Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 66

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66


Hai người lớn lên cùng nhau, Lữ An lúc này cũng lo sợ hốt hoảng.

" Nó to ganthật, nếukhôngsao có thểđitheo bên ngườianhKhôn nhiều năm như vậy, đáng tiếc, đàn bà vướng víu,anhKhônnóiđưa người đến chỗ nàokhôngđáng ngại thủ tiêuđi. "

Tưởng Xuyênkhôngnóigì, lái xe nhanh lao nhanhđi.

"Ăn chứ."côlập tức quay mặtđi,khôngthèm nhìnanh."

Tưởng Xuyên xào ba món, nửa giờthìđãxong.

Tưởng Xuyên lấy nồiđirửa, phòng bếpnhỏ, vừa quay ngườiđãkề sát ngựccô, Tần Đường cũngkhôngđộng đậy, ngửa đầu nhìnanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lữ An nhìn hai người họ, cười:" Hai người hôm nay rảnh rang vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"khôngmuốn ăn cơm ở đây sao?"

anhim lặng vài giây, "anhxin lỗi."

" Ăn ngonkhông?"

Môi Tần Đường khẽ run,anhcắn môicô, mãnh liệt m*tmộtcái, rồi lập tức đứng dậy.

" Xuỵt -----------"

Phía trước hơn mười mét.

Lộ Toa thảm hạikhôngchịu nổi, giày cao gót lúc chạyđãrớt mất, hai chân bị mài ra máu,côta cũngkhôngquan tâm được nữa, cứ chạy, cứ trốn tránh.

Khương Khônkhôngxuất ngoại, nhưng lại có đặt vé máy bayđinước ngoài, sân bayđãsắp xếp người từ lâu,khôngngờ Khương Khônkhôngđisân bay, mà là đào sẵnmộtcạm bẫy, có kẻ ngụy trang thành bộ dạng Khương Khôn, lái xeđisân bay.

Tưởng Xuyên hỏi:" Em biết nấu cơmkhông"

...........

" Ò."

Tưởng Xuyên chăm chú nhìn miếng thịttrênthớt, cười:"khôngcó."

Máy ảnh vẫnđangtrong trạng thái quay phim. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đừng chậm trễ congáinhà người ta.

Tiểu Bạch:" Đúng vậy đúng vậy..... "

Tưởng Xuyên dựa cửa, nhìn vào trong sân, Tần Đườngđangnhìnanh, ngón tay trắng mịn kẹp điếu thuốc,côkhôngnghiện thuốc lá lắm, sau khi Chu Kỳ tỉnh lại,côđãhút ítđirất nhiều.

Tần Đường rủ mắt, đưa điếu thuốc lên miệng, xoay ngườikhôngnhìnanhnữa.

Tưởng Xuyên đưa Tần ĐườngđiNghĩa Trạmmộtchuyến, Hắc Hổ vẫnđangở nơi đó, vừa nhìn thấy hai ngườithìhết sức phấn khích bổ nhào đến, Tần Đường thích Hắc Hổ, khom người sờ sờ đầu nó,nóiliền mấy câu:" Hắc Hổ lớn nhiều hơn rồi, chắc làđãnặng hơn lần trước."

Tần Đường nhìnanhđira, đứng ở cửamộtlúc.

Tưởng Xuyên nhận lấy chìa khóa xe, " Để tôi lái."

Tần Đường đứng cao hơnanhmộtbậc cầu thang, tầm mắt ngang bằnganh, nhìnanh:"anhbiết nấu cơm mà,khôngphải sao?"

" Là chỗ nào?"

Thời gian này quảthậtTưởng Xuyênkhôngở Nghĩa Trạm, thứ nhất là có nhiệm vụ, hai là lo ngại ảnh hưởng Nghĩa Trạm, cho dù ở Tây An cũngkhôngquay về Nghĩa Trạm,hiệngiờ đám người Khương Khônđangbận tìm đường đào thoát, tranh thủ nhàn rỗi,anhmới đưa Tần Đường trở về.

côgật đầu.

Tưởng Xuyên quay đầu lại:" Đêm nay có thể tôi phảiđi, đến lúc đó Tần Đường tới Nghĩa Trạm, cậu giúp đỡ trông nommộtchút."

"Em có thể ngủ cùng A Khởi, dù sao ngày mai cuối tuần."

A Khởi và chị Quêđimua đồ ăn.

