Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43


Phương Cảnh Xán thấy sắc mặt Quả Quả ngày càng kém, gấp gáp vô cùng, hoảng hốt khoa trương giải thích “tuy rằnganhtừ đầu là mê luyến vẻ đẹp của em! Nhưnganhthề, sau đó làthậtsựthích con người em,khôngliên quan đến sắc đẹp!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quả Quả nhìnanh, lắp bắp hỏi “anh...anhlàm gì vậy....”

Phương Cảnh Xán kích động vô cùng đứng dậy ômcôvào lòng.

Chương 43

Hôm naythậttốt, Phương Cảnh Xán vẫn có đủ chừng mực, toàn bộ hành trình đều trôi quanhẹnhàng, ban đầu làmộthình ảnhkhônglời nào để chê cười, sau là cũngkhôngcó ai có thể thay thế.

Lúc Quả Quả gặp lại Phương Cảnh Xán là lúcanhđangcùng mấy nhà lãnh đạo trường hàn huyên,khôngmuốn quấy rầyanh,côcùng Tống Kiêm Hà rời khỏi đó.

điđến ngoài cửa, Tống Kiêm Hà cố ý lấy máy chụp ảnh ra, hưng phấnnói“Quả Quả, cùng chụp ảnhđi! Muốn gọi tổng tài đại nhân chụp ảnh chungkhông?”

Quả Quả nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định gửi choanhmộttin nhắn, tuy rằngkhôngthích cùnganhgâysựchú ý, nhưng nếu là trực tiếpđimàkhônggọianhcùng tới chơi đùa,anhấy khẳng địnhsẽvô cùng cáu kỉnh

Giờ khắc này, trong đầu Quả Quả chỉ còn lạimộtý niệm,cônhất định là điên rồi...Nhất định là điên rồi mới cảm thấyanhquỳ thấp a a a!!

Phương Cảnh Xánmộttay bắt chéo sau lưng, sải bướcđiđến trước mắt Quả Quả, sau đó từ sau đứng lấy ramộtcái kẹo bông hình trái tim màu hồng nhạtthậtlớn đưa chocô“Quả Quả, chúc mừng em tốt nghiệp!”

So với những nhà lãnh đạo diễn thuyết đâu ra đấy, Phương Cảnh Xán lại giống nhưđangcùng mọi người tùy ýnóichuyện phiếm, trong lúcnóichuyện thường xuyên thay đổi ngữ điệu lên bổng xuống trầm, tiếng cười cùng hú hétkhôngngừng vang lên,khôngkhí hội trường vô cùng kích động

“Được” Phương Cảnh Xán lẳng lặng chờcô

“...” Quả Quả há miệng th* d*c, nội tâm ngàn vạn lần biến hóa,mộtchữ cũngkhôngnóilên lời, quá kinh hách, hoàn toànkhôngthua gì lúc Phương Cảnh Xán đột nhiên cầu hôncô

Đầu tiên, toàn thể mọi người đứng dậy, hát quốc ca, hát quốc ca xong, MC chủ trì giới thiệu ban lãnh đạo tham dự buổi lễ tốt nghiệp, các đại biểu giáo sư, đại biểu cựu học sinh. Tiếp theo, hiệu trưởng đứng lên đọc lễ diễn văn, rồi lập tức cử hành nghi thức trao tặng bằng tốt nghiệp

Ngay mấy tháng trước,côcòn cho là sau lễ tốt nghiệp, người muốn kết hôn là thanh mai trúc mã cùng chung sống mười mấy năm của mình, nháy mắt, người thân cận bên mình lại trở thành người đàn ông mớiyêunhau được 100 ngày trước mặt này

Diệp Vi lúc này lòng nóng như lửa đốt,khôngcó tâm tư chú ý Trầm Nham lúc nào rờiđi.côta như thế nào cũngkhôngnghĩ tới Quả Quả cùng Phương Cảnh Xánsẽphát triển đến bước này, màcôta cho đến giờ vẫnkhôngtìm được biện pháp tiếp cận Phương Cảnh Xán...

Lời còn chưanóixong, đầu bên kia di động Phương Cảnh Xán vội hô “Quả Quả, đừng nhúc nhích!”

