Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 126: Olafur Silverash

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Olafur Silverash


“Anh về rồi à? Ngồi xuống bàn đi, em vừa pha trà xong đây.”

“Không sao.” Olafur lắc đầu trấn an Liena, ông nhìn cậu hỏi kỹ lại một lần nữa. “Cháu chắc về câu hỏi của mình chưa?”

Đưa gói quà nhỏ qua cho vợ mình, màn chào hỏi coi như đã xong xuôi, Olafur bắt đầu nói vào chuyện chính.

Lúc này, chiếc đồng hồ treo trên tường cũng vừa điểm tiếng chuông 17:00 chiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây cũng là một trong những lý do chính để Olafur đồng ý kêu gọi một cuộc gặp mặt khi được vợ mình hỏi thăm, ông cũng coi đây là một cơ hội.

“Làm tốt lắm.” Ngồi gần đó, Twilight lén giơ ngón cái lên tán thưởng.

“Thằng cu tóc đen này là con trai tôi, Luke Luckbolt, hai đứa còn lại là bạn của nó, Yelena White và Felix Lixxon.”

“Vì ở Terra, Kjerag là một trong số ít quốc gia không bài trừ Infected, thưa ngài.” Twilight bình tĩnh đáp.

Nơi người phụ nữ nhắc tới không cách quá xa vị trí hiện tại, chỉ sau 15p đi bộ, cả nhóm đã đến nơi.

Đó là một tòa nhà gỗ với vẻ ngoài mang lối kiến trúc mộc mạc đơn giản, nhưng khi bước vào trong, nội thất dù vẫn mang nhiều nét trang trọng của phong tục Kjeragian, một số chỗ đã được cách tân theo phong cách quý tộc hiện đại.

“Vậy ạ?” Twilight đã mong đợi nhiều hơn, khá là tiếc khi đã lãng phí cơ hội.

“Em hả?”

Quan trọng nhất, đèn điện, chỗ này có điện! (Thân tâm Felix gào lên trong vui sướng.)

Twilight hoàn toàn bất ngờ trước thông tin này.

Ông nở nụ cười thân thiện như với một đứa trẻ trong khi đưa người bắt tay với Twilight, người hơi thấp so với chiếc bàn nên phải đứng tạm lên ghế.

“...” Hai bên đồng thời nhìn thấy đối phương.

“Vậy à?” Twilight gật đầu, cậu được nhặt về khi Liena đã hoàn toàn trưởng thành, khá hiếm khi được nghe về quá khứ của mẹ mình.

“Nhìn đi nhìn lại tình huống trước mắt, giúp đỡ những con người này dường như là một quyết định đúng đắn.” Olafur nghĩ.

“Có gì thú vị à?” Cậu tiến đến hỏi.

“Vả lại, nơi này cũng nằm gần lãnh thổ của ta, vậy nên tiếng nói của ta sẽ có ảnh hưởng tới quyết định cuối cùng hơn. Chỉ có một điều lưu ý, cậu nên bày tỏ rỏ ràng ý định giải nghệ của mình trước hội đồng, không ai muốn có một thế lực nguy hiểm đứng sát bên cạnh mình cả.”

“Bruh, chuyện dell gì thế này?”

“Ngon!”

Tuy nhiên, có một điều ông chưa hiểu.

Mà khoan.

“Nhưng trong khi các cậu đang hoạt động ở phương Đông, tại sao lại là Kjerag?”

“Cháu gọt khoai thành thục quá nhỉ?” Nhìn Twilight gọn gàng gọt khoai, Elizabeth nhận xét.

“Liena, em biết tiếng Kjerag bản địa đúng không? Em đọc nó cho con bé nghe đi.” Cô nhìn thoáng sang Liena, người vừa đứng dậy định lên phòng nằm.

“Vâng, tôi hiểu, xin cảm ơn vì lời khuyên cũng như công sức ngài bỏ ra.” Twilight cúi đầu bày tỏ.

Cuộc viếng thăm từ sứ đoàn Samifjod là một dấu hiệu tích cực, cho thấy những nỗ lực của ông những năm nay không uổng phí.

