Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115: Đi mua sắm (Cuối)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Đi mua sắm (Cuối)


“Mấy đứa chắc là đói hết rồi nhỉ, ta đã đặt bàn tại một nhà hàng dưới tầng 4 rồi, chúng ta xuống đó thôi.”

Ban đầu chỉ tính viết 1 chương đi mua sắm thôi rồi vào tình tiết bữa tiệc luôn. Thế bất nào lại thành ra 3 chương rồi. Híc! (- -;)

Trông thấy cậu, cô bé có chút run rẩy chạy ra sau lưng cậu.

“Đừng lo, khi ta còn đứng ở đây, không chuyện gì có thể xảy đến với con được đâu.”

“Nếu không thì sẽ không chỉ là sát khí đơn thuần thôi đâu.”

“?!!” Không hiểu sao, Felix đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, liếc nhìn xung quanh chẳng nhận thấy gì kỳ lạ, anh gãi đầu khó hiểu tiếp tục lòng vòng trong hiệu sách

Nhưng ngay khi bước vào trong cửa tiệm, cậu đột nhiên nghĩ ra một chủ ý không tồi.

“A này, Twilight!”

19/6/1077

Yelena cũng ở bên cạnh hai người nhưng chỉ đứng đó không nói gì. Sau khi được Felix phổ cập đơn giản về giá trị của thứ Twilight vừa vung tiền mua, cô bé có chút đơ để não bộ load thông tin.

Được chia thành 7 tầng với lối trang hoàng có chút nét cổ kính, lộng lẫy hệt như một cung điện, tất cả mọi loại hàng hóa có chất lượng tốt nhất từ trong và ngoài nước đều có thể tìm thấy ở đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Felix thì để ý nó rất rõ ràng, anh cũng biết điều mà Twilight đang suy nghĩ, nhưng không phanh phui nó ra.

So với họ, hai người kia thì trông thoải mái nhiều lắm.

“?”

“Yay!” Lúc này, ba đứa nhóc đã có chút đói lả, tất cả đều giơ tay hoàn nghênh.

“Vâng thưa mẹ?”

Một lúc sau, ba người Twilight đi loanh quanh đã một vòng rồi thì lên lầu sáu tìm Liena, ở đây, Twilight cầm hóa đơn ra cho cô xem, nhìn vào con số trên đó, cô mém chút sặc nước.

“Ừ, nhà Luckbolts là phân nhánh từ nhà Sicilia mà, ta gặp cô ấy từ khi còn là một cô bé cơ, có chuyện gì sao?”

“Yên tâm, con còn nguyên ngày mai để luyện tập lấy lại cảm giác mà.” Twilight đưa tay lên làm dấu ok tự tin.

Ba người đồng loạt bật cười.

Bộ dáng này làm cô nhớ lại mình những ngày còn tuổi trẻ. Quãng thời gian đó, không phải Twilight mà người cô nhìn thấy bóng dáng hồi ấy của mình chính là Felix, một người chuyên đi gây chuyện để người anh trai chính chắn phải đứng ra giải quyết.

Nếu bây giờ muốn, cậu chỉ cần hú với Liena một tiếng là hai ba ngày sau cậu sẽ có thể thi tốt nghiệp trung học cơ sở cũng được.

“Tuyệt lắm, riêng về khoản chọn đồ thì trình độ Liena không có gì để chê.” Giơ ngón út lên chẳng ngại lời khen ngợi Yelena, Twilight đột nhiên nhớ về vài kỷ niệm chẳng tốt đẹp của mình, ký ức về việc bị mẹ mình đem ra thử váy.

Bốn người mở cửa rời khỏi nhà, đậu ngay trước dinh thự là hai chiếc xe con nổ máy chờ sẵn, với thân phận là Don của mình, Liena sẽ đi riêng xe và đến bữa tiệc sớm hơn một chút.

“A, thưa cậu, đây là mặt hàng mới nhất của chúng tôi...” Trông thấy cậu nhóc này có vẻ hứng thú, nhân viên cửa tiệm liền tiến lại giới thiệu, nhưng chưa kịp nói gì đã giọng nói thõa mãn của Twilight cắt ngang.

Mà bỏ qua chuyện đó, sau khi gom đủ một lượt sách của tất cả các môn và ôm đống đó ra đặt tạm trên quầy tính tiền, Twilight mới đưa chân dạo quanh một vòng hiệu sách.

