Uổng Công Tính Kế
Sói Xám Mọc Cánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21
Sở Hạo Nhiên tràn đầy thâm tình dịu dàng cườimộttiếng, sửa lại lời nàng: "Nơi này chỉ có thiếng thở than, sao lại có tiếng cười chứ,cônương ngốc nghếch."
Trong Vạn Thiên đường, Sở Thượng Thư mới vừanóira, quốc sư đại nhân trẻ tuổi liền lạnh lùng cự tuyệt.
Xử lý xong Lục hoàng tử điện hạ ngây thơ, Tần Tang trở lại điện Thiên Mật.
PS: gần đây gõ JJ lợi hại, cócônương viết bình dàikhôngnhận được hồiâmsao? Nếu có mặtthìnhắn lạimộtcâu đưa nó lêntrên, tasẽtrả lời lại.
Lam Phượng Hoàng: cầu phúc cho bạn họ Sở, đừng để bạn Quốc sư đánh thành đầu heo, mô phật, amen!!!
Thái hậu Đoan Mậtđangtựatrêngiường mỹ nhân, ngắm bụi cây Thiên tầng Đồ mi (
"Tiểu sinh Hạo Nhiên, " Sở công tử si ngốc đọc lời kịch trong tiểu thuyết, "khôngbiết giai nhân ở chỗ này, đường đột rồi."
Edit: Lam Phượng Hoàng
"Ừ, ai gia tin ngươi. Hôm nay chúng ta chỉ thiếu bốn lệnh bài Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, là có thể trở lại thánh địa...... Tần Tang, cha mẹ ngươi cũng chôn thân nơi đó,đãnhiều năm, ngươiđãtrưởng thành, nhất định ngươi cũng rất muốn trở về thắp nén hương cho bọn họ?"
Kỷ Tiểu Ly nghe được hoang mangkhôngngừng. Trong trăm họ có cái họ "Tiểu Thanh" sao? Đường đột...... có ngọtkhông? (
Sở Hạo Nhiên giận dữ nhìn Quốc sư đại nhânmộtcái, "soạt"mộttiếng mở bung quạt giấy, sãi bước ngẩng đầuđira ngoài.
Sở Thượng Thư trương nét mặt già nua đau khổ cầu khẩn: "...... Ngay cả người phục vụ bên cạnh khuyển tử cũng chỉ có thể là gã sai vặt, chắc rằng hương khói Sở giasẽđứt đoạn, Quốc sư đại nhânkhôngthể thấy c·h·ế·t màkhôngcứu!"
"Phía Quốc sư, trước mắt nên làm thế nào?"
Sở công tử phóng khoánganhtuấn bịmộtlần lạimộtlần máu chảy đầm đìa đả kích, cả ngày u buồn đóng cửakhôngra khỏi phòng, chỉ có thể ở nhà đọc tiểu thuyết (thoại bản: tiểu tuyết Bạch thoại), sáng tác thơ giải oán.
** (đọc tại Nhiều Truyện.com)
lễ cúng bái thần linh
Sở Thượng Thư tức giận vỗ bàn: "nóihưunóivượn gì chứ! Cút ra ngoài cho ta!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Thượng Thư vì thế mà khổ nãokhôngthôi.
)hắnkhôngdám tin, chần chờ, chậm rãi xoay người nhìn lại —— hai gò má thiếu nữnhỏmặc quần lụa mỏng vàng nhạt ửng hồng, mặt như Phù Dung, vòng eo thướt tha, như liễu trong gió, nàng đứng giữa bụi hoa, thẳng lưng mà đứng,mộtđôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm mình, ánh mắt thiếu nữ chớmyêu, quả thực khiếnhắnnhư mộng như mê......
LPH: bạn này lậm tiểu thuyết rồi, hắc hắc
Nay Sở Hạo Nhiênđãbình an trưởng thành, hơn nữa dáng dấpthậtanhtuấn lỗi lạc, phóng khoáng phi phàm. Sở Thượng Thư nhớ lời dặn của lão quốc sư, từnhỏliền quyết định hônsựchohắn, từ khihắntám tuổi đến mười tám tuổi, tổng cộngđãsắp xếp chohắnmười hônsự, đối phương từ tiểu thư nhà giàu danh gia vọng tộc ở kinh thành đến congáirượu có bát tự cứng rắn ở nông thôn xa xôi, đềukhôngngoại lệ là mới vừa đính hôn liền sinh bệnh nặng hoặc bất ngờ chếtđi.
