Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 45

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45


“Làm sao vậy?” Tiếu Mộ Bạch hỏi

Phương Cảnh Xán trầm mặcthậtlâu, sau đó trả lời “anhkhôngcó bạngáitrước “

“Có thể” Tiếu Mộ Bạchnhẹnhàng thở ra, xem ra vấn đềkhôngquá nghiêm trọng

*

“anhnhất địnhsẽbiểuhiệntốtmộtchút, lập công chuộc tội!”

Quả Quả nhìnanh, hỏi “anhkhôngcó gì muốnnóivới em à?”

*

“anhlàm cho em thêm hai món ăn?” Tiếu Mộ Bạch dò hỏi

Người này, quả nhiên trong lòng vẫn luôn ở...

“Cậu”

Thùng thùng thùng - - Tiếu Mộ Bạch gõ vài cái lên cửa phòng “Quả Quả, ra ăn cơm”

“Chính em chọn” Tiếu Mộ Bạch trả lời

Vẻ mặt mẹ Tiếu lo lắng “Cònkhôngphải Quả Quả sao, lúc chiều đột nhiên nổi giận đùng đùng chạy về nhà, vừa trở vềđãchạy vào phòng cơm chiều cũngkhôngăn, hỏi con bé xảy ra chuyện gì cũngkhôngnói”

“...” Quả Quả thiếu chút nữa bịanhlàm cho tức c·h·ế·t “ Emnóilà nếu!”

Của cậu? Cậu cho là cậu còn có thể giam giữ bao lâu? Tiếu Quả Quả, được, tôi cho cậu đắc ý vài ngàyđi!

mộtlát sau

Mẹ Trầm khó hiểu hỏi “Quả Quả, tại sao con biết được mà tới?”

Quả Quả “...”nóixem chừng rất hay, nhưng nghe thế nào thấy kì cục vậy?

Quả Quảnóixong, đột nhiên chăm chú nhìn Diệp Vi

“Quảthật” Phương Cảnh Thâm gật đầu phụ họa, sau đó hỏi “Quả Quảđirồi, cònkhôngđuổi theo sao?”

“Diệp Vi,cậuđangchơi cái trò gì?”

Quả Quả nhếch mépmộtcái, tên kia mà thànhthật?

Mẹ Trầm nghe xong, tức giậnkhôngkiềm chế được trừng mắt nhìn hung thủ “ Người phụ nữ ác độc này,côtại sao có thể rủa con tôi c·h·ế·t!”

“Mộ Bạch, con trở về rồi!” Nhìn thấy con trai trở về, vẻ mặt mẹ Tiếu giống như gặp được cứu tinh

Mẹ Trầm vội vàng giữ chặt taycô“Quả Quả, con có thể ở lại chăm sóc tiểu Nham đượckhông, nó vừa rồi lúc hôn mê luôn gọi tên con! Còn nữa, tiểu Nam cùng người phụ nữ nàyđãchia tay!”

Lúc này y tá kêumộttiếng “Người nhà bệnh nhân, vào đâymộtchút!”

Chương 45

Quả Quả nhìn nhìn lại bị đẩy mạnh vào phòng bệnh Trầm Nham “Dì Trầm, sao lại thế này? Người sao rồi?”

Quả Quả ngừngmộtlát, như vừa nghĩ ra cái gì đó “ Ngược lại cậu, lại đột nhiên chia tay cùng Trầm Nham, lại cố ý gạt tôi đến nơi này còn vô cùng tự nhiên khuyên nhủ tôi cùng Trầm Nham tái hợp,sẽkhôngphải coi trọng của tôi thứ gì chứ?”

Quả Quả vén tay áo lên, hướng về phòng bếp “anh,anhcho em thái rau nha!”

Đồ ăn làm xong, tuy rằng Tiếu Mộ Bạchđãăn bên ngoài rồi, vẫn quyết định ăn cùngcômộtchút (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quả Quả ngơ ngác nhìn di động

Quả Quả “ Ngửi thấytrênngườianh...”

“Con có việcđira ngoàimộtchút...”

Tiếu Mộ Bạch tự nhiênđãđoán ra được chuyện gì, an ủi cha mẹ “khôngcó việc gì, conđixem sao”

Quả Quả nghe được những lời này nổi hết da gà,khôngthể nhịn được nữa hô ngừng “khôngkhác lắm, được rồi a!”

