Càng Béo Anh Càng Yêu
An Tựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6
Mặc dù biếthắnchắc là ngủ mơ đem mình làm gối đầu, hoàn toàn là vô ý thức động, Tiêu Quả Quả vẫn có chút xấu hổ, bởi vì ngày hè ăn mặc mỏng nên chỉ cáchmộtlớp váy mỏng manh.
khôngthểkhôngnói, hình thể Tiêu Quả Quả quảthậtrất có sức thuyết phục, Lý Mạt nghecônóinhư vậy lập tức liền tin, "Đúngthậtlà như vậy! Giám đốc chúng tathậtsựlà quá tri kỷ!"
Tiêu Quả Quả nhất thời có chút luống cuống tay chân, nhưng cũng may mà tuy chưa ăn thịt heo nhưng tốt xấu gì cũng từng thấy qua heo chạy, Quả Quả mưa dầm thấm đất từnhỏ, cộng thêmanhtrai ma quỷ huấn luyện, rất nhanh liền trấn định lại.
mộtđám người trùng trùng điệp điệpđivào.
"Ngồi gần xíu, nghekhôngrõ."
Lý Mạt bên kia ai oánkhôngthôi, giám đốc à, người ta cũng bị sặc nè, tại saoanhlạikhôngliếc em chút xíu nào hết vậy? Là vì mình ốm quá nênanhấykhôngthấy mình sao?
Cánh tayhắnđãđể xuống, gần chạm đất, Tiêu Quả Quả thấy dưới hàng mithậtdài củahắnlà quầng mắt có chút thâm đen, sắc mặt thoạt nhìn rất mệt mỏi...
"Vậythìtốt rồi, ăn nhiềumộtchút." Phương Cảnh Xán cười khẽ, đem thịt kho tàu trong chính đĩa của mình gắp đưa cho Quả Quả, động tác tự nhiên, tựa hồkhôngcó chút cảm giác làm như vậy làkhôngổn.
Haiii,khôngnghĩ đến béo cũng có phúc lợi thế...
"A?" Nhưng mình mớiđilàm ngày đầu tiên thôi, rất nhiều việc vẫn chưa hiểu...
Lý Mạtnóixong nhiệt tìnhnóivới Quả Quả: "Bạn thích ăn xương hầmkhông? Cái này mìnhkhôngăn, bạn có muốnkhông? Mình chưa đụng vào đâu!"
Nhìn lông mihắnrun rẩy tựa hồ muốn tỉnh, Tiêu Quả Quả lập tức dừng lạikhôngdám rút tay ra, vì thế tay lại bịhắnôm chặt lại...
Tiêu Quả Quả vừa cẩn thận lựa bỏ gừng lẫn trong thịt ra vừanói: "Vì thế, mọi người vốnđangchờ xem lần này là mỹ nhân xinh đẹp nào vào được vị trí này, kết quả, buổi sáng hôm nayđãlàm mọi người rớt mắt ra ngoài đúngkhông?"
Khó trách tính tìnhkhôngtốt, chắc chắn là quá mệt mỏi, Tiêu Quả Quảkhôngđành lòng quấy rầyhắn,đangchuẩn bị lặng lẽ rờiđi, lạikhôngnghĩ rằng, vừa mới chuẩn bị đứng dậy,thìbên đùi gần sô pha bất ngờ nặng, nửa gương mặt Phương Cảnh Xán đều gối lại đây, thậm chí còn dùng tay đặt lên đè lạikhôngchocôđi.
Ai,thậtkhôngnghĩ tới bộ dạng béo,khôngmuốn giảm béothậtđúng là có phúc lợi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Mạtkhôngtưởng tượng đượccôgáinày còn rất thànhthật,nóirakhôngchút nào che lấp.
Tiêu Quả Quả gật đầu như giã gạo, "thậtsựlà ăn quá ngon! Quả thực đời này cũngkhôngmuốn rời khỏi công ty!"
"Aiz, chắc là bởi vì độc thân lâu quá rồi nên nội tiết mất cân đối, bà thông cảmđi..."
