Bất Quy Lai
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Linh Châu hiện thế
Khi vòng sáng chính thức biến mất trước mắt của hơn ba mươi tên tu sĩ và một phàm nhân như Lý Chính. Hắn liền tiếp tục tiếp cận gần hơn với nơi đó.
Chỉ trong vài đòn bổ ngang bổ dọc Lâm Thiên đã đưa tiễn tên này lên trời sau cú chém xéo cắt đôi cơ thể. Dựa vào thân hình và v·ũ k·hí lớn của bản thân hắn liền trở nên vô cùng đang sợ với những tên tu sĩ đã quen thuộc với việc sử dụng pháp lực để chiến đấu này. Tuy vậy trước sự liên hợp của quá nhiều kẻ thì Lâm Thiên vẫn không dám quá hung hăng và lỗ mãng hơn hiện tại.
Sau khi rời khỏi căn nhà của Trần Tĩnh hắn liền đi vào một tửu lâu gần đó rồi uống một mạch ba bốn vò rượu trắng để ấm người rồi phi thẳng đến vị trí đã tính toán từ trước. Đó là một nóc của một toàn lâu các ở giữa nội và ngoài thành, điểm đặc biệt ở đây là việc có thể quan sát toàn bộ tòa thành từ nơi đây.
Ngay lập tức để có thể kết thúc cuộc chiến lâu dài này Lý Chính liền lùi lại rồi mở ra chiếc ngân thương từ nãy đến giờ vẫn ở trong bọc mà đối chiến với Li Quang. Thương vừa lộ ra liền khiến cả đám tu sĩ phải kh·iếp sợ trước sát khi của nó. Bởi nếu một tu sĩ g·iết hàng chục vạn phàm nhân liền chỉ là g·iết đi kiến cỏ một dạng còn hắn là dùng phàm thể g·iết sạch hơn mười vạn người.
Ở bên này, Lý Chính liền nhắm chặt mắt lại rồi nhấc ngân thương lên cao rồi hạ trong tâm cơ thế xuống rồi dùng một thương duy nhất đâm phá thế công của Li Quang khiến hắn phải giật mình sợ hãi rút lui. Lý Chính liền cầm hẳn xuống cán thương phi đến t·ấn c·ông, mỗi một thương đâm ra liền tạo lên một v·ết t·hương lớn cho Li Quang nhưng vẫn khó lòng mà lấy mạng một tên thánh tử như hắn. Ngay khi cuộc chiến tiến vào thế bí tắc Lý Chính liền bộc phát ra nội lực hùng hậu của bản thân để cường hóa cơ thể. Các tế bào trên cơ thể lão như được tiếp thêm sức mạnh càng đánh Lý Chính càng như đang trở về thời đỉnh cao phong độ của một vị võ thánh một bước g·iết trăm người.
Ở phía xa Lý Chính vẫn đang nhìn xem phía trước biến hóa như thế nào nhưng vẫn chỉ là mấy tên tu sĩ đứng bất động thủ thế để chuẩn bị cho giao chiến bất cứ lúc nào.
Một tên nội môn hỏi: “Thánh tử ngài nhìn gì vậy?”
Những nơi còn lại cũng là tràng cảnh như vậy, không phải một đấu một thì chính là kết đội với nhau rồi chiến đấu. Đặc biệt là những tông môn đệ tử liên kết với nhau để càn quét những tên tán tu khiến các tán tu càng phải phối hợp để trống đỡ.
Đại diện cho Phiêu miểu tông liền là một vị thánh tử và bốn tên đệ tử nội môn theo sau thực lực cao cường là những thiên tài trong thế hệ của bọn hắn. Lần này vì được lão tổ của bọn hắn chỉ điểm vậy nên Li Quang thánh tử liền dẫn theo người tiến đến nơi đây. Sau khi hắn thấy cảnh tượng viên linh châu và sự áp chế pháp lực của mình thì liền biết đây là một kiện bảo vật vô cùng giá trị và sẽ giúp hắn đạt đến đỉnh phong thế hệ này của Bắc Hoang.
