Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 131.5: Tang lễ
Được chấp thuận, Twilight theo cô ra khỏi nhóm người, còn Felix (Không thấy phiền và muốn xem thêm) cùng Yelena (Được nhờ đứng trông chừng Felix) thì tiếp tục ở lại dự cho xong.
Cô bé mang khay nước đến, tận tình rót giúp cậu một ly.
“Tên cậu là gì?”
“Chị hai?” Thấy chị mình bất động, cô bé nhỏ tuổi hơn nhìn qua hỏi.
“Vậy hắn không phải là thủ phạm? Nhưng theo báo cáo điều tra mình nhận được thì không có vụ m·ất t·ích hàng loạt nào gần đây cả? Hay là phải tìm các n·ạn n·hân?....”
“Ách!”
“Haha.” Cười một cách mỉa mai, không phải là không có, quan trọng là có đủ bản lĩnh và quyết tâm để thực hiện nó hay không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phản ứng của cậu khiến Yelena cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.
“Đến trả nhiệm vụ lần trước à? Hay là có gì mới?” Nhìn vào gã đàn ông rách rưới, không thấy bày sạp ra như mọi khi, cậu tò mò hỏi.
Cũng đã vài tháng từ lần cuối cậu nhìn thấy gã hành tung bất định này, không ngờ lại xuất hiện vào lúc này.
“Còn nếu thực sự muốn tìm ra kẻ đứng đằng sau, ông nên điều tra các ‘đối tác’ bên ngoài của gia tộc Silverash.”
Vài ngày sau, di thể của Olafur Silverash đã được đưa về lãnh địa gia tộc Kjerag.
Còn Twilight thì về phòng nghỉ, xem ra kế hoạch đầu tư tương lai cần một chút chỉnh sửa nữa.
Đáng tiếc, việc đó hơi khó.
“Ta vốn chỉ đến để thông báo vậy thôi. Nhưng vận rủi của người quả thật khiến người khác bất ngờ.” Nhìn cậu chăm chú suy nghĩ, Hawker từ dưới lớp áo choàng lấy ra một cuộn giấy dầu cũ ném sang.
“Chờ đã!” Tiếng gọi kèm theo một bóng người đang hớt hả chạy về phía cậu.
“Uhg!”
“Em mang nước về ạ?”
“Kìm nén cảm xúc không phải là tốt, ở đây không có ai đâu, không cần giữ hình tượng cứng cỏi trước mặt gia đình, cứ khóc một chút đi, khóc một trận sẽ khiến cậu dễ chịu hơn.”
Tang lễ ở Kjerag mất thời gian hơn đáng kể, phải đợi tư tế đọc điếu văn dài ơi là dài xong, di thể (Những gì còn lại) Olafur mới được đưa lên một giàn gỗ và bắt đầu hỏa thiêu.
“Tốn năng lượng lắm, hồi phục tổn thương thì còn đỡ chứ tái tạo nguyên 1 chi thì thật sự mệt.”
“Được rồi, chuyện đó để tính sau, anh điều tra thế nào rồi?” Twilight nói sang chuyện khác.
“Chúng đã được giao lại cho gia tộc Silverash rồi, ông nên hỏi họ nếu muốn tra khảo, nhưng sẽ không thu được gì nhiều đâu.” Twilight nói.
Khác với dân lao động tầng lớp thấp kém nhật Rim Billiton không có gì để mất, Enciodes có người thân, có gia tộc, có địa vị, xác thực cực kỳ khó giao động.
Sốt ruột, cậu không chờ về đến Rietti mới tự hủy để hồi phục mà lén tự xử ngay trên tàu xuyên lục địa Victoria.
“Cảm ơn.” Arctosz uống hết ly bia, đang định đứng dậy thì Twilight ra hiệu.
“Ừ…đặt nó xuống bàn đi.” Vốn định mở miệng, nhưng nhớ lại khả năng xuất quỷ nhập thần của Hawker, lại thêm giao kèo không tiết lộ sự tồn tại của ông ta, cậu nuốt câu hỏi lại nằm xuống giường.
