Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 111: Xét nghiệm máu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Xét nghiệm máu


“Đ* m@ khùng à Felix!” Twilight cũng ôm đầu gối chửi ầm lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Twilight?”

“Em sẽ không nói chuyện này với ai cả.”

“Nấc, vào đi.”

“Nấc! Ồ, là cậu à..nấc..chờ một chút.”

“Ai da.” Ngã xuống đất, Felix che mũi rên nhẹ một tiếng.

Felix vừa định mở miệng hỏi chúng ta đang đi đâu thì Twilight đã nói trước.

Cốp!

Trong lúc chờ máy xử lý, ba người chẳng có gì làm ngoài kéo ghế ngồi chờ, Felix mới tranh thủ hỏi.

“Bây giờ thì cậu giải thích được rồi chứ?”

“Suỵt, đừng lại đó.” Felix lắc đầu nói nhỏ với cô bé. “Đó có thể là kết quả tệ nhất, để cậu ấy yên một lúc đi.”

Đeo khẩu trang vào, Felix và Yelena gật đầu, hai người bá·m s·át sau Twilight đi vào trong con hẻm, nghe lời cậu không nhìn lung tung.

“Chúng ta đến nơi rồi.”

Trong khi cậu vào trong kiếm miếng nước, Yelena đã đi đến chỗ Alice và thử nói chuyện với cô ấy, nhưng rốt cuộc chỉ nhận lại sự thờ ơ.

Không cần in kết quả cụ thể ra giấy, chỉ nhìn vào đúng ba dòng chỉ số trên chiếc màn hình nhỏ, Twilight đưa tay che mắt hít sâu một hơi.

“Nghe kỹ thì, biến thái à?”

“Cậu mới nhắc đấy, rạp chiếu?”

“Có vài thứ cần xác nhận thôi, Yelena, lại đây.” Twilight cầm ống tiêm vẫy tay gọi Yelena. “Hít sau vào, đừng sợ, anh chỉ cần khoảng 8ml thôi.”

Cuối con đường, có cầu thang dẫn xuống một căn phòng nhỏ, Twilight bước xuống gõ cửa.

Hai người kia cùng gật đầu, Twilight tắt máy, khóa cửa rồi cả 3 trở lại tầng hầm.

“Xuống đây.”

Mở cửa là một gã đàn ông trung niên nhếch nhác bụng phệ, mở cửa xong, ông ta lết cái thân say mèm về ghế sofa của mình.

Cạch.

“Tôi đây, mở cửa đi.” Twilight lên tiếng.

Rời khỏi trại trẻ mồ côi, nhóm 3 người tiếp tục lịch trình của mình vào trong khu ngoại ô Rietti.

“Được rồi, vậy là hết công việc của cậu rồi chứ?” Trở về nơi có người qua lại, Felix vươn vai, đợi Twilight gật đầu, anh nói tiếp. “Đi chơi đi, cậu dẫn đường.”

Leng keng leng keng!

“Thử giao lưu nhiều lên.” Twilight nói. “Lần sau đến đó hãy tiếp tục đến bắt chuyện, nếu cô nhóc ấy yên lặng hoặc phản ứng với nhóc thì mọi chuyện đang tiến triển tốt. Còn nếu tỏ thái đồ phiền phức thì đừng cố nói gì, trở về nói cho anh.”

“Vâng.” Yelena gật đầu tiếp thu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Có chút việc mượn phòng khám của ông, tiền công đây.” Bước vào trong căn phòng đầy chai bia lăn lóc trên sàn, Twilight lấy ra một túi tiền xe ném qua.

“Hôi quá, mùi gì vậy?” Yelena vô thức nắm áo Twilight trong khi Felix nhìn chằm chằm vào một phía hỏi.

“Hai anh đừng có đánh nhau, có người đang nhìn kìa.” May là còn có Yelena đứng ở đó can thiệp, cô bé ôm tay giữ cậu lại.

Ba người tiếp tục lên đường, theo sự dẫn đường của Twilight, họ đi vào một con phố tồi tàn với những tòa nhà cũ nát không có bóng người qua lại.

“Không.” Twilight lắc đầu, nhìn thẳng vào hai người. “Tôi vẫn chưa chắc chắn điều này nên không nói được gì, nhưng có một điều, hai người có thể thể hứa với tôi được không?”

Sau một lúc nhăn nhó mặt mày, Twilight thở dài ra một hơi.

Ba người rời khỏi con phố vắng, đi trở về nội thành.

“Ợợợ, làm gì thì làm, xong nhớ để mọi thứ lại chỗ cũ.” Xóc xóc kiểm tra độ nặng của túi tiền, gã đàn ông đưa tay vớ lấy chùm chìa khóa trên bàn ném qua cho cậu.

