Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 48

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48


" Tần tiểu thư."

"Ừm"

anhhút hếtmộtđiều thuốc, lại hàn huyên mấy câu, xác định bước hành động tiếp theo,đãhơn nửa giờ đồng hồ sau.

Chỉ làkhôngngờ, cómộtngày,sẽcó người lo sợanhbỏ mạng nhiều hơn so vớianh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bữa tiệc trong phòng vẫn náo nhiệt như cũ, Tần Đường lợi dụng lấy cớđirửa tay mà rútđitrước, trông thấy Tưởng Xuyên,nhẹthở ra, gật đầu mạnh mẽ, " Dạ, chúng tađithôi, em muốn về rồi."

Hồi lâu, Tưởng Xuyên thở gấp buôngcôra, trong mắt ngập tràn d*c v*ng, cúi đầu tì trán lên tráncô, khẽ cười ra tiếng:" Đây là khách sạn đấy, nếu em muốn, chung tađithuê phòng nhé?"

Tưởng Xuyênnói:" Đàn ông có thể biến thành hư hỏng, phụ nũ cũng vậy,khôngcùng chí hướng,sẽluônđiđến kết cục chia lìa.

Tần Đường nghe lờiđitới, ngồi xuống bên cạnhanh.

côkhônghối hận, chỉ là rất tiếc nuối, vô cùng khổ sở.

Nhìn thoáng qua Lộ Toađangnóichuyện vui vẻ với hai người đàn ông,mộtlúc sau cùngmộttrong hai người đó quay người tiến vào sàn nhảy.

Tiểu Thành giơ lênmộtxâu chân gà, cười vui vẻđitới, đưa cho Tần Đường:" Cho chị này Tần Đường, em nướng đó."

mộtlúc sau,anhđứng dậy, hướng mắt nhìn vào bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tưởng Xuyên nhếch mép, Tần Đườngkhôngđợianhnóigì, lạinóitiếp:anhđiăn chút gìđi,khôngcần ởkhôngchờ em."

Tần Đường cảm thấy buồn cười, lần đầu tiên nghe thấy có người mô tả điệu nhảy khiêu vũ như vậy, " Vậy rốt cụcanhcó biết haykhông?"

khôngphảiđãnóilàsẽkhôngnhảy sao hả?

TRong lòng Tần Đường kinh hãi, đắn đo trả lời:" Nếunóivề trước đâythìquảthậtlà điều này đúng."

Vừa xoay người,đãtrông thấy Lộ Toađiphía trước.

Khương Khônđangở bên trong.

Sau phiên đấu giá và tiệc tối của Tần Đường tại quỹ từ thiện An Nhất, rất nhiều người đều lôi kéo muốn được làm quen vớicô, dù sao gia thếcôrất tốt, dáng dấp xinh đẹp, lại là nhiếp ảnh gia nổi tiếng, ngoài những điều này,côcòn là người phụ trách của Quỹ An Nhất.

Tần Đường gật đầu.

Tưởng Xuyên bật cười, tay nhéotrênhôngcômộtcái.

Mãi đến khikhôngcòn cảm giác ánh mắt áp bức phía sau, Tần Đường mớinhẹthờ ra, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.

Năm ấy Trần Kính Sinh c·h·ế·t, Tần Đường còn chưa đủ 29 tuổi mà?sựkiện đóđãtạo thành bóng ma to lớn trong tận sâu thẳm con ngườicô, giờđãqua bốn năm, vẫn nguyên vẹn đókhôngthể thoát ra khỏi nỗi sợ hãi lo âu này.

Tần Đường tiến gần hai bước, hỏi:"anhbiết khiêu vụkhông?"

A Khởi cũng vội vàng giơ tay:" Em cũng muốn."

Tưởng Xuyên rủ mắt, khởi động xe, Tần Đường kéo cằm ngẫm nghĩ,nói:" Em đoán nếu có đấu giá từ thiện lần tới, em vẫnsẽnhận được thư mời."

" Hết rồi." Tần Đường lắc đầu, "hắntạo cho người ta cảm gáic áp bức mạnh mẽ. "

Ôm eo, xoay vòng quanh....

Tần Đường "A "mộttiếng, lại yên ổn dựa vào lònganh.

" Cònnóigì nữa?"

Sau hơnmộttiếng đồng hồ, chiếc xe jeep màu đenđãlái vào trong sân.

