Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: Ám Sát Trong Đêm.
Bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, Lê Ngọc Kiều tự nhiên cũng bị kinh động.
Xem ra, tin tức không sai.
.................
Trần Minh Quân nhìn đầy hâm mộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn trong lòng tự nhủ, cũng không nói thêm gì nữa mang theo Chu lão đi ra khỏi cung. Hai người vừa đi vừa trò chuyện, Chu lão hỏi thăm một chút tình huống bên trong ngự thư phòng, Trần Minh Quân đem nội dung quan trọng toàn bộ không nói cho hắn mà chỉ qua loa trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhẹ nhàng từng bước tiếp cận nơi Trần Minh Quân nghỉ ngơi, nàng thử thăm dò để lộ ra chút sát khí xem xem Chu Lượng đã rời đi thật chưa. Đối với các cao thủ tu vi cao thâm như Chu Lượng, chỉ cần cảm nhận được chút sát khí này sẽ lập tức phát hiện ra nàng.
Ngược lại, Lê Ngọc Kiều không có tu vi, chỉ cần bắt nàng ta làm con tin thì không lo không có đường thoát thân.
Trần Minh Quân ngược lại không nghĩ nhiều như vậy, hắn nói: “Ngươi nghĩ hoàng thượng Đại Lê thương yêu Ngọc Kiều như vậy, sẽ không phái cao thủ ở bên cạnh bảo vệ sao?”
Nếu không thể che giấu được nữa, chỉ có thể dựa theo kế hoạch cũ!
Giải quyết xong bọn họ, Tuyết Nhi không chút dừng lại, hướng về phía Tàng Ngọc Các nơi Lê Ngọc Kiều đang nghỉ ngơi. Nàng cũng không ngốc đến mức biết mình bị trúng kế còn mù quáng chạy ra bên ngoài, bởi nếu nàng đoán không sai thì Chu Lương đang ở đâu đó chờ đợi nàng sa vào lưới.
Lý thuyết thì đúng như thế, chỉ là hắn có c·hết cũng không ngờ tới vị cao thủ mà hoàng thượng Đại Lê phái đến bảo vệ Lê Ngọc Kiều lại chính là Tuyết Nhi. Cho nên bây giờ Tuyết Nhi muốn phản, Lê Ngọc Kiều sợ rằng không có năng lực phản kháng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Muốn sống lâu hơn một chút chỉ có thể nỗ lực tu luyện, đợi đến khi mạnh như lão cha vợ, hắn còn phải sợ người nào sao?
Trở về phủ phò mã, Trần Minh Quân thẳng một mạch chạy đến phòng của mình, đóng cửa lại bắt đầu tiếp tục tu luyện. Hắn đã không kịp chờ đợi ngày mình có thể mạnh lên, cho dù không phải bật hack ngay lập tức đạt tới cảnh giới giống như lão cha vợ nhưng chí ít trong khoảng thời gian ngắn cũng có thể đạt được Khai Mạch Cảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không thể không khen ngợi lựa chọn này của nàng thật thông minh, Chu Lượng cùng với Trần Minh Quân thật sự đúng là đang chờ đợi nàng ở bên ngoài.
Lấy cảnh giới và năng lực chiến đấu của nàng, g·iết Trần Minh Quân so với việc g·iết c·hết một con lợn không có gì khác nhau. Mấu chốt nằm ở chỗ không thể tạo ra tiếng động, đánh động hộ vệ trong phủ.
Một hồi lâu sau Chu Lượng mới dẫn người rời đi.
Nếu giờ nàng trả lời không cẩn thận, rất dễ lộ ra sơ hở.
Lê Ngọc Kiều hỏi: “Trong phủ xảy ra chuyện gì vậy?“
Thời điểm này là lúc binh sĩ tuần tra trong phủ lười biếng nhất, tâm lý của bọn họ tương đối chủ quan nên sẽ không nghiêm như ban ngày. Thời điểm thích hợp nhất nếu muốn á·m s·át Trần Minh Quân!
Nàng vừa mở cửa ra bên ngoài thì bắt gặp Tuyết Nhi trong bộ quần áo thị nữ thường ngày, vẻ mặt hoảng hốt.
Chỉ cần qua được đêm nay, nếu không ai nhận ra được nàng, nàng còn có thể tiếp tục ẩn núp trong phủ chờ thời cơ khác á·m s·át Trần Minh Quân. Cho nên, không nhất định muốn trở mặt.
