Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28


Tiêu Quả Quảkhôngđáp lại.

Phía sau truyền đếnmộtthanhâmquen thuộc, lưng Tiêu Quả Quả nhất thời cứng đờ.

Tiêu Quả Quả cẩn thận che chở Phương Cảnh Xán tránh đượcmộtcái đạp này của Mục Dao, vẻ mặt lo lắngnói: “Đừng cãi nhau nữa, cần phải nhanh chóng đưaanhấy tới bệnh viện trướcđã.”

Trong đầu dường như cómộtchiếc đèn đỏ báo nguy hiểm, liên tục vang lên tiếng bí bo.

Phương Cảnh Xán lập tức lộ vẻ mặt thấp thỏm, do dựthậtlâu mới mở miệng: “Khụ, cái kia, ba mẹ em ấn tượng vớianhnhư nào?”

Tiêu Quả Quả bị ánh mắt kia liếc nhìn liền ảo nãokhôngthôi, đưa tay bưng kín măt, làm sao lại thành chính mình cố tình ghen tuông gâysựđâu?

“Quả Quả chờanh!” Phương Cảnh Xánmộtthân giày da comple, thở hồng hộc đuổi theo sau, kéo lỏng caravat,nóixin lỗi, “Xin lỗi, hôm nay có quá nhiều việc,anhvừa mới vội xong.”

“Vậy coi nhưanhmắt mù mới thích em được chưa.”

Vẻ mặt Phương Cảnh Xán như bị người khác kì thị cùng bất công, giận giữ kích động hướng về phía Tiêu Quả Quả cao giọngnói: “khôngthích hợp? Nơi nàokhôngthích hợp? Chỉ vì thấyanhlớn lên đẹp trai lại có gia thế tốt. Những thứ nàykhôngphải doanhquyết định! Vì sao emkhôngthể đối xử công bẳng vớianhmôt chút?”

Hôm nay tại phòng trà, những tin tức báo chí kia, khiếncôkhôngcòn biện pháp trốn tránhsựthậtnày.

“Có việc? Việc gì?” Rađanhỏtrong thân thể Phương Cảnh Xán cực kì mẫn cảm.

Hung thủ cũngkhôngmuốn tiếp tục đánh nhau, thấyđãđâm được liền lập tức bò dậy quay đầu bỏ chạy, lúc này đối diện đường cái có hai hộ vệ áo đen cao lớn cảnhắnta, chế trụ hung thủ.

Tiêu Quả Quả hoàn toànkhônghề bị uy h**p, vẻ mặt tỉnh bơ nhìnanh, “Aisẽtin a…”

Mục Daonóixong liền có điện thoại, nhìn Quả Quảmộtcáithậtthâm sâu, sau đó mớiđira ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người kia quả thực hệt như sư tử đói bụng bị nhốt trong lồng sắt 10 năm vừa được thả ra, rốt cuộcđãđược ‘khai trai’, càng ngày càng dùng sức, sâu tới trong họngcô, đầu lưỡi nóng hừng hực quậy quấn long trời ở đất trong miệngcô, bàn tay đặt bên hôngcôkích độngkhôngngừng x** n*n, gần như đem hôngcôxoa bóp tới đỏ bừng…

Giờ phút này, trong đầu Tiêu Quả Quảhiệnlên hình ảnh lúccôphỏng vấn với bài diễn thuyết khí thế ngất trời của mình.

Cho dù là ‘tình nhân trong mắt hóa Tây Thi’thìcũngkhôngthể khoa trương đến mức nàyđi!

Tiêu Quả Quả dường như cảm thấy bị người ta nhìn thấu tâm can, chột dạ, mạnh miệng chống đối: “Emđãsuy tính rất kĩ càng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Yên tâmđi, cậu ta là cái tai họa ngàn năm,khôngdễ c·h·ế·t như vậy đâu!” Mục Dao tuy miệngnóinhư vậy nhưng vẫn khẩn trương đem xe chạy tới.

Nhưng mà,khônggiống như dự đoán trong đầu,khônghề có đau đớn nào truyền đến.

“khôngphảianhnóisẽtìm người cho em xem mắt sao? Hôm nay em rảnh nè.”

Tiêu Quả Quả nhất thời bị câu trả lời hợp tình hợp lý củaanhlàm cho nghẹn họng, “Bà xã tương lai củaanhlà người khácđi!”

mộtdao kia đâm xuyên qua dạ dày Phương Cảnh Xán, nhưng may mắnkhôngnguy hiểm đến tính mạng, phẫu thuật cũng thành công, chỉ là tạm thờikhôngthể ăn, chỉ có thể truyền dịch cung cấp dinh dưỡng cho cơ thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi tan làm, Tiêu Quả Quảkhôngyên lòng,mộtmình hướng về trạm xe bus.