đãnhiều năm Tưởng Xuyênkhôngvào bếp, lần trước, là nấu mì chocôở Nghĩa trạm.

Tưởng Xuyên động thủ, dí mạnh s·ú·n·g vào gáyhắnta, "nói."

anhgật đầu.

Lộ Toa cẩn thận từng chútmột, cả người tiến vào trong đám cỏ dại, hô hấp cũngkhôngdám dùng lực.

Chương 66

Tưởng Xuyênđiđến kết hợp với Tào Nham, Tào Nhamkhôngthừa lời nữa:"đithôi,anhtôi và mọi ngườiđãxuất phát trước rồi."

Như thế,côta tình nguyện vừa rồi cứ thế mà bị bắn c·h·ế·t.

Tên kia sợ c·h·ế·t lập tức xin tha:" Tôi cũngkhôngbiết, con đàn bà đókhôngđơn giản, quyến rũ chúng tôi, sau đó nhân cơ hội đánh chúng tôi, người cũng chạy mất rồi...."

côđối diện ống kính, khe khẽnóiramộtcâu:" Em đợianhtrở lại."

Khương Khôn giữ lạicôta, chẳng qua là bởi vìcôta vẫn còn dùng được, lợi dụngcôta thu hút lực chú ý của cảnh sát.

thậtlâu sau,anhbuôngcôra.

Tần Đường nhìn bọn họ, nở nụ cười:" Có thời gian, tôisẽlại đến."

" Được."

Tưởng Xuyên nhướng mày, đúng như dự đoán.

Tào Nham nhìn theo tầm mắt của Tưởng Xuyên.

Tiểu Bạch cười tủm tỉm đáp:" Emđichơi cùng bạn,khôngxa nơi này mấy,thìmuốn qua đây xemmộtchút, em nhớ mọi người đó."

Quamộtlát,côlại hỏi:"anhđãlàm cơm cho người khác chưa? Phụ nữ ấy."

Lữ Anđangđịnhnóithêm gì đó, ánh mắt lướt qua, dừng lạimộtchỗ, nhìn phía Tưởng Xuyênđangdựa lan can hút thuốc.

Tiểu Thành suy tính, vậy chắc làkhôngđinhanh vậy đâu.

Tần Đường vịn vaianh,nói:" Lần sauanhđến Bắc Kinh, em làm bò bít tết choanhăn."

"đitìm Lộ Toa,khôngphảianhnóiKhương Khôn và Lộ Toa cùng nhauđisân bay sao? Khương Khôn là giả,khôngbắt được Lộ Toa, chắc chắn vẫnđangẩnnúp." Tưởng Xuyên lái xeđi, " Lộ Toa chắc là biết Khương Khôn ở nơi nào."

côkéo tayanh,nhỏgiọng hỏi:"khôngthể ăn cơm xong rồi hẵngđisao?"

Thiêu đốt gương mặtcô.

Hai nòng s·ú·n·g lạnh như băng kề sát gáy hai tên, bọn họ lập tức giơ hai tay lên,mộtcử độngnhỏcũngkhôngdám.

côta tuyệt đốikhôngthể đểanhnhìn thấy dáng vẻhiệngiờ củacôta, nhếch nhác thế này,côta cũngkhôngmuốn bị chính tayanhbắt trở về.

Tần Đường làm trợ thủ choanh, lặt rau, thái rau, rửa rau, rửa cà chua,côđưa cà chua qua, Tưởng Xuyên cứ thế mà cầm dao xắt, Tần Đườngkhôngphải làm gì nữa, đứng bên cạnh nhìnanhxắt đồ ăn.

Hai người đàn ông với khẩu súngtrêntayđangdần tiến đến.

" Ừ."

Tào Nham và Tưởng Xuyên cùng nhìn nhau.

Lữ An trầm mặc.

Lữ An im lặng vài giây," Lần này nguy hiểm sao?"

Tưởng Xuyên trầm giọng:" Tôi lập tức tới."

côliềnđivề phíaanh.

Tưởng Xuyên vỗ vỗ vai cậu ta, Lữ Annóiở phia sau:"anhđừng có trông cậy tôi, muốn đưa, tựanhgiữ lấy cái mạng mà trở về đưa."

Tưởng Xuyênđangđịnh ngồi xuống, di động liền vang lên.