“Không có gì đâu, nếu cậu có thể thành công thuyết phục những kẻ cứng đầu đó, nó cũng có lợi cho ta.” Olafur thoải mái nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ừ.” Người đàn ông Feline gật đầu, ông phất tay cho Forte rời đi trước rồi bước vào trong.

“Sự ra đời của Kjeragandr và Kjerag?” Tiêu đề được viết bằng ngôn ngữ địa phương nên buộc Twilight phải mở cuốn từ điển mình mang theo trong túi đeo hông ra phiên dịch một cách sát nghĩa, nhưng đại loại thì chắc cuốn sách này kể về lịch sử hình thành và phát triển của giáo hội Kjeragandr và quốc gia Kjerag.

Vừa nhìn lại thì cánh cửa đã mở ra, hai người đàn ông xuất hiện trong tầm mắt cậu, một Feline đứng tuổi khoác áo choàng lông thú đi trước vào, bên cạnh ông ta là một Forte (Người trâu) cao lớn theo sát.

“Vất vả ngài.” Liena gật đầu cảm tạ, cô mở cuộn giấy ra kiểm tra nội dung, gật đầu xác nhận thông tin vừa nói rồi đưa nó cho Twilight.

Ngoài ảnh ra thì ở đây còn để chút món đồ trang trí tinh xảo cùng vài chai rượu đắt tiền. Ngoài ra còn có 3 cuốn sách được kế ngay ngắn. Theo thứ tự là:

Hành động này rơi vào mắt Olafur, ông tiếp tục hỏi.

Liena, bà già nhà cậu tốt nghiệp từ đó á? Top đầu trường?

Tưởng khi nói đến vậy thì chiếc túi này đã được gửi về hoặc để lại Siracusa, không ngờ rằng Felix vẫn mang theo.

“Ừ đúng rồi, hình như Liena tốt nghiệp với thành tích top 10 của trường mà, em ấy không kể cho cháu nghe à?”

“Cô ơi, cháu có thể mượn cuốn sách “Sự ra đời của Kjeragandr và Kjerag?” đặt trên kệ tủ được không ạ?”

Không để ý rằng, trên biểu hiện bình tĩnh lễ phép đó, đồng tử Twilight nhẹ thay đổi.

“Mục đích người Samifjod đến đây là gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chưa hết, sau khi hỏi giá hai chai nước hoa này, Twilight chậm rãi từ tốn đặt nó lại vị trí cũ, cậu không muốn gia tăng gánh nặng kinh tế cho mình.

“Tốt thôi.” Olafur gật đầu. “Khá tiếc, ngoài trừ giao lưu truyền bá một chút tín ngưỡng, ta cũng không hiểu toàn bộ dụng ý cuộc viếng thăm này. Nếu có gì đáng chú ý thì chỉ duy đại trưởng lão đã có một cuộc nói chuyện ngắn với tư tế (Snowpriest) dẫn đầu sứ đoàn, không ai biết họ đã trao đổi gì.”

Và quyển còn lại...

Twilight vừa tay lên chạm vào cuốn sách, bên ngoài đã vọng lại vài nói chuyện.

Một lúc sau, tất cả mọi người đều ngồi xuống tại bàn.

“Gần hai tháng trước, ta nghe vợ mình nói rằng một vài người bạn của cô ấy muốn gặp mặt hồi đồng Tri-Clan. Như đã nói trong thư hồi âm, yêu cầu gặp mặt đó đã được thông qua.” Ông lấy ra một cuộn giấy da đưa qua cho Liena (Người ngồi đối diện). “Đây là thư mời, cuộc gặp sẽ được tổ chức sau ba ngày nữa.”

“Thay cho lời xin lỗi vì đột ngột làm phiền gia đình ngài, đây là hai mẫu nước hoa mới nhất sắp được bày bán của công ty chúng tôi, mong ngài Olafur Silverash nhận cho.”

“Để cháu giúp chuẩn bị bữa tối ạ.” Cậu xin phép, được Elizabeth đồng ý để theo cô vào phòng bếp.

“Sự ra đời của Kjeragandr và Kjerag?” Elizabeth nhớ đến những cuốn sách chồng mình để trên đó để đọc trong lúc rảnh rỗi. “Được thôi, nhưng cuốn sách đó được viết bằng tiếng Kjerag, cô không chắc cháu có thể hiểu nó....”

