Càng Béo Anh Càng Yêu
An Tựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38
Ăn cơmmộtmình,đidạo phốmộtmình, cũngkhôngcó tinh thần để tìm bạn bè cùng nhau chơi đùa, tan tầm là về nhà ngồi xem tivimộtmình. Được ăn ngon, được chơi vui, nhưngkhôngcó Phương Cảnh Xán ở bên,sựvui sướng đều giảmmộtnửa…
mộtlát sau, Quả Quả bưngmộttách trà nóng thơmđitới, “anhcởi áo khoác rađi, ướt hết cả rồi, uống chén trà cho ấm người, em lấy khăn khô choanh...”
Nhìn xuống lịch, Phương Cảnh Xán ngày kia mới trở về, đêm dài đằng đẵng, Quả Quả nằmtrêngiường, cảm thấy ảo não, Phương Cảnh Xán mới rờiđicó vài ngày thôi, màcôtrong đầu cũng nào cũng nghĩ đếnanh, đâykhôngphải là tín hiệu tốt.
“Cái này cònkhôngphảiyêuđương ngọt ngào à?” Tống Kiêm Hàkhôngnhịn được hát lên, “Nếu đâykhônglà tìnhyêu, ta sao phải bi ai...”[1] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chuông cửa vang lên, Quả Quả vội vàng ra mở cửa, nhìn thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc, trong lòng sợ sệtmộtlúc, sau đó vội vàng cầmmộtđôi dép đem đến.
“Hả? Ý cậu là sao?” Tống Kiêm Hà mê man.
Phương Cảnh Xán nhìncôthậtlâu, hỏi lại: “Vậyanhtrai emthìsao…”
Cứ như mình mà giảm béo là như cắtđithịttrênngườianhấy vậy.
Cũngkhôngbiếtcônóisai chữ nào chạm đến dây thần kinh củaanh,anhtiếp tục ấncôxuống, cúi đầu, kích động hôncô, bàn tay thuận theo hôngcôrà xuống đầu gối, đem váy ngủ Quả Quả vén càng lúc càng cao lên... rấtnhẹnhàng, lại rất chắc chắn...
Phương Cảnh Xán vô cùng nghiêm túcnói: “Ba mẹanhlúc nàyđangở nước ngoài, nước xakhôngcứu được lửa gần, chỉ có thể nhờanhtrai đến đây giúpanhhỏi cưới”.
“Biết rồi, biết rồi! Ngày mai gặp”.
Quả Quả suy sụp, “anhtrai củaanhcũngkhôngchấn đượcanhtrai emthìsao?”
Tim Quả Quả đập dồn dập, sau đó nhanh chóng gọi lại.
“Ai da, hai chúng takhônggiống nhau, cậu là kiểu mãn tính, mình là kiểu bạo phát, mình thỉnh thoảng mới có vài bữa ăn nhiềumộtchút, bình thườngthìmộtngười lười ăn lắm!”
Lúc này, thế giới của Quả Quả đều bị hơi thở ướt át nước mưa củaanhvây quanh, đầu óc giống tô cháo sườn được ninh nhừ, thần trí dần dầnđixa...
Lúc ở chung với Phương Cảnh Xán, hầu như phần lớn thời giananhấy mới là người kề cận mình, nhưng mà sau khi tách ra lại pháthiệnrằng, trong vô thức, mìnhđãỷ lạianhấy nhiều đến vậy.
Tắm rửa xong,côcầm di động lên, vừa cầm lênđãthấy ba cuộc gọi nhỡ, đều là Phương Cảnh Xán gọi tới, nhìn kĩ lại lần nữa mới xác nhận đúng làanh.
khôngnhỉ? Trong buổi tối gió táp mưa sa thế này, nỗi nhớ càng trở nên dạt dào...
Vẻ mặt Quả Quả đầy nghi hoặc, hơi hé môi muốnnóigì đó, lại vừa đúng lúc nghênh đón nụ hôn củaanh, mang theo vị ướt của nước mưa.
