Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 37

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37


edit: thuythuy2203

“Cảm ơn, cảm ơn chị!” Chu Tiểu Nam vui vẻ thổi thổi, kết quả còn chưa đưa tới miệngđãbị Lâm Vũ cướp mất.

Phương Cảnh Xán nhắm mắt nỉ non, “khôngcần, dựa vào em cảm thấy thoải mái hơn”.

“Câu cá rất chán! Em muốnđibắt tôm!” Chu Tiểu Nam cởi giàymộtcái liền tiến đến bờ sông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thịt nướngtrênvỉ phát ra những tiếng “Xì xèo…” tuyệt vời. Tiêu Quả Quả rắc rắc gia vị chínhcômang tới lên, chớp mắt, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa…

Phương Cảnh Xán ngồi xuống cạnhcô.

Đột nhiên có cảm giác xúc động muốn gửimộttin nhắn cho Phương Cảnh Xán hỏianhđãngủ chưa, nhưng sau đócôlại từ bỏ ý nghĩ này, giờ cũng hơn hai giờ rồi, nổi cơn gì a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy chịđicâu cá!” Quả Quả đứng dưới bóng cây mở cần câu cá.

Lâm Vũđangdựng lều vải, cườinói: “ha ha,anhhỏi chị dâu sao? Chị cùng Tiểu Namđihái rau!anhmau tới đây giúp em dựng lều trại a!”

Quả Quả thở dài, đành nghe theoanh.

Kết quả,côvừa mới mở cửa lềuđira lập tức ngây ngẩn cả người, trước cửa lều Phương Cảnh Xán nghe được tiếng cũng quay đầu lại, nhìn Quả Quả, sửng sốt.

Nhìnmộtlúc, vẫn làkhôngngủ được, lại nhàm chán s* s**ng di động.

Dưới ánh hận đến nghiến răng nghiến lợi của Chu Tiểu Nam, Lâm Vũ cắnmộtmiếng lớn, “khôngphải em muốn giảm béo sao? Còn ăn nhiều thịt như vậy…”

Phương Cảnh Xánmộttay ôm hông Quả Quả, gắt gao kéocôvào lòng.

Chu Tiểu Nam cùng Lâm Vũ hưng khởi chạy tới góp vui nênkhôngchuẩn bị gì, trong khi đó Phương Cảnh Xán lại sắp xếp mọi thứ hoàn hảo.

Quả Quả hồi phục tinh thần, hỏi “anh… hơn nửa đêm rồianhkhôngđingủ, ngồi chỗ này làm cái gì?”

“Phương phu nhân cần gì thêmkhông?” Quản lý ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong nội tâmđangvũ bão ào ào, trăm triệu lầnkhôngnghĩ tới, bạngáitrong truyền thuyết của Phương tổng dáng người lại có thể…

...

Chương 37

“Bảo em làmthìem làm theođi, hỏi nhiều như vậy làm gì?” GiọngnóiPhương Cảnh Xán có hơi nghiêm khắc.

Sau khi chúc nhau ngủ ngon xong, mọi người đều tựđivề lều của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chả trách chị dâu lại mập mạp như vậy!” Chu Tiểu Nam cảm thán.

mượt mà (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xe vững vàng chuyển bánh, mấy giờ sau dừng lại trướcmộtkhu du lịch.

Câu đượcmộtlúc, Quả Quả thu hoạch đượckhôngít, Chu Tiểu Nam cùng Lâm Vũ cũng bắt đượckhôngít tôm.

"Thanh mai trúc mã a...".

Quả Quả sờ lên tóc củaanh, “anhhôm nay làm sao vậy? Tại sao lại dính người như vậy?”

Thấy Phương Cảnh Xán vẫnđangngủ say, Quả Quả cẩn thận nhấc đầuanhxuống, sau đó cùng Chu Tiểu Nam ra vườn hái rau.

Tiêu Quả Quả méo miệng, lời này phải làcônóimới đúng chứ, phụ nữ Pháp đều nóng bỏng như lửa vậy!

Nửa đường gặp Chu Tiểu Nam cùng Quả Quả xách rổ trở về, Phương Cảnh Xánmộttay nhận lấy rổ rau của Quả Quả,mộttay kéocôôm vào lòng, tiếp tụcđivề phía trước.