Tưởng Xuyên vuốt nhènhẹlưngcô, Tần Đường ngẩng đầu, hoảng sợ trong mắtđãkhôngtiêu tan, chỉ còn lại vẻ trong trẻo ướt át, cứ như vậy mà nhìnanh, lòng Tưởng Xuyên mềm nhũn, lại ấn người lên tường hônkhôngbiết trời đất gì luôn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tào Thịnhđangngồi dựatrênghế lái hút thuốc, thấyanhmở cửa ra, quang cho bao thuốc.

Ánh mắt Khương Khôn thực bình tĩnh, làm cho người ta sợ hãi hơn so với vẻ điên cuồng tàn nhẫnkhônghề che giấu của Triệu Kiền Hòa.

Tối nay Tưởng Xuyên vẫn chưa ăn cơm, quảthậtđói bụng, hai ba miếngđãxongmộtxiên, kéo hai cái ghế đặt cạnh nhau, quay đầunóivới Tần Đường:" Lại đây ngồiđi."

khônghề có ai dự đoán được kết cục như vậy.

Tưởng Xuyênđãđoán ra, " Bán đấu gia tư nhân chỉ là nhằm che đậy, năm sản phẩm đấu gia, có lẽ chỉ có hai loại là thựcsựbán ra ngoài, ba cái còn lại được sử dụng để che giấu những giao dịch bẩn thỉu khác, tôi đoán hẳn là m* t**, ý tưởng lần này có lẽ là của Triệu Kiền Hòa, nhược điểm của Khương Khônđãbị Triệu Kiền Hòa tóm được, khiến Khương Khôn sử dụng phiên đấu giá lần này để giúphắnche giấu."

Cả hai đội đều có nhiệm vụ riêng, họ quản lý rửa tiền, và đội kia là đội chống m* t**.

Hắc Hổ sủa lên mấy tiếng, lao nhanh ra, Tưởng Xuyên mở cánh cửa xe ra, đón được Hắc Hổ nhảy lên người, vỗ vỗ đầu nó, bình thường vào giờ này mọi người đềuđãtự trở về phòng, bây giờ lại đồng loạt ngồi ngay ngắn trong sân, vây quanh lò nướngđangđốt lửa nướng thịt.

Cơ thể Tần Đường khẽ run lên, ánh mắt mơ màng chỉ hé mởmộtnửa, cũng dùng sức hôn lạianh.

Ra khỏi sảnh lớn khách sạn, quan sát xung quanh,khôngthấy có gì lạ thường,đilại phía chiếc xe màu đen có rèm cheđangđậu ven đường.

Hai người dùng thang máyđixuống bãi đỗ xe ngầm, sau khi lên xe, Tần Đường khẽ hít thở:" Lúc nãy em nhìn thầy Khương Khôn,hắnnóichuyện với em."

" Em ăn bắp."

Quay trở lại bên ngoài phòng tiệc, Tần Đường vẫn chưa ra ngoài, Tưởng Xuyên cũngkhôngthúc giụccô.

.............

Khương Khôn nhìncôchăm chú trong chốc lát, cười cười.

Khương Khôn hỏi:" Đối với bán đấu giá từ thiện, có phải Tần tiểu thư cảm thấy hứng thú hơnkhông?"

......................

Loại đấu giá tư nhân này, Tần Đường tham gia lần đầu tiên,khôngra tay cũng rất bình thường,côthận trọng quan sát biểuhiệncủa Khương Khôn, nét mặthắnta bình tĩnh, khóe miệng cònẩný cười.

Bắp nướng màkhôngkhéo, lúc trước bọn họ vội vàng ăn, nướng lên đều cháy xém.

Tần Đường nhớrõgiọngnóinày, thân hình hơi cứng lại, chậm rãi xoay người, khóe miệng mang theo ý cười:" Khương tiên sinh."

Editor: Michellevn

Tưởng Xuyênnói:" Để Tiểu Thành nướng cho."

hai má và vành tai đều là màu hồng, cực kỳ quyến rũ.

Toàn thân Tần Đường như bị điện giật, rụt cổ lại trốn tránh, tâm trạng trước đó còn sợ hãiđãtiêu tan rất nhiều, đỏ mặt đẩyanh, "khôngmuốn mà." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

côđãtừng hỏi Tưởng Xuyên, vì sao chia tay Lộ Toa.

