Cây Ô Liu Màu Trắng
Cửu Nguyệt Hi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22-2
Haingười đều yênlặngchốclát,theo đuổitâmtưcủamìnhmà bước đi.Thỉnhthoảng khôngcẩnthận bả vainhẹnhàngcọ xátrồilặng yêntách ra.
Anhliếcnhìncômộtcái,trongmắt vẫnlà ýcười: “Khôngcần vội.”Lạihỏi,“Cô đihaithángrồi,chừngnào vềnước?”
Đêm đã khuya,rượuchớm say.Nhữngngườitrẻtuổitùytiệnnhảymúa.
TốngNhiễmbị kẹp giữa anh vàbức tường,không thấy được tình huống bên ngoài. Tiếngbướcchânngàycànggần,cô hơi sợhãi,nhưngkhông hiểu saolạicó cảm giác antâm.
“Mấy ngày nay cô vẫn ổn chứ?”Lý Toản cúi đầu,nhẹ giọnghỏi cô.Như là sợ đánhthứctoàthànhhiếm khi yên ả này,ngay cả nói chuyện cũng nói nhỏ.
“Ừm.”
Tiếngbướcchâncànggầnhơn,cô căng thẳng đến mức taychạmkhắpnơi,không cẩnthậnđụngvàolòngbàn tay anh. Côgiậtmìnhmuốndi chuyểntay,nhưng lạiđánhbạokhôngrờinữa.Khôngbiếtanhcó cảm nhận được haykhông,nhưng khôngnắm tay cô, c*̃ng không tránh né. Lòng bàn tayanhvà nắm đấmcủacô cứthếchạmvào nhau.
Lý Toản nhìn thấy, nhất thời khôngbiếtphảichănglà rượu làm loạn, hỏi cô: “Muốn khiêu vũ không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
TốngNhiễmmỉmcườinhìnanh rời đi, không khỏi hít sâumộthơi ngướclên,thànhphốCáp Pha vềđêm,bầutrờilà màu xanh đen, rấtsâulắng.
Côhỏi: “Cónguyhiểmhơnlầntrước không?”
Côcắnmôi,tim đậploạn xạ;anhcảnh giácnghiêng đầunhìnrangoài.
Lý Toản nói: “Tôi đưa côvề nhé!”
“Lạnh à?”Anhhỏi.
Cólẽ do âmnhạccủa đêm đó quáthoảimái,mùirượu quá ph*ng đ*ng.Ngaycả ánh đèncũngmờmịtnhư sương,nhưmộng dẫnngườicách xachiếntrường.
“Không nói chính xác được.Ngày nào đó cấptrên có mệnh lệnhthì phải lậptức đi.”
“Ừ.”Anh nói,“Bây giờ chỉ cóhai chúngta,nhảy sai cũng không có ai cười cô.”
Cônhắmmắtlại,tay phải không kìm đượcnhẹnhàngnắm áo ở eoanh.
TốngNhiễmhỏi:“Bạncủaanh đều ởlại đó à?”
Bên kiachỗngoặtcótiếng bướcchân,làmột đámngười đang bướcnhanhtới gần đây.
Mà lúc anhthốtra lời này, lòng anh cũng hơirốiloạn,dời ánh mắt c*̃ng dời đichủ đề, nói: “Đi thôi.”
Anh vừachuẩn bị đưatay đỡthìcô đã đứng vững vàng,đànhthutay về.Bởi vì đã khiêu vũ xong.
Tiếngbướcchândầndần đi xa,Lý Toản vẫn imlặngchờđợi.
Côcứnhớ đinhớlại khiến khuônmặtcũngnónghổiluônrồi,không khỏichàchàhaimá.
Một khúc hoàn tất, Lý Toản buông côra,lùi lại một bước, làm nhưthậtmà cúi chào lịch thiệp.
Anhbị độngtác của cô chọc cười,khóe môi cong lêntrong đêmtối như có như không.
“Chắc là quân đội chính phủ.”Lý Toản nói,“Có điều gần đây cấm đi lạiban đêm,bịbắt gặp sẽ kiểmtra cảbuổi,phiền phức lắm.”
Từngchi tiết của đêm naycó thể lưu trữtrong đầucô rất lâu, rất rấtlâu.
Cô đangchờanh đi,anhcũng đangchờcô vào.
Thangmáyđi lên. Côtựavào tườngthangmáy,ngửađầucườikhanhkhách.
Đêm đennhưmực,haingườichútâm vàocon đường dướichân,chỉcótiếnghítthở yên ổnhòacùngtiếng gióthổimảnh giấy xẹt qua.
