Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 110: Tác nhân thành lập đội hậu cần

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Tác nhân thành lập đội hậu cần


“Không công bằng, hai anh nói chuyện một hồi, em vẫn chẳng hiểu gì cả.” Nghe hai người kia nói một hồi, câu hỏi hoàn toàn bị lơ thành một chủ đề khác, Yelena cảm thấy mình bị bỏ rơi.

Tình bạn của hai người cứ như thế mà tiến triển, cho đến khi Twilight rời Rim Billiton để cùng Bloody Lines tiến đến đích đến tiếp theo, lần gần nhất hai người gặp lại là ở Lungmen mới đây.

Ban đầu nghe cái này, Twilight cực kỳ bán tín bán nghi, cậu không tin một thằng nhìn y chang đa cấp mới quen vài ngày chỉ vì giúp anh ta một vụ, nhưng mang tâm lý thử thôi thì mất gì, cùng lúc Boss vừa mới thành lập Bloody Lines và đang cần vốn, cậu gia nhập vào rồi hướng ông ấy đến Rim Billiton làm việc cho công ty nhà Lixxon, dưới danh nghĩa do Felix tiến cử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Leontuzzo cũng không phải loại người coi thường người khác và từng theo Twilight đi dạo qua các khu sinh hoạt bần cùng nhất ở Siracusa, cách hai người đối xử với tầng lớp bình dân nhìn chung không khác biệt nhau mấy.

“Đừng có tham, và đừng có rao bán mấy thứ đó, bị gông cổ không ai cứu mày được đâu.”

Chương 110:

Bốp! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dinh thự nhà Luckbolts nằm ở giữa khoảng chia cắt 2 khu trung lưu và khu công nghiệp Rietti, không cần đi quá lâu, 3 người đã đến khu sinh sống của người dân lao động.

“Cậu Luke, lâu rồi không thấy, về quê chơi à?” (Trên mặt đối ngoại thì nguyên nhân Twilight rời khỏi Siracusa là để đi du học)

“Đừng có cười, nếu không phải Leontuzzo nhanh trí, người xiên ông anh không cần phải là đá·m s·át thủ đó đâu, hai gia đình Luckbolts và Bellone sẽ đốt toàn bộ tập đoàn nhà anh ra thành tro đấy.”

Đi thêm một đoạn nữa, ba người bắt gặp một cậu nhóc ôm theo một túi đeo nhỏ, vừa chạy vừa rao bán báo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhà Luckbolts cũng có một ít sản nghiệp, nhưng chung quy lại, cậu vẫn sẽ phải cạnh tranh với các ông lớn khác.

“Vâng, mấy ông anh lớn đều rời đi theo sếp hết rồi, nên ngoại trừ công việc ở trạm sửa xe, mấy đứa nhỏ bọn em tìm cách tự lập.” Cậu nhóc bán báo gãi đầu cười hì hì rồi lấy trong túi đeo hông một tờ báo đưa ra. “Báo mới xuất bản, sếp mua giúp em một tờ ủng hộ chứ hả?”

Cảm thấy anh ta đã ổn, Twilight mới đứng dậy.

Bắt đầu ở Siracusa là một lựa chọn quá mức rủi ro, Twilight buộc phải tìm một nơi khác để phát triển thế lực của riêng mình. Lựa chọn ban đầu của cậu là Columbia, một quốc gia đang trên đà phát triển rất mạnh mẽ, t·hế g·iới n·gầm ở đó vẫn chưa hình thành bất kỳ thế lực cụ thể nào, rất dễ nhúng chân vào, nhưng tất nhiên không phải mình cậu nhắm đến miếng phô mai béo ngậy đó, kết quả hiện nay đã cho thấy, toàn bộ các gia đình Mafia lớn ở Siracusa đều đang phát triển các chi nhánh ở bên đó, có tin đồn hai thế lực Mafia bản địa và ngoại lai đang bắn nhau bùm chíu ầm ĩ đây.

“Sếp!”

“Lâu rồi không gặp mấy bác, được nghỉ mấy hôm nên chuồn về nhà chơi tí, công việc vẫn ổn chứ?”

“Hoan hô!”

