Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 86: Chương 86

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86: Chương 86


Kết quả sự thật chứng minh, một khi vui vẻ là sẽ lơ là cảnh giác, vòng kế tiếp Cố Thư Di thua.

“Phụt…” Bùi Linh Thư bên cạnh sặc trước.

Cố Thư Di chỉ thấy bản thân vừa mới tỉnh còn chưa kịp phản ứng lại đã bị dạy dỗ một trận.

Dưới con mắt của mọi người, cuối cùng Bối Bối mới hỏi: “Lần trước làm là khi nào? Mấy lần?”

[Số đo váy phù dâu rất chuẩn, phải giảm cân đi.]

Đèn phòng khách không mở.

Bây giờ có rất nhiều người trẻ tuổi không thích nhưng Cố Thư Di lại vô cùng vui vẻ hưởng thụ bầu không khí này, nó đã đền bù phần nào tuổi thơ chỉ có thể đứng từ xa trông người người nhà nhà trên khắp mọi nẻo quây quần bên nhau của cô.

Mấy người đang ngồi rõ ràng cũng thở phào nhẹ nhõm, không ngừng ật gù, lại bắt đầu ván tiếp theo.

Mùng sáu đầu năm vẫn chưa hết tết nhưng có rất nhiều cửa hàng ở thành phố B đã mở cửa trở lại, Bùi Cận Bạch bị Bùi Viễn Phong gọi đi chúc tết nhà của một người bạn, Bùi Linh Thư đi thử váy cưới với Cố Thư Di.

Trong mắt Bùi Linh Thư, điểm tốt đáng nhắc đến nhất của Bùi Cận Bạch có lẽ là có tiền.

Tuổi tác giữa bọn họ không cách biệt lắm, cộng thêm có người bạn khuấy động không khí muốn chơi trò chơi. Mấy trò có thể chơi trong quán bar quanh đi quẩn lại vẫn chỉ vậy, một nhóm người bắt đầu chơi chơi xúc xắc, người thua sẽ phải nói thật hoặc thực hiện thử thách, nếu không sẽ phải uống rượu.

“Được rồi, được rồi.” Bối Bối đỏ mặt cười, câu trả lời vừa rồi đã đủ k*ch th*ch, cô ấy nói tiếp: “Mau tiếp tục, tiếp tục.”

Chương 86: Chương 86

Cánh tay của Cố Thư Di nhất thời bị người bên cạnh bóp đến đau.

Thế nên lúc sau Bùi Cận Bạch đối với Cố Thư Di đang ngơ ngác sau khi uống rượu, bắt đầu thấy phải chăng mình có nặng lời quá rồi không. Dù sao anh cũng chưa biết vì sao cô uống rượu, vậy mà đã vội trách mắng cô. Cố Thư Di không phải người xốc nổi, lỡ như có tình huống gì đặc biệt thì sao?

Cố Thư Di không khỏi siết chặt ly nước trong tay, không thể không mở miệng: “… Tối hôm qua.”

Nhất thời đơ ra (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Thư Di soi gương, nhân viên cửa hàng thu gọn phần xương cá sau váy cưới cho cô.

[!!!]

Chỉ có điều vận may của Cố Thư Di vẫn khá tốt, mấy ván liền không thua, sau đó chuyển vài vòng, cuối cùng mới cược sai số.

Rèm chậm rãi mở ra, Bùi Linh Thư đã thay xong lễ phục phù dâu, nhìn Cố Thư Di đang mặc váy cưới trên bục thay đồ, lộng lẫy rực rỡ như là mơ, hai mắt cô ấy sáng lên bật thốt “wow” một tiếng.

Anh kéo Cố Thư Di ngồi dậy: “Ngủ cái gì mà ngủ, đi tắm rửa mau.”

Hai anh em này đúng là không vừa mắt lẫn nhau, yêu nhau lắm cắn nhau đau.

Cố Thư Di bị hỏi về vấn đề này thì ngớ người.

Cố Thư Di ngồi xuống chào hỏi mấy cô gái với Bùi Linh Thư, nhận ra có hai người cô thấy quen mắt, chỉ là không nhớ nổi tên.

Hoặc giống như trước đây, rượu sâm banh giống nước lọc nên uống nhầm?

Rõ ràng anh đã dặn đi dặn lại bao nhiêu lần không uống được rượu thì chớ đgụn vào, cũng không biết cô ra ngoài chơi cái gì. Bùi Cận Bạch nhìn người đang say ngất nằm trên giường, nói không tức giận là giả.

