Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 126: Phiên ngoại tám 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Phiên ngoại tám 2


“Miêu Miêu, từ nay về sauanhsẽkhôngbao giờ rời xa em nữa.” Chàng thanh niên Ngô bảo đảm, cũng vì lúc trước ôngđãrờiđimộtthời gianthậtlâu nên mới tạo thànhsựhiểu lầm làm người ta tiếc hận như vậy.

==

Địa vị của những người khách này có thể làm cho mọi người suy nghĩ sâu xa. Nhưng dù nghĩ thế nào, mọi người đều biết những người này đều là những nhân vật lớn.

Vô sỉ!

“Câm miệng!” Miêu Miêu đỏ bừng mặt.

Chàng thanh niên Ngô bưngmộtchén rượu đến trước mặt Đầu Trâu Mặt Ngựa “anhNgưu,anhMã, trước kia tiểu đệđãđắc tội cácanh, nay tôi xin bồi tội.”

“Cái bàn trước chúng ta là?” Thiệu Kỳ chỉ vềmộtbàn khách vô cùng giản dị ở phía trước.

Lâu Minh biếtđimộtvòng mời rượu như vậy, Trần Ngưsẽrất mệt nên vội vã kéo ghế ra để Trần Ngư ngồi xuống.

Trong lòng ông,mộtmặt vì đứanhỏnày có quan hệ với Miêu Miêu mà chú ý thêm mấy phần, mặt khác lại vìsựtồn tại của đứanhỏthấy mà khó chịu trong lòng, đó là bằng chứng chứng minh ôngđãbỏ qua Miêu Miêu a.

“Hừ …”

“Ngô Lễ a.” Diêm Vương cũng chịukhôngnổi.

Lâu Minh cũng sững người, nhưng phản ứng của các vị ngồi đây hình như đâu phải chúc mừng mà ngược lại giống nhưđangxem náo nhiệt a.

Mọi người đều chuyển tầm mắt, quả nhiên bên cạnh bàn khách kia còn cómộtbàn khách trống.

“Đừng để ý mấy người bọn họ, mấy người đóđangghen ghét với chúng ta đó!” Hiển nhiên là chàng thanh niên Ngôđãquên mình cũngđãtừng có thái độ ghen ghét như thế.

Lương Quang ghé gần Lục Ninhnóinhỏ“khôngngờ Trần Ngư có thể mời Đầu Trâu Mặt Ngựa đến tham dự hôn lễ.”

Miêu Miêu thấy phản ứng của chàng thanh niên Ngôthìlập tức hiểu được,anhchàng ngốc này đến bây giờ vẫn còn nghĩ là mìnhđãgả chồng, lập tức cảm thấy giận dỗi. Sắc mặt biến đổi,khôngthèm để ý người nào đó.

“Thành công.” Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng cười to rồinói“Nhưng cómộtđiều kiện.”

Mấy người nhanh chóng cúi đầu,mộtlúc sau mới liếc nhìn nhau, pháthiệntrênmặt ai cũnghiệnlên vẻ kinh hoàng.

“Hắc Bạch Vô Thường và Đầu Trâu Mặt Ngựa có thể mời đến.” Thiệu Kỳ cũngnhỏgiọng góp vốn “Vậy mấy cậunóitrong hai phụ nữ kia có người nào là Mạnh Bàkhông?”

“Dọn sạch mười tám tầng địa ngục.”nóixong, những người còn lạitrênbàn lại cười ha ha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“thậtsao?” Trần Ngư ngạc nhiên nhìn chàng thanh niên Ngô “Thành côngkhôngạ?”

“Dọn sạchthìdọn sạch, việc này có gì khó đâu?” Trần Ngưkhônghiểu hỏi.

“Lăn!” Miêu Miêu tức giận quát.

“Ông nộicôvừa mới cầu hôn với Diêm Vương đó.” Hắc Bạch Vô Thường vẫn chưa hết cười.

khôngbiết xấu hổ!

“Em đói bụng rồi phảikhông, ăn miếng canh trướcđi.” Lâu Minh múcmộtchén canh cho Trần Ngư.

“Ngài đồng ý rồi?” Chàng thanh niên Ngô vui mừngnói.

Bàn bên đókhôngcó người mặc quân trang oai phong, cũngkhôngcó người nào quen mặt thường thấytrêntivi như giới chính trị. Nhưng nếu bạnnóimấy người đókhôngcó địa vị gìthìkhôngcó khả năng. Bàn của họ chính là bàn phíatrênnhất, đó chính là vị trí của khách quý đó. Khi chủ nhàđikính rượu, chính mấy người họđãthấy thị trưởng Trần và bộ trưởng Lâu đến đó đầu tiên, mà thái độ còn vô cùng khách khí.

Cẩn thận a, nếu kết giới bị phá vỡ, các vị lãnh đạo cao cấp của hai giới quân chính mà bị nhiễmâmkhíthìquốc giasẽbị rung chuyển đó có đượckhông? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bàn trống, sao có thể là bàn trống, người của cõitrênđến ăn nên chỉ có thể như thế thôi.

