Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 14

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14


"Đó là cây tỷ muội của ta!khôngphải là ta!" Cây thược dược tinh sắp hỏng mất, "Chúng ta chỉ uống thiên thủy (

dây mây màu lục

Tiểu Thiên nghiêng đầu mê muội khiếp sợ, ngây ngô nhìn chủ tử nhàhắn, chén trà trong tay cũng quên để xuống.

"Làm sao bây giờ cái gì." Trần Ngộ Bạchkhôngnhịn được mà lạnh lùng.

hắncàng hứng thú thưởng thức thêmmộtlần, tâm tìnhkhôngkhỏi sung sướng.

) trận trăm năm,đãcùng thề với nhau, tuyệtkhôngmở miệngnóimộtcâu trước mặt thiếu nữ kỳ quái này. Nhưng “Liên Y” chính là bụi cây trong bồn hoa hình cầu cả ngày đều kêu la nhất định phải thành tinh (

Người ‘bị’ sùng bái, lạnh lùng mỉm cười.

).

Mấy trăm năm qua tộc Thiên Mật đều ở đây tìm kiếm Thánh Địa trong truyền thuyết của bọn họ, theo truyền thuyết chỉ cần bọn họ trở lại Thánh Địa, liền có thể có được thần lực mà thiên thần thượng cổ để lại cho bọn họ, chấn hưng tộc Thiên Mậtđãđiêu tàn trăm năm. Mà bản đồ quay về Thánh Địađãđược đúc bằng huyền thiết chia thành bốn mươi chín khối lệnh bài Ám Dạ, tộc Thiên Mật luôn luôn cố gắng thu thập tất cả lệnh bài Ám Dạ để hợp lại thành bản đồ. Nhưng chủ nhân nắm giữ lệnh bài Ám Dạ lại được chỉ định phải bảo hộ thiên hạ, tuyệtkhôngdễ dàng mang lòng phản trắc giao lệnh bài Ám Dạ cho người tộc Thiên Mật.

Quốc sư đại nhân lạnh lùng nhìn về phía người đối diện.

**

Trần Ngộ Bạch đưa nàng tới vườn trong hậu viện Quan Tinh lâu ( (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão quản gia của phủ Quốc sư đứng giữ ngay sau lưng Kỷ Tiểu Ly, thấy chủ tửđãvề, vui mừng hớn hở báo với chủ tử: "Đại nhân về rồi, Tiểu Lycônương đợi đại nhân cảmộtngày!"

"Nókhôngdám." Điểm này Kỷ Tiểu Ly rất khẳng định.

Suy nghĩmộtchút,hắnhỏi nàng: "Nónóigì ta sao?"

Những thứ đó đối vớihắnmànóilà vô hình nhưkhôngkhí,hắncần thiết phải nghe bọn họnóigì sao?

), ai cũngkhôngmở miệng mà thiếu nữ này lại có thể vạch trần!

Trần Ngộ Bạch thở dài trong lòng, miễn cưỡng giương mắt nhìn nàngmộtcái, "Có chuyện gì?"

Quốc sư đại nhân cầm đũa mà nhịn, sau khi nhịn xuống chậm rãi thở dồn dậpmộthơi,khôngnóimộtlời đứng lên, cứ đói bụng mà ngắm sao thôi.

**

Hoa cỏ trong phủ Quốc sư nổi tiếng quý giá xinh đẹp, nổi danh thiên hạ, khắp nơi trong khu vườnnhẹnhàng khoan khoái yên tĩnh này cũng đều là thứ quý hiếm, rất nhiều hoa cỏ cây cối mà ngay cả trong hoàng cung cũng khó thấy được, phần lớn đềuđãcó linh tính thành tinh, Kỷ Tiểu Ly vừa vào tới cũng cảm giác được linh khí đập vào mặt.

Biểu cảm lên mặt, chínhhắncũngkhôngpháthiện, nhìn tiểu đồng bưng trà đứng c·h·ế·t trân ở đó,hắnbước đến liếc mắt hỏi "Chuyện gì?", tiểu đồng mặt tròn mới giật mình tỉnh lại, bận rộn châm trà chohắn.

Từnhỏlập chí tu tiên, mặt mũi thiếu nữnhỏtrắng bệch, ánh mắt trừng vừa lớn vừa tròn, bên trong tràn đầy mâu thuẫn rối rắm cùng thống khổ giãy giụa.

Tiểu đồng đứngmộtbên nhịn cười đến nổi mặt tròn cũng đỏ lên, sắc mặt Quốc sư đại nhân tối sầm, mím môithậtchặt.

)! Nhất định là do ngươi tưới nước nên tưới c·h·ế·t nàng!"