Đột nhiên Li Quang thánh tử quay mặt về phía sau nhìn chằm chằm vào Lý Chính khiến cho hắn phải vội vàng ẩn nấp đi. Trên lưng là từng đợt mồ hôi lạnh chảy xuống bởi xa đến như vậy mà tên đó vẫn có thể cảm nhận được hắn đang ở đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau một hồi giao chiến nhân số liền giảm đi một nửa chỉ còn hơn ba mươi người mà hầu hết đều là đệ tử của các đại tông chỉ có số ít tán tu thực lực mạnh mới bảo trụ lại được.
Lý Chính thấy cảnh này liền biết đây mới chỉ là dạo đầu mà thôi. Khi vòng sáng biến mất hoàn toàn thì dù có là đồng môn cũng sẽ chém g·iết nhau không thương tiếc cả. Sau đó hắn hừ lạnh một tiếng rồi tiến đến gần hơn một chút.
Chương 4: Linh Châu hiện thế
“Bọn hắn vốn là tu sĩ kiến thức thâm sâu hơn ta vì vậy ta cũng chỉ có thể chờ đợi thời cơ mà thôi” Khi đã chắc chắn lũ tu sĩ chỉ còn lại than thể phàm nhân không có chút linh lực nào hắn liền nổi lên một ý nghĩ điên rồ là g·iết sạch những kẻ đang có mặt ở đây để lấy được tài nguyên tu luyện cho bản thân.
Có lẽ vì vậy mà điều ước của hắn đã thành hiện thực chỉ là hắn không biết tiểu Linh ước chính là giúp cho hắn có thể có cơ hội đạt thành ước nguyện của bản thân.
“Chỉ sợ bọn hắn có lá bài tẩy nào đó, tốt nhất vẫn nên cẩn thận thì hơn”
Còn ở nơi mà linh châu hiện lên thì những tu sĩ cũng đã lao vào tranh c·ướp bọn hắn muốn tiến lên cầu Bất Quy Lai để có thể lấy được linh châu nhưng luôn bị kẻ khác cản lại rồi tất cả lao vào g·iết chóc.
“Hahaha thú vị lắm chỉ là một tên phàm nhân cũng dám đến đây tranh dành cơ duyên. Ngươi nghĩ bọn ta bị phong ấn pháp lực liền có thể để một tên như ngươi lộng hành sao.”
Một số tu sĩ vì ham muốn có thể c·ướp được cơ duyên đầu tiên liền phi thẳng vào trong cột sáng. Ngay lập tức liền bị một đạo đao ảnh tru diệt. Những kẻ còn lại thấy vậy liền an phận đứng ở hai bên canh chừng. Lý Chính thấy cảnh này đôi mắt cũng nhìu mày lại.
“Đừng tưởng bở” Nói xong Li Quang liền nhấc lên Li Tinh kiếm của mình mà phi thẳng đến vị trí của Lý Chính trước sự ngỡ ngàng của những kẻ còn lại.
“Haha tu luyện giới chính là như vậy không phải sao”
“Tên khốn Lâm Thiên ta biết ngay ngươi liền gian xảo như vậy mà”
Lý Chính bên này cũng có nhận thức mới về trình độ cơ thể của tu sĩ. Bọn chúng đấu võ không thể bằng hắn nhưng về mặt tố chất cơ thể liền hơn hắn rất nhiều vì vậy khó mà có thể dứt điểm tên này nhanh chóng.
Dưới sự nhìn chằm chằm của Li Quang thánh tử vì vậy hắn liền phải ra mặt chứ không thể ẩn náu tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một lúc sau khi đến nơi hắn liền thấy một cột sáng đâm thẳng lên bên trên như thể đang nối thiên với địa lại với nhau. Và nơi xuất hiện lại chính là chỗ mà hắn và bé Linh đứng thả lồng đèn cùng nhau.
Những đòn t·ấn c·ông như vũ bão của Lâm Thiên khiến kẻ kia vốn là một đệ tử nội môn của Thái Hy tông cũng phải vô cùng chật vật mới có thể chống đỡ trong sự hoang mang rằng những tên sư đệ của mình hiện đang ở đâu sao không đến hỗ trợ.
