Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 67

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67


A Khởinóilí nhí:" Hai người họ có thể là cãi nhau rồi."

Sau khi lên xe, Tưởng Xuyên còng hai tên kia vào hàng ghế cuối cùng, Lộ Toa ngồi ở giữa, nâng mắt nhìnanh, nhếch môi cười nhàn nhạt:" Tôi cũngsẽphải còng sao?"

Tào Nham cười, từ ghế phụ lái luồn đến giữa xe, ngồi bên cạnh Lộ Toa, chuẩn bị tra hỏi, nhìn về ghế sau,nói:" Trước tiênnóichorõràng, chúng mày muốn hút mấy điếu cũng được."

Tào Thịnhnói:"đangở Du Lâm, chuẩn bị xuất phátđiđịa điểm mà Đỗ Nguyênnói."

Tần Đường kéomộtbăng ghếnhỏqua, ngồi xuống bên cạnh, " Tôi giúp hai người."

Vẻ mặt Lộ Toa sầm xuống, vừa lúc Tào Nham đưa hai người kia trở lại xe, nhìn hai người họ, Tưởng Xuyênnói:" Cậu đưacôtađiWC."

A Khởi kéo tay áocôấy, Tiểu Bạch mờ mịt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lộ Toa liền rít mấy hơi liên tục, có chút dễ chịu mà nhả ra từng vòng khói, Tưởng Xuyên này cómộtsố thói quen rất hoài niệm, giống như thuốc này,anhđãhút rất nhiều năm rồi, vẫn chưa từng thay đổi nhãn hiệu.

Đến trước lúc đó, đây là lá bài giá trị cuối cùng củacôta.

Tưởng Xuyênđitới đám cỏ, Lộ Toa nghe tiếng bước chân, nhìn thấy dáng người, nét mặt tái nhợt cắn chặt môi, lập tức đứng dậy bỏ chạy, Tưởng Xuyên bước nhanh tới trước, túm được người lại.

Tiểu Bạch bừng tỉnh hiểu ra, cội vàng ngậm miệng.

Tưởng Xuyên nhìncôtamộtlúc, đoán làcôta có lo ngại,hiệngiờkhôngthể mở miệng, đành phảinói:" Lộ Toa,côrất thông minh, lợi hại thế nào đều hiểurõ, tình thế lúc này là cảnh sát có lợi thế, Khương Khôn sớm hay muộn cũng sa lưới, đến lúc đó........."

Giữa trưa, Lữ An và Tiểu Thành trở về, còn lái vềmộtchiếc xe tải.

Bên kia im lặng trong giây lát," Tôiđitrước chỗ Đỗ Nguyênnóiđã, cậu cứ nghĩ biện phápđi, thử xem có thể khiến Lộ Toa mở miệng haykhông."

Tào Nham tra hỏi hai tên kia, hỏi cả nửa ngày, vẫnkhôngra được cái gì quan trọng, cậu ta có chút cáu kỉnh, lại chui về chỗ ghế lái phụ, nhìn Tưởng Xuyên," Dừngmộtlát ở trạm dừng chân phía trước, gọi điện thoại hỏi xem tình huống thế nào."

Tưởng Xuyênnói:" Phải."

Tần Đường nhìn điện thoại quả táo củacôta, màn hìnhđãnứt vài đường, lãnh đạmnói:" Tựcôđụng vào."

Tx cúi đầu, dừng lạimộtchút:" Ở đâykhôngcó giày của nữ."

côta vội vàng nhặt di động lên, đau lòng kiểm tra, ngẩng đầumộtcái liền chửi luôn:"côsao thế hả? Màn hình điện thoại của tôi cũng bị rơi bể rồi,côbồi thường cho tôi!"

Động tĩnh bên này lớn, nhanh chóng dẫn tới ánh mắt mọi người.

Lữ An lái chiếc Jeep màu đen, xe hàng chạy theo phía sau.

" Năm nghìn đồng."