Nếu nhìn tổng thể, chính cuộc ngặp gỡ ngày hôm đó đã tạo thành cuộc trò chuyện hiện tại, chỉ cần một mảnh ghép trật nhịp thôi, mọi thứ có thể đã hoàn toàn khác.

Rời khỏi tòa dinh thự, nhóm Twilight lựa chọn đi bộ tập thể d·ụ·c cho khỏe người.

Mặc dù vẫn được coi là nằm trong biên chế, thực chất đội hậu cần gần như tách biệt hoàn toàn so với các lực lượng khác trong Bloody Lines, Twilight tự tin lực lượng của mình lúc này đã đủ sức có thể tách ra bất kỳ lúc nào.

Từ bên trong, một người phụ nữ Lupo trẻ vịn tường bước ra.

Nhưng nghĩ lại thì, ban nãy lúc nói chuyện với cậu nhóc bán báo kia, nó có nói rằng mấy người lớn đã đi theo Twilight hết, vậy thể là trong trại trẻ mồ côi này toàn là mấy đứa nhóc trẻ hơn hoặc bằng tuổi thằng cu đó thôi.

“Ừ, anh về thăm mấy đứa đây.” Xoa đầu chào mấy đứa nhóc con tụ tập quanh mình, Twilight nhìn về một cánh cửa nằm ở cuối hành lang mở ra.

“Báo đây! Báo mới đây!”

“Vâng.” Xoa xoa ngọn đồi nhỏ mọc lên trên đầu, cậu nhóc giao báo thành thật rời đi tiếp tục công việc của mình, xong việc cậu còn phải đến làm thêm chỗ sửa xe nữa.

Tuy rằng công việc nặng nhọc cùng với đồng lương ít ỏi, nó lại không đòi hỏi quá nhiều thứ ngoại trừ sức khỏe, vậy nên cũng có rất nhiều lao động trẻ đến đây vì muốn kiếm thêm thu nhập. Cũng may vì người quản lý ở đây, Johnson (Gọi tắt là John) thân tín của Liena và là một Mafia già đã phục vụ gia đình kể từ khi thành lập, đủ lâu để biết ông trùm của mình yêu quý trẻ con đến mức nào.

Ngay từ giây phút nhìn thấy cậu bước vào, sự cảnh giác của đám trẻ mồ côi đã hoàn toàn biến mất, chúng nhanh chóng vui mừng chạy lại vây lấy cậu.

“Cảm ơn vì đã ủng hộ!” Vui vẻ chụp lấy đồng xu, cậu nhóc bán báo tiếp tục mỉm cười quay sang chào hàng Felix và Yelena. “Anh chị là bạn của sếp ạ? Ở đây em có số mới nhất của tất cả tờ báo được phép lưu thông trong lãnh thổ Siracusa, tất cả ý của em ở đây là ‘tất cả’ hai người có muốn mua ủng hộ giúp một tờ không?”

“A, Sếp! Anh về lúc nào vậy?” Nhìn thấy nhóm ba người Twilight, cậu ta bất ngờ hô lên chạy lại gần.

Đừng có cười thật, vì Twilight hoàn toàn nghiêm túc.

Rắc!

“Ừ, đưa đây.” Twilight móc ra một đồng xu búng lên cho cậu nhóc.

...

Knock! Knock! Knock!

“Mới về trưa hôm qua thôi, bà già có việc phải đi nên anh ghé qua thăm trại mồ côi chút, mà giờ nhóc đi giao báo à?”

Là thành phố vệ tinh của Sette Colli, Rietti lại không có quá nhiều các nhà máy xí nghiệp, nhành nghề chủ yếu cho công nhân ở đây là bốc vác, vận chuyển hàng hóa tại các cảng tiếp nhận lớn thuộc quyền quản lý của nhà Luckbolts.

“17/8/1075? Ừ, đúng rồi đấy, chúng là n·ạn n·hân trong vụ đó.” Chưa kịp anh nói xong, Twilight gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cô giáo!” Vài đứa nhóc lớn tuổi nhất thấy người phụ nữ rời khỏi giường bệnh lo lắng hét lên, nhưng Twilight và Felix đã nhanh hơn.

Đích đến của ba người là một tu viện mộc mạc có hàng rào và một mảnh vườn nhỏ, thông thường sẽ có đám trẻ chơi đùa ở đó, nhưng vì họ đến khá sớm nên chẳng có đứa nào.