TốngNhiễmlậptức lắc đầu: “Tôi nhảy không tốt. Khônggiốngngười ngoại quốc trời sinh biết khiêu vũ đâu. Tôimà chạy nhảy chắc chắn rất xấu hổ.”
Haingười khôngnói gìnữa,yênlặng bước đi.
Con đườnglát đá gập ghềnh,Tống Nhiễm xoa xoamắt,nhìn khôngrõlắm,đi bộ bướccao bướcthấp.
Mãi cho đến khiâm thanhcuốicùngbiếnmất,con đườnglại khôi phục sự yêntĩnh.
TốngNhiễmnhẹnhàngcười, LýToảngiơ cổ taycô lên, cô xoay tròn dưới cánh tayanhrời xa rồilạixoayvòngtrở về trước mặt anh.
Anhcườicười,vẫytaychào,chạychậm quacon phố.
Đầu Tống Nhiễm vẫncònchoáng,phảimấtmấy giâymớitừtừ quay đầulại.
Đangmuốnrẽ quamộtcon đường,Lý Toảnnhậnra gì đó,chợt kéo Tống Nhiễm dừnglại.Ngóntrỏanh đặttrênmôilàm độngtác imlặng,chămchúlắngnghe.
Anh vàcô đềuchẳng biết khiêu vũnhiều,rượucànglàmnhịpchânthêmmậpmờlay động,thỉnhthoảng vanhẹ vàonhau,lạithỉnhthoảng vachạmmũichân,hơithở quấn quýtnhưcónhư không.
“Sao vậy?”
Sasinđangtròchuyện vuivẻ cùng cô sinh viên kia. Màcác ngườibạn của LýToảnđã sớm bịbaoquanhbởinhữngcô gái trẻ.
TốngNhiễmcònđangxác định phươnghướng, LýToảnchợthỏi:“Muốn khiêu vũkhông?”
“Không có.”Cô mím môi cười,hai gò má ửng đỏ,đôi mắt ngậm nước,nhìnthẳng vào anh.
Khuônmặt Tống Nhiễmthoángchốcnóngnhưlửa đốt.
Chương 22-2
Đámngười kiangàycàng gần,đilướt qua đầuconhẻm,Lý Toản vôthứcnghiêng về phía sau ẩnnấp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô sửng sốt: “Khiêu vũ?”
Haingườicứ đứng đấy,imlặng đốimặt.
“Ừ.”
Beta: Onion2109
Đã đi đếncuốicủacon đườngcuốicùngrồi,Tống Nhiễmchậmrãi đi đến bậcthang khách sạn,quay đầunhìn Lý Toản: “Tôi vào đây.Trên đường vềanhnhớchú ýantoànnhé.”
“Lý Toản?”Anh cười khẽ,“Trước đó không phải luôn gọi A Toản A Toản à?”
Đâynào phải khiêu vũ,rõrànglàcẩnthậnmà bí ẩn dò xétmua vui.
Lòngcô tràn đầy ngọt ngào không nói nênlời,chạychậmvàokháchsạn,khókhănkéo cánhcửa lưới sắt ra,đi vào thang máy cũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
TốngNhiễmthảlỏngtay,đầu lơ mơ,nhỏgiọnghỏi:“LýToản... xong chưa?”
Lý Toản xem xéttìnhhìnhxungquanh rồilậptức ôm Tống Nhiễm lách vào conhẻmnhỏ gần đó.
Rượuxônglên đầu, khuônmặt cô ửngđỏ.Lý Toản nhìn thời gian, nói: “Muốnvề chưa?”
Côra khỏithangmáy,đóngcửalưới sắtlại,vẫncười đi quahànhlang.Vừamởcửa,cánhcửacủacăn phòng phía saucũngmở,người bêntrong dùngtiếng Trung gọi: “Tống Nhiễm.”
Rất nhanhbộ đồngụytrang biến mấttrong mànđêm.
TốngNhiễm“Ừm”mộttiếng. Người từtrênghếchâncao trượtxuống, chân cóchútbủn rủn. Thế màcô đã vôtìnhuốngbốn ly rồi.
Haingườitrở về,dần dầnrời xa không khí quấn quanhmùirượu.
Anhnhẹnhàng ôm eocô,cô khoát vào vaianh,bàntayhaingườinắmlấynhau.Anhluilạimột bước,cô bị dẫn dắttiếnlên;anh xoaytrònmộtcái,côcũngtheo đónhẹnhànglượn vòng.
TốngNhiễmquayđầunhìnbọn họ, lại nghiêngđầu với vẻmặthướngvề đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đêm khuya,trongconhẻmnhỏ yêntĩnh,ánhtrăng êm ái,nhưtrải xuốngtừngthướclụatrắng.