TuynóiLộ Toa là phụ nữ, cơ bảnkhôngcó khả năng chạy trốn, để phòng lỡ đâu, Tào Nham vẫn cứđitheo giám sát ở cửa nhà vệ sinh.

Tưởng Xuyên nhíu mày:" Đổi quán ăn khác."

Mở mắt ra, cảnh trời xám xịt, ảm đạm, và chán nản, giống như tậm trạng lúc này.

Lộ Toa châm biếm:"anhcòn sợ tôi chạy sao?"

Mấy tiếng sau, Tào Thịnh gọi điện thoại tới, quả nhiên ngườiđãkhôngcòn.

Tần Đường đáp nhàn nhạt:"khôngcó."

Chờ ở bên này hỏi cho ra kết quả,khôngbiết ngườiđãchạy đến nơi nào rồi.

Nhiệt độ buổi sáng lại hạ xuống.

Edit: Michellevn

Lộ Toa rít thuốc,khôngnóigì, nét mặt trở nên lạnh lùng, ánh mắt nhìn về phía Tưởng Xuyênđangim lặng lái xe.

GiọngnóiTần Đường lạnh lùng:"khôngđền, tôikhôngđụng vàocô, nếucôcảm thấy mình đúngthìcôcó thể báo cảnh sát."

" Lời củaanhvàcôta y chang nhau."

Người bên kia giải thíchmộthồi, Lữ An nhíu mày, nhìncôgáikia,côgáinhìn thấy cậu ta,anhmắt sáng lên:"anhlà chồngcôấy hả?côấy đụng hư điện thoại của tôi rồi, phải đền."

Ở phía sau Lộ Toa khẽ hỏi lướt theo:" Tôinóirồi có lợi ích gì? "

" Có thể giảm hình phạt."

Tiểu Bạch:" Hả?khôngnhận ra nha, chị ấy mặc cái gì cũng đẹp."

Tần Đường nhíu mày, nét mặtkhôngkiên nhẫn, lạnh lùng nhìncôcta:" Buông tay."

Nửa đêm, tới trấn Du Lâm.

Tào Nham:"điquán phía trước kia."

A Khởinói:"Lần này em cũngđi, Tiểu Thành thay phiên giữ nhà."

Tất cả quay trở lại xe, lại tiếp tục lên đường.

Tần Đườngnói:"đi."

Lộ Toa nở nụ cười, vẻ mặt thê lương:"khôngnên thế nào? Bây giờ có phảianhkhinh thường tôi lắm phảikhông?"

Tưởng Xuyên đưa thuốc cho Tào Nham.

Tưởng Xuyên nhíu mày:" Chắc chắnkhông?"

Tiểu Bạch trộm liếc phía sau," Sao có mình chị vậy,anhTưởng đâu?"

Tưởng Xuyên lạnh lùngnói:" Đừng hòng! "

Tào Nham trừng mắt:" Tôi f*ck! Saoanhkhôngđi?"

Nét mặt Lộ Toa trầm xuống,đichânkhôngxuống xe,nói:" Tôikhôngcó giày."

" Tôi qua đó nhìn thử xem."

Hai tên đàn ông ngồi sau chót ngửi thấy mùi thuốc lá, nổi cơn thèm thuốc," Có thể cũng cho chúng tôi rít mấy hơi đượckhông?"

Lữ Anđãchạy tới, hỏi:" Xảy ra chuyện gì"

anhkhôngnóihết câu, Lộ Toađãhiểu được.

hiệngiờ họkhôngcòn sức lực mà để ý đến mấy việc đâu đâu này.

đãmuộn hơnmộtgiờ đồng hồ rồi, Tào Thịnh mang Đỗ Nguyên gấp rút chạy tới thị trấn Du Lâm, hang ổ Đỗ Nguyên biết kia có lẽđãbị bỏ rồi, Triệu Kiền Hòa và Khương Khôn hẳn làđãtrốn đến chỗ khác rồi.

Tưởng Xuyên:"không, có takhôngchịunói."

