Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Ngoại truyện 1 (2): Ngày thứ 1,2
Vậy nên ngay khi xuống tầng trệt, Luke đi thẳng ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phù.” Nghe vậy, người quản lý kho hàng nhà Lauvos thở nhẹ ra một hơi, công việc Don nhà họ giao phó trước khi đến thủ đôi coi như bước đầu đã hoàn thành.
“Sao cũng được thôi.” Luke ngáp một cái tùy ý nói. “Ăn xong rồi thì ngủ một giấc, sáng mai dậy sớm vào thành phố chơi đây đó đi.”
Không biết điều đó có thật không, ít ra bây giờ xem ra không chỉ một người ứng với lời đồn đó rồi.
“Ngày hôm nay thế nào?” Cậu hỏi.
Mang vũ khí vô đã khó chứ đừng nói là cả gan ra tay, mà nếu thật có, khả năng cao là không phải chỉ mình hung thủ đi bán muối thôi đâu.
...
Một lúc lâu sau, tại kho chứa hàng.
“Bọn mình đặt đồ ăn mang lên phòng hay xuống nhà hàng ăn đây?” Cậu vừa cầm lấy khăn và sữa tắm nằm trong túi đồ, chuẩn bị đi vào nhà tắm thì quay đầu lại hỏi ý.
“Ở Norvarna này có chỗ nào đi chơi không?” Tìm thấy gã ta, cậu trực tiếp hỏi.
11/8/1075
Kết thúc ngày thứ hai tại thành phố Norvarna.
Mở cửa bước vào bên trong căn phòng xa hoa, Luke Luckbolt vứt bừa chiếc Balo ra bên cạnh giường, mệt mỏi ngã xuống giường.
Leontuzzo kể xong, đến lượt Luke, cậu cũng kể lại ngày đầu tiên của mình (Lược bỏ những chi tiết liên quan đến công việc gia tộc).
“Rõ!” Mafia lái xe cầm bộ đàm lên thông tin cho người ở ngoài liên lạc.
Đừng có nhờn với Mafia, những kẻ chi phối thế giới ngầm.
“Đi đâu chơi à?” Thoáng một giây nheo mắt lại nhìn cậu thanh niên đối diện, vẻ mặt Luke rất nhanh trở lại bộ dạng tử tế bình thường.
Tất nhiên, việc trông chừng hai người họ là một công việc cực kỳ quan trọng được chính Boss giao phó, chỉ cần một trong hai người xảy ra vấn đề thì sẽ cực kỳ rắc rối, vậy nên dù muốn thì Povisco cũng không thể qua loa được.
18:34
Từ chiếc xe chính giữa, hai đứa trẻ mang theo tâm trạng đầy mệt mỏi vì thiếu ngủ bước xuống.
Luke phải đập cửa kính để họ chú ý, xong rồi mới có thể bước lên xe.
“Kho hàng, gọi kiểm tra viên và thông báo với nhà Lauvos là chúng ta sẽ tới.”
Ngoại truyện 1 (2):
“Chú tắm trước không? Giường êm quá, tui muốn nằm tí nữa.” Lăn lộn trên tấm nêm êm, Luke (Vẫn chưa lăn lộn trên chiến trường) cọ cọ gối lười biếng nói.
Mặc dù giá ở đây cực kỳ chát, song an ninh rất được đảm bảo, bảo vệ được vũ trang và có máy quét nằm ngay lối vào.
Tối hôm đó.
Cầm chiếc chìa khóa lấy từ chỗ lễ tân, Luke mở cửa phòng Povisco ra.
Leontuzzo ngay sau khi ăn sáng thì đã được gọi đi gặp hai cận vệ nhà Bellones, tình hình là ngày hôm nay xem ra sẽ chỉ có một mình cậu tự lo thôi.
