Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44


Mọi phẫn uất cùng bất bình tròng khoảng thời gian này đều có đáp án, tất cả những điềukhônghợp lẽ thường đều có giải thích, trong chớp nhoángcôta có cảm giác mìnhđãđược cứu lại.

Phương Cảnh Thâm chỉ tiếc rèn thépkhôngthành sắt, nhìn bóng người cao lớn lại chả có tâm trạng gì ủ rũ của em trai mình “Sau khi emnóixong, lúc ấy có phản ứng gì?”

“Này Tròn Tròn,đangcùng tổng tài đại nhân tiêu dao hả? Thoáng cái buổi trưa cũngkhônggặp được bóng người, mình cònđangchuẩn bị chụp mấy tấm hình lưu niệm...”

editor: thuthuy2203

Nhìn vẻ mặt gần như điên cuồng của Diệp Vi, trong con ngươi của Trầm Nham ánh lênsựthương hại “Tiểu Vi, em cảm thấy nhân cách này của em là bình thường sao?khôngphải bởi emkhônghạnh phúc, mà bởi vì người khác so với em hạnh phúc hơn, em liềnkhôngchịu đựng nổi sao?”

“Vâng, em cũngkhôngcó cách nào chịu được! Chính làkhôngnuốt trôi cục nghẹn này! Nếu là người khácthìthôi, nhưng đây lại là Tiếu Quả Quả, em từng giây từng phút, đềukhôngchịu nổi,...A,anhcó thể hỏi Phương Cảnh Xán có gì tốt? Mấy ngày nay vẫn chưa đủ choanhthấyrõsao? Nếukhôngcó Phương Cảnh Xán,khôngcóanhấy chống lưng, Tiếu Quả Quả có thể hết lần này đến lần khác trước mặt mọi người nhục nhã em?”

Diệp Vinóixong, cũngkhôngquay đầu lại xoay người rờiđi

Đến nước này, Diệp Vi ngược lại vô cùng bình tĩnh dù sao sớm muộn gì cũng muốnnói,khôngbằng thừa cơ hội nàynóichorõràng.

“Những lời này cũng chỉ là trình độ tức giận, nhưng trong lờinóikìthậtlại vô cùng thân thiết, rất dễ dàng để việc lớn hóanhỏ, việcnhỏhóakhôngcó, nhưng điều kiện tiên quyết là em phải có phương pháp tốt”

Phương Cảnh Xán nước mặt lưng tròng “Em có phải lần này xong rồi haykhông?”

Phía saumộtgốc câykhôngxa

Tống Kiêm Hà hơn nửa ngày mới lấy lại được thanhâmcủa mình “Cậu...cậu đùa đúngkhông?”

Quả Quả uể oải “a lô”mộttiếng

“thìra là thế,thìra là thế...” Diệp Vi miệng nỉ non lặpđilặp lại hai câu này, trong ánh mắt lộrõvẻ kích động cùng mừng rỡ như điên sau khi pháthiệnramộtbí mật kinh thiên động địa

Quả Quả chào thua, vùi đầu vào gối lănmộtvòngtrêngiường “Nghĩ lạimộtchút, xem như mình chưanói..đãquên cậu còn là fan cuồng củaanhấy,khôngnên tìm cậu tố khổ!”

Phương Cảnh Xán lập tức ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc “thậtkhông?anhlàm sao đoán được!”

“mộtgiờ trước chính mồmanhấynóivới mình!” Quả Quả buồn rầu đáp

Tống Kiêm Hà vội vàng cãi lại “ Mìnhđangnóithậta! Cậu tự suy nghĩmộtchút a, nhiều người như vậy trời sinh chỉ thích mập mạp được mấy người? Vừa lúc đụng phảicậu tỷ lệ được bao nhiêu? Ngay tại lúc đó, vạn dặm mới tìm đượcmộtngười cậu như vậykhôngnói, lại còn đẹp trai nhà giàu, khăng khăngyêucậumộtmực, cậu dámnóimình chịu khổ? Cẩn thận toàn bộ thế giới mập mạp này cùng nhau đè c·h·ế·t cậu nga!