Tần Đườngđisang quán bên mua nước, nhớ tới lần trước đến Du Lâm, cũng chỉ là chuyện của mấy tháng trước, giống nhưđãqua rất lâ rồi.

Tào Nham nhướng mày:" Được,côlấy lại đây."

côkhônggọi điện thoại cho Tưởng Xuyên.

Tưởng Xuyên quay mặt qua chỗ khác,nói:" Lộ Toa,côkhôngnên như vậy."

"đi."

.........

Xe ngừng ở trạm dừng chân, Tưởng Xuyên gọi điện thoại cho Tào Thịnh:" Cácanhtới rồi chứ?"

Tào Nham đưa hai tên kiađitoilet, Lộ Toa nhìn về phía Tưởng Xuyên:" Tôi cũng muốnđiWC."

Hai tay Lộ Toa bị đè ép ra sau, ép buộc phải ngẩng đầu ưỡn ngực,côta trông thấy ánh mắt Tưởng Xuyên, tối đen thâm trầm,khôngthương hại,khôngxem thường, chỉ giống như nhìnmộtphần tử tội phạm, lạnh lùng hết sức, trong phút chốccôta tỉnh táo lại,nói:" Tôikhôngbiết Khương Khôn ở chỗ nào."

Mặt Tưởng Xuyênkhôngbiểu tình:" Cậu độc thân."

Tần Đường nhìn cậu ta:"anhcó biếtanhấy ở đâukhông?"

Tần Đườngkhôngtrả lời câu hỏi này," Mới sáng sớm sao hai ngườiđãdỡ hàng vậy?"

"anhấyđangbận công chuyện,côđừng sốt ruột nhé."

A Khởi và Tiểu Bạch ngồi phía sau nghe thấykhônghiểu thế nào, Tiểu Bạchnói:" Gọi điện thoại choanhTưởngkhôngphải biết liền sao?"

Ba giờ chiều, từ Tây An xuất phátđiDu Lâm.

Vừa xoay bước,đãbị người ta giữ lại,côgáikiakhôngbuông tha khóc lóc om sòm:" Đôi giày này củacômấy nghìn đồng, nhìn máy ảnh cũngkhôngrẻ, lại còn túi củacôcũng là hàng xa xỉ, đụng hư điện thoại của tôi màmộtđồng cũngkhôngđềnđãmuốnđilà sao?"

Cho dù bọn họ có bắt được Khương Khôn haykhông, kết cục củacôta đềusẽkhôngtốt đẹp.

Tưởng Xuyên đột ngột dừng lại, quay đầu nhìn qua.

Tần Đường đứng dưới tàng cây cổ, lấy di động ra nhìn nhìn,khôngcó tin nhắnkhôngcó điện thoại.

Tần Đường ra khỏi tiệm ăn sáng, ở ven đường đợi hơn mười phút mới cómộtchiếc xe taxi.

Tần Đường gọi tàu hũ và bánh bao chiên, giờ hẵng còn sớm,côngồimộtmìnhmộtbàn, sau khi ăn xong tiệm ăn sáng mới bắt đầu đông đúc lên.

côchờanh.

Tào Thịnh hỏi ngay:" Hỏi ra cái gìkhông?"

.........

"Ò."

Tưởng Xuyên liếc nhìncôta,đitới," Tôi đợi ngoài cửa."

Tưởng Xuyên trầm mặt,khôngnóigì.

Lộ Toa hừ lạnh:" Khỏi cần."

Tần Đường nhận lấy nhét vào trong túi, vừa xoay ngườithìbị người khác đụng vào, " Ba"mộttiếng,điđộng đập xuống đất,côgáikia" A" hét ầm lên:"điđộng của tôi! Tiêu rồi tiêu rồi......."

Lộ Toa khẽ cắn môi, tự mìnhđilên trước.

Tưởng Xuyên lấy bao thuốc, trút ramộtđiếu, nhét trong miệng châm lửa, khởi động máy lái xeđi, khói thuốc bị gió thổi tảnđi, cả khoang xe tràn mùi khói thuốc.

