Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 40

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40


Ôi,anhvà vợ có thần giao cách cảm~

Vì sao mỗi lần đều muốnanhlàm người xấu?

Dùng nhân cách cùng y đức của Phương Cảnh Thâm!! Saoanhđột nhiên cảm thấy áp lực trở lên lớn thế này?

Mục Dao đỡ trán, “Moẹ, có luôn hả, mìnhđangkhách sáo vậy thôi mà!”

Cuối cùnganhvẫnkhôngthểnóira.

“Alo,anhđãngủ chưa?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mục Dao ngồi bên cạnh chỉ cảm thấy, vừa nãy Phương Cảnh Xán còn như mưa dầm dề liên lục, giờ đột nhiên lại như mặt trời chui ra khỏi tầng mây đen, sáng đến chói lòa, vô cùng tò mò hỏi, “Chuyện gì vậy?anhcậu vừanóiQuả Quả còn chưa biết à?”

“anhvề rồi!”

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Phương Cảnh Thâm lập tức gọi cho Phương Cảnh Xá,n “Này, có chuyện này muốnnóicho em biết.”

“Đúng vậy,anhcủa Quả Quảnóicho mìnhmộtcơ hội nữa, để tự mình thẳng thắn thừa nhận!” Phương Cảnh Xán sờ lên trái tim cuồng loạn nãy giờ của mình.

Phương Cảnh Xán nháy măt, “thậtra, mìnhđãchuẩn bị rồi, tốt nhất là chờ sau khi kết hônsẽnóichocôấy biết!không,không,không, tốt nhất là chờ sau khi có consẽnói”.

Phương Cảnh Xán vừa ngọt ngào vừa sầu bi nghe điện thoại, “ Alo, Quả Quả...”

anhquyết định về sau nhất định phải hiếu kính ônganhcủa mình cho tốt mới được,khôngbao giờ giậnanhấy nữa!

“Tốt, quyết định như vậyđi, ngày mai gặp!”

Phương Cảnh Thâm nhận được điện thoại, rất ngạc nhiên, rất vui vẻ, “Đúng vậy,thậtra vừa rồi tôiđãnghĩ đến đề nghị này, nhưng lời này hơi khónói, nếunóisẽbị nghĩ là bao che khuyết điểm, Tiêu tổng chịu cho em trai tôimộtcơ hội chính làkhôngcòn gì tốt hơn cả, tôi lập tức gọi điện thoạinóicho nó biết”.

“khôngnhận raanhta lại tốt bụng như vậy a!” Mục Dao tặc lưỡi, “Theo mình đoán,anhta chắckhôngmuốn làm người xấu! Chậc chậc,thậtđúng làyêuthương emgái! Phương Nhị, đừng trách mìnhkhôngnhắc nhở cậu, có ngườianhtrai thươngyêuemgáinhư vậy, về sau gặp chuyện gì, cậu nhất địnhsẽbị hành!”

Quả Quả sảng khoái đáp ứng: “Đương nhiên là được! Để em báo cho trước cho ba mẹ em là được!”

Quả Quả nâng má hỏi: “Phương Cảnh Xán vẫn liên tụcnóivới em, ba mẹanhấyđãthấy ảnh em rồi, đối với em rất hài lòng, nhưng mà, em vẫn hơi lo lắng. Cho dùanhấykhôngquan tâm, nhưng mà,khôngbiết ba mẹanhấy có cảm thấy em béo quákhông...”

“Mục Dao?” Phương Cảnh Thâm cuối cùng cũng biết tin tức kia từ đâu lộ ra.

edit: thuythuy2203

A,thìra đây chính là ưu điểm của việc chuyển qua chế độ công khai chính thức, cảm giác quang minh chính đạiyêuđương, hạnh phúc quáđi!

Cùng lúc đó ở Tiêu gia, sau khi dỗ được nhị vị phụ huynh vui vẻ nghỉ ngơi, Quả Quả còn ngồi ở phòng khách chờanhcôvề.

