Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Chương 30
"Nếu không phải sếp thích, tiệc liên hoan năm ngoái mình mời họ làm gì."
Cố Thư Di về lại chỗ ngồi, nhìn đăm đăm máy tính.
Cố Thư Di tắt tiếng điện thoại xem sân khấu hát live và MV.
Bùi Linh Thư nghe tiếng Trần Lê bước vào thì lập tức đứng dậy.
Song lý trí còn sót lại bảo cô ấy không được ngất, dù người đàn ông trước mặt này có tàn nhẫn thì cũng là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của mình.
Bùi Cận Bạch với tư cách là CEO thì xưa nay anh cũng điền, không diễn văn nghệ mà dưới mục nghệ sĩ muốn gặp nhất ở buổi tiệc năm nay cũng vẫn luôn điền không, bởi theo nguyên tắc đây là đãi ngộ dành cho nhân viên mà không phải chiếm lợi cho riêng mình.
"Đây là thái độ em nhờ vả người khác đấy à?" Sau khi Bùi Linh Thư nói ra mức tiền cô ấy muốn, Bùi Cận Bạch liếc người cần tiền lại tỏ ra oan ức trên ghế sofa, lạnh lùng mở lời.
Cô lấy điện thoại lên trang video tìm kiếm nhóm nhạc Baby Girls, kết quả tìm kiếm có rất nhiều video sân khấu và MV.
Vài bước ngắn ngủn cũng khiến Trần Lê cảm nhận được khí thế hùng hồn dù phải đâm đầu vào chỗ c·h·ế·t của mình.
Bùi Cận Bạch nheo mắt nhìn người đang ngồi ghế sofa đối diện trong phòng làm việc, đến là để nhờ vả, vậy mà trên mặt Bùi Linh Thư lại viết sẵn hai chữ ‘ấm ức’ to đùng.
Cùng lúc này, trong phòng của tổng giám đốc.
Đang nhấn xem thì Bùi Linh Thư lại nhớ đến cô gái nghèo mà bà nội tác hợp cho Bùi Cận hình như đang là thực tập sinh ở phòng giám đốc.
“Ờm, là cái này.” Trần Lê lướt đến mẫu điền Cố Thư Di đã nộp cho Bùi Linh Thư.
Mọi người ai cũng một ý đâm ra nhao nhao, bảy tám cái miệng tụm lại cứ líu ríu, Trần Lê vừa mới từ văn phòng đi ra, thấy nhân viên không làm việc nghiêm túc mà tụ năm tụ ba châu đầu ở văn phòng tổng giám đốc.
Tiếp đó, mấy bà tám lặng lẽ tụ lại một chỗ, nhắc đến nhóm nhạc này, nghe đồn sở dĩ mời bọn họ, lý do bí mật mà cũng quan trọng nhất, đó chính là do tổng giám đốc hiện tại của Hòa Quang, tổng giám đốc Bùi thích kiểu này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ba không cho thì anh trai phải cho.
Giây tiếp theo, Bùi Linh Thư chấn chỉnh lại tinh thần, hít một hơi thật sâu tự nhủ bản thân hãy cố lên, quyết định gác lại lời thề không đội trời chung từ nhỏ với Bùi Cận Bạch, trực tiếp nhào đến nháy mắt với Bùi Cận Bạch, mặt mày nịnh nọt: "Anh, anh ơi, anh à."
Cuối cùng kế hoạch liên hoan lại nhất mực tuân theo vị CEO lúc nào cũng điền không mà giờ đã có nghệ sĩ muốn gặp, tất nhiên là phải cho sếp thỏa lòng mới lấy lòng được sếp, nên Baby Girls thật sự được mời đến đây.
Cô ấy điên tiết vì Bùi Cận Bạch vẫn còn thờ ơ phổng lỗ mũi cho được, rồi nhìn về phía Trần Lê đang đứng ở cửa: "Trợ lý Trần à."
Ai ngờ rằng tiệc liên hoan lại đến nhanh thế, dù bây giờ việc trong tay không nhiều, mọi người làm xong lại buột miệng nhắc đến tiệc năm ngoái.
Tâm trạng khi ra vào phòng giám đốc hôm nay của Trần Lê quả nhiên lại căng như dây đàn, từ trên xuống dưới cứ như sợ ai ăn tươi nuốt sống.
Hôm nay Bùi Linh Thư đến là để xin Bùi Cận Bạch tiền sinh hoạt.
"E hèm!" Anh ấy ho khan hai tiếng.
