Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 125: Phiên ngoại tám
Chỉ đáng tiếc chính là, cho đến khi đến lượt củaanhvà Trần Ngư, người nhà họ Trần chẳng có người nào gọi điện đến ngăn cản, vì thế Lâu Minh yên tâm thoải mái cùng Trần Ngưđilĩnh chứng.
anhđãrất nỗ lực, thựcsựđó, liên tục thử ba lần đềukhôngthành công, đây có thể xem như là ý trời haykhông.
Hà Thất: Việc lớnđãxong, có thể hành động.
Lâu Minh cũng biết điều, gọi điện thoại cho từng người. Kết quả: thị trưởng Trần bận họp,anhtrai Trần Dương bận làm nhiệm vụ, mẹ Trần để chế độ im lặngkhôngbắt máy.
Thị trưởng Trần đoánkhôngsai,đilĩnh chứng là do Trần Ngư khởi xướng.
Vẫn luôn mong chờ đến ngày đủ tuổi kết hôn, cùng ngày Trần Ngư vội kéo Lâu Minhđilĩnh chứng.
“Thi Thi rất vui, con cũng rất vui.” Lâu Minh nhìn thoáng qua ba mẹ mình, hai người hình như còn vui vẻ gấp mấy lần.
Chương 125: Phiên ngoại tám
Trần Dương cũng tức giận a, nhưnganhkhôngdámđitìm Lâu Minh tính sổ, chỉ có thể buồn bực ở trong sân vận động chạy năm mươi vòng.
Lâu Minhđangcùng ba mẹ báo cáo thân phận mới kết hôn của mình, trong bầukhôngkhí tràn ngập vui sướng của nhà họ Lâu, bình tĩnhnói“Conđãgọi điện cho bác, nhưng mà lúc ấy hình như bácđanghọp.”
Đến nỗi bạn hỏi vì sao Trần Ngư có thể dễ dàng kéo Lâu MinhđiCục Dân Chính như thế, cái này …khôngphải là chuyện quárõsao, sao Lâu Minh lạikhôngmuốn cơ chứ.
Khi năm thứ hai đại học kết thúc, năm thứ ba bắt đầu vào kì nghỉ hè, bạn học Trần Ngư cuối cùngđãđủ hai mươi tuổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đương nhiên, nếukhôngtính đến bàn khách mời dướiâmphủ,thìcáchnóinày là hoàn toàn chính xác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vai chính trong hôn lễ đương nhiên là chú rể,côdâu, mệt nhất cũng là chú rểcôdâu, Trần Ngưđitheo Lâu Minh mời rượu khách mời hai bên cha mẹ, mớiđiđượcmộtnửa màcôcảm thấy còn mệt hơn là việcđibắt cương thi.
“Ba …” Lâu Minh bắt đầu đổi xưng hô.
Lúc tin nhắn này được gửiđi, ba trợ lý lúc này mới ‘trăm cay nghìn đắng’ tìm được người nhà họ Trần, báo tình hình từ đầu đến cuối. Lúc này ba người nhà họ Trần mới vội vã chạy về.
“…” Thị trưởng Trần nghẹn, trong lòng vẫnkhôngthể cân bằng “Thế cậukhôngbiết chờ điện thoại kết nối được,nóimộttiếng rồi hãyđilĩnh chứng được sao?”
Khách mời của Trần Ngưthìđơn giản hơn nhiều, ngoài ba người bạn cùng phòng,côcũng chỉ mời Lục Ninh, haianhem Lương Quang, Lương Vũ, Tần Quan Hải và sư huynh Thiệu Kỳ.
Bình tĩnh nhất chính là mẹ Trần, sau chút kinh ngạc ban đầu, bắt đầu kéo congáibàn chuyện tổ chức hôn lễ.
Cho dù quá trình như thế nào, congáicuối cùng cũngđãgả ra ngoài. Vui mừng chính là congáivẫn ở trong khu tập thể, cách nhàkhôngxa, cũng coi như có chút an ủi. Thị trưởng Trần nghĩ ngợi, sau đó cả đêm tức ngực khó ngủ.
So với mối quan hệ của cha mẹ hai bênthìkhách khứa củacôdâu chú rể đơn giản hơn nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Lâu Minhkhôngbiết rằng, Hà Thấtđicùng vớianhkhi thấy hai người lĩnh chứng xong mới bổ sung mệnh lệnh trong nhóm chat trợ lý.
Thị trưởng Trần buồn bực cúp điện thoại, nhìn lướt qua bà xã và con trai, thở dàimộthơi. Đương nhiên ông biết cuộc gọi điện thoại này chỉ để ông bộc phát cảm xúc mà thôi, mấy người còn có thể thay đổi được gì, đó là chuyệnkhôngthể. Ông hiểu Lâu Minh là người như thế nào, tuy vừa rồi ông mắng cậu tamộttrận nhưng việc kết hôn này, trăm phần trăm là do congáinhà mình đầu têu.
Trùng hợp như vậy?
==
khôngphải là Lâu Minhkhôngnghĩ đến việcđiđến nhà họ Trần cầu hôn trước, nhưng thái độ người nhà họ Trần luyến tiếc Trần Ngư quá mứcrõràng, Lâu Minh sợ mình mà đến nhà cầu hônthìsẽbị cha con nhà họ Trần mắnganhlà cầm thú.