“Biếtrõcòn cố hỏi”.

Thình thịch thình thịch... là tiếng tim đập của Phương Cảnh Xán, như đemcôđangsợ hãi c·h·ế·t đuối cố chạy gắng lên bờmộtlần nữa lại bịanhkéo lại vào bể tình.

Phương Cảnh Xán nghe xong lông mày nhíu lại đến mức có thể kẹp c·h·ế·t con ruồi “Vậy ý em như thế nào?”

Phương Cảnh Xán cực kì nghiêm túc nhìncô, cầm bàn tay Quả Quả đặt lên tim mình. Tiêu Quả Quả muốn giãymộtchút,khônggiãy được, cáchmộtlớp vải màu xanh nhạt cảm nhận tới nhịp đập thình thịch của trái tím.

Ngay sau đó, Mục Dao từ sau lưng hộ vệ,đitrênđôi giày cao 12 phân nhanh chóng chạy từ bên kia đường sang đây, nhìn thấy Phương Cảnh Xán bị thươngthìlập tức mắng xối xả: “Phương Cảnh Xán, cậu vẫn ổn chứ? Chỉnóichuyệnyêuđương thôi mà sao phải giống mấy cảnhtrênphim thần tượng vậy hả? Vừa rồi còn dặn cậu mấy ngày này vạn lần cần chú ý,khôngđược rời khỏi vệ sĩ, cậu giỏi rồi, quay qua quay lại liền bị người ta đâm, lời lão nươngnóiđều từ tai nọ qua tai kia rồi! Cậunóixem saohắnkhôngđâm sâu hơn vài phần nhỉ?”

“Vâng.”

“Em...” Tiêu Quả Quả hít sâumộthơi, “Phương Cảnh Xán, emđãsuy nghĩ kỹ, thấy chúng takhôngthích hợp,anhkhôngcần lãng phí thời gian với em đâu.”

Phương Cảnh Xán che bụng, từ khe hở của ngón tay máu tươi trào, đem Tiêu Quả Quả gắt gao bảo hộ sau người,mộtcước đem kẻ hành hung đá xuống đất.

Dưới tình trạng tâm hoảng ý loạn,khôngbiết từ lúc nào Tiêu Quả Quảđãlấy di động ra, vừađivừa gọi điện choanhcô.

Sau đó,anhthậtsựlàm như vậy.

*

“Phương Cảnh Xán, cẩn thận!” Tiêu Quả Quả vẻ mặt hoảng sợ, nhanh chóngđilênmộtbước, dùng sức đẩy Phương Cảnh Xán ra.

Chương 28

"Quả Quả —— "

Tiêu Quả Quả giãy dụakhôngđược liền đem chân mình đạp cho chân người nàymộtphát, Phương Cảnh Xán rên lênmộttiếng, Tiêu Quả Quả lập tức dùng sức đẩyanhra, con ngươiđãtràn ngập hơi nước, oán giận trừng mắt, “Phương Cảnh Xán,anhxem tôi là thứ gì?”

“Em chắc chắn?”

“Trả lại cái con khỉ.” Mục Dạo đạpmộtcước tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy được rồi,anhgiúp em hẹn gặp người ta, đợimộtlúc nữaanhđem thời gian và địa điểm gửi cho em.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Xin lỗi...” Tiêu Quả Quả né tránh tầm mắt củaanh, “Những điều nênnóiemđãnói, cứ như vậyđi, em còn có việc,đitrước.”

“Bà xã tương lai.” Nhìncônàng hung hăng nhăm nhăm nhìn mình, trong ánh mắt chỉ có mình, đôi môi ướt át sưng đỏ, quả thực là quá đẹp. Phương Cảnh Xán ánh mắt khóa chặt Quả Quả, sáng tới kinh người, giống như trong bầu trời đen tối cómộtvì sao sáng rực.

Những năm gần đây, trong thế giới của Quả Quả,khôngphân biệtrõđàn ông hay phụ nữ, chỉ phân biệt Thẩm Nham và những người khác,côtừnhỏđãnhận định tương lai phải gả choanhta, chưa từng liếc mắt nhìn người đàn ông nào khác, cũng chưa từng nghĩ cómộtngày Thẩm Nhamsẽrời bỏ mình. Sau khi Thẩm Nham rờiđi, thậm chícôcòn bi quan cho rằng mìnhsẽkhôngbao giờyêuđượcmộtngười đàn ông nào khác, bởi vìcôđãđem hết nhiệt tình củamộtđời người dành choanhta.