Lại nhớ đến câu nói đầy ‘chân lý’ ấy, vài người đàn ông chỉ trông đàng hoàng thế thôi, nhưng nỗi niềm thầm kín thì dị lắm đấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Do Bùi Linh Thư cứ khom người nên cười đau cả bụng, rồi cô ấy chụp từng tấm phiếu đăng ký liên hoan của vợ sắp cưới đưa đến trước mặt Bùi Cận Bạch, bấy giờ cũng được dịp vênh mặt ngạo nghễ đối đầu phục thù: “Bùi Cận Bạch, anh không được chứ gì!”
Bảng điểm toàn F mà cô ấy giấu tới giấu lui đã bị ba phát hiện.
"Trợ lý Trần, trên tay anh cầm gì thế?"
Bùi Linh Thư liền mò mẫm xem, đến khi xem phiếu thì cười muốn bể bụng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng có vài đồng nghiệp lần đầu nghe tin này chẳng tin nổi, nháo nhào thắc mắc: "Phải không vậy."
"Đâu giống kiểu đó đâu."
"Sao mà không phải…" Một đồng nghiệp nam khác ra dáng tôi là đàn ông nên tôi hiểu đàn ông nhất: "Có vài người đàn ông chỉ trông đàng hoàng mà thôi, nhưng nỗi niềm thầm kín thì dị lắm đấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ấy bước thẳng từ phía sofa đến: "Anh cứ trơ ra đó nhìn em c·h·ế·t đói à?"
Đóng băng toàn bộ thẻ tín dụng của cô ấy, chỉ chừa ít tiền tiêu cần thiết miễn không c·h·ế·t đói là được, còn tiền ăn chơi đàn đúm thì miễn bàn.
Bùi Linh Thư vừa nghe là mẫu đăng ký liên hoan thì hai mắt sáng bừng.
Cố Thư Di nghe nói trong các nghệ sĩ Hòa Quang mời còn có một nhóm nhạc nữ nước ngoài nổi tiếng mang hình ảnh tươi tắn trẻ trung như bạn gái.
"Ba có để cho em tiền sinh hoạt cần thiết mà…" Bùi Cận Bạch vẫn xem tài liệu: "Đói không c·h·ế·t được đâu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng cười làm Trần Lê hoang mang, bắp chân mềm nhũn. Bùi Cận Bạch chẳng thèm quan tâm cô ấy cũng phải chau mày nhìn.
Anh ấy nhớ đến nhóm nhạc thần tượng Baby Girls ở tiệc Hòa Quang năm ngoái.
Cố Thư Di vừa nghe mấy chữ “tổng giám đốc Bùi thích kiểu này” thì xém nữa sặc nước miếng.
Nhưng lúc này anh ấy chỉ còn nước làm cho trót: "Tôi đến đưa tài liệu cần ký cho tổng giám đốc."
Cô đâu có nghệ sĩ đặc biệt nào trong lòng, điền y chang chị Lưu rõ là tăng cơ hội để chị ấy gặp những diễn viên nam này trong buổi tiệc.
Mọi người trong phòng điền xong biểu mẫu rồi nhấn nộp.
Chỉ có năm ngoái, khi Bùi Linh Thư vô tình nhìn thấy mẫu đăng ký liên hoan của anh trai mình, khéo sao lúc đó cô ấy lại đang mê đắm nữ idol nên điền luôn tên nhóm Baby Girls mình thích vào nghệ sĩ muốn gặp nhất năm nay hộ anh trai.
Do Bùi Viễn Phong phát hiện bảng điểm cuối kỳ toàn F của Bùi Linh Thư, thế nên giờ ông ấy đang giận đến mức muốn giảm tiền sinh hoạt kỳ sau của đứa con gái học dở này.
Nhóm nhạc nữ này biểu diễn các bài hát hit ngọt ngào như [Kissing You] và [Baby You], do màu chủ đạo của nhóm là màu hồng nên bong bóng hồng bay tứ tung khắp nơi.
Bùi Linh Thư vừa nghe đã nổi điên, nhưng cô ấy nhẫn nhịn, chỉ cần nghĩ đến quyết định trọng đại cho cuộc sống sau này thì cô ấy đầu hàng, gượng ép mình nợ nụ cười lộ tám răng tiêu chuẩn: "Vậy anh nói anh thích thái độ gì đi?"
Không ngờ Bùi Linh Thư lại sáp đến trước mặt Bùi Cận Bạch với vẻ không thể nịnh bợ hơn, nũng nịu gọi "Anh trai".
"Tổng giám đốc Bùi vẫn thích kiểu đó à?"
Chính chủ Bùi Cận Bạch lại không hề biết biểu mẫu của mình bị đổi, càng không biết lời đồn đại về nhóm nữ thần tượng gì cả.
Bùi Cận Bạch nghe nhưng chẳng đáp lại, như không thèm đoái hoài đến người trong phòng, đi làm việc tiếp.
