Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104.5: Chuyến tàu (2)
Trong khi Yelena đang cố gắng ‘tiêu hóa; câu chuyện mà cậu vừa kể, Felix ngồi đối diện đã bắt đầu xâu chuỗi và thử đoán xem mục đích thật sự của Bernardo Bellone là gì.
“Trước khi thành lập gia đình, ‘Don’ đầu tiên của nhà Luckbolt là một trong số những người ủng hộ trung thành của nhà Sicilia. Sau khi Signora Sicilia thống nhất Siracusa và sát nhập Sette Colli, ‘Don’ đầu tiên, cha của người cầm đầu hiện tại đã tách khỏi gia đình lớn, thành lập nhà Luckbolt và được giao cho quản lý Rietti, một thành bang của Sette Colli, giờ thì tách ra riêng rồi.”
...
Còn người hiện tại, vẫn truyền thống cũ, nhưng Twilight thấy có mất dịp sếp nhà mình ra ngoài, nói chuyện, uống cà phê với nguyên thủ quốc gia cứ như bạn bè lâu năm ấy chứ không phải cấp trên cấp dưới.
“Mọi thứ bắt đầu khoảng vài giờ trước khi bữa tiệc diễn ra, Bernardo Bellone xuất hiện rất sớm tại dinh thự nhà Luckbolt, cùng với đứa con 4 tuổi của mình, Leontuzzo Bellone. Ông ta yêu cầu nói chuyện riêng với bà già, nhờ tôi trông chừng hộ con trai ông một lúc. Tôi lúc đó định đi ra ngoài, bà già nói tiện dẫn thằng cu kia đi dạo một vòng thì cũng đồng ý.”
Những địa danh ở các Chap sau cũng sẽ chế theo nước Ý ngoài đời thật.
“...”
Nói rồi, cậu quay người vào trong kéo chăn lên đắp.
Trong căn phòng tối, chỉ còn lại Twilight và Yelena nằm đối diện nhau, giống y đúc lúc 2 người ngủ chung phòng với nhau tại Lungmen.
Cuối cùng, lý do tại sao gần đây ra chương châm? Không phỉa vì nhập học đâu, do tác mới té xe đấy : )
“Liên quan quá ấy chứ, Bernardo Bellone, lão ta đang ở mấy khoang đầu đấy.”
“Chúng tôi đứng nói chuyện với nhau trong khi chờ bà già quay trở lại, ban đầu thì ông ta chỉ hỏi một vài câu xã giao khi trò chuyện cùng trẻ con như năm nay mấy tuổi, học hành thế nào và có thích ai chưa. Mọi thứ vẫn rất bình thường cho đến khi ông ta đột ngột hỏi một câu:...”
Chương 104.5:
“Này...”
Một lúc sau.
“Xin lỗi, ý em là..lúc còn ở Ursus, tất cả những đứa trẻ khác đều xa lánh, nên em chỉ có thể tự chơi một mình. Vì thế, khi đi cùng hai người, có ai đó để trò chuyện và vui đùa, cho dù có thể phiền toái đi chăng nữa, em vẫn cảm thấy rất vui vẻ.” Nhận ra mình vừa hét lên, Yelena vội vàng luống cuống giải thích.
“Haizz, chỉ là thế thôi à? Còn làm tôi tưởng có chuyện gì đó kinh khủng lắm chứ?”
“Ừ.” Twilight xác thực cũng quên khuấy mất, cậu nhẹ gật đầu rồi nói tiếp. “Nhớ tôi vừa nói rằng có một vài người ở Siracusa muốn làm thân với tôi chứ? Như anh nói đấy, việc giao lưu này mang lại rất nhiều cơ hội hợp tác, liên quan đến đối ngoại và bộ mặt của cả gia đình nên dù khó chịu nên tôi cũng không ngại tiếp xúc nhiều một chút với tầng lớp thượng lưu Mafia.”
