Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 241: Nguồn Gốc Sức Mạnh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Nguồn Gốc Sức Mạnh


- Dạ. Ba ba yên tâm, con nhớ mà!

Nhưng không thể không nói, những điều mà huấn luyện viên chia sẻ thực sự rất hay, nhiều người vốn không có ước mơ, chỉ theo dòng đời xô đẩy mà đi về phía trước, vậy thì tại sao không quay đầu lại nhìn, ở phía sau luôn có một nơi mãi mãi thuộc về họ, rất dễ gần, rất dễ cảm nhận, nhưng không mấy người đem nó làm mục tiêu quan trọng nhất.

Cuối đời, lúc về già, khi không còn sức khỏe để tiếp tục làm việc nữa, người ta lại quay về để rồi nhận ra gia đình là quan trọng nhất, lúc đó họ tham lam, cố gắng hưởng thụ chút hạnh phúc cuối đời rồi rời xa trần thế.

Hân Hân òa khóc, chạy tới ôm lấy ba, Dương Tuấn Vũ cúi xuống giang rộng vòng tay để con ôm vào cổ, dỗ dành một lúc mới trao lại con gái vào tay vợ. Thấy cô mím môi hắn đột nhiên cúi xuống hôn lên má, làm gương mặt Vân Tú bỗng chốc đỏ bừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Thằng quỷ này, trước mặt bao người còn làm bậy.

- Huấn luyện viên Vũ, gia đình anh thật hạnh phúc! Tôi thực sự rất hâm mộ.

- Tôi từ nhỏ đã là một đứa trẻ mồ côi, hai người trung niên vừa rồi chính là người đã khổ cực nuôi tôi khôn lớn. Ban đầu tôi không hề thích họ, thậm chí bài xích, nhưng rồi sau một vài sự việc ập tới khiến suy nghĩ tôi hoàn toàn thay đổi. Từ một kẻ học hành bết bát, đã vì người thân mà nỗ lực từng ngày, cuối cùng mới có được ngày hôm nay.

Bảo vệ đất nước vốn là một phạm trù rất hay được nhắc tới, nhưng nó là thứ quá to lớn, quá vĩ mô khiến trong lòng binh sĩ nhiều khi rất mông lung.

Dương Tuấn Vũ nhận ra sự chuyển biến trong tâm tình của mọi người thì âm thầm hài lòng. Con người ta đôi khi rất kỳ lạ, bình thường không nói, nhưng một khi nhận ra được mục tiêu của cuộc đời lại có thể phát huy được sức mạnh vô cùng to lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Như vậy để thấy, thực ra trong cuộc đời mỗi người, gia đình luôn là thứ quan trọng nhất, nếu ngay từ ban đầu mọi người đều coi nó là đích đến, coi nó là mục tiêu tốt đẹp nhất, thì nhất định sẽ nhận được những cảm xúc vô cùng tuyệt vời.

Hơn nữa, sau khi biết sự thật về mấy đứa con trong nhà, họ lại càng cố gắng tranh thủ thời gian rảnh để rèn luyện một số bài tập cơ bản mà Dương Tuấn Vũ hướng dẫn, càng khiến sức khỏe họ tốt lên, thậm chí mấy bệnh kinh niên như đau mỏi gối, đau thắt lưng, tê chân tay của tuổi già lúc trước vừa xuất hiện đã biến mất không thấy.

- Nếu cậu coi gia đình là điều quan trọng nhất thì sớm muộn cậu cũng được trải qua cảm giảm tuyệt vời này.

Lúc đó, với v·ũ k·hí vô cùng thô sơ, kém cỏi, nếu không dựa vào lòng yêu nước, yêu thương gia đình vô tận, không muốn chứng kiến cảnh cha mẹ bị giặc g·iết, vợ con bị t·ra t·ấn tàn nhẫn, họ nhất định phải cầm s·ú·n·g ra trận, đánh lại kẻ địch vốn được trang bị hỏa lực gấp trăm ngàn lần.

Nếu một người lính, ngay cả một cái đích còn không tìm thấy thì chẳng khác gì bèo dạt mây trôi, long đong vô định.

Mọi người càng cười to, cô bé thấy thế cũng vừa cười vừa mếu nhìn đến là đáng yêu.

Dương Tuấn Vũ dường như biết tâm tư của bọn họ, hắn ngả người về phía sau ghế hai mắt dần nhắm lại:

- Mọi người đừng như vậy chứ, con cũng chỉ là đi hướng dẫn người ta thôi mà, có phải đánh giặc hay làm gì nguy hiểm đâu. Nếu có thể tranh thủ, con sẽ về thăm mọi người. Trong thời gian con vắng nhà, những quyết định hệ trọng mọi người cứ theo ý kiến vợ con mà làm.