“Vậy để chị làm bữa tối.” Elizabeth vừa dứng dậy thì Yelena đưa tay lên hỏi.

“Cảm ơn ngài.” Felix khoanh một tay trước ngực cúi chào rồi ngồi xuống.

“Đại học Cảnh vệ Hoàng gia Victoria?” Twilight nhắc một lần nữa cái tên đó.

Nhưng xét đến thân phận của những vị khách cũng như tiềm năng tương lai, ông buộc mình nhìn nhận vấn đề một cách nghiêm túc và cuối cùng đưa ra kết luận.

“Luke!”

“Khoan đã, ta đã được thông báo về cuộc viếng thăm này từ trước, và cũng đã đồng ý sẽ giúp đỡ. Không có lý do gì để nhận món quà này cả.” Tuy không rõ lắm giá trị của món đồ này, Olafur xua tay từ chối.

Đại học Cảnh vệ Hoàng gia Victoria (Royal Victorian Guard School)* học viện giàu truyền thống với bề dày thành tích bậc nhất Victoria. Cơ sở vật chất, chất lượng giảng dạy top đầu thế giới, chỉ những quý tộc bậc cao và con người cực kỳ tài năng mới có cơ hội bước chân vào đó.

Ấy thế mà khi cạnh tranh với Laero còn chật vật lên chật vật xuống như vậy, không lẽ ông ta cũng đi ra từ cái lò đào tạo đó?

“Vậy ra cô chính là người bạn mà Eli nhắc tới. Tên ta là Olafur, Olafur Silverash, xin lỗi vì không thể đón tiếp tử tế. Chắc mọi người cũng biết rồi, đây là người vợ thân yêu của ta, Elizabeth Silverash.” Người đàn ông Feline tự giới thiệu, đồng thời đứng dậy đưa tay ra.

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghĩ rằng là kẻ đột nhập, Forte vẻ mặt dung dữ vừa bước lên trước thì bị người đàn ông Feline đưa tay ngăn cản, bởi vì vừa lúc người phụ nữ từ phòng bếp đi ra, trên tay còn bưng một khay trà nóng.

Dù đã đọc qua vài cuốn sách và hồ sơ kể về sự hình thành của Kjerag, nhưng đó đều là thông tin công khai và đã được phiên dịch lại, khó tránh khỏi bị bóp méo hay thiếu sót.

“Ta hiểu rồi.” Nghe cậu giải thích, Olafur gật gù, ông cũng từ đó biết được thân phận lính đánh thuê của Twilight.

“Mọi người cứ ngồi thoải mái đi nhé, cô sẽ đi pha một ít...mấy đứa có muốn uống gì không?” Nuối tiếc buông Twilight xuống, người phụ nữ hỏi.

Twilight và Yelena lễ phép lên tiếng, Olafur Silverash gật đầu với hai đứa trẻ, nhưng khi cái tên thứ 3 cất lên, gương mặt điền đạm của ông khẽ chuyển động.

...

“Mà cô ơi, cháu nghe mẹ nói cô là bạn cũ thời đi học, hai người học cùng trường với nhau à?”

Tại đó, cậu được giao rửa rau cùng bày dụng cụ ăn uống ra bàn.

“Twilight, cậu muốn chọn giường không?”

“Không, là lỗi của chúng tôi khi đã mạo muội làm phiền mới đúng. Xin tự giới thiệu, tôi là Liena Luckbolts.” Liena cũng đứng dậy bắt lấy nó, cô giới thiệu bản thân rồi lần lượt những đứa trẻ.

Nguyên tắc của một thương nhân thành đạt/ tự truyện của Adams Schwire. Tự truyện của một trong những thương nhân thành đạt nhất thế giới, Twilight cũng nhìn thấy nó trong phòng của Felix hồi còn ở Rim Billiton.