Chu Tiểu Nam ngạc nhiên, “anhtrai chị tự mình làm?anhcủa chị trâu bò quáđi. Nhà chị toàn người tài a.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà Quả Quả thở phàonhẹnhõmmộthơi, đồng thờikhônghiểu saocôcũng có cảm thấy hơi mất mát.

Quả Quả hơi ngạc nhiên liếc nhìn Phương Cảnh Xánmộtcái,côđãđáp ứnganhcôbuổi tốikhôngngủ cùng Phương Cảnh Xán, nếu chỉ có Phương Cảnh Xán ở đây,nóithẳng vớianhkhôngquá khó, nhưng mà, tình huốnghiệntại còn có người khác, đề xuất như vậy, chẳng phải là khiến Phương Cảnh Xán mất mặt sao? May mà trong lúccôcònđangkhó xử,thìanhđãchủ động lên tiếng trước rồi.

“Em giảm béo cònkhôngphải vìanh,anhkhôngcho em ăn thịt, chính là ghét bỏ em béo!anhnhìnanhhọ emđi, hiền lành hơnanhnhiều! Đều là đàn ông, sao lại khác nhau nhiều như vậy chứ!” Chu Tiểu Nam thở hồng hộc chạyđi.

“Chỗ nào cũng đáng ghét hết!”.

“anhnhắm mắtmộtlúc là được rồi…” Phương Cảnh Xán cọ cọ cổcô.

Nhìn thấy dáng vẻ như mộng du củaanh, Quả Quả bật cười, “anhchưa ngủ đủthìngủ tiếpđi!”

"Ờ."

“Ách...khôngphải...” Quả Quả ngồi quỳ trước cửa, gãi đầumộtcãi,khôngbiết ma xui quỷ khiến thế nào lại mở miệngnói: “Muốn vào ngủ cùng haykhông?”

Chỉ chốc lát sau, nhân viên đem cần dụng cụ đánh bắt cùng vỉ nướng tới, cònmộtthùng đông lạnh, bên trong là ít thịt tươi cùng các loại gia vị nấu nướng.

Phương Cảnh Xán nghiêm túcnói: “anhkhôngcó cảm giác an toàn!”.

“Nhóc conkhôngbiết xấu hổ xấn xổđitheo còn dámnóingười khác, có ainóiem rất đáng ghét chưa!”

Tiêu Quả Quả đem lều vải mở ra lần nữa, nắm tayanhbước vào, sau đó kéo cửa lều lại.

“Ha ha,anhchị nấu nướng rất giỏi...”

Phương Cảnh Xán nháy mắt, trong con ngươi dường như có vài phần tủi thân, nhưng rất nhanh liền biến mất, “Em muốnđivệ sinh sao?anhđưa emđi!”.

Chuyện của Thẩm Nham vẫn ảnh hưởng đếncô, từ lúc kết đôi với Phương Cảnh Xán đến nay, cho dùanhđối xử rất tốt vớicô, lại còn cố gắng xây dựng kế hoạch tương lai của hai người để chocôcó cảm giác an toàn, nhưng sâu trong lòngcô vẫn giữ lại chút tâm tư,khôngtrao hết choanh.

Chu Tiểu Nam lập tức trở mặt tại chỗ, “Em biếtanhghét bỏ em béo!anhcòn ép em giảm cân! Em muốnnóicho ba mẹanhbiếtanhbắt nạt em!”

Phương Cảnh Xán híp mắt, nửa người dựa vào Quả Quả, vẻ mặt chưa tỉnh ngủ, “Thêm hai người nữa, ông xem rồi thu xếp thêm!”.

Lâm Vũ xoa đầu, “Càng ngày càng khó tính...”

Buổi tối, Phương Cảnh Xán nhìn hai cái lều trạiđãdựng xong trước mặt, trầm ngâmmộtlát,nóivớiChu Tiểu Nam:“Đêm nay em ngủ chung với Quả Quảđi,anhngủ cùng Lâm Vũ”.