Ngay sau khi nhận phòng xong, đợi cho tiếp tân dẫn hai thằng nhóc lên phòng, Povisco bí mật sắp xếp một vài người ở lại đây trông chừng (Phòng khách sạn rất đắt nên chỉ có Povisco ở phòng đơn, hai đứa nhỏ ở chung một phòng đôi. Các Mafia bình thường còn lại sẽ tự tìm chỗ ở hoặc nằm ngay trong xe luôn.) rồi mới cùng những người khác đi đến nơi giải trí dành cho người nhớn.
Ngày thứ 2 tại Norvarna. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cực tây Siracusa, thành phố Norvarna.
Ăn tối tại một nhà hàng nổi tiếng trong thành phố, Luke được Mafia lái xe đưa về khách sạn.
“Nghe khô khan vl.” Luke nghe xong thì cảm thán, biểu diễn văn nghệ thì lâu lâu đi chút cũng được, nhưng cậu không hiểu tại sao người nhà Bellones lại có thể trầm mê nó hết ngày này tháng nọ.
Luke lắc đầu, bước ra đường, vài Mafia được Povisco bố trí tối qua vẫn đang ở đây, ngồi trong xe, ăn sáng và mỏi mệt nằm ườn ra trên ghế.
“Ta đã đặt phòng khách sạn trước, lễ tân sẽ dẫn hai nhóc vào, mệt thì đi ngủ trước đi, ta đi uống với mấy anh em tí!”
Trên chiếc xe hai người vừa xuống, Povisco hạ cửa kính xuống dặn dò vài ba câu với tiếp tân khách sạn vừa chạy ra, xong rồi quay qua nói với hai đứa nhỏ.
“Hả? Chú quên rồi à? Miss Sicily đang tổ chức một cuộc họp tất cả gia đình ở Sette Colli, Don của tất cả các gia đình Mafia đều trở về thủ đô rồi.” Luke giải thích. “Chuyến đi lần này của bọn tôi chỉ là để kiểm tra sơ qua chất lượng hàng hóa thôi, sau khi báo cáo về thì bà già sẽ lo việc bàn bạc hợp đồng ở Sette Colli luôn. Vậy nên không cần phải vội vàng đến chào hỏi làm gì.”
“Spagetti và bảo tàng à? Cảm ơn nhé, tôi sẽ ghé thử xem sao.” Cậu thanh niên gật đầu, nói cảm ơn một câu rồi rời đi.
“Ừ, khá tốt, mọi thứ đều trên mức tiêu chuẩn.” Xem xong, cậu gật đầu ưng ý.
Còn về phần nhà Lauvos, họ cũng rất vừa lòng khi kho hàng đã được thanh lý, gia đình Luckbolts nổi tiếng về sự trung lập và công chính, chuyện quỵt tiền chắc chắc sẽ không xảy ra.
“Hẳn là không.” Người nhà Bellones khá là văn minh, Leontuzzo chưa từng thấy ai uống đến say mèm không tỉnh nổi bao giờ, nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa là cậu không biết về chuyện đó.
Đi lên phòng, Leontuzzo đã về trước, đang trên giường đọc tiểu thuyết.
“À, không sao, tôi cũng không có phiền gì đâu, đừng lo lắng.” Anh ta nói. “Thay vào đó, cậu là dân bản địa phải không? Đây là lần đầu tiên tôi du lịch đến Siracusa, cậu có lời khuyên nào về việc nên đi đâu chơi không?”
“Ui, mùi gì kinh dữ dằn vậy?” Bỗng nhiên, một giọng nói truyền qua từ bên hành lang, Luke quay qua nhìn thì thấy một cậu thanh niên hút sao đi tới gần, có vẻ anh ta là hàng xóm ngay cạnh phòng cậu.
Trong cơn mưa phùn nhè nhẹ, vài chiếc xe sang trọng dừng bánh trước lối vào Grande Albergo Corte, một trong những chuỗi khách sạn tốt nhất Siracusa.
