Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 49

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49


Tưởng Xuyên thả người xuống, nhìncôcười:" Đâm vào em hả?"

Tưởng Xuyên cười ra tiếng, giọng điệu rất khàn, vẫn tùy theo ýcô.

Bên kia tranh cãi ầm ĩ,khôngai chú ý tới hai người họ.

" Két"mộttiếng, cánh cửađãbịanhmở ra.

A Khởi dòm dòmanh, lại ngó sang vẻ mặtkhôngbiểu cảm gì của Tần Đường,sựăn ý giữa hai người này tự nhiên như vậy, họ bắt đầu lúc quái nào vậy nhỉ?

Tiểu Thành nhìn nhìn,khôngnhịn đượcnóira:"anh,anhtừ khi nào mà đối xử tốt với chị Tần Đường như vậy chứ?"

côxoay người trong lồng ngựcanh, sờ sờ cằmanh,anhđãcạo râu rồi.

Ngay chỗ rẽ cầu thang, Tưởng Xuyên xoay người, nhìn điếu thuốc trong tayanh:" Cho em hútmộthơi."

Tưởng Xuyên liếcmộtcon mắt:" Khi nàothìtôi đối xửkhôngtốt vớicôấy hả? "

Hắc Hổ lập tức chạy đến trước mặtanh, Tưởng Xuyên quăng cho nó mấy miếng thịt bò tươi, Hắc Hổ ngửa đầu há mồm đón lấy.

anhkhôngnóiquá tỉ mỉ, nhưng Tần Đường nghe cũng hiểu, trận đó nhất định rất nguy hiểm.

Tần Đường thở hổn hển, cả người như nhũn ra, đứng cũngđãdầnkhôngtrụ nổi nữa rồi, " Em muốnđitắm trước....."

Tim Tần Đường đập rộn ràng, vòng tay ôm cổanh, bờ môi hai người vừa chạm nhau, lập tức trở thành nụ hôn kịch liệt.

Tần Đường nở nự cười, hỏi:" Bắp được rồi chứ?"

Tưởng Xuyên nhìncôđăm đắm, mỉm cười.

Tưởng Xuyên có thể cảm giác đượcsựbiến đổi của Tần Đường, từ thăm dò lúc bắt đầu giờđãthành chủ động.

Hai người hiểu ý cười thầm trong lòng.

Tưởng Xuyên dừng lại, cách vài giây,nói:" Ừ, tai nạn xe cộ."

Bàn tay Tần Đườngđangxoa vuốt cơ thể mình, giật mình khẽ co người lại, đối diệnanhlà cơ thể xinh đẹp trắng như tuyết, ướt átẩnhiệntrong làn sương mờ.

Tần Đường liếc nhìnanh, gật đầu:" Ừm" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Tám, chín măm rồi, lần đầu tiên làm nhiêm vụ."

Mỗi lần làm xongcôđều mệt đến nỗi muốn ngủ luôn, còn đâu ra sức lực mà cùnganhnóichuyện phiếm, ban ngày hai người bình thườngkhônggặp mặt, lúc ăn cơm lại nhiều người như vậy, cũng chẳngnóiđược mấy câu, chỉ vào buổi tối thời điểm đó, người đàn ông này bao giờ cũng làm nhiều hơnnói, vàtrêngiường cũng giống như vậy.

Tiểu Bạch hỏi:"anhTiểu Thành còn nướng bắpkhôngvậy?"

Tần Đườngnói:" Em muốnđilấy đồ."

Tưởng Xuyên lại xoay người, đem người quay lại giữa phòng, " Bật đèn."

điđến phòng tắm, nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nước chảy.

" Bị khi nào ạ?"

Tiểu Bạch và A Khởi cùng nhìn về xiên cây bắp đó, lại nhìn tới hai cái bắp đen thuitrêntay Tiểu Thành bên kia, cùng nhíu nhíu mày. Tần Đường nhận lấy, thổi thổi, cắn miếngnhỏnếm thử, sau đónói:" Chín rồi, ngọt lắm ạ."

Đốm lửanhỏkia từtrêntayanhrơi xuống,côthể đàn ông cường tráng áp sát lại.

Thoáng cáiđãqua 12 giờ đêm.

A Khởi ngồi gần, bị dọa nhảy dựng ra xa, "anhcho ít dầu chút thôi, lãng phí quáđi! Chút nữa lại cháy xém nữa giờ."