“Ngươi rất mạnh trong trốn phàm trần nhỉ. Vậy hôm nay ta liền muốn thử xem trình độ đấu võ của ta có đủ để g·iết ngươi hay không vậy” Ngay khi vừa dứt lời hắn lại tiến đến t·ấn c·ông Lý Chính một cách dồn dập. Những lưỡi kiếm đâm xuyên và cắt ngang ở mọi phía tạo thành một thế công tuyệt vời đối với một kiếm tu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiện tại trong số tu sĩ ở đây liền là sự góp mặt của năm vị tán tu cùng các đệ tử của 6 tông môn khác. Trong đó năm tông môn là các tiểu tông môn ở địa phương thực lực yếu kém vô cùng nếu so với một con quái vật như Phiêu Miểu tông một trong số cửu đại thế lực của Bắc Hoang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy vậy bọn hắn lền lao lên một lần nữa chém g·iết nhau càng kịch liệt hơn dù đã trải qua hai trận chiến vừa rồi. Bốn vị đệ tử Phiêu miểu tông liền tạo thành một thế trèn ép ba kẻ còn lại nhưng lại không thể nào dứt điểm bởi cứ muốn g·iết kẻ nào đó liền bị Lâm Thiên dùng đao lớn dọa lui. Vậy nên hai bên liền cứ giằng co như vậy và cũng chú ý phía bên Li Quang đấu với Lý Chính.
Với sự trợ giúp từ nội lực thứ năng lượng đặc biệt của những võ giả phàm trần đã khiến cho Li Quang càng trở nên chật vật hơn trong quá trình ứng phó Lý Chính. Dần dần việc không thể sử dụng linh lực đã khiến hắn rơi vào thế hạ phong khó mà có thể lật lại trước một tay lão làng như Lý Chính.
Một tên tu sĩ tên Lâm Thiên lùi lại phía sau một bước rồi dùng thân thể vạm vỡ của mình chạy lên và bổ chiếc chiến đao to lớn về phía một tên khác để chiếm tiên cơ. Tên còn lại cũng không phải dạng vừa từ ban đầu liền đã đề phòng trước việc này vì vậy liền cầm kiếm lên nhẹ nhàng đón đỡ và t·ấn c·ông ngược lại tên kia.
“Không có gì một kẻ thú vị mà thôi. Tập chung đi ta muốn có được viên linh châu này nhưng hãy nhớ chú ý cả phía sau mình” nói đến đoạn cuối hắn liền dơ tay lên vẫy chào với hướng của Lý Chính đang ẩn nấp càng khiến Lý Chính sợ hãi giới tu chân này hơn.
Ngay sau khi thấy cột sáng hiện lên các tu sĩ vốn đang ẩn mình cũng đã tụ tập đầy đủ ở hai bên cây cầu. Thấy vậy hắn liền sử dụng thân pháp đi thẳng đến chỗ ẩn thấp thứ hai ở ngay gần đó mà không để ai có thể nhận ra mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở phía bên này, vốn tưởng rẳng chỉ trong vài chiêu liền có thể lấy mạng tên phàm nhân này nhưng càng đánh Li Quang càng kh·iếp sợ trình độ đấu võ của Lý Chính. Hắn chỉ có thể lợi dụng lợi thể của một thân thể đã qua rèn luyện của linh khí và thiên tài địa bảo để đối chọi thế cân bằng.
Thấy vậy Li Quang cũng phải kíp mắt lại đánh giá Lý Chính bởi khí thế đáng sợ mà lão tỏa ra khiến hắn thậm chí còn liên tưởng đến lão tổ nhà mình.
Li Quang thánh tử đứng một bên nhìn những kẻ này đang điên cuồng g·iết lẫn nhau có cả cảnh đồng môn vì để có thể độc chiếm mà đâm sau lưng đồng đội mình. Sau một hồi giao chiến kịch liệt thì liền chỉ còn lác đác người là tên tán tu Lâm Thiên cùng năm kẻ của Phiêu miểu tông, hai kẻ đứng đầu của hai tông môn địa phương và đặc biệt là Lý Chính hiện tại cũng đã gia nhập.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.