“Em còn tưởng là chuyện gì,khôngphải chỉ cómộttuần thôi sao,anhđừng nên làm như cả đờikhônggặp vậy đượckhông?”

Quả Quả vừađikhônglâu, Phương Cảnh Xán liền tỉnh, trong lúc mơ hồ câu đầu tiênanhhỏi là: “Gối đầu củaanhđâu rồi?”

“Quảthậtkhôngthể bỏ qua công lao củaanhấy!” Quả Quả cười khẽ, đemmộtxiên thịtđãnướng xong đưa cho Chu Tiểu Nam.

Phương Cảnh Xán ngápmộtcái, nghiêng đầu nhìn Quả Quả, “Hỏi vợ tôi ấy!”

“Con nhócxúi quẩy này...” Phương Cảnh Xan khẽ rủamộttiếng, gọi điện thoại để người ta lại mang thêmmộtchiếc lều vải nữa tới.

Phương Cảnh Xán cũngkhôngđưa tay nhận mà trực tiếp cúi đầu há mồm ngậm lấy.

“Khụ, đến lúc đó lại tính tiếpđi.” Tiêu Quả Quả bịmộttiếng Phương phu nhân làm cho xấu hổ, Phương Cảnh Xánthìngược lại,anhkhẽ cười, rất hài lòng.

“thật?”.

Im lặngmộtlúc, Quả Quảnhẹgiọngnói: “Chờanhđicông tác về, emsẽđưaanhtới gặp ba mẹ em”.

“anhhọ,anhđơn thuần quá...” Chu Tiểu Nam cười trộmmộttiếng, cố ý thân mật kéo tay Lâm Vũ, “khôngđược,anhhọ, em lạ giường, em muốn ngủ cùng Lâm tiểu Vũ nhà em,khôngcó Lâm tiểu Vũ, emkhôngngủ được!”.

Lâm Vũ bất đắc dĩ cũng cởi giày theo sau.

Lâm Vũ bị bà xã vứt bỏ nghẹn họng trân trối đứngmộtbên nhìn hai người, khâm phục vạn phần, đồng thời cũng nhức đầukhôngthôi. So với Phương Cảnh Xán như vậythìanhliền trở thành cặn bã, Lâm Vũ có thể dự cảm được, sau khi trở về, những ngày sau đóanhsẽtrải qua chuyện gì.nóixem, rốt cuộc hôm nay mình tới đây làm chi? Để tự ngược à? Lâm Vũ thở dài, chấp nhận số phận,đitìm vợ thôi.

Chu Tiểu Nam hơi mất tự nhiênnói, “Chứkhôngphải là vìanhđâu,anhhọ!”.

Quả Quả thở dài,rõràng chínhanhmuốn tách ra ngủ riêng, sao bây giờ lại trở nên uất ức do bịcônhẫn tâm bỏ vậy?.

như vậy.

Xe vừa dừng lại, vài nhân viên dường nhưđãchờ lâu tiến lên ân cần tiếp đón.

“Em đáng ghét chỗ nào?!”.

Phương Cảnh Xán nhíu mày, "Lại nghĩ đến Thẩm Nham à?"

Dưới bầu trời nở rộ pháo hoa, Phương Cảnh Xán đem Quả Quả cònđangngạc nhiên ôm vào lòng, “Từ nay về sau,anhsẽcố gắng mang đến cho em mỗi giây cuộc sống đều là hạnh phúc”.

*

Chu tiểu Nam xán tới, thèm rỏ dãi, "Chị dâu, chị cho cái gì đó? Thơm quá!"

Quản lý nhiệt tình hô: “Phương tổng, ngàiđãtới!”.

“Từnhỏđãvậy?”

Tiêu Quả Quả nhìn bầu trời đêm,nhẹgiọng cảm kháimộtcâu, “Chẳng qua là cảm thấy đời ngườithậtkhôngthể nào đoán trước được,anhvĩnh viễn cũngkhôngbiết đượcmộtgiây sausẽphát sinh chuyện gì”.

Ghế nằm cũngkhônglớn, hơn nữa với thể trọng của Quả Quả, hai người ngồi còn khá chật chội, Quả Quả bất đắc dĩ quay đầu liếc nhìn Cảnh Xánmộtcái, “anhqua bên kia nằm ngủkhôngphải thoải mái hơn sao?”

