Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 131: Tai nạn tàu hỏa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Tai nạn tàu hỏa


“Lũ lính đánh thuê khốn nạn!!!” Liena gào lên giận dữ, như sói săn mồi lao thẳng về vị trí đám người.

“Đây..là..tác dụng phụ..tái sinh. Giúp.bên..kia.”

Tốt nghiệp với tư cách Top 10 khóa từ học viện cảnh vệ hoàng gia Victoria, dành không ít năm hành nghề ‘dọn dẹp’ cho Signora Sicilia, sức mạnh của Liena không phải bàn cãi, và phong cách chiến đấu cận thân của cô chỉ có thể dùng từ tàn bạo để hình dung.

“Có!” Twilight nghiến răng bắn ra một chữ, bắt đầu khùng lên với Olafur Silverash.

Rầm! Rầm! Rầm!

Tuy vậy, tộc trưởng Olafur Silverash, người đại diện cho tinh thần tiến bộ của Kjerag đ·ã c·hết, người thừa kế của ông, trưởng nam gia tộc Silverash cũng mới chỉ 7 tuổi.

“Vâng, và chào tiểu thư.” Kéo cửa sổ ra, Will không đứng đó từ lúc nào cúi chào khiến Yelena giật cả mình.

Đến khi anh trở lại cùng một số người đến giúp đỡ, Liena cũng đã ‘hỏi han’ xong đám lính đánh thuê, hiện đang đứng nhíu mày nhìn vào vết băng đang lan rộng trên một khoang tàu lửa.

“Để tôi đi an bài.” Felix gật đầu, đứng dậy rời đi.

“A..” Miệng vừa mấp mé được vài tiếng, bỗng một tiếng rên rỉ truyền đến cách đó không xa.

Xin đấy, khổ lắm rồi.

“Nghiêm túc này, anh nghĩ chúng ta tin được Browtails không?”

“Cầm..máu..Arts.”

Vết băng có dấu hiệu nứt ra, nắm đấm của Liena cũng rỉ máu, nhưng cô chẳng hề bận tâm, tiếp tục đấm tới.

Nhìn thấy Twilight và Yelena vẫn bình an vô sự, bàn tay nắm chắt cũng buông lỏng ra.

“Còn bà cô Elizabeth Silverash kia sao rồi?”

Đó là Twilight, có điều, hai mắt cậu hiện đỏ ngầu, miệng cắn chặt răng nanh, liên tục thở ra khói trắng.

Chương 131: Tai nạn tàu hỏa

“Cô nên giữ chúng sống.” Nhìn cảnh tượng này, Felix lạnh hết sống lưng.

“Đừng lo lắng, khi nào anh lấy lại đủ sức, tự hủy 1 lần thì nó sẽ mọc lại thôi, chắc vậy.”

Mong rằng trên đường đi cậu sẽ không gặp phải cái t·ai n·ạn nhảm sh*t nào diễn ra nữa.

“Anh có sao không!” Yelena mới chạy đến.

Nghe thằng con bắt đầu chửi thề, Liena cũng chẳng buồn sửa, cô cũng không hài lòng với t·ai n·ạn lần này, may là trong nhóm không có ai t·hiệt m·ạng.

Cậu mở miệng khuyên thì Liena gào ngược lại, xem ra đã hoàn toàn tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn thấy bà đang rên rỉ thở dốc, Yelena vội tăng tốc đến giúp đỡ.

“Yelena, nhóc còn đủ năng lượng không?”

“Agh!” Tiếng hét đau đơn của tên cầm kiếm vang lên cùng lúc một tên khác bị cô đấm gãy cổ rồi dung làm khiên thịt che vài mũi tên bay đến.

“Chúng mua bom từ một số lính đánh thuê ngoài cửa khẩu, dự tính cho nổ đường ray, đoàn tàu và cả Olafur ngồi trên nó?”

Đó là một cánh tay đứt lìa đầm đìa máu, nhìn vào kích thước cùng miếng áo đen còn dính trên đó là đủ để biết chủ nhân của nó.

Nếu như Twilight có vấn đề gì, hoặc là cánh tay đó không mọc lại được, dù có bị Grey Halls xét xử hay có là người quen đi chăng nữa, cô cũng sẽ khiến cho gia tộc Silverash phải trả giá.

Felix cùng Yelena (Phải cuốn băng trên trán) ngồi đó chỉ có thể cúi đầu không nói gì, bầu tâm trạng cực kỳ tồi tệ.

“Đừng..lại..gần! ”

Felix không dám nán lại thêm một giây, vội chạy dọc theo đường ray tìm thị trấn gần nhất.

