Càng Béo Anh Càng Yêu
An Tựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5
Thẩm Nham khó khăn ngoái đầu lại nhìn 3 người khác vẫnđangthờ ơ, họđãquá quen với cảnh này rồi, "Ư..., các em giúpanhchút đượckhông?"
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Daisy cười cười, "Đúng thế, ấn tượng đầu tiên mà Phương tổng của chúng ta dành cho người khác là vô cùng thân thiện, nhưng mà, trăm ngàn lần đừng vì thế mà thiếu cảnh giác, người nào mới nhìnđãthấy ôn hòathìkhi nổi giậnsẽcàng đáng sợ. Người nào mặt ngoài có vẻ lạnh lùng, ngược lại có thể là kiểu người ngoài lạnh trong nóng, dễnóichuyện, ví dụ như Tổng giám đốc tiền nhiệm của chúng ta,anhtrai của Phương tổng."
Thế cònanh,anhcó thích emkhông?
Thẩm Nham quả nhiên còn chưađi, thấycôtađixuống, ánh mắt lạnh lùng.
"anhnhớrõmà."
Diệp Vi bịanhta nhìn như vậy, khuôn mặt bỗng trở nên trắng bệch, khẽ cườimộttiếng, "Chỉ là rủ Quả Quả cùng chơi thôi mà, saoanhcăng thẳng thế? Sao? Sợ cậu ấy nhìn thấy tất cả mọi người gọi em là ‘Bang chủ phu nhân’ à?
"Thiên tài luôn luôncôđộc." Phương Cảnh Xán thở dài, bày ra vẻ mặt trời sinhđãbị xa cách.
Diệp Vi ngay lập tức trở nên kích động, "Thẩm Nham! Em là bạngáiquang minh chính đại củaanh, vì sao phải dấu dấu diếm diếm mờ ám vậy, thậm chí chỉ có ở trong game em mới được gọianhmộttiếng "Ông xã", rồi cả lễ hội lần trước, lúc em COS Lạc Y,anhcũng sợ cậu ta để ý. Bây giờ còn muốn em trơ mắt nhìnanhvà cậu ta ôm ôm ấp ấp, quan hệ mập mờ! Rốt cụcthìai mới là bạngáicủaanhhả?anhtự nghĩ lại xem, có công bằng với emkhông?anhnóilà choanhthời gian, em cho, bây giờ chúng tađãkết đôi được hơn 3 tháng rồi,anhcòn muốn em nhẫn nhịn tới khi nào nữa??!!"
Daisynóimộtcâukhôngrõràng xong liền rờiđi, để lại Tiêu Quả Quảmộtthânmộtmình bất an.
Điều kiện làm việc của tập đoàn Phương thị khá thoải mái, cũngkhôngyêucầu nhân viên phải mặc những bộ trang phục nghiêm túc và cứng nhắc. Nhưngcôvẫn mặcmộtbộ Tây trang đậm màu, tuy rằng vừa nhìn liền biết là "Ma mới", nhưng cũngkhôngquá khác người.
"khôngcần cảm ơn."
Buổi tối, Tiêu Quả Quả mời mọi người tớimộtnhà hàng cá nướng gần trường học, ngoài bốncôbạn cùng phòng,côcòn mời thêm Thẩm Nham và Lương Gia Bình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hôm nay Boss mặcmộtbộ Tây trang sáng màu, trông trẻ hơn rất nhiều, mỉm cười ôn hòa,rõràng làmộtquý công tử văn nhã, ôn nhuận như ngọc, nhưmộtluồn gió xuân thổi tới. ThựcsựTiêu Quả Quảkhôngthể đem người đàn ông trước mặt liên tưởng với người "khi tức giậnthìrất đáng sợ" theo lời Daisy được.
Thẩm Nham quan tâmnói: "Công việc có ổnkhông? Đừng làm quá sức,anhđãsưu tầm tư liệu về luận văn giúp em. Tí nữasẽđưa cho em."
"Ừ." Diệp Vi khéo léo đáp lại, hai tay nắm chặt, móng tay đâm mạnh vào trong lòng bàn.