“Bữa tiệc sắp tơi đây, hạn chế tiếp xúc với các Don khác. Nếu có kẻ nào tiếp cận và mời con tham gia vào cuộc thi nào đó, ngay lập tức từ chối và báo lại cho ta ngay lập tức.” Bà nghiêm giọng cảnh báo.

...

Nhìn dáng vẻ hãi hùng của cô bé, Twilight có chút muốn cười, cũng như bắt đầu tò mò về nội dung nằm ở bên trong, cậu bèn mở ra vài trang coi thử.

“Đi sát anh, trong này rộng lắm, coi chừng lạc.” Cạn lời nhìn anh, Twilight nhún vai một cái rồi quay sang nhắc nhở Yelena.

...

Không cần cầu kỳ như cô bé, hai đứa con trai chỉ cần mặc lên người một bộ vest lịch thiệp là được.

Qua lượt mình thanh toán, Twilight không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà đặt quyển tuyển tập truyện ma Higashi lên quầy tính tiền.

Twilight cũng không ngăn cản, học tập là tốt, nhưng cũng không thể quá cưỡng cầu, Felix chắc chắn cũng hiểu điều đó, dù nghỉ hè nhìn trông lêu lổng vậy thôi, thực chất thì ông luôn giữ điểm số đứng top đầu ở trường theo học đấy.

Thanh toán xong xuôi, nhóm Twilight dắt nhau rời khỏi hiệu sách.

Đúng là ở Terra có rất nhiều tồn tại được gọi là thần linh, trong mắt cậu, họ cũng chỉ là một sinh vật nắm giữ sức mạnh vượt trội hơn nhân loại bình thường mà thôi, cũng không phải là thứ gì đó không thể lý giải.

“Tehehe.”

Ăn uống sửa soạn xong, ba người tập trung ngay tại sảnh chính dinh thự Luckbolts.

Nhưng mà lâu rồi không đụng vào, đi vào một chút cũng chả sao.

“Không, không có gì, con hỏi thử thôi.” Twilight không thể trả lời là mình đang cố gắng dò hỏi được, quan hệ giữa Liena và Signora Sicilia rất tốt không có nghĩa là bà ấy sẽ biết tất cả thông tin tối mật, vội vàng chỉ tổ khiến đối phương cảnh giác thôi.

Chỉ mong rằng, kết thúc mỗi người đi một ngả sẽ không lặp lại.

“Cháu muốn cái này, ghi hóa đơn đi.” Cậu nở một nụ cười tươi, chìa tờ giấy ghi nợ mà Liena đưa cho lúc chiều không một chút do dự.

“Ồ, dù không trông đợi gì nhiều nhưng sách giáo khoa hiện nay viết cũng khá đó nhỉ? Nội dung truyền đạt dễ hiểu hơn mấy quyển thời mình mua.” Lướt qua một vòng khu kệ dành cho sách giáo khoa cấp 1, Twilight cầm lấy vài quyển xem qua rồi gật đầu ưng ý kẹp vào tay.

“Giữa tầng 2 thì thang cuốn bị kẹt do quá tải, anh phải chờ đoàn người di chuyển rồi sau đó chạy thang bộ lên đây.” Chưa biết về việc Twilight có thể đi một thang máy khác mà không phải chen chúc, Felix gật đầu cảm ơn khi nhận được ly nước.

Chờ Felix uống xong nghỉ một chút lấy hơi, ba người kéo nhau đến hiệu sách gần đó.

Chiếc xe băng băng trên xa lộ, Twilight đột nhiên mở miệng gọi, cậu hỏi.

Sau vài cuộc ‘nói chuyện’ với hiệu trưởng một trường tiểu học nào đó tại Rietti, Twilight dễ dàng đi thẳng vào phòng thi chuyển cấp ngay khi cậu vừa bước vào trường. Chỉ cần thi đạt, cậu có thẳng bằng tốt nghiệp luôn, không cần có mặt trên lớp một buổi nào cả.

“?” Dù không hiểu Liena có ý gì, nhưng Twilight ngay lập tức gật đầu.

“Đên giờ rồi, ta đi thôi.”

Nhân tiện, dù mới chỉ 7 tuổi hơn, nhưng mà Twilight đã hoàn toàn tốt nghiệp tiểu học, trình độ kiến thức hiện nay của cậu đã đạt đến mức đủ để qua cấp độ trung học cơ sở.