Còn về thử thách, Cố Thư Di nhớ tới vừa nãy cô gái kia bị thách gọi điện cho bạn trai nói mấy câu đáng sợ như “thật ra chúng mình ở bên nhau lâu vậy rồi mà vẫn chưa đến ‘bước cuối’”, lại đối diện với những ánh mắt thích thú xung quanh.

Vậy nên cô cũng không từ chối Bùi Linh Thư, đi cùng với cô ấy.


Cố Thư Di bị kéo dậy ngồi trên giường.

Vô cùng hung dữ, còn nói cô thúi hoắc.

Cố Thư Di không uống rượu, mỗi lần thua không phải nói thật thì sẽ chọn thử thách. Mới đầu có lẽ do chưa thân quen nên mọi người vẫn còn dè dặt, sau khi chơi quen rồi lại xác nhận Cố Thư Di chịu chơi, lá gan bắt đầu lớn hơn.

Cố Thư Di nghe thấy Bùi Linh Thư thở dài: “Có chỗ nào không hợp à?”

Chị dâu của Bùi Linh Thư đương nhiên cũng chính là vợ sắp cưới của Bùi Cận Bạch.

“Làm phiền các cô nếu sau này gặp người có cùng thắc mắc thì giải thích giúp tôi.” Cố Thư Di căng da đầu.

“Đúng rồi mình chụp một kiểu ảnh thôi.” Bùi Linh Thư vội vàng chạy ra đứng cạnh Cố Thư Di, hai người một người mặc váy cô dâu, một người mặc váy phù dâu đứng trước gương chụp ảnh. Sau khi chụp xong thì gửi vào trong nhóm WeChat “Các bà vợ của XXX”.

Nhìn về phía bia trên bàn.

Cố Thư Di bèn cầm lấy một cốc bia, ngửa đầu uống một hơi uống cạn.

“…”

Hôm nay Bùi Cận Bạch cùng Bùi Viễn Phong đi đến một câu lạc bộ golf ở ngoại thành, thời gian kết thúc đã khá muộn.

Bùi Cận Bạch cau mày, giọng điều không chút dịu dàng: “Em lại uống rượu ở bên ngoài à?”

Sau khi xác nhận ván này Cố Thư Di chấp nhận trừng phạt thì không khí ở ghế dài cao lên trong nháy mắt. Cố Thư Di cảm nhận được những ánh mắt đặt trên người mình, trong lòng lo lắng, cảm thấy chào đón cô chắc chắn không phải câu hỏi hay trừng phạt gì tốt cả.

“Mau mau mau! Nói thật hay thử thách!”

Cuối cùng mới biết hối hận.

Vì thế Cố Thư Di hít thật sâu một hơi.

“Lúc đấy tôi hứng lên nói đại thôi.”

Cô ngẩn người nhìn sàn nhà, sau khi tỉnh táo, bên tai đều là giọng nói của Bùi Cận Bạch.

Bùi Cận Bạch cởi áo khoác và thay giày, đi đến phòng ngủ, quả nhiên là đây là nơi có mùi rượu nồng nhất.

Cố Thư Di chơi thử hai lần mới quen quy tắc, cô thua một ván.

Cô chớp mắt, nhìn thẳng vào sắc mặt u ám của người đàn ông.

Cũng may vận may tối nay của cô thật sự không tồi, mấy người còn lại hoặc bị thách đi khen khách nam ở ghế bên “anh đẹp trai quá à, yêu quá đi mất”, hoặc phải đọc mấy trích dẫn quê muốn đội quần trong các tiểu thuyết trên mạng trước mặt mọi người, mãi vẫn chưa đến lượt cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cố Thư Di.” Anh giơ tay ra lay tỉnh người trên giường.

Cô vừa nói xong thì xung quanh vang lên những tiếng hô nhỏ.

Ánh mắt Bùi Linh Thư chắc chắn: “Em thấy quá hoàn hảo.”

Tối nay tổng cộng có bảy người.

“Được!” Bối Bối lập tức vỗ đùi, sau đó hắng giọng nói: “Khụ khụ, vậy tôi hỏi nhé.”

Kì nghỉ năm mới vẫn đi thăm hỏi bạn bè, đi dạo hội chùa như mọi năm.

Chọn nói thật là không thể nói được nữa.

Hỏi lúc nào, mấy lần, nói không chừng lần sau sẽ bắt đầu hỏi bao nhiêu cm.

“Không thành vấn đề, không thành vấn đề.”

Tối nay hình như Bùi Cận Bạch vẫn đang xã giao.

Bạn của Bùi Linh Thư cũng là các cô chiêu nhà giàu, từ nhỏ đã học ở trường quốc tế.

Nếu biết chuyện sẽ bị truyền xa như vậy, trước đây dù có bị đánh c·h·ế·t cô cũng sẽ không nói dối lung tung.

