Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42


Tiếu Quả Quả “...”

Phương cảnh Xán xiết chặt cái hộp trong lòng bản tay, ánh mắt ôn nhu hơi hơi rung động.

Từ lúc bắt đầu biết Quả Quả,côkhôngcómộtngày ngầm đối nghich vớicôấy,khôngcó môt ngày nào cảm thấy thế giới đối vớicôta tràn đầy bất công cùng phẫn hận,rõràng gia thế hai ngườikhôngkém hơn bao nhiêu, Quả Quả lại có thể tận hưởng sủng ái vô hạn củamộtnàng công chúa, màcôta lại bởi vì thân phận congáiriêng c·h·ế·t tiệt, bị gia tốc bài trừ bên ngoài, cuộc sống chi tiêu kiết kiệm qua ngày, kết quả lại còn phải chịu bố thí của Quả Quả

Mẹ Tiếu rất nhanh liền kịp phản ứng, "khôngsaokhôngsao, mời vào, vào trong nhànóichuyện! Ông nó, mau ra đây!"

Tiếu Mộ Bạch mấy ngày nay công việc càng ngày càng bận rộn, nghĩ đến việc ănmộtbữa cơm cũng khó

Quả Quả vội vàng đổi giọngnói“Em sai rồi, em sai rồi, là vẫn luôn tốt lắm!”

Ăn điểm tâm xong, Quả Quả thoải máiđiđến trường học

“Đến rồi sao! Mau vào!” Mẹ Tiếu vội vã đến cửa đón, sau đó nhìn thấy hai người bên cạnh cạnh hai đứanhỏthìlập tức ngây ngẩn “ Hai vị này là...”

Tiếu Quả Quả cắn cắn chiếc đũa, mẹ thânyêu, mẹ có thểkhôngnóiđến gốc gác conkhông?

Nằm yên cũng bị ăn đ·ạ·n, Tiếu Mộ Bạch lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ

Sáng thứ hai, bởi vì buổi lễ diễn ra lúc 9h, cho nên Quả Quả ngủ nướng hơn mọi ngày, tới bảy rưỡi mới rời khỏi trường, kết quả, đứng lên pháthiệnraanhtrai Tiếu Mộ Bạch của mình bình thườngđãra khỏi nhà từ sớm, lúc này vẫnđangở nhà

Bạn học phía sau kia, đầu ngươi duỗi dài như vậy, đột nhiên xuấthiệnbên cạnh tôisẽhù c·h·ế·t người có biếtkhông? Còn bạn học phía trước kia, xương cổ ngươi uốnkhôngthẳng được nữa sao, cũng đừng tiếp tục quay đầu lại, đối với ngươi mànóiđộng tác có độ khó cao như vậy có làm đượckhông...

Mẹ Phương có chút lo lắng, thở dài “Ai,anhtrai Quả Quả nấu nướng giỏi như vậy, tôi thựcsựlo Quả Quả đến nhà chúng tôi ănsẽkhôngquen, đừng để đến lúc đó bị làm cho đói mà thành gầy...”

anhấynóibề bộn nhiều việc chính là vội vã chuyện này?

“Cho nên mới nó, ông lăn lội cho tới hôm nay còn làmộtphó tổng nhonhỏ, mí mắt quánhỏbé. Muốn phụ nữ xinh đẹpkhôngphải quá dễ dàng sao, bà xã có bộ dạng càng an toàn càng tốt! Lấy danh vọng cùng tiếng vang của Tiếu lão gia, Phương Cảnh Xán cướicôgáinàykhôngmệt, cậu tađãlăn lộn đến vị trí này, thứ thiếukhôngphải là tiền!”

“Ừ ngủ ngon”

Thời điểm đầu tiên nhìn thấy Trầm Nham,côtađãbị người đàn ông ôn nhu này hấp dẫn, vì saomộtngười đàn ông tốt như vậy lại muốn cùngmộtTiếu Quả Quả mập mạp ở cùngmộtchỗ?