“Vãi!”
“Mặc cho hơi khó khăn trong việc tìm kiếm thông tin và có rất nhiều cận vệ thường trực, cuối cùng hẵn vẫn ‘đi lạc’ trong chuyến đi săn thường niên của mình.”
“Đây coi như là một chút ‘an ủi’ ngươi có thể tìm hiểu nếu muốn, nếu như không tiếc mạng mình.”
“Kukuku~Liệu cậu ta có đáng giá không?”
Twilight cũng đã thử đặt mình vào tình huống đó và tìm biện pháp.
“Đúng theo giao ước đã ký kết, chúng tôi sẽ không can thiệp vào nội bộ Kjerag.” Cậu nói. “Chúc ngài may mắn trong cuộc điều tra.”
“Ngươi vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ lần trước.” Giọng nói lạnh lẽo của Hawker vang lên dưới lớp mũ trùm. “Vả lại, kể từ nay, ta sẽ không đưa ra nhiệm vụ nữa.”
Cậu ta cúi đầu cảm ơn một lần nữa rồi chào tạm biệt, trở lại t·ang l·ễ.
“Tôi hiểu tại sao cậu lại có ấn tượng tốt về ông ta rồi.” Nhìn Arctosz khẳng khái rời đi, Felix mở lời nhận xét.
Đúng như lời nhận xét trước đó của cậu, dù có hơi lỗ mãng và bảo thủ, nhưng Arctosz Paleroche rõ ràng là người tốt, ít nhất là trong ấn tượng của bọn họ.
Một chi tiết chú ý, sau khi phục hồi từ kỹ năng thì những vệt máu Twilight bắn ra sẽ nhanh chóng cô đọng lại rồi bốc hơi.
“Ra là đến vì chuyện này à?” Twilight và Felix đồng loạt nghĩ vậy trong đầu.
“Và ta nghe nói người phụ nữ đi cùng cậu đã bắt sống vài tên thực hiện vụ á·m s·át.”
“Yo, tiểu tử, chúng ta lại gặp rồi!”
“A, tớ không sao?"
“Cảm ơn vì lời khen của ngài.” Will thích thú nhận lời tán thưởng.
Khác với ở Siracusa, đóng hòm, hạ huyệt, người thân nói ngắn gọn vài câu từ biệt, mỗi người ném 1 bông hoa xuống rồi chôn là xong.
Cả 3 đều cái mái tóc trắng đặc trưng giống với Olafur, đó hẳn là những đứa con của ông ta.
Còn người con trai lớn tầm trạc tuổi cậu (7 tuổi) thì đứng bên cạnh, cúi gằm mặt không rõ biểu cảm, tuy vậy, đôi bàn tay nắm chặt muốn đỏ thành màu máu đã phản ánh tâm trạng hiện tại.
Mà thôi, đó không phải việc của cậu.
“Đáng, nhận tài đấy, nếu có thể thì tôi muốn hốt cậu ta về làm việc cho mình.” Twilight không nhìn anh nữa, đi tiếp về phía trước, vừa đi vừa nói, Will cũng đứng dậy đi theo.
“Ngươi có vẻ bất ngờ nhỉ?” Hawker còn chưa kịp trả lời, Twilight đã cúi đầu suy nghĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn Arctosz Paleroche ngồi xuống trước mặt và gọi phục vụ mang bia lên, Twilight chợt cảm thấy dạ giày co thắt lại, tâm trạng tự giác hạ về 0.
5 ngày sau.
“Không có gì, đó chỉ là may mắn thôi, dù sao tôi cũng không thể cứu được cha của cậu.” Nhìn cậu nhóc bằng tuổi khom người trước mặt, lại còn gọi cậu là ‘Ngài’ Twilight cảm thấy có chút hứng thú, khom người xuống nhìn.