Kẹttt!

“Mà mấy vấn đề này, nhóc nên tham khảo Felix. Dù không muốn nói nhưng mà tên này rất biết cách kết bạn.” Twilight gãi đầu.

“Ông ta tính sao đây?” Bước lên cầu thang ra ngoài, Felix quay đầu nhìn xuống hỏi.

Vừa đi, Twilight và Yelena vừa thảo luận ngắn về cô bé Lylia kia.

Không còn cách nào khác, Twilight chỉ đành nghiến răng thu tay lại, chờ lần sau tính sổ một thể.

“Cảm ơn.” Twilight gật nhẹ cảm ơn. Đúng lúc này, máy xét nghiệm đã có kết quả, cậu đứng dậy đi qua đó.

“Twilight?”

...

Thêm nữa, một số người qua đường thấy động tĩnh thì đứng lại xem, đây là địa bàn của Rietti, nếu ra tay ngay bây giờ thì chắc chắn sẽ có vài lời đồn không hay kiểu như người thừa kế nhà Luckbolts h·ành h·ung người khác giữa nơi công cộng.

Bình thường, trêu đùa lời nói thì Twilight còn quen mà nhịn được, còn đến mức này thì cậu không nhịn được nữa, muốn lao vào sống mái với Felix.

“Ai? Nấc..buổi sáng không mở cửa.” Đằng sau cánh cửa, khe chống trộm được giở lên nhìn ra ngoài, một giọng nói nấc nấc khàn khàn vang ra.

“Đúng không Felix?” Nói xong, Twilight nhìn qua người mình nhắc đến.

Bên trong tầng hầm tối mịt với đầy mùi cồn cùng nhiều thứ tanh tưởi khác, ánh sáng duy nhất le lói là từ chiếc tivi nhiễu sóng đối diện sofa.

“Vâng.” Yelena dừng lại, đứng chờ ở đó cùng anh.

Twilight dừng chân trước một con hẻm nhỏ âm u bốc mùi, trên tường đầy chi chít các dòng chữ Graffiti sặc mùi đáng ngờ.

“Òaaaaaa!” Twilight vừa chỉ nghĩ tới gì đó, Felix đột nhiên ‘khóc òa’ nhào qua, làm cậu giật mình lên gối một phát.

“Anh hiểu, nhưng việc này không đơn giản như nhóc nghĩ đâu.”

“Không có gì.” Felix quay đi, anh bước ngang qua, vỗ vai Twilight. “Cậu nợ tôi lần này.”

Dù chẳng cách biệt tuổi mấy, khác với cô bé mồ côi nhỏ xíu kia, Twilight thực sự có sức, cú lên gối của cậu đập thẳng vào mặt Felix khiến anh chảy máu mũi, nhưng cậu cũng phải ôm đầu gối nhảy lò cò.

Anh vừa nhớ tới một điều, đó là lúc mà anh rủ Twilight đi coi trước kết quả khám xét nghiệm ở Lungmen, cậu ta đã có một số hành động kỳ lạ sau khi nhìn vào một tờ báo cáo kết quả, lúc đó anh không để ý, nhưng rất có khả năng chủ nhân của tờ báo cáo đó là Yelena.

Quyết định xong, ba người theo đường cũ trở về, không để ý rằng ở sau lưng, có hai người mặc đồ đen bước vào bên trong con hẻm họ vừa rồi.

Xong hết, việc còn lại là ngồi chờ máy tự xử lý, vì không phải là thiết bị hiện đại nhất nên sẽ mất thời gian và kết quả phải được trích xuất thủ công, nhưng đó không phải vấn đề vì vẫn còn một chút thời gian.

Khe nhìn chống trộm hạ xuống đồng thời với lúc tiếng mở khóa cửa vang lên.

“Vâng.” Tuy vẫn chưa bắt kịp hết ẩn ý, Yelena cũng đã một chút thích nghi được mạch nói chuyện của hai người, theo đó gật đầu đáp lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ừ, đi đâu đây?”

“Ai?” Twilight nghiêng đầu.

Còn 3 ngày trước khi bữa tiệc diễn ra.

“Xét nghiệm máu à? Chi vậy?”

Lúc này, gã đàn ông đã say khướt ngủ gục đi, Twilight quăng chùm chìa khóa xuống sàn nhà, không nhìn lại kéo cả nhóm rời đi.

“Hết giờ rồi, ra khỏi đây thôi.”

Dù không rành về mảng mày cho lắm, nhưng khi Twilight khởi động xong một chiếc máy, mở tủ lấy một cái ống nghiệm rồi từ túi áo lấy ra một hộp kim tiêm còn mới, Felix nhận ra cậu định làm gì.