Tiếu Quả Quả theo hướng nhìn Tống Kiêm Hà đưa mắt nhìn sang, sau đó nhìn thấymộtthân trang phục chỉn chu, thắt nơ bướm, trong túi cắm đóa hoa, Phương Cảnh Xán phá lệ long lanh chói mắt sải bước dàiđitới, xung quanhmộtvài lãnh đạo trong trường vây quanh, ở hàng ghế thứ nhất dành cho lãnh đạo và khách quýthìtrịnh trọng ngồi xuống

“khôngcó,khôngcó,anhcó việc củaanh,đingủ sớmđi, ngủ ngon!”

“sẽkhông, như vậy tốt lắm rồi, sợ em chuẩn bị nhiều thứ mớikhôngnóicho em biết trước” Phương Cảnh Xánđangnói, ngoài cửa chuông reo lên, vì thế vừanóichuyện điện thoại vừađira mở cửa

Quả Quả vừa định cúp điện thoại, Phương Cảnh Xán đột nhiên vội vãnói“Quả Quả, chờmộtchút...”

Vì sao mình phải treo cổtrêncây Trầm Nham này? Vì saocôtakhôngthể theo đuổi cuộc sống tốt hơn?

Quả Quả được ăn ánh mắt đều híp lại “Cảm ơnanhtrai, em rất thích!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nửa tiếng sau Tiếu Mộ Bạch quay trở lại, đầu tiên là liếc mắt nhìn Phương Cảnh Xánmộtcái, tiếp theo chào hỏi qua ba Phương, mẹ Phương, sau đó là cuộn tay áođivào phòng bếp làm thêm vài món ngon, mang lên bàn ăn

Trong sân trường ngẫu nhiênsẽthấy được những sinh viên năm cuối mặc quần áo cử nhân hưng phấn chụp ảnh khắp nơi,trêntừng khuôn mặt thanh xuân đều tràn trề hưng phấn, khát khao đối với tương lai...

“Yên tâm, mìnhđãnhìn kĩ đống bình luận bên dưới,khôngcómộtngười nàonóicậukhôngtốt...” Tống Kiêm Hànóirất hay, đột nhiên đưa tay ngăn hai mắt mình lại “ Mẹ nó! Mắt c·h·ó của mình muốn mù luôn! Mình nhìn thấy gì? Quả Quả, Boss nhà cậu ăn mặc như vậy là chuẩn bịđikết hôn sao?”

Đúng vậy, dưới miệng lưỡi nịnh nọt của Phương Cảnh Xán, mẹ Tiếu quyết đoán nâng cấp xưng hô từ đứanhỏCảnh Xán thành A Xán đầy thân mật.

côta gần như có thể tưởng tượng ra hình ảnh chính mìnhđangkhoác cánh tay Phương Cảnh Xán xuấthiệndưới ánh đèn flash trong trường hợp như thế…

khôngdám nghĩ....Vì saocôtakhôngdám nghĩ đến?

Tiếu Mộ Bạch ánh mắt sâu kínâmu “Đột nhiên đối tốt như vậy?”

“Ai? CậunóiPhương Cảnh Xán? Làm sao có thể?anhấy tối hôm qua cònnóivới mình cả ngày hôm nay đều rất bận rộn mà”

Mẹ Phương vẻ mặt có lỗi “ Bà thông gia,thậtxin lỗi, chưanóimộttiếng nàođãmạo muội tới đây quấy rầy.”

“Di,anh,anhcòn chưađia?” Quả Quả mơ mơ màng màng ngápmộtcái hỏi

“Mẹ,anhấyđãđến, nhưng mà...”

*

Phương Cảnh Xán hướng trợ lí phía ngoài gập đầumộtcái, sau đó nhận đồ vậttrêntay trợ lí, nhìn thoáng quá, sau đó ý bảo cậu ta có thểđi, sau dó xoay người trở về phòng tiếp tụcnóiđiện thoại “Ngày mai? Đểanhxem.. cả ngày mai đều có việc”

editor: thuthuy2203

Lúc nàyđangbày đồ ăn ra, phía ngoài cửa có tiếng cạnh cạch.