“Điều tra c·ái c·hết của Olafur Silverash?” Nghe mục đích đến Arctosz đến đây xong, Twilight hạ giọng xuống nghiêm túc dậy.
“Xin lỗi, tôi đang hơi vội, cậu không sao chứ?”
Kẹẹẹẹẹẹẹẹt
Nhưng chính thái độ chán chường này của cậu lại khiến Felix ngồi cạnh cảm thấy bất ngờ.
“Không phải gọi là ngài đâu, tôi là Luke Luckbolts, nhưng hiện mọi người hay gọi tôi là Twilight. Chúng ta bằng tuổi nhau, và mẹ chúng ta cũng là bạn bè nên không cần phải kính cẩn gì cả, hân hạnh làm quen.”
“Anh chưa bao giờ làm tôi thất vọng, làm tốt lắm.” Nghe xong, Twilight gật đầu tỏ ra cực kỳ hài lòng.
Cùng lúc, cánh cửa được đẩy ra, Yelena hai tay cẩn thận mang theo một khay bình + ly nước trở lại.
…
Đối với gia đình bình thường thì chắc đến đó là hết, tro cốt sẽ được người nhà chôn xuống đất hoặc cất giữ trong nhà. Nhưng là một trong ba gia tộc lớn, sau khi hỏa táng xong, gia đình còn phải thực hiện 1 chuyến hành hương để đưa tro cốt ông đến Núi Karlan. Đến đó sẽ tiếp tục làm lễ nữa, rồi sau đó mới ờ….đưa ông trở về với vòng tay của nữ thần? Người ta giải thích thế.
“Oái!”
“Phải chứ! Em thấy vậy không Yelena?” Twilight gật đầu.
Hồi trước mất chân thì còn đỡ, chỉ không tiện đi lại, lần này mất 1 tay mà cậu gần như chẳng thể làm được gì.
Có phần vội vàng, trên đường trở lại, Twilight vô tình va phải hai cô bé đang đi cùng hướng.
Thả lỏng trên giường không được bao lâu Twilight lập tức bật dậy, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Hawker ngồi tại góc phòng.
“Quả là một khung cảnh ‘gay cấn’. Cô nhóc Yelena kia thì không nói, tôi thật sự bất ngờ với việc ngài sẵn sàng 'tán tỉnh' một cậu bé đấy.” Đợi Enciodes đi khuất xa sau, một giọng nói hài hước vang lên từ phía sau Twilight.
Nếu nhìn không lầm thì đây chính là trưởng nam gia tộc Silverash mà cậu vừa thấy lúc nãy.
“Hộc..hộc..Tôi muốn cảm ơn.” Vì vội đuổi theo, trưởng nam Silverash chống đùi thở hổn hển vài cái rồi cúi đầu thật sâu. “Gia tộc Silverash sẽ chịu mọi trách nhiệm về tổn thương của câ..ngài. Vì vậy, xin cảm ơn ngài vì đã cứu mẹ của chúng tôi!”
“Cảm ơn.” Định đưa tay lên cầm thì nhận ra tay trái đã bay mất, Twilight đành phải xoay người dùng tay phải nhận lấy ly nước.
Không có thêm nhiệm vụ thì càng tốt chứ sao, mà hai cái vừa nhận cũng chưa xong mà!
Tại đây, Twilight gặp một người mà cậu chẳng muốn gặp chút nào.
Khác với giai đoạn đầu, mấy cái nhiệm vụ nhỏ thưởng tiền cùng vật liệu đã không còn quá nhiều sức hấp dẫn đối với Twilight, mà không nhận thì lại tiếc nên cậu chỉ hay ráng mà làm cho đỡ phí. Nhiệm vụ lớn thì nhiều cái quá khó, một số thì phiền vãi nỗi, phần thưởng nhận được trước giờ cậu còn chưa có thời gian tiêu hóa xong đâu!
Rời khỏi l·ễ t·ang, Twilight vừa đi được một lúc thì.
