Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 125: Kjerag
Đúng lúc này, tiếng cửa hé mở vang lên.
“Nơi này....Tôi hiểu ý nghĩa của mấy thứ đồ cậu yêu cầu rồi, nhưng chọn nơi này có ổn không? Tôi tưởng họ vẫn đang biệt lập với thế giới bên ngoài?”
“Mẹ, con đang nghiêm túc suy nghĩ một chút, đừng......Cô là ai?”
Chính vì nằm giữa lòng các ngọn núi, lại thêm địa hình tương đối cao, đúng như cảm nhận của Yelena, khí hậu Kjerag thật sự rất lạnh.
Mệnh lệnh anh ta nhận được là g·i·ế·t tên buôn thông tin kia, cái trò ra 2 người 2 mệnh lệnh khác nhau này hiển nhiên là thử thách đến từ lão già c·h·ế·t dẫm kia.
“Thế à? Biểu cảm mình lúc nào cũng rõ ràng thế à?”
Nói chung là mục đích kiểu gì cũng đạt được rồi, chỉ là phải bỏ bao nhiêu ra thôi.
“Con muốn gì đây?”
Thời kỳ chiến loạn đang dần đến hồi kết, tiếp tục cuộc sống lính đánh thuê nay đây mai đó rõ ràng không phải là lựa chọn sáng suốt, việc Twilight thoát ly Bloody Lines chỉ còn là vấn đề thời gian, và cậu chắc chắn sẽ không bỏ lại những gì bản thân đã kinh doanh được.
“Cảm ơn, ta thấy dễ chịu hơn rồi, con có thể đi....” Liena nói, vừa dứt lời, một bàn tay nhỏ nhắn đã đặt lên xoa nhẹ đầu cô.
“Hì hì, chị cảm thấy sao, Eli?”
(Trích nguồn Arknights fandom wiki)
Kể từ hôm đó, trước lúc đi ngủ, Liena cũng ra phòng khách xách theo Twilight về phòng, lý do chính đáng được đưa ra là không cho cậu thức khuya. Thói quen đó tiếp tục kéo dài kể cả khi cô ngồi lên vị trí Don Luckbots.
Vùng núi tuyết trắng nằm giữa lục địa Terra.
Đúng lúc, tiếng gõ cửa vang lên.
“Cô Lara.” Twilight trả lời.
Nhưng cái không đùa là trái ngược với Twilight, người miễn dịch gần như hoàn toàn trước sức nóng từ lửa, Yelena có vẻ như không hề bị ảnh hưởng bởi cái lạnh. Cái này chỉ mới được cậu phát hiện ra khi cả nhóm bắt đầu bước chân vào lãnh thổ đầy tuyết trắng này.
“Lungmen quá lớn, Wei Yenwu cũng không phải kẻ ngốc, tôi không muốn làm gì cũng bị soi chằm chặp đâu.” Twilight lắc đầu. “Siracusa cũng vậy, tôi quá nổi tiếng để bị ngó lơ. Hai nơi này có thể kinh doanh, nhưng không phải lựa chọn tốt để all in vào.”
“Nhóc chưa để ý sao?” Felix nhẹ cười giải thích, anh chỉ tay một số chỗ xung quanh. “Không phải số người có vũ khí nhiều một cách bất thường à?”
“Ngẫm lại thì, từ khi nào mà bà ấy bắt đầu có thói quen này nhỉ?”
“???”
“Cô đã làm rất tốt rồi, nghỉ ngơi đi.”
Liena trầm mặc nằm đó, cậu nhóc cô nhặt về ngồi bên cạnh dùng bàn tay nhỏ bé của mình vuốt nhẹ đầu an ủi.
“Đúng, nếu không xin được ở đây thì tôi sẽ thử đi Minos, nếu không được nữa thì cắn răng móc ruột ra mà đem tiền đi nộp cho đám nhà giàu Columbia thôi.”