Bây giờđãlà sinh viên Đại Học năm thứ 4 nên hầu như họkhôngcòn khóa học nào nữa, chỉ còn thực tập và luận văn thôi, 2 sinh viên cùng phòng với Thẩm Nhamđãvề quê trước rồi.
"Chúc mừng Quả Quả!"
Lý giải theo nghĩa đen và nghĩa bóng, đại khái Daisy muốnnóichocô2 việc, thứ nhất là cảnh cáocôđừng tưởng rằng Boss có vẻ dễ gầnthìmuốn làm gì cũng được, thứ 2 là nhắc nhởcô, tâm tình của Boss gần đâykhôngtốt lắm?
"Từ lúc 4 tuổi, em đều chờanh18 năm, cũng chưa thấy được món quà sinh nhật mà em muốn!" Tiêu Quả Quả oán giận kéo cổ củaanhta.
Những lời nàycôvẫnkhôngdámnóira khỏi miệng,côvùi đầu vào ngực - nơi trái tim củaanhtađangđập, "Sắp đến sinh nhật của em rồi, Cục Đá......"
trênmặt Thẩm Nhamhiệnlên nét áy náy, cuối cùng cũng xoay người lại, lau nước mắt cho Diệp Vi, "anhmới là ngườinóixin lỗi, để em phải nhẫn nhịn, sắp đến sinh nhật của Quả Quả rồi,anhcam đoan, đợi qua sinh nhậtcôấy,anhsẽnóirõvớicôấy, được chưa?"
"Em vui mà! Cục Đá, Cục Đá......"
Tiêu Quả Quả phẩy tay, "khôngcần đâu, luận văn emđãxong từ lâu rồi!"
"Người gặp việc vuithìtinh thần cũng thoải mái hơn thôi!"
"khôngsao, công việc quan trọng hơn,anhsẽgiải thích với Thương Khung, đến lúc đó tìm số của Hàn Tinh Đăng Nhĩ. Mấy ngày nay mỗi ngàyanhđều mở 2 account cùng nhau làm giúp em."
Nhưng mà Tiêu Quả Quả cũngkhôngdám hỏi ra miệng, nếu Bossđãcho,côsẽnhận. Quay đầu xem lại tư liệumộtlần nữa, trợ lý cá nhân, chắc cũngkhôngkhác gì người đại diện, về phương diện quản lý chắcsẽkhó hơn, việc này phải từ từ học hỏi mới được.
Lúc này Tiêu Quả Quả mới cảm thấy dễ chịu hơnmộttí, tuycôrất ghét việc cảm xúc của mình dễ dàng bị tác động như thế, nhưng những năm gần đây, thích Thẩm Nham gần như trở thành thói quen khắc sâu vào trong xương cốt rồi, làm thế nào cũngkhôngbỏ được, với cả chính bản thâncôcũngkhôngmuốn bỏ.
Diệp Viđanggắp cá trong nồi lẩu, nghe thấy thế,côliền nhìn Thẩm nhammộtcái, rồi nhiệt tình đáp lại: "Đúng vậy! Quả Quả, cùng chơiđi! Dù sao gần đây cậu cũng rảnh! Công việc cũng kiếm được rồi!"
"Emđãgặp Phương tổng rồi, cảm giác thế nào?" Daisy hỏi.
Đến cả "Bà xã" cũng gọi ra được, Mục Daokhôngcòn lời nào đểnói(→_→), "Đừng có cố gắngmộtcách ngốc ngếch! Mìnhnóinày, có phải cậu vui sướng quá sớm rồikhông? Cậu xác định chắc chắncôấy chưa có bạn trai chứ?"
"Làm gì mà hí hửng vậy? Đây là tư liệu về công ty bên Pháp lần trước cậu bảo mình chuẩn bị!”
Mục Dao nhíu mày, "Ở đâu ra thế?"
Phương Cảnh Xán trở về văn phòng của mình, Mục Daođãchờanhở bên trong,côcó vẻ hơi mất kiên nhẫn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn người mới đến, Tiêu Quả Quả vội vàng đứng lên, "Phương tổng!"
