Từng Bước Nhỏ Thích Em - Giản Ngôn Chi
Giản Ngôn Chi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6
QuýTừnhẹnhàngvòngđếnđằngtrướcKhươngHìnhngồixổmxuống,lần đầu tiên nhìn thẳng quan sát cậu.
Cô chăm chú nhìn rồi giơ tay sờ lên hàng lông mi dày rậm của cậu.
Quý Từ thấy hâm mộ cậu.
TriệuThuNguyệtnóirấtđúng,trôngcậuthậtsựrấtđẹp trai.
Nhiệtđộtrêntránkhôngcòncaonhưtrước,chắcdothuốcpháthuytác dụng.
Quý Từ lấy cặp sách, tắt đèn, đóng cửa rời đi.
Khương Hình mở mắt, đáy mặt một mảnh trấn tĩnh.
ĐếnkhiKhươngHìnhđihọclạiđãlàtuầnsaurồi.GiữachừngTầnYêncó rất nhiều lần muốn cùng Quý Từ tâm sự.
Côcảmthấyhaingườinàyhoàntoànkhôngthíchhợp,KhươngHìnhquá mạnh mẽ lại lạnh lùng, Quý Từ cần một người ấm áp.
TrầnViễnthìvuivẻhớnhởramặt.
MỗilầnTầnYênmuốnđitìmQuýTừthìluôncảmthấykhónói.Hiệntại Khương Hình đã quay về thì khả năng nói chuyện càng nhỏ.
Tiếtthểdụcnàyhọcchungvớilớp2.
KhiQuýTừchạybộbịaiđóđẩyngã,khôngchảymáuchỉbịxướcda,bầm tím một mảnh.
Khi Quý Từ xin nghỉ về phòng học, học sinh xung quanh bắt đầu bàn tán sôinổi.BọnhọsớmnghenóiQuýTừlàhoakhôimớicủatrường,hơnnữa tuần trước còn muốn quyến rũ học bá Khương Hình.
Khương Hình trước nay chưa từng có bạn gái. Ngầu thì rất ngầu, nhưng hư cũngrấthư.CácđànchịkhóatrêntừngthảoluậnrằngKhươngHìnhlànam sinh 10 nămmới có một ở trường Nhất Trung. Cho dù là ngoại hình, gia
thế, khí chất hay là thành tích toán học của cậu đều thuộc hàng cực phẩm. Hoakhôitrướcđâycũngtừngmạnhdạntheođuổicậurấtlâu,nhưngđếncả họ tên người ta Khương Hình cũng không nhớ, huống chi Quý Từ vẫn chưa làm gì, sao Khương Hình có thể can tâm chịu trói.
Hômnayhaingườicùngđếntrường,nhấtđịnhsẽcókịchhayxem.Quả nhiên vừa bắt đầu chạy thì Chu Tịch Nhan đã ra tay với Quý Từ.
Quý Từ xin giáo viên thể d·ụ·c nghỉ, về lại lớp học.
KhiđiquayvềlớphọcliềnthấyKhươngHìnhđánglẽđangchơibóngrổ thì lại ngồi ở đây.
Quý Từ chậm rì rì đi trở về chỗ, ngồi xuống bên cạnh cậu.
Khương Hình dùng lực kéo cánh tay Quý Từ, ngay lập tức khiến cô ngồi lênđùimình.QuýTừbịdọa,tứcgiậnmuốnvùngra.KhươngHìnhnhanh chóngkẹplấycô,ngangngạnhquátlớn:“Đừngcửđộng,nếucửđộng,tôi liền làm cậu ở ngay đây.”
MấyngàytrướcQuýTừliêntiếpgặpácmộng,macàrồngKhươngHình lập tức hiện ra ngay trước mắt.
QuýTừngoanngoãnkhôngcửđộngnữa,chỉlàmộtthứgiữahaichânrất lớn, làm cô rất không thoải mái.
Làndaởchỗcẳngchântrắngmịnvôcùng,nơibịtrầydabầmtímmột mảng lớn, trông rất kinh hãi.
KhươngHìnhnhíumày,khôngdámchạmvào,đènặngâmthanhhỏiQuý Từ: “Có đau hay không?”
