Càng Béo Anh Càng Yêu
An Tựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41
đangnói, đột nhiên cómộtsố lớn phóng viên nối đuôi nhaukhôngdứt chạy tới, khiến cho khách khứa lập tức càng thêm thẳng sống lưng, sửa soạn tư thếtrênmặt mỉm cười lộ ra vẻ thong dong khéo léo.
Đám gia hỏa vất vả chạy tới lập tức muốn khóc thét lên...
đangđiđổ rác, Quả Quả theo giọngnóicất lên nhìn sang, kết quả chỉ thấymộtmảng nhốn nháo đầu người đen lòm.
Ba mẹ Phương nghe vậy đưa mắt nhìn nhau, đồng thời lộ ra vẻ mặt vui mừng. Quả nhiên sau khi có bạngáikhônggiống với trước kia, con dâu này quảthậtkhôngsai!
Đêm nay Trầm Nham đính hôn,côcực kìkhôngmuốn nhìn tới hướng bên kia, nhưng bất đắc dĩ Phương Cảnh Xán luôn luôn gọi tên,khôngbiếtđãxảy ra chuyện gì, đành phải nhanh chóng chạy tới.
Mà lúc này cha Diệp nhìn về phía Trầm Nham lộ vẻ mặt tán thưởng “Việc này, Trầm Nham làm rất tốt! Đừng tiếc tiền, quay đầu tất cả đều nhét nhiều vàomộtđiểm, những người này khẳng định cũngkhônghề dễ dàng cho chúng ta mặt mũi, gần đây bởi vì chuyện của con, dư luận khiến cho Diệp gia rơi vào thế bị động a..”
Ở trước cửa, vẻ mặt Diệp Vi lộrõvẻkhôngvui, trách cứ “Đây là những cái gì vậy? Tất cả đều xé xuống cho tôi!”
“Còn chưa thành phu nhân Trầm gia đâu,đãkiêu ngạo như vậy, nếu gả tớikhôngbiết chừng còn thành như nào nữa”
“Tiểu Vi, tiểu Vi, con chỉ biết có tiểu Vi! Biết các người đều chê ta nhiều chuyện! Ta mặc kệ được chưa, các người thích làm gìthìlàm!” mẹ Trầm thở phì phò tức giận rờiđi.
Xung quanh, tiếng nghị luận đột nhiên lớn dần.
“khôngphải con? Như vậy là..” Cha Diệp cũng sửng sốt,khôngkhỏi nhìn về phía những đám phóng viên đó.
Hiểu lầm? Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
“Có thể tìm được đám người nàyđãkhôngdễ dàng” Trầm Nham có chút khổ sởnói
Phương Cảnh Xán mở cửa xe sau, Phương phu nhân cùng chủ tịch Phương lục tụcđira, hai người ăn mặc có phần chú trọng, giống như là muốn tham dự vàosựkiện quan trọng gì đó
Diệp Vi cảm kích nhìn cha mình, sùng báinói“Được, conđãbiết!”
Cửa xe mở ra,mộtcái chân dài bước xuống, người trong xe từ từ bước ra, lập tức giống như nam châm hấp dẫn mọi ánh mắt của mọi người.
Đầu Quả Quả nóng đến cực điểm, bị ánh mắt bát quái nhìn mình chằm chằm có chútkhôngtự nhiên, kiên trìđiđến trước mặt Phương Cảnh Xán hỏi “anhtại sao lại chạy tới đây a?”
Quả Quả cuối cùng vẫn làkhôngnhịn được, ngầm vụng trộm huých khuỷa tay Phương Cảnh Xánmộtcái, dùng ánh mắt ý hỏi, rốt cuộc đây là chuyện gì.
Phương Cảnh Xán ôm Quả Quảnói“ Cám ơn ba mẹ! Nhưng mà dù sao kém cũngkhôngsao,anhấy là đại ca, truyền choanhấy đồ chi bảo là điều nên làm, vợ con sau này conyêuthương gấp bội là được!”
Ách, đường,đingang qua? Tình huống gì a!anhhao tâm khổ tứ bảo chúng tôi tới, chi vì để bảo chúng tôi “nhường đườngmộtchút”sao? Đừng làm rộn đượckhông!