“Không bao giờ hết ấn tượng, tôi ghen tị với khả năng imba này của cậu đấy Twilight.” Chờ Twilight ra khỏi nhà vệ sinh, Felix nhìn cánh tay đã phục hồi liền mở miệng châm chọc.
Ngoài ra cũng có một số chuyện muốn hỏi.
Dù đã làm việc với nhau được 2 năm, Twilight chưa bao giờ ngừng nghi ngờ về động cơ của gã ta, một kẻ dường như có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu, bất kỳ lúc nào, đến cả Will, sát thủ chuyên nghiệp cũng chưa từng phát giác ra mỗi lần hắn tìm đến cậu.
“Vậy thì được rồi, Enciodes.” Cậu đưa tay lên vỗ vai rồi vòng qua ôm Enciodes lại khiến cậu ta sững sờ.
Nhưng không phải là không thể.
Ngoại trừ tư tế Hoff Angrsaal điều hành t·ang l·ễ và đại diện của 2 gia tộc còn lại. Cũng chỉ có một ít thuộc hạ thân cận với gia tộc Silverash có mặt tham dự.
*Con dân Arknights đoán xem ai đây? Đoán trúng tui bạo chương (Trong tuần) nha! :))))
“Vâng, vậy hẹn gặp lại ngài ở Lungmen.” Nhận lấy tờ giấy, Will cúi đầu hành lễ rồi dịch chuyển đi.
“Có gì không?” Twilight đứng lại, chờ cho cậu ta chạy đến trưởng mặt mình rồi hỏi.
Phanh!
“Phù, trở lại rồi.” Vung vẩy cánh tay đã trở lại như chưa có gì xảy ra, Twilight vui sướng nói.
Lễ tang của ông sẽ được tư tế do Vine-Bear Court phái tới chủ trì theo phong tục Kjeragian.
Nhìn thấy Twilight ngồi thẳng đứng trên giường nhìn chằm chằm vào mình, cô bé đưa khay nước lên nghiêng đầu nói.
Nhìn thẳng con trai mình, Liena biết thừa cậu đang nghĩ gì, và cô gật đầu đồng ý, đúng là cái ghi lễ này dài thật, vậy nên cậu có thể về trước.
Lễ tang của Olafur Silverash được diễn ra đúng như dự kiến.
“Nhiệm vụ chưa hoàn thành? Tức là tên đó không phải mục tiêu nhiệm vụ? Đúng rồi, mẹ có nói hắn đã b·ị b·ắt một thời gian trước, còn nội dung nhiệm vụ là ‘Điều tra sự những sự m·ất t·ích bí ẩn gần đây ở Siracusa’.”
Những kẻ thực hiện vụ đ·ánh b·om là một nhóm thợ săn tiền thưởng hoạt động tại vùng hoang mạc gần lãnh thổ Victoria. Liena đã ‘hành’ bọn chúng nguyên 1 buổi tối trước khi bàn giao cho Silverash, nếu biết gì thì đám đó đã phun hết rồi.
“Đã tra được h·ung t·hủ đằng sau vụ t·ấn c·ông.” Đi sau cậu như một người hầu, Will trả lời.
Phải, khi mà Arctosz Paleroche và người của ông ta còn chưa xác định được một hướng điều tra cụ thể, Will thông qua hệ thống t·hế g·iới n·gầm đã mò ra được kẻ giật dây đằng sau (Dù giá hơi chát).
...
Thấy Liena lách khỏi hàng khách thăm viếng muốn đi sang an ủi người tiền bối, Twilight đưa ám hiệu qua rằng cậu có thể về trước không?
Khi ngừng nhiệm vụ, cậu sẽ có thêm thời gian làm các công việc khác, chẳng hạn như điều tra về thân phận và mục đích của Hawker chẳng hạn?
…
“Ý gì?!”
Vừa nói xong, bụng cậu đã rên thành tiếng.