Nàng vẫn không dám khinh thường, nhẹ nhàng bước đến trước cửa phòng của Trần Minh Quân, để đảm bảo đối phương sẽ không tỉnh dậy trong lúc nàng hành động Tuyết Nhi còn cố ý đem một ống thuốc mê thả vào bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuyết Nhi nhận được tin tức Chu Lượng rời khỏi phủ, biết thời cơ của mình đã đến. Nàng vội giả bệnh, xin Lê Ngọc Anh cho về nghỉ ngơi sớm. Nhưng nàng cũng không ngu ngốc chọn hành động ngay trong lúc này.
Chu Lượng đã thực sự rời khỏi phủ phò mã.
Nói xong thân hình hắn liền từ từ tan biến hóa thành điểm điểm ánh sáng, chỉ trong nháy mắt sau những điểm sáng đó cũng hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng đợi nửa canh giờ vẫn không thấy chút động tĩnh nào, điều này khiến nàng an tâm trở lại.
...........
Hiện giờ hắn cảm thấy bản thân có chút yếu kém so với những thiếu niên thiếu nữ cùng thế hệ, tỉ như chị vợ Lê Ngọc Anh thậm chí nhỏ hơn hắn hai tuổi vậy mà đã Siêu Phàm Cảnh. Lúc trước ở trong quán trà cùng với hắn nảy sinh mâu thuẫn hai vị thiếu nữ Lưu Phượng Vy và Phùng Oanh cảnh giới đều đã Đỉnh Phong Đệ Nhị Trọng.
Huỳnh Gia Huy muốn đuổi theo nhưng tiếc rằng tu vi không bằng đối phương, càng đuổi lại càng xa. Thế nhưng phò mã đã liệu trước tình huống này cho nên bảo bọn họ trang bị pháo sáng tín hiệu. Huỳnh Gia Long vội vã lấy pháo tín hiệu ra, bắn lên trời.
Suy đi nghĩ lại, Tuyết Nhi quyết định lần này không thổi sáo nữa, tự mình ra tay!
Cả Lê Ngọc Kiều lẫn Tuyết Nhi đều cùng một thời điểm nhận ra điểm này, Tuyết Nhi âm thầm gọi dao găm ra chuẩn bị động thủ.
Trần Minh Quân khẽ gật đầu, nói: “Mỏ quặng là một trong những nguồn thu nhập chính của chúng ta, không thể để xảy ra sai sót. “
Không thể không nói đứng ở vị trí cao mới biết trên cao lạnh, người khác điểm xuất phát đều ở một vùng nông thôn, một cái yếu kém quận quốc. Còn hắn vừa mới bắt đầu đã bị đặt tại trốn phồn hoa, thiên tài lớp lớp Đại Lê Hoàng Triều cho nên mọi quy chuẩn đánh giá đều so với người khác càng phải cao hơn.
Đến khi đi đến bên cạnh giường, ánh mắt Tuyết Nhi hiện lên vẻ lạnh lẽo, lấy ra một cây dao găm chẳng hề do dự đâm thẳng xuống. Nhưng cũng trong thời khắc Trần Minh Quân bỗng nhiên cử động.
Cao thủ chính là như vậy sao? Nói đi liền đi, không để lại chút dấu vết nào.
Lê Ngọc Kiều khẽ gật đầu, lại hỏi: “Phò mã hiện giờ thế nào? Không b·ị t·hương chứ?“
Khá lắm! Ngày hôm nay bổn cô nương muốn khiến ngươi sống không bằng c·hết!
Bước vào trong phòng, Chu Lượng nói: “Công tử, ở mỏ quặng có người đến báo tin nói xảy ra chút vấn đề. Ta cần phải lập tức đến kiểm tra, mong công tử ở phủ đề cao cảnh giác tránh lại bị á·m s·át. “
Ngày hôm trước tên khốn này dám khinh nhờn nàng, lại còn dám nói nàng muốn mê hoặc hắn, ý đồ bất chính.
Nghĩ nghĩ, nàng nói: “Nô tỳ cũng không rõ tình hình cụ thể, chỉ nghe các hộ vệ báo lại là phò mã không sao. “
Thật là trời cũng muốn giúp ta mà!
Ở bên khác, Tuyết Nhi liều mạng bỏ chạy, trên đường đi nàng gặp phải từng tốp từng tốp Hắc Y Vệ chặn g·iết. Nàng bao năm làm sát thủ, không có chút thủ đoạn đã không sống đến ngày hôm nay.
Tuyết Nhi thấy kế hoạch bị bại lộ, không hề hoảng hốt mà đưa ra quyết định nhanh chóng. Nàng xông qua một ô cửa sổ, phi ra ngoài, bỏ chạy.
