Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33


“Đáng thương quả táonhỏQuả Quả, khẳng định là thương tâm đến c·h·ế·t, luôn luôn phải gượng cười…” Nhân duyên của Quả Quả ở công ty rất tốt, lúc nàykhôngít người bênh vựccô…

Mấy ngày nay, Quả Quả đều bận rộn cả qua lại giữa công ty lẫn bệnh viện, ban ngày ở công ty bàn giao công việc với trợ lý mới, buổi tối lại đến bệnh viện chăm sóc Phương Cảnh Xán. Cùng lúcthân thể Phương Cảnh Xán dần dần hồi phục, chuyện chuyển giao công việc củacôcũng sắp hoàn thành, nháy mắtđãthấy đến ngày chính thức rời khỏi công ty.

“Quả Quả, giờ emkhôngcầnđilàm, đến nhàanhchơiđimà~” Phương Cảnh Xán hưng phấn đề nghị.

Tiếu Quả Quả honhẹmộttiếng “ Những lúc em rảnhsẽgọi điện thoại choanh”.

Phương Cảnh Xán đặc biệt bi phẫn: “anhgây bất an chỗ nào chứ!”

Nghe thấy điểm này, Phương Cảnh Xán lập tức vui vẻ ngẩng đầu nhìncô.

“sựthậtlà, tôi nhất kiến chung tình với Quả Quả, đemcôấy an bài ở bên cạnh hoàn toàn là tư tâm, đối tốt vớicôấy là vì tôiđangtheo đuổicôấy...”

“sẽkhông,anhthề tuyệt đốisẽkhôngquấy rầy đến em.” Phương Cảnh Xán lập tức thề son sắc, sau đó gặp phải ánh mắt hoài nghi của Quả Quả, trong lòng lập tức chột da, yếu ớt sửa lại “anhsẽthậtcẩn thận, tận lựckhôngquấy rầy đến em...”

Phương Cảnh Xán ngẩn người, sau đó vội vàng gật đầu, hai tròng mắt lấp lánh.

Quả Quả bật cười lắc đầu, người này quảthậtgiống trẻ con, hay cáu kỉnh, cũng may dễ dỗ, sống chung cũngkhôngquá khó.

Phương Cảnh Xán biếtcôkhôngmuốn vìanhđangbị thương, rầu rĩkhôngvui đứng cạnh cửa xe “Quả Quả, khi nào em đemanhvề gặp ba mẹ em?”

Trong não mọi người như bị lốc xoáy quét sạchmộtlần: Làm ơnđi!!! Bọn tôi hoàn toànkhôngbiết đó!

“Cho nên tôi trực tiếpnóirõvới Quả Quả, kết quả khiếncôấy sợ c·h·ế·t khiếpkhôngnói, còn ghét bỏ tôi thích gây chú ý, khiến người khác thù hậncôấy...”nóiđến đây, Phương Cảnh Xán lại có chút ai oán nhìn Quả Quảmộtcái.

Quả Quảkhônghề nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt: “khôngđược,anhsẽem phân tâm”.

Trong từ điển của những nào đó hiển nhiênkhôngcó bốn chữ này, còn con thỏ mũm mĩmmộtcái, vẻ mặt sủng nịnh rồi lại bất đắc dĩ tiếp tụcnói: “Chỉ làcônhóc này quá trì độn, tôi theo đuổicôấy lâu như vậy màcôấy hoàn toànkhôngbiết,mộtchút phản ứng đềukhôngcó, còn hiểu lầm tôi là người ai cũng đối tốt nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quả Quả cũngkhôngbiết giây thần kinh nào của mình bị xúc động, trong lòng bất chợt mềm nhũn thànhmộtbãi, đặt thùng giấy xuống, lạch bạch chạy về. Nhân lúc ánh mắt Phương Cảnh Xán cònđangngạc nhiên, vịn bờ vaianh, nhón chân, hôn lên môianhmộtcái, chạmmộtcáithậtnhanh, sau đó lại nhanh chóng chạy về phía cửa, ôm lấy thùng giấy, lấy chìa mở cửa vào nhà.