“Tìm lấy một địa bàn cố định.” Twilight ngắn gọn trả lời, cậu đứng dậy lấy từ trong balo ra một tấm bản đồ toàn cảnh Terra, trên đó ngoài rất nhiều ghi chú ra thì có một vòng tròn đỏ lớn cùng dòng chứ có đánh dấu cứ địa.
Cảm giác mềm mại này như một thứ ma lực đánh tan mọi sự mệt mỏi, và ‘một chút’ đó cũng trở thành sáng hôm sau.
Về vấn đề này, anh biểu thị mình sẽ cố gắng.
Quay về hiện tại.
Chớp chớp mắt vài cái quen thuộc với ánh sáng, nhìn rõ người tới là ai, Liena mới thu tay về.
Lúc đi ngang qua Felix, Twilight u ám liếc qua hai kẻ cười trên nỗi đau của người khác kia, duy chỉ có Yelena nhận được một cái nhìn đồng cảm.
“Sao vậy ạ?” Thấy vậy, Yelena hỏi.
Cậu không nhớ rõ lắm, nhưng được đào tạo như người chuyên xử lý những vấn đề thầm kín cho Signora Sicilia, Liena vốn chẳng phải người tốt đẹp gì cho cam.
Thật ra thì do mình sợ không bắt kịp cốt truyện game, đến chừng mâu thuẫn đủ thứ giải quyết không nổi. ╥﹏╥
Dù nhiều năm trước, một số tiền đồn, bộ lạc phía Tây Nam có thiết lập quan hệ ngoại giao với Columbia và chào đón các nhà thám hiểm, quốc gia này vẫn thực sự bí ẩn với phần còn lại của thế giới.
Liena không trả lời, chỉ nhẹ cười, hưởng thụ cảm giác ấm áp này.
Kjerag và Sami, xét trên phương diện văn hóa thì hai quốc gia này có rất nhiều điểm tương đồng nhau (Đặt nặng thần quyền và các nghi lễ) nhưng về chính trị thì gần như không có quan hệ gì tới nhau.
“Đúng vậy, nhưng những năm gần đây một số người có tiếng nói đang nỗ lực cải cách và mở cửa biên giới, tôi nghe rằng họ cũng đã tim nguồn đầu tư nước ngoài và cho xây dựng các nhà máy và đường sắt ở đấy.” Twilight lấy ra một vài mẩu báo đặt lên bàn, chứng minh cho những gì cậu vừa nói. “Nếu mọi chuyện đơn giản nhất, những gì tôi cần làm chỉ là vung tiền ra mua quách mảnh đất đó là được. Nhưng có hai vấn đề.”
Vài ngày trước, cô nhận được lệnh từ cha mình lùng bắt một kẻ buôn trộm thông tin đang bỏ trốn. Theo dấu hắn qua vài thành phố, g·i·ế·t không ít kẻ cản đường, đến khi bắt kịp thì mục tiêu đã bị lão anh trai Laero xuống tay trước.
Kjerag: Là một quốc gia Terran giáp với Columbia, Kazimierz, Minos và Victoria nằm trên dãy núi trung tâm của lục địa. Đây là một nền thần quyền tập trung vào việc thờ phụng Kjeragandr, nữ thần quốc gia bảo vệ vùng đất, với Karlan Saintess đóng vai trò là nhà lãnh đạo tinh thần và là người đứng đầu chính trị. Do địa hình núi non hiểm trở, phủ đầy tuyết bảo vệ Kjerag khỏi Thảm họa và các cuộc xâm lược của nước ngoài, Kjerag được đặt biệt danh là "Vương quốc tuyết".
Twilight cũng không giãy dụa, chỉ ngẩng mặt lên phàn nàn.
“Luke đâu? Đưa cho nó này, thư hồi âm từ bạn ta.” Cô lấy ra một phong thư đưa cho Felix rồi đi qua phòng bên cạnh.
