Càng Béo Anh Càng Yêu
An Tựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36
Quả Quả trực tiếp kéo đầuanhdựa vào vai mìnhnói: “Ngủ”.
khôngdám chọc giận vợ, Phương Cảnh Xán ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ.
Phương Cảnh Xán lạnh lùngnói: “Lâm Vũ, dừng xe”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Quả Quảkhôngbiết trả lờicôbé như thế nào, bởithậtsưcôchưa làm gì hết a.
Chu Tiểu Nam cùng Lâm Vũ ôm suy nghĩ kì quái chào hỏi.
“khôngcó, lúc bọn chị quen nhau, chị còn béo hơn mấy cân so với bây giờ.” Quả Quả trả lời.
Tiêu Quả Quả trừng mắtmộtcái, tức giậnnói: “Nhắm mắt lại…”
Phương Cảnh Xán nhìn giờtrêndi động,khôngnhịn đượcnóivới chàng traiđangđứngmộtbên, “Lâm Vũ, đem nó về, đừng làm phiềnanh”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi tan làm, Quả Quả chạy tớicửa phòng làm việc củaanhcô, “anh, hôm nay cùng nhau về nhàđi!”
Tiêu Quả Quả nghỉ ngơi vài ngày sau đó đến công ty nhàcô, Tiêu Mộ Bạch đemcôtheo người tự mình chỉ dạy,anhkhá bất ngờ khi pháthiệnra nền tảng Quả Quảkhôngtệ, vì thế có thêm mấy phần hảo cảm với người dạy lớp vỡ lòng chocôlà Phương Cảnh Xán. Khiến choanhcảm thấy người này cũng đáng tin, emgáibảo bối của mình saumộtkhoảng thời gian kết giao cũngkhôngbị gầyđi, lại trở về bé mập vui vẻ trước đây.
“khôngphải, là em họanh, vợ chồng son bọn họ, đòi theo chúng tađichơi”.
“anhhọ, em sai rồi, emkhôngnói,khôngnóinữa!” Chu Tiểu Nam vội vàng làm động tác kéo khóa miệng giữ im lặng.
“Chị dâu, làm sao chị cưa đổ đượcanhhọ em? Có phải lúc hai người quen nhau chị rất gầykhông?”Chu Tiểu Nam tò mò hỏi.
anhtraicôcái gì cũng tốt, nhưng lại rất truyền thống, nhất là phương diện này, quảncôrất nghiêm khắc, lúccôở tuổi quấy rối,côthích nhất là đối nghịch vớianh, tuy thế nhưngcôcũngkhôngdám cùng Thẩm Nhambước quamộtbước kia.
Chu Tiểu Nam nghe thế liền nhéo thắt lưng Lâm Vũ, cắn răngnói: “Ai bảoanhvạch trần mục đích chính của em!anhdámnóichínhanhkhôngmuốn nhìnkhông?”
Chu Tiểu Nam hạ kính cửa xe, hướng ra ngoài thò đầu, giơ tay ngắm “Ở đâu đây, ở đâu vậy?”
“Chờanhmộtchút,mộtlát nữa thôi.”
Phương Cảnh Xán bất động, “Muốn chơithìgọi Lâm Vũ nhà em đưađi!”
mộtcôgáimặc váy hoa, tóc buộc chỏm,khôngthuận theo kéo kéo tay Phương Cảnh Xán, “anhhai, tụi emkhôngphải tới làm khách, em cũng muốnđicắm trại, mang emđichơi chungđi!”.
Quả Quả gật đầu khẳng định “Vâng, tuy bây giờ em vẫn chưa hoàn toàn nắm chắcsẽthuyết phục được ba mẹ. Nhưnganhấy đối với em rất tốt, có lẽ giống như Nhị Nha từngnói, đời trước em giải cứu toàn bộ thế giới mới gặp đượcanhấy, emkhôngmuốn bỏ qua.”
Ngồi ghế lái phụ phía trước, chứng kiếnmộtmàn này, ánh mắt Chu Tiểu Nam lấp lánh, sùng báikhôngthôi, “Chị dâu, chịthậtlợi hại, chị đúng là ngôi sao trong giới mũm mĩm chúng ta!”