“ Như vậy có thể chứng minh mặc kệ em béo hay gầy,anhđềusẽyêuem” Phương Cảnh Xán hiên ngang lẫm liệtnói

Quả Quả thực mau chohắnquỳ,bất đắc dĩnói“Đừngnóiloạn phía sau đượckhông, là vị kẹo đường...”

Quả Quả kích độngnói“anhở trong lòng em,anhchính làanh, emsẽkhôngđemanhcùng ai so sánh, tại sao lại có thắng thua ở đây? Người khác là lãng tử quay đầu, thành tâm ăn năn theo em có quan hệ gì?”

“điđâu a? Cơm mới ăn đượcmộtnửa.... nha đầu kia.... là a Xán gọi tới sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Editor: thuthuy2203

“Em ra ngoài nghe điện thoại!”

“Đây là chuyện nhà tôikhôngcần người ngoài nhưcôđến đây xen mồm!côkhôngphải chia tay với Thẩm Nham rồi hay sao?” Mẹ Trầm tức giậnkhôngthôi, trừng mắt nhìn người mới tới, tự tay đấm ngực mình khóc rống lên “Nhất định là bởi vì chuyện hai người chia tay làm hại tiểu Nham lái xe phân tâm,côlà loại đàn bà ngoan tâm,côtại sao có thể nhẫn tâm đến vậy, tiểu Nham của chúng ta làm sao có chuyện có lỗi vớicô! Làm bậy a, đáng thương đứanhỏcủa tôi, từnhỏđến lớn đều thuận buồm xuôi gió, chuyện gì cũngkhôngcó ngay cả cảm cúm hay nóng sốt đều rất ít, con như thế nào lại nghĩ quẩn vậy,khôngnên cưới loại tang môn tinh này....”

Quả Quả “...”

Phương Cảnh Xán mắc cỡnói“anhthích nhất là thắt lưng của em, mềm mại rất thoải mái! Toàn thân cao thấp của em mọi chỗanhđều thích!”

“Đúng vậy”

Trầm Nham và Diệp Viđãchia tay? Quả Quả vô thức liếc mắt nhìn Diệp Vimộtcái

Quả Quả cườinói“Cảm ơn, nhưng tôikhônggiống nhưmộtsố người thích nhặt lại đồ người khácđãdùng qua”

Ngay từ đầu nhìn thấy Quả Quả đến, bà còn tồn tạimộttia hi vọng sau khi biết con bé đến đây vì nghĩ con trai mìnhkhôngqua khỏi, bàkhôngmuốn hiểu cũng phải hiểu

“Ừ...là thầy giáo của cậu?”

Quả Quả nhìn Diệp Vi bên cạnhnói“Diệp Vi gọi điện cho connóiTrầm Nhamkhôngổn, muốn gặp con lần cuối”

đangủ rũ cúi đầu đứng ở đại sảnh, đột nhiên bên tai vang lên giọngnóiquen thuộc - -

“đãquênkhôngnóicho em biếtmộtviệc, tình nhân cãi nhau nếu càng kéo dài thời gian càngkhôngdễ dàng hòa hảo” Phương Cảnh Thâm vẻ mặt tỉnh bơnói

Thần sắc Diệp Vi khẽ biến “A, buồn cười! Cậu có đồ vật gì đáng giá khiến tôi coi trọng?”

“Emđiđây!” Quả Quả quay đầu bướcđi

“So với y thuật của cậu tốt hơn sao? Cậu có thể bảo đảm con trai tôi nhất địnhkhôngcó việc gìkhông?”

Phương Cảnh Xán chợt ngẩng đầu,khôngthể tin đượccôgáiđangđứng trước mặt mình, bắt đầunóinăng lộn xộn “Em, emkhôngphảiđirồi sao? Làm sao em biết làanh...”

“khôngcó khẩu vị,anh,anhkhôngcần xen vào” Tuy rằng cùng Tống Kiêm Hà tán gẫu trong chộc látkhôngcòn khó chấp nhận như lúc đầu, nhưng trong lòng vẫn còn tràn ngập phiền muonj, tức nhất là Phương Cảnh Xán đến bây giờmộtcuộc điện thoại cũngkhônggọi tới (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Cảnh Xán thở dài “ Emhiệntại tâm tình hoảng hoạn, em cần lẳng lặng...”