Cậu nổi cáu:"khôngphải cáccôkêu tôi nướng riêng cho cáccôsao?"

Tưởng Xuyênnói:"khôngcần."

Tần Đường đem toàn bộ các món còn lại đặt lên giá nướng, từ từ nướng lật qua lật lại, những người khác bắt đầu thu dọn đồ, cọ rửa chén đĩa, quét tước trong sân, ai cũng bận rộn, lúc Tần Đường nướng xong thịt để trong khay, Tiểu Thành và Từ Bằng dập tắt than lửa, để các cây củi lớn xuống bên dưới.

Tiểu Thànhkhôngkiên nhẫn, đồ nướng hơn nửa là bị cháy xém, vị thịt gì cũngkhôngbiến hết trơn.

Tiểu Thành nhìn nhìn:" Cũng chẳng còn bao nhiêu đâu." Cậu ta nhìn Tưởng Xuyên, "anh,anhvà chị Tần Đường ăn thêm chút nữađi, trước đó tụi em ăn nhiều lắm rồi,khôngthìem nướng choanhnhé?"

Tưởng Xuyên ở bên ngoài cạo râu, đánh răng, cởi áo sơ mitrênngười ra,đivề phía cửa.

Tưởng Xuyên thấycôquết gia vị đâu ra đó, khóe miệng khẽ cong lên.

Tưởng Xuyên để điếu thuốc kề bên miệngcô, Tần Đường ngậm lấy hútmộthơi, loại thuốc này mạnh đến khiến người ta nhăn mày, Tưởng Xuyên bật cười, lấy thuốc đưa lại trong miệng mình, nhìncô, chầm chậm phả ra từng vòng tròn khói, đèn thanh khống đột nhiên tắt ngúm.

" Nhiệm vụ gì vậyanh?"

Tưởng Xuyên liếc qua,khôngnóigì cả.

Tần Đường sờ sờ, đầu ngón tay quét qua xương bả vai, " Chỗ nàythìsao?"

Tần Đường ngẩng đầu nhìnanh,anhcũngđangnhìncô.

Tưởng Xuyên cúi đầu vùi vào hõm vaicô, cố ý cọ mấy cái, lập tức nghe thấycôkhẽ thở hổn hển,anhcười ngả ngớn:"khôngthoải mái em hổn hển gì chứ?"

Tưởng Xuyên:" Hửm?"

Tần Đường cúi xuống, giữa quần tây màu đen nổi lênmộtkhối lớn.

Tiếng nướcnhỏgiọt tích tích, Tưởng Xuyên đưa tay, tắtđi.

Editor: Michellevn

Tiểu Bạch háy cậu:" Đúng vậy, đúng vậy, nướng xong đều vừa cháy vừa mặn, cònkhôngbằng tụi em tự mình nướng nữa."

Tưởng Xuyên đặt người ở góc tường, khẽ m*t đôi môi mềm mại củacô, hôm nay bị khiêu khích cảmộtngày, càng hôn càngkhôngthể khống chế, g*m c*n môicô, bàn tay cách lớp áo dùng sức x** n*n b** ng*ccô, hơi thở Tần Đường dần trở nên hỗ loạn, biến thành tiếng r*n r* nhonhỏ.

" Em...." Tiểu Thành vội vàng nuốt miếng thịt trong miệng xuống, rồi mớinóiđượcrõràng," Em nướngkhôngđược tốt lắm, mới vừa rồiđãbị cáccôấy chê rồi."

Tưởng Xuyên cúi xuống hôncô, Tần Đường xoay đầu trốn tránh, cầm lấy xà bông thơm trong chậu xoa lên ngườianh, vừa xoa vừanói," Quay người qua nào."

Tưởng Xuyên ăn xong hết, mọi người cũngđãthu dọn sạchsẽ, đều ngáp ngủ.

côbật thốt ra tiếng, bị kéo căng chịukhôngnổi.

Đêmđãkhôi phục vẻ tĩnh lặng vốn có.

Tưởng Xuyên nhìn cái bắpđãđược nướng vàng ươm óng ánh, đưa tới trước mặtcô:" Ăn thử xem?."

Tưởng Xuyên:" Đểanhlàm là được."

Đầu ngón tay quét qua quét lạitrênlưnganh, hơi thở Tưởng Xuyên ngày càng nặng nề, tâm tríđãsớmkhôngcòn dành cho những vết thương cũ lâu năm, túm lấy bàn taycôtrênlưng, quay nhanh lại áp người lên bờ tường gạch men lạnh giá, " Còn sờ sao?"

anhkhôngđành lòng nhìncôlàm việc, nướng có xiên thịt thôi mà bị hun đến mặt đỏ hồng.