Chương 125: Kjerag
21/8/1077
Rơi vào đồng cảnh ngộ, Yelena thấu hiểu được cảm giác của cậu, đồng thời cũng rút ra một tín niệm.
Tất nhiên đó chỉ là một lời nói đùa, giống như việc Liena cười đùa rằng mình nhặt được Twilight từ bãi rác nên đem về nuôi. (Trừ địa điểm ra thì còn lại là thật.)
“....Con nên đi ngủ sớm.” Không biết nói gì, cô qua loa một câu rồi bỏ đi.
“Cô gì đó ơi, có thể thả cháu xuống được không ạ?”
Họ cũng đặc biệt nổi bật vì trang phục của khác hẳn dân bản địa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tinh thần căng như dây đàn báo động, Liena còn chẳng mở mắt đã theo bản năng rút con dao dự phòng giắt bên hông, xoay người lại công kích kẻ xâm nhập.
“Người Samifjod. Đúng vậy” Twilight nhắc.
Qua màn ầm ỹ vừa rồi, bọn họ tất nhiên đã bị chú ý bởi người dân lẫn cảnh vệ xung quanh. Nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ, họ cũng không can thiệp mà làm như không để ý cho qua.
“Con nhóc này...” Liena cạn lời chẳng biết nói gì thêm, đây rõ ràng là bị người khác dạy hư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cút!” Thấy Felix cố gắng sáp lại gần, ‘Máy sưởi di động’ đạp anh một cái rồi né xa xa ra, bắt đầu nhìn xung quanh đánh giá phong cảnh nơi này.
Đó hình như là vào một buổi đêm, Liena vẻ mặt mệt mỏi bước vào nhà với bộ suit nhuộm đỏ màu máu.
“Nó nói gì?” Felix tò mò hỏi.
Trở lại hơn 1 tháng trước, khi mà nhóm Twilight vẫn còn trong lãnh thổ Siracusa, họ tạm dừng chân tại một thành phố ven biên giới tiếp giáp Victoria để bổ xung nhu yếu phẩm trước khi tiếp tục hành trình.
“Bớt càm ràm và học tập Yelena đi, phương bắc Ursus còn lạnh hơn thế này nhiều.”
Có lẽ là vấn đề thể chất nhưng từ khi còn nhỏ, cô đã không quá nhạy cảm với cái lạnh. Cha mẹ cô nhóc cũng hay đùa rằng vào cái đêm Yelena cất tiếng khóc chào đời đã có một cơn bão tuyết lớn lướt qua, khả năng miễn dịch với cái lạnh đó chính là một lời chúc phúc từ thần linh.
“Chà, cũng không ngoài dự kiến lắm.” Câu trả lời tỏ ra không quá bất ngờ đối với Felix.
...
Felix lúc nghe cậu nói vậy thì có bất ngờ, nhưng anh hiểu, thậm chí trên đường đi còn truyền đạt lại cho cậu toàn bộ những mánh khóe mà mình biết.
Kẹtttt
Hiện tại, ba người họ đang đứng trước hiên một quán rượu địa phương, chờ Liena đi gửi xe.
Không ai giúp đỡ, Twilight chỉ có thể tìm cách tự cứu mình, cậu cố gắng mở to hai mắt sao cho dễ thương nhất có thể, ngước lên nhìn người phụ nữ.
Chính vì vậy, dù cực độ mệt mỏi, Liena khó mà chìm vào giấc ngủ được.
“‘Những người cầm quyền’ bên đó quyết định chính sách bằng hội đồng trưởng lão và sự đồng thuận của 3 gia tộc lớn. Đại khái thì đúng vậy.” Twilight gật đầu.
“Hắt xì! Lạnh vồn!” Bước một bước xuống mặt tuyết dày cộp, Felix không khỏi xoa xoa đôi tay bị cóng bởi khí trời lạnh lẽo của nơi này.
Đang nghĩ cách nói làm sao để thẳng cu nhà mình hạn chế tiếp tục với Lara nữa, cô cảm thấy cặp đùi nhỏ nhắn kia run rẩy lên.