“Nghĩ lại thì, nếu đá·m s·át thủ ngày hôm đấy không b·ắt c·óc nhầm người, chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?” Hoài niệm quá khư một hồi, Twilight quay sang chọc Felix.

“Cũng thốn đấy, nhưng khi người mở cửa lần trước là Povis, thứ bay ra không phải một nắm đấm mà là một quả bom điện tự chế bằng ắc quy, tôi không chịu nổi cái đó đâu.”

“Sếp về kìa!”

“Không sao, sức khỏe của cô vốn đã không tốt rồi mà, không cần phải rời khỏi giường để chào cháu đâu.” Twilight nói, rồi cậu và Felix cùng nhau đỡ cô ấy trở về giường của mình.

Nếu mối quan hệ giữa Twilight và Felix đang ở mức anh em tốt, Yelena nghiễm nhiên trở thành một tồn tại mang tên em gái đứng ở chính giữa, nên khi thấy cô bé có chút buồn thì hai người lập tức an ủi.

Tuy vẫn chỉ là một nhóm nhỏ với quy mô hơn trăm người, nói thật thì để tạo nên một tập thể trung thành và có quy củ như thế này cũng không dễ. Nhân lực, tài nguyên phát triển Twilight vẫn có thể tìm được thông qua các kênh trong t·hế g·iới n·gầm, nhưng còn vấn đề quan trọng nhất, tiền, lại chẳng dễ kiếm chút nào. (Hầu như toàn bộ tiền tiết kiệm của Twilight đều đổ vào việc mua đồ của Hawker.)

“Tại sao từ khi đến đây, hai anh cứ nhắc đến ngày 17/8/1075 hoài thế? Có chuyện gì đó đặc biệt xảy ra vào ngày đó à?” Nhắc đến chủ đề này Yelena thắc mắc về điều này lâu rồi, nhưng vì nhiều lý do nên cô bé chưa thể hỏi, bây giờ mới có cơ hội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến tận bây giờ, Yelena mới biết đích đến sáng hôm nay của họ, bỗng nhớ tới lời nói của Liena lúc trưa hôm qua, dù đã được giải thích đó hoàn toàn là nói đùa, cô bé vẫn canh cánh trong lòng.

“Ừm, nhóc cũng biết hội Engineer đã số xuất thân từ quê nhà anh phải chứ? Thật ra thì bọn họ đều đến từ trại mồ côi này, khi nghe chuyện anh về đây, mấy người đó có nhờ chuyển giúp thư và quà gửi về.” Nhận ra cô bé lo lắng điều gì, Twilight vỗ nhẹ vào cái balo lớn trên lưng Felix trấn an.

“Ah, xin lỗi vì phải để hai đứa giúp ta như vậy.”

Leontuzzo là con một nhà Bellones, nếu cậu ta có mệnh hệ gì, Twilight là người dẫn cậu ta đi theo cũng sẽ phải chịu chỉ trích, và khi đã dính đến tận 2 gia tộc Mafia có tiếng nói ở Siracusa, nếu làm căng, chuyện này không chỉ là máu đổi máu thôi đâu, toàn bộ tập đoàn Lixxon sẽ cháy thành tro, đừng có đùa với Mafia.

“Haha, xin lỗi nhé, anh hiểu cảm giác bị ngó lơ mà.”

Còn về bạn bè cùng địa vị đồng trang lứa, lsuc trước khi đi, thế hệ thừa kế trẻ tuổi ở Siracusa hiện tại chỉ có mỗi cậu và Leontuzzo, những người khác hoặc là quá nhỏ tuổi hoặc còn chưa sinh ra, hai người nghiễm nhiên trở thành bạn của nhau dựa trên quan hệ chính trị.

Ngay lúc cánh tay chuẩn bị đưa lên, cánh cửa đột nhiên mở ra ngoài, đứng ngay trước lối vào là một cô bé chút xíu còn chưa cao bằng nửa người làm Felix có chút ngạc nhiên, anh đã mong đợi người mở cửa sẽ là quản lý trại trẻ mồ côi này, hoặc ít nhất là ai đó lớn tuổi một chút.