Phương Cảnh Xánkhôngđể ý vuốt vuốt mái tóc ướt nước, “khôngsao mà”.
Quả Quả lắp bắp kinh hãi “Hỏi cưới?”(*〇□〇)……!
“Thôi được rồi, thanh niên nghiêm túc, cậu tìm mình có việc gì?”
Chương 38
mộtphút sau, thiếu chút nữa bị dọa đến mất mật, Phương Cảnh Xán như ngồitrênđống lửa, gọi điện thoại choanhcủa mình, “anh! Cứu em! Đường XX, khu XX,nhà số 2.”
edit: thuythuy2203
“Ừ, rất tốt, emđangở nhà sao?” Phương Cảnh Xán hỏi.
“Quả Quả, mẹ mang cho con...A —— này… đây là...” Mẹ Tiêu theo bản năng đóng cửa phòng lại lần nữa.
Quả Quả thở dài, “Đừngnóinữa!”
Phương Cảnh Xán giang hai tay, “anhcảm thấy chỉ cóanhtraianhmới thu phục đượcanhtrai em!”
“Cậu đủ rồi...”
Người tanói‘khôngsợ kẻ thù mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo’. Có đồng đội nhưanhấy quấy rối, mình cảm thấy cả đời này cũngkhônggầy được...”
Phương Cảnh Xán đón lấy tách trà trong tay Quả Quả, để lên bàn, sau đó cánh tay vươn ra sau lưngcô, “Cạnh”mộttiếng, cửa phòng ngủ khép lại, cùng lúc đó, Quả Quả khẽ lùi về sau tránhanh, tựa lưng vào cánh cửa...
“Vào trong phòng ngồiđi, em lấy choanhchén trà nóng.” Quả Quả chỉ hướng phòng của mình choanh, sau đó lập tứcđipha trà.
Haicônàng từ lúc có việc làmthìđãrất lâukhôngtới đây, vui vẻđiăn từ đầu đường tới cuối phố. làm việc về sau rất lâukhôngcó cùngmộtchỗ tới bên này, vui vẻ đến từ đầu đường ăn vào cuối phố. Cuối cùng mỗi người hài lòng cầmmộtly rươu đậu đỏ vừa uống vừađitản bộ tiêu cơm.
Quả Quả mặt đầy hắc tuyến,côrốt cụcđãlàm cái gì khiến Tống Kiêm Hà nghĩ như vậy chứ?khôngphải chỉ thừa nhậnđangnhớanh ấy thôi sao?
[1] Bài hát Nếu đâykhônglà tìnhyêu– của Jacky Cheung (如果这都不算爱 -张学友)
...
Hô hấp hơi chút kiềm hãm, Quả Quả khẽ gọi: “Phương Cảnh Xán...”
“Bình thường Phương Cảnh Xán có ám chỉ với cậukhông, bảo cậu giảm béomộtchút?” Tống Kiêm Hà hơi hơi lo âu nhắc nhởmộtcâu.
“Sao vậy?” Quả Quảkhônghiểu nhìnanh.
Tống Kiêm Hà đột nhiên nhìn chằm chằm Quả Quả, “Lúc cậu thất tình vất vả lắm mới gầyđiđượcmộtchút, bây giờ lại béo trở lại rồi!”
“Alo, xin lỗi, em vừa mới tắm,khôngbiết có điện thoại...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa mới tắm xong, tóc Quả Quả còn hơi ướt, trải dài sau lưngcô, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Phương Cảnh Xán, tinh tường pháthiệnhầu kếtanhđangchuyển động, khẽ giật giật nuốt nuốt....
“Mau vào! Ngườianhướt hết cả rồi,trênxekhôngcó sẵn ô sao? Saokhôngnóivới emmộttiếng, em xuống đónanha!”
Quả Quả nhìncônàng rồi than thở, “Mỗi lần ăn cậu đều ăn nhiều hơn mình nhưngkhôngthấy béo lên,khôngbiết thức ănđiđằng nào rồi!”