Dù sao thì đồ vest của đàn ông lật ngang lật dọc vẫn thế, thử hay không thử cũng không sao hết.

Cố Thư Di: “…”

Năm ngoái hai người bọn họ đã qua đây thử, Bùi Cận Bạch chọn kiểu dáng, đáng nhẽ hôm nay đến thử lần cuối, kết quả là Bùi Cận Bạch có việc nên cô tới đây cùng Bùi Linh Thư.

Sau đó cô đón nhận ánh mắt kích động, chờ mong của sáu cô gái, hiểu được ý muốn đằng sau những ánh mắt đó.

“Ồ thì ra là như vậy.”

Tại dinh thự Cảnh Nam, Bùi Cận Bạch vừa mới mở cửa ra liền cau mày.

“Đúng rồi, anh em đã từng thấy bộ váy cưới này hay chưa chị?” Bùi Linh Thư giống như nghĩ đến chuyện gì đó.

Địa điểm hẹn nhau là một quán bar có chi phí không thấp.

Bối Bối nuốt nước bọt, sau đó dùng ánh mắt ham học hỏi, nhìn thẳng Cố Thư Di: “Câu hỏi của tôi là…”

“…”

Cô chọn nói thật.

Biểu cảm cô trở nên nghiêm túc.

Đến lúc này rồi, Cố Thư Di làm gì có dám nói không thích.

Cố Thư Di gật đầu: “Anh ấy thấy rồi.”

Váy cưới của Cố Thư Di được đặt may, thiết kế đuôi cá thêu ren thủ công, lần này tới thử cũng chỉ là lần cuối sửa lại chi tiết.

Bùi Linh Thư cúi đầu trả lời:

Bùi Linh Thư nói chuyện xong với Đường Điền thì ngẩng đầu lên, lại lần nữa đến bên cạnh Cố Thư Di, nhìn cô dâu xinh đẹp trong gương, giống như thở dài.

Cố Thư Di nhìn tin nhắn Bùi Cận Bạch gửi cho cô, nói rằng tối nay anh có lẽ sẽ về nhà muộn.

Bùi Linh Thư và Cố Thư Di đến muộn nhất, lúc đến thì mấy người bạn đã ngồi ở ghế dài vẫy tay gọi bọn họ.

Hình ảnh mơ hồ phản chiếu trong gương càng lúc càng loạn, quang cảnh trước mắt bay lên bùng nổ tựa như pháo hoa.

Đường Điền cũng là phù dâu, chỉ là hôm nay cô ấy vẫn đang ở quê ăn tết, không thể qua đây thử váy.

Bùi Linh Thư đã nói với mấy người bạn tối nay cô ấy sẽ mang thêm một người bạn khác qua, là bạn tốt cũng là chị dâu của cô ấy.

Bùi Linh Thư vừa gửi ảnh là Đường Điền đã trả lời lại ngay, đầu tiên là ba dấu chấm than:

[Cô dâu đẹp như thế này có phạm quy không đấy!]

“Không phải cô không uống rượu à!”

[Con mẹ nó, đang ở nhà cắn hạt dưa như tớ cũng nóng lòng đến mức dậm chân rồi đây nè.]

“Anh đã nói em bao nhiêu lần sao em vẫn không chịu nghe lời hả?”

Cô gái thắng ván này tên Bối Bối, dường như cuối cùng cũng đợi được cơ hội này, xoa tay hướng về phía Cố Thư Di: “Nói thật hay là thử thách?”

Chắc trước đây bọn họ từng tham gia lễ đính hôn.

“Nghe nói chính chị nói ngày nào năm giờ sáng cũng phải dậy làm bữa sáng, sáu giờ phải qua chào hỏi ba mẹ chồng, chuyện này có thật không?”

Thế là Cố Thư Di đứng ngoài cười vỡ bụng mấy chuyện không liên quan đến mình.

Vế sau, Cố Thư Di cố gắng vớt vát cho bản thân một chút: “Tôi chỉ trả lời một vấn đề.”

Người bạn cấp ba nhuộm tóc hồng của Bùi Linh Thư mở lời, chớp mắt tò mò, học theo Bùi Linh Thư gọi: “Chị Thư Di.”

[Phải làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ, váy phù dâu trước đây tớ báo số đo cũ, ăn tết xong tớ béo lên hai cân rưỡi rồi T-T] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Thư Di hít một ngụm khí lạnh: “Hỏi đi.”

[Không sao, vẫn còn thời gian mà, kịp được.]

Cố Thư Di cả người đầy mùi rượu mặc quần áo nằm ngất ngây trên giường ngủ, giày còn chưa cởi, chăn cũng không đắp.