........

Lộ Toa tới gầnanh, nhón mũi chân:"anhôm tôiđi."

côgáinói:"côđền tiền cho tôi! Cái của tôi là điện thoại mới!"

côgáinóng nảy:" Là docôquay người đụng vào tôi! "

Tần Đường trông thấykhôngít nam giới mặc quân trangđira tiểu khu,cômặc áo của Tưởng Xuyên, rộng rãi, che phủ qua mông.

Nét mặt Tần Đường lạnh xuống,"cômuốn thế nào?"

" Tôi muốn tắm rửa, nghỉ ngơi." Lộ Toanói," Còn phải cho tôimộtbộ quần áo."

Tào Nham nhíu mày, cảm thấy sáng tỏ, có lẽ chỉ có Tưởng Xuyên mới có thể khiếncôta mở miệng.

Tào Nham cười:" Chúng mày phải hiểurõtình thếhiệngiờ, Khương Khônđãchạy trốn rồi,khôngcó người quan tâm đếnsựsống c·h·ế·t của chúng mày đâu."

Tưởng Xuyên ngẫm nghĩ:"khôngcần, đưa người theo luôn,trênđường hỏi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặt Tiểu Bạch hơi đỏ lên, sẵng giọng:" Tôi chỉ thuận miệngnóithôi,anhLữ vốn dự tínhđi."cônào có thể diện lớn như vậy chứ!

Người đàn ông này trải qua thăng trầm của năm tháng, ngày càng hấp dẫn.

Tần Đường cười, quay người muốnđi.

Tưởng Xuyên thúc đầu gối vào khuỷu chân tên đàn ông, tên kia lập tức khuỵu xuống, Tào Nham tay cầm s·ú·n·g chĩa vào hai tên.

Trờiđãsắp sáng.

Tào Nham lườmcôta, dáng vẻhiệntại củacôta quả thực có phầnkhôngổn, hơn nữa giờ vẫn chưa hỏi được cái gì, cứngkhôngđược, thôithìthửnhẹnhàngmộtchút," Nửa đêm thế này,điđâu kiếm quần áo hả?"

"anhnóidối! Ánh mắtanhnhìn tôi rất lạnh nhạt."

Tào Nham nhìn thoáng qua, Tưởng Xuyên thờ ơ.

Mọi người tìmmộtquán ăn khuya giải quyết bữa cơm chiều.

Khương Khôn lòng dạ độc ác, nhưng vẫn còn chút lòng nhân từ với phụ nữ, nếukhôngphải Lộ Toa biết quá nhiều chuyện,hắntasẽkhônggiếtcôta.

" Ra cổng tiểu khu rẽ tráiđimấy chục mét, ở đó có tiện ăn sáng gia đình,anhkhôngở nhà em có thểđibên đó ăn."

Ra khỏi tiểu khu rẽ trái mấy chục mét,đãtìm được tiệm ăn sáng gia đình kia.

Tưởng Xuyên lùi lạimộtbước, nhìncôta, lãnh đạm mở miệng:" Tôikhôngkhinh thườngcô, đường là docôtự chọn."

" Ừm, tôi biết."côđáp.

Tưởng Xuyên nhìncôta lạnh lùng, hai người đối diện nhau, Lộ Toa híp mắt lại, lại áp sát thêm chút nữa," Thỏa mãn tôi mọi thứ,nóikhôngchừng tôi có thểnóichoanhbiết."

Lộ Toa thoải mái ngửimộtchút, " Cho tôimộtđiếu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tưởng Xuyênnói:" Ừm."

Người ngoài liếc nhìn,côcúi đầukhôngquan tâm.

Nữ cảnh sát bên cạnhnói:" Tôi có."

Tào Thịnhđãdẫn người cùng Đỗ Nguyênđibao vây càn quét hang ổ của Triệu Kiền Hòa, để lạimộtsố người tiếp ứng.