“A~Không có gì đâu, lần đầu đi xe nhà, đừng để cha phải lo lắng.” Đợi cánh cửa nối giữa hai toa tàu đóng lại, người chị mới nở một nụ cười nhẹ, tiếp tục dắt em gái mình đi.*
“Enciodes…ách…Enciodes Silverash, trưởng nam của gia tộc Silverash thưa ngài.” Nghe được câu hỏi, Enciodes từ từ ngẩng đầu lên thì giật mình khi thấy ánh mắt đánh giá của Twilight đưa rất sát mặt mình.
Khóc một lúc sau, Enciodes mới bình tĩnh lại.
Khoảng thời gian sắp tới sẽ cực kỳ khó khăn cho gia tộc Silverash, trọng trách tộc trưởng được đặt lên vai một đứa trẻ 7 tuổi, trong bối cảnh cả gia tộc đang vướng vào một mớ bòng bong do chính cha cậu ta bày ra.
Còn cuộn giấy dầu Hawker ném qua, cậu để tạm ngay đầu chỗ nằm, dự tính lúc khác sẽ xem sau.
Cậu hỏi ông về việc mượn tuyến đường vận chuyển của gia tộc Paleroche để vận chuyển vật liệu thì nhận được câu trả lời là “Cứ tự nhiên, nhớ thông báo trước là được.”.
“Vậy sao?”
“Vậy thì tốt.”
Nhưng cô bé vừa bị va phải thì đứng lại, chăm chú nhìn theo cậu.
Thõa mãn trước câu trả lời đó, Twilight nói rằng khi nào cưới nhớ gửi thiệp đến Winter Valley, cậu sẽ gửi 1 set đồ săn bắn của Siracusa đến làm quà cưới.
Nghe được những lời này, Enciodes với tâm trạng bất ổn hiện tại rất nhanh không kìm được nữa.
Chương 131.5: Tang lễ
“Được rồi, nhân lúc còn chưa đóng cửa để chuẩn bị cho đám tang, ra chợ kiếm xem có gì hay ho không nào.”
“Cảm ơn vì lời khuyên, nhưng đây là cuộc điều tra nội bộ, gia tộc Silverash sẽ đền bù thích đáng cho tổn thất của cậu.” Nói, Arctosz nhìn thoáng qua một tay áo rỗng của Twilight. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Arctosz không khách khí cười lớn, trước khi rời đi, ông gọi phục vụ tính tiền luôn cả bữa trưa nhóm Twilight.
Bắt đầu hành trình vào khoảng đầu tháng 6, thoáng cái đã đi được 4 tháng, thời gian trôi nhanh thật.
Tất nhiên Arctosz Paleroche cũng không đến để gây chuyện, ông chỉ vô tình thấy nhóm Twilight ở đây nên lại bắt chuyện.
“Vì phi vụ á·m s·át thành công, tôi đã thay mặt những ‘người bạn’ của chúng ta tiếp lấy tiền thưởng, 1 tiệu tín dụng chợ đen. Lệnh treo thưởng theo đó cũng được gỡ xuống rồi ạ.” Will bình thản nói.
“Im mồm đi Will, coi tôi táng c·hết mịa anh giờ đấy.” Quay đầu lại ‘tức giận’ lườm Will đang quỳ gối hành lễ, dù đang đeo khăn che mặt nhưng không che dấu nổi việc bản thân đang cố nhịn cười.
“Hử?” Nhặt lấy cuộn giấy dầu được ném lên người mình, Twilight ngừng suy nghĩ nhìn lên thì chỉ thấy cánh cửa phòng từ từ khép lại.
“Gửi thứ này vào phòng của thằng cu Enciodes vừa nãy đi! Bà già đúng là rảnh chuyện thật.”
Dù có hiềm khích thế nào, hai gia tộc lớn còn lại cũng phải phái người đến viếng tang theo đúng thông lệ, và vì có công cứu/ có quan hệ với Elizabeth Silverash, nhóm Twilight cũng được mời dự t·ang l·ễ.
