Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Khai mở đại trận truyền tống.
“Ta bố trí trận pháp truyền tống.”
Trong cơ thể hắn Linh Khí chậm chạp được hấp thu dẫn đến kinh mạch đường nối kế tiếp bắt đầu mở, thân thể hắn ánh sáng dần rõ hơn.
Hai tên nhìn nhau khổ sở.
Hai canh giờ sau, buổi chiều hắn cùng tiểu An dừng tu luyện đi ra suối tắm, sau đó trở về hâm nóng thức ăn, dùng bữa, dọn dẹp tiếp tục tu luyện cho tới tối.
Trần Bảo Thất quyết định hai tuần nữa dẫn nó đi tìm mẫu thân, sớm ngày sum họp gia đình, hắn không biết mẫu thân nó hiện tại sống ở đâu, nếu gặp lại hắn có thể nhớ đôi chút.
Tiểu hài tử tới chỗ gốc táo ngồi xuống tiếp tục tu luyện khai thông kinh mạch nhanh chóng, chẳng mấy chốc nó phá được hai phần ba kinh mạch, khoảng cách mở ra Nội Linh không còn xa.
Ánh sáng có phần nắng gắt chiếu xuống sân nóng bốc hơi, tiểu An ở dưới gốc táo có bóng mát tu luyện, Trần Bảo Thất ngồi xuống bàn đá trầm tư.
Trong lúc đợi cơm chín hắn lấy nữa con cá ra cắt ba lát, rau cải rửa sạch nhặt từng lá, lấy ít nước cho vào nồi đặt lên bếp lửa còn lại, châm lửa từ bên kia sang, ánh lửa lớn hơn hắn cho ba lát cá vào, vài phút sau nước sôi hắn cho rau cải, muối, giọt tinh chất ngọt, giọt tinh chất chua, lấy cái thìa lớn khuấy đều lên, hắn múc ra nếm thử vừa ăn, nhấc cái nồi canh ra đặt bên cạnh.
Tiểu hài tử nghe âm thanh mở mắt quay sang nhìn hắn bất ngờ.
“Thất ca, huynh biểu diễn nấu ăn rất đẹp a!”
Căn nhà Hoa Sơn An, tiếng kêu gọi từ tiểu hài tử vang khắp nhà, nó chạy quanh đại trận ngôi sao tìm kiếm.
Cô nương tươi cười bỏ rau vào túi trêu chọc hắn.
Trần Bảo Thất đi ra ngoài, bước vào lại đại trận, bóng ảnh hắn biến mất ở trấn nhỏ chỉ còn lại đại trận ánh sáng mờ nhạt ngôi sao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thúc bán ta hai xu thịt, cá mỗi thứ một ít.”
Hắn rời khỏi hình ngôi sao phát hiện thời gian bị giảm đi hai ngày, vậy xem ra dịch chuyển tốn Linh Khí rất nhiều.
Trung niên mặt sẹo cầm cái dao lớn chặt thịt, cá bỏ vào cái túi đựng, miếng thịt không lớn lắm, cá được nữa con. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chủ nhân đang ở lãnh thổ kẻ địch hãy cẩn thận.”
Rất lâu rồi hắn chưa gặp Hoa đại nương, trí nhớ hắn cũng rất kém, nhớ được là một phép màu.
“Phần thưởng bạch Phù Truyền Tống số lượng ba.”
“Cô nương, bán ta một xu rau cải.”
Trần Bảo Thất tới chỗ gốc cây táo ngồi xuống tu luyện, khai thông đường dẫn tiếp theo nhanh chóng mở ra Nội Linh tiến vào Luyện Khí cảnh giới, sức mạnh tăng lên hắn mới dẫn tiểu An đi tìm mẫu thân.
“Thất ca, hôm nay chúng ta được ăn thịt, cá sao?”
Tiểu An đứng bên cạnh xem trầm trồ.
Hạn sử dụng: Mười ngày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không đâu, huynh luôn ở cạnh đệ.”
Cảnh báo: Kẻ địch với Vương Triều Hạc Quốc.
“Được! Đợi ta chút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bút lông Họa Sư chỉ vào tấm bảng được gắn liền với đại trận.
“Ngươi đây là chưa có thê tử a! Có hay không muốn lấy ta?”
A Thất trở về nhà Sơn thúc, tiến vào bếp kiểm tra, lu gạo còn không nhiều đủ dùng trong mười ngày, hắn bắt tay vào việc nấu ăn, lấy cái nồi nhỏ bỏ gạo vào, mang đi rửa sạch, cho một ít nước đặt lên bếp củi, dùng hai thanh sắt đập vào nhau tạo ra tia lửa, hắn đưa vụn gỗ vào cho cháy, tiếp lửa cho bếp rồi thổi lên, ánh lửa phập phồng.
Yêu cầu sử dụng: Thập Lục A Thất.