Nghĩ rằng từnhỏhắnmuốn gió có gió, muốn mưa có mưa, con trai độc nhất của phủ Thượng Thư, dáng dấp lại phóng hoánganhtuấn, làmộtnhân tài, chính là có cuộc sống oanh oanh liệt liệt, là vai nam chính chếtđisống lại sống lại chếtđi, nhưng mà...... Nhưng màhắnchưa từng có nữ tửhắnyêu! Những nữ tử congáicưng xinh đẹp, đángyêu, dịu dàng nhã nhặn lịchsự, hoạt bát đángyêu, dịu dàng hào phóng,...... Ngay thời khắchắnyêucác nàng, các nàng liền, c·h·ế·t,đi!khôngcó nữ chủ sao có thể trình diễn tìnhyêu? Sở công tử hết sức đau thương.
Quốc sư Đại Dạ làmộttồn tại siêu nhiên, ở thế giới mà thiên thần thượng cổ đềuđãlà truyền thuyết xa xôi này, Quốc sư đại nhân chính là thần của ngàn vạn con dân. Nhiều lần đảm nhiệm chức Quốc sư nắm giữ Lệnh bài Huyền Vũ, bảo hộ chính là thiên hạ của Đại Dạ, cho nên có lúc ngay cả hoàng quyền cũngkhôngthể hoàn toàn khống chế quốc sư. Kể từ khi Trần Ngộ Bạch kế nhiệm Quốc sư tới nay, trừ Tế Tự (
) cầu chúc cần thiết, Quốc sư đại nhân lạnh như tiên gián trần - ngay cả lâm triều mỗi ngày cũngkhônglộ diện, có lúc hoàng đế gặphiệntượng thiên văn khó hiểu, lại ngay lúc Quốc sư đại nhânkhôngmuốn ra khỏi cửa, hoàng đế còn phải tự mình chạy tới phủ Quốc sư để hỏi.
Giọng bà dịu dàng thân thiết, Tần Tangkhôngchút nào dám khinh thường, cúi đầunhẹgiọngnói: "Lý Vi Nhiên cầm Lệnh bài Kỳ Lân trong tay, lại là minh chủ võ lâm, nô tỳ vớihắnchỉ là hư tình giả ý, bất quá là vì muốn mượnhắn, kính xin Thái hậu nương nương minh giám!"
thậtvất vả, hôm nay Sở Hạo Nhiên tròn mười tám tuổi! Nhưng lão quốc sưđãquy tiên nhiều năm, Quốc sư đại nhân mới nhậm chức lại cao ngạo khó gặp, ngay cả Sở Thượng Thư đưa lễ tặng người cũngkhôngsờ tới, cuối cùng bây giờ hết cách, khóc quỳ cầu xin hoàng đế, Trần Ngộ Bạch mới miễn cưỡng đồng ý gặphắnmộtlần.
Ngôn từ quá văn vẻ, Kỷ Tiểu Ly bên này còn chưa phản ứng kịp, lạiđãlàm mấy cây cối thành tinh vây xemkhôngnhịn được rung động cất tiếng cười to "A ha ha ha ha ha ha ha ha".
Cảnh sắc trong vườn hoa động lòng người, cây xanh biếc tỏa bóng râm, hoa tươi khắp chốn, dáng vẻ Sở Hạo Nhiên đau thương vì số mạng thê thảm của mìnhđivề phíamộtbụi cây thược dược,đangđau buồng bước tới, chợt cách đókhôngxa cómộtgiọngnóitrong trẻo của nữ hài tử vang lên: "Này? Ngươi là ai? Sao lại ở nơi này?"
Thấy đôi mắt đẹp của giai nhân thâm tình ngắm nhìn mình, Sở Hạo Nhiênkhôngnhịn được v**t v* khuôn mặtanhtuấn của mình, "soạt"mộtcái mở bung quạt giấy, thoải mái hào phóng phe phẩy, dịu dàng hỏi: "khôngbiết phương danh củacônương, có thể chỉ giáo cho tại hạ haykhông?"
"Ta theo cha ta tới thăm Quốc sư đại nhân,khôngngờ vô tình gặp được giai nhân, cuộc đời phù du, hữu duyên gặp nhau,thậtlà may mắn." Sở công tử tình sâu tha thiết nhìn thiếu nữnhỏsống sờ sờ —— nàng còn sống! Trái tim củahắnnhảy loạn như con nainhỏ,đãyêungười trước mắt: "cônương trong sáng dễ thương như ngọc tuyết, đángyêuđộng lòng người, trong cả vườn hoa tươi này càng làm lòng tại hạ say."
Tác giả có lời muốnnói: phiên ngoại của Sở công tử tađãnghĩ xong: nếu ngươi còn sống, chính là trời trong.
Tần Tang thấp giọng đápmộttiếng "Dạ", "Xin nghe Thái hậu nương nương dặn dò."