Mặc kệ như thế nào,nóichuyện vớianhhai cũng khiếncôan tâm hơn.

Mục Dao kinh ngạc nhìnanh, “Cậu nổi cơn gì á, sao lại tốt bụng tiêu tiền tìm phóng viên giúp bọn họ tuyên truyền? Mặc kệ cậu định làm gì, mìnhnóicho cậu biết, chuyện này khó lắm, ônganhrể của cậukhôngbiết tính làm cái gì nữa. Tiêu Mộ Bạchđãsớm ra tay, đám phóng viên nhà báo chủ chốt thành phố Akhôngmấy nhàsẽtới! Chỉ có mấy hãng hạng hai hạng bađithôi...”

Khóe môi Phương Cảnh Xán khẽ cong, “Đến lúc đó cậusẽbiết.”

Phương Cảnh Xánkhôngthèm để ý, “sẽkhông, về sau mình se cũngkhôngbắt nạt Quả Quả”.

“anh,nóicho ba mẹ, emthậtsựxin lỗi họ, lại để họ thất vọng rồi, xin họ tha thứ cho em, nếu còn có kiếp sau...”

“Mình chỉkhôngmuốn mạo hiểm thôi, có gì sai sao?” Phương Cảnh Xán vẻ mặt vì tình mà đau đớn, “Vừa nghĩ tới chuyện Quả Quả có khả năng rời xa mình, bầu trời của mình, vì sao của mình đều mất hết...”

“Vậy bây giờ cậu chuẩn bị làm gì? Đây chẳng qua chỉ là đổi từ tử hình thành tự tử mà thôi.” Mục Dao hỏi.

“Bảo bối, chúc ngủ ngon.”

“khôngđâu, về mặt này, bình thường chỉ cần con cáikhôngthèm để ý, ba mẹ chắc chắn cũngkhôngcó ý kiến gì, chưa kể, đại đa số ba mẹ đều hi vọng con dâu mình béomộtchútsẽtốt hơn.” Tiêu Mộ Bạchnói.

Phương Cảnh Thâm khẽ cười, “Cảm ơn".

Tiêu Mộ Bạch sờ sờ đầu emgái,nói: “khôngcó việc gì,thìtrò chuyện linh tinh thôi mà, bác sĩ Phương lấy nhân cách cùng y đức củaanhta cam đoan vớianh, cậu ta tuyệt đốisẽkhônglàm những chuyện tổn thương em, cònnóinếu về sau Phương Cảnh Xán bắt bạt em,anhtasẽlà người đầu tiên đánh gãy chân cậu ta.”

“Này, bác sĩ Phương, tôi trở về vàđãsuy nghĩ kỹ, chuyện nàykhôngbằng để cho em traianhtự mìnhnóicho Quả Quả hơn là tôiđi,anhthấy thế nào?”

Quả Quảmộttay cầm dép lê,mộttay cầm khăn nóng, ân cần tiếp nhận cặp xách từ tay Tiêu Mộ Bạch, giúpanhthay dép xong, hai tay dâng khăn choanhlau mặt, sau đó lại sốt sắng chạy tới rót choanhtách trà nóng, Tiêu Mộ Bạch cởi áo khoác xuống, lập tức được Quả Quả nhận lấy,đitreo lên giá áo.

Ở đầu bên kia, giọngnóiPhương Cảnh Xán hệt như tro tànnói: “khôngcầnnói, emđãbiết hết rồi, Mục Dao vừa mớinóicho em biết...”

“Chỉ kêu họđiviết báo về lễ đính hôn hai nhà Thẩm Diệp thôi,khôngcần lo đắc tội với người ta, cậu giúp mình đem tất cả bọn họ mời tới đóđi, trực tiếp lấy danh nghĩa của mình.”

“anhmới gọi điện thoại hỏi rồi, nhanh nhất là chiều mai mới về”.

“đãbiếtanh! Emyêuanh! Em cúp máy a! Em phải nhanh nhanh nghĩ biện pháp mới được! Đợiđã, khi nào ba mẹ trở về?”

