Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 41: Hắc Huyết

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Hắc Huyết


" Lúc nãy đã giới thiệu, tiểu bối là Lâm Minh Dương Lâm gia lão tổ "

" Tiền bối, Lãm Quân hắn giống như..."

Hắn ngay cả tự mình đều bán ra ngoài, nhị giai Luyện Đan Sư cũng rất quý giá, chỉ là hắn cũng không biết thân phận này có lọt nổi vào mắt tiền bối không.

" Ta còn cần ngươi làm một việc. Chờ ngươi làm xong ta liền cứu hắn "

Lúc đi đánh c·ướp phường thị, cho dù nàng không quan tâm đến Linh Thạch nhưng nó xuất hiện trước mắt thì tất nhiên phải lấy thôi. Dù không thống kê qua nhưng ít cũng có mấy vạn trung phẩm Linh Thạch.

Trong lòng nghĩ vậy, còn bên ngoài nàng cười nhạt nhìn Lâm Minh Dương nói.

Lâm Minh Dương đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật, hắn đã móc hết tất cả vốn liếng, một ngàn trung phẩm Linh Thạch đổi ra chính là mười vạn hạ phẩm Linh Thạch, giá trị to lớn,về mặt lý thuyết đủ để mua ba viên Trúc Cơ đan.

Thấy Lâm Lãm Quân đã bị hai tên yểu điệu thị nữ nhấc đi, hắn liền vội vàng đuổi theo, đi lên lầu.

Lâm Minh Dương cùng Lâm Lãm Quân cảm thấy áp lực cực lớn, không gian trong phòng như đông cứng lại. Đáng sợ nhất là Thi Vương, nhìn chằm chằm cứ như muốn ăn bọn hắn.

(*゚ー゚)

" Xin hỏi tiền bối, chuyện này...."

Lâm Minh Dương thấy vậy cũng nhanh chân bước vào, sau đó lễ phép đem cửa đóng lại.

Hắn thân phận đầy đủ nhưng giá cũng quá đắt, cần tu luyện về tộc địa là được rồi, không cần thiết ở đây.

...

" Tiền bối, chỉ cần ngài tiện tay cứu mạng Lãm Quân. Sau này chỉ cần tiền bối cần, Lâm gia sẽ nghe theo lệnh ngài "

" Nói thứ đồ gì, những thứ này ta cũng nhìn ra được. Còn cần ngươi nói nhảm sao "

Lâm Minh Dương nghe vậy vui mừng, nhìn lại thì thấy đứng phía sau Tử Nguyệt yêu dị thanh niên giơ lên một ngón tay.

Nói thật chút Linh Thạch này nàng không để vào mắt, đánh c·ướp mấy chục tòa phường thị tài phú sẽ ít sao.

" Thi Vương ra tay sao ? Lúc nào ?" Tử Nguyệt nghĩ thầm.

Làm cho nàng chú ý là thân phận nhị giai Luyện Đan sư của hắn.

Nói xong hắn liền dùng Linh Thức cẩn thận từng li từng tí quan sát Bạch Thần Vũ.

" Khụ khụ... phụt " Lâm Lãm Quân cả người bị đè nén đến ho ra máu, tứ chi mềm nhũn xuống ghế. Sắc mặt ngày càng tài nhợt, trên người hiện lên li ti hắc vụ.

Lâm Minh Dương rất nhanh cũng nhận ra vấn đề, vội vàng hỏi.

" Ngươi nhìn ra thứ gì không ? " Tử Nguyệt thấy hắn chăm chú nhìn thiếu gia, liền dò hỏi.

Hắc vụ từ trong người Lâm Lãm Quân chui ra, bay về ngón tay của Thi Vương hình thành một viên bi nhỏ. Viên bi xoay vòng vòng một hồi liền tiêu tan.

" Nàng chỉ cần để Luyện Đan Sư tự mình đến tìm hiểu không phải là được rồi sao "

Nhìn Thi Vương thái độ làm hắn nghẹn cứng họng. Không khí trước cửa trở nên lúng túng, tất nhiên người lúng túng chỉ có Lâm Minh Dương mà thôi.

"Làm sao để thiếu gia tỉnh lại " đối với vấn đề này Tử Nguyệt bất lực. Chỉ có thể cho hắn phục dụng đủ loại đan dược, hi vọng hắn tỉnh lại thôi.

" Cứ như ký sinh trùng, lâu lâu lại ăn một chút linh hồn lực... "

Lâm Minh Dương nhíu mày, híp mắt suy tư.

" Tiền bối từ từ, ta thử dùng Linh Thức xem sao "

" Im miệng, đừng hỏi nhiều. Theo ta lên lầu " Tử Nguyệt lại cắt đứt lời nói của hắn, nàng quát nhẹ một tiếng liền bước ra ngoài.

Tử Nguyệt thấy vậy liền tạm thời cứu hắn một mạng.

" Vù vù ..ô ô "

" Ngươi có thể vào được rồi "

Chỉ có thể đứng đó chờ chốc lát, thế nhưng Thi Vương hai mắt vô cảm cứ nhìn chằm chằm làm hắn chịu không nổi, hắn liền thử nghiệm nói chuyện với vị tiền bối này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Một giọt máu đen sao, thật kinh khủng tính chất âm hàn. Linh hồn thiếu niên này chịu nổi sao ?"

Nàng ánh mắt lạnh nhạt nhìn xem hai người, Thi Vương như nhận được chỉ thị cũng đi theo liếc nhìn.