“Được! Nhưng mà buổi sáng mìnhkhôngdậy nổi dâu, hẹn buổi chiều gặp chỗ cũ nha!”
Quả Quả do dựmộtchút, sau đónóitiếp: “anhlên đâyđi, ba mẹ emđidu lịch rồi,anhhai em chưa về, ừm... trong nhàkhôngcó người...”
Quả Quả nhìn giờ,đãrất trễ, mười hai giờ đêm, nhưng mà lúc này con mèo đêm Tống Kiêm Hà kia chắc chắn còn chưa ngủ, vì thế liền gọi điện thoại chocôbạn thân.
Quả Quả sửa sang lại quần áo, đỡ trán, ngồi ở mép giường, nhức đầukhôngthôi hỏi, “anhgọianhtraianhtới làm gì?”
Nhắc tới chuyện này, Quả Quả liềnnóiliên tụckhôngngừng, mãi tới khi Tống Kiêm Hà GATO đủ rồi, bóng nát cái ly trong tay, “Oa, Tròn Tròn, số cậu tốt quá! Đây chính là tú ân ái đó! Chính là hành độngyêuđương ngọt ngào của các cặp đôi đó! Cậu để cho thiếu nữ FA sắp luống tuổi như mình sao có thể chịu được đây!”
Có loại người đến ăn cũng lười sao... Quả Quả lườinóichuyện cùngcônàng.
“Ngày mai cuối tuần có rảnhkhông?đidạo phố với mình”.
Quả Quả lập tức khởi động máy hát, oán giận kể lể với bạn thân: “Đừngnóigiảm cân, bình thường chỉ cần mình ăn thiếumộtmiếng cơm,anhấy đều cuống quýt cả lên, nếu mình lộ ra ý muốn giảm cânmộtxíu thôi,anhấy lập tức trở nên cực kì khẩn trương, mỗi ngày đều trưng ra gương mặt oán phụ, lải nhải đau cả đầu.
Vừa mới dứt lời, ngoài cửa sổ đột nhiên vang lênmộttrân sấm sét ầm ầm, mà Quả Quả cũng nghe thấy tiếng sấm bên kia di động, vẻ mặt sửng sốt, “anh... về rồi à?”
Quả nhiên, Quả Quả vừa về tới nhà, sấm rền vang liên tục, mấy phút sau, ngoài cửa sổ mưa xối xả, gọi điện cho Tống Kiêm Hà, may mắncôấy cũng vừa về đến nhà trước trời mưa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái này có tính là
Quả Quả trán đầy gân xanh giật giật, “anhnhân lúc cháy nhàđihôi của phảikhông?”
“Đúng vây!” Phương Cảnh Xánkhôngnóihai lời, lập tức quỳmộtgối xuống trước mặtcô, “Quả Quả, em có nguyện ý gả choanhkhông?”
Đầu di động bên kia Tống Kiêm Hà lập tức oán trách ào ào, “Ôi, mọe! Tròn Tròn, cậu có pháthiệnra rằng cậuhiệntại càng ngày càng nữ tínhkhông!”.
Chỗ hẹn cũ của Quả Quả cùng Tống Kiêm Hà làmộtphố ẩm thực ở rìa trung tâm thành phố.
Phương Cảnh Xán vô tộinói: “Nhưng mà chỉ có như vậy mới chứng minh tấm lòng củaanhlàthật, em nhẫn tâm nhìnanhra khỏi cửa bị ba mẹ em đánh c·h·ế·t sao?”
nhà dột còn gặp mưa
“Làm sao vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quả Quả cười khẽmộttiếng, “Ừ, nhớanhấy”.
“Ừ, vừa trở lại thành phố A”.
Quả Quả mở nhạc, trong lòng cũngkhônghề yên tĩnhmộtchút nào, tập yogamộtlát, sau đóđitắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn chưa kịp xoay người, Phương Cảnh Xánkhôngnóimộtlời nàođãđitới giữ taycô.
nóixong cũng lập tức cúp điện thoại, sau đó khẽ vuốt vuốt khuôn mặtđangnóng bừng, vội vàng sửa sang lại phòng ngủ, lại tìm quần áo ngủ thích hợp thay ra...