Sở công tử cười ngạo nghễ, quạt giấy hăng say lay động: "Ta tên là Sở Hạo Nhiên, cha ta là Hộ bộ thượng thư, ta là con trai độc nhất trong nhà."hắnvừanói, thử dò xét phóng khoáng đến gần thêm hai bước. Thấy Tiểu Ly bình yên vôsự, lạikhônglui về phía sau ngẩng mặt ngã đập đầu vô cục đá mà c·h·ế·t, cũngkhôngcó trời trong xanh xuấthiệnmộttia sét giáng gãy nhánh cây đánh c·h·ế·t nàng, Sở Hạo Nhiên vui mừng khôn xiết lại đến gần thêm hai bước.
Ngay cả nha đầu trong viện Sở Hạo Nhiên, cho dùhắnkéo taymộtchút hay chỉnóithêm với các nàng vài lời, liền có thể khắc người ta lập tức c·h·ế·t yểu tại chỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lau trắng ngàn tầng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong điện an tĩnh hồi lâu, Thái hậu Đoan Mật thưởng thức bụi cây Lau trắng kia đủ rồi, ngón taynhỏnhắn ngắt đứt, đầu ngón tay vân vê đùa bỡn đóa hoa. Bà nhìn người quỳtrênđất, cườinóinhưnóiviệc nhà: "Bộ dạng Đại hoàng tử gần đây càng ngày càng khác thường, ngươi rãnh rỗithìđến thămhắn. Chớ phí thời gian đấu với Tiểu Lục, cái loại tiểu hài tử đó, có gì vui mà đùa."
"Các ngươi đừng quá đáng nữa! Nghe lén người khácnóichuyện còn cười lớn tiếng như vậy!" Nàng giận dữ lớn tiếng khiển trách bốn phía.
Tần Tang ngoan ngoãn quỳtrênmặt đất, hành lễ xong mới thấp giọng trả lời bà: "Quốc sư đại nhân sớmđãđoán được ý chỉ của hoàng thượng, nô tỳ còn chưa lấy thánh chỉ của Thái hậu nương nương ra tuyên đọc,hắnđãđoán được ý của nô tỳ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
LPH: rồi, bó tay, sổ nho gặpcôngốc
"Đây là mấy từ đáng ghê tởm trong sách mà A ha ha ha ha ha ha ha......" "hắnnóimấy từ mắc ói cònđikèm với kỹ thuật diễnthậttốt nữa chứ A ha ha ha ha ha......" "Hẳn làhắnchưa từng nhìn thấy ngọc và tuyết, ánh mắt củahắnchưa phát triển bằng cái đầuhắnha ha ha ha ha......" "mộttrăm năm tu thành diện mạo xinh đẹp của ta cũngkhôngsánh bằng tên ngu xuẩn làm say lòng người kia A ha ha ha ha ha......"
"Hương khói Sở gia vốn nên đứt đoạn ở đời của Sở Thượng Thư." Trần Ngộ Bạchkhônghề lay chuyển.
Quốc sư như thế, vương hầu trong triều muốn cầuhắnđoán mệnh hoặc bốc quẻ, chính là khó như lên trời.
"Ngươiđãvề, quốc sư tiếp chỉ chứ?" Cả giọngnóicũng vẫn mê hoặc êm tai.
Câu này Tiểu Ly hiểu được, cười híp mắt đáp: "Ta tên là Kỷ Tiểu Ly. Ta là đồ đệ của sư phụ, còn ngươi?"
"Trần Ngộ Bạch kia là khối xương cứng chúng takhônggặm được, vậythìtạm thời cứ để thếđi, chỉ cầnhắnnghe lệnh của hoàng đế, khối Lệnh bài Huyền Vũ kia cómộtngàysẽđến tay ai gia." Đoan Mật cười lạnh lùng, "Trước mắt, chủ yếu chúng tasẽđối phó phủ Trấn Nam Vương. Trận chinh Tây đó, tuyệtkhôngthể để Kỷ gia chiếm tiện nghi."
Thái hậu Đoan Mật cầm hoa tươi trong tay ném quamộtbên, nhìn Thiên Mật sứ quỳtrênđất, hài lòng cong khóe miệng.
TừnhỏKỷ Tiểu Ly lớn lên ở Kỷ phủ, thấy nam tử đều là vũ phu, cho dù Kỷ Tây trầm tĩnh Kỷ Nam văn nhã, cũng chưa từngnóimấy lời lịchsựbuồn nôn như vậy, nàng nhất thời ngẩn người tại chỗ, còn chưa kịp hiểurõcặn kẽ đây là lời ngon tiếng ngọt, bị cả vườn cườithậttomộttrận như vậy, nhất thời chút nhu mì gì cũngkhôngcòn.