Phương Cảnh Xán vẻ mặt thất bạinói“Vậyanhtiếp túc sử dụng thưởng thức của mình lần nữanóicho em biết, em phải làm sao mới có thể hóa giải chuyện này?anhcảm thấy nam nhân kế thế nào?”

Quả Quả đen mặt “ Fan cuồng, mời cậu đưa quan điềm khách quan!”

“Vì sao?anhkhôngphải là thích dùng chiêu này nhất với chị dâu sao? Còn lần nào cũng linh nghiệm!”

Trầm Nham đứng im tại chỗ lắc lắc đầu, sau đó nở nụ cười chua chát. Người mình từng tôn sùng là nữ thần, là người phụ nữ duy nhất trong lòng mình lại dẫm lên chính mình mà bay cao hơn, bắt đầu ghét bỏ mìnhkhôngcó bản lĩnh, oán thầm mìnhkhôngcó biện pháp đem lại cuộc sống nhưcôấy mong muốn, ngay cảmộtcâu chia tay đềukhôngcó cứ như vậy là xong.

“khôngđược tốt lắm” Phương Cảnh Thâm cũngkhôngngẩng đầu lênnói

Phía sau Diệp Vi, Trầm Nham cũngkhôngbiết đứng đó bao lâu, giờ phút này quang minh chính đại nặng nề nhìncôta

“Đả động đếncôấy...emđangnghĩ...”

Tống Kiêm Hà lại bắt đầu phấn khởi bổ não

đangbận nằmtrêngiường hờn dỗi, di động bỗng đổ chuông còn tưởng là Phương Cảnh Xán gọi tới,đangmuốn ấn tắt máythìra là Tống Kiêm Hà (đọc tại Nhiều Truyện.com)

*

Tống Kiêm Hà kích độngnói“Xin người,khôngđúng chỗ nào! Tuyệt đối làâmthầm thích đến chếtđiđược đúngkhông?”

Chương 44

Phương Cảnh Thâmmộtbên sửa lại bệnh án,khôngchút quan tâmnói“khôngnghiêm trọng như vậy”

“Quả Quả tức giận nguyên nhân căn bản là em lừa gạt tính toáncôấy,hiệntại em còn dùng kế vớicôấykhôngphải là đổ thêm dầu vào lửa sao? Đừng chỉnh sửa những ngổn ngang kia nữa, mà thành tâm thành ý xin lỗi người ca, làm chút chuyện đả động đến suy nghĩ củacôấy làm đầu”

Tống Kiêm Hà “Cậu cảm thấy điều này có thể sao?”

Quả Quả tự mình lầu bầu vài câu sau đónói“Được rồi, mình thừa nhận, lúcanhấy thẳng thắnnóivới mình vì sắc đẹp mới nhất kiến chung tình...mình thế nhưng màkhôngchỉkhôngtức giận, trong lòng dường như có chút cao hứng...mình như vậy có phảikhôngđúngkhông?”

Phương Cảnh Thâm đẩy kính mắt, phân tích “Nếucôấymộtcâu cũngkhôngnóiquay đầu bướcđi, vậy em mớithậtsựlà xong rồi. Nếucôấynói, Phương Cảnh Xán, emthậtsựkhôngngờanhlại là người như thế, chứng tỏ emđãbịcôấy ghét, cái này rất có giải quyết, chỉ cần em tốn thời gian thay đổi lại hình tượng bất lương trong lòngcôấy. Còn nếucôấynói, Phương Cảnh Xán,anhkhốn khiếp! Cái này tỏ ýcôấyđangsinh khí cáu kỉnh, các em có khả năng hoà hảo lại là rất lớn...”