Đúng thế, tuy rằng hơnmộtnăm qua, ông cũng có vài phần thưởng thức với cậu ta, nhưng mà cậu ta cũngkhôngthể như vậy a.
(Bạn hỏi vì sao hôn lễ củamộtnhân viên chính phủ mà lại phức tạp như vậy sao, đó đương nhiên là vì tác giả đặt ra.)
Nhưnganhvẫn nhớ những gì mìnhđãhứa, trước khi xuất phátanhnóivới Trần Ngư phải đến nhà họ Trần xin phép. Kết quảkhôngkhéo chính là, thị trưởng Trần vàanhtrai Trần Dươngthìđilàm, sáng sớm hôm nay mẹ Trần cũngkhôngbiết là vội vàng chuyện gì màđira ngoài, ở nhà chẳng có người nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Connóilúc nào?” Thị trưởng Trầnnóixongthìquay đầu nhìn bà xã và con trai lớn, chẳng lẽ sáng sớm hôm nay ông ra khỏi nhà quá vội,khôngnghe thấy.
Lâu Minh cũng tự thấy nếuanhcómộtmụn congáinhư thếthìcũngsẽluyến tiếc, vì thếanhvẫn luôn kiềm chế, tính toán chờ qua sinh nhật hai mươi của Trần Ngưsẽtìmmộtthời gian thích hợp để đến nhà họ Trần cầu hôn. Nhưng trăm triệu lầnkhôngnghĩ đến chính là, khianhđangbắt đầu thựchiệnkế hoạchthìTrần Ngư trực tiếp cầm hộ khẩu đến kéoanhđiCục Dân Chính.
Lâu Minh chủ yếu mời các đồngsựở Viện Khoa Học Quốc gia,mộtsố chuyên gia và các giáo sưđãtừng tham gia nghiên cứu vớianhcùng với các đại sư trong giới huyền học màđãtừng bảo vệanhtrước khianhgặp được Trần Ngư.
“Hơnmộtnăm trước á.” Trần Ngư giải thích “HômanhBa lần đầu tiên đến nhà mình, conđãnóilà đến khi nào con đủ tuổithìchúng consẽkết hôn mà.”
“Connóitừ sớm rồi mà!” Trần Ngư thấy thị trưởng Trần nóng nảythìkhó hiểu.
Nhưng kết hôn là chuyện lớn, dù sao cũng phải thông báomộttiếng mới phải phép, vì vậy, khi Lâu Minh vẫn cònđangcầm số xếp hàng ở Cục Dân Chính vẫn luôn bấm điện thoại liên tục, thậm chí cònnóivới Hà Thất cho từng ngườiđitìm người nhà họ Trần để thông báo.
Lấy gia cảnh của hai nhà Lâu, Trần, hôn lễ này phải cómộtthời gian vô cùng vô cùng lâu mới có thể lập kế hoạch hoàn hảo được. Nhưng phiềnmộtnỗi làcôdâu chú rể rất nóng ruột được làm đám cưới, vì thế hôn lễ được ấn định vào tuần cuối cùng của tháng tám.
“Conđilĩnh chứng saokhôngnóitrước với mọi người?” Thị trưởng Trần nóng nảy.
Phải, đúng là connóimuốn cùng Lâu Minh kết hôn, nhưngmộtnăm quađiai mà nhớ được chứ. Ít nhất khi đến tuổi kết hônthìcon cũng phải thông báomộttiếng chứ.
Thị trưởng Trần càng nghĩ càng uất ức, móc di động ra gọi điện cho Lâu Minh, hỏi “Việc lớn như vậy mà cậukhôngnóimộttiếng với tôi, cậu nghĩ được sao?”
“Nhưng …” Thị trưởng Trần che ngực, cảm thấy trong lòng mìnhđangrỉ máu, hòn ngọc quýtrêntay ông, ông còn chưa cưng nựng đủ đâu, vậy mà con bé lại quay tròn rồi lăn vào tay kẻ khác rồi sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn thằng nhóc Lâu Minh kia, lúc trước cậunóithế nào,nóirằng khi kết hôn nhất định phải hỏi ý kiến của ông, kết quảthìsao, im hơi lặng tiếng màđilĩnh chứng luôn rồi.
Những người này tuy cũng có chút danh tiếng trong giới Thiên Sư, nhưng dựa vào địa vị xã hội và danh tiếng của những người khách do cha mẹ hai bên mời đến, đúng là vẫn kém hơn vài bậc.
“Congái/emgáitôi còn chưa đủ tuổi đâu mà cậu dám đến cầu hôn rồi???”
“Consẽyêucôấy hơn ba.” Lâu Minh bảo đảm
Cái rắm,trênthế giới này có người nào lạiyêucongáihơn là người cha haykhông.
Cùng ngày, biết được tin tức, người nhà họ Trần như phát điên, vội vã chạy về nhà.
Nhưng mà takhôngvui! Thị trưởng Trần rất muốn hét lênmộtcâu như thế.
Mẹ Trần vàanhtrai Trần cũng mờ tịt, lắc đầu.
Ba, ngực thị trưởng Trần đau xót, cho dù cậu có nhanh mồm nhanh miệng đến mấy, ông cũng chẳng thấy vui gì cả.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.