Liena một tay đút túi áo vẫy tay tiêu sái rời đi thẳng lên tầng 6, còn Felix thì hào hứng đứng vẫy tay gọi ở chỗ bảng chỉ đường như mấy đứa nhóc 9 tuổi.

“Nhìn em thế nào anh Twilight?” Mặc lên người bộ váy mà Liena đã chuẩn bị, Yelena xoay vài vòng trước mặt Twilight.

“Chúng ta không nói cho anh Felix ạ?” Khi bước vào thang máy, Yelena khó hiểu nghiêng đầu hỏi.

Đến khi Felix thở phì phò lên được đến tầng 4, Twilight và Yelena đã mua một chút bánh ngọt cùng nước ép lót dạ, ngồi trên hàng ghế chờ sẵn.

“Hahaha!”x2

May là lần này đã có Yelena nên tránh được một kiếp.

Lần đầu tiên bước vào nơi này, không chỉ Yelena mà Twilight cũng thấy chói mắt, xét về kích thước, chỉ tính riêng mỗi không gian trống của tầng trệt đã to bằng nửa cái dinh thự nhà cậu.

Liena là người cuối cùng bước xuống cầu thang, giống với hai thằng nhóc, cô không mặc váy đầm dài lê thê mà chỉ đơn giản một bộ vest hằng ngày, điểm này xem ra lại tốt vì nó toát lên được vẻ phóng khoáng của cô.

“Vào đây coi thử không, họ có cho thử hàng kìa.” Chỉ vào tấm áp phích cho dụng thử nhạc cụ, anh nói.

...

Cậu đặt tay lên chỉnh lại tóc cho Yelena một chút, trả lời.

Yelena chưa hề hay biết về việc nghiên cứu của cậu, chuyện này không cần đem ra dọa cô bé thì tốt hơn.

Có điều, khác với lúc đi, Felix và Yelena lúc này đã mệt lử và th·iếp đi ở hàng ghế sau, còn Twilight ngồi bên ghế phụ cạnh Liena.

Tầng 3 chủ yếu trưng bày những đồ dùng trang trí nội thất, đồ mĩ nghệ, thủ công, ....

Không biết câu hỏi này dành cho ai, nhưng người trả lời là Twilight.

“Tình cờ liếc thấy thôi, chắc là ai đó đặt nhầm nó lên quầy sách trẻ em.” Felix khoanh tay nhún vai trả lời.

Nhưng nói gì thì nói, Liena biết thằng con mình không phải là một người thích lãng phí tiền, nó chắc chắn có lý do gì đấy.

“Đây có vẻ là hàng hiếm, mua để sưu tầm vậy.” Trả tiền rồi nhận lại quyển sách, Twilight quay mặt sau ra cho Felix coi, trên đó có dán một cái tem nhỏ với dòng chữ ‘Tác phẩm giới hạn được viết hay bởi nhà văn XXX, chỉ giới hạn 100 bản bán ra!’.

“Hử? Sao vậy?”

Càng đi, nhóm 3 người càng nhận thức sự rộng lớn của tòa trung tâm thương mại này, biết là đã gần hoàng hôn, người ở đây còn nhiều hơn cả khu mua sắm ngoài kia.

Đích đến lần này, bữa tiệc tại dinh thự nhà Saluzzo.

...

Thế mới biết, để tạo ra một thị trường giao thương màu mỡ như này, mấy tập đoàn lớn đã đổ biết bao nhiêu vốn đầu tư vào đây.

“Ưm..bà nội em có một cái hộp gỗ hình chữ nhật, khi thổi vào sẽ phát ra tiếng rất êm tai, bà ấy gọi nó là...là gì nhỉ?” Yelena ngẫm nghĩ một hồi.

“Chắc thế rồi, vậy vào coi thử chứ?” Felxi gật gù, rồi anh xung phong đi vào trong cửa hàng trước.

Vậy nên họ mang tâm lý đi dạo ngắm nghía là chính chứ không có mục đích gì rõ ràng cả.

Lòng vòng trong tiệm sách cỡ 15p nữa, ba người đều tìm được thứ mình muốn và tập trung tại quầy thanh toán.

Như vậy, hai người dễ dàng lên đến nơi, trong khi Felix phải kiên nhẫn chờ thang cuốn chạy dần lên từng tầng.