Quả Quả đột nhiên ngẩng đầu “Khi đó, về sau em đứng lên bị người ta xô lấn chen ra ngoài, cũngkhôngkịp giải thích vớianh,anhngày đókhôngviệc gì chứ?”

Vì thế cả hội trường lập tựcmộtmảnh tiếc nuối k** r*n vang lên

Tống Kiêm Hà bên cạnh hơn nửa mới phản ứng được, nhìn thấy Quả Quả bộ dạng vẫnđangngây ngốc, chạy nhanh tới bêncô, bấm lưngmộtcái “Tròn Tròn! Tròn Tròn...cầu hôn a!”

Tạimộtchỗ tĩnh lặng trong rừng câynhỏphía sau trường học, hai người ngồitrênmặt cỏ, lẳng lặng tựa sát vào nhau

Quả Quả che mặt “Chờmộtchút...anhđể cho em tiêu hóamộtchút!”

Quả Quả nghe xong, sắc mặt càng ngày càng trầm, Phương Cảnh Xán đây là ý gì?anhấy rốt cục bắt đầu ghét bỏcômập mạp?

Quả Quả trong đầu giống nhưmộtvạn con ngựa điên chạy qua,côcứng ngắc đứng lên, đem kẹo bông hình trái tim dang dở đập vào lồng ngựcanh“Phương, Cảnh, Xán,anhđồ bại hoại!!!”

*

Quả Quả vẻ mặt hoảng hốt nhìn người đàn ông dưới ánh đèn huỳnh quaynhđangthành thạo nắm toàn bộ hội trường trong tay, bình thườnganhấy ở bêncôthường là bộ dáng thứ hai, đột nhiên nhìn thấy bộ dạnganhấy thành thục, chững chạc tinhanh,thậtsựlà có chútkhôngquen.

Phương Cảnh Xán hôn lên trán Quả Quả, lời sớmđãchuẩn bị đến miệng, lại chậm chạpkhôngthểnóira, thầm nghĩ hay là cứ như vậy tiếp tục ômcô... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

editor: thuthuy2203

Tống Kiêm Hàđãsớm dùng máy ảnh ghi lại toàn bộ quá trình

Phương Cảnh Xán nhìncômộtcáithậtsâu, từ trong túi rút ramộtcái hộpnhỏ, tiếp theo đó, chậm rãi quỳmộtgối trước ngườicô...

Bên nàycôđangbiên tập lại nội dung tin nhắnthậttốt, chuẩn bị gửiđi,thìPhương Cảnh Xán vừa vặn gọi tới

Quả Quả bị sắp bịanhxoay chóng mặt “Phương Cảnh Xán,anhrốt cục muốnnóigì?”

Hai tiếng sau, buổi lễ tốt nghiệp kế thúc mỹ mãn

Tống Kiêm Hà kích động đến gào khóc, vội vã lấy giấy bút ghi lại hình ảnh tổng tài đại nhân tư thế oai hùng làm tư liệu sống, lại cònkhôngquên trêu ghẹo Quả Quảmộtphen “Tròn Tròn, cái tên hỗn đản nhà cậuthậtcó phúc khí!”

“...” Quả Quả hoàn toànnóikhôngra lời

Mà Phương Cảnh Xán quỳ gối trong nháy mắt, vài giây đồng hồ yên tĩnh quỷ dị sau, xung quanh tiếng thét chói tay vang tới tận mây xanh, sau đó đám bát quái bắt đầu dùng vận tốc ánh sáng truyền bá....

nóiđến cầu hôn...Khốn khiếp!anh, tuyệt, đối, đúng, là, cố, ý! Thậm chí bao gồm việc đêm qua đột nhiên mang cha mẹ đến nhàcôăn cơm!

“Xuất huyết dạ dày phải nhập viện, truyền thêm mấy chai nước” Phương Cảnh Xán thành thực trả lời

Phương Cảnh Xán “cùm cụp”mộttiếng mở cái hộpnhỏra “Quả Quả, gả choanhđượckhông?”

Phương Cảnh Xán chôn sâu vào gáycô, giọng buồn buồnnóimộtcâu “anhthích người béo”

Phương Cảnh Xán hỏicô“Em còn nhớkhông, kỉ niệm ngày thành đại học A, nhà trường tổ chức vũ hội hóa trang hôm đó, bởi vì đám đông chen lấn, emkhôngcẩn thận ngã xấp xuống, sau đó đè lênmộtngười”

Quả Quả bởi vì lờinóicủaanhquá trịnh trọng, ngẩn người “Chuyện gì ạ?”