Mặc dù mới làm việckhônglâu, nhưng đồ đạc cá nhân trong phòng làm việc củacôlại rất nhiều, lúccôsắp xếp lại đồ đạc pháthiệnra đều là những đồ bình thường Phương Cảnh Xán kín đáo đưa chocô, nhiều nhất là các loại đồ ăn vặt, còn có gối ôm, thảm, ống đựng bút nhonhỏ.

Phương cảnh Xánthậtsựlấy di động ra, mở camera trước lên, nhìntrênmàn hình thấy khuôn mặt đẹp trai của mình, vẻ mặt đặc biệt u buồn, biểu cảm ‘Mình tại sao phải đẹp như vậy, đẹp như vậy’ xót xa thương cảm cho bản thân, biểu cảmthậtkhiên người kháckhôngnhịn được nghĩ muốn đánh choanhmộttrận.

“Emkhôngcó ở đó,anhở bệnh việnmộtmìnhkhôngcó ý nghĩa gì cả, cho nên lập tức tới đây đón em.” Phương Cảnh Xán vừanóivừa đảo mắt nhìn thùng giấy to đùng đều là những đồ dùngnhỏmình đưa chocôấy, thấy Quả Quả đều đem tất cả về nhà tâm tình bỗng chốc trở nên rất tốt.

Tất cả mọi người đáp lại ánh mắt với vẻ: ‘Phương tổng quảthậtrất gây chú ý! Còn nữa, chúng tôi cũng bị dọa đến c·h·ế·t đó!’.

“anhcòn có lý do nào đáng tin hơn chútkhông, bệnh viện cũngkhôngphải nơi đểanhchơi đùa!”côrất hoài nghi có phải người này mắc bệnh tăng độngkhông,khôngcómộtphút nào chịu ngồi yên cả, bảoanhngoan ngoãn nằm immộtchỗ điều dưỡng vết thương còn khó hơn lên trời.

Phương Cảnh Xán mỉm cười chào hỏi qua đám nhân viên, sau đó đẩy đám nhân viên bên người rađiđến trước mặt Tiêu Quả Quả,khôngnóihai lời đem thùng giấy trong lòngcôcầm lấy.

Mọi người đồng loạt gật đầu, sau đó lại đồng loạt lắc đầu.

khôngcòncách nào khác, Tiêu Quả Quả đành phải đểanhcầm.

“Ba ngày sau em phải bảo vệ luận án, làm sao có thời gian chơi a!” Quả Quả thở dài.

Tiêu Quả Quả liếc mắt nhìn khuôn mặt ngay cả giận vẫn khiến hoa nhường nguyệt thẹn kia, giơ tay chặn trướcanh, “Mờianhtrở về soi gương trướcđi…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Cảnh Xán lái xe đưa Quả Quả về nhà.

“A! Phương tổng! Phương tổng ngàiđãxuất viện rồi!”.

Phương Cảnh Xán hơi cúi người, hôn lên khóe môi Quả Quảmộtcái, ánh mắt tràn ngập uy h**p nhìn mọi người, “rõchưa?”

Cùng Phương Cảnh Xán qua lại,côchỉnóichoanhtrai mình biết, ba mẹ vẫnkhôngbiết, nhị vị phụ huynh từ sau khi Phương Cảnh Xán đến nhà vẫn lo lắngmộthồi chưa yên, nếu bất chợt biết bọn họ kết giao, cònkhôngbiếtsẽlo lắng đến mức nào nào đâu.

Phương Cảnh Xán cất di động xuống, vẻ mặt thànhthật: “Tướng mạo emthìlàm sao? Toàn thế giới chỉ có diện mạo của em là xứng đôi vớianh. Những người khác đều làmanhchướng mắt!”

Tiếu Quả Quả trừng mắt, “khôngphảianhđãgặp rồi đấy thôi!”.

“Lúc đókhônggiống...”