Mẹ Tiếu liếc mắt nhìn khuê nữ nhà mìnhmộtcái “Chịnóiđúng nha! Nó a, chính là thích ăn,anhtrai lạikhôngnhịn được nó quấn quýt, luôn cho con bé ăn ngon, bà nhìn xem bây giờ bị thành như thế...”

Nhưng mà, lúc này đại đa số tâmsựđều đến phía nhà cách vách kia, giờ phút này khó tránh khỏimộtchút mất hết hứng thú của khách khứa

“Hiểu lầm, là hiểu lầm, tôinóirồi, chuyện này tôikhôngbiết, mọi người cònkhôngtin! Mọi ngườiđivào chổ ngồiđi!” Cha Diệp cho dù gặp sóng gió, cũng rất nhanh trấn định lại đón tiếp mọi người.

“Sao vậy?”

...

Buổi lễ tốt nghiệp được cử hành ở hội trường lớn, hôm nay tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn, nhưng mà, Quả Quả rất nhanh liền pháthiệnra có điều gì đókhôngthích hợp, bọn họ hưng phấnthìhưng phấn, tất cả quay đầu nhìn mình vì cái gì? Lúc đầu còn có chút thu liễm, về sauthìcơ bản làkhôngchút kiêng kỵ gì vây xem

khôngđược! nhân sinh của Diệp Vi mìnhkhôngthể cứ dừng tại đây như vậy! Mình muốn đem mọi khuất nhục mà Quả Quả dành cho mình trả lại hết chocôta!

Tống Kiêm Hà bên cạnh ném chocômộtquyển tạp chí bát quái cùng tờ báonói“Tự nhìn”

“Này Quả Quả, em giận sao?”

“Làm sao đột nhiên lại đối tốt với em như vậy, làm điểm tâm cho em?”

Ngườimộtnhà giới thiệu với nhau hàn huyên sau ngồi xuốngtrênbàn cơm rảnh rỗi trò chuyện.

Tiếu Mộ Bạchđangđeo tạp dềnói“Làm cho em bữa sáng, nhanh lại đây ăn” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

*

“nóicũng phải!”

Còn nữa, người này hôm nay dường như ăn mặc có chút quá mức long trọng rồi...

Ngay cả Tiếu Quả Quả cũng có thể,côta có gì màkhôngdám nghĩ đến? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng là Tiếu gia,côbé kia tôiđãthấy, buổi lễ trưởng thành tôi còn tham gia, chính là emgáibảo bối của truyền thông Hoa Thịnh tổng giám đốc Tiếu Mộ Bạch...”

Đúng vậy!khôngcam lòng!

Diệp Vi tin tưởng rằng, hạnh phúc chính là mình tranh thủ được

“Vậy sao...” giọngnóiQuả Quả có hơi chút mất mát. Ngày maicôchính thức tốt nghiệp, trường học cử hành buổi lễ tốt nghiệp, vốn hi vọnganhấy có thể tới

Sau đó Quả Quảđãbị tít trang đầutrênbáo “Chuyện tình tổng tài tập đoàn Phương thị cùng thiên kim của truyền thông Hoa Thịnh gần đây”, cùng với đótrêntạp chí làmộtloạt những trang báo bát quái tiêu đề “Bạngáithần bí “Cấp quan trọng” của Phương Cảnh Xán” làm cho hoa mắt....

Cách vách, thân gia lúc trước nay cùng nhà khác đính hôn, cao giọng bốn phía mời khách khứa, quả thực chả khác nào trực diện đánh vào thể diện Tiếu gia. Cha mẹ Tiếu vì thế cảmộtngày trong lòng tích tụkhôngthôi, chỉ khi nghĩ đến con rể tương lai tối nay muốn tới nhà dùng cơm trong lòng mới có điểm trấn an