Phương Cảnh Xán chỉ chọnmộtcâu trả lời - - “ Chỉ cầncôấy gật đầu, thời gian nào cũng có thể” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ai, đừngnóinữa, mau làm việcđi! Khách khứa đều sắp tới! Nếukhônglàm xong việcsẽbị trừ tiền đó!”
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người nhìn Diệp gia ánh mắt cókhônggiống nhau. Diệp Vi kích động tới mức thiếu chút nữa cắn đứt móng tay, ánh mắt mọi người đều cực kì hâm mộ dừng lạitrênngườicôta, nịnh nọt khen ngợi, ánh mắt ngưỡng mộ khiến cho mọi lỗ chân lôngtrênngườicôta vô cùng khoan khoái... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
đangđau đầu bởianhbịmộtđám người vây quanh, mình làm sao có thểđiqua, kết quả làcôvừa hướng bên kiađitới, những người đó tự động nhường chocômộtcon đường.
Mẹ Trầm nghe tiếng liềnđitới hỏi “Làm sao vậy tiểu Vi, ta bảo bọn họ dán, có vấn đề gìkhông?”
Chương 41
“khôngthể tưởng tượng nổi, Diệp gia mặt mũi lớn như vậy, ngay cả Phương Cảnh Xán cũng tới!”
Bị nàng dâu huých khuỷa tay, Phương Cảnh Xán ngược lại vô cùng cao hứng, nhìn Quả Quả cười ha hả, sau đó mớithìthầmnhỏgiọng vào taicônói“Quay vềsẽgiải thích với em!”
Phương Cảnh Xánkhôngthèm để ý khuyên nhủ “khôngcó việc gì,cầmđi! Đây là mẹanhcho!”
Hai người vừađivừanói, vài người giúp việckhôngnhịn được xì xào bàn tán.
“Tại sao dường như nghe được giọngnóicủa Phương Cảnh Xán...”
Cha Diệp cười gượng vài tiếng, trong lòng vừa đắc ý, lại có cả sợ hãi, đây rốt cục là chuyện gì? Gần đây ông ta quảthậtcó ý muốn tích cực cùng bên kia đặt quan hệ, thế nhưng dường như vẫnkhôngđược đáp lại a! Chẳng lẽ ôngđãtới thời điểmthậtsựmay mắn?
Cạnh đó, mẹ Phương chăm chú nhìn từtrênxuống dưới, đôi mắt tròn ngọc châu sáng nhìncôbé có hai má lúm đồng tiền đángyêu, hỏi “Vị nàykhôngphải...”
...
“Đúng vậy, Phương tổng, nghenóichủ tịch cùng phu nhân lúc trước đều ở nước ngoài, đây là cố ý trở về sao?”
Phương Cảnh Xán kéo taycôlại, vẻ mặt vô tội đáp “anhcũngkhôngbiết được,đangđitới đâythìbị đám người ngăn chặn!”
Diệp Vi thấy thế mừng rỡkhôngthôi “Nhất định là ba em tìm đến, biết làanhkhôngđáng tin cậy...”
Cha Diệp thấy thế vội vàngđitới, đối với congáinóimộtcâu “ Tiểu vi à, mau đưa các vị bằng hữu truyền thông mời vào, tiền lì xì có vẻ chuẩn bịkhôngdủ, con xuống dưới an bàimộtchút...”
đangtrong lúc mọi người hoài nghi có chuyện gì đó,mộtchiếc xe màu đen có vẻ khiêm tốn chậm rãi từ từđitới rồi dừng lại.
Ba Phương hiểurõcá tính con trai út nhà mình, biết đứanhỏnày thích nhất cùnganhtrai mình cạnh tranh, vì thế giải thíchmộtcâu “Đây là đồ cưới của mẹ con, bà ngoại giao cho,khôngcó kém hơn ngọc bội củaanhtrai con”
Nghe xong, mẹ Trầm vô cùngkhôngthoai mái hỏi: “Đúngkhông? Nhiều vui mừng mà!”
........