Nói tới đó, hắn đột nhiên im lặng, cũng không tiếp tục lên tiếng nữa. Những người trong xe không cảm thấy bất mãn, cũng không lên tiếng hỏi thêm, bởi vì bọn họ đang chìm vào trong suy nghĩ riêng của bản thân mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dương Tuấn Vũ nhìn mẹ, lại nhìn mấy đồng chí đứng ở xe đang cười trộm, hắn cười ha hả: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng cuộc vui nào rồi cũng tàn, ngày hắn chuẩn bị lên đường cũng đã tới, cả nhà cố giữ tâm trạng vui vẻ mà đưa hắn lên xe. Nhìn đứa con nhỏ miệng cười mắt đã sưng đỏ, cha mẹ đã không kìm được nước mắt, Vân Tú cũng rưng rưng nhìn hắn nắm chặt tay con, Dương Tuấn Vũ vừa vui vừa bất đắc dĩ.

Nhưng khi họ biết, bảo vệ đất nước chính là bảo vệ cha mẹ, bảo vệ người thân. Nước mất, gia đình mất, cuộc sống dù tốt đẹp cũng vô nghĩa.

- Tôi nghĩ như vậy, vợ tôi nghĩ như vậy, và Thịnh Thế cũng nghĩ như thế. Gia đình đôi khi thực sự mờ nhạt nếu các cậu bỏ quên nó, nhưng rồi, nó cũng là thứ mang lại cho con người ta rất nhiều sức mạnh.

Nhiều người cứ luôn miệng hô vang khẩu hiệu nhưng tới khi chiến đấu sinh tử, đối mặt cường địch mà sợ hãi, rồi không hiểu mình luôn cố gắng vì cái gì thì năng lực chiến đấu sẽ đại giảm, khả năng c·hết trận càng cao.

Dương Tuấn Vũ dành tối đa thời gian trong ngày để có thể cùng cả nhà sum họp, còn việc chuẩn bị máy móc thì từ trước khi tới buổi họp đàm, hắn cơ bản đã sắp xếp xong xuôi, chỉ cần thỉnh thoảng tới nhìn một chút là được.

Chỉ có như vậy, các thay đổi mà hắn định hướng phát triển toàn cầu mới có thể thành công. Khi mọi quốc gia đều chung tư tưởng, thì khi đó, hi vọng chống lại tai họa từ vũ trụ tăng thêm một phần.

Tú Tú, công việc dù quan trọng nhưng có những điều còn quan trọng hơn, nếu mệt mỏi thì cứ nghỉ ngơi một thời gian về nhà, Thịnh Thế hiện giờ về cơ bản đã có thể tự vận động phát triển, em đừng quá hao tổn tâm trí mà ảnh hưởng sức khỏe. Hân Hân, nhớ đi ngủ đúng giờ, ở nhà nghe lời ông bà, mẹ và cô nghe chưa?

Mẹ Lan vừa khóc thấy thế bật cười mắng:

- Gia đình!

Vân Tú trong khoảng thời gian này không cần nói cũng biết cô vô cùng hạnh phúc. Công việc ở Thịnh Thế mặc dù rất bận vì trong giai đoạn chuẩn bị cho buổi lễ ra mắt hai loại robot đời đầu của tập đoàn, nhưng mỗi tối về nhà đều được chồng bù đắp nhiệt tình, khiến thần thái cô luôn kiều diễm, càng lúc càng trẻ ra làm người ngoài không ai có thể nghĩ cô là người phụ nữ đã gần 40.

Nhậ ra điều này, mấy chiến sĩ ngồi trong xe đều nhớ đến những gương mặt vốn từng rất đỗi quen thuộc đang hiện ra trong đầu, rồi bọn họ đột nhiên nhận ra cha mẹ từ khi nào đã già đi rất nhiều? Tất cả đều hốt hoảng, lập tức quyết định lần được nghỉ phép tiếp theo nhất định sẽ tranh thủ về nhà thăm người thân.

Đối với việc tuổi xuân của Vân Tú kéo dài như vậy, Dương Tuấn Vũ phần nào hiểu rõ, tất cả đều là do tác dụng của tu luyện và những tinh chất thảo mộc do Flora thường xuyên gửi về cho cô.

Tầm quan trọng của gia đình và nhiệt huyết thời chiến theo hòa bình mà lắng dần xuống, tới thế hệ trẻ hiện nay hoàn toàn không hiểu rõ, cuối cùng chạy theo những lối sống phù phiếm mà sa đọa.

Dương Tuấn Vũ đối với sự thay đổi của cả nhà đương nhiên rất vui mừng, hắn còn tự tay điêu khắc cho mỗi người một chiếc vòng ngọc, vừa dùng làm vật trang sức tinh xảo đẹp đẽ, vừa lợi dụng năng lượng thấm thoát ra của chúng để cải thiện thể chất mọi người.

Trong một tháng này, Dương Tuấn Vũ tham lam tận hưởng cảm giác đầm ấm của gia đình, Hân Hân không lúc nào không cười tươi vui vẻ, còn thường xuyên mang theo bài kiểm tra đạt điểm số cao ra khoe khiến cả nhà khen ngợi không ngớt.

Mỗi người đều cố gắng, đất nước mới hùng mạnh, hùng mạnh rồi mới đạt được quyền làm chủ, các quyết sách đưa ra mới khiến các hội nghị thượng đỉnh, các tổ chức hàng đầu thế giới phải lắng nghe, thậm chí ngả về phía mình.