Quý Từ mặt không đổi sắc trả lời: “Không đau lắm.”
Đây là lời nói thật lòng.
Khicònnhỏluyệnvõ,thườngxuyênbịthương,QuýTừvẫnluônchịuđựng được. Có đôi khi đau đến ch** n**c mắt, Quý Từ cũng không kêu một tiếng.
KhươngHìnhđặtQuýTừlêntrênghế,sauđóngồixổmtrướcmặtcô,quan sát vết thương một lần nữa.
“Không đau thật à?”
Quý Từ trả lời, “thật sự không đau”.
NgaysauđóKhươngHìnhvôlạidùngsứcđèlênvếtthương.Lúcnàyđây, Quý Từ đau đến hai hốc mắt đều đỏ, giơ tay đánh lại.
TaycôbịKhươngHìnhchặnngaylại,khuônmặtvuivẻnhìnQuýTừđang đau đến rớt nước mắt, nói: “Không phải nói không đau sao?”
QuýTừchưakịpphảnbác,KhươngHìnhcúingườihônlênchỗbịthương của cô.
Đầulưỡinhẹnhàngl**m,mộtcảmgiácấmápxalạlàmtráitimQuýTừ loạn nhịp, hai tay cuộn tròn lại.
Sauđấy,QuýTừkhôngrangoài,KhươngHìnhcũngkhông,liềnngồibên cạnh nhìn Quý Từ đang ngay ngắn làm bài tập.
QuýTừđilấynướcuống,KhươngHìnhmuốngiúpnhưngcôkhôngcho. Lôilôikéokéo,KhươngHìnhliềnnóngnảykéophăngcúcáođồngphục Quý Từ.
TrướcmắtKhươngHìnhhiệnramộtcáiáobalỗmàutrắng,cậuphảnứng nhanh, nhanh chóng ôm lấy Quý Từ.
Lần đầu tiên Quý Từ tức giận đến khí huyết dâng cao, cả người cứng đờ giốngnhưkhúcgỗ,miệngvếtthươngcũngđau,thậmchícôcòncảmnhận được mạch máu đang đập “thịch thịch thịch”.
Hếttiết,họcsinhchậmrãiquayvềlớp,pháthiệnraQuýTừmặcmộtáosơ mi trắng đen, cúc áo được cài từ dưới lên cái cao nhất.
Mọingườivừanhìnthấythìtronglòngđãhiểurõ,đâylàáokhoácngoài của Khương Hình.
Tiếttoán,giáoviênhỏiriêngQuýTừvìsaokhôngmặcđồngphục.QuýTừ trảlời,gầnđâydocôbịcảmchonênbênngoàimặcthêmmộtáokhácnữa. Sợ giáo viên không tin, còn kéo từ phía dưới vạt áo là áo đồng phục cho giáo viên xem.
TrênTiebalạináonhiệt.
#Tìnhnhâncũvàtìnhnhânmớitrựctiếpđốiđầu,tìnhnhânmớilậptức chiến thắng!#
Quý Từ mặc áo của Khương Hình.
Khương Hình đưa Quý Từ về nhà.
NgàyhômsauQuýTừtanhọc,côbịChuTịchNhancùngmộtcôbéchặn lại.
Trờimưaphùn,QuýTừkéoquaiđeocặpsách,nhìnđốiphươngcótớitận bảy tám người, mặt không đổi sắc.
Đứngyênmộtchỗngheđốiphươngtứcgiậnchửirủa,khinghethấyChu Tịch Nhan chửi cô là hồ ly tinh không biết xấu hổ, Quý Từ chạy như bay tiếnđến,“bộpbộp”,táthaicáilêntrênmặtChuTịchNhan,sauđónhanh chóng bỏ đi.
Đợiđếnkhiđốiphươngphảnứngđuổitheo,QuýTừchạycònnhanhhơn thỏ, đã không còn thấy bóng dáng.
Chạyquachỗrẽ,QuýTừbịmộtngườikéovàotronglồngngực,côngửi thấy mùi hoa dành dành nhàn nhạt.
KhươngHìnhdẫnQuýTừtrốnvàotronghẻmnhỏ,đèlênngườicôcúiđầu hỏi: “Xảy ra bất hòa gì mà đánh nhau với người ta?”