“Làm sao vậy?” Tiếu Mộ Bạch hỏi

Phương Cảnh Xán lại cúi đầu trở về

anhtuy là đuổi theo sau nhưng mà lại ở phía sau chậm chạpkhôngdám lộ diện, thẳng cho tới khi cứ trơ mắt như vậy nhìncôđira khỏi bệnh viên...

Phương Cảnh Thâm vội vàng đỡ bà lên “Vị phu nhân này, tôi vừa mới từ phỏng mổ ra lúc này trạng tháithậtsựkhôngthích hợp mổ chính, giáo sư Giang y thuật rất tốt lại là thầy giáo tôi, ông ấy so với tôi thích hợp hơn”

Ánh mắt Phương Cảnh Xán dừng lại nơi nào đó dưới lầu, cả người như nụ hoanhỏbị bão táp tàn phá qua, lẩm bẩmnói“Em chỉ biết thiện ác cuối cùngsẽcó báo ứng, lạiđãquên rằng tái ông mất ngựa,khôngbiết là phúc hay là họađãquên hẳn việchắnta có cơ hội dùng khổ nhục kế...”

Quả Quả lại hỏi “thậtkhôngcó?”

mộtlát sau, điện thoại lại vang lênmộttin nhắn được gửi tới - - Trầm Nham xảy ra tai nạn giao thông,khôngthể cứu được, muốn gặp cậu lần cuối.

“Phương Cảnh Xán...”

“Vậy... em còn giậnanhsao?” Phương Cảnh Xán dè dặt hỏi

nóixong, đưa mắt nhìn theo hướng Phương Cảnh Xánđangnhìn chằm chằm, quả nhiên là Quả Quả thở hồng hộc chạy đến, Trầm Nham đúng lúc được người ta đẩy ra khỏi phòng mổ.

“khôngăn” Quả Quả bên trong đáp lại

Phương Cảnh Xán tiếp tục thao thao bất tuyệt “Vợ,anhđối với em tấm lòng có trời đất chứng giám, nhật nguyệt soi xét, bất kể là thuận cảnh hay nghịch cảnh, bất kể là nghèo túng hay giàu có, bất kể là khỏe mạnh hay bệnh tật, bất kể là em béo hay gầy, cho dù em gầy đến 80 cânanhcũng nguyện ý canh giữ bên cạnh em,yêuthương em, tôn trọng em, bảo vệ em...Cho dù sông cạn đá mòn, vĩnh vĩnh sống cùng trời đất...”

Ai, con trai mình làm ra chuyện tình khốn khiếp như vậy bây giờcônương nhà người ta lại có mối lương duyên tốt hơn, làm sao có thể quay đầu.

Vị y tá thấy thế tranh thủ thời gian cho bà ký giấy đồng ý phẫu thuật, sau đó đỡ bàđira ngoài

Quả Quảnhẹnhàng thở hắtmộthơi “Vậy là tốt rồi...”

“Bác sĩ Phương, tôi biết y thuật cậu rất tốt tôi chỉ tin tưởng cậu, tôi muốn thầy thuốc giỏi nhất phẫu thuật cho con trai tôi như vậy mới có thể yên tâm, tôi quỳ xuống xin cậu...”

Phương Cảnh Xán nóng nảy, vội vàng kéo taycôlại, thốt lên “Em còn thích Trầm Nham sao?”

“...gì?”

Ý tá vội vàng giải thích “ Con trai vị phu nhân này xảy ra tai nạn xe cộ, vừa mới được đưa vào, vì đầu thương nặng cần làm phẫu thuật chúng tôiđãan bài bác sĩ Giang, nhưng mà bà ấy cố ý muốnanhđến phẫu thuật, mặc kệ chúng tôi khuyên như thế nào cũngkhôngnghe...”

Bệnh viện

mộtgiây kế tiếp, Quả Quả xuấthiệnở cửa “Em đây muốn ăn Đinh gà xào cay cùng Ma Bà đậu hũ!”

Mặc kệ lời mẹ Trầm vô cùng khó nghe vẻ mặt Diệp Vi thủy chung ôn hòa kiên nhẫn, ôn nhu khuyên nhủ bà “Bácgái, nếu bác cứ làm ầm ĩ như vậy, làm trễ nải thời gian tốt nhất cứu người, con bác thựcsựkhôngcứu được! Mặc kệ thế nào, bác trước tiên ký tên đượckhông? Sau đó bác muốn mắng con như thế nào đều được!”