Nụ cười kia nở khi cửa kính xe chưa kịp đóng lại, ánh mặt trời chiếu rọi vào, Chu Tiểu Nam cảm thấy ấm áp, thất thần trong chốc lát, sau đó hưng phấnnói: “Woa, chị dâu, chị nếu gầyđituyệt đối làmộtđại mỹ nữ a!”
Tiêu Mộ Bạch ngừng công việc lại, hơi nhíu mày, “đidã ngoại?”
Phương Cảnh Xán ngọt ngàokhôngthôi, “Vợ đau lòng choanhsao,anhvui lắm! Nhưng màkhôngcần lo lắng, chút việc nàykhônglà gì cả”.
Lên xe, Phương Cảnh Xán giới thiệu: “Đây là Chu Tiểu Nam, em họanh, còn có chồng con bé, Lâm Vũ”.
Chu Tiểu Nam nhanh nhảu chạy lại hét lên: “Chị dâu, chị dâu!anhhọ bắt nạt em,khôngchịu mang tụi em theo! Chị dâu, chị làm chủ cho em a!”
Lâm Vũ vội vã xua hai tay, lùi lại, “anhhai,anhđừngnóiđùa, emkhôngquản đượccôấy.côấyđangtò mò muốn c·h·ế·t, muốn tận mắt nhìn xem chị dâu trông như thế nào mới được.”
Quả Quả nghĩ nghĩ “Ây, để em công tác chuẩn bịđã, mấy ngày nữađi!”
“Chuyện ở công ty sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*
Dù sao cũng là em họ củaanh, cũngkhôngphải là người ngoài, người nhà tìm đến cửa mà đuổiđicó vẻkhôngổn lắm.
“thậtkhôngđó?! Chị dâu, chị dạy emmộtchútđi, rốt cục làm như thế nào dụ đượcanhhọ!”
Thành công giải quyết chuyện bên này, Quả Quả gọi điện thông báo cho Phương Cảnh Xán.
Từ ngày Quả Quả đáp ứng lời cầu hôn “ Được” đến nay, có được lời hứa hẹn củacô, Phương Cảnh Xán như ăn phải kẹo Stride,khôngngừngkhôngnghỉ, về tới nhà, dốc hết tâm huyết lập ramộtbản « 100sựkiện phải làm khiyêu», sau đó lại tiếp tụckhôngngừng nghỉ hướng tới mục tiêu vĩ đại là kết hôn, chưa hết, mỗi ngày đều phải hẹn hò thắm thiết…
edit: thuythuy2203
“đidã ngoạithìđược, nhưng… buổi tốikhôngđược ngủ chungmộtlều.” Tiêu Mộ Bạch lạnh nhạtnói.
[Cố lên con trai! (o^^)oo(^^o)]
Chu Tiểu Nam cuối cũng im lặng
Phương Cảnh Xán lập tức ủ rũ, “Ừm”.
Quả Quả tuy miệng còn oán trách, nhưng biết trước khi cướikhôngthểXXOO, đây là nguyên tắckhôngcó khả năng thỏa hiệp củaanhcô, vì thếcôchỉ có thể đồng ý: “Biết rồi,khôngngủ chung là được chứ gì.”
đangbuồn rầu, Phương Cảnh Xánđangdựa vào vaicô, mơ mơ màng màng thấp giọng lẩm bẩmmộtcâu, “Chu Tiểu Nam, ầm ĩ nữasẽném em xuống...”
[anhhai,anhhai,anhmuốnđiđâu a! Dẫn người nhà cùngđithôi ~]
Đến địa điểm hẹn gặp, xe chậm rãi dừng lại.
[Ban nãy mớinóivới tiểu Nam, sao hôm nayanhhaikhôngđăng bài. Chậc. Đăng rồi đó!]
“Xin lỗi em, Quả Quả,anhđãchuẩn bị ra đến cửa, gặp chút chuyện ngoài ý muốn…”
Hừ, chỉ vì tiếng “chị dâu” kia thôi.
.