“Mục tổng đó?” Rốt cuộc...vẫn là hỏi ra miệng! Lờinóivừa thoát khỏi miệng, Tiêu Quả Quả liền hậnkhôngthể tự vả miệng mìnhmộtcái, như thế nào vẫnkhôngquản được miệng mình, vì sao cứ mỗi khi đứng trước mặt người này, bao nhiêu tức giận tự ti lờinóiđều tràn ra hết… “Mục Dao?” Phương Cảnh Xản lộ ra vẻ mặt kinh khủng, giống như nữ sinh nhìn thấytrong hộp bút mình có con sâu lông vậy, kích độngnói, “anhđiên rồi hay sao mà tìm đếncôấy làm bà xã, bộ dạng khó coi như vậy, nhìn thôi liền cảm thấy đau đầu rồi.”

Trong phòng bệnh, nhìn khí sắchiệntại của Phương Cảnh Xán, đôi mắt đóng chặt, sắc mặt tái nhợt nằmtrêngiường bệnh, trong lòng Tiêu Quả Quả khó chịu vô cùng.

Tiêu Quả Quảkhôngnghĩ tới, Phương Cảnh Xán chạy đuổi theocômộtđoạn đường dài chỉ là vì hỏi cái này,côtrả lời: “Rất tốt nha.”

“Tốt nhất làkhôngnên ở những tình huống xúc động quyết định việc này.” Tiêu Mộ Bạch nhắc nhở.

“anhthậtsựkhôngbiết đượckhông? Bà xã tương lai chẳng lẽkhôngphải doanhtự quyết định?anhnhư thế nào lạikhôngbiết trừ bỏ em ra còn có khả năng có người khác.”

“Chắc chắn.”

“Phương... Uhmm...” Tiêu Quả Quả cảm giác nhưcôvừa xoay trònmộttrăm vòng, toàn bộ thế giới đều xoay tròn, cảm giác tê dại khi mới chạm vào nhau, dường như cómộtdòng điện truyền tới mọi chỗ trong cơ thể, toàn thân nhưmộtthanh chocolate phơi dưới ánh nắng mặt trời, tan chảy mềm nhũn.

mộtngụm cắn xuống, cảm nhận được bờ môi mềm mượt vô cùng giống thạch hoa quả. Phương Cảnh Xán tính cắnmộtcái mãnh liệt phát tiết lửa giận, nhưng lúc chạm xuốngthìlại mềmnhẹnhư lông chim, cho tới khi Tiêu Quả Quả trợn tròn mắt bắt đầu giãy dụa, khiến hỏa khí củaanhlại nổi nên,mộttay giữ gáycôhướng về phía mình, sau đó tùy ý làm nụ hôn này sâu hơn…

“Chỉ là sau khi biếtanhlà Tổng giám đốc, cảm thấy em vẫn nên giữ khoảng cách nhất định vớianh. Mọi người trong nhà đều hi vọng em tìm đối tượng có gia thế tương tương.” Tiêu Quả Quả hítmộthơinóixong,khôngdám nhìn vào mắt người đối diện.

Phương Cảnh Xán mở to hai mắt, trừng trừng, tức giận đến mức con ngươi đều đỏ. C·h·ế·t tiệt, con thỏnhỏ,thậtsựmuốn cắn c·h·ế·t em!

“Đều tại emkhôngtốt...”

“anhem an bài cho em xem mắt.”

Phòng bệnh đầy mùi thuốc sát trùngkhônghề cómộtchút lãng mạn nào, lại khiến cho Quả Quả cảm thấy cómộtloại ảo giác như những cánh hoa đóaanhđào tháng ba rơi xuống tung bay.....

“Mục tiêu của đối phương chính là cậu ấy,khôngliên quan tới em.” Mục Dao liếc mắt nhìn Quả Quảmộtcái, hỏi: “Em cùng cậu ấy cãi nhau à? Vì tôi?”

“anhđừng làm loạn!” Tiêu Quả Quả giữanhnằm xuống xong, oán giậnnói, “Cònkhôngbằng em bị đâm đâu, em mỡ dày như vậy, nếu người bị đâm là em, tuyệt đốisẽkhôngthương tổn đến n·ộ·i· ·t·ạ·n·g...”

“Phương Cảnh Xán,anhthậtsựmù à?” Tiêu Quả Quả lúc nàykhôngthể nhịn được nữa.

*

Thảm, làm thế nào bây giờ, nhất thời xúc động hôn mất rồi, đây coi là cường hôn đúngkhông? Nhất địnhsẽlàm hỏng hình tương mất! Thôi, hônthìđãhôn rồi! Hôn! Hôn đến cùng!