Cuối cùng vẫn là ôm túi xách vội vàng rời khỏi nhà

Diệp Vinóixong, đùng cái tắt điện thoại.

Phương Cảnh Xán vốn là ôm tâm tình thản nhiênđibộ,khôngnghĩ rằng lại có thể thấy vẻ mặt lo lắng chạy tới của Quả Quả

Mẹ Tiếu bên cạnh nghe thấy mở miệngnói“Mẹ xem a Xánthậtsựđàng hoàng a, con đừng có khí dễ người ta”

“khôngcó nếu! Quá khứkhôngcó, tương lai lại càngkhông, đời nàyanhchỉ có em!” Phương Cảnh Xánnóitới đây, vẻ mặt bắt đầu suy sụp tinh thần “Quả Quả,anhkhôngphải làkhôngtin em,anhchỉ làkhôngtin chínhanh,anhkhôngbiết trong lòng em đối với người đàn ôngyêuba tháng vẫn lừa gạt em có thắng được lãng tử quay đầu thanh mai trúc mã thành tâm ăn năn hối hận...”

Phương Cảnh Xán mấp máy môi “khôngcó”

Phương Cảnh Thâm nhíu mày “Quả Quả đến đây?”

Quả Quả đỡ trán “thậtsựlà ănkhôngxong vớianh! Cái này ngược người lại ngược mình, quảthậtgiống bệnh thần kinh đượckhông?”

Sau khi mẹ Trầm rờiđi, Diệp Vi nhún nhún vai tỏ ra tư thế phóng khoáng “Đúng vậy, tôiđãchia tay, cậu nếu muốn cùnganhấy tái hợp lại đại kháikhôngcần để ý đến tôi”

“Cũng biết làanh”

Vừa dứt lời, đối lại đôi mắt Phương Cảnh Xán sặc sỡ lóa mắt

Phương Cảnh Thâm trầm giọng hỏi “Sao lại thế này?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hôm naykhôngphải em ấy đến trường tham dự buổi lễ tốt nghiệp à? Lúc ra khỏi nhà còn vô cùng vui vẻ!” ba Tiếu hỏi

Phương Cảnh Xán nghe thấy lời này, cả người giống như khải tử hoàn sinh, vô cùng cảm động “Nàng dâu a, emthậtthông tình đạt lý! Nàng dâu em thế nào lại tốt như vậy!”

“Em hỏi nhé,anhthậtsựthích em sao?anhnếu tìm đượcmộtngười phụ nữ phù hợp với thẩm mỹ củaanh, cũngkhôngphảisẽkhôngtìm thấy...”

“Nhìn biểuhiệnsau này củaanh”

Lời vừa dứt, phía cửa vang lênmộtgiọngnóicủacôgáitrẻ “Bácgái, loại việc này bác sĩ Phươngkhôngthể cam đoan đâu?”

Diệp Viđirồi, vẻ mặt Phương Cảnh Xán dường nhưđangsuy nghĩ điều gì đó, Phương Cảnh Thâm hỏi “Nhận thức?”

mộtgiờ trước bà gọi điện cho con trai bảo nó mang bạngáivề ăn cơm, kết quả con mình lạinóiđãchia tay, bà hỏiđãxảy ra chuyện gì, nó cũngkhôngnóinguyên nhân trực tiếp cúp máy.mộttiếng sau bà nhận được điện thoại từ bệnh việnnóicon trai bà xảy ra tai nạn xecô, sinh mệnhđangbị đe dọa, bà sợ đến mức hồn phiêu phách tán thiếu chút nữa té xỉu tại chỗ, lúc này ba Trầm lạiđangở nước ngoàikhôngkịp trở lại, bà đành phải gọi điện thoại cho Diệp Vi....

Quả Quả cũngkhôngcùngcôtanóinhiều, hướng mẹ Trầmnói“Dì Trầm, nếu ngườiđãkhôngsao, conđitrước”

Phương Cảnh Xán vội vàng đánh gãy lờicô“anhđương nhiên thích em, so với tưởng tượng của em còn thích hơn nhiều!anhthích em,khôngphải vì em bắp đùi cường tráng, cũngkhôngphải vì em cánh tay thịt đô đô, càngkhôngphải vì cái bụng mềm nhũn vô cùng mê người của em,anhthừa nhậnanhtrông mặt bắt hình dong, nhưng thời khắcanhyêuem, emhiệntại trong lònganhđãkhôngphải là người!”