Ngoài bộ sách giáo khoa được chuẩn bị cho Yelena, cô bé còn tìm thêm một cuốn truyện cổ tích dân gian Siracusa.

Không chỉ là người nhìn cậu lớn lên, tồn tại trong giới Mafia đã rèn luyện cho cô một giác quan không hề tầm thường.

Đứng dưới tầng trệt vẫy tay với Felix đang dần di chuyển lên tầng 1 xong, Twilight quay người kéo Yelena đi vào một góc tòa trung tâm thương mại.

Ngày hôm đó trôi qua một cách yên bình.

“Anh Felix dọa em.” Trả lời câu hỏi của Twilight, Yelena ươn ướt nước mắt chỉ tay về phía Felix theo sau ra.

Trong khi cậu đang lựa giáo trình, Felix kêu một câu “Nhàm chán.” rồi kéo Yelena đi qua khu sách truyện dành cho trẻ em.

“Nhạc cụ ạ?”

“Thôi nào, anh không nghĩ là nhóc lại có thể bị hù dọa bởi thứ này đâu.” Phe phẩy cuốn sách cầm trong tay, Felix cười nói bước đến chỗ hai người.

Ngay sát chỗ nhà vệ sinh, là chiếc thang máy chuyên dùng để vận chuyển hàng hóa. Chỉ cần chìa nhẹ gia huy gia đình ra, tay bảo vệ ngay lập tức cung kính bấm cửa thang máy cho hai người họ bước vào.

“Được rồi, ta đồng ý, chuyện này ta cũng sẽ nói trước với bên kia, đừng có làm ta mất mặt đấy.” Nghe xong, Liena ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu.

“Chi vậy?” Nhìn Felix cất quyển sách vừa thanh toán xong Twilight tò mò.

Bốn người cùng nhau đi đến chỗ thang máy chuyển hàng đi xuống cho nhanh, lúc này Felix mới biết được về chuyện này, anh cằn nhằn với Twilight một hồi lâu trước khi im miệng trước một câu đe dọa xuông.

“Cảm ơn quý khách!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

♪ ♫ ♪ ♬ ♫

Ngày cuối cùng trước khi bữa tiệc đến, Liena tiếp tục rời nhà từ sớm để xử lý công chuyện.

Twilight biết về cái tên XXX này, ông ta là một nhà văn nổi tiếng chuyên viết tiểu thuyết trinh thám và kinh dị sống tại Higashi. Mặc dù sau khi đẩy lùi quân xâm lược Ursus, đất nước viễn đông này tiếp tục chìm vào cuộc nội c·hiến t·ranh giành quyền lực giữa 2 gia tộc lớn, điều này chưa đến mức khiến Higashi phải bế quan tỏa cảng. Đất nước này vẫn giữ quan hệ giao thương mật thiết với Yen và một số quốc gia không thù địch khác, trong đó có Siracusa luôn giữ vị trí trung lập ở bất kỳ cuộc chiến nào.

“Sặc! Khụ khụ khụ! 5.700$ WTF?!!!”

“Gì đấy?” Nghe gọi, hai người đi đến thì thấy Felix đang đứng trước một cửa hàng bán nhạc cụ với một chiếc đàn Piano nằm sừng sững giữa khung cửa kính trưng bày.

Chưa kể, ngoài sách ra, ở đây còn bày bán rất nhiều thứ đồ linh tinh nữa với mục đích chính là thu về lợi nhuận.

“Chắc là ngược lại đi, tầng 6 và 7 là khu vực quán ăn và giải trí, hiệu sách thì ở tầng 5, chúng ta đi thang máy lên đó coi rồi đi từ từ xuống xem có gì hay không thì mua.” Twilight đề xuất như này.

“Vâng.” Cô bé gật đầu, rồi hai người cùng đi qua chỗ Felix.

Từng âm vang trong trẻo vang lên thu hút sự chú ý những người khác trong cửa tiệm.

Thế mới biết quyền lực của các Mafia ảnh hưởng cỡ nào tại Siracusa.

Cậu cũng không ép Yelena phải thành học giả giống người cha quá cố hay gì cả, chỉ cần cung cấp những kiến thức cơ bản cần phải biết, có tiến xa trên con đường học tập hay không thì tùy cô bé quyết định.