Dọc theo con đường, phố xá rất lạ hắn lén lút xem xét xung quanh, nhìn thấy ba người, hai trung niên đi trước bảo vệ phía sau thiếu niên nhỏ tuổi trên tay tung hứng túi tiền, bản thân thầm nghĩ.
Hắn không ngờ đi ă·n t·rộm lại nhiều tiền như thế, thâm tâm hắn nghĩ đến tiếp tục trộm tiền, cũng vì ý nghĩ này mà hắn gặp phải họa gần c·hết.
Lấy cái nồi nhỏ cắt lớp mỡ từ miếng thịt bỏ vào, dùng đũa thoa đều cho lớp mỡ khắp nồi, phần nạc hắn chia làm ba bỏ vào bát, hắn cho muối, tinh chất ngọt, ớt chỉ cho một trái cắt nhỏ ra, hắn sợ tiểu hài ăn không được cay.
Thiếu niên đi ra đại trận, rồi lại đi vào, hình ảnh hắn biến mất, trấn nhỏ ở nơi xa xôi hắn lại xuất hiện.
Trần Bảo Thất trả tiền, nhận lấy túi thịt cá từ trung niên mặt sẹo, quay người nói với tiểu hài.
“Không thấy mặt làm sao trình báo đây?.”
Khu chợ, người ra người vào tấp nập, nhiều sạp hàng, quần áo, đồ dùng, thực phẩm.
“Họa sư xin lỗi chủ nhân, ta không biết.”
Theo thanh âm không thấy bóng dáng đại ca mình đâu, tiểu hài tử oa một tiếng thật lớn.
Hắn đặt viên đầu tiên xuống hướng tây nam, tay trái chạm vào nó hấp thu Linh Khí truyền dẫn đưa qua tay phải cầm viên thứ hai, chạy tới hướng Bắc đặt xuống, tiếp tục nối Linh Khí truyền dẫn sang viên thứ ba đặt xuống hướng đông nam, viên thứ tư hướng tây bắc, viên thứ năm hướng đông bắc, đường nối cuối cùng trở về vị trí viên thứ nhất.
“Có hắn vừa dùng bạch phù dịch chuyển.”
Vị trí hiện tại: Hoang Vực, Hắc Uyên Thành.]
Ánh sáng lóe lên đại trận, phát sáng hình ngôi sao rất đẹp mắt, Trần Bảo Thất bước vào giữa trung tâm trầm trồ.
“Tiểu An, đệ tiếp tục tu luyện đi, ta đi công việc tí nữa về.”
Đi tới sạp bán thực phẩm, thiếu niên dừng trước trung niên mặt sẹo bán thịt, cá.
Hai hộ vệ quay đầu lại chưa kịp nhìn ra đối phương đã thấy hắn rút ra tấm bạch phù biến mất chỉ còn lại chút hư ảnh, thắc mắc quay mặt vào nhau.
“Đệ ăn nhiều vào.”
Trần Bảo Thất trộm xong túi tiền, dùng bạch phù đến đại trận, bước vào đại trận về nhà, trong lòng thầm vui.
Trên tay hắn xuất hiện năm viên đá hình lục giác kích cỡ bằng ngón chân, theo hướng dẫn hệ thống hắn bước ra giữa sân, đặt từng viên Kim Thạch theo vị trí ngôi sao, tất cả cách nhau hai mươi tấc.
Hắn xua tay chỉ vào tiểu hài tử.
Hắn nằm xuống ngủ th·iếp đi, cho đến sáng hôm sau được tiểu An gọi dậy, nó rất chăm chỉ, muốn cùng hắn tu luyện.
“Chủ nhân hãy xem.”
“Đúng vậy! Ta nấu đồ ăn ngon cho đệ.”
“Ta làm thế nào để trở về?”
“Đây là số Kim Thạch chủ nhân có, ta sẽ hướng dẫn chủ nhân chi tiết.”
Cô nương lắc đầu đưa túi rau ra, hắn nhận lấy, trả tiền dẫn tiểu An rời đi.
Hắn gắp cho tiểu hài tử miếng thịt, hắn cũng ăn thử một miếng, vị vừa ăn không mặn không cay.
“A! Đây là đâu?”
Chương 8: Khai mở đại trận truyền tống.
Mười giờ đêm, hai người ngừng tu luyện trở về phòng đi ngủ, tiểu An ôm chặt Trần Bảo Thất sợ chạy mất, tiểu hài thật đáng thương.
Bóng ảnh Trần Bảo Thất lao nhanh về phía thiếu niên nhỏ tuổi, đưa tay ra trộm lấy túi tiền, thoát ẩn thoát hiện phóng đi.
Cơm với thức ăn đều chín, hai người dọn ra bàn đá ngồi ăn.
Ting.
Tác dụng: dịch chuyển hai chiều.