Hôm sau, Phương Cảnh Xán ở trong trình duyệt đánh ramộthàng chữ - - học đầu bếp, kỹ thuật của ai giỏi nhất?

Hai người trầm mặcmộtlúc lâu

“Đến đây, đến đây” Mẹ Trầmkhôngnhiều lời, vội vàng chạy vào phòng bệnh

Phương Cảnh Xán trầm tưmộthồi sau đónóivớicô“Quả Quả,anhnghĩ tới nghĩ lui chỉ cómộtcách có thể chứng minhanhyêuem!”

Cùng lúc đó, tại Tiếu gia

Quả Quả cả giậnnói“Nếu bạngáitrước củaanhsắp c·h·ế·t, muốn gặp mặtanhlần cuối,anhcóđikhông? Đâykhôngphải là vẫn còn vương vấn tình cảm, chỉ là chuyện bình thường của con người mà thôi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Vi vẫn chưa rờiđi, vẻ mặt có lỗi “Bác sĩ Phương, Phương tổng,thậtcó lỗiđãquấy rầy hai người!”

Phương Cảnh Xán “Vị cặn bã?”

Phương Cảnh Xán bên cạnh hơi nhíu mày, Trầm phu nhân? Trầm Nham xảy ra chuyện gì vậy?

Gặp Phương Cảnh Xán lúc chạyđicòn hoan hoan hỉ hỉ, lúc này lại thất hồn lạc phách đứng đó, Phương Cảnh Thâm hỏi “Làm sao vậy? Ngườikhôngchết, em cũngkhôngcần phải khổ sở như vậy?”

Diệp Vi vẻ mặt vô tội “Vừa rồi quảthậtrất nguy hiểm a, may mắn bây giờ cứu lại được mà thôi, cháu cónóisai gì đâu?”

Mẹ Trầm lôi kéo taycô“hiệntaikhôngsao, bác sĩnóiphẫu thuật rất thành công,thậtsựlàm cho ta sợ muốn c·h·ế·t!”

Phương Cảnh Xán lắc đầu “thậtkhôngcó!”

“Nga...” Phương Cảnh Xán lầu bầumộttiếng

Tiếu Mộ Bạch buông cặp xuống hỏi “Làm sao vậy mẹ?”

Nhìn haianhem,mộttrướcmộtsauđivào phòng bếp, cha mẹ Tiếu mới yên tâm trong lòng

Đầu tiênkhôngcó trả lời,mộtlát sau, bên trong truyền đến giọngnóiQuả Quả “ Món ăn gì a?”

Mẹ Trầm đột nhiên hồi phục lại tinh thần, “Tôi kí, tôi đây lập tức ký...”

Phía sau y tá thở hồng hộc đuổi theo đỡ bà ấy, vẻ mặt vô cùng có lỗi “Bác sĩ Phương,thậtxin lỗi, người nhà bệnh nhân có chút kích động tôikhôngngăn kịp!”

“Được”

“Vâng...nhưng màkhôngphải đạisựgì, mọi người đừng lo lắng em tự mình xử lý tốt” Quả Quả trả lời.

“Ừ”

Phương Cảnh Xán thấy sắc mặtcôhòa hoãnđirất nhiều,khôngngừng xin lỗi “Quả Quả,anhbiết lỗi rồi,thậtra ngay từ lần đầu tiên thấy em,anhđãthích em béo, còn rất thànhthậtnóicho em biết dù em béo đến 200 cânanhcũngkhôngđể ý, nhưng hiển nhiên em cũngkhôngtin, đương nhiên, khi đóanhcũng có tâm tư riêng, cố ýkhônggiải thíchrõvới em, lo lắng sau khi em biết chân tướngsẽcảm thấyanhthích em vì lý do nông cạn tục tằng. Sau đó,anhlại bị đẩy càng cao, lạikhôngdámnóicho em biết chân tướng.khôngdám thừa nhận chính mìnhthậtra bất quá cũng chỉ là loại đàn ông nông cạn tục tằng chỉ biết nhìn mặt...”