"Quả Quả, chừng nàothìcậuđilàm?" Hùng Bảo Đình hỏi.
Thực ra, vừanóixong Tiêu Quả Quả lại hối hận, đưa cái này cho Boss hình nhưkhônghay cho lắm?nóirẻ cũngkhôngđúng,thậtra là chủ cửa hàng tổ chức mua 1 tặng 1 đấy chứ......
Ba người khổ khổ sở sở đỡ Tiêu Quả Quả lên lầu.
(Hil: Trời sinhmộtcặp..... cẩu nam nữ)
Tối hôm đó, Tiêu Quả Quả uống say như c·h·ế·t, sau đó say khướt ôm cổ Thẩm Nham,khôngchoanhtađi, "Cục Đá...... Cục Đá......"
Hùng Bảo Đình vội vàngnói: "Nhanhđitìm thôi! Mìnhđivới cậu!"
"Ngày kia mìnhđi."
Mấy người nàynóichuyện lòng vòngthật......
Thẩm Nham nắm chặt tay, như thểkhôngmuốn tiếp tục cãi nhau vớicôta,nóixong liền quay người bỏđi, mới bước được vài bướcđãbị người đằng sau ôm chặt lấy.
Dưới tầng Ký túc xá
*
Mục Dao nhịnkhôngđược muốn chửi thề, "Thẩm mỹ khác người còn chưa tính,đãthế mỗi tháng luôn luôn có mấy bữamộtngàymộtđêmkhôngngủ yên nữa......"
Tống Kiêm Hà nghe họnóichuyện đành thở dài, về phương diện này Tiêu Quả Quả rất ngốc nghếch, cố gắng cái rắm ý, nếu Quả Quả có thể bắt được Thẩm Nham vào tay cậu ấythìtêncôsẽviết ngược lại.
Tiêu Quả Quả đứng dậy, bưng ly rượu lên, uốngmộthơi cạn sạch, "Cám ơn chư vị! Tasẽtiếp tục cố gắng!"
Saumộtlúc trầm lặng, cuối cùng Thẩm Nham mới mở miệng: "Nếu emkhôngchịu được, chúng ta có thể chia tay."
Hôm sau nữa, Tiêu Quả Quả bắt đầu chính thứcđilàm.
Nhìn bộ dángkhôngthèm bận tâm củaanh, Mục Dao hơi lo lắng, "Này, gần đây cậu khỏe hơnkhông? Vẫnkhôngngủ được à? Mình thấy sắc mặt cậu hình như tốt hơn rồi."
Phương Cảnh Xánđiđến trước mặtcô, đưa chocômộttập hồ sơ, "Làm quenmộtchút."
Phương Cảnh Xán tránh xa mấy bước, "Đừng,anhcủa mình cũng tìmkhôngbiết bao nhiêu bác sĩ rồi, mỗi ngày về nhà mình còn phải gặp mấy người đó,hiệngiờ nghĩ đến bác sĩ là mình thấy đau đầu rồi. Còn cậu, cứ nhìn thấy thân hình gầy nhom của cậu trước mặt là mình phát hoảng, còn đau đầu hơn cơ!"
Ặc, bình thường Bosssẽđưa cho trợ lý tư liệu đầy đủ về bản thân à? Thậm chí còn note lại số di động cá nhân ởtrên, cả QQ, WeChat, địa chỉ nhà nữa...... Còn tỉ mỉ hơn cả tư liệu ngôi sao, nghệ sĩ nộp lên người đại diện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đừng nhiều lời, mình có quenmộtbác sĩ, có thuật thôi miên rất giỏi, cậu có muốn thửkhông?"
Tiêu Quả Quả oán hận, lén véo hông Tống Kiêm Hàmộtcái, Tống Kiêm Hà dừng tay, oằn người, chỉ thiếu nước gào thét lên.
Tiêu Quả Quả tiếp tục câu chuyện ban nãy, hơi chờ mong nhìn Diệp Vi, "Đượckhông? Mình chơi dở lắm......"
