Vạn Bảo Tiên Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Quỳ Xuống Xin Lỗi
" Chỉ vậy thôi sao ???" ⊙﹏⊙
Bên cạnh nàng Thi Vương chuyên dùng nó để đánh nhau mà, nhìn nhiều thấy nhiều liền quen thuộc.
" Không biết hai vị tìm ta là có chuyện gì ?"
Truyền xong thông tin, cất đi lệnh bài. Nàng kéo một chút trên ngươi y phục, một quang mang nhẹ nhàng bao phủ toàn thân. Đây là một kiện Linh Y, nàng tìm thấy nó trong nhẫn trữ vật của Lâm Minh Tuyết.
" (゚Д゚?))" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Tóm lại là ngươi nhìn bậy, sau đó biết ta ở Thái Vũ Lâu liền chạy lại đây xin lỗi..."
" Cùng ta có quen biết gì hay sao mà đến bái phỏng ?"
" Người bị Lãm Quân nhìn lén không phải ngài mà là vị tiền bối đứng phía sau "
Lâm Minh Dương nói xong liền khom người lại chắp tay xin lỗi, cực kỳ cung kính.
Thiếu nữ mỹ lệ xinh đẹp, đôi mắt phượng nổi bật, đôi môi đỏ hồng ướt át làm người ta muốn cắn một cái. Y phục ẩn ẩn hiện ra linh khí nhìn liền thấy bất phàm.
Nếu thực sự chỉ có vậy nàng liền sẽ cho hai người này danh hiệu thiểu năng, có bệnh.
" Tiểu bối Lâm Lãm Quân gan to bằng trời, dám mạo phạm nhìn lén, xin tiền bối tha tội "
" Vâng tiền bối, ta hiện tại liền sắp xếp"
" Một tên trầm ổn t·ang t·hương thanh niên, một tên sắp c·hết trung niên đại thúc."
" Nhìn lén ? nhìn lén ai ? "
Tử Nguyệt g·iết chóc dù không nhiều, nhưng nàng là người ra lệnh hủy diệt mấy chục tòa phường thị, làm mấy vạn tu sĩ c·hết không có chỗ chôn.
Bởi vậy có thể thấy Lâm Minh Tuyết chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, mà có thể nắm giữ cấp bậc này Linh Y đúng là rất kỳ quái.
Ánh mắt tinh hồng vặn vẹo, làn da trắng bệch tái nhợt không có sức sống. Y phục không có kỳ quái như Lâm Lãm Quân nói, hắn toàn thân hắc y, hai chân để trần.
" Là chúng ta sai lầm, sao dám đến báo thù. Cho chúng ta thêm mười cái lá gan cũng không dám. "
Nàng không biết chuyện này, Thi Vương cũng đâu có đến tìm bọn họ hỏi tội. Vậy mà tự mình chạy đến đây quỳ xuống xin tha, không phải có bệnh thì là cái gì nữa.
Trong phòng có một chiếc bàn, bốn chiếc ghế. Trên bàn đặt một bình trà bốc lên khói nghi ngút lan tỏa một mùi hương thơm ngát, có thêm một ít kỳ lạ bánh kẹo, tất nhiên là có một mâm Linh quả.
Tử Nguyệt khó hiểu suy nghĩ, thử nhớ lại xem có quan hệ nào không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tử Nguyệt xoay đầu nhìn ra phía sau, Thi Vương cũng đưa ánh mắt nhìn nàng.
Dưới lầu Lâm Minh Dương cùng Lâm Lãm Quân đã được chưởng quỹ Chu Quý sắp xếp một phòng riêng.
Nghe Tử Nguyệt hỏi, hai người mới đem ánh mắt rời khỏi Thi Vương. Cả hai trao đổi ánh mắt chốc lát, Lâm Minh Dương liền lên tiếng nói trước.
Tử Nguyệt tất nhiên cũng không quan tâm xuất xứ của nó, có thì dùng thôi.
" Đủ rồi, im miệng "
" Ta lúc đó không biết là bị ma xui quỷ khiến vẫn là thế nào, mà dám dùng bí pháp nhìn loạn"
" Bịch"
Hơi cảm ứng liền nhận được thông tin " Tiền bối, có hai vị Lâm gia lão tổ đến đây, bọn họ hi vọng được gặp mặt ngài "
'......'
" Thái Vũ phường thị... " Nàng lẩm bẩm hồi lâu.
Ánh mắt nhìn ra đằng sau thiếu nữ, hắn liền thấy được trong lời Lâm Lãm Quân yêu dị nam tử.
Tử Nguyệt lạnh nhạt hỏi. Nàng sớm nhận định đối phương là đến báo thù, chỉ là không gấp gáp ra tay mà thôi.
...
Nàng khí thế rất đáng sợ mang theo đôi chút sát khí, chỉ vừa đi vào liền làm hai người trong phòng cảm thấy áp lực nặng nề.
" Lâm Minh Dương, gặp qua hai vị tiền bối"
Chỉ là Lâm Lãm Quân bị trọng thương, nói năng có chút không tốt.
Chương 40: Quỳ Xuống Xin Lỗi
" Lâm gia ?"
" Khục khục, ặc "
" Sắp xếp một gian phòng đi, ta sẽ đến gặp bọn họ " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bước vào có hai người, thiếu nữ cùng thanh niên.
Vả lại hắn chỉ cần khôi phục, liền có thể bảo vệ Lâm gia an toàn hơn trăm năm. So với gia tộc an toàn, chuyện hắn quỳ xuống dập đầu chỉ tính là chuyện nhỏ.
