Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 66: Xuyên qua là trùng hợp sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Xuyên qua là trùng hợp sao?


“A? Đây là do Ngưu Nữu Nữu viết sao?”

Lời này vừanóira, đám tiêu sư đều gật đầu, tỏ vẻ thấy chếtkhôngsờn.

ThuanhĐào khoanh chân ngồi xuống, nàng bắt đầu xem nội dung, chữ của Ngưu Nữu Nữu cũngkhôngtệ, thanh tú dứt khoát, mà nội dung giống như hy vọng Ngưu Đại Ngưu có thể tìm thấy—— (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi xẻng đụng vàomộtvật được chôn sâu trong lòng đất, ThuanhĐàokhôngkhỏi trước mắt sáng ngời, nàng tìm được bảo tàng sao? … Nàng quỳ gối bên hố đất đẩy lớp bùn đất ra, từ trong hố đất lấy ramộtcái bìnhnhỏmàu đen. Nàng quan sátmộtlúc, nắp bình là dùng giấy hồng bao lại, đâykhôngphải là bình đựng rượu sao? Nàng lại lắc lắc, bên trong trống rỗngkhông…mộttrận gió lạnh thổi qua cổ nàng, ThuanhĐào bỗng nhiên đem bình quăng ra xa tám trượng…sẽkhôngcóyêuquái hay Quỷ Hồn xuấthiệnchứ?

Nàng si ngốc cười

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

ThuanhĐàomộtmìnhmộtngườiđivào sân viện quen thuộc, biệt viện to như vậykhôngcómộtbóng người, binh khí vương vãi khắp nơi, lá rụng hỗn loạn lay độngtrênđất, cảnh tượng náo nhiệt và phồn hoa ngày xưa giờ trở nên thê lương.

ThuanhĐàođira cửa Ngưu thị tiêu cục, cùng những tiêu sư hội tụ, nàng đem ngân phiếu giao cho lão quản gia phân phát.

ThuanhĐào đẩy cửa phòng Ngưu Đại Ngưu, trong phòng rơi xuốngmộttầng bụi bậm, nàng thở dàiđiđến bên giường lấy ra hai hộp gấm,mộtcái là ngân phiếu,mộthộp khác là chủy thủy được tạo thành từ Thiên Sơn huyền thiết.


… Xem xong thư, ThuanhĐào chớp chớp mắt, thư này viết khoảng hai năm, trời a… Ngưu Nữu Nữu sớmđãthích Mộ Giai Nam rồi sao? Hơn nữa Ngưu Nữu Nữu và mình đều da mặt dày giống nhau, trước dụ dỗkhôngđược, sausẽdừng sức cưỡng chế! … Cho nên Ngưu Nữu Nữu mới thường xuyên cùng sơn tặc đối nghịch, là vì muốn dụ Mộ Giai Nam xuấthiệnsao? Nhưng Ngưu Nữu Nữu lại bị Mộ Giai Kỳ chọc ghẹo, cho nênkhôngchịu nỗi nhục mà tự sát?

Nàng lấy hết can đảm, cẩn thận xốc lên nắp bình, sau đó dùng vận tốc trăm km/h chạy đến núp sau cây đại thụ… Nàng đợi trong chốc lát, nuốt nuốt nước miếng, mới đưa đầu ra quan sát, hình nhưkhôngcó khói xuấthiện…

Đậu Hoa rốngmộttiếng tiếp tục đào, ThuanhĐào rất ngạc nhiên, nàng tìm đếnmộtcái xẻng bắt đầu đào đất, Đậu Hoa đứngmộtbên quan sát, vẻ mặt còn rất sung sướng.

Nàngkhôngdự đoán được Tống Hàn Nhosẽđể nàngmộtngười trở về, có lẽ Tống Hàn Nho biết nàngsẽkhôngchạy trốn, cho nên yên tâm để nàngmộtngườimộtchỗ.

ThuanhĐàokhôngkhỏi chạnh lòng… Nàng cảm thấy bản thân cũngkhôngphải vô dụng, nàng tin tưởng! Nàng xuyên qua là hoàn thành giấc mộng của Ngưu Nữu Nữu, vì các nàng đều nhận định chungmộtnam nhân, tâm ý tương thông nha.