Kỳthậtkhôngchỉ cómộtngười hỏi Quả Quả vấn đề này, Tiêu Quả Quả cắn cắn chiếc đũa, vẻ mặt khát khao giải thích: "trênthế giới này có nhiều thức ăn ngon như vậy, mà đời ngườithìngắn ngủi, mình có bao nhiêu năm để mà lãng phí? So với giảm béo, mình càng hy vọng tìm đượcmộtngười chấp nhận mìnhkhônggiảm cân, hơn nữa còn cùng mìnhđiăn thức ăn toàn thế giới, cũngkhônguổng phí mình được sinh ra đời! Đó mới gọi là cuộc sống..."
Phản ứng đầu tiên của Tiêu Quả Quả là: giám đốc ngàiđangchơi trò gì thế, đây là muốn chơi trò đặt tảng đá to lên ngực sao? Làm ơn quý trọng sinh mệnh! Phản ứng thứ hai là, a a a a a, cảm giác nóng ướt mập mờtrêntrán là thế nào... Chẳng lẽ là...
"Được rồi, mọi người trước xếp hàngđi, từng người tiến vào, những người khác ở ngoài cửa chờmộtchút."
"Vâng..." Tiêu Quả Quả nghe lời ngồi vào ghế cạnh bên sofa.
Xem ra rốt cuộc mọi người có thể bắt đầu báo cáo công tác chồng chất mấy ngày nay rồi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"khôngsao chứ?" Phương Cảnh Xán vội vàng buông khay thức ăn, vỗnhẹphía sau lưng Tiêu Quả Quả.
Beta: Hằng Lê
Tiêu Quả Quả và Lý Mạt cùng ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy người tới đồng thời bị nghẹn đồ ăn trong miệng, ho khan dữ dội.
Đến lúc ăn cơm trưa, mức độyêuthích tập đoàn Phương thị của Tiêu Quả Quả càng tăng vùn vụt.
"Vàođi."
Vì vậy, kết quả cuối cùng chính là:
"Bạn gặp may đó, vào công ty đúng dịp giám đốc ra lệnh nâng cao chất lượng đồ ăn cho công nhân viên"côgáinói.
Tiêu Quả Quả có chút ngượng ngùng, nhưng thức ăn mà giám đốc cho cũngkhôngthểkhôngăn, vì thế chỉ phải thản nhiên thưởng thức.
Tuy rằng tướng ăn của Quả Quả vô cùng nhã nhặn, nhưng cũngkhôngchút ảnh hưởng tới tốc độ ăn củacôấy, toànthâncôấy đều toát ra “ănthậtngon, ănthậtngon,thậtlà ăn quá ngon!"
Tiêu Quả Quảđangnóiphần tóm tắt báo cáo công tác của mình, vừanóixong lại pháthiệngiám đốckhônghề có chút phản ứng nào.
"Lúc trước ra lệnh phòng bếp cải thiện thức ăn, hôm nay là ngày đầu tiên nên tôi tới xemmộtchút." Phương Cảnh Xán giải thích.
"Nhổ nước miếngnóilạiđi, đừng cónóixấu Xán của tui, giám đốc đó là giữ mình trong sạch, loại người mất trong sạch từ lâu như các ôngthìbiết cái gì!"
Tiêu Quả Quả dựa theo tính nặngnhẹlần lượt báo cáo từng việc, đồng thời cũng ghi chép lại xử lý của Phương Cảnh Xán để tí nữa truyền đạt xuống phía dưới.
Ra là như vậy, là tới điều tra công tác nha!
Được rồi, nhất định là bởi vì giám đốc biết mìnhđangmuốn giảm béo nên mới vậy!