Diệp Vi cười rộ lên lộ ra 1 bên lúm đồng tiền, "Cảm ơnanh! Còn nữa, cám ơnanhđãgiúp em sửa luận văn, em mờianhmộtly!"
Thẩm Nham nhấpmộtly rượu, nhìn Tiếu Quả Quả, rồinóivới Diệp Vi, "Bạn của Quả quả chính là bạn củaanh."
"Đến đến, mọi người cạn ly, chúc mừng đại tiểu thư cuối cùng cũng thoát khỏi ma trảo củaanhcôấy!"
Đồ Loli bạo lực! Ra taykhônglưu tình gì hết!
Phương Cảnh Xán mặt mày hớn hở chấp nhận lời mời kết bạn của Tiêu Quả QuảtrênWeChat. Hiệu suất làm việc của Bảo bối tốt quá! ( ̄ー ̄)
Lúc ăn đếnmộtnửa, cái tên Lương Gia Bìnhkhôngbiếtđãđược người đẹp nào gọi điện kêuđirồi, còn lại vài người bọn họ tiếp tục ăn, ăn xong cá nướng lạiđiăn tiếp đồ tự nướng, ăn xong còn góimộtphần Tôm Rồng[1] cay mang về, cuối cùng Hùng Bảo Đình ôm cái bụng tròn xoe của mình, khóc, "Tròn Tròn, mình hận cậu......"
*
"Sao lại kì quái? Thời nhà Đường, toàn dân lấy béo là đẹp, thích mập mạp sao lại kì quái được?khônglẽ mình là hoàng đế Đường triều chuyển thế vào?" Phương Cảnh Xán phản bác lại.
"Huh, 2 người vừanóichuyện về game online kia phảikhông?" Tiêu Quả Quả hỏi.
Phương Cảnh Xán lấy điện thoại ra "Click"mộtcái, chụp cậu cây kia, sau đó gửi đến bạn bètrênWeChat,nóimộtcâu như thể đó là điều đương nhiên: "Mập như thế làm sao có bạn trai được?"
"Thế nào,đãquen việc chưa?" Phương Cảnh Xán tùy ý hỏi, như thểđangnóichuyện với bạn thân, khiến đối phươngkhôngý thức được từ từ thả lỏng.
Bị ghét bỏ, Tiêu Quả Quả bất mãn, phụng phịu, "Đâu có khoa trương như vậy?? Ít nhấtthìem cũng hy sinh thân mình mang niềm vui đến cho mọi người mà! Chính ra làanhkhôngmuốn mang em chơi cùng......"
Tiêu Quả Quả bị nụ cười tỏa sáng như trân châu ngọc bích kia làm cho choáng váng, bật thốt lên: "Boss,anhthíchkhông? Tặnganhchậu cây này đấy!"
"Còn dámnóilà Hoàng Đế nữa! Nếu như cậu là Hoàng Đế, chắc chắn cũng là Hôn quân!"
Sau khi tới, nhânsựmangcôđithăm quan công ty, giới thiệu làm quen với các đồng nghiệp khác, sau đó sắp xếp người đón tiếpcô.
Sau khi về đến phòng, đột nhiên Diệp Vi sờ túi mình, "Hình như mình để quên ví ở quán tự nướng rồi!"
Diệp Vikhôngthể tin được nhìnanhta, "anhnóichia taythìchia tay,anhcoi em là gì vậy?"
Thẩm Nham sững sờmộtlát, rất nhanh liền tỉnh táo lại, tránhđiánh mắt củacô, "Ừ ừ,anhđãbiết! Mau lên tầngđi! Nghỉ ngơi sớm chút!"
Haizz, sao vừa nhìn thấy khuôn mặt đóthìcôlại quên hết mọi thứ chứ,khônghổ danh là Boss, dễ dàng khiến người khác mất cảnh giác.....
"......" Mục Dao đỡ chán, "thậtsựmuốn đánh c·h·ế·t cậu! Cũngkhôngbiết là niềm đam mê kì quái này của cậu từ đâu ra? Như thể từ lúc mình quen biết cậu, cậuđãnhư vậy rồi,khônglẽ là từ trong bụng mẹ mang ra?"