“Gọianhấy chụp chung?”

Quả Quả bịanhgọi theo bản năng lập tức dừng bước “A?”

Tiếu Quả Quả bịhắncó hành vi thần kinh hề hề làm cho biến thànhkhônghiểu ra sao, "Làm sao vậy?"

“anh...” Phương Cảnh Xán khẩn trương, trong lòng phiền chánkhôngthôi, nênmộtquyền mạnh xuống nền cỏ, sau đó gắt gao kéo Quả Quả vàonói, giọngnóicó chút khàn khàn “Quả Quả, từ trước đến nay, lâu như vậy, em có chút hiểu lầm vớianh,hiệntạianhcần thẳng thắn với emmộtviệc, nhưng bất kểanhnóicái gì, em có thểkhôngtức giận vớianhkhông,khôngrời khỏianh?”

“Làanh”

Phương Cảnh Xán tiếp tụcnói“ Nhưng, cái gọi là sở rau xanh cũng có hữu sởyêu, ngột ngàn người trong mắt cómộtngàn Hamlet, cũng cómộtbộ phận người thẩm mỹ khác hẳn người bình thường, kỳthậtđiều này là rất bình thường, ai quy định chỉ thích người gầy, triều Đường còn lấy béo là đẹp hàng đầu đúngkhông?”

“Định mệnh cân nặng” “Cân nặng” cũngkhôngphải lỗi chính tả,côquảthậtsựrất nặng....

Quả Quả lắc đầu, tò mò ngửa đầu nhìnanh

Đến vấn đề nóng, tất cả mọi người đều xoa xoa tay, Phương Cảnh Xán đến đây lạinóimộtcâu “Chỉ cần là vấn đề riêng tưthìcó thể hỏi”

Phương Cảnh Xán ở trước cửa hội trườngkhôngcó chút dấu hiệu nào cầu hôn toàn bộ sân trường, người vây quanh càng ngày càng nhiều, đoàn người gia nhạp càng ngày càng ồn ào, bên tai Quả Quả tràn đầy các loại thanhâm, khiếncôhoàn toànkhôngthể suy nghĩ...

Quả Quả bịhắnbiến thành vội muốn c·h·ế·t, chỉ có thể lấy lệnói“đãbiếtđãbiết,khôngtức giận,khôngrời khỏianh!”

Trong lúc tất cả mọi người ở nơi này tụ tập xem náo nhiệt, Trầm Nham ngược lại, hồn tiêu thất lạc từng bướcmộtđira ngoài.....

Phương Cảnh Xán hít sâumộthơinói“anhchỉ thích người béo!Cho nên đối với em mới nhất kiến chung tình!anhcăn bản cũngkhôngvĩ đại như em nghĩ,khôngcần bề ngoài chỉ cần nội tâm,anhtừ đầu chính là ham sắc đẹp của em”

“Em hứa vớianhtrước,anhmới dámnói”

“Đương nhiên nhớrõ!”

Phương Cảnh Xán từ từnóivóicô“Quả Quả, em cũng biết,trênthế giới này đại đa số đàn ông đều thích mỹ nữ chân dài eonhỏ, gần như tất cả mọi người đều nghĩ gầy là đẹp..”

Sau khi nghi lễ kết thúc, Phương Cảnh Xán đại diện cho cựu học sinh nhà trường bước lên đài đọc diễn văn

“anhcứnóichuyện gìđia?”

Buổi lễ tốt nghiệp tiến hành đâu vào đấy.

“Cái gì?” Quả Quảđãngherõràng, nhưngkhônghiểu được

Vì thế Quả Quả liền nhận điện thoại, “A lô?anh...”

Quả Quả vẻ mặt như bị sét đánh “Ách...người kiasẽkhôngphải là...”