Tần Đườngkhôngnóigì, chụp liền mấy tấm, rồi đặt máy ảnh lên bàn, ống kính đối diện với phòng bếp.

" Mọi ngườinóiăn ngon."

Cảnh sát bắt được người mới pháthiệnđãra sức toi công rồi.

Cảnh sátđãbố trí người khắp các nẻo đường từ sớm, Khương Khôn vừa có động tĩnh, lập tức hành động.

Tần Đường đơm hai chén cơm, Tưởng Xuyên bưng hai tô canh xương sườn,mộtbát đặt trước mặtcô.

Tần Đường xiết chặt đũa, ngón tay trắng mịn cứng nhắc, giữ mãi tư thế ngẩng đầu nhìnanh, lâuthậtlâukhôngnhúc nhích.

Lộ Toa núp ở trong đám cỏ dại, sắc mặt trắng bệch, nghe tiếng bước chân ngày càng lại gần, đáy lòng sợ hãi đến cực điểm.

Tào Nham nhíu mày:" Người phụ nữ đó cũngkhôngbiếtđãtrốnđiđâu rồi."

Chị Quế nghe tiếng,đitừ phòng khách ra, chị ấyđangchuẩn bịđichợ mua đồ ăn chiều, nhìn thấy Tần Đườngthìrất vui vẻ:" Tần Đường,tối nay ở lại ăn cơm chứ?"

Tào Nham gật đầu, hai người lên xe.

Hai tên đối diện dè dặt, từ từ hướng ra sau.

Edit: Michellevn

Tưởng Xuyên híp mắt, nhìn đám cỏ dại phía trước.

............

" Vậy tối nay về kiểu gì?"

Lữ An lại im lặng, thở dài,"anhcẩn thận chút đấy, đừng quênanhvẫn còn có chú Lục và Tần Đường, nhất là Tần Đường,côấy còn trẻ, tôi mong hai người tốt đẹp."

Tưởng Xuyênnói:" Nếu tôikhôngthể quay về.........",anhdừngmộtchút, nhìn Lữ An, " Giúp tôimộtchuyện, đưa Tần Đường về cho ông già nhìnmộtchút."

Tần Đường cong ngón tay, túm chặt ngón tay cái củaanh.

Tưởng Xuyên cúi đầu, hôn lên môicô, thấp giọngnói:" Đường Đường,anhphảiđirồi."

Tần Đường thu lại ánh mắt, cầm máy ảnh qua.

Tào Nham hỏi:" Lộ Toa đâu rồi?"

Tưởng Xuyên tước s·ú·n·g của họ, lạnh lùng nhìn bọn họ.

anhchưa hề ăn miếng nào.

Tần Đường và Tưởng Xuyên lên lầu,côhỏi:" Gần đầykhôngcó người đến Nghĩa Trạm sao?"

Tần Đường cười:" Vậy sao?"

anhnhìncô, " Emthìsao."

Hai tênkhôngnóigì.

Tưởng Xuyên cúi đầu nhìncô, Tần Đường nghĩ nghĩ,nói: " Lần sauđiạ, tối nay còn có việc."

Lữ Annói:"mộtmình em chạy về bên này làm gì?"

Tay củaanhvừa chạm qua bát canh, nóng bỏng vô cùng.

hiệngiờ,khôngtrông thấy ánh mắt củacô,anhbảo đảmkhôngnổi.

anhđivào sân, vịn cửa xe gọi:" Tần Đường."

Tần Đường nghe lời mà lùi về saumộtbướcnhỏ.

Tần Đường từ phòng kháchđira, "đirồi sao?"

Lộ Toa nghe thấy giọngnóicủa Tưởng Xuyên, tóm chặt cỏ dại trong tay.

"đitrướcmộtchỗđã." Tưởng Xuyênnói.

Tần Đường đẩy cửa phòng ra, hỏi:" Chúng ta nênđirồi chứ?"

Tưởng Xuyên quay đầu liếc nhìncô, " Trong phòng bếp có gì hay ho mà chụp hả."

Tiểu Thành cười hi hi:" Chị Tần Đường chịkhôngbiết đó thôi, lúc chịkhôngở đâyanhTưởng cũngkhôngtrở về.”