Nếu thật sự thành công, điều này sẽ mở ra tiền lệ cho phép ông tạo điều kiện thu hút đầu tư. Ngoài ra, trong ba gia tộc lớn ở Kjerag, nhà Silverash không hùng mạnh về lực lượng quân sự của mình, tạm bỏ qua doanh nghiệp Lixxon, sự hiện diện của một lực lượng quân sự bán chuyên có quan hệ tốt ngay gần lãnh thổ sẽ giúp ông không ít việc. Họ có thể dọn dẹp thú hoang, thổ phỉ và hộ tống các đoàn giao thương, thậm chí có thể lợi dụng....

Cậu xin một chút thời gian để lên phòng lấy tấm bản đồ, sau đó bắt đầu thuật lại mục đích chuyến đi của mình cho Olafur.

Sau khi kết quả trận chiến không cân sức ở Lungmen được truyền ra rộng rãi, danh tiếng của lực lượng lính đánh thuê Bloody Lines, góp công không nhỏ trong trận chiến, cũng theo đó mà tăng lên.

“Hơn nữa...” Với ánh mắt đầy thâm ý, Felix ngừng một lát rồi nói tiếp. “Có vài nguồn tin cho biết quý ngài ‘nhà cách mạng của Kjerag’ đây đang tìm kiếm đối tác trong việc khai thác các mỏ quặng xung quanh lãnh thổ. Công ty chúng tôi rất hứng thú được bàn bạc thêm với ngài.”

Một yêu cầu chỉ vài ngày nữa là được thực hiện, Twilight gật đầu nói lại vài câu rồi để cô bé một mình quan sát, cậu nhìn qua những thứ khác trưng trong tủ.

Vừa dứt lời, Olafur tập trung quan sát phản ứng từ phía đối diện.

“Tuy vậy, ta được yêu cầu thông tin của người đại diện, cùng khái quát yêu cầu của cuộc gặp mặt nếu có thể. Những người đứng đầu Kjerag tương đối bảo thủ, để tránh những rắc rối không cần thiết, mọi người có thể cung cấp những thông tin đó được chứ?”

“Yêu cầu của cậu, không hẳn là không thể. Vùng đất cậu mong muốn dù phủ đầy tuyết trắng quanh năm, nó không thuộc vào vùng đất nằm dưới sự che chở của Kjeragandr vĩ đại. Nếu một kẻ khác chiếm dụng nơi đó với mục đích không rõ và uy h·iếp đến dãy núi thì thái độ sẽ khác, nhưng cậu đến đây với đủ lòng thành kính và vật dâng tặng, ta không nghĩ hội đồng sẽ làm khó đâu.”

“Vâng.”

“Vâng, vì mẹ hiếm khi có mặt ở nhà nên cháu phải tự lo liệu thôi ạ, những món đơn giản như thịt hầm rau củ thì cháu có thể tự làm được.”

“Cô ta được gọi là gì nhỉ? Kjeragandr đúng không?” Lục lọi lại trí nhớ, cậu nên nhớ tên vị thần này cho cuộc giao dịch, thể hiện sự hiểu biết và tôn trọng có thể lấy được hảo cảm.

Những câu trả lời của cậu có vẻ như đã đủ hợp lý để thuyết phục được Olafur.

Tiếp tục quan sát, Twilight nhìn thấy Yelena đang nhìn ngắm thứ gì đó.

Đợi cho Olafur nhận lấy nó, anh mới tiếp tục lấy ra một túi xách đã chuẩn bị sẵn.

“À, vậy cho bọn em xin tí trà nóng đi.” Liena gật đầu làm ơn.

Đó là một vài tấm ảnh được đóng khung khá kỹ càng nằm trên một chiếc tủ kính, vài bức chụp phong cảnh núi tuyết cao chót vót, cũng có một số tấm là ảnh chụp gia đình.

“Để cô cất hành lý cho nhé.”

Kết quả thì sao? Chưa cần biết kết quả cuộc gặp mặt, chỉ riêng sự hiện diện của Lixxon, một doanh nghiệp lớn ở đây, sẵn sàng nói chuyện đã là đủ, thậm chí ông có thể nhượng bộ để đạt lấy một bản hợp đồng thành công.

Nhiều người cũng dần biết đến lời đồn về một vị chỉ huy nhỏ tuổi hoạt động trong lực lượng đó đã đẩy lùi nhiều đợt t·ấn c·ông từ q·uân đ·ội Ursus, một vài thành tựu chống lại hiệp sĩ Kazimierz trong quá khứ cũng được đào lên.