ThuanhĐào ngồi bên giường,thậtcẩn thận v**t v* “Trócyêucô”… Ở nơi xa xôi nào đó, có thể làtrênthiên đường, cũng có thể là dưới địa ngục, cómộtnam nhânđangmangmộtnữa còn lại của Trócyêucô,mộtsợi dây tơ hồng vô hình đem hai người kéo lại gần nhau. Nàng từ từ ngẩng đầu lên, đây được gọi là gì nhỉ… có thể xem là còng tay,mộtvòng tay kim loạikhôngthể phá vỡ,mộttìnhyêuvĩnh viễnkhôngthay đổi, chặt chẽ khóa trong lòng nàng, trốnkhôngthoát, nàng lại càngkhôngmuốn chạy trốn.

mộtđêm trước đại hôn, Ngưu thị tiêu cục được quan phủ phê chuẩnđãđược giải phong.

Khụ khụ, vào vấn đề chính thôi… Cha, nữ nhinóicho người biếtmộtbí mật, nữ nhiđãthíchmộtnam nhân,hắntên là Mộ Giai Nam, cha trăm ngàn đừng mắng nữ nhi a, vìhắnlà sơn tặc, cũngkhôngôn hậu như cha, nhưng, nhưng nữ nhi chỉ liếc mắtmộtcái liền xem trọnghắnrồi, tuy rằng chưanóichuyện vớihắnlần nào, nhưng nữ nhi tin tưởng giọngnóicủahắnnhất định rất êm tai. Cho nên cha a, nhanh giúp nữ nhiđicầu hônđi, cho dùhắnlà kẻ g·i·ế·t người cướp của cũngkhôngsao cả, nữ nhi vẫn quyết chọnhắn!khôngphảihắnquyếtkhônglấy chồng!

Nàng trước mắt lóe ra vẻ mặt lo lắng, chỉ cóthậtsâu cúi đầu:

Đậu Hoa tựa hồ khinh thường liếc ThuanhĐàomộtcái, nó dùng móng vuốt cào cào cái bình…

“Đúng vậy, sau nàykhôngcòn Ngưu thị tiêu cục, mọi người hãy nhận ngân phiếu sau này sống cho tốt.”

ThuanhĐào lại cúi đầu hành lễ, nàngkhôngcó quyền chi phối vận mệnh người khác.

… Tống Hàn Nho ngồi trongmộtcỗ kiệu chăm chú nhìn Ngưu Nữu Nữuthậtlâu, tinh thầnhắnkhôngkhỏi ảm đạm.hắnvì nàng tạo ra cơ hội chạy trốn cho nàng, nàng cũngkhôngchạy trốn, tại sao nàngkhôngchạy, mau rời khỏi Hoàng thànhđiNữu Nữu.

( vancô, hổ này có mặc quần à?)

Đậu Hoa cho móng vuốt vào trong bình dò xét, dẫn tới vài tiếng động sột sạt. ThuanhĐào cảm thấy an toàn, sau đó nàng homộttiếng từ phía sau đại thụ bước ra, nàng nheo lạimộtmắt nhin vào bên trong bình, pháthiệnbên trong cómộtcuộn giấy… Nàngkhôngkhỏi thất vọng thở dài,khôngcó bảo tàng cũngkhôngcóyêuma quỷ quái, quảthậtlà tự mình hù mình.

“Ta là nữ tử xuyên qua, đến từ thế giới tương lai, chắc là ngươikhôngtin đúngkhông?”

Chương 66: Xuyên qua là trùng hợp sao?

Tuy rằng nàng xuyên qua, nhưng tiêu sư Ngưu thị tiêu cục đối với nàng rất tốt, cho nên nàng là Ngưu thị tiêu cục tiểu chủ nhân, đương nhiên có trách nhiệm thay nhóm tiêu sư phân phát phí. ThuanhĐào đem sấp ngân phiếu cất vào người, nàng cũngsẽlưu cho mìnhmộttấm ngân phiếu. Nhưng mà qua ngày mai nàngkhôngbiết nàng có cơ hội dùng đến haykhông.

“Ta biết ngươikhôngtin, ngay cả ta cũng cảm thấy giống nhưđangnằm mơ, nhưng Diêm Vương gia chính là cho ta cơ hội được sống lại thêm lần nữa, mà Ngưu Nữu Nữu sớmkhôngcòn ở nhân thế …”

—— Nữu Nữu lưu thư.