Lộ Toa đứng im tại chỗkhôngnhúc nhích, Tưởng Xuyên lườmcôta:" Đừng ép tôi tróicôlại."

Trước kia thời điểmcôta mới vừa quenanh,anhtrà trộn cùng Triệu Kiền Hòa, lái xe tốt, ở phòng đẹp, ở phòng bao trong hộp đêm, đàn ông bên cạnh đều có phụ nữ vây quanh, lúc rờiđi, bọn đàn ông đềusẽmang phụ nữ theo, ngoại trừ Tưởng Xuyên.

Vừa ra cửa, cảm giác lành lạnh,Tần Đường quay trở lại, cởi áo khoác mỏngtrênngười ra, lấymộtchiếc áo hoddie nam màu đen trong ngăn tủ ra, mặc lên người, rất ấm.

Thảo luận quađi, cúp điện thoại.

" Tiền thừa củacô, hai mươi sáu đồng."

Tưởng Xuyên biết "côta" trong lờinóicủa Lộ Toa là chỉ vào Tần Đường, hàm dưới căng cứng trở nên nhu hòa.

" Đền bao nhiều?"

Lữ An nhìn người ngồi bên ghế phụ lái,nói:"anhTưởng có liên hệ vớicôkhông?"

Tần Đườngđãhết buồn ngủ, rời giường rửa mặt, mặc quần áo.

hiệngiờ, có lẽ chỉ có Lộ Toa nắmrõthôi.

côtađichân đất, hướng về nhà vệ sinh nữ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lộ Toa vẫn nhìnanh, cắn chặt môi,khôngchịunóira.

Chín giờ tới Du Lâm, A Khởi và Tiểu Bạchđãđói bụng lắm rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi cơm nước xong, mọi người lại bắt đầu chất hàng lên xe.

"Lộ Toađangtrong tay tôi."

...............

Tưởng Xuyên nhìncôta:"khôngcần,côsuy nghĩ kỹđi."

A Khởi giải thích:" A, thời gian này xếp đống nhiều quá rồi,đãrất lâu rồikhôngchuyển đồđi, hai ngày cuối tuần này Tiểu Bạchnóimuốnđi, tiếp đóanhLữnóicuối tuầnthìchuyển đồđiHuyện Giai, chuyển phát nhanh bên đó liên tục gửi đồ qua đây, mỗi lần kéo về đều xếp đống, hôm qua sau khi mọi ngườiđi, có người l*m t*nh nguyện đến, quyên gópkhôngít đồ dùng, sáng nay Tiểu Thành cùng người ta kéo về, tăng thêm từng này nữa, nếukhôngxử lýthìNghĩa Trạmkhôngcòn chỗ để nữa. "

Người bên cạnhcôta cũng hùa theo:" Đúng đó, là docôxoay ngườikhôngnhìn người khác, đụng vào mà."

Lộ Toa sững sờ, đột nhiên phá lên cười.

Tưởng Xuyên và Tào Nham đến quán ăn khuya mua đồ ăn.

Hồi đầu Lộ Toa chính là thích điểm này củaanh, về sau, xảy ra chuyện, Tưởng Xuyên biến mất luôn theo vòng luẩn quẩn kia,côta tuổi còn trẻ, ham hưởng lạc,khôngtiếp nhận được Tưởng Xuyênđãkhôngcòn gì, vì thế rờiđi.

Chương 67

Tào Nham nhìncôta, "côLộ,côlà người thông minh."

Dung mạo Tần Đường xinh đẹp, khí chất vốn thanh lãnh, ánh mắt lúc này lạnh nhạt, nhìn đến nỗicôgáikia rụt rè.

Lữ An là muốnnóichút gì đó an ủicô, nhưng xem rahiệngiờ,côbình tĩnh rất nhiều so với trong tưởng tượng.

Suốtmộtđêm, Tần Đường đều ở trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

"khôngcó."

anhrất có năng lực khắc chế.

A Khởi và Tiểu Bạchđangdỡ bao hàng, trông thấycôthìlập tức cười tươi, A KHởi hỏi:" Chị Tần Đường, sao chị tới nữa vậy?"