“Có chuyện gì sao?” Phương Cảnh Xán ngồitrênghế salon, nghịch nghịch hộpnhỏtrong tay (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Oa!thậtsự?” Quả Quả lập tức tỉnh táo, nhanh chóngđirửa mặt, sau đó nhanh nhẩu ngổi ngồi trước bàn ăn, ánh mắt long lanh trong suốt, ngón tai chỏ chỉ vào món “tôm giáo hoàng” hỏi

Hôm nay,côta sắp cùng người đàn ông mìnhyêuđính hôn,côta có thể quanh minh chính đại đứng trước mặt mọi người,côta cho là mình rốt cục có thể được ước mơ hạnh phúc tha thiết bấy lâu... nhưng mà...Tiếu Quả Quả! Tiếu Quả Quả dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà có thể cùng Phương Cảnh Xán người đàn ông từ trước đến giờcôta cũngkhôngdám nghĩ đến lại ở chungmộtchỗ, từng giây từng phút Tiếu Quả Quả xuấthiện, làm chocôta nhiều lần tâm tư này nọ ở trước mặt Quả Quả chật vật, nhìn như vậythậtbuồn cười,thậtđáng buồn

Mẹ Tiếu trong phòng thúc dụcmộthơi “ Quả Quả, con hỏi xem A Xán lúc nàothìtới!”

Diệp Vi có cảm giác như là mìnhđangđứng ở vị trí cao nhấttrênđỉnh núi, sau đó từ đỉnh núi mà rơi xuống, cứ như vậy mà bị bất ngờ nêncôtakhônghề có chút phòng ngự nào rơi xuốngmộtcách chật vật. Giây phút Tiếu Quả Quả được Phương Cảnh Xán ôm như bảo bối trong ngực che chở rờiđithì, tất cả những ánh mắt cực kì hâm mộ xung quanhcôta đều hóa thành tráo phúng cùng những lời xì xào bàn tán tràn ngập đầu óc tô ta, gần như khiến Diệp Vi phát điên, cuối cùng trong đầu chỉ còn tồn tại ba chữ - -khôngcam lòng

Chương 42

Cha mẹ Phương toàn bộ đều tán thưởngkhôngthôi, Quả Quả vẫn cố gắng duy trì hình tượng,khôngđể cho mình ăn quá nhiều mà trong lòng có chút chuyện muốnnóivới Phương Cảnh Xán nên có chút ănkhôngthấy ngon

“Ừkhôngcó gì,anhyêuem”

Ăn cơm tối xong, sau khi trở về, Phương Cảnh Xán gửi cho Tiếu Mộ Bạchmộttin nhắn, cam đoan ngày mai nhất địnhsẽthẳng thắn cùng Quả Quả, sau đó gọi điện cho Quả Quả

hiệntạicôtađãkhôngcòn là Diệp Vi trước kia,côta đường đường là đại tiểu thư Diệp gia, vô luận gia thế hay vẻ ngoài, bất kì điều gì đềukhôngkém so với Quả Quả!

Phương Cảnh Xán vốn nghĩsẽcam đoan sau này nhất địnhsẽcố gắng đem Quả Quả dưỡng thành trắng trẻo mập mạp, nhưng mà sau khi nhìn Tiếu Mộ Bạch lại sinh nghẹn trở về.

“A, Tiếu Mộ Bạch có chút bản lĩnh a! Emgáilớn lên có thể đặt lên Phương gia1”

Diệp Vi hoàn toàn bị ý nghĩ ấy đầu độc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng rồi, cái kia...anhngày mai có rảnhkhông?” Quả Quả hỏi

“Tôi nhớ cách vách hình như là nhà Tiếu gia?”

Tiếu Mộ Bạch gắp chocômộtmiếng ‘tôm được thấm đẫm nước chấm’nói“vì Quả tốt nghiệp”

"... Em cũng vậy."

côta vắt óc tính mưu tìm kế, dùng hết mọi thủ đoạn, rốt cục có được Trầm Nham, đồng thời bởi vì đám cưới này, có cống hiến với gia tộc mà được tán thành công nhận.

“Tình huống gì đây? Lúc trước tuy rằng cũng có nhưngkhôngcó khoa trương vậy chứ...” Quả Quảthìthào

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42