" Ta tại sao phải cứu hắn ? Cùng ta có liên quan gì, tự làm tự chịu mà thôi "

" Ở đây ta còn có một ngàn trung phẩm Linh Thạch, hiện tại xin hiếu kính cho tiền bối "

Lâm Minh Dương lại gần liền nhìn rõ ràng, trên giường nằm một vị anh tuấn thiếu niên, tuổi trông không lớn, nhiều lắm mười bốn mười lăm tuổi.

Nàng nói làm Lâm Minh Dương nghẹn lời, vội vàng đưa ra giải pháp.

Nghe nàng hỏi như vậy mới làm Lâm Minh Dương chú ý đến vị thiếu niên này có chút không đúng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Cộc "

Lâm Minh Dương giật mình có chút hiếu kỳ, tu sĩ thực lực đáng sợ như vậy chuyện gì mà không giải quyết được, còn cần nhờ đến hắn.

" Thiếu gia bị như vậy nên chữa thế nào? dùng đan dược gì ? dùng thế nào ?"

Dù từng đến qua Thái Vũ Lâu, thế nhưng Chữ Thiên ba phòng đầu đúng là chưa từng ở qua.

Nhìn thấy Tử Nguyệt đã rời đi, liền vội vàng kéo Lâm Lãm Quân đi theo. Nhưng vừa bước ra khỏi cửa hắn lại thấy không ổn, chỉ có thế gọi lại thị nữ đưa Lâm Lãm Quân đi tìm một căn phòng nghỉ ngơi tạm.

Lâm Minh Dương cung kính chắp hai tay, lễ nghi rất đầy đủ. Nhưng đáp trả lại là Thi Vương vô b·iểu t·ình sắc mặt, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm hắn.

" Có chút quen quen, nhưng lại không nhớ ra được..."

Thi Vương đem cửa mở ra, không nhìn Lâm Minh Dương tự mình đi vào.

Chỉ liếc một chút không dám nhìn nhiều. Hắn lại đi sau lưng Thi Vương, đi theo đến chỗ giường ngủ.

Lâm Minh Dương thấy vậy biến sắc, vội vàng đút hắn một viên đan dược.

"...." (*゚ー゚)

...

"....."

Thi Vương: " Ở đâu ra con ruồi, kêu ong ong cái gì. Coi chừng ta ăn ngươi " (;¬_¬)

Lâm Minh Dương liên tục quát sát mười mấy phút. Sắc mặt hơi tái lại tinh thần tiêu hao quá mức, nhưng hắn đúng là nhìn ra được không ít thứ.

Hắn liếc nhìn căn phòng, đúng là trang trí đủ xinh đẹp xa hoa.

" Tạm thời đừng để hắn c·hết"

Trong lòng nghĩ thế nhưng bề ngoài vẫn là vẻ mặt không quan tâm, đưa tay cầm lên chén trà trên bàn, nhấp nhẹ một ngụm.

Lâm Minh Dương như đã chuẩn bị trước, đem lợi ích đưa ra hi vọng Tử Nguyệt sẽ xem ở thành ý của bọn họ mà cứu Lâm Lãm Quân.

Dùng bí thuật nhìn loạn làm gì, cũng quá ngu chứ. Chuyện không liên quan đến mình cũng đừng xen vào, lo chuyện bao đồng có hậu quả gì thì tự làm tự chịu, nàng không rảnh quản.

Chương 41: Hắc Huyết

Nhưng trên người hắn Âm sát chi khí cũng không có bị hút hết, Thi Vương làm theo mệnh lệnh chỉ hút một nửa, tạm thời để hắn sống.

Tử Nguyệt nhận lấy nhẫn trữ vật, tùy ý liếc xem trong nhẫn Linh Thạch.

" Ta còn là nhị giai Luyện Đan Sư, tiền bối muốn dùng ta thế nào cũng được "

Hắn ám chỉ Lâm gia sẽ thành thế lực phụ thuộc của Tử Nguyệt. Đối với hai bên đều có chỗ tốt Lâm gia sẽ có chỗ dựa vững chắc, Tử Nguyệt cũng sẽ có Lâm gia hiệu trung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"....."

" Tiền bối.... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tử Nguyệt đứng một bên nghe hắn nói làm nàng sắc mặt hơi giật giật, mở miệng liền quát.

" Xin hỏi tiền bối tôn tính đại danh "

" Ta..."

Tử Nguyệt biết hắn muốn nói gì, nàng liền cắt đứt lời của hắn.

Hắc vụ bị hút ra Lâm Lãm Quân sắc mặt lập tức tốt lại, trở nên hơi hơi hồng nhuận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng hắn lo lắng tiền bối chưa chắc sẽ cần Lâm gia hiệu trung, có khi chỉ là hắn tự cho là đúng thôi.

" Khí tức rất kỳ quái, có chút âm hàn. Giống như bị nhiễm Âm sát chi khí, nhưng lại có chút không giống...."

"....."

Trong lúc Lâm Minh Dương đang lúng túng, như âm thanh cứu mạng từ trong phòng vang ra, làm không khí lúng túng bị hóa giải.

Lâm Minh Dương tặng chút Linh Thạch này còn không đủ nàng nhét kẽ răng.

Lâm Minh Dương bị quát làm cho bối rối.

" Ừm ? Thứ đồ gì. Vậy mà lại gặm nhắm linh hồn..."

Nàng nghe " Luyện Đan Sư " liền nghĩ đến một vấn đề.

Tử Nguyệt nghĩ thông suốt mới tiếp nhận hắn tặng Linh Thạch.

Lại hơi cảm nhận một chút thì thấy vị thiếu niên này tu vi không kém, có tu vi Luyện khí tầng sáu. Ở tuổi này mà tu vi cao như vậy, hoàn toàn có thể xem như thiên tài.

" Chuyện chuyên nghiệp thì để cho người chuyên nghiệp đến làm "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Hắc Huyết