Nhìn kiểu này là đến tầm tối ổng dậy sẽ không chỉ có mỗi đau đầu thôi đâu, cặp chân đó chắc liệt khỏi đi luôn.
Kết quả hôm nay:
Gã bèn tử tế đem tất cả mọi nơi có thể đi chơi được trong thành phố này liệt kê ra một lần, thậm chí note hẳn ra một tờ giấy ra cho cậu.
...
Dù đã chuẩn bị tâm lý và trong phòng chắc chắn có hệ thống thoát khí đàng hoàng, ngay khi mở cửa ra, một mùi hương đặc trưng của mấy gã say rượu xộc thẳng ra ngoài buộc cậu phải dùng tay nắm mũi lại.
“?” Nhận được câu hỏi này, người quản lý kho sửng sốt một giây, rồi rất nhanh hiểu ra rằng Luke rốt cuộc cũng chỉ là một đứa bé.
“Biết rồi.” Luke thả thanh Carbon trên tay về lại vị trí cũ, cậu đứng dậy phủi tay rồi cầm lấy bản báo cáo.
Lần đầu ra ngoài, cộng thêm sẽ ở đây ít nhất một tuần, hai người lớn cũng chuẩn bị cho họ kha khá hành lý, đặc biệt là quần áo.
“Ngài đi đâu đây ạ?” Khởi động xe, Mafia lái xe quay ra sau hỏi.
“Thế đấy, tắm nhanh lên rồi xuống dưới ăn đi, sớm mai tôi dậy rồi tắm sau cũng được.” Luke xua tay hối cậu bạn nhanh lên một chút, bản thân lăn qua lăn lại một chút rồi ngồi dậy, đặt đồ ăn lên phòng dễ gây ám mùi nên cậu quyết định là sẽ xuống dưới nhà hàng ăn luôn.
“Thực xin lỗi, đây cũng là lần đầu tiên tôi đến Norvarna nên cũng không biết nhiều về thành phố này. Nhưng nếu muốn đề xuất, tôi nghĩ anh nên ăn thử món Mỳ Spagetti đặc sản trứ danh của Siracusa, ngoài ra còn có bảo tàng lịch sử, tuy chắc sẽ không lớn bằng thủ đô, nhưng cũng là một ý hay nếu muốn tìm hiểu thêm về văn hóa nơi đây.” Cậu nói.
Thấy cậu có vẻ sắp rời đi, một nhân viên khách sạn tử tế bước đến hỏi có cần gọi dịch vụ Taxi không.
Dù không hiểu tại sao nhà Luckbotls lại cử một đứa nhóc mới 4-5 tuổi đến đây, nhưng vì Lauvos chỉ là một gia đình Mafia tầm trung nằm ở biên giới, gã ta cũng không dám bất kính dù chỉ một li.
Bên trong, Povisco chỉ mới lột được nửa bộ suits ra để lộ chiếc áo sơ mi trắng bên trong có loang lổ chút bia, quỳ trên mặt đất ôm giường ngủ.
Nghe Povisco dặn dò xong, người tiếp tân chuyên nghiệp quay lại hướng dẫn cho hai đứa trẻ đi nhận phòng.
19:36
Riêng Luke, cậu còn được nhân thêm một danh sách những chỗ có thể đi.
7:00 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
“Gia đình quản lý thành phố này là nhà Lauvos phải không? Các cậu không nên đến đó chào hỏi cho phải phép à?” Leontuzzo nghi hoặc hỏi.
“Yo!” mở cửa đi vào, thấy cậu bạn, Luke vẫy tay chào, bên kia cũng chào lại.
Leontuzzo thấy bạn mình như thế thì cũng chẳng nói gì, trong giới Mafia có một lời đồn rằng Liena Don Luckbolts dù nhìn phong trần nhưng lại có một niềm yêu thích đặc biệt với những thứ mềm mại.
