Từng Bước Nhỏ Thích Em - Giản Ngôn Chi
Giản Ngôn Chi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7
Hômsauđihọc,KhươngHìnhvừađếnthìthấyQuýTừkhôngsứcsốngúp mặt trên bàn, nghĩ rằng cô vì chuyện tối qua mà tức giận.
Đếngầnmớithấy,trênmặtđốiphươngbịráchmộtđường,vẫnđangchảy máu, đông lại trên trán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điđượchaibước,QuýTừnhớrachưanóichúcmừngsinhnhậtKhương Hình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mởrapháthiệnlàmộthộptrangsứcvôcùngbắtmắt,bêntronglàmột vòng cổ kim cương hồng.
KhươngHìnhnhìncôchớpchớpđôimắtto,đầulưỡil**mquarăngcấm, nói: “Tôi chờ cậu.”
Quý Từ vừa kiên nhẫn cẩn thận xử lý vết thương, vừa nhẹ nhàng thổi thổi.
Đi tới đi lui đã 9 giờ tối.
Saumộtlúc,KhươngHìnhlạikhôngđầukhôngđuôinóimộtcâu:“Hôm nay là sinh nhật tôi.”
Cuối cùng vẫn là Khương Hình cầm tay trái của cô cắm nến lên.
QuýTừnghĩđếnsauđó,mộtloạtsốkhônglàmcôchóimắt,khôngdám chạm vào.
“Khương Hình”.
KhươngHìnhdậpđiếuthuốc,dựalưngvàoghế,giọngnóigiốngnhưtừ phương xa bay tới.
Chạyđượchaibước,côlạiquayđầu,đứnglại,nghiêmtúcdòhỏi:“Cóthể chứ?”
KhươngHìnhbắtđầuđihọcbìnhthường,thithoảngcònsửabàisaicho Quý Từ.
Chàngtraicúingười,điếuthuốctrêntayđãđốtnhưngkhônghútmànhìn ánh đèn xa xôi đến ngẩn ngơ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ôngchủngoàimiệngđápứngnhưngmàbuổisángcôtrởlạithìnóiquên rồi, đã bán cho người khác.
QuýTừđembánhkemđặtmộtbên,lấyracồni-ốt,bănggạc,tămbôngxử lý vết thương cho Khương Hình.
NgàyhômquaQuýTừkhôngmangtheodiđộng,khôngngờbuổitốigặp Khương Hình.
Trong nhà không có ai, sau Quý Từ trực nhật rồi làm xong bài tập, thì đi đếntiệminternettìmTầnYêncùngcôấyăncơmởbênngoàirồimớivề nhà.
KhươngHìnhtùytiệncầmbútviếthaichữ,nhìnbênmặtQuýTừhỏi: “Thích à?”
Quý Từ nói một lần nữa: “Cảm ơn Khương Hình.”
“Cảm ơn.”
Khi ấy Tần Yên cực kỳ thích thú và muốn có nó.
QuýTừnhìnchằmchằmmũichân,chântráicọchânphải,nghĩđếnhànhvi đè lên miệng vết thương ác liệt của Khương Hình, rầu rĩ nói một câu: “Thích.”
KhươngHìnhnângtaychốngcằm,âmthanhkhônghềhốithúchỏi:“Cái gì?”
“Sinh nhật vui vẻ”.
Lúc sau Khương Hình nhìn Quý Từ chỉ chỉ cằm, ý bảo cô sát lại đây.
Chương 7
QuýTừđilại,KhươngHìnhcúingười,cụpmi,hônlênmôicủacômộtcái, rồi lùi về phía sau.
QuýTừnắmquaicặpsách,ngồibêncanhKhươngHình,ngữkhíquen thuộc: “Cậu lại ra ngoài đánh nhau.”
QuýTừthởhồnghộc,trongtaymangtheođồchạynhưbayđếnchỗ Khương Hình, hổn hển nói xin lỗi.
QuýTừhátchúcmừngsinhnhật,khuônmặtnghiêmtúc,giọnghátnhẹ nhàng du dương, giống như miếng bơ mềm mại, đáng yêu.
Quý Từ hỏi: “Gì vậy?”
Nguyên nhân thật sự là Quý Từ vì một cây bút mà cảm thấy buồn bực.
Quý Từ cảm thấy Khương Hình thật sự bá đạo.
KhươngHìnhđáp:“Nóichocậubiếtvừarồitôiướcđiềugì,cậunghemột chút xem có thể thành hiện thực hay không.”
NhìnQuýTừgầntronggangtấcđangngâyngười,vuivẻnói:“Thìracó thể thực hiện được.”
Miệng vết thương đã khô lại, không biết có để lại sẹo hay không.
Quý Từ sửng sốt trong giây lát rồi mới biết cậu hỏi cái gì.
Côlậptứcđónghộptrangsức,trântrọngkhóaởtrongrươngnhỏyêuquý, đặt chung một chỗ với ảnh của cha.
TêntiếngTrung:Phảilòng
“Thích.”
Hai người ăn xong bánh kem, vì bốn điều thanh niên có*, cho nên Quý Từ dọndẹpsạchchỗngồi,đeocặpsáchlên,hỏiKhươngHình:“Cậukhôngvề nhà sao?”
QuýTừnghĩđếnngàyđóKhươngHìnhcưỡnghônmình,chàngtrainhắm chặt hai mắt, lông mi hơi rung, hô hấp chậm rãi, lẳng lặng chịu đựng.
KhươngHìnhkhôngđihọc,QuýTừliềnthíchnhìnngoàicửasổđếnphát ngốc.