Lý Mạt vốn dĩ là bị mấy người khác đẩy lại đây thám thính tin tức, lúc này cũngkhôngnóigần xa, trực tiếp cùng Quả Quả hàn huyên, "Khụ, mìnhkhôngcó ýnóibạn xấu, bạn nhìn cũng rất dễ thương,khôngphải chỉmộtmình mình nghĩ như vậy, mọi người đềunóinhư vậy! Ai ai, Quả Quả,nóixíuđi, bạn rốt cuộc là vào công ty bằng cách nào? Mình nghenóilà bạn chính là nộp đơn xin việc bình thường, hoàn toànkhôngnhờ tới quan hệ, cònnóigiám đốc là vì văn phòng hài hòa mới tuyển bạn,thậtsựlà thế này phảikhông?"
"Ách..." Rốt cuộc bọn họđãlàm gì mà giám đốc lại ghét bỏ như thế?
Lý Mạt lại ghen tỵ, hu hu hu, giám đốc tại saoanhkhônggắp cho em?
Tiêu Quả Quả tốn hơnmộtgiờ tập hơp, sửa sang lại tất cả báo cáo công tác, tự mình kiểm tra lạimộtlần nữa, xác địnhkhôngcó sai sót rồi mớiđitìm Phương Cảnh Xán.
...
"A... Giám đốcanhđangnghỉ ngơi sao? Lát nữa tôi quay lại vậy!" Tiêu Quả Quảnóixin lỗi.
Đồng thời, lần xuấthiệnnày của Phương Cảnh Xán cũng cho mọi ngườimộtcái ấn tượng giả —— cảnh báo giải trừ, sau cơn mưa trời lại sáng, tâm tình của giám đốc hôm nay rất tốt!
"Tính tình của giám đốc càng ngày càng khó đoán..."
Hơi thở cực nóng trêu chọctrêncánh tay làm cho toàn thân Quả Quả đều nổi da gà, cho dù là xấu hổ cũngkhôngcòn cách nào, Tiêu Quả Quả hít sâumộtcái, đem cánh tay rút ra.
"Đồ ăn của công ty rất ngon đúngkhông!"mộtcôgáitròn trịa tóc ngắn ngang tai, có chút tomboy bưng khay đồ ăn ngồi xuống đối diện Quả Quả.
mộtđám người lại tè ra quầnđira.
"À, đại khái có..."
"nóiđi, tôi nghe."
Nghiêng đầu nhìn,đãthấy đầu của Phương Cảnh Xán chẳng biết lúc nàođãlệch ra ngoài sô pha, gần như chạm vào đùi Quả Quả, mà lồng ngực củahắnphập phồng theo quy luật, hơi thở sâu, xem ra giống nhưđãngủ...
Tiêu Quả Quả hoài nghi đứng lên, "Các vị đây là?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vâng..."
"Ách..." Tiêu Quả Quảkhôngbiết nênnóicái gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 6
Nhân sinh quan của Lý Mạt đều sắp bị đảo lộn!
Lý Mạt xen vào, "Mình biết bạn, bạn là Tiêu Quả Quả, cả sáng nay toàn bộ công ty đềunóivề bạn!"
Vừa dứt lời, có tiếngnóitrầm thấp dễ nghe truyền đến từ đỉnh đầu, "Tôi có thể ngồi ở chỗ nàykhông?"
Tiêu Quả Quả đẩy cửa vào, lại thấy trước bàn làm việckhôngcó người, nhìn chung quanhmộtvòng mới pháthiệnPhương Cảnh Xánđangnằmtrênsô pha, cánh tay dài để ngangtrênmắt, chỉ mặcmộtchiếc áo sơ mi màu nhạt, trước ngực cởi hai cúc áo.
mộtđám ngườimộtbên líu ríu,mộtbên gõ cửa phòng làm việc của Tiêu Quả Quả, sau đó hồng hộcđivào.
"Thế nào, ăn ngonkhông?" Phương Cảnh Xán hỏi.
"Giám đốc bảo chúng tôi trực tiếp báo cáo vớicô, sau đócôsửa sang lạimộtlần nữa rồi báo cáo với giám đốc."
"Vâng." Tiêu Quả Quả xích ghế lại gần chút.