Bom được gắn trên đường ray tàu hỏa, và người Kjerag chắc chắn sẽ không xài bom.

Rầm! Rắc!

Lúc này trong phòng chỉ còn lại Twilight, Yelena và…

Nhưng nhìn qua vẻ mặt lo lắng của Yelena, đặc biệt khi ánh nhìn cô bé liên tục hướng về bên tay đã đứt lìa của cậu, Twilight thở dài an ủi.

Nhưng việc quan trọng nhất hiện tại, Elizabeth Silverash mất quá nhiều máu và đang trong cơn nguy kịch, cậu cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu, và trong toa tàu đóng kín này, oxi đang giảm dần theo từng giây.

Cậu co người vào trong góc, thở hổn hển, ánh mắt đỏ lập lòe qua khe tay trông không khác gì dã thú.

Giọng nói của Twilight truyền tới, Yelena hiểu việc mình cần làm, cô đưa hai tay đóng băng phần thân dưới của bà, ngăn máu tiếp tục chảy ra.

Vào giây phút Twilight bắn nổ toa tàu, Liena là người phản ứng nhanh nhất, bằng tốc độ của mình, bà thành công lao ra trước khi nó lật ngược lại, nhưng chỉ kéo theo được Felix ở gần nhất.

Đến khi làm việc xong, có vẻ như Twilight ít nhiều cũng đã lấy lại tỉnh táo, từng hơi thở của cậu dần ổn định lại.


“Xin phép Paleroche đi, dùng kho chứa tại Columbia, nói rằng chúng ta chỉ vận chuyển vật liệu và tuyệt đối sẽ không x·âm p·hạm vào lãnh thổ của họ.

Trong vụ v·a c·hạm vừa rồi, vì che chắn cho Yelena, cậu đã tạch 3 lần và ngay lập tức phục hồi, dẫn đến việc mất kiểm soát như vừa rồi cũng như hoàn toàn cạn kiệt năng lượng trong cơ thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phải tìm cách thoát ra, hoặc chi ít là báo hiệu cho bên ngoài.

“Đã qua cơn nguy kịch, dù mất khá nhiều máu cùng không thể đi lại được nữa. Nhìn chung là vẫn có thể sống tốt.”

Tại thị trấn địa phương.

Toa tàu hoàn toàn biến dạng sau vụ v·a c·hạm, những mảng kim loại méo mó khắp nơi cùng tia lửa điện “rẹt rẹt” bắn ra từ các khúc dây điện đứt.

Đến lúc Felix đuổi đến, lũ lính đánh thuê đều đã nằm lăn lộn trên đất, không c·hết thì cũng tàn phế.

Giữa đ·ống đ·ổ n·át của toa tàu, Yelena lờ mờ mở mắt ra.

Felix không trả lời, yên lặng lắc đầu.

Nheo bên mắt mờ nhòe bởi màu máu của mình lại, Yelena mím môi đứng dậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khung cảnh xung quanh hiện tại chỉ có thể ví như địa ngục.

Cứ mỗi lần phục sinh, toàn bộ cơ thể cậu sẽ được chữa lành hoàn toàn, nhưng tình trạng cơ thể bị tách ra sẽ như thế nào, cậu hoàn toàn không biết, có lẽ nên mang cái tay đó về, không biết rơi đâu rồi.

Hoảng hốt nhìn xung quanh, Yelena bỗng nhìn thấy thứ gì, loạng chạng bước về phía đó.

Dù tha thiết muốn lại gần kiểm tra tình trạng của cậu, song Yelena vẫn nghe lời mà đến giúp đỡ Elizabeth trước.

Thì đột nhiên, một bóng đen từ góc khuất lau ra, túm chặt cổ cô bé đè xuống đất.

“Silverash coi như xong rồi. Thỏa thuận hợp tác cũng vậy.”

“Haizz, đi rót cho anh ly nước đi Yelena.” Nằm ườn trên giường thở dài lắc đầu ngao ngán, Twilight bắt đầu cảm thấy mệt mỏi với chuyến đi c·hết tiệt này, đi chơi mà còn đau não hơn cả phải đánh nhau với hiệp sĩ Kazimierz.

“A.anh..T..wi..” Nghẹn sự khó thở, Yelena thều thào.

“Đây là hành động của một nhóm dân quân cực đoan địa phương, vì không chấp nhận tư tưởng của nhà Silverash mà đã lên kế hoạch p·há h·oại.”

Bên kia cũng phát hiện động tĩnh, một tên vung kiếm lao đến phản công, nhưng bị Liena bắt lấy cánh tay, vặn ngược rồi không nhân nhượng rút thẳng nó ra.