Kết quả không tệ, dù bỏ bê không tập tành một thời gian dài, khả năng của cậu không suy giảm quá nghiêm trọng.

Thêm nữa, nội thất trang trí có thiên hướng màu sáng, đối với một người đã quen với cảnh sắc âm u của chiến trường thì nhất thời khó mà thích ứng được.

Còn tầng trệt, đây là tầng dịch vụ với mục đích trang trí, quảng cáo, gây bắt mắt là chủ yếu. Ngoài ra thì còn có 1 quán cà phê nhỏ nằm ngay gần lối ra vào dành cho những ai không thích sự ồn ào mà ngồi đó uống ly nước thư giãn sau một ngày làm việc căng thẳng, tất nhiên phải nhà giàu mới có tiền vào đây mà uống.

Nhận được khoản đầu tư cực kỳ khổng lồ đến từ nhiều doanh nghiệp trong và ngoài nước, là tâm huyết những kiến trúc sư tài hàng đầu Columbia, nơi này được xây dựng lên với mục đích trở thành trung tâm giao thương buôn bán sầm uất nhất toàn lãnh thổ Siracusa.

Nhân tiện, sau vụ đó thì Twilight từng nảy ra ý tưởng là thử nhét Originiums vào miệng mấy động vật hoang để thí nghiệm, ý tưởng này sau cùng bị Felix và những người khác phản đối vì vô nhân đạo, cậu cũng không nghĩ nhiều mà từ bỏ việc này luôn.

Cuối cùng.

Ăn uống xong xuôi, ôm chiếc bụng no căng, ba đứa trẻ leo lên xe, họ không ở lại Sette Colli mà trở về Rietti luôn.

...

“Có đứng chờ lên thang cuốn một chút thôi mà mệt vậy à?” Thấy Felix mò hôi nhễ nhại bước đến ngồi xuống bên cạnh, Twilight nở nụ cười đểu, ít ra cậu còn thương cảm mà mua sẵn cho anh 1 ly nước ép.

“Đi đi.” Twilight tùy ý phất tay dắt Yelena đi theo sau.

“Cái này ở nhà có một bộ rồi mà, dọn nó từ kho ra cũng đâu mất bao nhiêu thời gian? Con đang muốn làm gì vây?”

Nhưng Twilight bảo: “Tội gì phải chen cho mệt?”

“Thôi, ta cũng không kém chút tiền này.” Liena lắc đầu từ chối hảo ý của Felix, cô chỉ hơi bất ngờ trước con số này thôi chứ 5.700$ cũng chưa phải vấn đề gì to tát.

“Để g·iết thời gian thôi, mà còn cậu, tính mua quyển đó thật à?” Felix trả lời, đồng thời trỏ vào quyển sách nãy giờ vẫn nằm trên tay cậu hỏi lại.

Với lại, anh chưa thấy Twilight chơi nhạc cụ bao giờ nên cũng muốn xem cậu thể hiện thế nào, nếu mà cảm thấy thất vọng chắc sẽ buồn lắm.

Lúc này, đồng hồ điểm ngay đúng 9:00.

“Căng thẳng không?” Mở cửa ngồi vào trong xe, Felix trên ghế phụ quay ra sau hỏi.

...

“Kệ ổng, tên khốn đó dám cười nhạo chiều cao của anh, cho đáng đời.” Twilight không chút do dự nhón chân lên bấm chọn tầng 4.

“Hết mình là được.”

“Thật! bọn anh lừa nhóc là gì?” Felix tự tin khẳng định, nhưng với tiền sử cái gì cũng nói được của ảnh, Yelena thật chẳng dám quá tin tưởng.

Càng nhìn, cô càng thấy ra được nhiều điểm tương đồng.

...

Chiếc xe lúc này cũng đã lăn bánh, hướng thẳng đến Sette Colli phóng đi.

“Ây Twilight, bên đây có bảng hướng dẫn các tầng này.”

Ừm, đây giống y chang một quyển sách tham khảo, nội dung thì như tiêu đề, mấy truyền thuyết về ma quỷ, yêu quái trong truyền thuyết Higashi. Nội dung thì...cũng có thể coi là hơi đáng sợ đấy, nhưng mà...

“Yelena, ma quỷ không có thật đâu nhóc biết không?” Cậu gập quyển sách lại bình tĩnh nói.