"............."

Tần Đường vuốn bả vaianh, khẽ hỏi:" Đây là trúng đ·ạ·n hả?"

Tần Đường cúi xuống, nhìnsựbiến đổi của cánh tayđangkhoáttrênhông mình, cơ bắp căng lên, mỗimộtđường cong đềuẩnchứa sức lực vô tận,côtrắng cònanhthìmàu đồng cổ, màu da chênh lệchrõrệt, lần đầu tiêncôcảm thấy mình có phần trắng quá, càng làm nổi lên vẻ yếu đuối hơn so vớianh, giống như chỉ nắmmộtcái liền vỡ tan.

Giọngnóianhtrầm thấp, cực kỳ nồng đậm giữa trời đêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tưởng Xuyên hôn khóe môicô, hai má, lỗ tai, cổ củacô....

côchính là càngyêucàng mạnh dạn.

Căn phòng sáng lên,côngẩng đầu nhìnanh, sờ sờ đám râu mới nhú dưới cằmanh, "anhphải cạo râu rồi nè."

Tiểu Thành nhẫn nhịn mệt nhọc đáp:" Nướng mà, sao lạikhôngnướng chứ, tôi vẫnđanghầu hạ cáccôđây."nóixong liền quết dầu lên cái bắp, quết nhiều đến nỗinhỏgiọt xuống lửa than làm bén lên vài tia lửa, phun thành ngọn lửa reo lên tíc tíc.

Tần Đường cúi đầu:" Vâng,khôngthoải mái."

"anh, ngủ sớm chút nha."

Tần Đường chạm đến công tắctrêntường, ấn mở.

Tưởng Xuyên gật đầu:" Ờ, đềuđingủ thôi."

Tưởng Xuyên nhìn Hắc Hổđangchạy vòng vòng, kêumộttiếng:" Hắc Hổ, lại đây."

Tiểu Thànhkhôngthèm để ý, cười hi hinói:" Cháy rồikhôngphải cáccôăn vẫn rất thơm sao."

Mùa hè vây quanh lò nướng cũng cómộtloại cảm thụ khác biệt,trêntrán Tần Đường toát mồ hôi, cũngkhôngcảm thấy nóng mấy, giơ tay lau laumộtchút, Tưởng Xuyên nhìncô,nói:" Ngồi dựa ra saumộtchút."

Ngồi cả nửa ngày,cômới ăn được hai xiên thịt.

anhxoay ngườicôlại, đểcôchống tay lên tường, b* m*ng tròn lẳn kề sátanh, tay nắm lấy hôngcônâng lên, mượnsựẩm ướt dồn sức đỉnh vào bên trong.

Tưởng Xuyên nhận lấy, cứ thế mà cắn xuống xiên thịt,anhăn rất nhanh, Tần Đường đoánanhkhôngăn cơm chiều, lại lấy mấy món đặt lêntrêngiá nướng, Lữ An nhìn thấy, cườinói:" Tần Đường, để mọi người cùng nướngđi, dường nhưcônướng tốt hơn nhiều so với Tiểu Thành đấy."

Hai người sánh vaiđiđến trước cầu thang, đèn trong sânđãtắt, mọi người lần lượt đóng cửa phòng mình.

" Em phải tắm rửa trướcđã, tháo trang sức...."côthìthầm:" Như vầy khó chịu lắm."

Tần Đườngnói:" Để tôi làm."

Mỗi nơicôchạm đến,côđều phải hỏimộtcâu.

Tưởng Xuyên nhìn chăm chú,đitới, thântrêntr*n tr** dán lấycô,khônggian trong nháy mắt trở thành chật chội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu Thành:".................."

Tưởng Xuyênnóicó, Tần Đường liền chọn mấy xiên thịt bò, ngay từ hồi cònnhỏ, bố mẹcôvẫn hay đưacôđiliên hoan dã ngoại cùng nhóm bạn thân, tổ chức nấu nướng ở ngay tại sân nhà cũng là chuyện thường xuyên, nấu cơmcôkhôngquá rành, nhưng nướng như vậykhônglàm khó đượccô.

Lấy bao thuốc trong túi ra, rútmộtđiếu châm hút mấy hơi, nhìn Tần Đường:" Buồn ngủ sao?"