Chu Tiểu Nam nhìn Quả Quả, hai con ngươi dường như đều muốn rớt ra ngoài, lúc trước quảthậtPhương Cảnh Xánđãđăng ảnh chụp chung hai người lên, nhưng tấm hình là chân dung,khôngphải dáng nười,côgáitrênảnh gương mặt hơi bụ bẫm, đặc biệt còn có nét đẹp cổ điển, trước kia cũng nghe người khácnóianhhọđangkết giao vớimộtcôgáikhá mập, nhưng bọn họ chỉ nghĩ là hơi đầy đặn mà thôi, hoàn toànkhôngtưởng tượng ra là mậpthật…
Quả Quả chịu nhịn khuyên nhủ: “ Lát nữasẽcó khối thời giannóichuyện,anhhãy nghỉ ngơi cho khỏe trướcđiđã, nếukhôngđichơisẽkhôngcó tinh thần”.
Phương Cảnh Xán hoàn toànkhôngnghe lờicôkhuyên bảo, “không...”
Tiêu Mộ Bạch lúc này mới đồng ý, “Về phía ba mẹ,anhcó thể nóigiúp em. Nhưng mà, em định khi nàothìnóicho hai người biết chuyện này?”
“không,khôngmuốn đâu,đicùnganhấy nhàm chán c·h·ế·t, nhiều người mới náo nhiệt!”
Phương Cảnh Xánđangđịnhnóithìdi động reo lên, ấn nút nghe, lập tức giọngnóitrở nên dịu dàng như nước, khác hoàn toàn so với người cáu gắt ban nãy.
Chu Tiểu Nam vừa dứt lờiđãbị Phương Cảnh Xán gõ đầu cảnh cáo, vì thế ôm đầu lẩm bẩm: “Emnóithậtmà, làm sao lại đánh em... Mặc dù bây giờ cũng rất đẹp, nhưng gầy hơn tí nữa chắc chắn là đẹp hơn a, a, em biết rồi,anhcó phải sợ chị dâu thay đổi đẹp hơnsẽkhôngcầnanhnữakhông, chắc chắn là như vậy...”
“anhem đồng ý rồi.”
“Tốt quá!anhsẽnhanh chóng sắp xếp công việc bên này.” Phương Cảnh Xán tràn đầy nhiệt tình đáp lại.
Chưa hết đâu, quán quân đa dạng hóa phương pháp thắm thiết bên nhau – Phương Cảnh Xán tiên vừa điện thoại xong với nàng dâu của mình liền vô sỉ đăng lên nhóm bạn bè —— Ngày kiasẽcùng vợđidã ngoại ~(≧▽≦)//~
Hai gò má Quả Quả ửng đỏ lên, “anh,anhnghĩ gì vậy? Cho dù ngủ cùngmộtlều cũngsẽđắp chăn bôngnóichuyện phiếm trong sángkhôngđược sao! Phương Cảnh Xán là người thànhthật! Còn nữa, chúng em đều là người lớn...”
“Chào chị dâu”.
Nhìn thấy emgáitinh thần phấn chấn, saumộtngày công tácsựmệt mỏi của Tiêu Mộ Bạch đều tanđiphân nửa, chế nhạonói: “Hôm nay sao lại rảnh tới tìmanha,khôngđihẹn hò?”
Phương Cảnh Xán làm mặt lạnh còn hơn đáng sợ hơn khi nghiêm túc, Quả Quả liếcanhmộtcái khẽ giậnnói: “So đo cùngcônhóc làm gì! Nhìn mắtanhthâm quầng hết rồi, tối hôm qua mấy giờđingủ?”
Quả Quả chần chừnói: “thậtra cũngkhôngcần gấp như vậy, nếuanhbận rộn, chúng ta đợi lúc rảnh rỗi rồiđi.”
Phía dưới comment sôi nổi, nào là monganhsớm bị thận hư, hay nhắc nhởanhchú ý giữ gìn thân thể…
Nhưng mà, dù kết giao với aiđinữa, đều khó có khả năng thuận buồm xuôi gió hoàn toàn,khôngcó tí nguy cơ nào.anhcũngkhôngthể vì sợ emgáimình bị thương, mà đem con bé bảo vệ cả đời, ngăn cản con bé theo đuổi hạnh phúc được. Bất kể như thế nàođinữa, mặc kệ là khi nào, con bé vẫn còn có ngườianhtrai này là đường lui, là chỗ dựa cho Quả Quả.