Tâm tư Sở công tử khó yên, buồn bực thong thả bướcđi, tùy tiệnđivàomộtkhu vườn.
) hôm qua hoàng đế sai người đưa tới. Lúc còn trẻ dung mạo Thái hậu Đoan Mật khuynh thiên hạ, vì bà mà suýt chút nữa lão hoàng đếđãkhôngcần đến giang sơn. Hôm nay mặc dù tuổi của bàđãhơn năm mươi, nhìn vẫn xinh đẹp tựa như phụ nhân hơn ba mươi tuổi, bà vuốt cánh hoa của bụi cây Lau trắng trong chậu cười tủm tỉm, nhất thời quốc sắc thiên hương cũngkhôngbằng.
"Phải..... Thần nhất địnhsẽđem hết toàn lực, vì tộc Thiên Mật c·h·ế·t cũngkhôngtừ." Thánh nữ Thiên Mật cúi lạy, trán chạm xuống nền đất sáng vàng lạnh như băng, giọng của nàngnhẹmà u ám.
Chương 21
Lời như thế chính là lời kịch kinh điển nhất trong cảnh nam nữ nhân vật chính gặp nhau, Sở Hạo Nhiên cực kỳ quen thuộc! (
Thái hậu Đoan Mật nghe vậy, ngón tay vuốt cánh hoa hơi chậm lại, nhưng cũngkhôngtức giận, thậm chí nụ cười còn xinh đẹp hơn. Ngón tay ngọcnhỏvà dài vuốt cánh hoa mềm mại, bànhẹgiọngnói: "nóinhư thế, sợ rằng Lệnh bài Chu Tướcđãxuấthiện. Mặc dùkhôngcó trong tay hoàng đế, cũng ở trong tay ngườihắntín nhiệm."
Ngày sinh tháng đẻ mang theo số mệnh, cưỡng ép thay đổi mệnh trời, thiệt hại chính là tuổi thọ của Trần Ngộ Bạchhắn, saohắncó thể đồng ý?
Chuyện mới xảy ra trước khi vào cửa, bàđãbiếtrõràng như vậy, Tần Tang đè nén ý lạnh dâng lên trong tim, thấp giọng cung kính đáp: "Hai ngày tới chính là ngày đưa thuốc cho Đại hoàng tử, nô tỳsẽcố hết sức khuyên ngài ấy."
**
Từ đó Sở Thượng Thư nơm nớp lo sợ nuôi con trai bảo bối Sở Hạo Nhiên, ngày ngày mong đợihắnmười tám tuổi.
Sở Thượng Thư khổ não là vì: lúc còn trẻ công thành danh toại, duy chỉ là cưới hơn mười thê thiếp cũngkhôngsanh được nhi tử, lúc đóhắncầu xin lão quốc sư. Lão quốc sư bấm tay tính toán,nóihắnkhôngcó nhi tửthìtốt hơn, khuyênhắnđừng quá cưỡng cầu. Sở Thượng Thư mặc kệ ——hắnhăng hái cố gắng lên làm quan lớn, gầy dựngmộtgia nghiệp lớn,khôngcó con trai thừa kếthìphải làm sao? Lão quốc sư hiền hòa mềm lòng, bịhắnliều c·h·ế·t cầu xinmộttrận. Mùa xuân năm sau, quả nhiên Sở Thượng Thư liền ôm con trai mập mạp, vui vẻ cười toe toét, đưa hoành phi vàng và tám mươi tám chiếc xe tạ lễ. Lão Quốc sư đại nhân lạikhôngnhận,nói: "Đứa con này là do ngươi cưỡng cầu, là tai họa, sau nàysẽkhôngcó nhân duyên, càng sai càng có họa." Sở Thượng Thư vừa nghe, vội vàng cầu xin lão quốc sư thay đổi bát tự cho con trai bảo bối. Lão quốc sư thở dàinói: "Mười tám tuổihắnsẽcómộtkiếp nạn, nếu có thể qua được, đến lúc đó hãy đổi bát tự, hoặc chỉ đành trông cậy vào bạn bè thân thích gần nhất."
"Aizz......thậtrathìai gia cũng biết, ai khuyênhắncũng vậy thôi.mộtCố Minh Châu,đãhủy hoạihắn." Thái hậu Đoan Mật tiếc hậnkhôngngừng than thở, "Sớm biết như thế, ban đầuthậtkhôngnên mang tỷ muội các nàng vào cung. Tần Tang, ngươi cũng đừng học Cố Minh Châu, vì chuyện tư tình nhonhỏ, màkhôngquan tâm đến kế hoạch lớn của tộc Thiên Mật."
- -----------------
)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.