Lúc này Phương Cảnh Xán bởi vì thân hình ưu việt, cao lớn, lướt qua đám người nhìn thấymộtbóng dáng xinh đẹp quen thuộc, thốt lênmộttiếng “ Quả Quả bên này!”
Diệp Vi nghe vậy có chútkhôngvui, nhưng hôm nay tâm tình tốt, cũngkhôngso đo, kéo tay Trầm Nham làm nũng “Emđãrất ôn nhu mà, đều là ôn tồnnóichuyện cùng bà, giấy này đủ loại màu sắc quả thât quá tục khí, cùng với phong cách tổng thể hoàn toànkhôngthống nhất, chẳng lẽanhmuốn mọi người chế giễu? Trầm Nhamanhlại đây, xem xem em mua quần áo choanh...”
Lúc này, Phương Cảnh Xán lại kêu lênmộttiếng, Quả Quả rốt cục xác định là ngườiyêumìnhđangở bên kia.
“A! Nhưng đây là Trầm phu nhânyêucầu!” đám người giúp việc khó xử trả lời
nóixong, lại quay sang Quả Quả giới thiệu “ Quả Quả, người này là mẹanh!”
Phương Cảnh Xán vẻ mặt tự hào ôm bả vai Quả Quả “Đúng vậy, đây chính là con dâu út của mẹ”
Mẹ Trầm hừmộttiếng “ Mẹ nào có mất hứng, mẹ rất cao hứng!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phương Cảnh Xán nhất mực thủy chung vô cùng tốt cục nghe những vấn đề của đám phóng viên, thăng tới khi bọn họ hỏikhôngsai biệt lắm, mới giơ tay ý bảo bọn họ ngừngmộtchút, tiếp theo làkhôngnhanhkhôngchậmnói“Chư vị dường như là hiểu lầm cái gì đó”
Phương Cảnh Xán mỉm cười, thái độ lễ độ “Chúng tôi chỉ làđingang qua mà thôi, mọi người có thể nhường đườngkhông?”
“Bácgái,thậtsựlà quá tục khí! Hôm nay đều là những người có mặt mũi tới đây,sẽthành chuyện tiếu lâm cho người ta. Bácgái, ngườiđinghỉ ngơiđi! Bên này để con bảo bọn họ là tốt rồi!” Diệp Vinóixong xoay người phân phó “Tất cả đều xéđi, nhanhmộtchút, thời gian sắp tới rồi!”
“Trầm giathậtsựlà mặt mù, thông gia tốt như vậykhôngcần,đangtiếc Tiếu gia,côbé kia...”
Ban đêm vừa mới lên đèn, trong cổng và sân nhà Trầm gia dần dần náo nhiệt, khách khứa lục tục đến, trước cửakhôngngừng những chiếc xe sang trọng, từng tốp người thượng lưu chuyện trò vui vẻ hàn huyền,mộtlát saumộtđám truyền thông tốp năm tốp ba cũng chạy tới
Đứng bên cạnh, vẻ mặt Trầm Nhamkhônghề thay đổi nhìn mọi người sôi nổi nịnh bợ Diệp gia, trong con ngươi lạihiệnlênmộttia trào phúng.
“Cách vách so với nhà này còn có tiền hơn, nhưng gia chủ dễ tính hơn, trong nhà có mời người giúp việc theo giờ, còn đối với người ta thái độ thoải mái vô cùng, làm việc ở nhà kiathìkhỏi phải bàn luận, bớtđinhiều lo lắng...”
Mẹ Trầm muốnnóilại thôi, cuối cùng vẫn là rầu rĩkhôngvui xoay ngườiđi.
“Diệp tổng, ông cũngthậtkhôngsuy nghĩ, mờimộtđại nhân vật tiếng tăm như vậy,mộtchút gió cũngkhônglọt ra”
Trầm Nham sắc mặt khẽ trầm xuốngmộtcái, trong con ngươihiệnlênmộttia nghi hoặc, qua loa lấy lệnói“ Ít nhiều nhờ cha vợ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ thấy dường như đám phóng viên kia tựa hồ có chút bất thường, từng người, từng ngườimộtđều đứng ngoài cửakhôngbước vào, toàn bộ lực chú ý đềukhôngđể bên này, bộ dạng kiên nhẫn chờ đợi, cũngkhôngbiết là chờ đợi cái gì, mà tân khách chung quanh cũng dần dần pháthiệnra điểm này.