“Chất lượng vật liệu ổn, nếu không có vấn đề gì, ngày mai chúng tôi sẽ đến dinh thự nhà Lauvos để thao luận về giá cả.”
Thông báo xong, Mafia lai xe quay lại nói cho Luke biết rồi nổ máy xe chạy đi.
Nhân tiện, nguyên nhân Luke mang người đến đây là vì một công ty sản xuất vật liệu xây dựng của nhà Lauvos làm ăn thua lỗ, đang xả hàng chuẩn bị giải thể, đúng lúc Liena đang đổ tiền tân trang lại mấy khu phố và cần thêm tương đối vật liệu xây dựng.
...
“Vậy...câu trả lời của nhà Luckbolts là?” Đứng bên cạnh, Mafia của nhà Lauvos, người quản lý kho hàng kính cẩn hỏi.
Vì thời này vẫn chưa có điện thoại di động nên để liên lạc thì cần dùng điện thoại nối dây, điện tín hoặc máy fax,... . Tầm hoạt động ngắn, chất lượng không cao, nhưng có còn hơn không.
Sáng hôm sau.
Bên trong khách sạn.
“Với lại, nếu bây giờ đi uống, chú nghĩ mấy gã người lớn kia ngày mai có tỉnh được à?” Luke bông đùa hỏi.
Quên chưa nói, khách sạn này là cũng là sản nghiệp của nhà Silica, một địa điểm trung lập tuyệt đối chuyên phục vụ giới nhà giàu và các ông trùm, đồng thời giữ vai trò giám sát các cuộc chiến giành địa bàn của những gia đình Mafia.
Nhóm Luke kiểm định xong vật liệu, kết quả khá tốt, còn phần tiền nong, chỉ cần nhà Lauvos không đột nhiên tham mà ngu ngốc hét gia trên trời, mọi thứ còn lại đều tốt hơn kỳ vọng.
Vậy nên cô điều Povisco và Luke lại đây thu mua với giá rẻ để giảm tải chi tiêu, hình như công ty này phá sản là do vùng biên giới không có quá nhiều dự án để làm chứ không phải vì những lý do khác, Luke đảm bảo Liena sẽ rất vui khi có được một đợt vật liệu tốt với giá cả phải chăng.
Xong rồi thì, quay lại nhìn vào căn phòng sặc mùi rượu, Luke đóng khóa cửa lại như cũ rồi quay đi xuống dưới tầng trệt.
Luke cúi đầu xuống xin lỗi thì cậu thanh niên kia xua tay cười khách sáo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sếp nhỏ, chúng tôi đã kiểm tra xong, chất lượng vật liệu khá tốt, đây là kết quả.” Một kiểm tra viên Mafia đi đến thông báo kết quả kiểm tra.
“Xin lỗi nếu nó ảnh hưởng đến anh. Anh có thể liên hệ nhân viên để chuyển sang phòng khác, chúng tôi có thể lo phần thủ tục nếu cần thiết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Có thể hỏi mượn bản đồ ở dưới lễ tân đấy, cứ hỏi họ nếu thấy cần thiết!” Nhìn theo bóng lưng của người kia, Luke chỉ quan sát một chút chứ chưa quá lưu ý, cậu nói vọng theo.
“Bình thường, tôi chỉ đi gặp mặt cận vệ của mình, đi thăm quan một chút rồi được họ đưa tới rạp hát trong thành phố, tôi ở đó cả buổi chiều để xem biểu diễn.” Leontuzoo nhún vai ngắn gọn kể.
Ngoại truyện 1 (2): Ngày thứ 1,2
“Đúng rồi!” Trong lúc hàng hóa trong kho đang được kết toán lại để mai bàn bạc xong giá cả là bắt đầu vận chuyển luôn, Luke lòng vòng đi tìm người quản lý kho vừa mới rời đi.
Trái ngược với cậu, Leontuzzo Bellone gọn gàng lấy đồ đạc trong hành lý ra xắp xếp gọn gàng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.