Tiêu Mộ Bạch ngẩng đầu liếccômộtcái, “Chuyện gì?”
Tiêu Quả Quả tự nhiên hào phóng cười cười, “Chào hai em.”
“anhngủmộtlúcđi! Đến nơi em gọianh” Quả Quảnói.
“Đúng, đúng!”
Quả Quả chắp hai tay cầu xinnói: “Tuần này nghỉ hai ngày, em muốnđidã ngoại với Cảnh Xán, phía cha mẹanhcó thể giúp em nghĩ lý do đượckhông?” Gần đây thường xuyên hẹn hò, mọi lý do có thể sử dụngcôđềuđãdùng hết rồi, đành phảiđicầu cứuanhcô.
Phương Cảnh Xán lập tức như băng tuyết tan rã,mộttay khoát lên ghế dựa sau lưng Quả Quả, thả lòng dựa vào, lười biếngnói: “anhkhôngnhớ nữa...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sáng thứ bảy, Phương Cảnh Xán chuẩn bị mọi việc ổn thỏa,đangmuốn cùng Quả Quả hẹn gặp, nghe thấy phía bên ngoài có người ấn còi ô tô,điđến ban công nhìn xuống, sắc mặt lập tức từ trời quang mây tạnh biến thành mây đen đầy trời.
Phương Cảnh Xán nhức đầukhôngthôi, né tránh emgái,nóitiếp, “Quả Quả, em chờanhmộtlát, đểanhxử lý hai người này xongsẽgọi lại cho em.”
“Hì hì...” Quẳ Quả ngượng ngùng gãi đầu, gần đâycôcùng Phương Cảnh Xán gặp mặt quá nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Mộ Bạch hơi bất ngờ nhìn emgái, “Nghĩ kĩ?Xác định là cậu ta?” Còn tưởng con bé ít nhất vẫnsẽrối rắmmộtthời gian nữa chứ.
Chương 36
Phương Cảnh Xánđinhanh xuống lầu, nhìn vào căn phòng ầm ĩ, hai ngườiđanghi hi ha ha kia, tức giậnnói: “Hai thằng nhãi các người sao lại chạy tới đây?khôngthấyanhđăng bàinóihôm nay bận sao?! Từ đâu đếnthìvề chỗ đóđi, hôm nayanhkhôngrảnh tiếp khách!”
[Mìnhnóisao bỗng nhiên cậu lại chăm chỉ làm việc thế, còn tưởng rằng cậu đổi tính rồi, hóa ra là đến c·h·ế·t cũngkhôngđổi mà, chăm chỉ đểđichơi!]
Phương Cảnh Xán sớmđãthấy Quả Quả, mở cửa xe chạy tới trước mặtcô, hai ngườinóichuyện mấy câu, sau đó cùngđilại phía chiếc xe, Phương Cảnh Xán tự mình mở cửa xe.
“Ờm.” Quả Quả ngồi xuống ghế salon, mở miệng nịnh nọt, “anh, em thương lượng vớianhchuyện này nha”.
Quả Quả đầu bên kia: “Ách..”
Quả Quả do dự trong chốc lát: “Hay là cùng nhauđiđi, nhiều người cũng sôi nổi hơn mà.”
Vẫn liên tục xán lại gần nghe lén, Chu Tiểu Nam bật dậy, đoạt lấy điện thoại, hôn Chụtttttmộtcái, “ A a, vạn tuế! Chị dâu emyêuchị!anhhọ mau lên đâyđi, chúng tađichiếc xe này, xe tụi em rộng rãi, ở bên trong lăn lộn cũngkhôngcó vấn đề gì, Lâm Vũ làm tài xế!”
“Chào chị dâu”.
....
Phương Cảnh Xánkhôngvui bĩu môi, “khôngcần, hai ngày nayanhkhôngthấy em. Chúng tanóichuyện phiếmđi”.
Có thể là vì Phương Cảnh Xán có tìnhyêubất bình thường với emgáimình, nên tuy nhìn Quả Quả hạnh phúc ra mặt, Tiêu Mộ Bạch dù chúc phúc nhưng nội tâm vẫn có chút băn khoăn bất an.
Phương Cảnh Xánkhôngcó cách nào khác đành phải lên xe.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.