Quý Từ cùng cậu bốn mắt nhìn nhau, không nói chuyện.
Nghetiếngnóicàngngàycànggần,QuýTừmuốnđẩyKhươngHìnhra, cậu lại bóp cái cằm xinh xắn của cô, thở dài một tiếng.
Cậu vừa hôn vừa mở cây dù che hai người lại.
QuýTừhoàntoànkhôngbiếtnhómngườiChuTịchNhanrờiđilúcnào, chỉ nhớ rõ độ ấm trên môi liên tiếp kéo đến.
Đầulưỡicủacậucốcạyhàmrăngcô,khốngchếđầucủacô,đèlênngười cô, càng hôn càng sâu. Môi cô bị cắn, vừa mới bắt đầu cảm thấy đau, rồi sau đó cô lại cảm giác được ai đó đang l**m môi cô rất dịu dàng.
Lưỡitrongkhoangmiệngcôcườngthếcànquéttừngchútngócngáchbên trong, còn cẩn thận l**m hàm răng, kéo đầu lưỡi nhỏ của Quý Từ trao đổi dung dịch.
Quý Từ không muốn nuốt.
Những thứ ấy liền theo khóe miệng cô từ từ chảy xuống.
Ýloạntìnhmê,khôngbiếttừkhinàođốiphươngđãcởimócáongựccủa cô.
NgựcphảibịKhươngHìnhxoanắntruyềnđếncảmgiáctêdạixalạ,đánh thức Quý Từ. Ngay lập tức Quý Từ giống con cá chạch nóng nảy, muốn trốn thoát.
Đểkiềmchếvậtnhỏdướibụngcànglúccànglớn,sắpthủkhôngđược, Khương Hình đành buông Quý Từ ra.
Lòngbàntaylauđinướcmiếngởkhóemiệngcô,đemáokhoáctrênkhuỷu tay mặc thêm cho cô, dắt tay cô nói, “đi thôi”.
Buổitốikhirửamặt,QuýTừsờlênvếtthươngởmôidưới,cảmgiácrấtkỳ quái.
Không rõ Khương Hình vì cái gì mà muốn hôn cô.
RõrànglúcấyKhươngHìnhnắmlấyngựcphảicủacô,vìcáigìbâygiờ ngực trái cảm giác cũng không thoải mái.
Quý Từ khá bảo thủ, biết nam nữ chỉ có thể làm chuyện như vậy khi là ngườiyêuhoặcvợchồng.Ngàyhômsauđihọc,KhươngHìnhbịQuýTừ tát một cái mạnh đến choáng váng, nhưng Khương Hình cũng không lên tiếng.
Buổi chiều Tần Yên đến nói với Quý Từ, Chu Tịch Nhan bị cho thôi học.
QuýTừlúcấyđanglàmbàitập,rõràngtínhđúngđápánnhưngkhiviếtlại bị sai.
ĐầuthángsinhnhậtQuýTừ,TầnYêntặngcômộtcáivòngtayrấtđẹp, Trần Viễntặng ngay một bao lì xì.
Sáng sớm đến lớp, trong hộc bàn có một hộp Ferrero lớn.
Quý Từ nhìn về phía bên cạnh còn trống, trầm tư mím môi.
LầntrướcQuýTừkhiếnKhươngHìnhchịumộtcáitát,KhươngHìnhlại không đi học.
Phùng Mộng Nhã cố ý gấp áp trở về chúc mừng sinh nhật Quý Từ, hôn lên mặtcô,cườinói:“Chúcmừngsinhnhật18tuổicôngchúanhỏcủamẹ,rốt cuộc cũng trưởng thành rồi. Ôi, qua mấy năm nữa công chúa nhỏ sẽ rời xa bà mẹ già này rồi.”
Quý Từ bất đắc dĩ, yêu chiều cười, kêu một tiếng: “Mẹ”.
Mẹcômộtbênlàmbánhkem,mộtbênnóivớiQuýTừ:“Hômnaymẹgiúp con nhận một bưu phẩm, đặt ở bàn học trong phòng con đó.”
Quý Từ mang cặp sách về phòng, trả lời mẹ, “con biết rồi”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.