Tưởng Xuyên xuống xe, vòng lên buồng lái.

Hôm qua Tưởng Xuyênđãnóivớicô.

Lộ Toa buông tiếng cười nhạt, nhìn bên ngoài cửa sổ.

Tào Nham:" Ông đây đói c·h·ế·t rồi, bị người phụ nữ Lộ Toa kia xoaymộthồi, toi công bận rộnmộtngày, đếnmộthột cơm cũng chưa vào bụng."

Tào Nham ngâm nghĩ cũng thấy đúng, tứcthìkéo lấy sợi dây thừng, hai tên đàn ông kia bị dồn lại với nhau.

A Khởi lại gần Tiểu Bạchthìthầm bên tai:" Chị Tần Đường mặc chính là áo củaanhTưởng."

Giờ đây,côta hối hận.

côđáng lẽ nên hỏianh, ăn sáng bên ngoàianhthường hay ăn gì.

" Ngoại trừ cái này."

Lộ Toa tóc dài tán loạn, trước đó lấy thân đổi mạng,hiệngiờ quần áokhôngchỉnh tề, hai má sưng đỏ, khắp nơitrênngười đều là dâu hôn, cả người thảm hạikhôngtả nổi,côtakhôngmuốn Tưởng Xuyên trông thấy bộ dạng mình như thế này, vùng vẫy hết sức kịch liệt:" Buông tôi ra! Buông tôi ra!"

Tưởng Xuyênkhôngtrói Lộ Toa,côta cũngkhôngchạy nổi nữa.

A Khởi:" Mùa xuânanhTưởng vẫn hay mặc cái áo này, tôi nhớ mà."

.......

"Cười gì?"

"khôngcó."

" Chắc chắncôbiết, bằngkhôngbọn chúngsẽkhônggiếtcô."

"khôngchắc chắn, giờkhôngcách nào, chỉ có thể tìm trước."

" Được ạ." Tiểu Bạch nhìn máy chụp hình củacô, " Chị Tần Đường, chị có muốnđicùng chúng emkhông?"

trênđườngđiTào Nham muốn hỏi thêm chút gì đó, Lộ Toa vẫnkhôngchịu mở miệng.

Tào Nham trông thấy phía trước có đám đông,nói:" Chuyện gì bên kia vậy nhỉ? Giống như gặp phải dàn cảnh va chạm rồi."

Xuyên qua khe hở của đám đông, chỉ nhìn thấy nửa gương mặt trắng nõn, ở giữa đám đông, càng lộ vẻ trắng,rõràng đến cả con mắt cũngkhôngnhìn thấy, nhưnganhbiết đó là Tần Đường, chỉ nhìnmộtcái,anhđãbiết ngay

Từ đầu tới cuối, Tưởng Xuyên đềukhônghề can dự.

Làm được nửa, Tần Đườngđinghe điện thoại, người đại diện gọi tới.

Lữ An ngẩn ra:"khôngbiết."

Tào Nham trói hai tên kia lại, gọimộtcuộc điện thoại, thấy Tưởng Xuyên mang Lộ Toađitới,nói:" Tôi kêu người tới đưa chúngđitra hỏi."

Tưởng Xuyênnói:" Nếucôphối hợp với cảnh sát, có lẽ khả năng kết án ítđivài năm."

Gặp phải giờ cao điểm buổi sáng, đến Nghĩa Trạmđãlà chín giờ.

Tào Nham quay đầu nhìncôta, chocôtamộtđiếu thuốc, thuận tiện châm lửa chocôta luôn.

Vóc ngườicôđẹp, dáng cao, mặc áo của Tưởng Xuyên vẫn cómộtphong thái đặc biệt.

Ngày đó Tưởng Xuyên và Lữ Annóichuyện riêng, tránh nécô,cônghĩ rằng cậu ta biết.

Hai tên kia nhìn nhìn nhau,khôngnóigì.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67