Tiêu Quả Quả kinh ngạc, "thậthay giả? Xem ra mình dạo này bắt đầu gặp hên rồi..."
"Lần này là xảy ra chuyện gì?rõràng lúc ăn cơm tâm tình của giám đốc còn rất tốt mà!"
Dựa theo cái tư thế này, nếu Quả Quả trực tiếp rờiđi, đầu giám đốc liền phải rớt xuống đất, lúc này cần phải gọihắntỉnh dậy nhưng cũng rất xấu hổ a! Vì thế Tiêu Quả Quả cứ cứng ngắc ngồi ở đó,đicũngkhôngđược, ở lại cũngkhôngxong, cuối cùng do dựmộtchút,thậtcẩn thận dùng tay nâng đầu củahắnđặt lạitrênsô pha.
Chỉ thấy Phương Cảnh Xán nhíu nhíu mi, gương mặt lộ ra vài nét trẻ con, chậm rãi mở mắt, sau đó cứ như thế nhìn Quả Quả chằm chằm, hiển nhiên là còn chưa tỉnh ngủ...
"Ừa, làm hại mình hôm nay phải ăn nhiều cơm hơn rồi..."côgáinóithầmmộtcâu, sau đó nhìn Quả Quả cườinói, "Tự giới thiệumộtchút, mình làm ở phòng tài vụ, tên mình là Lý Mạt."
nóinghe thiệt là mát dạ, Tiêu Quả Quả chìm đắm trong đó, nhún nhún vainói: "Này còn phải hỏi sao? Bạn nhìn kĩ mình xem,khôngphải vừa nhìn là biếtrõđáp án rồi sao!"
Tiêu Quả Quảđanglúc lựa chọn từ ngữ,thìmộtcánh tay đột nhiên thò tới, đem cả ngườicôkéo về hướng sô pha.mộtgiây sau, Quả Quả nặng nề mà ngã lên ngực Phương Cảnh Xán...
"Đúng vậy!" Tiêu Quả Quả thành thực gật đầu.
"Lờinóinguyên văn của giám đốc là... Đừng làm cho tôi phải nhìn mặt các người nữa..."
Thẩm Nham chưa từng có để ý qua mình cân nặng bao nhiêu, vẫn đối với mình tốt như vậy.
"Khụ, cái kia..."
"Được mà được mà! Ănđi! Cũng vừa lúc mìnhđangcần giảm béo! Mà bạnkhônggiảm cân sao?" Lý Mạt ngạc nhiên hỏi.
Trong đám người cũngkhôngthiếu người chờ xem Quả Quả xấu mặt, lạikhôngnghĩ rằngcôgáitrẻ nàykhôngchút hoảng loạn, khó trách giám đốc coi trọngcôta, quả nhiên là có chỗ hơn người.
Tiêu Quả Quả vộinói: "Hân hạnh, mình là..."
Nháy mắtmộtgiờ liền quađi.
Bởi vì đồ ăn ở căn-tin công tythậtsựquá ngon!!!
A, chắc chắn là bởi vì nếu vỗ lưng mìnhthìsẽbị hiểu lầm, nếu vỗ Tiêu Quả Quảthìchắc chắnsẽkhông...
"Hả? Có đượckhông?"
Đại BOSS sao lại chạy tới phòng ăn công nhân viên?
Ít nhất là nhìn từ bên ngoài, là như thế...
"khôngcần, lại đây, lấy ghế ngồi xuốngđi." Phương Cảnh Xán vẫn duy trì tư thế đó,khôngđộngkhôngnhúc nhíchmộtchút.
"Bạnkhôngbiết đâu, cái vị trí của bạn có biết bao nhiêu người muốn chen vào?" Lý Mạt cảm thán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở cái xã hội người gầy chiếm đa số, lờinóinày quả thực có thể được xưng với "Kinh thế hãi tục", Lý Mạt giơ ngón tay cái lên, "Người trẻ tuổi quả là có chí khí, vậy bạn tìm được chưa?"
Thùng thùng thùng...
Edit: Temo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.