“Ainóikhôngđả thương đến n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, nơi này cũng là n·ộ·i· ·t·ạ·n·g... cũng bị thương.” Phương Cảnh Xánnói.

Cúp điện thoại, Quả Quả cảm thấy như nút thắt cảm xúc buộc chặt bấy lâu nay cuối cùng cũng được phát tiết ra, trong lòng hơi thư thái. Nhưng cái cảm giác này cũngkhôngtiếp tục được bao lâu, cuối cùng tâm tình ngược lại càng thêmkhôngtốt, khó chịu dùng sức đá mấy hòn đánhỏdưới chân.

Phương Cảnh Xán lập tức cảm thấy vũ trụ lúc nàyđangbùng nổ, nghiêm túc chặn kín đườngđicủacô, “khôngchođi! Tiêu Quả Quả, em nghe cho kĩ giúpanh, nếu em dámđi,anhsẽnóicho đối tượng hẹn hò của em biết,nóichohắnta biết em đối xử bội tình bạc nghĩa vớianh...”

Chỉ làkhôngnghĩ đến,côthế nhưngthậtsựcómộtngày thay Boss chắnmộtdao cừu hận này.

“thậtsự?” Con ngươi Phương Cảnh Xán sáng lên.

Tiêu Quả Quả bóp bóp trán,đangmuốnnói,thìtrước mắt cómộtánh sáng trắng chợt lóe lên, bèn đưa mắt nhìn về hướng ánh sáng đó, lại thấymộtngười đàn ông mặc áo màu đen, đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trong cầm trong taymộtcon dao sắc nọn đột nhiên hướng tới Phương Cảnh Xánđanghoàn toànkhôngphòng bị lúc này đâm tới....

Người này lớn lên nhìn mặt là biết chỉ có bội tình bạc nghĩa nghĩa người khác, làm sao có khả năng bị người khác bội tình bạc nghĩa nha.

mộtlát sau, Phương Cảnh Xán mờ mịt tỉnh lại, thấy người bên cạnh giường bệnhthìvui sướng,mộtgiây sau lại là giận dữ, “Ai bảo em chắn dao choanh, em cho rằng mình chính làkim cương à? Đồ cứng đầu! A đau...”

Phương Cảnh Xán đổ mồ hôi lạnh, toàn thân suy yếu, đem đầu chôn ở bả vai mềm mại của Tiêu Quả Quả,nói: “Cậu đừng có tới gần mình, mình nhìn thấy cậu liền đau đầu, đều tại cậu làm hại mình bị Quả Quả hiểu nhầm, cậu nhanh chóng trả lạisựtrong sạch cho mình…”

“Coi như lần này nhìn ở mặt mũi của cậu ấy, tôisẽđem trả lạisựtrong sạch của cậu ấy,trênbáo chí đều là viết lung tung, đêm hôm đó cậu ấy nhìn thấy em cùngmộtngười đàn ông khác thân mật, liền uống say như c·h·ế·t, tôi đành đưa cậu ta về nhà mà thôi. Mặt khác từ khi biết em đến nay, chỉ số thông minh cậu ấy quảthậtrơi rớt rất nhiều, xem ra, cậu ấythậtsựthích em...”

Tiêu Quả Quả há miệng th* d*c, thiếu chút nữakhôngnhịn được trực tiếp hỏi thẳng Phương Cảnh Xán chuyệntrênbáo chí là như nào, lờiđãđến miệng lại thành: “anhbuổi sáng có chuyện muốnnóivới em, là muốnnóigì?”

“Người khác? Ai?”

Cho tớimộtngày, Phương Cảnh Xán nhưmộtcột pháokhônghề báo trước bắn thẳng về phíacô, bừa bãi xâm nhập vào thế giới củacôkhiến nó trở nên vui vẻ, còn từng giây từng phútkhôngnhư bình thường xuấthiện,đemsựtuyệt vọng củacô, đau lòng cùng với những thương tâm thất tình của thiếu nữ quậy tung lênkhôngcònmộtmảnh, còn khiến chocôkhôngbiết nên khóc hay nên cười khi dần dần quen thuộc vớisựtồn tại đặc biệt củaanh, cuối cùng còn pháthiệnracôđể ý tớianhrất nhiều…

Lờinóiphát ra từ nội tâm phẫn nộ cùng với vẻ mặt ủy khuất,thậtsựlà khiến cho người ta áy náy đến tâm đều nát, nhưng mà, lời nàynóira, nghe như thế nào cũng giống như muốn ăn đòn vậy...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28