Nàng gần đây học tập đủ loại tri thức cũng biết cấp bậc phân chia của pháp khí lần lượt là: Pháp Khí, Địa Cấp Linh Khí, Thiên Cấp Linh Khí, Pháp Bảo, Linh Bảo, Tiên Khí.
Tử Nguyệt nói mời một tiếng liền dẫn đầu ngồi xuống, Thi Vương không có ngồi mà đứng sau nàng như một hộ vệ trung thành .
" Mạo phạm ta lúc nào ?"
" Lần này tới xin tiền bối tha tội, cũng xin tha cho cháu ta Lâm Lãm Quân một mạng ? "
Hóa ra là một chiếc màu đen lệnh bài, phía trên có một chữ " Thiên " có người thông qua lệnh bài truyền tin tức cho nàng.
Lâm Minh Dương nghe thế liền bị dọa sợ ánh nhìn về phía Thi Vương, vội vàng nói.
Tử Nguyệt đầy đầu chấm hỏi, đưa tay ra bảo bọn hắn câm mồm. Nàng nhìn chằm chằm bọn hắn, không hiểu chuyện gì xảy ra chỉ có thể dò hỏi thử xem.
Nghĩ mãi cuối cùng cũng ra một người có liên quan, nàng cười cười hướng lệnh bài truyền lại tin tức.
Linh Y chủ yếu chức năng là phòng ngự, bộ Linh Y này có thể không nhìn công kích của Hạ Phẩm Địa Cấp Linh khí trở xuống. Ngoài ra có thể không nhiễm bụi trần, tránh tà khu độc. Giá trị cực cao có thể sánh ngang Thiên Giai Linh Khí.
" Hai vị ngồi đi"
" Các ngươi không phải đến báo thù sao ?"
Thấy hai người đã đi đến trước bàn, Lâm Minh Dương cùng Lâm Lãm Quân liền vội vàng đứng lên hướng Tử Nguyệt cùng Thi Vương chào hỏi.
" Không phải vị này " Lâm Minh Dương thầm nghĩ. Lãm Quân nói qua, người hắn nhìn thấy là một vị yêu dị nam tử, làn da trắng bệch, y phục kỳ quái.
Lâm Lãm Quân cũng chen vào nói vài câu, có lẽ quá kích động làm hắn ho sặc sụa, trên người bay ra li ti hắc khí.
" Tha mạng ?"
Hắn không thấy có cái gì nhục nhã, theo dự đoán của Lâm Minh Dương đối phương so Tử Phủ Thượng Nhân còn đáng sợ hơn. Hắn một cái nho nhỏ Trúc Cơ, chọc đến kinh khủng như vậy đại năng, không bị một bàn tay đập c·hết đã là đại ân đại đức.
" Ừm ?"
Ý niệm có cảm ứng, là trong nhẫn trữ vật có thứ gì đó phát tán ra ba động.
" À không, không chỉ có vậy " Lâm Minh Dương vội chen lời.
Cả hai ngồi đó lo lắng bồn chồn, sợ lát nữa sẽ bị một cái tát chụp c·hết.
Vô nghĩa, hắn là thiểu năng trí tuệ hỏi không được. Tử Nguyệt vuốt vuốt trán, vẻ mặt kỳ quái quay sang nhìn hai người.
Nàng đem chăn đắp kỹ cho thiếu gia, lại chuẩn bị chốc lát liền mang theo Thi Vương đi xuống.
" Vẫn không được "
Không đợi nàng kịp suy nghĩ thêm, Lâm Lãm Quân theo sau nhận lỗi. Hắn so Lâm Minh Dương ác hơn, tại chỗ quỳ xuống dập đầu.
" Hả ? Ta g·iết gia tộc ngươi tu sĩ Trúc Cơ, ngươi còn đến nói xin lỗi ?" Tử Nguyệt mặt cứng ngắc thầm nghĩ.
" Ừm? Âm sát chi khí ?" Tử Nguyệt liếc mắt liền nhận ra hắc khí đó là cái gì.
Cả hai nhìn chằm chằm Thi Vương, không hiểu tại sao hắn không ngồi xuống, đối với bọn họ Thi Vương so với Tử Nguyệt đáng sợ hơn nhiều.
" Lâm Lãm Quân... khục..gặp qua hai vị... khụ tiền bối "
" Đúng đúng"
" Người là ta g·iết, có lẽ là đến trả thù cũng nên "
Lâm Minh Dương nhìn thấy đứng bên ngoài hai tên thị nữ mở cửa ra, lập tức liền có người bước vào.
Tự tay nắm giữ sống c·hết của nhiều tu sĩ như vậy làm nàng tâm thái xảy ra chuyển biến nghiêng trời lệch đất, khí thế theo đó thay đổi rất nhiều. Người thường bị nàng liếc một cái có lẽ sẽ sợ đến đứng như trời trồng, không dám động đậy.
" Tiểu bối đại diện Lâm gia đến đây xin tiền bối thứ tội, xin lượng thứ tha cho tội mạo phạm "
Tử Nguyệt ánh mắt tùy ý liếc qua, lặng lẽ đánh giá hai người.
Tử Nguyệt nhìn thiếu gia bình ổn ngủ say không có chút dấu hiệu nào sẽ tỉnh, làm nàng thấy sầu não cực kỳ.
" Cạch "
" Họ Lâm ? Thiên Lâm phường thị bị trúng kế nữ tu sĩ sao." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"....." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.