý lũ lượt rời khỏi làng.
Thì ngôi làng Bách Lý đã bị chướng khí nuốt chửng hoàn toàn. Không còn bất cứ thứ gì còn đọng lại kể cả một chút vấn vương kỷ niệm.
Mặc dù vậy.
Đang phiền muộn thì được hồng nhan cho chút lời động viên. Nên Yên Bức vô cùng cảm kích, gật đầu cảm ơn. Giây phút này cậu đã vững tin hơn rất nhiều (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn họ tuy số lượng ít nhưng tinh nhuệ. Dù chưa từng đối diện với những thứ như thế này trước đây. Nhưng họ đã được đào tạo vô cùng bài bản, kèm với tu vi tu hành không hề tệ nên hầu như mọi chuyện đều diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Thời gian càng trôi thì lòng của cậu càng nóng như lửa đốt, thế là cậu nhất chân lên định bụng sẽ quay về nhà xem xét tình hình.
Thời gian đã gần như bắt kịp họ thậm chí sắp vượt qua.
Khi thần khí Sán Bổ hấp thụ năng lượng của Huyệt Ngưỡng chân khí( tâm pháp của tộc Bách Lý) đến ngưỡng thích hợp, khiến nó chuyển từ sắc đen thành xám rồi hóa đỏ là thành. Khi đó kết giới mới được kéo lên.
Bách Lý Tôn nghiến răng thở gấp:
Nhưng lúc này nó mới chuyển được phân nửa sang màu xám. Đồng nghĩa quỹ thời gian của họ là không đủ.
Dấu hiệu đầu tiên đã đến. Vòng tròn trung tâm đã có chuyển động một chút tuy không nhiều nhưng đã khởi sắc hơn trước.
Hướng về phía những yêu nhân, cậu nói:
Gió thổi mạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chuyện gì đang diễn ra mà phụ thân lại chậm trễ như vậy."
Còn những tộc nhân ở cổng làng thấp thỏm lo âu chờ đợi. Chứng kiến khối chướng khí lướt đi chậm rãi trên mặt nước mà đến khiến tim họ đập nhanh, tay chân run rẩy không ngừng.
Nếu được sẽ hội quân với nhóm của Bách Lý Yên Bức tại Thiên Khải Phong.
Đến đầu giờ Thân.
Tự hỏi.
Từ trên cho đến bên dưới mặt đất, tất cả đều đã bị xâm thực. Nó biến đổi tất cả những thứ mà nó chạm đến, kể cả mạch nước ngầm được xem là sự sống của dân làng Bách Lý trong phút chốc cũng đã không còn.
Vẫn chưa có bất kỳ dấu hiệu khởi sắc.
Mặt đất rung chuyển.
Nhưng cách đây không lâu, lão đã b·ị t·hương bởi một trận chiến vô thưởng vô phạt với người trong tộc. Cộng thêm tuổi già, chân khí không còn luân chuyển mượt mà như trước. Nên tình trạng của lão lúc này hoàn toàn không thích hợp đảm đương nhiệm vụ.
Tưởng chừng sắp nứt đôi.
Đồ Sơn liền trấn an tinh thần.
Họ chỉ cần làm nó xoay chuyển nhanh theo chiều thuận thì đại công cáo thành.
"Đi thôi, ta không muốn c·hết."
Khiến những bốn đại yêu tinh trước sân nhà đổ mồ hôi lạnh vì căng thẳng.
Một âm thanh chói tay từ đâu đó trong làng vọng ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Yên ca, huynh cứ yên tâm. Ở với lão gia gia là tam trưởng lão, tuyệt đối người sẽ bình an vô sự. Cho nên chúng ta hãy đưa mọi người rời đi cho đúng với căn dặn của người."
Chướng khí đã đi được quãng đường khá lớn, chỉ còn chưa đầy nửa dặm đường nữa là đến biên giới giáp ranh với kết giới.
Độ chừng nữa nén hương sau.
Bách Lý Thanh Danh nói:
Nói đoạn, lão dịch chuyển đến góc tứ giác còn lại và bắt đầu vận sức.
Bỗng ngay khoảnh khắc ấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.