“Ừ, tôi cũng là nể mặt bác sĩ Phương.” Tiêu Mộ Bạch nghiêm túcnói.

Gạt tàn đựng đầy đầu thuốc lá, cuối cùng Tiêu Mộ Bạch quyết định gọimộtcú điện thoại cho Phương Cảnh Thâm.

“Chưa đâu,anhvừa tắm xong,anhtrai em khi nãy trở vềnóinhư thế nào?” Phương Cảnh Xán hơi thấp thỏm.

Quả Quả từ từ ngồi gầnanh, đấm đấm bóp bóp vai,nói: “anh,anhđigặpanhtrai Phương Cảnh Xán à?”

Mục Daođirồi, Phương Cảnh Xán lại gọi điện thoại cho mẹ mình, hàn huyên hơn nửa giờ.

“không,không,khôngphải, ýanhlàanhcó thể đến nhà em ăn cơm đượckhông?” Phương Cảnh Xán căng thẳng.

mộtlát sau, cửa chuông vang lên, Quả Quả bò dậy chạy ra.

Tiêu Mộ Bạch được nịnh bợ, tâm tìnhkhôngtệ,khôngbởi vì chuyện lúc trước làm khócô, giọngnóiôn hòa: “Ừ, gặp rồi, Phương Cảnh Xánđirồi? Cùng ba mẹ trò chuyện thế nào?”

Phương Cảnh Thâm đánh gãy di ngôn có phần tào lao của em trai, “Tiêu Mộ Bạch chưanóicho Quả Quả biết,nóilà cho emmộtcơ hội nữa, để em chính mình thẳng thắnnóira”.

“Nhưng bây giờ tình thế có lợi với mình hơn, tố giác cùng tự thú khác nhau mà, giống nhaukhông?” Phương Cảnh Xán phản bácnói.

Phương Cảnh Xán lập tức ánh mắt sáng rực nhìncô: “Bây giờ có đó!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngbiết cónóixấuanhkhông, hoặc có gì bất mãn vớianhkhôngđây,anhthậtsựsợ Tiêu Mộ Bạch.

Tiêu Mộ Bạch nhìn bộ dạng ngọt ngào hạnh phúc của emgái, những lời sớm chuẩn bị, lúc nàymộtchữ cũngkhôngnóiđược.

Mục Dao lườmanhmộtcái, cũng chả muốn phản biện cậu ta nữa, “Vậy cố lên ha! Mình về trước! Nếu như có gì cần giúp cứ gọi điện thoại cho mình.”

Quả Quả honhẹmộttiếng, nghĩ thầm, chẳng lẽ bởi vì béomộtchútthìdễ đẻ con sao?

Chương 40

“Em đừng vui mừng quá sớm, việc nàynóilớnthìkhônglớn,nóinhỏcũngkhôngphải lànhỏ, biết điềuthìphảinóirõvới Quả Quả, trong chuyện tình cảm, thẳng thắn là điều quan trọng nhất." Phương Cảnh Thâm căn dặn.

*

Phương Cảnh Xán ngây người, gần như hoài nghi lỗ tai mình, “anh...anhgì cơ?anhnóilà Quả Quả còn chưa biết? Bây giờcôấy vẫn còn là bạngáicủa em, Quả Quả vẫn còn là của em...anh,anhđúng làanhruột em mà!”

Ngoài cửa sổ mưa dần dần tạnh, sau khi cùng emgáitrò chuyện xong, Tiêu Mộ Bạch đứng ở ban công, hútmộtđiếu thuốc.