Còn Twilight vừa định quay lại giường thì một cánh tay thò xuống, xách lấy cậu lên cao.
“Tất nhiên là không, ai dạy con trò này vậy?”
“Không đơn giản thế đâu, nhìn kỹ đi.” Twilight lắc đầu, đi tới chống cằm ngồi xuống trước bậc thang.
Lúc này, cô vẫn chưa phải Dons Luckbolts, vẫn đang cạnh tranh với anh trai mình Laero để kế thừa vị trí này.
See Ya!!
“Đừng lo nghĩ nhiều, cha mẹ đến phút cuối vẫn lo nghĩ cho nhóc. Hiện tại, sớm thôi(Nói nhỏ) nhóc vẫn còn bọn anh đây, cả những người khác trong đội hậu cần nữa.” Không biết từ khi nào, Twilight đã đã xuất hiện ngay bên cạnh giường, dùng tay xoa đầu cô bé.
“Hôi quá.” Gương mặt non nớt tỏ ra ghét bỏ, nhưng vẫn thành thật tắt đèn nằm xuống để cô vòng tay qua ôm chặt lấy.
Samifjod: Người Sami
“Nhóc cũng biết rồi đấy, hơi khó nói nhưng công việc của mẹ anh nó hơi phức tạp, vì tính chất đó nên bà ấy không giỏi thể hiện cảm xúc và rất ít khi về nhà. Với lại, vì bọn anh không phải mẹ con ruột nên lúc đầu sống chung thì cả hai luôn giữ khoảng cách gần như không hề nói chuyện với nhau.” Nằm trên giường phòng trọ, Twilight nhắm mắt nhớ lại những gì xảy ra trong quá khứ.
Cảm giác quen thuộc.
Vì vậy, đây cũng chẳng phải dinh thự rộng lớn, chỉ là một căn phòng nhỏ bình thường ở góc phố, nơi cô sống cùng đứa trẻ mình nhặt được ở Victoria.
Đổi lại là ánh mắt khinh thường đến từ vị trí Twilight.
Anh nhận lấy phong thư, đi qua đưa cho Twilight, cậu không chần chờ mở ra đọc ngay.
Nhìn theo bóng lưng quay rời đi, Twilight thở dài một hơi, gấp quyển sách lại.
Không có câu trả lời nhận lại, bởi vì chính Twilight cũng đang tự hỏi điều đó.
Sami (ᛊᚨᛗᛁ): Là một quốc gia Terran giáp ranh với Ursus và Kazimierz, nằm ở cực bắc của lục địa gần Infy Icefield. Là quê hương của người Elafian và các chủng tộc hiếm khác, đây là một tù trưởng nguyên thủy, có nhóm nhỏ phát triển mạnh mẽ trong vùng lãnh nguyên lạnh giá, nơi vẫn giữ được lối sống cổ xưa trong thời đại hiện đại hóa. Người Samifjod sống trong các bộ lạc do một nhóm tù trưởng bộ lạc cai trị, đáng chú ý là các Snowpriest, những người vừa là pháp sư vừa là trưởng lão cho những người trong bộ lạc của họ.
“Xin lỗi, chỉ một chút thôi.” Ôm chặt cơ thể nhỏ nhắn đó vào lòng, Liena nhẹ nở nụ cười.
Vấn đề là đến lúc đi gặp mặt, Felix đem mình bọc thành cục len thế này có ổn hay không, ở đây có lò chứ chưa chắc có máy sưởi đâu.
“Ý anh là?”
“Haizzzzz.” Thở dài một hơi xả hết bi phẫn ra ngoài, Twilight thả lỏng cơ thể để mặc lũ người lớn xấu xa muốn làm gì thì làm.
“Có điều, tôi tưởng cậu sẽ chọn cắm rẽ tại Lungmen cơ.”
