Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


mộtđám nữ sinh che lại khuôn mặt đỏ bừngnhỏnhắn, “Phương học trưởng theo đuổi tôi? Mới ảo tưởng thôi cũngkhôngchịu nổi rồi, chỉ cầnmộtđêm abcxyz vớianhấy cũng đủ mãn nguyện lắm a…”

Phương Cảnh Xán vừa nghe xong lập tức hí hửng tự mình ra mở tủ lạnh, chỉ thấy trong tủ lạnh đầy tràn đồ, thức ăn được sắp xếp vô cùng trật tự.

Phương Cảnh Xán lập tức thề son sắt, “khôngsao,anhchở được”.

“Mình cũng vây, chỉ cầnmộtgiờ cũng được!”.

Phương Cảnh Xán lập tức kiêu ngạo, “Đương nhiên! Quả Quả rất nhiệt tình với em!”

“Hai đứa thành đôi có vẻ ổn đó?” Phương Cảnh Thâm hỏimộtcâu.

“Vậy đạp chậm là được?”

Tống Kiêm Hà khoanh tay trước ngực theo thói quen, nhìn Quả Quảnói: “Cậu mấy ngày naykhôngđến trường nênkhôngbiết,hiệntại mỗi ngày đều có xe đưa đóncôta, khiến cho tất cả mọi người nghĩ rằngcôta là đại tiểu thư Diệp gia. Ai mà hiểu biết nghe ngóng tìm hiểu,sẽbiết Diệp gia chỉ cómộtcôcongái, năm nay mới học cấp ba…”

“Cái này à?” Bị mấy nữ sinh vây xung quanh, Diệp Vi sờ sờ vào mặt ngọc trước ngực, “Thứ này cũngkhôngthể đem tính ra tiền được! Thâm Nham tặng mình, là gia truyền chi bảo nhàanhấy”.

mộttayanhnắm ghi đông xe đạp, tay kia cầmmộtque kem mát lạnh, bóp phanh loẹt xoẹt dừng lại trước mặt Quả Quả, đưa que kem chocô, “đãbảo vệ luận văn xong chưa?”

Ra khỏi phòng học, hít thở cỏ cây hương mùa hè,khôngkhí mát mẻ, thần khí thanh sảng.

“khôngcó, rất đẹp trai!” Tiêu Quả Quả hào phóng khen ngợi

“anh, saoanhlại ở đây?”

“Vậy à?”

Edit: thuythuy2203

“Được rồi, em tinanhmộtlần.”

Phương Cảnh Thâm buông tạp chí trong tay xuống, “Em vừa mới ra viện, chuyện ăn uống cần chú ý mấy điều quan trọng,anhở lại đây dặn dò thím Vươngmộtchút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng thế, đúng thế! Mình cũng chán ghét loại người thấy người sang bắt quàng làm họ…”

“Mình à,khôngquan tâm gia thế củaanhấy thế nào, có tiền haykhông, chủ yếu làanhấy là người đáng tin cậy, toàn tâm toàn ý đối với mình”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[1] Hãy Để Chúng Ta Nhấc Mái Chèo Lên, để chiếc thuyềnnhỏtạo ra những gợn lăn tăn (让我们荡起双桨, 小船儿推开波浪)

Dưới bóng hai hàng cây, Phương Cảnh Xán mặcmộtbộ quần áo trắng nhã nhặn đơn giản,đixe đạp, nhưmộttrận gió mát ngày hè tới…

Tiêu Quả Quả thở dài, “Cậuthậtsựcảm thấy Phương Cảnh Xán rất tốt sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cuối cùng Quả Quả nghĩ nghĩ “anhxuống ghế sauđi.”

Phương Cảnh Xán trở về nhà, vừa mở cửa ra, nhìn thấymộtngườiđangngồi dựatrênghế sô pha, tay cầm quyển tạp chí,trênbàn làmộtchén trà xanh nóng bốc hơi nghi ngút.

Đoàn fan cuồng vây xem Phương Cảnh Xán tỏ vẻ, ‘Đừng làm vậy a, như vậy rất tổn hại đến hình tượnganhminh thần võ huy hoàng của Phương học trưởng đó”.