Tưởng Xuyên mang s·ú·n·g theo,đira tới cửa, quay đầu nhìncô, Tần Đườngđãkhôi phục vẻ bình tĩnh, ánh mắt ẩm ướt nhìnanh, máy ảnhtrênbàn hơi hơi động, đột nhiên chạy tới, ôm lấy cổanh, hôn lên môianh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cúp điện thoại, Tưởng Xuyên cúi đầu nhìncô, sau vài giây,anhkhom người, bưng lấy khuôn mặtcô.

Tưởng Xuyên rít hơi thuốc cuối cùng, quay đầu nhìncô, dập tắt thuốc,nói:" Ừ,anhnóichút chuyện với Lữ An, đợimộtlát chúng tasẽđivề." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Giờ vẫn còn chưa biết."

Lời của Tào Thịnh,cônghe được hết sứcrõràng.

Hai người xuống lầu.

Tưởng Xuyên hơi dừng bước, " Ừm."

Tưởng Xuyên cười:" Muốn để anhnấu cho em ăn à?"

Tưởng Xuyên liền quyết tâm, xoay người bướcđi.

" Con đàn bà đó vẫn có bản lĩnh đấy, vừa rồi thế mà muốn đoạt s·ú·n·g với tao."

Tần Đường xoay người bước tiếp lên lầu, Tưởng Xuyên chăm chú nhìn bóng lưngcô, khẽ nở nụ cười,đilên trước giữ chặt taycô.

Mơ hồ có lay động ở bụi cỏ dại.

Sau đó, để thuộc hạ giếtcôta.

Tiểu Thành hỏi:" vậy lần này chị nán lại được bao lâu ạ? "

Tiếng chuông đột ngột phá vỡ cảnh ấm áp này, tay Tần Đườngđangcầm đũa, ngẩng đầu nhìnanh, Tưởng Xuyên cũngđangnhìncô, rồi nhanh chóng rút điện thoại di động ra, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, nhận điện thoại, Tào Thịnh thở phì phò,nói:" Khương Khôn chạy rồi,thậtmẹ nó gian xảo, như vậy rồi màhắncũng có thể chạy được, cậu mau tới đây, xuất phát."

...........

Cổ họng Tưởng Xuyên thít chặt, nhất thờikhôngbiết trả lời thế nào, lúc đối mặt Tần Đườnganhcó thể nhấc tay cam đoan,anhsẽcẩn thận,sẽgiữ lại mạng sống.

Năm giờ, Lữ Anđãtrở lại.

Tưởng Xuyên đứngtrênhiên tầng hai, nhìn thấymộtcôgáitừtrênxe bước xuống.

Lữ An hừnhẹ:" Em là đến ăn chực chứ gì?"

điđến ngoài sân.

Xương sườn được hầm trong nồi, ùng ục ùng ục tỏa ra hơi nóng.

Mắt Tần Đường mới đóđãđỏ rồi.

A Khởinói:" Chị Tần Đường, em cảm thấy làn da chị lại trắng nữa rồi."

" Dạ dạ."

Tưởng Xuyênnói:" Có, nhưnganhkhôngở đây, thương lượng với Lữ an rồi, thời gian này Nghĩa Trạmkhôngnhận người ngoài."

côta cho rằng Khương Khônsẽđưacôtađi.

Tần Đường gật đầu, tay Tưởng Xuyên đút trong túi,đira vài bước, Lữ An biếtanhcó chuyện muốnnói, liền cất bước theo sau.

" Từng làm bít tết, cho ba mẹ em, ông bà bội, em trai."

Tầm mắt hai người đối nhau.

Tưởng Xuyên lập tức siết chặt vòng eocô, Tần Đường kiễng mũi chân, ngửa mặt,anhmãnh liệt hôncô, vừa vội vã vừa dữ dội.

Tần Đường ngồi trở lại bàn ăn, nhìnmộtbàn đồ ăn, hai bộ bát đũa.

" vậythìlui về saumộtbước."

Hai người chưa hềnóigì, chỉ nhìn nhau, tựa như muốn nhìn thấu linh hồn của nhau.

côta quá ngây thơ rồi.

Quamộtlúc,côchạy về phòng lấy máy ảnh, chụp ảnh choanh.

Tần Đường đáp:" Em biết chiên bò bít tết, làm sa lad, nấu mì ăn liền."

Tần Đường cắn môi, sau nửa phút, buông tayanhra.

Tưởng Xuyên nhìncôánh mắt mờ ám, hỏi:" Vẫn ăn cơm chứ?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66