Hai tay hai cây dao găm, nàng sử dụng chiêu thức Huyết Ảnh Đoạt Mệnh. Thân ảnh nhanh đến mức lưu lại vô số tàn ảnh phía sau, làm cho đám người Hắc Y Vệ còn chưa kịp phải ứng đã phải bỏ mạng vì những nhát dao vào yết hầu.
Nàng an ủi Lê Ngọc Kiều: “ Xin công chúa đừng lo, có Tuyết Nhi bên cạnh người, thích khách có đến cũng sẽ không có về. “
Chăn lớn được hất lên bao phủ tầm nhìn của Tuyết Nhi, Tuyết Nhi đâm lệch một nhát, hơi giật mình. Tự nhủ làm sao hắn còn có thể cử động được? Rõ ràng đã trúng thuốc mê rồi mà?
Đợi khi đêm đến, Tuyết Nhi mới mang theo sáo ngọc lặng yên không một tiếng động trốn ra khỏi phòng.
Trong phủ lúc này đã loạn thành một bầy, các hộ vệ chia nhau ra tìm kiếm nhưng một chút tung tích của kẻ á·m s·át cũng không tìm ra.
Nhìn thấy pháo tín hiệu được bắn lên, Chu Lượng nói: “Công tử, ngươi đợi ở đây một lát, ta sẽ đi bắt hắn. “
Dưới ánh trắng chiếu qua ô cửa, Tuyết Nhi hoảng hốt phát hiện ra người ở trước mắt mình hoàn toàn không phải Trần Minh Quân mà chính là đội trưởng đội Hắc Y Vệ, Huỳnh Gia Huy!
Đây là mục tiêu trước mắt của hắn, còn như Dưỡng Khí Cảnh hay Siêu Phàm Cảnh hắn bây giờ còn chưa tìm tòi xem làm cách nào đột phá. May mắn Luyện Khí Cảnh tại phương thế giới này giống với 'Luyện Khí Cảnh' trong mấy cuốn tiểu thuyết hắn viết giống nhau, nếu như hắn suy đoán không sai thì Khai Mạch Cảnh cũng vậy.
Trần Minh Quân gãi gãi đầu khẽ "À" một tiếng, ngày hôm nay quả thực lắm sự kiện lạ thường xảy ra. Đầu tiên là bị rơi vào huyễn cảnh của lão cha vợ sau đó thì lão cha vợ hất tay một cái, cửa của ngự thư phòng cũng không cần mở chính minh đã đi ra ngoài.
Đến Thạch Sơn thành đi dạo chợ đen?
Chương 21: Ám Sát Trong Đêm.
..................
Thì ra tại thời điểm Chu Lượng dẫn người đến chào tạm biệt Trần Minh Quân, Huỳnh Gia Huy và hắn đã hoán đổi cho nhau. Vì thường ngày Hắc Y Vệ cũng đeo mặt nạ nên không người nhận ra được.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Dù sao thì tiếng sáo vẫn quá thu hút người khác, vẫn nên g·iết đối phương trong yên lặng tốt hơn. Ngộ nhỡ xảy ra chút biến số nào, nàng muốn toàn thân rút lui khỏi kinh thành cũng khó khăn.
Kiên nhẫn chờ đợi đến khi thuốc phát huy tác dụng nàng ta mới mở cửa ra, cố gắng hết sức để không phát ra chút tiếng động nào. Có thể nói vô cùng chuyên nghiệp, ngay cả khi xác nhận con mồi đã ngủ say nàng vẫn bước đi hết sức nhẹ nhàng.
.......
Càng nghĩ trong lòng hắn ngọn lửa nhiệt huyết càng cháy hừng hực, hắn bây giờ cũng bắt đầu sinh ra suy nghĩ muốn mạnh lên. Không riêng Hồ Quốc, còn có một tổ chức sát thủ đang nhìn hắn chằm chằm.
Xem ra não bộ của ta còn chưa thích nghi với thế giới này!
Tuyết Nhi vội nói: “Bẩm công chúa điện hạ, trong phủ có thích khách muốn á·m s·át phò mã nhưng bất thành nên đang bỏ chạy. Hộ vệ trong phủ đang tìm kiếm khắp nơi. “
Lúc này trong đầu hắn đang suy đi nghĩ lại câu nói sau cùng của lão cha vợ.
Chu Lượng lo lắng hỏi: “Kẻ đó sẽ không chạy đến chỗ của phu nhân đấy chứ? Nếu quả thật như vậy thì nguy to a. “
Bị hỏi câu này, Tuyết Nhi lộ ra vẻ lúng túng.
Tối đến, Chu Lượng dẫn theo mấy hộ vệ tìm tới.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.