“Đúng vậy, hai người họ ở cùngmộttrong đại viện, coi như thanh mai trúc mãđi, năm nay mời vừa đủ tuổi kết hônđãđilĩnh giấy chứng nhận luôn, kết hôn xong vẫn như trẻ con, mỗi ngày đều ầm ỹkhôngngừng”.

Dưới ánh trăng, Phương Cảnh Xán ngẩn ra, sau đó tủi thân trong con ngươi lại lập tức trỗi dậy.

Cho dù biết vợ mình cố ý, Lâm Vũ vẫn cảm động nhìn Chu Tiểu Nam.

Quả Quả nằm trong lều, xoay trái phảikhôngngủ được, mắt cứ mở to, xuyên thấu qua cửa sổnhỏtrênđỉnh lều nhìn ngắm những ngôi.

“anhtỉnh rồi!” Quả Quả cầmmộtquả cà chua từ rổ rau xanh đưa choanh, “Em rửa qua rồi!”

“Emnóichuyện có đạo lý chútđi,rõràng chính em muốn giảm cân, còn vạn lần căn dặnanhnhất định phải chú ý kỹ tới em...”

"Ngủ mau!"

Thời gian cứ như vậy trôi qua, Quả Quả cùng Phương Cảnh Xán ngọt ngọt ngào ngào bên nhau, còn bên này Chu Tiểu Nam cùng Lâm Vũ cũng vượt qua vụ cãi vã.

"Ừm, ngủđi, ngủ ngon.".

“Tôisẽngay lập tức chuẩn bị nhiều nguyên liệu nấu ăn cùng dụng cụ hơn, Phương tổng cònyêucầu gì nữakhông?”

Phương Cảnh Xán đút tay vào túi quần, sau đóđibộ tìm nàng dâu của mình, hoàn toànkhôngnghe thấy lời thỉnh cầu của người nào đó.

Chu Tiểu Nam đứngmộtbên nhìn xem, chậc lưỡi lắc đầu, “anhhọ, anhbám chị dâu quá. Cẩn thận chị dâu cảm thấy phiền nha!”

Màn đêm buông xuống, bốn người bắt đầu nướng thịt.

Chu Tiểu Nam nháy mắt hỏi: "A? Vì sao?"

Vừa dứt lời,trênbầu trời đột nhiên nổ tung những tràng pháo hoa lớn, thế giới trước mắt bỗng tỏa sáng lấp lánh, nhưng còn lung linh hơn pháo hoa chính chính là đôi mắt ngập tràn sao đêm củaanh.

Phương Cảnh Xán chuyên tâm thổi thổi thịt nóng, đút chocô, vẻ mặt thờ ơ,"khôngcần để ý đến hai đứa nó, hai người này từnhỏđến lớn đều ầm ỹ như vậy,anhquá quen rồi!"

GiọngnóiPhương Cảnh Xán buồn rầu, “Ngày maianhphải sang Pháp công tác,mộttuần sau mới trở về. Hơn nữa còn là hội nghị kín, ngay cả điện thoại cũngkhôngđược gọi”.

“Được, vậy tôiđitrước chuẩn bị”.

Quả Quả nhìn hai người đấu võ mồm phì cười,thậtracôcũng thấy Phương Cảnh Xán hôm nay hơi lạ, tuy bình thườnganhcũng như keo dán lấycô, nhưng hôm nay còn dính người hơn nhiều.

"Này a? Là gia vịanhchị làm! Chị mang theomộtít tới." Tiêu Quả Quả trả lời.

Chu Tiểu Nam nóng nảy, “Sao lại lấy thịt của em!”

"anhhưng phấn lắm,khôngngủ được!"

Nhắm mắt lại trong chốc lát, Quả Quả rốt cục vẫn phải xoay người ngồi dậy, kéo cửa lềuđira ngoài.

Quả Quả nhìn đôi vợ chồng trẻ đột nhiên ầm ỹ, hoàn toànkhôngphản ứng kịp, “Ây, hai người họkhôngviệc gì chứ? Có cầnđikhuyên nhủkhông...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37