Sau lưng Tống Nhiễmkhôngcònchỗ lui, mặc cho lưng anhva nhẹ vào mặtcô.Mùi cơ thểcủađàn ông xen lẫnmùithuốc súngập vào mặt.
Ánhmắtanhchậmrãi dời đi,chỉhướngcửa quán bar: “Đithôi.”
Anhbước chậm rãitheo cô,nói: “Hầu như mỗi ngày đều phábom.”
“Ừm.”
Một giây sau, Lý Toản cười ratiếng, cúiđầusờ lên mũi, nói: “Tôi điđây.”
“Ừm.”
“Không có.”Cô giống như một con vịt con xoa xoa cánhtay mình,“Tôi đang mặc áo khoác mà.Lúc nãy ởtrong quánbar rất nóng,nhưbây giờ mát mẻ lắm nè.”
TốngNhiễmc*̃nggiảvờ kéo váy, đáptrảbằngđộngtác khẽ nhún đầu gốikhông chuẩn.
Edit:Eimi.103
“Vậy làtốt rồi.”Côthở nhẹ,nói,“Tôi xem rồi,nơi nàyhình như không cóbán vòng dây đỏbình an,chắc là khi về nước mới cóthể mua cho anh.”
Côthậtthà gật đầu: “Tôi biếtrồi.”
“Ồ.”Cô gõ gõ cái đầu ngày càng nặng nề,không chú ý dưới chân,giẫm phải một phiến đá nghiêng.Cơthể côhơi lắc lư,bả vai đụng vào cánhtay anh rồi nhẹ nhàng sượt qua.
Lý Toản cúi đầunhìnchâncô,ánh mắt lại dời lênmặt cô, cười hỏi: “Uống nhiềurồi à?”
Anhbị cô nhìn nhấtthời nghẹn lời,nhưng ngẫm lại c*̃ng không có gì nói nên dùng câu kia: “Cô chú ý antoàn nhé.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánhtrăng dịu dànglà âmnhạc imlặng,bướcchân gõtrên phiến đá xanhlànhịp điệucủatráitim.Giữatrời đấttĩnhmịch,chỉcó bứctườngnát đầy vết đạncùng khói bụichứng kiếnhếtthảy.
Cô gậtcái đầu bắt đầutrởnênnặngnề,nói: “Ừm,muốn vềrồi.”
Lúc đứng lại bình thường,đầucô hơi lung lay, đúng làcó chút choáng.
Tronglònggiậtmìnhgợnsóng,rồilại tự nhiên như chưa từng xảyra gì.
“Ổn lắm.”Cô ngẩng đầu lên,đôi đồngtử đen láy chứa đầy ánh sao,như nướctrong màn đêm,chânthành nhìn anh,“Đến vùngbiên giới,đếntrungtâmthành phố,đến khu giao chiến,còn đi đến khu sinhhoạt nữa.Anhthì sao?”
Ban đêm,gióthổimátmẻ.
Lý Toản đibêncạnh,cúiđầu nhìn bước chân của cô.
Anhmới đi vàimấy bước,lạingoảnh đầulại: “Tống Nhiễm.”
“Hả?”Cô vẫn đứngtrênbậcthang,đôi mắt lóe sáng nhìn anh.
TốngNhiễmvà Lý Toản nhìn nhau.
Haingườimộttrướcmột saura khỏi quán bar.Cửalớn đónglại,tiếnghát vàrượungon đều bị bỏlại phía sau,trướcmặtlàconhẻmnhỏhẹpmờtối.Gió đêmlướt quatiền sảnhhơilạnh.
Đi đến đườnglớn,tầmnhìnrộnghơn.Thànhlầucổ kính ởhai bên đường pháchoạra đườngnétnămthángtangthương.
TốngNhiễmhỏi:“Đámngười vừarồilà ai?”
Anhcất khẩu s·ú·n·g,bướcmột bước,quay đầunhìncô,ánhmắtnhưmuốnnóirồilạithôi.
Như lần trước rời khỏi Gia La,ngaycả cơ hộichàohỏicũngkhôngcó.
Vòngqua chỗ ngoặt,đi qua mộtconđườngnữalà tới khách sạn.
Anhmỉmcườilắc đầu.
“Tôi sẽ ở Cáp Phathêm vài ngày nữa,nếu vẫn không xác địnhtiếptheo đi đâuthì chắc sẽ về nước.Anh sẽ ở Cáp Phabao lâu?”
“Ồ.”
Một tay kéo côra sau lưng mình, một tayrútsúngtừ trong bao s·ú·n·g ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.