" Nhột chỗ nào hả?"

Gió đêm thổi tới.

Tưởng Xuyên c** q**n, thân thể dính sátcô, bàn tay v**t v* phía dướicô, tiếng r*n r* nhonhỏcủacôphát ra.

" Truy đuổi tù trốn trại, người ta chạy đến vùng biên giới, xuấthiệnđồng bọn, mang theo s·ú·n·g, giao chiến cùng tụianhmộttrận."

Tần Đường hếch đầu nhìnanh,: Em còn chưa nướng xong mà, như nàythìquá xa rồi."

" A!"

Tần Đường nướng xong thịt bòđãđược rắc đầy đủ gia vị, đưa qua cho Tưởng Xuyên:"Xong rồi này."

Lòng bàn tay Tần Đường nóng hầm hập, cả người kéo căng, khẽ v**t v* từ gốc hướng lêntrên,ngay lập tức bên tai truyền đến hơi th* d*c nặng nề củaanh.

Tưởng Xuyên cắnmộtcái bên taicô, ôm ngang người lên, vững vàng bước về phía nhà tắm.

"thì............." Tiểu Thành tự dưngkhôngnóilên nời, nghĩ nghĩ, dường như cũngkhôngcókhôngtốt nha.

Buổi sáng dì Quế bán đồ ăn sáng rất sớm,khôngthức khuya nổi,đãđingủ từ lâu.

Tưởng Xuyên nhắm nghiền mắt, cúi xuống hôncô, dẫn dắt taycôkéo xuống bên dưới, xuyên qua bộ lông thô ráp, chạm tới chỗ kia, giọngnóikhàn khàn:" Những cái nàyđãkhôngquan trọng nữa rồi, bây giờanhkhó chịu chính là chỗ này nè, em muốnnóichuyện phiếm cũng được, đợi sau khianhxử lý em xongđãnhé,anhnóichuyện đến sáng với em cũng được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

côné tránh, hai ba bước lách khỏianh, lấy nước tẩy trang,sữa rửa mặt và sữa tắmtrênmặt đặt vào trong chậu, " Emđitắm trước nhé."

Tần Đường gật đầu, " Buồn ngủ rồi." Bên cạnhkhôngcòn ai,cônhìnanh, " Chúng ta lên lầuđi."

"khôngnhớrõ."

" Vết thương dao chém."

côcắn môi, hơi đau lòng, " Về sauanhcẩn thận chútđi, em nhìn thấy rất khó chịu."

Tần Đường mím môi, nhìn Tưởng Xuyên.

anhđáp ừ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

.................

Tưởng Xuyên nhìncôgiống con thỏ ôm chậu rửa mặt chạy biếnđi, đầu lưỡinhẹnhàng đẩy ra hàm răngđangnghiến chặt, đứng dựa vào tường đượcmộtlúc, mới quay về phòng mình lấy quần áo.

côchạm đến vết sẹotrênphần bụnganh, "anhtừng làm phẫu thuật sao?"

Cũngkhôngphảikhôngthoải mái, chỉ là chọc đến có chút nhột nhột.

Tiểu Thành đưa hai cái bắpđãnướng xong cho Tiểu Bạch, A Khởi, hai người liên tục lắc đầu:"khôngmuốn đâu,anhtựđimà ăn."

Tần Đường dựa sát lại,"anhcó ăn thịt bòkhông?"

Nhìn cái bắp trong tay Tần Đường, ai còn muốn ăn cái thứ đen thui này nữa chứ.

Tưởng Xuyên để cái bắp cách xa ngọn lửa nhất, hiếm thấyanhcó kiên nhẫn mà làm loại chuyện như vầy.

Chương 49

Lữ Annói:" Mọi người mau mau ăn cho hết đồ ănđi, ănkhônghếtthìđóng gói lại bỏ vào trong tủ lạnh, để ngày mai Dì Quế xào rau."

" Hả?"thậtraanhkhôngbiếttrênlưng mình có bao nhiêu vết thương, đau lúc bị thương, hết đau rồithìcũng chẳng chú ý, càngkhôngthèm chăm sóc cẩn thận.

" Nhột........"

Tayanhnắm lấy ghế tựa củacô, Tần Đường bịanhdi chuyển cả người và ghế dịch lại mấy tấc.

(*)声控灯Đèn thanh khống: là đèn được điều khiển cảm ứng bằng tần số giọngnói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49