“Các cậu đúng là kim đồng ngọc nữ tu thành chính quả,thậtkhiến cho người ta hâm mộ.”

Phương Cảnh Thâm bất đắc dĩ day trán, thằng nhãi này lúc nào cũng chỉ để ý những cáikhôngphải trọng điểm.

“Thím Vương cónóivớianhTiêu tiểu thư cũng từngnóivới bà, mấy ngày nay nguyên liệu nấu ăn đều làcôấy tự mìnhđisiêu thị mua về.” Phương Cảnh Thâmnói.

Tống Kiêm Hà vỗ đầumộtcái, “Suýt nữa mình quên, cậuhiệntạiđãcó bạn trai! Lúc trước báo chí đưa tin mình còn vì cậu mà lo lắng,thậtkhôngnghĩ tới hai người lại phát triển nhanh như vậy! Nhưng mà, hì hì, Tròn Tròn làm tốt lắm! mìnhthậtsựsợ cậu nhất thời ngớ ngẩn bỏ lỡmộtngười đàn ông tốt như vậy!”

Phương Cảnh Xán nhìn lại mình, “Ách, làm sao vậy? Có gì kì quái sao?”

Nằm trong chốc lát, tiếng chuông di động reo lên, là Quả Quảđãxong việc, gọi điệnnóichúc ngủ ngon vớianh.

“khôngđâu.”

Tống Kiêm Hà ngay sau đó từ phòng thiđira, duỗi lưng hết cỡmộtcái, “Cuối cùng cũng xong, buổi tốiđiăn thịt nướngđi?”

“Ừm, vừa xong.” Tiêu Quả Quả nhìnanhmộtcái, miệng khẽ l**m kem, sau đókhôngkhỏi ngẩng đầu lên nhìnanhvài lần.

Phương Cảnh Thâm nhìn đống quần áo màu sắc hoa hòe hoa sóitrêngiường,khôngchút lưu tình đâm vào nỗi đau củaanh, “Tuổiđãcao còn giả bộ nai tơ.”

Phương Cảnh Xán trong đống quần áo màu sắc chọn tới chọn lui, “Quả Quảnhỏhơn em 6 tuổi, ở trường học đâu đâu cũng đều là tiểu thịt tươi[2], chẳng may Quả Quả ghét bỏ em giàthìlàm sao bây giờ?”

Tiêu Quả Quả cũng ngheanhtrai mình đề cập quamộtlần,nóilà Diệp gia đón Diệp Vi về nhà nhận tổ quy tông, mà thái độ của Thẩm gia đối vớicôcon dâu này cũng thay đổi.

“Oa, gia truyền chi bảo! Hai ngườiđãgặp gia đình nhau rồi sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Cảnh Xán nhiệt tình chào hỏi Phương Cảnh Thâm,mộtbên huýt sáo giai điệu bài “Hãy Để Chúng Ta Nhấc Mái Chèo Lên, để chiếc thuyềnnhỏtạo ra những gợn lăn tăn”[1]mộtbên cởi caravat, toàn thân như thuyềnnhỏgiữa hồ nước,khôngchỉ bập bềnh phơi phới, còn hoàn toànkhônggiống người bị thương mới khỏi vừa ra viện, giống nhưanhmới nghỉ phép trở về, cả người tràn đầy gió xuân.

“…Có vẻkhôngtin.”

“Hả?”

“Còn có lái xe đưa đón, tiểu Vi cậukhôngphải giấu chúng mình nhà cậu là phú thương đấy chứ?”

Tiêu Quả Quả ở nhà chuyên tâm chuẩn bị ba ngày, buổi biện chứng luận văn tiến hành tương đối thuận lợi.

Từ ánh nhìn mãnh liệt đầy tình triều màu đỏ của đám nữ sinh xung quanh cũng có thể chứng minh điều này.

Mặc dù còn ba ngày mới tới ngày hẹn hò, Phương Cảnh Xánđãđợikhôngkịp bắt đầu chuẩn bị quần áo cho ngày hôm đó.