Quay sang mỉm cười gật đầu với mấy chiến binh một cái, cô ôm Twilight trong tay, quay lại dẫn đường cho cả nhóm.
“Sẽ, miễn chúng ta đủ thành ý. Bởi vì ngay từ đầu nơi tôi chọn là đất hoang, vốn không nằm trong lãnh thổ của họ, cũng chẳng có ai sống ở đó cả.” Twilight gõ gõ ngón tay vào vị trí đánh dấu đỏ, nơi ‘tình cờ’ nằm giữa biên giới của 3 quốc gia.
Đây là hai tính từ duy nhất Liena có thể nghĩ đến hiện tại.
À, mà họ đang ở đâu á hả?
“Uh.” Twilight gật đầu.
Nghe thế, nhìn vào những chỗ Felix chỉ, Yelena có thể thấy rất nhiều chiến binh Kjeragian mang theo kiếm và rìu chiến tuần tra xung quanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hm, không có tác dụng à?”
“Đến lúc này rồi, liệu cậu đã có thể tiết lộ mục đích chuyến đi này chưa hả?” Trong phòng ngủ, Felix vẻ mặt nghiêm túc dò hỏi.
“Pfuh!”
“Ây, Twilight, cho tôi ôm chút được không?”
Ngoài ra, mình còn phải đi học nên tốc độ ra khá chậm, thật sự xin lỗi những ai theo dõi chờ chap nhé, mong mọi người vẫn tiếp tục theo dõi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đáng tiếc, nỗ lực của cậu hoàn toàn không có tác dụng.
“Tại sao anh phải làm vậy chứ?”
“Chuyện ngu ngốc gì chứ? Phí thời gian.” Không hiểu cậu nói gì, Liena tức giận. “Đi ra ngoài đi, ta cần nghỉ ngơi!”
Trong khoảng khắc lơ là ngắn ngủi đó, hai bàn tay từ đâu thò ra, cắp lấy nách cậu ôm lên cao.
“Không, dù có tuyết nhưng phải đến giữa mùa đông thì khí trời Ursus mới thật sự trở lạnh, có lẽ vậy. Ở đây lạnh hơn quê nhà mình.” Yelena phân vân nhưng không mở miệng phản bác lại.
“...”
Nhìn qua một bên, Liena đang giữ Yelena lại không cho cô bé cảnh báo Twilight, cô đứng đó khúc khích cười.
“Ngăn cô làm chuyện ngu ngốc.” Twilight trả lời, cậu bật đèn bàn lên rồi ngồi xuống bên cạnh giường.
Thế giới ngầm Siracusa vừa thống nhất không lâu, nội bộ vẫn còn rất loạn, có không ít kẻ muốn nhân cơ hội kiếm chác.
Xen lẫn giữa đám đông, người những cư dân Kjeragian phổ biến như Lupo, Feline, Ursus (Chủng gấu/Không phải quốc gia Ursus).... Có thể thấy một vài người Elafian cùng đôi gạc hươu đặc trưng và quần áo vải thêu một vài họa tiết kỳ lạ.
“Mà, giờ chúng ta làm gì đây?” Sau một hồi vứt liêm sỉ mà đàm phán, Felix tuy không rút gọn được khoảng cách nhưng anh thành công thuyết phục Twilight cởi áo khoác ném qua cho, với khả năng của mình thì cậu cũng chả cần lắm.
Cô bé vốn không hiểu ý Twilight định truyền tải, cho đến khi bản thân cũng bị xách lên cao, rồi vẻ mặt dần dần trở nên miễn cưỡng y hệt.
...
Mặc dù chẳng liên quan mịa gì đến mình, bản thân cũng chẳng muốn dính dáng đến mấy chuyện chính trị lằng nhằng, điều đó cũng không thể cản trí tưởng tượng của Twilight bay cao và xa, bắt đầu overthinking về những viễn cảnh sắp tới, đến mức quên để ý xung quanh.