“Không có, hắn nhanh quá.”
Tác dụng: Dịch chuyển chỉ định khoảng cách không quá mười dặm.
“Trúng lớn, Trộm cắp nhanh giàu a!”
Trong túi hắn còn ba xu, trên tay có hai mươi, tổng hai mươi ba xu đủ ăn một tuần, dẫn tiểu hài tử bước vào trong chợ.
“Ý ta là ngươi nhận diện được khuôn mặt hắn không.”
“Ngươi nhìn thấy k·ẻ t·rộm không?”
[Đại Trận Truyền Tống Kim Sao.
Cách dùng: bước vào đại trận, nếu ở trong đại trận đi ra vào lại.
“Xí! Ngươi đồng ý ta cũng không thèm lấy thứ nghèo rớt như ngươi.”
Hắn dẫn tiểu hài tiếp tục di chuyển, dừng trước cô nương bán rau rất trẻ trạc tuổi.
“Tiền của ta hu hu.”
“Hu hu! Ta tưởng Thất ca bỏ ta.”
Trần Bảo Thất ăn xong thời gian cũng gần trưa, hắn dọn dẹp, cất thức ăn thừa vào bếp để chiều lấy ra hâm nóng.
Cách sử dụng: Chạm tay truyền vào Linh Khí suy nghĩ đến nơi cần đến.]
[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ thiết lập đại trận truyền tống ngẫu nhiên.]
Thiếu niên khoảng mười ba tuổi mất túi tiền ngồi xuống khóc.
“Năm viên Kim Thạch ta đưa ngươi, làm sao để bố trí trận pháp Kim Sao.”
“Hệ thống ngươi từ đâu ra?”
Hắn ước mơ có gia đình nhưng hiện tại không được, hắn chưa hoàn thành lời hứa với Sơn thúc dẫn tiểu An đi tìm mẫu thân, nào có tâm trạng cưới thê tử.
“Ngoài Truyền Tống Trận ngươi còn công năng nào khác không.”
“Thất ca huynh đây là?”
“Ta chưa có thê tử, ngươi cũng đừng mong a! Ta còn phải nuôi đệ đệ.”
Vụt.
“A! Bần cùng sinh đạo tặc.”
Trong hẻm trấn nhỏ, bên dưới nền đá hiện lên vệt sáng hình ngôi sao sau đó bóng dáng thiếu niên hiện ra, hắn bất ngờ quan sát xung quanh.
“Thất ca lần này ăn ngon!”
Hoang Vực, Hắc Uyên Thành.
Dùng cái đĩa đậy lại hắn lắc cho gia vị thấm vào thịt, sau vài giây hắn dùng đũa gắp từng miếng thịt bỏ vào chiên, đợi thịt bên mặt vàng hắn lật lại cứ thế làm cho ba miếng thịt chín đều.
“A! Ta với ngươi chuẩn bị chịu tội.”
“Túi tiền rất nhiều a!”
Hắn trước đó nếu quan tâm hệ thống sớm nhận ra tấm Truyền Tống Phù có lẽ Sơn thúc không m·ất m·ạng.
Hắn làm sao bỏ tiểu hài tử được, xoa đầu nó tươi cười.
Kiếp trước nói đến trộm c·ướp hắn nào dám nghĩ, g·iết người càng không, luật pháp nghiêm ngặt, b·ị b·ắt ngồi tù là không thấy ánh sáng, ở thế giới tu tiên này trộm c·ướp chỉ là bình thường xảy ra như cơm bữa, tu tiên giả g·iết người cũng chẳng bị luật pháp giam giữ, chỉ có ai mạnh mới sống sót được, người có thực lực gia cảnh địa vị chính là người mạnh.
Trần Bảo Thất không còn cách nào khác, hắn nhận lấy số tiền ít hơn dự tính, đổi năm lạng Kim Thạch lấy năm viên hệ thống dùng làm nhiệm vụ.
Phá hủy: Trúc Cơ cảnh giới trở lên.]
“Thất ca! Thất ca! huynh đâu rồi?”
Bỗng đại trận sáng lên, thân xác Trần Bảo Thất hiện ra trước mặt nó, làm nó giật mình lao lên ôm hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Tên vật phẩm: Truyền Tống Phù phẩm chất bạch.
“Thật lợi hại!”
Hắn mở túi ra, đếm đi đếm lại trong túi có tổng trăm đồng xu, mười viên Kim Thạch.
“Thưa chủ nhân còn rất nhiều, nâng cấp lên sẽ mở ra.”
Trước mặt hắn bút lông Họa Sư vẽ vài nét trong không trung.
Thời gian khoảng mười giờ sáng, khói bóc lên từ trong bếp, mùi hương gia vị lan tỏa khắp nhà, đây là lần thứ hai ở thế giới này A Thất vào bếp, tay nghề có vẻ tốt hơn hôm qua.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.