KhươngHìnhbuôngcặpsáchhồngnhạtđangômtronglòngxuống,rất rộng lượng đáp lại: “Không sao.”
“Ừm.”
Hátxong,KhươngHìnhvốnđịnhthổinến,QuýTừlấytaycảnlại,mặtmày nghiêm túc nói: “Cậu còn chưa cầu nguyện.”
Ông nói gà, bà nói vịt.
Quý Từ mặt đầy nghi hoặc, không nghĩ cậu sẽ hỏi vấn đề như vậy.
Tháng Sáu đến, Danh Khê bắt đầu mùa mưa dầm.
*Bốn điều thanh niên có: Có lý tưởng, có đạo đức, có văn hóa, có kỷ luật.
TừkhinàoKhươngHìnhbắtđầuítngủhơntronggiờhọc,QuýTừcũng không rõ lắm.
Thờigiangấpgáp,QuýTừchạyngượcchạyxuôi,chodùvậy,lúctrởvề vẫn trễ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngực trái Quý Từ lại không thoải mái.
Cầm bưu phẩm lên lắc lắc thử, bên trong không có tiếng động.
“Xin…. xin lỗi, mình về trễ.”
“Không phải.”
Hai chân Quý Từ dừng lại.
Xửlýxongxuôi,QuýTừcúiđầu,trôngthấysâutrongđôimắtKhương Hình là hình ảnh phản chiếu nho nhỏ của hai người.
LúcKhươngHìnhởđây,côkhôngdámquayđầu,bởivìmỗilầnnghiêng qua đều thấy Khương Hình đang nhìn cô.
Tên tiếng Anh: Fall in love
KhươngHìnhnhìnánhnếnđốidiệnQuýTừ,thấpgiọngtrảlời:“Ừm,cầu nguyện.”
LầntrướcđếnnhàTầnYên,côấycònđặcbiệtlấytạpchíchoQuýTừxem, đôi mắt tỏa sáng chỉ vào vòng cổ này nói rằng đây là một nghệ nhân nổi tiếng nước Pháp chế tác, hiện tại đang được bán đấu giá.
Sauđókhôngkhíyêntĩnhbaophủhaingười,mộtlúclâuKhươngHình mới mở miệng nói chuyện, hỏi: “ Thích không?”
Côđặtcặpsáchxuống,thòtaytìmkiếmbêntrong,sauđóxoayngườinói với Khương Hình: “Cậu giúp mình trông cặp sách, ở đây chờ mình nửa tiếng.”
LớptrưởngpháthiệnKhươngHìnhcóđiểmthayđổi,tuyrằngvẫnhay nóng giận.
“À,làmsaovậy?”Lớptrưởnglấylạitinhthần,cườicườixinlỗiTriệuThu Nguyệt.
Khương Hình trả lời: “Ngồi thêm một lát nữa.”
KhươngHìnhđưataygiốngnhưđangkhenthưởngmèocon,ngữkhítùyý: “Cầm lấy đi.”
Khương Hình nhìn động tác rối rắm của cô, có chút buồn cười.
“Ừ?”
Trướckhiđicôcòndặndòôngchủ,xinđừngbánnóđi,sángmaicôsẽ quay lại lấy.
Trênngườicótiền,tổngcộngkhôngđến200đồng,khôngđủ mua.
KhươngHìnhnghethấytiếngnói,nhíumàyngẩngđầunhìnQuýTừhỏi: “Sao muộn thế này mới về nhà?”
“Lớp trưởng, lớp trưởng?”
VìQuýTừchạyquánhanh,conbòsữanhỏđángyêuđãbịbiếndạnghoàn toàn, muốn cắm nến lên nhưng xấu hổ không dám.
CôkhôngbiếtnêndùngbiểucảmnàođểđốidiệnvớiKhươngHình,vào ngày sinh nhật, đi ra ngoài đánh nhau vỡ đầu chảy máu.
Quý Từ rụt về, đem con dao nhỏ cắt bánh kem bẻ đôi.
TriệuThuNguyệtcầmmộttờđề,chọcchọclớptrưởng.
Quý Từ vui vẻ đón nhận, sự tức giận bị thay bởi sự vui mừng.
QuýTừliềnmangcâybútcávoivừamớimuatrảlại,đâylàcâybútcuối cùng trong cửa hàng.
“Tạisaocậulạiởđây?”QuýTừđứngtrướcmặtKhươngHình,cảntrởtầm mắt cậu.
Trênđườngvềnhàrấtítngườiqualại,QuýTừđiđếnchỗhồnướclần trước thì thấy trên ghế bên đường có người ngồi hút thuốc.
KhươngHìnhsửngsốt,nhìnvềphíaQuýTừ,buộtmiệngnóira:“Thổi bánh sinh nhật còn phải cầu nguyện sao?”
Sợrằnglớptrưởngkhôngthấynêntrựctiếplấyđềqua.Lớptrưởngbắtđầu giảng bài, trên mặt Triệu Thu Nguyệt đều là tươi cười.
BâygiờcâybútxuấthiệntrêntayKhươngHình,QuýTừhaimắtkhôngrời khỏi, Khương Hình vừa nhìn cô, Quý Từ liền chuyển hướng nhìn chỗ khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cách hai hàng gạch, Quý Từ mở miệng nói.
“Đềnàymìnhkhôngbiếtlàm,phiềncậucóthểgiảnggiúpmìnhchứ?” Khóe miệng cô cong lên, má lúm đồng tiền đáng yêu.
Quý Từ lần này không do dự, lập tức trả lời.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.