Vừa nói xong, vài tiếng ai đó nhịn cười vang đến khiến Twilight nóng máu nổi gân xanh, nhiệt độ tỏa ra từ cơ thể cậu ngày càng tăng lên, nhưng vẫn run rẩy nặn ra nụ cười.
“Ừ, họ làm gì ở đây?” Felix tiếp tục hỏi.
“Ờ thì..đúng là có chút khó chịu..Nhưng mà nhóc biết đấy, gia đình anh có chút rắc rối.”
“Vậy sao? Người nhà à?” Đã hiểu được điều Twilight muốn nói, Yelena gật đầu thõa mãn. Nhưng trong bóng tối lạnh lẽo của căn phòng, ánh mắt đó ánh lên một vệt bi thương.
Nghe tiếng mở cửa, cậu ngẩng đầu lên xem thì vô tình đụng mặt Liena đi ngang qua.
Cậu quay sang u ám nhìn mẹ mình, dù không nói gì nhưng trên mặt cũng đã in rõ chữ.
Nhưng chỉ vừa nói hết, Twilight đã cố sức nhấc đầu cô lên, dùng chân mình chen vào đó.
Kjerag!
“A, ta thật sự ganh tỵ về đứa con trai ưu tú mà Liena hết lòng khoe khoang trong những bức thư cô ấy gửi ta. Rất hiến khi có cơ hội này, vậy nên xin lỗi nhé.” :)))
Đúng vậy, vì tính chất quan trọng, lần này Twilight chủ động yêu cầu dùng chính danh nghĩa của mình đi giao dịch.
Sự xuất hiện của những người Samifjod tại đây lúc này có thể dẫn tới một sự kiện chính trị quan trọng ảnh hưởng đến toàn thế giới!
Felix đi ra mở cửa thì thấy Liena đang đứng ở đó.
“Liena không ngần ngại ôm anh vì cô ấy yêu thương anh, m...mẹ nhóc cũng đối xử với nhóc thế, phải chứ?” Twilight trả lời.
Mất công một chuyến trắng tay, Liena cũng chẳng thể làm gì ngoài bực bội bỏ về.
“Ra là vậy.” Felix tỏ ra đã hiểu. “Nếu là được ‘cho phép’ thì đây không phải lựa chọn duy nhất nhỉ?”
Bởi người bước vào phòng không ai khác ngoài Twilight.
“Đại trưởng lão của hội đồng Vine-Bear (Vine-Bear Court) cùng lãnh đạo 3 gia tộc đã đồng ý một cuộc gặp mặt.”
“Biết chưa, nếu muốn mọi chuyện thuận lợi thì chịu đựng mà chiều chị ấy đi.”
Đích đến tiếp theo đã được xác định.
“Sao đấy?”
“Một, người dân ở đây cực kỳ coi trọng tín ngưỡng. nhớ cái người cố gắng cải cách tôi vừa nói không? Ông ta không được vừa mắt những người có quyền lực khác cho lắm. Nếu lỡ ông ta có mệnh hệ gì thì sẽ rất phiền phức, dân ở đó chưa chắc để ý đến ba cái thứ đồ như hợp đồng này nọ đâu.”
“Tê chân.” Twilight xụ mặt run run trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
“Cố lên.” Anh bước lại gần (Chắc chắn không có âm mưu khác) vỗ vai động viên.
“Vậy nên cậu muốn chọn một nơi hoang vu hẻo lánh để đặt trụ sở chính? Chà, bạn tôi kinh phết, chắc cậu ấy không chỉ muốn an phận đâu nhỉ?” Felix cười, nhưng mắt anh nghiêm túc nhìn vào vị trí đánh dấu trên tấm bản đồ.
“Sao anh không phàn nàn khi bị mẹ mình ‘ôm ấp’ như thế hả?”
Sau một thời gian di chuyển, cả nhóm cuối cùng cũng đặt chân đến chân núi Karlan, ngọn núi cao nhất Kjerag, nơi tọa lạc của Hoff Angrsaal, thờ chính của giáo phái Kjeragandr* mặt nào đó cũng có thể coi là thủ đô của quốc gia này.