Tiêu Quả Quảthậtkiên nhẫn giải thích choanh: “Phương Cảnh Xán, hai chúng ta mới chỉ quen nhaukhôngđược mấy tháng, chính thức xác nhận quan hệ mới được vài ngày mà thôi, ba mẹ em bên này khi biết thân phậnanhđều nhất trí cho rằng bộ dạnganhlàm họ bất an, cho nên vẫn là chờ cho quan hệ chúng ta ổn địnhmộtchút rồinóicho bọn họ biếtthìtốt hơn, nếukhôngkhi bọn họ hỏi tới, ngay cả chính em cũngkhôngcó đủ sức mạnh thuyết phục bọn họ”.

Mắt Phương Cảnh Xán quét qua đám người vừa an ủi Tiếu Quả Quảmộtlần, đuối mắt khẽ nhướn lên, “Về chuyện của tôi và Quả Quả,hiệntại có muốn nghemộtphiên bản kháckhông?”

Quả Quả nhíu mày muốn đoạt lại, “ Nặng lắm, vết thương củaanhvừa mới tốtmộtchút..”

“Cũng chỉ trách Phương tổng của chúng ta,khônghề cómộtchút tự giác, luôn luôn ôn nhu với Quả Quả như vậy, là phụ nữ đềusẽhiểu lầmkhôngphải sao?”

Tiếu Quả Quả ôm thùngđivào,điđược vài bước, lúc tới cửa nhịnkhôngđược ngoái đầu nhìn lại, trông thấy Phương Cảnh Xán vẫn đứng im chỗ đó đưa mắt nhìn mình rờiđi, thấycôquay đầu, hơi ngạc nhiên, tiếp theo lại vui vẻ hướngcôvẫy vẫy tay cười cười.

Tất cả mọi người nhìn thấy Phương Cảnh Xán tới, lập tức như ong vỡ tổ kích động vây quanhanhân cần hỏi han. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nga, bye, nhớ gọi điện choanhnha, còn có cùng nhauđixem phim...”

Phương Cảnh Xán vô cùng thất vọng cúi đầu, “Ừ”.

Quả Quả vội vã xua tay “khôngcần, em tự làm được”.

Tốt cái gì mà tốt,côsắpđirồi,anhlại chạy tới đây gây sóng gió…

Trong thang máy.

“Chủ nhiệm Trương, việc nàykhôngcần chị phải nhọc lòng.”

“Chuyện sau đó mọi người đều biết, Quả Quả nhìn thấy tintrênbáo, hiểu nhầm tôi cùng Mục tổng có quan hệ, may mắn là trời cao chiếu cố cho tôi có cơ hội làmanhhùng cứu mỹ nhân, Quả Quả mới bị tôi làm cho cảm động, cuối cùng đồng ý thành đôi với tôi. Sau khi xác định quan hệ, Quả Quả lo lắng vìyêutôisẽảnh hưởng đến công việc, cho nên mới từ chức...” Phương Cảnh Xánnóimộthơi, sau đó gằn từng chữ hỏi, “hiệntại, mọi người đều hiểurõrồi chứ?”

Tiêu Quả Quả: “...” Giờ quay qua trách mình?!

“anhkhôngcó yếu ớt như vậy,anhngay cả em đều ôm được, có tinanhôm cho em xemkhông!” Đối với việc lần trước muốn xoay người phản công chủ động ôm hôncôtrong bệnh việnkhôngđược, đến bây giờanhvẫn thấy canh cánh trong lòng.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người tại đó đều ngây ngốc, Phương Cảnh Xánrõràngđangnóitiếng người, sao bọn họ nghe xong lạikhônghiểu nhỉ?

“khôngphải là bởi vì sắp kết hôn, sợ Mục tổng mất hứng mới tuyển trợ lí nam chứ?”

Đối mặt với ánh mắt đồng tình từ mọi phía, còn cósựnhiệt tình của vị Trương chủ nhiệmnày, Tiêu Quả Quả bó tay toàn tập, đúng lúc bầukhôngkhí lên mức cao nhất,đangnghĩ xem nênnóinhư thế nào để họ tin mìnhkhôngphải như vậy,nóisao để làm giảmsựchấn động của họ tới mức thấp nhất, vừa ngẩng đầu lên nhìn thấymộtngười đứng sau đám người, cũngkhôngbiếtanhđứng đó từ bao giờ. Lúc nàyanhkhẽ homộttiếng,nhẹnhàngnói——

Tiếu Quả Quả nhìn lên trời, hai tai có chút nóng lên,nóiấp úng, “Ưm, chờ luận văn hoàn thành cùng nhauđixem phim đượckhông?”