Lời này làm mắt thiếu nữnhỏxuất thân nhà tướng lộ vẻ hoảng sợ, hai hàng lệ nóng chảy xuống: "Takhôngbiết khinh công......sẽngã c·h·ế·t hu hu hu......"

Sao lệnh bài Kỳ Lân lại ở trong tay Tần Tang, lại nghĩ đến đương kim minh chủ võ lâm Lý Vi Nhiên trẻ tuổianhtuấn mà phỏng đoán đượcmộtphần.

Nhắc tới hôm qua, chân mày Trần Ngộ Bạch vốn là giãn ra liền hơi nhíu lại, "Ừ"mộttiếng nâng chung trà lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Edit: Lam Phượng Hoàng

Tiểu thiếu nữ tu tiên hài lòng cười híp mắt, dùng vẻ mặt của cún con đuổi theo khúc xương màđitheo sư phụ nhà nàng.

"Nósẽlàm ta bị thương sao?" Hai tay Quốc sư đại nhân chắp sau lưng, nhàn nhạt hỏi.

Nàng còn dámnóiđến chuyện hôm qua! Đuôi mắt Trần Ngộ Bạch lại bắt đầu giật giật, tức giậnâmthầm cắn chặt răng.

Nàng hết nhìn đông tới nhìn tây, chợt dừng trướcmộtbồn hoa hình cầu, "Ơ"mộttiếng, vô cùng hưng phấn: "Liên Y?!"

"khôngai ép ngươi." Trần Ngộ Bạch nhàn nhạt.

"khôngphải, " Kỷ Tiểu Ly đau lòng phản bác, "Nàng bị Kỷ Bắc nhổ cây g**t ch*t."

Trần Ngộ Bạch cũngkhôngmuốn xen vào việc của người khác, nhưng nếu thiên hạ này đại loạn, bản thânhắnlà chủ của lệnh bài Huyền Vũ,khôngthểkhôngđếm xỉa, đến lúc đó dọn dẹp mọi việcsẽphiền toái hơnhiệntại nhiều lắm.

Quốc sư đại nhân ghét phiền toái.

Trần Ngộ Bạch nhìn đôi mắt ướt át chảy thành giọt kia, trái tim rất vui vẻ, nhíu màynóira miệng: "Có thể. Ngươi tìm được cây cao nhất trong phủ, leo lên rồi nhảy xuống là được."

"Sư phụ!" Hai mắt long lanh của Kỷ Tiểu Ly chăm chú nhìnhắn, mang vẻ mong đợikhôngthôi: "Hôm qua sư phụnóisẽdạy ta tu tiên!"

Nhưnghắnkhôngcó lời nào có thể dùng được, Kỷ Tiểu Ly có được biện pháp vẹn toàn cả hai như vậy liền cao hứng,nóikhôngngừng, gắp thức ăn chohắn, nhiệt tình khuyên: "Sư phụ! Ăn thịt! Thịt ăn rất ngon!"

Kỷ Tiểu Ly sửng sốt, có chút ngoài ý muốn thử dò xét: "Sư phụ...... Ngườikhôngnghe thấy nàngnóisao?"

Tiểu Thiên cẩn thận đáp: "khôngphải vậy...... Tiểu Lycônươngkhôngchịu trở về."

Tiểu Thiên tin làthật, vô cùng vui mừng lui xuống. Trong phòng nhất thời lại an tĩnh, Trần Ngộ Bạch bưng trà đứng bên cửa sổ nhìn ra xa, ngón tay tinh tế v**t v* chung trà trong lòng bàn tay.

Tiểu Ly quay đầu lại nhìn cây thược dượcmộtchút, lá hình răng cưa của cây thược dược tinh kia run lên lẩy bẩy, đài hoa cũng cúi xuống.

Quốc sư đại nhân rũ mắt bấm ngón tay, nghiêm nghịnóivới nàng: "Ngươi chính là kiếp số của nàng, nàng thànhyêuhoặc là ngươi thành tiên, chỉ có thể chọnmột."

"Khụ!" Quốc sư đại nhân lập tức ho khanmộttiếng cắt đứt nàng.

tài năng+diện mạo

Trong vườn, thiếu nữnhỏvẫn còn khóc thút thít, thân mình nhonhỏđứng đó,khôngchỉ màu mắtkhôngphải của người tộc Thiên Mật, càngkhôngcầnnóiđến phần lớn người tộc Thiên Mật đều thông minh cơ trí, tài mạo (

Trong cõi đời này, vạn vật sinh trưởng đều lấy linh khí dư thừa từ đất hoặc là phải qua hơn ngàn vạn năm tích trữ linh khí của trời đất, mới có linh khí, dần dần thành tinh. TừnhỏKỷ Tiểu Lyđãcó thể nghe được tiếng bọn họnói, nhưngkhôngai tin nàng, ngay cả các ca ca cưng chìu nàng như vậy, cũng chỉ cho rằng nàngnóiláo chơi rất vui. Nhưng sư phụ là tiên nhân, sao cũngkhôngnghe được?