Mà lẫn bên trong khách mời, những người trong giới huyền học thấy cả bàn đè nặngâmkhíđangcười thả ga như thếthìai nấy cũng đều run sợ trong lòng.

“Dạ, nhạc phụ đại nhân!”

“Có chuyện gì mà mọi người vui vẻ vậy ạ?” Lúc này Trần Ngư và Lâu Minh cũng đến gần.

“Đâu có, đâu có.”

Những người còn lạitrênbàn cũng xúm xít ghé mắt nhìn.

“Còn có phía kia.” Trương Oản Oản cũng gia nhập vào “Phó thị trưởng Đế Đô, thư ký Đảng ủy Đế Đô, cục trưởng cục cảnh sát Đế Đô, bộ trưởng Bộ tuyên truyền … Cũng may là tớ xem thờisựnhiều,khôngthìchẳng nhận ra được.”

“Em có muốn qua gặp cậu ấykhông?” Chàng thanh niên Ngô ân cần hỏi.

“Đừng nhìn nữa.” Tần Quan Hải nhắc nhở “Họđangnhìn chúng ta kìa.”

“thìông cứ tìmmộtchỗ khác, đem những hồn ma đó giam vào đó.” Trần Ngưnóiđương nhiên “Vậythìmười tám tầng địa ngụckhôngphải là được dọn sạch rồi sao.”

“Nhặt … nhặt được?” Chàng thanh niên Ngô choáng váng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hắc …”

“Cậu khách khí rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hả?? Mọi người khó hiểu nhìn Trần Ngư.

Mọi người yên lặng gật đầu, xoa xoa mồ hôi lạnh, quyết định vẫn nên thànhthậtngồi ăn gì đóđilà hơn.

“khôngcần.” Miêu Miêu quay đầu “Tôi chỉ muốn nhìn đứa cháu trai mà tôikhôngcó duyên này lớn lên như thế nào thôi.”

“So với bàn đó, tớ càng tò mò vềmộtbàn khách khác hơn.” Hàn Dunói“Thị trưởng Đế Đô cùng bộ trưởng Lâu mời khách màkhôngthèm đến luôn?”

“Tư chất tốt hơn ba của nómộtchút, lớn lên cũng đẹp trai hơn ba nó.” Miêu Miêunói“Lúc trước, khi tôi nhặt được Tiểu Giang, chỉ nghĩ nuôi nó lớn lên trắng trẻo, mập mạp,khôngngờ là bây giờ nóđãcó con trai lớn thế này rồi.”

“Khụ khụ …”

“khônglăn!” Da mặt dày là sở trường đặc biệt của chàng thanh niên Ngô.

“khôngphải cậu vẫn luôn hỏi làm thế nào để ta có thể gả Miêu Miêu cho cậu hay sao?” Diêm Vương vuốt râu hỏi.

Trước đây Miêu Miêukhôngkết hôn, có phải là vẫn luôn chờ đợi ông haykhông, còn ông nhiều năm như vậy ôngđãlàm những gì, chàng thanh niên Ngô càng nghĩ càng hối hận.

“Phụt …”

Lâu Minh cũng chẳng biếtnóigì mà nhìn sư phụ, mấy năm nay sư phụ cũng trở thành người biết gây khó dễ cho người khác rồi sao?

Mọi người vừa nghe xong, đồng loạt quay lại nhìn.

“Khụ …”

Lúc này, đến phiên những người khác củaâmphủ ngây ngẩn cả người.

“Mọi người nhìn bên kia.” Lương Vũ cũngkhôngkhách sáo, chỉ về mấy bàn phía đông “Má ơi, hải lụckhôngquân đều có đủ a! Nhìn quân hàm kìa, thượng tướng luôn đó.”

Khi nghe chàng thanh niên Ngô gọi, lần đầu tiên Hắc Bạch Vô Thường và Đầu Trâu Mặt Ngựa có chungmộtsuy nghĩ.

Mọi người giương mắt lên nhìn, bắt đầu yên lặng phỏng đoán.

“Tốt quá, tốt quá, em gả choanhđi.”

“Đúng ha.” Phương Phỉ Phỉ và Trương Mộc Oản cũng nghi hoặc.

Chàng thanh niên Ngô biết nhà họ Lục, khi ở núi Kỳ Liên, Lục Ninh thường đến tìm Trần Ngư làm ông nhớrõcậu thanh niên có vài phần thông minh này.

Đúng thế, hoàn toànkhôngcó khách mời nào ngồi, đồ ăn thức uốngđãchuẩn bị đầy đủ, mà bàn còn được sắp xếp ở vị trí tốt nhất, vậy mà hoàn toànkhôngcó khách mời nào ngồi.

“Miêu Miêu, Miêu Miêu, ha ha ha …” Chàng thanh niên Ngô cười ngây ngô,khôngnao núng ghé sát vào người Miêu Miêu.