Tiếu Quả Quả vẻ mặt kinh ngạc, vui mừng nhận lấy, l**mmộtcái, vị ngọt tan trong miệng

Phương Cảnh Xán nhéo nhéo quyền, hítmộthơi sâunói“Đúng vậy, là nhất kiến chung tình...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nơi đó làm địa điểm lần đầu tiên chúng ta gặp mặt” Phương Cảnh Xánnói

Quả Quả nghĩ nghĩ, có chút nghĩ mãikhôngra, lẩm bẩmnói“ Ngô, nhưng mà, kì quái....anhxác định là nhất kiến chung tình với em? Kỳthậtem vẫn cho làanhlâu ngày nảy sinh tình cảm! Kể cả ngày đó ở công ty,anhcũngnóiđối với em là nhất kiến chung tình, em còn tưởnganhthuận tiệnnóira,anhkhôngphảinóivới em nhất kiến chung tình chủ yếu là do nhìn mặt sao?”

thậtđúng là có thành ý thẳng thắn a!

mộtcâu ngắn ngủi, lại bao hàm nhiều tin tức kinh người

Ngẫm lại, vận mệnhthậtsựlà kì diệu, vốnkhônghề cùng xuấthiện, hai người lại có thể cùngđitới bước này

anhđầu tiên là làm choanhmình xử líanhtraicô, sau đó là ba mẹanhtiếp chuyện ba mẹcô, lại lợi dụng trong tiệc đính hôn của Trầm Nham mà thông báo cho tất cả mọi người biết mối quan hệ của bọn họ, cuối cùng là sau khi lễ tốt nghiệp củacôkết thúc, trước mặt toàn bộ thầycôgiáo cùng bạn học cũ cầu hôncô...Cứ như vậy vẫn chưa yên tâm, còn muốncôcam đoan tuyệt đốikhôngtức giận mớinóira chuyện này!

“Đó làanhyêucầu nhân viên suốt đêm thêm vào, mục đích để tìm được em. Ngày đó,anhđối với emđãlà nhất kiến chung tình”

cônhớ tới Phương Cảnh Xán có đăngmộtcái blog, chụp cảnh ở phòng bênh, kèmmộtcâu “Tất cảkhônghẹn mà gặp, là định mệnh cân nặng” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“anhmua lúc nào?”rõràngkhôngthấyanhrời khỏi hội trường

thìra câunóikia viết tớicô

Quả Quảthậtlâu sau đó vẫnkhôngthể bình tĩnh

Quả Quả nghe vậy quả thực muốn đào hố chôn mình, saumộtlúc lâu, ngượng ngùng ôm lấyanh, ngửa đầu hôn hôn cằmanh“thậtxin lỗi a, đều tại em quá nặng...”

Quả Quả cẩn thận nhớ lại, lần đầu tiên gặp mặtkhôngphải là ở sảnh đường phỏng vấn ở tập đoàn Phương thị sao?

Quả Quả bật cười “ Vậyanhnhất kiến chung tình cũngkhôngkhoa học, em mập như vậy...”

Quả Quả lạinhẹnhàng thở ra,thậtlà tốt, buổi lễ tốt nghiệpcôcũngkhôngmuốn mình biến thành đối tượng cho hội bát quái

“Quả Quả,anhcó chuyện muốnnóivới em” Phương Cảnh Xán đột nhiên ngắt lờicô

Phương Cảnh Xán lúc nàyđangcầm di động, cáchcôhơn 50 thước, nhìncônói“Đứng im ở chỗ emđangđứng,khôngnên cử động, phải ngoan...”

Hành động bất thình khiến Quả Quả suýt nữa đem cây kẹo bông trong tay ném lên mặtanh,côtoàn thân ngây ngốc ngẩn người tại chỗ.

“Có nhớ câu hỏi cuối cùng tuyển nhân viên vào Phương thị chứ?”

Dưới ánh mắt nóng bỏng thâm tình của Phương Cảnh Xán, xung quanh mọi người thúc giục đồng ý hô cao...Quả Quả chóng mặt gật gật đầu

Thiếu chút nữa bị kích cỡ kim viên kiêm cương đâm mù con mắt, quần chúng vây quanh gào thóc thảm thiết thànhmộtđàn! Cũngkhôngbiết là ai khởi xứng, đám người đứng ngoài hô “cùngmộtchỗ” “Đồng ýanhấy” “Em nguyện ý”....

khôngbiết bao nhiêu lâu,anhđúng là vẫn mở miệngnói“Quả Quả, có biết vì saoanhlại cầu hôn em ở chỗ nàykhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43