Bùi Cận Bạch: "Để đó đi."
"Mấy người biết Baby Girls có biết bao fan nam không, mỗi lần mở concert thì dưới sân khấu là một biển người hâm mộ, tiếng cổ vũ nghe cứ như tập quân sự ấy."
Thế là khi Trần Lê tiến vào thì thấy cảnh này.
"Cũng có phải anh bắt em thi được toàn F đâu." Vẻ mặt anh vẫn vậy: "Ăn vài quả đắng cũng tốt."
"Anh còn việc gì nữa không?"
Sau khi xem xong lại im thít.
...
“Trợ lý Trần, ai là vợ sắp cưới của anh tôi ấy nhỉ?” Bỗng nhiên cô ấy lại càng thêm tò mò hỏi Trần Lê. Trần Lê nghe thấy ba chữ ‘vợ chưa cưới’ thì ngây ra một lát, load lại mới biết là chỉ Cố Thư Di.
Đến nay trong công ty vẫn còn kháo nhau tin đồn tổng giám đốc thầm thích nhóm nữ thần tượng nào đó nữa.
Cô không khỏi cảm thấy sốc vì Bùi Cận Bạch lại thích nhóm nhạc nữ có hình tượng tươi trẻ, may mà giờ việc không nhiều, thế là lần đầu tiên cô làm chuyện ấy sau khi đã thực tập một quãng thời gian dài, đó là cúi đầu lén làm việc riêng trong giờ.
Trần Lê nói xong lấy tay lau vầng trán đã đầy mồ hôi.
"Được ạ." Cố Thư Di nghe xong đã đồng ý cái rẹt, dù sao cô cũng đâu muốn gặp ai, thôi thì tác hợp giúp chị Lưu gặp được idol vậy. Thế là cô dán hết tên các nghệ sĩ chị Lưu muốn gặp lên mẫu của mình.
Bùi Cận Bạch? Thích nhóm nhạc nữ thần tượng? Nhóm nhạc nữ?
Trần Lê cầm theo mẫu đăng ký liên hoan cuối năm rời đi.
Nhân viên vừa nghe tiếng thì giả ngơ giả điếc giải tán, người nào người nấy quay về chỗ của mình.
Bùi Cận Bạch: "..."
Trần Lê hối hận khi mình hồ đồ mở cánh cửa không nên mở này.
Bùi Linh Thư xém ngất vì lời cay đắng của anh trai.
Mới nhìn anh ấy còn nghĩ mình đui rồi.
Bởi vì hôm nay phòng làm việc của tổng giám đốc lại có một vị khách đặc biệt .
*Nguy cơ tuổi 35: Nhiều công ty công nghệ lớn như Bytedance, Tencent... tới 35 tuổi sẽ cho sếp lớn nghỉ việc để thêm nhân viên trẻ vào. Vì nhiều giám đốc thì lương phải trả rất cao, thay vì đó có thể tuyển thêm 4 đến 5 người mới để phục vụ công ty.
"Để em quỳ xuống van anh nhé?"
...
Dáng vẻ chẳng quan tâm đến sự đời này khiến Bùi Linh Thư ngồi không yên nữa.
Anh ấy đặt tài liệu lên bàn làm việc của tổng giám đốc, Bùi Linh Thư tinh mắt ngó thấy trên giao diện ipad trên tay Trần Lê như có viết hai chữ “liên hoan”.
Do không có nguy cơ tuổi ba lăm*, nên độ tuổi trung bình của nhân viên của Hòa Quang thường khá cao, đề xuất mời nhóm nhạc nữ này trong số nhân viên chắc chắn sẽ không cao, thậm chí nhiều nhân viên đứng tuổi còn chẳng biết là ai, ấy mà tiệc năm ngoái vẫn cứ mời họ đến.
Trần Lê nghe Bùi Linh Thư gọi lại thì lập tức căng da dầu, té ra anh ấy quên chưa khóa màn hình nên cô ấy hỏi thứ trên ipad là gì thế, Trần Lê gượng cười trả lời: “Cô chủ, đây là mẫu thống kê đăng ký tiệc liên hoan cuối năm."
Với tư cách là fan lâu năm, Bùi Linh Thư giật lấy máy tính bảng trong tay Trần Lê, cô ấy hào hứng lật xem mẫu thống kê tiệc cuối năm của phòng tổng giám đốc, để xem idol được đề cử năm nay là ai.
“Nếu anh làm nên cơm cháo gì, sao chị dâu em lại muốn gặp nhiều nghệ sĩ nam đẹp trai đến nhường này được!”
Là một phần của Hòa Quang thì dù là nhân viên cấp dưới bình thường hay là giám đốc cũng phải điền vào biểu mẫu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.