Mọi người thựcsựnhịnkhôngđược, gục mặt xuống đấm bàn cười to, ngay cả Mạnh Bà nãy giờ chỉ lo uống rượu cũngkhôngnhịn được.

“Mười tám tầng địa ngục quá phức tạp, cậu có biện pháp nào xóa sạch được nókhông?” Diêm Vương nghiêm trangnói.

Mấy người vừanóivừa căng thẳng liếc nhau, hôn lễ của Thi Thithậtlà quá cao cấp rồi.

“Mấyanhcó thấy bàn của Mao đại sư, mấy vị đại sư đều đứng ngồikhôngyên đấy sao.” Tần Quan Hảinhỏgiọng nhắc nhở.

“!!!” Diêm Vương bị cách xưng hô này làm cho hoảng sợ.

“khôngphải làanhvẫn luôn nghĩ tôiđãgả chồng hay sao? Vậy tôi vềsẽgả chồng choanhcoi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

May là bây giờđãtốt rồi, cuối cùng Miêu Miêu vẫn ở bên cạnh ông.

Trần Ngư mời kháchkhôngnhiều lắm, vì thế được sắp xếp ngồi chungmộtbàn, lại đều là những người trẻ tuổi, vì thế ăn uống khá thoải mái, trò chuyện cũng rất nhiệt tình.

Trong giây lát, bàn tiệc liên tiếp vang lên tiếng nhắc nhở cố tình. Này, chú ý, mấy lời buồn nôn này có thể về nhà đóng cửa rồi hãynóiđượckhông.

“Còn nữa, cậu nhìn bàn bên kia, toàn là chuyên gia nổi tiếng quốc tếkhông.” Phương Phỉ Phỉnhỏgiọngnói“Hiệu trưởng của chúng ta cũng chỉ là thế hệ sau mà thôi.”

Hết trọn bộ

Này … mười tám tầng địa ngục phải chuyển nhàthậtsao?

Lục Ninh.

Đầu Trâu Mặt Ngựa khách khí cầm ly rượu lên, mẹ nó, bây giờ cậu ta là con rể của Diêm Vương, lại có quan hệ với đồ đệ mà Diêm Vương nhớ thương cả ngàn năm nay, giờ ai mà dám chọc cậu ta.

Chàng thanh niên Ngô uống xong ly rượuthìmỹ mãn ngồi xuống, xem nhưđãhóa giải thù hận với Đầu Trâu Mặt Ngựa. Ông quay đầu vui vẻ địnhnóichuyện với Miêu Miêuthìthấy ánh mắt Miêu Miêu nhìn chằm chằm về bàn khách phía Tây.

“Ừ” Lục Ninh cũngnhỏgiọng trả lời “Hai quỷ saimộtđenmộttrắng kia chắc là Hắc Bạch Vô Thường rồi.”

Chương 126: Phiên ngoại tám 2

Lâu Minh cười khẽmộttiếng, cảm thấy phu nhân nhà mình quả là thông minh tuyệt đỉnh.

“Đứanhỏnày có tư chất rất khá, sau nàysẽcó thành tựu trong giới huyền học.” Chàng thanh niên Ngônói.

“Phỉ Phỉ, cậu nhìn xem đó có phải là hiệu trưởng trường chúng takhông.” Hàn Du hỏi Phương Phỉ Phỉ, hiệu trưởng đại học Đế Đô đó nha, bình thường ở trường học cũng chẳng mấy khi được gặp mặt.

“Ngàinóiđi!” Chàng thanh niên Ngô kích động.

Bacônàng vừanóixong, mấy vị Thiên Sư trong giới huyền họcđangngồi đều có vẻ mặt kỳ quái.

!!!!

Chàng thanh niên Ngôkhôngbiết việc này, trước đây, khi ông nghe Miêu Miêuđãlập gia đình cómộtcon traithìlập tức mất hết cả can đảm.đãnhiều năm như vậy, ông cũngkhôngcó can đảm suy nghĩ sâu về chuyện này nên cũng chẳngđihỏi thăm. Bây giờ bất chợt biết đượcsựthật, trong lòng vừa vô cùng hài lòng lại cũng rất tiếc hận.

“Ha ha ha ha … Đúng thế.” Chàng thanh niên Ngô tứcthìthay đổi nét mặt, ngửa mặt lên trời cười to “Miêu Miêu, em chờ nhé, chờ khi nàoanhvề dướisẽchuẩn bị ngay.”

Lúc trước, khi Lục Ninh sắp sinh ra, Miêu Miêu đến núi Thanh Mang để phong ấn Hạn Bạt rồikhôngtrở về, nên dĩ nhiên là chưa bao giờ được gặp Lục Ninh.

Chàng thanh niên Ngô thìn theo, liếc mắtmộtcái là nhìn thấy ngay bóng người quen thuộc.

“Cậu đồng ý với tamộtchuyện trướcthìta mới có thể đồng ý.” Diêm Vươngnói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Phiên ngoại tám 2