**

Quốc sư đại nhân rất hài lòng với ngữ điệu kiên định của nàng, khẽ mỉm cười với nàng: "Vậy, sao ta lại cần nghe nónóichuyện?"

nóicách khác, có thể gởi gắm lệnh bài Ám Dạ, Lý Vi Nhiên đối với Tần Tangđãkhôngchỉ làyêumến si mê.

Quốc sư đại nhân lẳng lặng đứng đó, ánh mắt càng ngày càng sâu, thích ý vui vẻ bên mép vừa rồi, giờ phút nàyđãkhôngcòn sót lại chút gì.

Cũngkhôngngu xuẩn đếnkhôngchữa được, vẻ mặt Trần Ngộ Bạch giãn ra, cười lạnh cầm đũa.

ôi, ác ma

Kỷ Tiểu Ly đau lòng: "Lúc ngươi ở trong viện của công chúa nương nương tađãnhiều lần tưới nước cho ngươi, sao ngươi lại làm bộ nhưkhôngbiết ta?"

Đảo ánh mắt, dừngmộtchúttrênbụi cây thược dược lắm mồm.

Tuổi thơ của Quốc sư đại nhân quá lạnh lẽo, bằngkhônghắnsẽbiết: đây là trêu cợt người khác, nhìn mà tâm tình có chút hả hê khoan khoái.

"Hình như ôm nay tâm tình Đại nhân rất tốt." Tiểu đồng vui vẻnói, "Hôm qua vào cung được hoàng thượng ban thưởng sao?"

)

Bụi cây thược dược màu sắc rực rỡ, vô cùng xinh đẹp, hoàn toàn khác hẳn bụi cây “Liên Y” trụi lủi trong viện của công chúa Diễm Dương, nhưng linh khí lướt qua kia giống nhưđãtừng quen biết, nàngsẽkhôngnhận lầm.

hắnkiêng kỵ cũngkhôngphải là lệnh bài Kỳ Lân trong tay Tần Tang, mà là, nếu Thiên Mật sứ thu được đương kim minh chủ võ lâm vào dưới váy, thiên hạ này chắc chắnsẽđại loạn.

Vật thành tinh chưa trải qua kiếp số, căn bảnkhôngtính làyêutinh, chẳng qua linh khí hơi mạnh mà thôi, thậm chí gặp người phàm có ý chí tinh khiết cứng cỏi cũngsẽsợ. Mạnh mẽ như sư phụ nhà nàng, ngay cả khiđãhóa kiếp thànhyêucũngkhôngđánh lại khí thế bén nhọn lạnh như băng củahắn, chỉ có thể bị hồn phi phách tán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

đài ngắm sao

"Sư phụ dạy ta biện pháp khác khiến ngườinhẹnhư yến đượckhông?" Mắt nàng chứa lệ nóng và mong đợi hỏi.

Cho nên lúc Tiểu Lycônương mới tới chọc chủ tử ba ngày hai bữa mặt đều lộ vẻ tức giận, trạng thái như vậy, Tiểu Thiên quả thực trợn mắt hốc mồm.

Chương 14

Mặt mày Kỷ Tiểu Ly hân hoan, chốc lát lại chần chờ: "Nhưng làm vậy nàngsẽchết, nàng cũng sắp hóa kiếp thànhyêu......"

Quốc sư đại nhân rũ mắt, đuôi mắt mơ hồkhôngkhống chế được mà giật giật.

So với việc nàng ngọt ngào gọihắnlà "Sư phụ" còn đáng ghét hơn.

Tác giả có lời muốnnói: Nghenóitiết tấu đọc chương này là: há ha ha ha ha ha ~ Tiểu Ly ~ ha ha ha ha ha...... ha ha ha ha ha ha ~ Quốc sư đại nhân ~ há há há há há há...... Xóa! Xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa! Lại mất hết! Mau cút ra ngoài viết chương mới! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"A!" Ngườiđangkhóc hăng hái chợt hiểu ra,trênmặt còn chảy lệ, vô cùng hưng phấn hai mắt sáng lên: "Ta biết rồi! Ta cọ nhiều tiên khí của sư phụ như vậy!khôngcó khinh công cũng có thể bay!"