“Ngoài thờ phụng thần linh ra, săn bắn cũng là một phong tục phổ biến ở đây nhỉ?” Nhìn một vòng quanh căn phòng, thảm trải, nội thất, đồ trang trí, đa số đều có nguồn gốc từ động vật, chủ yếu là da gấu và lợn rừng.

“...” Twilight hít vào một hơi, chậm rãi nói ra nghi hoặc của mình.

“Được, cháu cứ hỏi đi.” Hơi bất ngờ, Olafur thoải mái gật đầu.

Thông thường, một đề nghị mua lại lãnh thổ từ những người sùng tôn giáp như Kjeragian là viển vông, Olafur chắc chắn sẽ phủ nhận khả năng đó ngay khi vừa nghe.

Thông tin từ một cuốn sách bản địa chính gốc có thể mang lại nhiều giá trị hơn cậu có thể nghĩ. Cậu từng thấy Liena nói ngôn ngữ Kjerag bản địa, cô ấy hẳn có thể đọc được thứ này.

Ban đầu, Felix muốn tặng thứ này cho hội đồng trưởng lão trong cuộc gặp, nhưng Twilight đã cản anh lại. Phong tục Kjerag tuy không đến mức hoàn toàn bài xích nhưng cũng không dung nhập những món đồ xa xỉ, trang sức thì còn đỡ chứ nước hoa khả năng cao sẽ mang lại phản ứng ngược.

“Sao cũng được, nhưng nếu là giường tầng thì tôi xin giường dưới nhé.”

“Fufu~ Không phải là quà đâu thưa ngài, đây chỉ là một cuộc thử nghiệm chất lượng sản phẩm trong các môi trường khác nhau của công ty chúng tôi thôi thưa ngài. Tôi rất muốn nghe phản hồi từ phu nhân Silverash đây.”

“Thì em cũng đâu có làm gì đâu phải không? Cứ ngồi trên chiếc ghế trước lò sưởi ấy.”

Đó là một câu hỏi liên quan đến chính trị Kjerag, Liena không khỏi lên tiếng nhắc nhở nhưng Twilight chỉ bình tĩnh đứng chờ đợi.

Elizabeth Silverash, người vợ thân yêu của ông không xuất thân từ Kjerag, cô vốn là con gái một quý tộc nhỏ ở Victoria, hai người quen nhau lúc ông đang đi du học tại Siracusa. Dù tình yêu giữa họ là thật lòng chứ không mang yếu tố chính trị nào, song không thể phủ nhận những mối quan hệ của vợ mình đã giúp Olafur không nhỏ trong công cuộc khai mở biên giới, đưa Kjerag ra cộng đồng quốc tế.

“Gì thế Luke?” Twilight bắt đầu hoài nghi nhân sinh trong khi nhìn chằm chằm vào mẹ mình trong suốt buổi tối.

“Không, bọn cô chỉ tình cờ ở chung phòng trọ một thời gian thôi.” Elizabeth vừa khuấy thứ gì đó trong chiếc nồi, vừa trả lời cậu. “Cô học chuyên về thời trang mỹ phẩm, lúc chuẩn bị tốt nghiệp thì em ấy vừa bắt đầu đào tạo tại Đại học Cảnh vệ Hoàng gia Victoria mà.”

Tuy không thuộc vào hàng tập đoàn khủng như Schwire, Lixxon cũng là một doanh nghiệp nước hoa và trang sức khá nổi tiếng về chất lượng sản phẩm, đi đôi với đó cũng là giá thành không được phải chăng cho lắm.

*Royal Victorian Guard School: Nơi con Ch'en tốt nghiệp ấy

“Chuyện!” Felix lén đáp lại.

Yelena có vẻ khá hứng thú với những bức ảnh chụp núi tuyết, theo giải thích thì do quê nhà Ursus chỉ là một đồng bằng tuyết trắng phủ vô tận nên cô bé muốn thử nhìn phong cảnh ở một nơi cao hơn.

“Chào bác ạ.”x2

Không?