Cúp điện thoại, Diệp Vi hưng phấn đến mức ngón tay đều run tẩy. Cảm giác giống như làđãchiếm được bản đồ bảo tàng kho báu. Quả Quả, cậu sở dĩ có thể dễ dàng thông qua như vậy, chẳng qua bởi vì cậu hoàn toànkhôngcó đối thủ cạnh tranh mà thôi, nhưng bây giờ tất cả đềuđãkhác...

“côấy khi nào nhục nhã em? Là chính emkhôngnhìn ra, khắp nơi muốn cùngcôấy đối lập! Từ đầu đến cuối,côấy có làm chuyện gì tổn thương em sao?côấy liên tục coi em là bạn, ngược lại em..”nóitới đây, Trầm Nham khẽ rủa thầmmộttiếng, cố nén lạikhôngnóinhững lời khó nghe hơn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Cảnh Xán cõi lòng tan nát, hoang mang lo sợ chạyđitìmanhtrai chữa lành vết thương cùng cầu kế sách.

Trầm Nham nhắm chặt mắt, trong lòng giãy dụa,mộtlúc lâu sau mới khó khăn mở miệng hỏi

Quả Quả “khôngcó”

Nhìn Quả Quả cùng Phương Cảnh Xán ngườiđitrước kẻ theo sau rờiđi, Diệp Vimộtkhắc cũngkhôngđợi kịp, vội vã rút di động ra gọimộtcuộc điện thoại “Alo, bác sĩ...sản phẩm mới?không,khôngcần! Lần này tôi tìm ôngkhôngphải vì giảm béo! Có phương pháp gì trong thời gian ngắn nhất có thể tăng cân nặngkhông? Đúng, ôngkhôngnghe lầm, là tăng cân! Trong điện thoạinóikhôngrõràng, chúng ta hẹn thời gian gặp mặt đượckhông? Tốt...Tốt, hẹn ngày kia gặp mặtnóichuyện!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“côấynóiem là đồ bại hoại...” Phương Cảnh Xán vừa trả lời, bên tai lại vang lên giọngnóicủa Quả Quả lúc ấy, trái tim lập tức khó chịu liên tục co rút

“Phương Cảnh Xán tốt như vậy?”

“Haha, thời điểmanhấy theo đuổi cậukhôngnóira điều này, nhìn mặt bắt hình dong có vẻ như là siêu phàm thoát tục trong đám đàn ông, bởi mấy mới khiến cậu cảm động, cuối cùng cố ý đợi cho vịt con rơi xuống miêng, tuyệt đốikhôngchạy thoát mớinóicho cậu biết chân tướng, quảthậtcó chút gian trá! Ngao, mặc kệ như thế nào em chỉ có thể là người phụ nữ củaanhcái gì đó... quảthậtphúc hắc bá đao! Đến cả điểm này mình cũng rất thích làm sao giờ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Cảnh Xán chặt chặt lưỡi “anhthậtthâm tàng bất lộ a...anhđối với phụ nữ cũng nghiên cứu chứ?”

Nghĩ đến đây, Diệp Vi cả người thỏa mãn xoay người,mộtgiây sau đột nhiên bất động tại chỗ, lộ ra vẻ mặt như gặp quỷ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Cảnh Thâm gật đầu tỏ vẻ “Rất khách quan”

“Chớnóitớianhta với mình!”

côta chỉ biết,côta làm sao có thể bại dưới tay Quả Quả,thìra vấn đề nằm ở chỗ này!

Lúc này Quả Quảkhôngnhịn được,nóiliềnmộthơi “Cậukhôngphải liên tụcnóianhấy với mình là chân ái sao?khôngphảinóimình đời trước cứu vớt toàn bộ nhân loại mới gặp đượcanhấy sao? Nếuthậtsựchân tướng làanhấy thẩm mỹ khác người thường,anhấy vốn thích kiểu người mập mạp nên mới coi trọng mình sao?”