Quả Quả nghe được giọng khẩn trương củaanh, khẽ an ủi: “Cũngkhôngcó gì, yên tâm, chưa hềnóianhkhôngtốt, nhưng mà, nghenóianhtraianhdùng nhân cách cùng y đức của mình đảm bảo,nóianhvề sau tuyệt đốikhônglàm những chuyện gây thương tổn em đâu! Tuy rằnganhluônnóianhtraianhđối vớianhrất nghiêm khắc, nhưng màanhcủaanhđối vớianhrất tốt đó! À, giống nhưanhtrai em vậy, đều độc miệng nhưng tâm lại mềm như đậu hũ ~” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đầu bên kia di động, Phương Cảnh Xán dở khóc dở cười lắc đầu, “anhcó phảianhruột emkhôngvậy” - thằng nhãi nàyđãnóicâu này suốt từnhỏđến lơn, đây là lần đầu tiên nó thừa nhậnanhlàanhruột nó, đúng là chuyện lạ khó tin.

Tiêu Mộ Bạch nhíu mày nhìn emgáimộtcái, nới lỏng caravat, ngồi xuống ghế salon.

“Ừm, chúc ngủ ngon.”

Lần trước Thẩm Nham cũng như thế, làm hại Tiêu Mộ Bạchanhbị Quả Quả ghét đến mức sắp đoạn tuyệt quan hệ...

“Tuy còn chưa gặp ba mẹ cậu ta, nhưng mà, bác sĩ Phươngđãbày tỏ thái độ của mình, đại biểu cho cả nhàanhta đều đồng ý, về mặt này, hai đứakhôngcó trở ngại gì cả.” Tiêu Mộ Bạch phân tích.

Quả Quả ngượng ngùng đỏ mặt, “Ba mẹ đồng ý cho bọn em quen nhau... Đúng rồi,anhcùng bác sĩ Phương trò chuyện như thế nào? Hai ngườiđãnóinhững gì?”

Sau khiđãchuẩn bị mọi việc xong xuôi, Phương Cảnh Xánnhẹnhàng thở ra, vô lực nằmtrênghế sa lon, đảo đảo danh bạ,đangmuốn nhấn nút gọi, di động lại phát sáng,trênmàn hình là tấm ảnh chụp chung củaanhcùng Quả Quả.

“Có,anhmuốnđiănkhông?” Tiêu Quả Quả hỏi.

nóichuyện phiếmmộtlát, nghe thấy giọng Quả Quảkhônghoàn toàn bình thường, Phương Cảnh Xán lúc này mới thở phàonhẹnhõmmộtcái, "Đúng rồi, mai em tan làm xong, có rảnhkhông?”

“...” Quả Quả lau mồ hôi, bác sĩ Phương cũngthậtlà dám lắm a.

Mục Dao khinh bỉ, “Cậu, cái thằng này! Thoạt nhìnthìcực kì thuần khiết trong sáng,thậtra là xấu xa xấu tính vô cùng.”

Mục Dao gật đầu, “Cũng đúng, nhưng mà cómộtchuyện mình nghĩ mãi màkhôngra, nếu chuyện nàykhôngbị Tiêu Mộ Bạch pháthiện, cậu định giấu diếm đến khi nào? Về sau hai người càng ngày càng thân mật,sẽkhôngcó khả năng giấu diếm cả đời đâu?”

“Được, emđãbiết! Bye~” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Cảnh Xán bướcđithong thả,nói, “Giúp mình liên hệ đám kí giả, truyền thông tới! Càng nhiều càng tốt!”

rõràng thằng nhãi Phương Cảnh Xán kia làm chuyện xấu, saoanhlại phải giúp cái tên xấu xa này chứ?

Mục Dao bất đắc dĩnói: “Được rồi, mìnhsẽgiúp cậu sắp xếp. Cậu chú ý kiềm chếmộtchútđi, đừng đùa quá đáng a!”.

“Ngày mai hai nhà Thẩm Diệp tổ chức lễ đính hôn, cậu biếtkhông?” Phương Cảnh Xán vừanói, sắc mặtđãtrầm xuống vài phần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Làm sao vậyanh?” Quả Quả thấy vẻ mặtanhmình có vẻkhôngtốt lắm, khẩn trương hỏi.

Mục Dao nhìn Phương Cảnh hăng say như vậy,khônghiểu ra làm sao, “Cuối cùng cậu muốn làm gì đó?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40