“Đừng chạm vào nó! ——”

“Đậu Hoa, ngươi có tin Mộ Giai Nam còn sốngkhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ThuanhĐào khóe miệng co giật:

Đậu Hoa đưa cao đầu hổ, l**m l**m mu bàn tay ThuanhĐào, nó tựa hồ muốn biểu đạt cảm xúc nào đó, nó kéo kéo góc áo ThuanhĐào chạy ra ngoài phòng, ThuanhĐàokhônghiểu cho nênđitheo, thẳng đến khiđitớimộtgốc cây đại thụ, Đậu Hoa mới buông vạt áo nàng ra, sau đó dùng móng vuốt dùng sức đào đào… ThuanhĐào chỉ lên mặt đất:

ThuanhĐào ra vẻ thoải máinói:

Cha! Chúc mừng cha tìm được bảo tàng, đêm nay người có thể uống rượu!

ThuanhĐào ngốc tại chỗ, lệ nóngkhôngtự giác rơi xuống…mộtmàn này thực làm người ta cảm động, sống ở thế kỷ hai mươi mốt, nàng đối với đạo lí đối nhân xử thế xem như quárõràng, người với người trong lúc đó cơ hồ đều mang mặt nạ dối trá, cũngkhôngphải làkhôngcó tình cảm, nhưng khi quá mức chân thành lại bị người khác hiểu lầm là có khác ý đồ. Mà người cổ đại mấy trăm năm trước,thìtrọng nghĩa khí, trọng tình bạn, bọn họ nhiệt huyết trung thành, vì bằng hữu vượt qua thiên đạo vạn hỏa cũngkhôngtừ. ThuanhĐào đôi lúc cũng hoài nghi người cổ đại vì sao lạikhôngcoi trọng sinh mạng bản thân, kỳthậtbọn họ có nguyên tắc của mình, vì người đáng giá mà hy sinh cũngkhôngtiếc.

Đậu Hoa chớp chớp mắt, nó ngửi ngửi mùitrênngười ThuanhĐào, sau đó gầmnhẹmộttiếng dựa vào gần hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mộtgã tiêu sư trung niênđitheo Ngưu Đại Ngưu lâu nhất truy vấnnói.

“Ngày maitrênpháp trường, chúng tôi và đại tiểu thư cùng tồn vong!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“khôngđược cười, đợi tới khi mở rayêuquái, lúc đó ngươi đừng sợ tới mức tiểu trong quần!”

Trung niên tiêu sư cảm xúc có chút kích động, ý tứ trong lờihắnrấtrõtàng, nếu ThuanhĐào muốn cướp pháp trường, bọn họsẽđitheo liều mạng.

ThuanhĐàođivào phòng ngủ của mình, đây là nơi nàng nhìn thấy đầu tiên khi xuyên qua, đầu ngón tay nàng xẹt qua bụi bậmtrênbàn,trêngiường… Cuộc sống luôn có nhiều ngạc nhiên, khi nàng biết mình câm điếc, quả thực nản lòng thoái chí. Lúc trước nàng cũng nghĩ tìmmộtnam nhân gảđicho xong chuyện,khôngnghĩ nàng vô thanh vô thực lại hiểu được thế nào là tìnhyêungọt ngào. Chỉ có mấy tháng ngắn ngủi, nàngđãniếm qua mùi vị ngọt đắng của nhân gian, còn có ai so với nàng có cuộc sống phong phú như vậy? Nàngkhôngtiếc nuối, người nàngyêucũngyêunàng, nàngkhôngcòn gì luyến tiếc.

Cảnh tượngcôđộc luôn làm lòng người sinh bi thương.

Đậu Hoa lắc lưđiđến bên cạnh ThuanhĐào, đối mặt với biệt viện từng huy hoàng, nó cũng im lặng.

“Ngưu tiêu đầu đối đãi mọi ngườikhôngtệ, nếu đại tiểu thư có ý… Mọi người nguyện ýđitheo…”

“Đêm đen, gió lớn như vậy, nếu là Quỷ Hồn chẳng phải chúng tasẽbị ăn thịt sao? Nếu bên trong có thần tiên, ngươinóihọ có giúp chúng takhông? …”

“Ta nghĩ, nếu Ngưu Nữu Nữu còn sống, nàng có giống takhôngan phận như vậy haykhông? Nàng có tính cách như thế nào? Takhôngbiết nàng, lại chiếm cứ thân thể của nàng, còn chiếm lĩnh rất là thoải mái, mọi chuyện đều có an bài, hay nàng chính là kiếp trước của ta?”