Là 2 câu đầu trong bài hát 让我们荡起双桨/ Hãy Để Chúng Ta Nhất Mái Chèo Lên, bạn có thể nghe tại (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em có nghĩ tới haykhông,hiệntại em ở trong lòngcôấy địa vị cao như vậy, đếnmộtngàycôấy biết em vì thích nhữngcôgáimập mạp mới để ý đểncôấy,khôngphải vì thích bản thâncôấy, giống như những người đàn ông khác chỉ thích những mĩ nhân gầy, …” Phương Cảnh Thâmnóiđến đâythìdừng lại, những lời còn lạikhôngcầnnóicũng biết.

“Chúc mừng, chúc mừng nha! Hai người phát triển quá nhanh…”

“khôngđược”.

Phương Cảnh Thâmthậtsựnhìnkhôngnổi nữa, tùy tiện với tay vào ngăn tủ lấy ramộtbộ áo màu trắng nền nã đưa chohắn.

Bàn tayđangtreo quần áo của Phương Cảnh Xán khẽ khựng lại, “Em từngnóivớicôấy em thíchcôấy mập…”

....

“Ghét ghê, Phương học trưởng nào có nhanh như vậy.”

Sắc đẹp trước mặt, thể diện cái gì,thậtsựđều là mây bay hết ~

Nghe đến đây Quả Quả nhíu mày, gia truyền chi bảo?cônhớ tới ngày sinh nhật mình hôm đó, dì Thẩm cónóiqua vớicôtrong điện thoại, bảo Thẩm Nham mang chocôlễ vật này, rồi sau đó Thẩm Nham cũngkhôngmang cái gì đến chocô, lúc ấy Quả Quả cũngkhôngnghĩ nhiều. Nếucôđoánkhôngnhầm, rất có khả năng đó chính là gia truyền chi bảo này.

“10 phút cũng được á!”

“Bập bềnh quá thuyềnsẽlật,anhtốt bụng nên mới nhắc nhở em thôi.”

Phương Cảnh Thâm chậm rãinói: “Em xuấthiệnlúccôấy vì thân hình mà bị người đàn ông khác bỏ, hoàn toànkhôngquan tâm tới khuyết điểm củacôấy, nhiệt tình theo đuổi, trong mắtcôấy, em có lẽ là nam thần cứu thế...”

Phương Cảnh Thâm tựa người vào cạnh cửa,khôngnhanhkhôngchậm hỏi: “côấy biết sở thích đặc biệt của em chưa?”

Mặc kệ là màu sắc sặc sỡ nổi trội tới đâu,anhđều có thể kiềm chế nó xuống, để nó tôn mình lên, dùanhmặc đơn giảnmộtmàu cũng vẫn khiếnanhtrở nên thu hút. Như thể châu báu chói sáng trong bóng tối vậy.

Tiêu Quả Quả ngượng ngùngnói: “Chuyện này, mình có hẹn rồi”.

Tống Kiêm Hà ghé miệng vào tai Quả Quả, vụng trộm cười, “ Đại Bossthậtlà lãng mạn a!”

“Ha ha… còn chưa định ngày đâu, đến lúc đó mọi người phải tới nha!”

Tiêu Quả Quả bất đắc dĩ: “Xinanhđó,anhchơi trò lãng mạn cũng nên cân nhắcmộtchút đến cân nặng của em chứ…”

Phương Cảnh Xánnhẹnhàng thở ra, may mắn lần này Phương Cảnh Thâmkhônglừa dốianh.

*

“côấy tin?” Phương Cảnh Thâm nhíu mày.

Oa,thậtlà mềm~ cuối cùng có thể quang minh chính đại ôm eo được rồi!

Kết quả vị Phương học trưởnganhminh thần võkhônghề bận tâm, nhảy lên ngồi ghế sau,mộttay ôm chầm lấy eo đầy thịt của bạngái, điềuanhmơ tưởngđãlâu.

Tiêu Quả Quả: "..."

Tuy rằng lời nàyanhnóivô cùng hợp tình hợp lí, nhưng nếuthậtsựbảoanhnóitrực tiếp cho Quả Quả nghe,anhlạinóikhôngđược, dù sao rất vất vả Quả Quả mới thừa nhậnanh. Hơn nữa gần đâycôđối vớianhcàng ngày càng tốt, lỡ như về saucôấy biết rồi để những chuyện vụn vặt này luẩn quẩn trong lòng, sau đó nghĩ lung tung, trở nên hoàn toàn thất vọng vớianhthìlàm sao bây giờ?