Yeah, Twilight không phải là một người mê tín hay có thói quen thần thánh hóa mọi thứ.

Đến Felix, anh cầm ra mấy món đồ chơi linh tinh, bất ngờ là, trong số đó còn lẫn vào một quyển sách hướng dẫn quản lý kinh tế.

“Là kèn Harmonica, nó khá phổ biến ở Ursus.” Đứng bên cạnh, Twilight đưa ra câu trả lời, lúc đi gom đồ từ mấy tên lính Ursus t·ử t·rận, ngoài Vodka ra thì cậu bắt gặp không ít thứ này.

Hiện vẫn đang là giờ cao điểm, thang cuốn cực kỳ đông, mà chạy ra thang máy lại phiền vì Felix sẽ phát hiệu ra pha chơi sỏ lúc nãy, Twilight nói cả bọn nên đi thang thoát hiểm cho nhanh.

Dạo dạo vài vòng, Felix bỗng nhiên chú ý tới một cửa tiệm, anh vẫy tay gọi Twilight với Yelena lại.

“Hứng thú cái gì, ông anh có biết chơi nhạc cụ đâu.” Nhìn Felix cứ nháo nhào lên như mấy đứa trẻ con, Twilight đau đầu thở dài.

Và đúng là như vậy, Twilight vẫy tay ra hiệu cho cô cúi đầu xuống, nói nhỏ ra kế hoạch của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngồi đối diện nhìn hai người cứ nháo qua nháo lại nhau ầm ỹ cả lên, Yelena ngồi giữa tồn tại như một vách ngăn hai người lao vào nhau ăn thua đủ ngay lập tức, Liena bất giác nở một nụ cười nhẹ.

...

“Thế thì tốt.” Liena không nghĩ nhiều nữa, chuyện xử lý cái hóa đơn này và vận chuyển sẽ có cấp dưới lo liệu sau, còn bây giờ.

“Có thật không ạ?”

“Vậy à?” Twilight nhẹ gật đầu, đồng thời hơi ngó nhẹ sang Yelena đang nép mình đằng sau như muốn tránh xa quyển sách đó nhất có thể.

Tạm thời không rõ chủ ý của Twilight là gì, nhưng mà trong khi Felix kéo Yelena nghịch mấy cái kèn bên kia, cậu bước qua một bên nhẹ tay vuốt ve cảm nhận thứ gì đó, rồi cậu ấn tay xuống thử vài nốt.

“Này Twilight.” Dù đã diễn tự nhiên nhất có thể, một chút sơ hở nhỏ của cậu không thể qua mặt được Liena.

Đến khi Twilight gật đầu theo, cô bé mới coi như an tâm thở ra một hơi, không để ý rằng, cái gật đầu đó của cậu mang theo một chút do dự.

Trung tâm thương mại Sette Colli.

Lý do chính ngày hôm nay Twilight muốn đến nơi này, một là để cho biết trong đây có gì hay không, hai là kiếm vài quyển sách giáo khoa cho Yelena học tập.

Ma quỷ thì đúng là không tồn tại thât, nhưng còn linh hồn thì chưa hẳn đâu, đặc biệt, đây cũng là vấn đề mà Twilight đang bắt đầu tìm hiểu.

Còn nếu bình thường muốn mua sách, cậu sẽ tìm đến những thư viện lâu đời, sách báo ở đó hàm chữa nội dung tri thức nhiều gấp đôi mất cái hiệu sách tầm thường dùng để kiếm tiền này.

Chương 115: Đi mua sắm (Cuối)

“Đến nơi rồi, bây giờ mấy đưa tự do đi nhé, có gì thì cứ tìm ta ở chỗ Spa trên tầng 3.”

Nhưng bất ngờ thì cũng chỉ một lát rồi thôi, mục đích của nhóm đến đây là để mua sắm, không phải trầm trồ vô vị.

Không giống những thư viện truyền thống với các hàng tủ cao dày đặc, hiệu sách trong trung tâm thương mại này chỉ tập trung bày bán những loại sách thông dụng trên thị trường, chủ yếu là giáo trình học tập và sách tham khảo.

“Ừ, hẳn là không có vấn đề, chỉ cần nhờ Liena báo trước bên kia là được.”

Chương 115:

Với vóc dáng nhỏ bé của mình, vốn dĩ Twilight và Yelena có thể dễ dàng chen vào chiếc thang máy chật ních người, còn Felix chỉ có thể cam chịu đi thang cuốn từ từ lên.