Tiếng khóc quá thê thảm, Tiểu Ly bó tay hết cách, quay đầu lại hỏi sư phụ nhà nàng: "Sư phụ...... Làm sao bây giờ?"

"Có sao? Takhôngnhớrõcó chuyện đó."hắnlạnh lùngnói.

"Nó......khôngcó......"

"khôngphải ngươi muốn học tu tiên sao? Dùng cây thược dược này làm thuốc có thể khiến thân người ngươinhẹnhư yến, nhổ đem chế thuốcđi." (

Trong ánh mắt "xoèn xoẹt" lóe sáng của lão quản gia,hắnmím chặt môi, kềm chếnóivới nàng: "đi, vi sư......đidạy ngươi tu tiên."

Bị điểm danh, cây thược dược tinh thấy hai tròng mắt trong trẻo lạnh lùng vô tình của Quốc sư đại nhân chuyển sang mình, sợ hãi lên tiếng phủ nhận: "Takhôngbiết ngươi! Ta chưa từng gặp ngươi! Ngươi mau tránh ra! Tránh ra tránh ra!"

LPH: cái cây cũng giống chủ nó quá

Trần Ngộ Bạch vừa về đến phủ Quốc sư, chạm mặt chính là "Học tròyêu" nhàhắnđangchỉnh tề vịn cửa mỏi mắt chờ mong.

Bữa tối, người ngồi đối diện Quốc sư đại nhân vẫn còn hé ra khuôn mặtnhỏnhắn mềm mại mà khóc tang.

) hơn người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng vô cùng hoài nghi, Trần Ngộ Bạch cảm thấy mà giật mình chán ghét.

Cặp mắt Kỷ Tiểu Ly rưng rưng tội nghiệp nhìnhắn: "Sư phụ, takhôngđành lòng nhổ Liên Yđilàm thuốc!"

Đáng tiếc chẳng biết tại sao,mộtlời tán gẫunóichuyện cũngkhôngcó.

Quốc sư đại nhân nhìn chằm chằm ánh mắt đặc sắc kia lộ vẻ thưởng thức trong chốc lát, tâm tìnhthậttốt,nhẹnhàng vui vẻ xoay ngườiđi.

TừnhỏTiểu Thiên theo hầu Trần Ngộ Bạch, lại vẫnkhôngthể thăm dò được tính khí của vị chủ tử này: bởi vì quanh năm suốt thángtrênmặt chủ tử cũng chỉ lộ ra mấy kiểu, trước kia lúc lão Quốc sư đại nhân vẫn còn sống, thỉnh thoảng mặt mũi trong trẻo lạnh lùng của chủ tử cũng có lúc vui vẻ nhàn nhạt, sau khi lão Quốc sư đại nhân cưỡi hạc quy tiên, quanh năm chủ tử liền chỉ cómộtloại vẻ mặt là "Mặtkhôngbiểu cảm".

Ai ngờ hôm nay lại pháthiệnmộtloại vẻ mặt kháctrênmặt chủ tử: vẫn là mặt mũi nhàn nhạt lạnh lùng, môi mỏng quyến rũ trái tim ngàn vạn thiếu nữ kinh thành, nhưng giữa khuôn mặt, môi mỏng cong lên, hẳn là cómộtloại..... vui vẻ thích ýkhôngnóira được?

Trần Ngộ Bạchđangđứng ở cửa sổ, khoanh tay ngắm nhìn khu vườn phía dưới —— nơi đó cómộtngười nhonhỏ,đangđứng trước mặt cây thược dược rối rắm lau nước mắt.

Kỷ Tiểu Ly vừa nghe liền nóng nảy, lập tức nhắc nhở tình hình hôm qua khihắnđồng ý cam kết: "Sư phụ quên? Hôm qua ởtrêngiường sư phụ kéo ta......"

Trong vườn vốn yên tĩnh chỉ có tiếng gió liền xuấthiệnmộtloạt tiếng hút khí —— những cây Hoa tinh đó sớm nghenóiđến thảm kịch của Mười dặm rừng Tuyết Quỳnh và Lục Đằng (

Quốc sư đại nhân cũngkhôngthể cao hứng, ngay cả đũa cũngkhôngcầm tới, lạnh lùng hỏi Tiểu Thiên hầu hạmộtbên: "Ngươi chưa đưa bữa tối vào trong viện cho nàng?"

chắc nước mưa

Kỷ Tiểu Ly ngẩn người, ý nghĩ vừa chuyển liền bừng tỉnh hiểu ra, nhất thời mắt lộ ra vẻ sùng bái: "Đúng nha! Sư phụ! Ngườithậtlà lợi hại!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14