“Nhưng nói gì thì nói, Minos thật sự bí ẩn, tôi thì lại không thích bợ đít lũ già giàu Columbia đâu, mong rằng chuyến này sẽ có kết quả tốt.” Twilight nhún vai đi qua tủ lạnh lấy chai nước, nói nãy giờ làm cậu có chút khát.
“Ây Twilight, đi kìa.”
“Dù sao thì tôi cũng đi để góp cho đủ số thôi mà.”
Rõ ràng cậu nghe là gối đùi sẽ khiến người ta thả lỏng tâm trí.
Không giống những đứa trẻ khác, vì bôn ba, vận động khá nhiều nên cơ thể Twilight trở nên có chút rắn chắc, bù lại, sự ấm áp cậu tỏa ra mang lại cảm giác thoải mái cho người ôm, đặc biệt vào thời tiết se se lạnh như này.
Đồng tử hơi đảo xuống nhìn thẳng lưỡi dao cách nhãn cầu mình không đến 1cm, cậu chỉ bình tĩnh bật đèn pin lên rọi ngược lại.
“Điều này dẫn đến vấn đề thứ 2, tôi cần sự chống lưng để xây ‘nhà’ ở đây. Nếu không thì sẽ vướng vấn đề pháp lý, và chỉ cần phát triển một chút thì đám linh cẩu đói tiền sẽ đánh hơi ra mà dùng mọi thủ đoạn chiếm lấy thôi.” Cậu nói.
Sau cả đêm ngửi mùi máu hôi rình đó, thứ Twilight học được chính là: Xoa đầu là biện pháp an ủi người khác rất hữu hiệu.
“???” Vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu tình hình, Twilight vẻ mặt đờ đẫn nhìn qua nhìn lại tìm kiếm sự giúp đỡ, vẻ mặt cậu khiến Liena cười không nhịn được, Felix cũng quay sang một bên cười trộm.
“Vậy nên yên tâm ngủ đi.”
Áo khoác nhóm ba người Twilight mặc là áo len mua ở Siracusa, khác hoàn toàn trang phục lông thú của người dân nơi đây, họ hiển nhiên là tâm điểm chú ý.
Knock Knock!
Trong phòng khách, Twilight cũng chưa ngủ, đang ngồi đọc sách bên cạnh lò sưởi.
Twilight nở nụ cười.
Nhìn vẻ mặt mộng bức của Liena, Twilight cũng khó hiểu.
“Này, ta có thể yêu cầu một điều không?” Một lúc lâu sau, Liena mới chậm rãi lên tiếng. “Để ta ôm con một chút.”
“Ưmmmm, đúng là ấm thật, cảm giác khác hẳn mấy đứa nhóc nhà chị.” Vừa nói, người phụ nữ dùng hai bàn tay nắn bóp cậu nhóc.
Nghe cô bé nói, Twilight bất giác sờ sờ mặt mình. Cậu ngập ngừng suy nghĩ một chút rồi trả lời.
Kjeragian: Người Kjerag
Mệt mỏi, chán nản.
“Nghĩ đến mà khó chịu.”
“Vì khi bị ôm vẻ mặt anh lúc nào cũng không vui hết.”
Trong khi Kjerag nằm giữa trung tâm lục địa, tuy đóng cửa biên giới nhưng cũng không tránh khỏi việc chịu một chút ảnh hưởng từ các quốc gia xung quanh. Sami lại nằm tít tận cực Bắc lạnh giá của Terra.
“Là gì?”
“Họ là.... người Sami?” Felix xoa cằm, rồi ngừng vì không biết gọi thế nào.
“Tất nhiên, con nghĩ cặp giò 3 tuổi đó có thể gánh nổi trọng lượng đầu một người trưởng thành à? Ngu ngốc!”