“Ai!” mẹ Phương vui vẻkhôngthôi lên tiếng, cởi chiếc vòng ngọctrêncổ tay đưa cho Quả Quả “thậtngoan! Đây là lễ vật gặp mặt đưa cho con!”
Quả Quả đành phải nhận lấy cẩn thận cấtđi, nhưng trong lòng vẫnkhôngyên.
Buổi sáng ngày hôm sau, cách vách Tiếu gia, trong biệt thự Trầm gia, mọi ngườiđiđivào vào vô cùng bận rộn.
Lời vừa dứt, đám phóng viên, nhà báo, quay phim tất cả đều nghẹn họng trân trối trợn tròn mắt lên, người này mở mắt ra có thểnóidối như vậy, có lầm haykhônga? Bộ dạng đẹp trai là có thể khí dễ người sao?rõràng làanhta gọi bọn họ tới đây a!
Vì thế sau khi gây nhiễu loạnmộtđoạn bát nháo nơi nào đó, Phương Cảnh Xán cứ như vậy phủi môngmộtcái rađi, để lại hai nhà Diệp Trầm sắc mặt vô cùng khó coi, trở thành đề tài cười trộmmộtthángkhôngthôi của các vị khách trong những buổi tiệc trà. Đương nhiên còn cómộtđống lớn phóng viên kí giả phấn khởikhôngthôi hỏi như là “Phương tổng, vị này có phải là bạngáitrong truyền thuyết của ngài haykhông?” “ Lần này tới đây chẳng lẽ vì chuyện hai bên phụ mẫu gặp mặt” “Phương tổng, chuyện tốt tới gần, khi nào tổ chức hôn lễ” linh tinh và vân vân…
“Cái gì? Trầm Nham?” Diệp Vi sửng sốt
Quả Quả vẻ mặt hoàn toànkhôngbiết chuyện gì xảy ra, ngây dại hỏi “Mẹ?”
Trầm Nham vừa vặnđira, thấy mẹ mình có vẻkhôngvui, quan tâm hỏimộtcâu “Mẹ, làm sao vậy? Dường nhưđangmất hứng?”
editor: thuthuy2203
Trầm Nham thở dài,điđến trước mặt Diệp Vi “Tiểu Vi, em đối với mẹanhthái độ tốtmộtchút, lão nhân gia có vẻđangmẫn cảm”
Diệp Vi nhìn đám người hoàn toànkhôngthấy nổi hai chữ truyền thông, liên tục phiền chán, oán giậnnói“Trầm Nham, những ngườianhtìm được là loại nào vậy? Hoàn toànkhôngthể nhìn lên nổi mà!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Này, đúng là truyền thông quả nhiên hướng về phía Phương Cảnh Xán mà tới, nhưng cũngkhônghiểu Phương Cảnh Xán việc này vì sao, vì thế mồm năm miệng mười bắt đầu đặt vấn đề.
Diệp Vi nhíu nhíu mi “ Bácgái, mấy thiếp giấy chữ hỉ này nhìn vô cùng tệ!”
Quả Quả đầu óc toàn bộ đều muốn choáng váng “Cái này..này quá quý trọng, cháukhôngthể nhận!”
Trầm Nham cũngkhôngbiết mìnhđãlàm gì khiến bàkhôngvui, bất đắc dĩ dỗ dỗ “ Mẹ, mẹ mới ra viện, nếu thấykhôngthoải máithìvào trong phòng ngủmộtlátđi! Bên nàyđãcó tiểu Vi lo!”
“Phương tổng, xin hỏi ngài, cả gia đình ngài tới tham dự lễ đính hôn của hai nhà Trầm Diệp sao?”
“Đúng thế, đúng thế, khó trách đám truyền thông tới đây chứ!”
“khôngphải con mời tới” Trầm Nham dừng như có điều suy nghĩ, nhìn nhìn đám phóng viênđangtụ tập với nhaumộtchỗ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.