Tưởng Xuyên đón lấy, rút ramộtđiếu để lên miệng, châm rít mấy hơi, Tào Thịnhnói:" Quan sát tình hình, chúng ta tađãbị chơimộtvố rồi."

Tưởng Xuyên mím môi lại, đứng nhìn trong giây lát, xoay người rờiđi.

Chương 48

Mỗi lầncôhoàng hốt, Tưởng Xuyên liền cho rằng sinh mạng mìnhđãnằm trong taycô, làm sao cũng phải sống sót, thế nào cũngkhôngthể bỏ lạicô.

Tần Đường ôm vòng lưnganh, nghiêng đầu chúi vàomộtbên vaianh, lí nhí đáp:"khôngmuốn."

Tần Đườngnói: " Emđivào đây."

Nắm được trọng điểmkhôngtồi nha.

Tần Đường gật đầu, nghĩ nghĩ, mỉm cười vớianh, " CHúng ta về thôi."

Tưởng Xuyên dập tắt thuốc, " Biết, có điềuđãnhiều rồi năm chưa thử qua."

anhtùy ý đểcôôm hôn, tay đỡ lấy vòng eocô, chờ cảm xúc củacôdần ổn định, mới đảo khách thành chủ, dùng sức hôn môicô, c*n m*t lấy đầu lưỡi củacô.

"Được"

Tx chọn vài món ăn trong khay,nhỏgiọng hỏi: " Muốn ăn gì hả?"

...........

côchỉ sợ, lúcyêuTrần Kính Sinh, cókhôngít người coi thường hai người họ, cho rằng họ sớm muộn gì cũng chia tay, đúng như vậy, cuối cùng họđãchia tay, thiên nhân vĩnh cách(*)

Tưởng Xuyên vươn tay ra, xoa xoa đầucô:" Đừng hoảng,anhđivới em."

Tưởng Xuyên nhướng mày,đitới, A Khởi liền đưa choanhmộtxiên thịt bò.

Tần Đường nhíu mày,"Giống nhưhắnmuốn thăm dò em, hỏi em có phải cảm thấy hứng thú đối với đấu giá tư nhân haykhông, emnóiphải."

Tưởng Xuyên ở bên ngoài hút thuốc, ngón tay gảy gảy tàn thuốc.

nóixong, quay người rờiđi.

"thậtchứ?"

Tào Thịnh thở dàimộttiếng:" Lần này vẫnkhôngbắt được điểm sơ hở của Khương Khôn, còn phải lưu giữ mầm mống tai họa Triệu Kiền Hòa này. "

Vừa rồi Triệu Kiền Hòa ánh mắt điên cuồng, tự dưng khiếncôlo sợkhôngyên, có đôi khi sinh mệnhkhôngphải tự tay mình nắm giữ.

Tưởng Xuyên nhìncôchăm chú vài giây, chậm chạp gật đầu.

" Cái loại nhảy giao tiếp ôm eo xoay vòng quanh ấy hả?"

Học trước khiđinằm vùng, mấy năm đó thường xuyên tham gia các loại lễ hội tiệc rượu.

Tưởng Xuyên chọn lấy cái bắp xem như tốt nhất, đặt lên giá nướng, quét chút dầu, chậm rãi lậtđilật lại.

côdễ chịu tự tại thoải mái, tự chiếu cố bản thânđilấy đồ ăn, lấp đầy bụng mình.

Tiểu Thành đáp:" Mấy ngày nữa, Tiểu Bạch và Từ Bằng phải khai giảng rồi, bọn họ phải quay về trường, Từ Bằng đề nghị nướng gì đó trong sân, Lữ canóianhấy bao hết, đâykhôngphải là toàn bộ đâu, tụi emđãmua nhiều lắm đó, cũng ăn hết hơn nửa rồi. "

Vẻ ngoài Tần Đường lãnh đạm, thái độ xa cách, sau khi mấy người đàn ông thấy tiếp xúc khó khăn, cũngkhôngcố tự mình làm mất mặt nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Đường nhìn, nhận lấy,:" Sao mọi người lại muốn nướng thịt vậy?"

Tưởng Xuyên:" Ừm."

Tưởng Xuyên vẫn luôn ngồi bên ngoài phòng chờ đợi.

Tần Đườngđitoilet sửa sang lại mái tóc bị xoa rối loạn, nhân tiện tô lại son môi,

Tần Đường nhìn qua:"anhnướng chứ?"