Nếu để tự thằng nhãi này lưu ýthìkhôngđược chắc luôn.

Buổi tối, Phương Cảnh Xán nằm dàitrêngiường, liếc mắt nhìn tờ giấy nhắc nhởanhđingủ sớmmộtchút, trước khi ngủ nhớ uống cốc sữa, còn có đúng giờ phải phải uống thuốc, trong lòng ấm áp.

Quả Quả đem que kem cho Phương Cảnh Xán cầm, chính mình ngồi lên yên xe, “Để em chởanhlà được”.

Hai ngườiđangtán gẫu, phía đối diện làmộtđám nữ sinh, hưng phấn líu ríu thảo luận cái gì đó, thanhâmcàng lúc càng lớn.

Tống Kiêm Hà buồn bãnói: “mộtđám người, rảnh rỗikhôngcó việc gì làm chỉ cây dâu mắng cây hòe,nóicái mà chán ghét a,thậtrathìngầm ghen tị đến nghiến răng sắp nát! Các người từng ngườimột, có dám vỗ ngựcnóirằng, nếu Phương Cảnh Xán theo đuổi, khẳng định rằngsẽnhư gió thu cuốn hết lá vàng cự tuyệtanhấykhông? Dõng dạcrõràngnóichoanhấy biếtkhôngnên quấy rầy mình, nên theo đuổi hạnh phúc chân chínhkhông?”

Tống Kiêm Hànóitới đâythìhơi đổi giọng, có hơi kích động, “Mà người giống như Phương Cảnh Xán nhà cậu, có thể xuyên qua đống mỡthậtdày đểyêucon người bên trong cậu, chính là cực phẩm trong cực phẩm,anhấy đối với cậu tuyệt đối chính là loại tìnhyêuthựcsựđãtuyệt chủng đó, kiếp trước cậu chắc chắnđãcứu vớt toàn nhân loại, nên kiếp này mới gặp đượcanhấy, đừng có suốt ngày sống trong hạnh phúc màkhôngbiết mình hạnh phúc.”

Hoàn thànhmộtnhiệm vụ.

nóixong ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về phía Tiêu Quả Quả.

Phương Cảnh Xán xem xong tủ lạnh lập tức chui vào phòng ngủ, nhìn đống quần áo trong tủ mà phát sầu, đem từng thứ ra ném lên giường, hướng về phía người bên ngoài hỏimộtcâu, “anh, lần đầu tiên hẹn hò mặc cái gì được, giúp em tham khảomộtchútđi!”

“Mình cùng Trầm Nham thành đôi lâu như vậy, đính hôn cũng là rất bình thường a”.

khôngthểkhôngthừa nhận, ban đầuanhkhôngnghiêm túc giải thíchrõràng với Quả Quả, là vì trong lòng còn cómộtchút tâm tư, nhưng như vậykhôngkhác nàonóinăng lập lờ, giấu diếmsựthậtcả.

Giờ lại đổ lỗi cho người khác. (=__=|||)

Hai nhà Tiêu Thẩm bởi vì chuyện hôn nhân mà trở mặt với nhau, Tiêu Mộ Bạch vì đểcôhết giận,trênthương trường chèn ép Thẩm giakhôngít, mà lúc này, Diệp gia lại đưa ra cành ô liu giúp đỡ, tuy rằng thực lực của Diệp gia cùng Tiêu gia tương đương nhau, nhưng dù sao Diệp Vi cũng là congáiriêng, làm sao có thể so sánh với đại tiểu thư chính thống nhà người ta. Ngoài mặt Thẩm gia cũng áy náy, nên bây giờ cũng vẫn phải chịu trận thua thiệt này.

Ainóichocôbiết vì saođangêm đẹpkhôngkhí lại trở thành như vậy? Quả nhiên là sắc đẹp trước mặt, thể diện cái gì cũng là mây bay a!

Thế là buồn rầu trong lòng Phương Cảnh Xán lập tức tiêu tán toàn bộ.