Là một thành viên trong tầng lớp tư bản và lớn lên ở một thành phố công nghiệp lớn, Felix hiểu được sự chênh lệch giai cấp hiện nay ở Terra nghiêm trọng đến nhường nào. Thật hiếm khi thấy được những con người sinh hoạt ở tầng chót xã hội không khúm núm, xu nịnh mà có thể trò đùa vui vẻ với một người có địa vị cách xa họ.

Quà mừng có comment.

...

Đúng lúc đó, Felix xuất hiện, tung ra một Offer đầy hứa hẹn, nếu Twilight có thể hỗ trợ anh ta vững ghế vị trí chủ tịch công ty, Felix sẵn sàng rót vốn cho cậu tổ kiến lực lượng riêng của mình.

Dọc trên đường đi vào trong khu ổ chuột, 3 người đi ngang qua không ít những người công nhân ca sáng cùng đường đi đến bến cảng, những người nhận ra Twilight lập tức vui vẻ vẫy tay chào hỏi, cậu cũng không kiệm lời mà chúc họ một ngày làm việc tốt lành.

“Vậy sao? Tôi thấy cũng bình thường.” Twilight nhún vai, khi trước còn ở đây, cậu hay vào khu ổ chuột kéo bè kéo phái với mấy đứa nhỏ ở đây nên mọi người cũng dần quen với sự tồn tại của cậu, nhà Luckbolts dù là Mafia những họ kiểm soát trị an thành phố khá tốt, chưa từng có sự việc đè đầu cưỡi cổ người dân nên cũng không ai có ác cảm.

Thêm một lần nữa, cái ngày đặc biệt này được nhắc đến trong cuộc hội thoại của 2 người.

“Ui da!”

“Tốt lắm, tôi nghe nói sắp tới có thêm nhiều chủ đầu tư Columbia đổ tiền vào đây, tự nhiên anh em nhiều việc ra hẳn.”

Bù lại, Twilight giúp Felix xử lý một vài đối thủ cạnh tranh, ngoài ra trong quá trình tìm người, với đôi mắt tinh tường của mình, cậu chỉ cho anh ta một vài hạt giống đáng đầu tư vào.

Có thể nói, nếu không là vì Felix, Twilight đã không gia nhập vào Bloody Lines, đội hậu cần có thể sẽ chưa bao giờ được thành lập. Cậu cũng sẽ chẳng bao giờ bén mảng đến Ursus và gặp Yelena tại đó hay tham gia cuộc chiến điên khùng như ở Lungmen.

Hai người gạt đám nhóc ra tiến đến đỡ lấy người phụ nữ Lupo trẻ.

...

“Được rồi, người lớn nhất, gõ cửa cho lễ phép đi.” Vừa nói, cậu vừa lột cái Balo trên lưng anh ra.

Nghe vậy, Yelena nhẹ cắt đứt nối lo trong lòng, nhưng còn Felix, anh đang nghĩ về một chuyện khác.

Vừa dứt lời, thứ cậu nhóc nhận được là một cái gõ đầu đến từ Twilight.

Bước trên con đường mòn nhỏ dẫn vào trong, ngay trước cánh cửa, ba người dừng chân lại, Twilight vỗ vai Felix.

Vì vậy nên dù già trẻ lớn bé, tiền lương được kết toán hoàn toàn dựa trên khối lượng công việc đã thực hiện, chưa từng có tình trạng bóc lột sức lao động nào diễn ra ở đây cả.

“Twilight, đồ khốn, cậu biết chuyện này sẽ xảy ra.” Anh gầm gừ với người bạn ‘thiện lương’ bước đến bên cạnh xoa lưng mình.

“A, cảm ơn, chúc cậu một ngày tốt lành.”

“Mà tóm lại thì để sau đi, chúng ta đến nơi rồi.” Twilight chỉ tay về phía trước.

“Còn anh mày thì chịu được chắc?” Felix rất muốn chửi ầm lên, nhưng Yelena cũng bước bến bên đối diện xoa tay an ủi, sức đấm của cô bé đó cũng chả mạnh gì nên thật sự cũng chẳng thấm mấy.

“Chuyện khá là dài, nếu thích thì anh sẽ kể và một dịp khác sau.”

“À thì đó cũng có thể coi là một ngày đăc biệt.” Twilight nhớ lại một chút nói. “Nếu anh gặp tên này trễ một chút, có lẽ là mọi chuyện không suôn sẻ như hiện tại đâu.”