Bùi Linh Thư xúi Cố Thư Di cùng đi chơi. Đây chỉ là buổi tụ tập quy mô nhỏ, đều là bạn tốt hoặc bạn học của cô ấy, tất cả đều là nữ, dù sao tết nhất cũng không có việc gì.

“Dáng người cô Cố rất đẹp, kiểu dáng này mặc vào khó nhất phần eo mông, nếu như số đo khách hàng kém một chút thì chúng tôi sẽ không khuyến khích thử.” Nhân viên cửa hàng tủm tỉm nói.

Vì vậy Cố Thư Di nhìn qua một vòng, chỉ đành mở miệng trước ánh mắt chờ mong của mọi người: “… Là giả.”

Mấy người lập tức kinh ngạc, nói thật hay thử thách đều thất bại, vốn tưởng rằng có thể đào ra được tin gì sốt dẻo nữa chớ, không ngờ Cố Thư Di lại thà uống rượu chứ không muốn bị phạt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ là vừa nghĩ đến đã khiến cho người ta mặt đỏ tai hồng, thế nên cô chỉ đành gật đầu cam chịu, sau đó nghe được tiếng cười khe khẽ hài lòng vọng bên tai.

Ý định thà c·h·ế·t chứ không chịu khuất phục.

Bùi Cận Bạch lập tức hối hận, cúi người nhìn Cố Thư Di, quyết định làm rõ mọi chuyện. Nhưng khi hai người chạm mắt nhau, anh thấy nước mắt Cố Thư Di rơi lã chã như những hạt ngọc.

Cố Thư Di lười làm thử thách, dù sao thử thách cũng không phải chuyện tốt đẹp gì: “Nói thật đi.”

Bùi Cận Bạch bị nước mắt của cô dọa sợ, ngay sau đó, Cố Thư Di loạng choạng đứng dậy, đẩy người đàn ông trước mặt, đi ra ngoài.

Hai người thử xong váy cưới thì ra ngoài đi dạo một lúc, tối nay Cố Thư Di vốn không có kế hoạch gì nhưng Bùi Linh Thư đã nhận được lời mời đến buổi tụ tập bạn bè từ trước.

Khứu giác của đàn ông cực kì nhạy cảm, ngay lập tức ngửi được mùi rượu thoang thoảng trong không khí.

“Em đi.” Cô càng nghĩ càng thấy uất ức, như chưa từng phải chịu uất ức đến vậy, nước mắt mặn chát trên môi: “Em không kết hôn nữa hu hu hu hu…”

Mọi người xung quanh đều hết sức chăm chú, mắt cũng không dám chớp, một giây cũng không muốn bỏ lỡ.

Cố Thư Di: “…”


Sau khi xác nhận Cố Thư Di thua thì cả bàn mới lộ ra nụ cười khoái chí “cuối cùng cũng đến lượt cô”.

“Chị không sợ sau này anh ấy cắt giảm sinh hoạt phí của chị giống như làm với em sao.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi nói mà, sao mà như vậy được, nếu mà như vậy thì đáng sợ quá rồi.”

“Không phải.” Bùi Linh Thư vội vàng đáp, sau đó cảm thán lần thứ n: “Em chỉ đang nghĩ, chị Thư Di, chị thật sự quyết định cưới anh em à?”

Quả nhiên đang chờ ở đây.

Mấy ván sau Cố Thư Di chơi thật sự là kinh hồn bạt vía, trực giác nói cho cô biết không có gì tốt đang chờ cô.

“Khó ngửi c·h·ế·t được.”

Anh biết tối nay Cố Thư Di đi chơi với Bùi Linh Thư và bạn bè, tài xế cũng báo cáo đã đưa hai người về nhà an toàn.

“Chắc là… Không đến mức.” Cô nhìn bản thân trong gương.

Cố Thư Di nhìn vào gương, lại nghiêng đầu với Bùi Linh Thư: “Em thấy thế nào? Còn chỗ nào cần sửa không?”

Bùi Linh Thư lại lắc đầu: “Em nằm mơ cũng không ngờ đời này anh em còn có thể cưới vợ.”

Cố Thư Di chỉ thấy bản thân ngủ cũng không yên, bị bắt trở mình, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm.

Đường Điền: [Tự sát tại chỗ.jpg]

Cố Thư Di đặt cốc không lên bàn, dùng tay lau rượu còn vương trên khóe miệng: “Được rồi, uống xong rồi.”

Bùi Cận Bạch quyết định nhẫn tâm mới có thể dạy dỗ dài lâu.

Cố Thư Di ngược lại bị Bùi Linh Thư hú hét đến mức ngượng ngùng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86: Chương 86