Nhưng xét theo bình phong không mấy tốt đẹp của Olafur Silverash thì đây cũng là dễ hiểu. Nhiều người có khi còn đang ăn mừng cho c·ái c·hết của ông ta không biết chừng.
Hai nhiệm vụ gần nhất Twilight nhận đều không có thời gian giới hạn, sau khi hỏi thăm Leontuzzo với để vài người đi tìm hiểu thì cậu cũng quên bẵng mất. À mà khoan, cái bắt kẻ s·át n·hân hàng loạt xong rồi mà đúng không?
“Khà…Đúng vậy, dù ai cũng hả dạ trước c·ái c·hết của ông ta, Tri-Clan vẫn cần 1 kẻ đứng ra chịu trách nhiệm cho c·ái c·hết của 1 tộc trưởng.” Arctosz đặt ly bia xuống trả lời.
Như nhìn thấy được gì đó, Twilight mỉm cười đứng thẳng dậy tự giới thiệu bản thân.
Sau l·ễ t·ang của Olafur, nhóm Twilight cũng không dừng chân tại Kjerag lâu nữa mà trở lại Victoria, họ dự kiến sẽ đi một vòng qua các tỉnh lớn phía nam rồi cuối cùng là về Rietti.
“Em thấy ông ấy không có ác ý ạ.” Cô bé đáp.
Dù không trả lời, nhưng từng tiếng nức nở vang lên cùng cảm thấy bả vai từ từ ướt đẫm, Twilight chỉ nhẹ nhàng vỗ đầu an ủi.
Twilight kiểm tra túi đồ và rút ra 1 tờ ghi chú, dưới sự hỗ trợ của Will để viết vài thứ lên. Viết xong, cậu đưa nó cho anh.
“Ta mong cậu sẽ không nhúng tay vào.”
Đứa con gái út khoảng 2-3 tuổi chưa hiểu chuyện được Elizabeth ôm trong lòng, con gái lớn khoảng 5 tuổi thì ôm mẹ khóc nức nở.
“Còn lệnh treo thưởng thì sao?” Twilight hỏi tiếp, mắt hơi đưa về phái ống áo rỗng của mình.
“Người đứng đằng sau cuộc t·ấn c·ông là bá tước Vincent của Victoria, ông ta vốn có hiềm khích với gia tộc nhà bà Elizabeth, thêm việc bị Olafur từ chối hợp tác làm ăn nên thẹn quá hóa giận, treo thưởng và thuê người á·m s·át cả gia đình Olafur Silverash.” Vừa nói, Will vừa đưa chiếc bọc vải mình cầm trong tay ra, dưới đáy bọc vải thấm ẩm một lớp dung dịch đỏ.
Phừng!
Hai người dọn dẹp sơ qua hiện trường rồi đi về. Vì để tránh gây chú ý nên hai người đã chạy xuống toa tàu cuối cùng.
Tất cả suy nghĩ đều dồn về cái nhiệm vụ chưa hoàn thành, hoàn toàn không để ý tí nào đến nửa câu sau.
Có điều, dù là tộc trưởng của một gia tộc lớn, nó không hoành tráng như Twilight tưởng tượng.
“Trở lại thôi, đừng để hai người kia chờ lâu, đi ngang qua phục vụ thì tiện oder gì ăn luôn.”
…
Đứng trong đám người, mặc tang phục truyền thống của người Kjeragian, Twilight nhìn một vòng khách tham dự thì nhìn thấy Elizabeth Silverash ngồi trên xe lăn bên cạnh 3 đứa trẻ.
Anh liếc qua nhìn, nhưng khi đụng phải ánh mắt nghi hoặc Twilight, anh lắc lắc đầu, không biết đang nghĩ gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhớ lại thì lúc làm l·ễ t·ang cho ông già của mẹ, người đến muốn chật ních cái nghĩa trang, đáng sợ thật.”
Twilight quay đầu lễ phép xin lỗi 1 câu rồi cùng với Felix tiếp tục đi.
“Trở lại công việc đi…À mà khoan.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.