Ba tiếng gõ cửa nhẹ vang lên, chưa có gì xảy ra, nhưng ở phía sau, Twilight đưa tay làm giấu suỵt và kéo tay Yelena lui về phía sau.

“Luke phải không? Lâu lắm mới thấy cậu về đây..khụ khụ.” Nhìn thấy Twilight, nét mặt người phụ nữ trẻ có chút tươi cười lên, nhưng rất nhanh thay thế bằng những tiếng ho liên hồi.

Cô bé đó cũng ngước nhìn lên chăm chú, rồi đột nhiên hét lớn: “Người lạ!!”. Đồng thời túng cú đấm nhỏ vào vị trí dễ thấy nhất ngay trước mặt.

Dù chỉ mới tờ mờ sáng, những con đường vẫn còn phủ đầy sương sớm, đã có rất nhiều người tỉnh giấc, chuẩn b·ị b·ắt đầu một ngày làm việc bán mình cho tư bản.

“Anh Twilight, chúng ta đến trại trẻ mồ côi à?”

“Thôi, tôi không muốn nghĩ đến viễn cảnh đó đâu, nhưng chắc là sẽ rất thảm nhỉ?” Felix cười haha gật đầu.

Còn những người thừa kế còn lại, cậu chỉ nghe phong phanh một chút chứ chưa từng gặp qua, bữa tiệc sắp tới đây có lẽ sẽ trở thành một cơ hội tốt để tìm hiểu thêm thông tin về họ.

Chỉ mới thoáng nhìn một cái, Felix tỏ ra choáng ngợp trước vẻ đẹp dịu dàng tỏa ra từ người phụ nữ ấy, nhưng ngay lập tức, anh nhận ra nét tiều tụy trong sự hiền hòa ấy, và cô ấy cũng đang mặc trang phục của bệnh nhân nữa.

Vẫy tay chào cậu nhóc rời đi, hội Twilight tiếp tục lên đường, đích đến của họ đã không còn xa lắm.

“Này Twilight, cái trại trẻ mồ côi mà chúng ta đang đến, nó có phải...”

Dù cho có thể bán bớt mấy thứ không hoặc chưa sử dụng được qua chợ đen, nhưng khổ nỗi t·hế g·iới n·gầm Siracusa được nhà Silicas quả lý quá chặt chẽ, mấy ông trùm khác cũng quá mưu mô để một đứa trẻ 4-5 tuổi có thể qua mặt.

Chương 110: Tác nhân thành lập đội hậu cần

Tiếng hét đánh động cả trại trẻ mồ côi, một vài đứa nhóc khác trong phòng ăn ngay sau ghé mắt ra nhìn, cô bé vừa rồi cũng chạy về đó cùng đồng bạn, tất cả đều hướng ánh nhìn cảnh giác cao độ về Felix ôm vị trí quan trọng của mình khụy xuống.

Felix vẫn chưa để ý điều gì, không nghe tiếng hồi âm từ chủ nhà, nghĩ rằng họ chưa nghe thấy, anh tiếp tục gõ cửa.

“Ồ, xin chào.” Làm rõ thắc mắc của mình, Felix tiếp tục nhìn xuống cô bé trẻ tuổi kia, nở một nụ cười thân thiện xin chào.

“Vậy sao? Thế thì chúc mọi người một ngày làm việc năng xuất nhé.”

Và rồi ổng làm thật, Felix thật sự rót một đống tiền cho Twilight để cậu tạo nên đội hậu cần. Chưa hết, nhờ Toxicuser (Đã thành bảo ao cho ảnh) một cựu sát thủ với quan hệ rộng với t·hế g·iới n·gầm, anh ta cũng giúp cậu thâm nhận vào đây.

“Chà, so với địa vị của mình, cậu khá là được hoan nghênh đấy nhỉ?” Đi qua một vài nhóm như vậy, Felix mở miệng cảm thán.

“Hả, tại sao?” Felix thắc mắc, nhưng nghĩ đây có thể là phép xã giao ở Siracusa, người lớn tuổi nhất gõ cửa nhà người khác, nghe không có gì bất thường, anh vẫn làm theo.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Tác nhân thành lập đội hậu cần