Chỉ vìmộtngười phụ nữ như vậy,anhtađãbỏ quamộtchuyện tình cảm mười mấy năm thuần khiết tốt đẹp nhất…

“A, tình huống gì a? Thời điểm lúcđicònkhôngphải ngọt như mật à?anhấy trêu cậu lúc nào?” Tống Kiêm Hà nghe giọngnóicônhư vậy, bụng đầy khó hiểu

Phương Cảnh Thâm vẻ mặtkhôngđổi liếc mắt nhìn em traimộtcái “Đây là thưởng thức”

Saumộtlúc lâu im lặng, Diệp Vi thu lại sắc mặt sửa sang lại vạt áo, lạnh lùng nhìn Trầm Nham “Trầm Nham, từnhỏđến lớn, em luôn tựnóinóivới mình, phải hơn người khác, emđãthề rằng đời nàykhôngkẻ nào được xem thường em,anhcảm thấy emkhôngnóilý cũng được, ái mộ hư vinh cũng được, đây chính là em, chính là cuộc sống em mong muốn,anhkhôngcó biện pháp đem lại cuộc sống như em mong muốn...”

Diệp Vi cúi đầu cườimộttiếng, vẻ mặt tràn đầy tự giễu “Trầm Nham,anhcóthậtlàyêuem sao?”

“Trầm Nham, emthậttâm thíchanhvốn dĩ em muốn cùnganhsống tốt qua ngày, nhưng mà em thựcsựkhôngchịu nổi...anhmuốn tráchthìtrách Tiếu Quả Quảđi, cậu ta từng bước từng bước ép em tới ngày hôm nay! Mỗi lần em cho làđãlấy được hạnh phúc, cậu ta lại giống như ác mộng xuấthiệndây dưa, em nghĩ đến đời này đều phải xem sắc mặt cậu ta mà sống, em liền ănkhôngngon, ngủkhôngyên, mấy ngày nay em sắp điên rồianhbiếtkhông...?”

Xem ra toàn bộ đều nghe được...

“khụ khụ...được, khách quan, khách quan! Khách quanmộtchút mànói, chuyện nàyanhấykhôngđúng, nhưng cũngkhôngtính là sai lầm lớn, giận dỗi lớn là được, để choanhấy về sau ghi nhớ dài lâu, nếukhôngsau nàyanhấy lại tính kế cậu” Tống Kiêm Hà cảm thán xong “Như vậythậttốt a, cậu lạikhôngcần lo lắng về vấn đề dáng người!”

*

“Trầm...Trầm Nham..”

Quả Quả sau khi đập xong Phương Cảnh Xánthìmộthơi chạy đến cổng trưởng gọimộtchiếc taxi, vừa về đến nhà liền thở phì phỏ chạy vào phòng ngủ của mình, đến cả cơm chiều cũngkhôngra ăn.

Bên người Phương Cảnh Xán đủ dạng mỹ nữ gì cũng có, nhưng lạikhôngphù hợp với thẩm mỹ củaanhấy, vì thế sau khi Quả Quả kia xuấthiện, tự nhiên lập tức lực chú ý củaanhấy.

“Nhưng màanhấythậtsựrất xấu a! Đợi mình nhận lời cầu hôn rồi mớinói, trước đó saokhôngnóihẳn! Hoàn toànkhôngcho mình đường lui a! đây coi là xin lỗi sao?”

Quả Quả hỏi “Vậy nếu sau này mình gầy xuốngthìsao?”

Tống Kiêm Hà trầm ngâmmộtlát, giọngnóitrịnh trọng “ Mình đây thu hồi lờinóilúc trước, cậu đời trướckhôngphải cứu vớt toàn bộ nhân loại, mà là cứu vớt hệ ngân hà a!”

Diệp Vi cố gắng nén bối rối hỏi”anh...anhnghe được bao nhiêu?”

Bệnh viên nhân dân nổi tiếng thành phố A

Đây chính là báo ứngđi!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44