“Tổng hợp những câu chuyện ma rùng rợn ở Higashi?” Cầm quyển sách trong tay, Twilight liếc mắt đọc qua tiêu đề nhíu mày hỏi. “Đâu ra vậy?”

“Ừ, là mấy công cụ dùng để chơi nhạc ấy.” Felix cúi xuống giải thích đơn giản cho cô bé hiểu, rồi anh hỏi. “Nhóc từng thấy bao giờ chưa?”

“Đây.” Thấy Twilight chưa hiểu tình hình, anh đưa cuốn sách qua cho cậu.

“Mẹ và cô Sicily đã quen nhau từ rất lâu rồi đúng không?”

“Mẹ này.”

Sau khi ngủ dậy và ăn sáng, Twilight dành thời gian còn lại để dợt lai tay nghề trước hai khán giả là Felix và Yelena.

Tầng 2 là nguyên một siêu thị lớn bày bán đồ ăn, đồ gia dụng.

Vừa nghĩ như vậy, vừa đi qua khu sách trẻ em, Twilight bỗng nhiên thấy Yelena vội vàng chạy ra khỏi nơi đó.

“Cháu đã rất muốn cản, nhưng mà lúc chạy đến nơi thì cậu ta đã ký vào hóa đơn mua bán rồi. Mà cô yên tâm, chút tiền này cháu chi được, coi như tặng cho cậu ấy đi ạ.” Đứng đằng sau cậu, Felix gãi đầu, anh cũng không kém chút tiền này.

Tầng 4 ngoài hiệu sách lớn nằm độc lập ra, phần không gian chủ yếu còn lại thuộc về các nhà hàng bán đồ ăn, thức uống và những dãy bàn dành cho khách thăm quan nghỉ ngơi.

Vì vậy, mấy quyển sách hiếm kiểu này đôi khi trôi lạc ra cũng không quá khó hiểu, chỉ là lần này Twilight may mắn tìm được nó.

“Cảm ơn mẹ.” Nghe những lời này, Twilight cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, ít ra ở ‘quê nhà’ của mình, cậu có một người để có thể tin tưởng.

Tầng 1 thì tập trung của các cửa tiệm quần áo, đồ trang sức, nước hoa,... thuộc về các nhãn hiệu lớn, đây là nơi mà khách mua sắm hay lui tới nhất, đồng thời cũng là nguồn lực chính duy trì trung tâm thương mại thông qua hình thức thuê mặt bằng.

Hơn nữa, khi đã chọn nhà Sicilia là mục tiêu điều tra đầu tiên, có một đối tượng dễ khai thác hơn nhiều.

Xuống đến nơi, như nói ở trên, tầng 3 là nơi trưng bày nội thất và đồ mĩ nghệ, giá cả ở đây đặt như trên trời, tuy với tài chính hiện tại của Felix và Twilight thì nếu muốn mua vài món không phải vấn đề, nhưng tiền đó nên để dành để nâng cấp vật tư và trang bị cho đội hậu cần, không nên phung phí vào những thứ linh tinh không thực sự cần thiết.

“Nơi này rộng vậy, chúng ta đi xem từ dưới lên trên hay sao đây?” Đứng trước tấm bảng phân chia khu vực các tầng, Felix nghiêng đầu nhường quyền quyết định.

“Đúng vậy.” Felix cũng đồng tình với quan điểm này. “Hồi trước chỗ anh rộ lên một hai địa điểm đồn rằng có ma ám gì đó. Song khi anh và Twilight đến tìm hiểu, rốt cuộc đó cũng chỉ là một con mèo hoang khùng lên do ăn phải Originium mà thôi, chẳng có ma quỷ gì hết.”

...

Bây giờ mới gần 18:30, vẫn còn khá sớm, ba người chưa vội lên tầng 6 kéo Liena đi ăn tối mà vòng vòng đi dạo xuống các tầng dưới.

“Sao vậy?”

Chiếc xe chìm vào yên ắng, đường về nhà còn xa lại rất êm ắng, Twilight cũng dần th·iếp đi lúc nào không hay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người kia không có ý kiến gì, liền gật đầu đồng ý, họ hướng đến chỗ hàng người đang xếp hàng dài chờ thang máy.

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Đi mua sắm (Cuối)