Sau khi xuống xe, giúpcômở cửa xe, lại theo sau cốp xe lấy đồ ra,nói“anhgiúp em mang đồ lên”.

Đám nhân viên nhìn tình hình nàykhôngkhỏi đưa mắt nhìn nhau, ơ a ế... Có gì đó sai sai ở đây?

Tiếu Quả Quả ôm thùng giấynói, “Được rồi,khôngnháo vớianhnữa, em lên đây,anhcũng trở về nhà sớmđi”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy em đến nhàanhchuẩn bị là được~” Phương Cảnh Xán tiếp tục bám dính.

Mọi người sợ tới mức gật đầuthậtmạnh.

Phương Cảnh Xán cúi đầu, sờ sờ môi mình, ánh mắt lóng lánh... a, hóa ra đây chính là mùi vị của tìnhyêusao! Cảm giác cả người đều say rồi...

Mọi người vội vàng gật đầu như trống bỏi. Quả Quả đột nhiên cómộtloại dự cảm xấu...

“Đúng thế, đúng thế!côcòn quá trẻ, dễ dàng xử lí theo cảm tính...”

“Biết rồi!”

Người nhiệt tình hòa giải nhất trong đám người ở công ty là Chủ nhiệm Trương vỗ vỗ tay Quả Quả, an ủicô, “Quả Quả, đừng quá khổ sở,côgáinhỏnhư em đối với người đàn ông như Phương tổng có điều ảo tưởng, tất cả mọi người đều có thể lý giải, bây giờ suy nghĩrõràng là tốt tối, chút nữa chịsẽgiúp em giới thiệumộtngười đàn ông tốt...”

Đây chính là hẹn hò trong truyền thuyết sao?

Tiếu Quả Quả đem tất cả đống đồ cho vàomộtchiếcthùng giấy lớn, ômđira ngoài chào tạm biệt đồng nghiệp.

“Đừng có chỉ nghĩ đến chơi, mấy ngày nayanhở nhà chú ý điều dưỡng thân thể, còn nữakhôngcần liên tục gửi tin nhắn cho em, để cho em yên lặng mấy ngày làm cho xong”.

Lúc này Phương Cảnh Xán mới hài lòng, chịu đểcôbạngáisắp nổi giận nhà mìnhkéođi.

Tiêu Quả Quả bất đắc dĩ hỏi: “khôngphải sáng maianhmới xuất viện sao?”

Mà Tiêu Quả Quả lại nhìn mọi người với ánh mắt ‘Mời mọi người chủ trì công đạo cho tôi’.

“Haiz, đừng nhắc tới Phương tổng,ngài ấy chắcđãbiết mình làmkhôngđúng, vì thếkhôngphải tân trợ lí đều là nam sao! Mập mạp cũngkhôngchống cự nổi mị lực của Phương tổng a...”

Chương 33

Thế là, tất cả nhân viên nghẹn họng trố mắt đứng nhìn vị Phương tổnganhminh thần võ của bọn họ như chú cún conđitheo saucôtrợ lýnhỏmúp míp,anhcòn ngây thơ kề sát vào người ta tranh công, "Quả Quả, Quả Quả, mới vừa rồianhthểhiệntốtkhông, em mau khenanhđinha"...

Tiếu Quả Quả liếc nhìn bóng dáng của mìnhtrêncửa kính xe, “Hơn nữa, tướng mạo của em còn như vậy...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu Lý luyến tiếc kéo taycô, “Quả Quả,côthậtsựkhôngsuy nghĩ thêmmộtchút sao? Công việc tốt như vậy, cứ thế mà từ chức sao, đáng tiếc quá, cho dùkhôngcó đàn ông, ít nhất còn cómộtcông việc tốt,côbây giờ chẳng phải là cả hai thứ đềukhôngcó sao…”

“...” người này lại bắt đầu ‘tà thuyết mê hoặc người khác’ rồi. Nhưng mà, nghe vẫn rất lọt tai...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33