"anhđây! Đứng vững vào...... haizzz,đãbảo em đừng uống nữa mà em cứ uống!"
"Rất tốt!" Tiêu Quả Quả vội vàng gật đầu.
"Cậu ra vẻ vừa thôi!" Phương Cảnh Xán thuận miệng đáp lạimộtcâu, cẩn thận đặt chậu Tinh Mỹ Nhân lên chỗ dễ thấy nhấttrênbàn.
Phương Cảnh Xán chạmnhẹvào lá cây mũm mĩm kia, "Bà xã mình đưa nó cho mình, tên là Tinh Mỹ Nhân, cùngmộtcặp với Đào Mỹ Nhân của bà xã mình, đángyêukhông? "
"Cám ơn, tôi rất thích." Phương Cảnh Xán khẽ nhếch môi, những ngón tay như bạch ngọc bưng chậu Tinh Mỹ Nhân lên, "Về sau có gìkhônghiểuthìcứ trực tiếp hỏi tôi."
Cây Đào Mỹ Nhân (桃美人)
"Đương nhiên! Nó rẻ lắm, cũngkhôngđáng bao nhiêu......"
Diệp Vi dán chặt vào lưnganhta, nghẹn ngào, "Đừngđi...... Cục Đá, đừngđi...... Xin lỗi, xin lỗianh, chỉ là em quá để ýanhmà thôi! Em biếtanhcũng có nỗi khổ riêng. Em sợ, sợanhdưới áp lựcsẽthànhmộtđôi vớicôấy, em có cảm giáckhôngan toàn, Cục Đá, em cái gì cũngkhôngcó, chỉ có mìnhanh, xinanhđừng bỏ lại em......"
Vừa nghe thấy giọngnóinhẹnhàng của Thẩm nham, bao nhiêu "bài học xương máu" đều bịcôquẳng bayđiđâu hết luôn, "Cũng được!"
[1] Tôm Rồng (小龙虾) hay còn gọi là Crawfish đó, nó là tôm nhưng lại có 2 cái càng cua.
"Cây mọng nước? Đángyêuthật." Phương Cảnh Xán bật cười. Đến cả cây trồng cũng đángyêukhôngkém gì người trồng cả.
[2] Cây mọng nước - Succulents (多肉植物), ở Việt Nam vẫn thường gọi là Cây Hoa Đá, tuy nhiên Cây Hoa Đá chỉ là 1 loại thuộc giống Cây mọng nước. Cây mọng nước làmộtchủng loại thực vật có họ hàng với cây xương rồng.
"À, đây làmộtloại cây mọng nước, cây màu xanh gọi là Tinh Mỹ Nhân. còn cái bên trong trắng bên ngoài hồng kia gọi là Đào Mỹ Nhân.[2]."
Sắp gãy cổ rồi!!!!
"Vậythìtốt rồi." Thẩm Nham cười cười.
"Diệp Vi!" Thẩm Nham khẽ quát.
Chương 5
Suốt quãng đườngđiTiêu Quả Quả đều bình thản đối mặt với những ánh mắt đầy nghi ngờ cùng tò mò của mọi người, vì thế Daisykhôngthểkhôngcư xử thân thiện vớicôthêm vài phần, tốt bụng nhắc nhởcôvài câu.
"Đúng rồi Thẩm Nham, tuần này em hơi bận,khôngcó thời gian tham gia trận chiến sắp tới của Bang,anhnóivới họmộttiếng giúp em! Nhất là Thương Khung, em sợ cậu ấy lại nổi đóa lên!" Diệp Vinói.
Đối với lời chỉ điểm của Tiền bối, Tiêu Quả Quả trịnh trọng gật gật đầu, "Cám ơn chị Daisyđãnhắc nhở."
*
"Diệp Vi, em có ý gì?"
Đột nhiên, "Choang"mộttiếng vỡ vang lên.
Tiêu Quả Quả đương nhiênkhôngthểnóithẳng là "rất ngon", suy nghĩmộtlúc rồi đáp: "Cảm giác khá dễ gần,mộtngười giản dị thân thiện......"