Thấy vậy, Yelena định đi đến an ủi nhưng đã bị giữ lại.

Chương 111:

Nhưng hình như ông thần này đang không bình thường, nãy giờ cứ thất thần lảm nhảm “Biến thái”gì gì đó.

“Hiểu, chúng ta chưa từng đến đây, đúng không Yelena?” Nhìn thấy điều gì đó trong mắt Twilight, Felix mỉm cười gật đầu, chủ động dập tắt toàn bộ suy đoán vừa nảy lên trong đầu.

“Cậu quyết đi.”

Đeo bao tay vào trước khi nhặt lấy chùm chìa khóa đầy nhớt nằm trên sàn nhà, Twilight không quan tâm đến gã đàn ông nữa mà quay về sau ngoắc đầu với hai người vẫn đứng ngoài hẻm không chịu vào, ba người đi cầu thang lên tầng trên.

“Ổng sao vậy?” Nhìn dáng vẻ như người mất hồn của Felix, Twilight nghiêng đầu qua nhẹ hỏi Yelena.

Không phải chỉ dựa vào thân thế, Felix giỏi việc kết bạn chủ yếu là vì tính cách hào sảng và thái độ tích tìm việc vui của anh.

“Cũng được, chỗ đó được xây hồi tôi mới đi, không biết hôm nay có mở cửa không?” Ok với ý kiến của Felix, Twilight nhìn qua Yelena. “Nhóc đi với bọn anh chứ? Hay muốn trở lại trại trẻ chơi với mấy đứa kia?”

“?” Nghe xong, Twilight càng không hiểu gì, trình độ lạc quan của Felix chắc cũng bằng với cái sự nhây của ổng, để khiến anh ta bị đả kích như thế này, mấy đứa nhóc kia chắc phải nói gì đó ghê gớm lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa đi, Twilight mới giải thích vấn đề cho Yelena. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của cậu, Felix và Yelena đều im lặng.

“Uhh, hình như là khi nãy, anh ấy có đi qua chỗ mấy bạn (Nhóm trẻ mồ côi) đang chơi ở bên kia nói chuyện gì đó, xong rồi trở nên như thế này ạ.”

Cầm chùm chìa khóa trong tay, Twilight mở cửa một căn phòng đi vào, bên trong có một số máy móc y khoa.

Tầng trệt của tòa nhà này là một phòng khám nhỏ với một ít các thiết bị y tế cần thiết, nhìn bối cảnh, Felix suy đoán rằng đây là một phòng khám chuyên chữa trị v·ết t·hương cho các thế lực ngầm.

“Em nghe anh ạ.”

“Em đi với hai anh ạ.” Cô bé trả lời.

“Em hiểu rồi.” Nghe cậu nói xong, Yelena đã hiểu vấn đề, cô quay sang cậu chờ đợi hỏi. “Liệu có cách nào để em giúp cậu ấy không?”

“Được rồi, từ đây đến rạp chiếu hơi xa một chút, vậy thì chúng ta vòng qua khu buôn bán kiếm gì ăn trước đi, rồi tôi gọi người mang xe tới?”

Lấy máu xong, Twilight bơm hết vào ống nghiệm, rồi đưa vào máy xét nghiệm, cậu lấy một chút bông gòn tẩm cồn xử lý vết kim tiêm cho Yelena.

“Vâng.” Yelena gật đầu, cô bé ngồi xuống ghế, cắn môi chịu đau cho cậu rút một ít máu ra.

“Ừ.”

“Bất cứ thành phố nào cũng tồn tại một hai chỗ tụ tập của lũ điên, dù ban đêm mới náo nhiệt, nhưng đừng đi loạn, cũng đừng nghe lời bất cứ ai.” Twilight lấy trong Balo ra khẩu trang đưa cho hai người còn lại. “Theo tôi, đi một mạch, và đừng nhìn vào thùng rác.”

Lần đầu tiên gặp anh ta, cậu chỉ toàn thấy phiền phức, nhưng sau khi đến Rim Billiton và thực sự tìm hiểu, Twilight mới nhận ra rằng mạng lưới quan hệ của Felix cực kỳ rộng, đặc biệt là quan hệ với người đồng trang lứa.

“Được rồi, vậy thì nhớ này, sau khi chúng ta rời khỏi trại trẻ mồ côi, tôi đã dẫn hai người đi dạo một chút qua chỗ sửa xe mấy đứa trong trại trẻ làm việc rồi trở vào nội thành đi đến rạp chiếu bóng.”

...

“Cả nhóc nữa.” Twilight gật đầu, đưa tay xoa đầu Yelena.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Xét nghiệm máu