“Vậy làm sao bây giờ?” Thần sắc Phương Cảnh Xán có chút uể oải,đixe đạp chở bạngáitrong sân trường,thậtlà tốt đẹp lãng mạn biết bao nha! Mất cônganhsuy nghĩ hành trình hẹn hò lần này rất lâu…

[2] Tiểu thịt tươi là tên mà truyền thông dùng để gọi các bạn nam thần trẻ tuổi đẹp trai vàđanghot của TQ.

(Beta-er: Khụ khụ, nhanh này là nhanh trong chuyện quan hệ ý ạ)

“Đúng vậy!” Diệp Vi vừanói, vừa liếc thoáng qua chỗ Quả Quả, “Tháng sau mình cùng Thẩm Nhamsẽđính hôn”.

Tống Kiêm Hà tựa nhưanhem, quàng vaicô,nóinghiêm túc: “Mìnhnóivới cậu nhé, đàn ông vốnkhôngaikhôngthích mỹ nữ, khác nhau ở chỗ cómộtloại là bao nhiêu tuổi cũng đều chỉ thích nhữngcôgáitrẻ tuổi xinh đẹp, nhìn thấygáiđẹp mắt đều dính vào người ta, chờ người takhôngcòn đẹp nữathìmộtcước đá văng người ta. Cònmộtloại khác là cho dù dung nhan vợ mìnhkhônghề xinh đẹp nữa, cũng như trướckhôngxakhôngrời. Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, đây là chuyện bình thường, loại trước là cặn bã, còn loại thứ hai mới là đàng ông chân chính.”

“Bộ này? Có phải đơn giản quá haykhông?”

Mình đúng là thích congáimập mạp, mà Quả Quả lại giống hình mẫu lí tưởng của mình,côấy thích ăn, mình nguyện ý bón, nên hai người chính là trời sinhmộtđôi, rầu rĩ, suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì.

“Chiếc xe đạp này…”

“Thế cũng sắp kết hôn rồi nhỉ?”

đây

“À, cái kia a, là lái xe nhà mình”.

“Đây là thứ yếu, còn có vấn đề quan trọng hơn,anhmới cắt chỉ được vài ngày, bác sĩnóianhkhôngthể vận động mạnh,anhquên rồi à?” Quả Quảkhôngđồng ý nhìnanh.

Phương Cảnh Xán nghe vậy lập tức phấn khích vô cùng, “thậtkhông?anhnóiở trong mắt Quả Quả em là nam thần?”

Phương Cảnh Xán vỗ vỗ đệm sau, “Mượn củamộthọc đệ, lên đâyđi,anhchở em”.

Tiêu Quả Quả: “…” Được rồi.

Chương 34

“Diệp Vi, hôm nay ai đưa cậu đến thế? Còn lễ độ mở cửa xe cho cậu”.

Phương Cảnh Thâm hôm nay tới đây còn tiện thể xem đứa em traikhôngtin cậy của mình kết giao cùng congáingười ta có thuận lợi haykhông, bây giờ nhìn thấy nó phát xuân, tâm tình nhộn nhạo, dĩ nhiên làkhôngcần phải hỏi rồi.

Đúng lúc nàymộttràng chuông xe đạp đinh linh linh từ xa lại gần.

Phương Cảnh Xán hơi kích động phản bác: “Ban đầu chú ý đếncôấy, đúng là bởi vì ngoại hình của Quả Quả rất hợp khẩu vị em, nhưng, em tuy thích mập mạp, nhưng cũng càng ưa thíchcôấy nha, ở chung lâu như vậy cảm tình đều là giả sao? Chẳng lẽtrênđường tùy tiện kéomộtngười mập nào đó là em có thể cùng người tayêuđương sao? Tương tự, nếu về saucôấy có gầyđi, em cũngsẽkhôngvì chuyện đó mà chia tay vớicôấy, như vậy em thành loại người nào?”

“Diệp Vi, vòng ngọc này của cậuthậtlà đẹp, chắc cũngkhôngrẻ?” Có người hỏi.

Tình huốnghiệntại là, nếu nhưnóirathìdanh tiếng nam thầnsẽđổ vỡ, thậm chí Quả Quảsẽphỉ nhổ rồi vứt bỏanh, nếukhôngnói, lại cảm thấy chột dạ…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34