Quả nhiên, cô ngay lập tức tìm thấy một nhóm người mặc trang phục khác lạ đang ẩn nấp gần đó với kíp nổ và cũng đang quan sát đoàn tàu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rầm!

“Cậu thấy sao?” Anh nhún vai hỏi.

“Ta biết mình đang làm gì! Đi tìm giúp đỡ đi!”

Olafur Silverash thì không được may mắn như vậy, ông vốn đứng ngay cạnh vợ mình lúc vụ t·ai n·ạn diễn ra, bây giờ những gì còn sót lại là tí xíu vạt áo choàng nhuộm đỏ tương cà lộ ra ngay gần cạnh.

Nghe thấy giọng nói của cô bé, chút lý tính ít ỏi còn sót lại của Twilight dường như đã nhận ra người trước mặt. Cậu buông tay ra, bóp chặt khuôn mặt, từ từ lùi về ngã vào trong góc.

Cô nắm tay lại, vung một cú đấm nhưu trời giáng vào đó.

Tiếng gào cuối cùng của tên sát thủ ai cũng nghe rõ ràng, biết thế cậu đã không đáp ứng lên tàu lửa mà đi xe cho lành.

“Điều tra xem còn ai đứng đằng sau âm mưu này không, nếu có thể, cố gắng khiến hai gia tộc còn lại ma sát với nhau.”

“Khụ..khụ..anh.” Ho vài tiếng lấy lại không khí, Yelena vội lo lắng nhìn qua thì tiếng gằn giọng của Twilight đã vang lên.

Đợi Liena đi khỏi, Twilight mới chán nản nói với Felix.

Nhưng khi đến đủ gần để nhìn kỹ, đôi chân cô bé bỗng mất hết lực chống, khụy xuống.

Cả người cô bé như tê rần vì cơn đau, một bên mắt mờ nhòe màu đỏ vì v·ết m·áu trên trán chảy xuống, trên cơ thể có vài vết trầy xước, quần áo rách rưới cùng nhiễm đỏ nhiều chỗ, nhưng tuyệt nhiên không có thương tích gì quá nghiêm trọng.

“Đ*t m* @!%#$#%@$@#!” Twilight băng bó toàn thân ngồi trên giường không kìm chế được gào lên.

Tối hôm đó.

Yelena vội dung tay lau đi vệt nước mắt vô thức chảy dài trên má, tiếp tục loạng choạng từng bước đến nơi âm thanh phát ra.

“Nhìn cái gì mà nhìn! Lên cứu người đi!” Cô quay hề phía Felix, gào lớn.

Cũng phải.

Nhà Silverash coi như cũng chẳng cần phải đi giao thiệp nữa, hành trình này đến đây là xong.

Chửi ầm lên một hồi, Twilight thở hổn hển lấy hơi.

Sau cú đấm thứ 5, bức tường băng cũng đổ sụp xuống.

“Will, anh ở đây đúng chứ?”


Lăn vào đống tuyết ngay khi vụ v·a c·hạm xảy ra, Liena lập tức đứng dậy tìm kiếm xung quanh.

Bên ngoài.

Nhìn qua Elizabeth Silverash cũng không có quá nhiều v·ết t·hương nghiêm trọng, khó khăn là hai chân của bà đã hoàn toàn bị ép nát, cùng với mất máu quá nhiều.

Cảm giác khó thở khi bị b·óp c·ổ khiến Yelena choáng váng, nhưng không hiểu sau, thâm tâm cô bé lại trở nên nhẹ nhõm lạ thường.

Bây giờ đường về chỉ có ghé Victoria 1 rồi đến Siracusa, chia tay Liena rồi cuối cùng là về Lungmen.

“Theo những gì ta vặn mồm đánh lính đó ra là vậy.”

Cậu cũng chưa bao giờ thử nghiệm giới hạn khả năng phục sinh của mình, chỉ biết rằng sau khi ‘sống lại’ lần thứ 2 liên tục trở đi, cậu sẽ rơi vào tình trạng mất kiểm soát như vừa rồi.

Rẹt rẹt! Rẹt rẹt!

“Vâng, tôi sẽ khiến kẻ đứng sau chuyện này phải trả giá.” Will nở một nụ cười nguy hiểm, nhẹ đóng cửa sổ lại rồi đi mất.

Đó là phu nhân Elizabeth Silverash, thân dưới bà ấy bị chèn dưới đ·ống đ·ổ n·át, máu tràn ra rất nhiều, nhưng vẫn còn sống.

“Uh..ug..rên rỉ…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Tai nạn tàu hỏa