Tần Đường quay đầu liếc nhìn,đangmuốn xoayđi------------

Nhiệm vụ nàyđãkhôngcòn là củamộtđội cảnh sát

Tưởng Xuyên cúi đầu cắn vành tai đỏ ứng củacô, hơi thở nóng bỏng phả lên làn dacô:"đitoilet cũng được đó."

Tào Thịnh:"cônàng Tần Đường kia vẫn còn bên trong hả?"

"khôngcó."

Tần Đường lấy ly rượu vang, nhẽ nhấmmộtngụm, nhìn sang nơi khác, nở nụ cười ái ngại:" Tôi trông thấy người quen, xin phép được qua đómộtchút."

Thấycôđira, môi mím chặt, lại kìm nén rít mấy hơi thuốc.

Trước khi gặp được Tần Đường, cho tới bây giờ Tưởng Xuyên vẫn chưa từng nghĩ tới vấn đề có sợ c·h·ế·t haykhông.

Tào Nham ôm người đẹpđilướt qua, liếc mắt nhìnanh, tay làm độn tác ra hiệu.

" vậyanhcó lưu luyếnkhông?"

Tưởng Xuyên dừng lại, giọngnóihơi trầm xuống:"hắnnóigì?"

Đương nhiênanhtrân trọng cái mạng mình.

Trải qua vài lần vào sinh ra tử, suy nghĩ trong đầu toàn bộ đều là nhiệm vụ, phải làm sao đểkhôngbị bại lộ, làm thế nào túm được manh mối, và bảo toàn mạng sống bằng cách nào.

Vì vậy, Khương Khôn mới có thể tạm thời rútđikhỏi phiên đấu giá.

(*)thiên nhân vĩnh cách天人永隔: sinh tử cách biệt vĩnh viễnkhôngthể gặp lại.

"anhbiết mà." Ảnh ngoảnh nhìn về phía cửa toilet, " Em emđithôi."

Tưởng Xuyên đứng dậy bước qua, "điđược rồi chứ?"

" Ừ."

Nghĩ nghĩ,côgật đầunói:" Vâng, lần đầu tiên tôi tham gia đấu giá tư nhân."

"khôngcòn thíchcôấy chút nào sao?"

Tưởng Xuyên hướng mắt nhìn vào bên trong," Ừm,đithôi."

Nếu muốnmộtmẻ hốt gọn, giai đoạn đầu nếm mật nằm gai làkhôngthể tránh khỏi, chỉ cần cắn răng và nuốt vào bụng mà thôi.

Tưởng Xuyên gật đầu, tỏ vẻđãbiết.

Mười giờ, Tần Đườngđira.

Tiểu Bạch và A Khởi nhìn nhìn, nhất là A Khởi,côấyđãở Nghĩa Trạm lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Tưởng Xuyên bắt tay vào làm đồ ăn cho phụ nữ, khoảng thời gian này lá gan Tiểu Bạch cũngđãlớn, nhịnkhôngđượcnói:" Tưởng ca, cũng nướng cho emmộtcái nhé."

Xe rất nhanh lái ra khỏi bãi đỗ xe ngầm.

Tưởng Xuyên gật đầu, nghĩ nghĩ lại dặn dòmộtcâu, "khôngđược khiêu vũ cùng đàn ông."

Tưởng Xuyên:" Ừm, giờkhôngphảiđãcó em rồi sao?"

Vừa vào trong phòng tiệc, lập tức có người tiến đến gần bắt chuyện, phần đông là nam giới.

Tưởng Xuyên lườm haicônàng, thuận tay cầm lấy hai cái bắp, quăng vào trong lòng Tiểu Thành, miệng Tiểu Thànhđangnhai đồ ăn, luống cuống tay chân ôm lấy.

Tưởng Xuyên đoán thời giankhôngcòn nhiều, mở cửa xa ra:" Tôiđitrước đây."

Khương Khôn thấy hai taycôtrống trơn, thuận miệng hỏi:" Hôm naykhôngcừa ý sản phẩm đấu giá nào sao?"

Tần Đường mím môi, cười nheo lại ánh mắt: " Em dám chắccôấy nhảykhôngđẹp bằng em."

Tần Đường ngẩng đầu nhìnanh, giọngnóinhẹnhư mây:" Từng nhảy cùng Lộ Toa rồi sao?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48