Lần nào cũng như vậy, Tiêu Quả Quả im lặng nhìn miếng cá Thẩm Nham gắp chocô, nghe hai người bạn thân thiết nhất của mình đàm luận những chuyện màcôkhôngbiết,côcảm thấy như mình là người ngoài vậy, rất khó chịu.
"Em cũng đừng lo lắng quá, phần lớn thời gian Phương tổng vẫn bình thường. Chỉ là, lúc này lại vào đúng phầnnhỏthời gian bất thường."
Sau khi Phương Cảnh Xán rờiđi, Tiêu Quả Quả càng lúc càng hoang mang,côthậtkhôngthể tưởng tượng đượcmộtngười tỏa sáng chói lòa như ngọc vậy, khi tức giậnsẽra sao.
"Sao thế?"
Cây Tinh Mỹ Nhân (星美人)
"Cục Đá, em thíchanh......"
Phương Cảnh Xán quét mắtmộtvòng đánh giá phòng làm việc củacô, thấytrênbàncôđặt 2 chậu câynhỏxíu, lá cây tròn trịa mập mạpmộtcách kì lạ, Boss hơi ngạc nhiên: "Đây là cây gì?"
"khôngcần, mình tựđicũng được, các cậu chăm sóc Quả Quảđi."nóixong liền vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
"thậtsao?"
Sau khi trở lại phòng làm việc của mình, Tiêu Quả Quả bắt đầu vùi đầu xử lý này nọ, bỗng có tiếng gõ cửa vang lên.
Mục Dao đen mặt, trực tiếp cầm tập hồ sơ trong tay đánh tới.
Lương Gia Bình cười khanmộttiếng, vộinói: "khôngcó việc gì,khôngcó việc gì,khôngcẩn thận trượt tay, cái bát rơi xuống ý mà! Người đẹp, nhờcôlấy giúp tôimộtcái bát nữa!"
"Mời vào!"
Tiêu Quả Quả vừa mở ra, hai mắt trợn tròn, bên trong hồ sơ là toàn bộ tư liệu cá nhân về Phương Cảnh Xán, đều là những điềukhônghề có trong tài liệu của bên nhânsự. (⊙▂⊙)
côthậtsựkhôngmuốn ăn nữa, nhưng mà kỹ thuật nướng của Tiêu Quả Quả tốt quá! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Quả Quả ngửa đầu nhìnanhta, ánh mặt ngập nước nhìn chăm chú, bên trong tràn đầy tình cảmyêumến củacôgái, trong nháy mắt khiên timanhta đập thình thịch.
Tống Kiêm Hàđãluyện Taekwondo nhiều năm, dễ dàng dùng cánh taynhỏnhắn củacôxách Tiêu Quả Quả về, "Muốn dùng chiêu "chimnhỏnép người"thìcũng nên nghĩ tới cân nặng của mìnhđãchứ??đi! Cậu ngàn chénkhôngsay cơ mà, mượn rượu giả điên cái gì??"
Tiêu Quả Quảâmthầm ghi nhớ, dù sao cũng phải cẩn thận.
"Cụng ly!"
"Vậy còn em, em có nghĩ choanhkhông?" Ngay từ đầuanhđãtừngnói,anhkhôngmuốn làm tổn thương Quả Quả, emnóilàkhôngsao, em có thể choanhthời gian, từ từ cũng được, nhưng giờthìsao, em lúc nào cũng bức báchanh!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
khôngđợi Diệp Vinóitiếp, Thẩm Nhamđãmở miệng trước: "Hay là thôiđi, em chơi dở lắm, còn nhớ lần đầu tiên em chơi cùnganhkhông? Lúc đó mọi người còn định đặt cho em biệt danh "Quán quân thích c·h·ế·t", còn nhớkhông??
Thẩm Nham gắpmộtmiếng thịt bò chocô, "Được rồi, được rồi, đừng nóng,anhđâu có nghĩ thế, tối nay chơi Tam Quốc cùng em được chưa? Trò kiakhônghợp với em!"
Tất cả mọi người nhìn về phía phát raâmthanh - Lương Gia Bình.
......
*
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.