Quả nhiên, chuông vừa vang lênmộttiếng, Tống Kiêm Hàđãnhận điện thoại, giọngnóivẫn rất tỉnh táo: “Trễ thế này mà lại gọi điện cho mình, chậc chậc, nhất định là nhớ đến Boss nhà cậukhôngngủ được đúngkhông?”
Ánh mắt xuyên thấu qua ô cửa kính mờ hơi nước,mộtchiếc xe màu đen quen thuộc lẳng lặng đứng trong màn mưa, đưới ánh đèn đường mờ nhạt, trông hơicôđơn.
“Ừm! Hôm nay cuối tuần, buổi chiều em hẹn Nhị Nhađidạo phố, sau đó thấy trời như sắp mưa nên về nhà sớm! Đúng rồi,khôngphảianhnóitối mai mới về sao...” Quả Quả liên miênmộthồi, đột nhiên theo bản năng nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó chậm rãi lại, nhìn xuống dưới lầu.
Thời điểm Quả Quả bị hôn đến sắpkhôngthở nổi,anhrốt cục ngừng lại. Kết quả, vừanhẹnhàng thở ra, thân thể đột nhiên lơ lửng,mộtgiây sau đó, lưng Quả Quảđãđặttrênchiếc giường hồng xinh xắn.
“Ok, cậuđingủ sớmmộtchútđi, đừng thức đêm muộn quá, ngủ ngon”.
“A, ăn no quá!” Tống Kiêm Hà vừađivừa thuận tay mua thêmmộtgói hạt dẻ rang đường.
“Ách, đây cũng coi là tú ân ái sao...”
Phương Cảnh Xán vẫn duy trì tư thếmộttay chống cánh cửa, tay kia ôm eo Quả Quả càng ngày càng chặt, giống hệt như sư tử đói lâu ngày, hônthậtsâu, so với những lần trước đó đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, tiếng mưa rơi rào rạo bên ngoài hòa cũng tiếng th* d*c củaanh...
Vốnđangđịnhđidạo thêmmộtlúc, bỗng nhiên gió càng lúc càng lớn, bầu trời cũng nhanh chóng tối đen, nhìn như sắp mưa, vì thế hai người tạm biệt nhau, nhanh chóng trở về nhà sớm.
*
anhrõràngđangở dưới nhà, nhưng lạikhôngnói.
Quả Quả ngẩn ngơ: “Xong phim...” Nếu nhưanhcôbiếtcôbằng mặtkhôngbằng lòng, thiếu chút nữa cùng Phương Cảnh Xán làm cái gì đó...
Đáng thương cho hai bạnnhỏ, đều cómộtanhtrai khó trị.....
Quả Quả trợn mắt trắng nhìnanh, “Ba mẹ emkhôngphải kiểu ngườikhôngbiết đạo lý như vậy”.
Như này, cho dù ban đêm ầm ầm giống tố cũng đột nhiên trở nên thân thiết dễ thương, Quả Quảnhỏgiọngnhẹnhàng hỏi: “Công việc đều thuận lợi chứ?”
“Ách,anhgiỏithật, có thể ôm bổng em lên..” Quả Quả hơi bối rối, tìm đề tàinóiláiđi.
Chạng vạng tối ngày hôm sau.
Mãi cho đến lúc cómộttiếng cọt kẹt, cửa phòng đột nhiên bị người bên ngoài đẩy ra, truyền theo tiếng kinh hô của mẹ Quả Quả.
Quả Quả lập tức dở khóc dở cười, “Giảm béo?anhấykhôngép mình tăng cânđãlà tốt lắm rồi!”
Hôm kia ba mẹcôđinghỉ phép du lịch,anhcômấy ngày nay việc xã giao tương đối nhiều, thường xuyên nửa đêm mới trở về nhà,côhoàn toàn thành ngườicôđơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.