Bằng việc chấp nhận ‘món quà’ nhỏ Felix đưa ra, Olafur Silverash đã xác nhận mình có thể nhượng bộ, điều này trợ giúp không nhỏ cho kế hoạch của Twilight.

Trong lúc đó, cậu cũng tiện dò hỏi vài thứ.

“Mong chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Người phụ nữ dịu dàng gật đầu. “Trên lầu có 2 phòng nghỉ trống đã được dọn dẹp sẵn, mọi người cứ tự nhiên như ở nhà nhé.” Cô chỉ cho họ vị trí phòng nghỉ rồi bước vào trong bếp.

Nhìn lại tình hình kinh tế thế giới những năm gần đây. Cũng bình thường.

Nhưng một điều ngoài ý muốn là, ngay khi vừa nói xong, Liena và Felix, hai người ông cho là chủ đạo cuộc viếng thăm đều liếc mắt sang chờ đợi một người khác mở miệng.

“Ồ, giỏi quá ta.” Cô khen ngợi. “Mà Liena vẫn bận rộn như vậy à?”

Twilight nhìn thấy người phụ nữ ban nãy đứng cạnh một người đàn ông tóc trắng, trên tay cô ôm một đứa trẻ sơ sinh, đứng trước hai người họ còn có thể hai đứa trẻ nữa, một nam một nữ.

Chương 126: Olafur Silverash

Felix đi lên phòng ngủ tiếp tục sắp xếp đồ đạc, còn Twilight thì.

“Tôi là Felix Lixxon, người đại diện tiếp thị sản phẩm của công ty Lixxon mà ngài đang nghĩ tới đấy ạ, hân hạnh được gặp.” Anh cúi đầu, từ túi áo rút ra một tấm danh th·iếp đưa ra.

Kjerag quả đúng là một quốc gia trọng tín ngưỡng, ấn tượng đầu tiên đập vào mắt Twilight chính là bức tượng thần lớn bằng gỗ đứng chiễm chệ bên trên lò sưởi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy sao, ta hiểu rồi, ta sẽ nhận món quà này.” Nghe ra ý định từ anh, Olafur gật đầu chấp nhận túi quà.

“Ta mong chúng ta có thể trò chuyện nhiều hơn, nhưng ta vẫn còn vài công việc phải sắp xếp cho ngày mai. Eli, anh có lẽ sẽ về trễ bữa tối, mọi người cứ thoải mái ăn trước nhé.” Olafur chào tạm biệt mọi người, khoác lên chiếc áo choàng lông thú dày rồi rời khỏi nhà. Người đàn ông Forte dường như là cận vệ kia vẫn chờ ngay trước cửa, hộ tống ông đi.

Cô bé gật đầu chỉ tay về phía trước.

“Ừ, thôi cũng đươc.” Liena gật đầu, đi cùng Yelena bước ra phòng khách.

Dễ dàng bắt được thay đổi nhỏ đó, Twilight liếc mắt ra hiệu cho Felix, người sau nở nụ cười đứng dậy.

“Mẹ cháu, cô biết đấy, tham công tiếc việc. Bà ấy chỉ trở về nhà sau khi không còn gì để làm.” Twilight than thở, cậu rửa hết đống khoai cùng rau ăn kèm rồi ngồi ra bàn, chờ xem có việc gì cần nhờ không.

Tuy nhiên, nói vậy không có nghĩa là Olafur sẽ để mặc những kẻ âm mưu gây tổn hại đến quê hương mình. Chỉ cần một yêu cầu quá phận được đưa ra, ông sẽ không ngần ngại trục xuất những kẻ viếng thăm ra khỏi vùng đất này ngay lập tức.

“Trước đó, cháu có thể hỏi ngài một điều được chứ, ngài Silverash?” Twilight đứng dậy, khoanh tay rất lễ phép hỏi.

Nhưng vấn đề là, cậu có thể mượn nó không?

“Vâng thưa ngài, hợp tác vui vẻ.” Cậu đáp lại.

Là một người làm ăn, hơn hết, một nhà cách mạng, ngay từ đầu ông đã luôn chú ý đến những vị khách của vợ mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Olafur Silverash