- Con người thật ra rất kỳ lạ. Sinh ra nằm trong vòng tay của cha mẹ, được hưởng hơi ấm của của tỉnh cảm gia đình dù ít dù nhiều. Sau đó càng lớn lên, chúng ta càng muốn rời khỏi tổ ấm đó, đi ra bên ngoài chinh phục những mục tiêu của riêng mình, còn gia đình rất ít khi coi nó là thứ quan trọng cần giành nhiều thời gian chăm sóc.

Cuộc họp bí mật kết thúc với lời hứa hẹn của Bộ trưởng Lê Quân, và không để hắn đợi lâu, trên đường trở về nhà, ông đã gọi thông báo phía trên đã lập tức phê duyệt, đồng thời hỏi hắn khi nào có thể bắt đầu.

Mấy chiến sĩ trẻ nghe thấy vậy thì trầm ngâm, có người còn nghĩ với tư cách là huấn luyện viên hắn nên nói mấy lời như: Coi tổ quốc là số một mới đúng chứ.

Vậy thì tại sao không ngay từ bây giờ, bọn họ không đặt mục tiêu quan trọng nhất của mình là gia đình?

Dương Tuấn Vũ cười cười, chiếc xe lăn bánh đã được một lúc, tâm trạng hắn cũng khá hơn nhiều:

- Cứ mỗi khi mệt mỏi, nghĩ tới nụ cười của mẹ, gương mặt ngày càng già đi của cha, tôi lại cảm thấy sinh lực dồi dào. Tôi muốn bảo vệ gia đình, cho nên đã luôn nỗ lực tập luyện không ngừng nghỉ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 241: Nguồn Gốc Sức Mạnh

- Cha thiên vị mẹ, không hôn con lại hôn mẹ. Cha thật xấu!

Ngược lại, đất nước còn, gia đình còn, dù hi sinh cũng cảm thấy xứng đáng. Đây chính là nhận thức của các bậc cha chú khi liều mình chiến đấu trong cuộc trường kỳ kháng chiến giành lại chủ quyền và độc lập dân tộc.

Tại sao nhiều tỉ phú, nhiều người chức cao vọng trọng, họ đều rất yêu thương cha mẹ, vợ con mình? Bởi vì khi họ chinh phục được những đỉnh cao của cuộc đời, họ mới nhận ra thứ quan trọng nhất không phải tiền bạc, danh vọng mà chính là những người luôn ở bên họ, nhưng bất cứ lúc nào cũng họ cũng có thể rời xa mình vĩnh viễn. Họ nhận ra và thực sự cố gắng trân trọng.

Dương Tuấn Vũ trầm ngâm, quyết định chọn thời gian 1 tháng tới vừa đủ để chăm lo gia đình và chuẩn bị các máy móc cần thiết cho đợt tập huấn kéo dài 2 năm, vừa để Bộ trưởng có thời gian thông báo tới các quân khu cho họ kịp thời chuẩn bị, nơi này chuẩn bị xong trước, hắn và Doãn tướng quân sẽ ưu tiên tới đó giảng dạy trước.

Mà không chỉ vợ hắn, cha mẹ mặc dù luôn nói đã già, nhưng nhìn thế nào vẫn thấy họ chỉ mới ngoài 40, nếp nhăn trên gương mặt thực sự rất ít, chỉ có điểm lại phần cuối đuôi mắt mà thôi.

Người bình thường đã thế, các chiến sĩ cũng không rõ động lực chiến đấu thì càng vô cùng nguy hiểm. Đây, thực sự là một chuyện vô cùng đau buồn, đáng báo động, cần lập tức được đả thông, và lần đào tạo toàn quân này, hắn muốn thức tỉnh suy nghĩ đó trong đầu bọn họ.

- Vợ con đẹp thế đương nhiên phải lưu luyến hôn thêm một cái. Haha. Mọi người vào nhà đi, con đi một thời gian nữa sẽ về.

Đồng chí ngồi bên cạnh ghế lại nhìn hắn hâm mộ nói.

- Thực ra, bảo vệ đất nước là một phạm trù lớn hơn mà thôi. Trong đất nước, có rất rất nhiều gia đình, trong đó có gia đình tôi. Muốn họ được sống thoải mái, sống an toàn, bảo chỉ nhăm nhăm bảo vệ họ là chưa đủ, tôi nảy sinh ý định bảo vệ nhiều gia đình hơn, cuối cùng là bảo vệ cả đất nước.

Sức mạnh bản thân mạnh mẽ thôi chưa đủ, phải là sức mạnh căn cứ, sức mạnh đất nước, sức mạnh liên hợp quốc, sức mạnh toàn thể nhân loại mới làm lên được thành công.

Thân hình hắn nhanh chóng bước lên xe, mọi người vì màn vừa rồi mà tâm tình thoải mái hơn rất nhiều, chỉ có mỗi cô bé trong vòng tay Vân Tú là bĩu môi:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Nguồn Gốc Sức Mạnh