Người ôm lấy cậu từ đằng sau không phải Liena, đó là một người phụ nữ lạ mặt với mái tóc vàng cắt ngắn.
“Vâng.” Hưởng thủ cảm giác đó thêm một lúc nữa, Yelena nhắm mắt lại bắt đầu thở nhẹ đều.
Nói rồi, người phụ nữ ôm càng chặt hơn khiến Twilight hết đường cựa quậy, cũng không dám phản kháng mạnh. Không cần ai nói thì cậu cũng đã biết, người phụ nữ đang ôm mình đây 9 phần là người quen mà Liena nhắc tới, người sẽ tiến dẫn cậu đến gặp bộ máy chính quyền của Kjerag.
“Vậy thì mục đích họ ở đây làm gì? Hộ tống một nhân vật quan trọng? Thiết lập ngoại giao? Hay là giao lưu văn hóa?”
“Đếch bình thường tí nào cả.” Twilight hạ thấp đầu xoa bóp trán.
Cho những ai chơi và có tìm hiểu Lore của game: Sự xuất hiện của Twilight tác động đến một số sự kiện khiến chúng diễn ra sớm/trễ hơn bình thường (Hiệu ứng cánh bướm) một số nhân vật cũng sẽ sinh ra sớm hơn bình thường, nhiều thứ sẽ bị thay đổi hoàn toàn. Vậy nên cốt truyện game chính sẽ chỉ để tham khảo thôi nhé.
....
“Cậu thấy sao?”
Trong căn phòng tối, lưỡi dao cắt ngang qua, nhưng đột ngột dừng lại giữa không trung.
“Cậu nghĩ những người sùng đạo đó sẽ chấp thuận không?”
“Với những người không biết nói gì, những hành động đơn giản đó lại chính là cách họ thể hiện tình cảm của mình.”
Đến nhà với tâm trạng chạm đáy, cô chẳng thèm bận tâm tắm rửa, chỉ quăng chiếc áo ngoài ra sàn nhà, đổ gục lên giường muốn hảo hảo ngủ một giấc trước khi mai phải đi nghe lão già khiển trách.
Nghĩ vậy, Liena nhấc đầu lên cho Twilight rút chân ra. Tuy nhiên không thể phủ nhận, chút nỗ lực ngốc nghếch này của cậu cũng khiến cô thư giãn một chút.
Sau khi ăn tối, Liena và Felix lập tức lăn lên giường say giấc (Có lẽ) còn Yelena và Twilight nằm trên giường nhưng vì chưa ngủ được nên trò chuyện với nhau một chút.
Người dân đến từ một vùng đất gần như biệt lập xuất hiện tại một quốc gia đóng cửa biên giới nằm tại trung tâm lục địa, trông không giống như là đang đi du lịch cho lắm, bởi đi chơi thì cần gì phải vũ trang đầy đủ như thế? Nhìn như nào thì đó cũng là chiến binh đi.
“Còn vì tại sao anh không phàn nàn? Là người một nhà, sao anh phải từ chối cô ấy ‘thể hiện tình cảm’ đâu. Dù đôi khi cũng hơi khó chịu chật (Nói nhỏ).”
Đó là khi họ vẫn đang du lịch ở Victoria.
Trong khi Liena ẵm theo Yelena đi mua đồ, hai người còn lại ngồi chờ tại nhà trọ.
“Con tưởng mẹ ngủ rồi?” Dù nói vậy, Twilight không tỏ ra quá bất ngờ.
Cô ngồi dậy, miệng hỏi.
“Fufu, nhà nghỉ của bọn chị cũng ở gần đây, mọi người sẽ nghỉ ở đó, đi thôi.”
Cảm nhận cậu nhóc trong tay đã mềm oặt như chiếc gối ôm, người phụ nữ mỉm cười vui vẻ.
“Nên cậu muốn móc nổi thẳng với người cầm quyền ở đó?” Felix nghĩ về viển cảnh cậu nói, tiếp tục hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.