Nhóm tiêu sư đưa mắt nhìn nhau, nếu đại tiểu thư tâm ýđãquyết, bọn họ tất nhiên làkhôngcòn lời nào đểnói. Tập thể ôm quyền cáo biệt:

Đậu Hoanhỏgiọng vô tức cọ bên chân nàng, nó tựa hồ có thể hiểu được tâm tình ThuanhĐào, nó im lặngkhôngphát ra nửa điểm tiếng vang.

“Đại tiểu thư, ngươithậtmuốn gả cho Thất vương gia sao?”

Đậu Hoa gầmnhẹmộttiếng, ThuanhĐào coi như Đậu Hoa cho nàng đáp án khẳng định, nàng ngồi xổm xuống ôm đầu Đậu Hoa, lẩm bẩm:

“không, ta chỉ tiễn cha đoạn đường cuối cùng, lão nhân giađãcảm thấy đủ rồi, mọi người hãyđiđi…”

Mà phong thư này cũngkhôngbiết vì nguyên nhân gì màkhôngxuấthiện, Ngưu Đại Ngưu đương nhiên cũngkhôngbiết tâm ý của Ngưu Nữu Nữu.

Nàng nhìn vào những chữ trong trang giấy,khôngkhỏi cả người run runmộtchút.

“Dưới này có chôn cái gì à?”

Tống Hàn Nho chậm rãi buông rèm kiệu, tay day day trán… Đúng nhưhắnsở liệu, nàng là nữ tử có tình có nghĩa, thà làm ngọc vỡ, cũngkhôngchấp nhậnhắn.

ThuanhĐào để cằm lên đầu Đậu Hoa: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ngày mai phải xem biểuhiệncủa ngươi rồi, Mộ Giai Namsẽphù hộ chúng ta bình an vôsự. Lần đầu tiên ta là chuyện trái pháp luật, màhắnlạikhôngcơ hội tham dự, ha ha…”

“Cám ơn mọi người, thiên hạ có buổi tiệc nàokhôngtàn, ta thay mặt Ngưu thị tiêu cục cám ơn các vị nhiều năm quađãgiúp đỡ”.

ThuanhĐào kinh hãi kêu lên, khiến Đậu Hoa sợ tới mức rút lại móng vuốt. Nàng chạy đến ngồi xuống bắt đầu phân tích:

nóixong, nhóm tiêu sư xoay người rờiđi, hướngmộtphương hướng chậm rãi màđi.

Đậu Hoa lập tức nhắm hai mắt lại, sau đó ngãtrênmặt đất lăn lộn vài vòng,rõràngđangcười nhạo nàng.

Nàng lấy cuộn giấy ra, bêntrênđược buộc bằngmộtsợi dây đỏ, nhìn màu sắc vẫn còn mới, hẳn là mới chônkhônglâu… Nàngnhẹtay tháo bỏ sợi dây, mở cuộn giấy ra…

Ta, Ngưu Nữu Nữu, năm nay mười sáu tuổi, trời sinh là người câm điếc, nhưng khí lực rất lớn, cho nênkhôngsợ bị ai khi dễ, đương nhiên! … Ai dám khi dễ ta, cha ta là nam nhân mạnh nhất thế gian! Cha, sau này nữ nhi nhất định phải gả chomộtnam tử cường mãnh như cha, nam nhân đó cũng phải như cha vậy, sủng tayêuta, hì hì…

Nàng hút hấp cái mũi, khóe môi cong lên nụ cười ngọt ngào,thìra nàngkhôngphảimộtmình chiến đấu, còn có rất nhiều người quan tâm Ngưu thị tiêu cục, vì cứu Ngưu cha mà phấn đấu quên mình… Mộ Giai nam, ta nhớ huynh, thời điểm ta bất lực nhất luôn nghĩ đến huynh, nếu huynh còn sống, có lẽ chúng tasẽvô duyên gặp lại, nếu huynhđãchết… Vậy chúng ta hẹn nhau tại cửu tuyền, nhất định huynh phải đợi ta tại cầu Nại Hà.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Xuyên qua là trùng hợp sao?