“Cậu cho là tôisẽlấy việc này ra để đùa giỡn sao? Bệnh viện nhân dân số 1 thành phố, lờiđãnóitôiđãnói, đến haykhôngtùy cậu”

Haianhemđangtrò chuyện đột nhiên ngoài cửa truyền đếnmộttrận huyên náo, ngay sau đó cửa phòng trực tiếp bị đẩy ra,mộtphụ nữ trung niên mặc lễ phục màu đỏ rượu, tóc tai xộc xệch hướng Phương Cảnh Thâm kêu khóc

Mẹ Trầm nhìn thấycôđầu tiên là kinh ngạc, sau đó vui mừng chào đón “Quả Quả!”

Phương Cảnh Xán vẻ mặt giống nhưđangbị cắt thịt cứa gan “Quả Quả, em giảm béođi!”

“Nàng dâu..”

“anhmuốnmộtngười thưởng thức em,mộtngười đàn ông thích em, cũngkhôngphải thánh nhân!anhvô duyên vô cớ lạikhôngcó tư vĩ đại thích, ngược lạisẽkhiến cho em cảm thấy rấtkhôngan toàn có biếtkhông? Em lo lắng cuối cùngsẽcómộtngàyanhsẽbiến thành Trầm Nham thứ hai, bởi vì cho dù tìnhyêucuồng nhiệt bên trong ngươi có thể nhịn chịu của ta những khuyết điểm này, như vậy l*m t*nh cảm mãnh liệt thối lui đâu? Ngươi xem rồi ta như vậy tròn đồng dáng người còn có thể thủy chung giống nhưmộtsao? Em nhiều lần muốn giảm béo nhưng mỗi lần đều bịanhquấy rối thất bại...” Quả Quả trừng mắt liếcanhmộtcái, sau đó tiếp tục oán giận “Nhớrõlần đó ở trường học, em đạp xe chởanhkhông? Em cả đoạn đường đều hít hơi nín thởkhôngmuốn cho eo mình có vẻ quá mập,anhcố tình lại thích sờ tới sờ lui, quảthậtanhkhiến cho em phiền c·h·ế·t...”

Phương Cảnh Thâm hơi gật đầu “khôngcó gì”

“Mẹ nó,anhthế nàokhôngnóisớm hơn!” Phương Cảnh Xán “ Sưu”mộttiếng sau đó chạy vọt ra ngoài

“Xảy ra tai nạn xe cộ là Trầm Nham, là thanh mai trúc mã của Quả Quả,côgáitrẻ kia là vị hôn thê của Trầm Nham, từng là bạn cùng phòng đại học của Quả Quả. May mắnanhkhôngđiphẫu thuật chohắnta, bằngkhôngđến lúc đó vạn nhất xảy ra chuyện gì, chỉ sợkhôngnóirõ” Phương Cảnh Xánnóixong lạithìthào “Chậc,khôngchỉ bị phụ nữ đá, còn xảy ra tai nạn xe cộ, cái này có tính là thiện ác đến cùng đều có quả báokhông?”

Quả Quả đọc xong đứng bật dậy, ghế tựa dưới người phát ramộtvang chói tai

đangmuốnnóitiếp, tiếng chuông điện thoại củacôvang lên. Nhìn cái têntrênmàn hình di động, Quả Quả sắc mặt trầmmộtcái, sau đó trực tiếp tắt điện thoại.

“Đừng chuốc thuốc mê em!”

Quả Quả tức giậnnói“Ai là nàng dâu củaanh! Chuyệnanhgạt em vẫn chưa xong đâu, em cònđangtức giận!’

“Cãi nhau?” Tiếu Mộ Bạchmộtbên đưa đĩa rau,mộtbên hỏi

“Cách gì?” Quả Quả theo bản năng cảm thấy đâykhôngphải cách làm đángtin cậy

Phương Cảnh Xán lúc này mới cúi đầu nhìn áo mình,trênngườianhcòn mặc bộ âu phục kiakhôngđổi, mặttrênáo dính đầy kẹo đường, là lúc trước Quả Quả đập lên

“ Bác sĩ Phương, cậu mau cứu con trai tôi! Cầu xin cậu cứu con trai tôi! Tôi chỉ cómộtđứa con trai này, van cầu cậu a...”

Trốn trong góc phòng, Phương Cảnh Xán cắn cắn ngón tay “Vợ,anhkhôngphải là này nọ a..”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45