“Thế thì chắc tôi sẽ ra ngoài đi dạo một lát để yên lặng cho hai người ngủ.”
“Ủa mà khoan, thế rốt cuộc câu chuyện đó liên quan gì đến hiện tại?” Suy nghĩ liên miên một hồi sau, Felix mới chợt nhận ra họ đang đi lạc khỏi vấn đề quá xa.
Đây là một phép thử khá phổ biến, nếu bạn hỏi một đứa trẻ về cách mà chúng cảm nhận về thế giới, câu trả lời nhận lại gần như sẽ phản ánh đúng bản chất con người và môi trường sống xung quanh đứa trẻ đó...tất nhiên tiền đề là chúng hiểu được câu hỏi của bạn đã.
“Vâng, chúc anh ngủ ngon.”
Nhưng vì số lượng mang về là có hạn, Twilight chỉ ăn một cái thử vị, rồi cậu lấy trong balo mình ra một thỏi Chocolate ngồi gặm.
“Không có chuyện đó đâu à!” Twilight còn chưa kịp nói hết thì Yelena đã hét to lên.
“Dưới sự cầm quyền của bà ấy, Siracusa hòa bình bắt đầu phát triển, 6 gia đình lớn cũng bắt đầu phân nhanh ra một số gia đình nhỏ hơn, hỗ trợ công cuộc kinh doanh và quản lý. Đặc biệt, quá trình giao thương với Colombia mang lại sự thịnh vượng lớn cho các gia đình Mafia, đặc biệt là nhà Texas, một gia đình mới nổi lên gần đây như một thế lực.”
“Chính xác! Mặc dù cho đó chỉ là một truyền thuyết, song nó vẫn được nhiều người tin rằng đó là nguồn gốc của 6 gia tộc đứng đầu nằm phần lớn quyền lực của Siracusa. Cho đến khoảng 40 năm trước, Signora Sicilia, nguyên thủ Siracusa hiện tại, người phụ nữ quyền lực nhất, mẹ đỡ đầu của tất cả Mafia đã thống nhất 6 gia đình dưới quyền lực của Sảnh xám (Grey Hall) chấm dứt sự hỗn loạn kéo dài hàng thập kỷ bằng tôn giáo và pháp luật.” Twilight khen ngợi bằng cách xoa đầu cô bé, rồi cậu nói tiếp.
“Cảm ơn, tôi sẽ lưu ý.” Felix gật đầu cảm ơn rồi anh kéo cửa phòng lại.
“Sau khi hỏi xong câu đó, xe riêng của ông ta cũng đã đến nơi, lão ta gửi lời chào tạm biệt đến bà già nhà tôi rồi rời đi. Một lúc sau, bà già Don cũng trở lại rồi chúng tôi đi về.” Mặc kệ Felix, Twilight tiếp tục câu chuyện dang dở. “Đến tận vài ngày sau tôi mới biết, đối tác mà bà già tôi nhắc đến là Bernardo Bellone, người vừa trở thành Don của gia đình Bellones, anh chắc biết chứ?”
“Twilight?”
Felix vì nghĩ quá nhiều nên sau khi trả xe vội vàng chạy về ngay, chẳng kịp ngó qua coi có gì ăn không, nên hiện tại, ba người bọn họ chia nhau mấy cái bánh Muffin Twilight và Yelena mang về.
“Yelena, đi với bọn anh nhóc có thấy vui không?” Nằm trên giường, Twilight đột nhiên hỏi.
“Thật sao?!’ Nghe cái này, Felix cảm thấy giật mình một chút, rồi anh lo lắng nhìn Twilight. “Cậu không sợ ông ta lại đến làm phiền mình nữa à?”
“Nhoàm, nhoàm..à đúng rồi..nhoàm, Twilight.”
“Cậu trả lời sao?” Felix tò mò hỏi, anh nhận ra được ý đồ của người đàn ông mà Twilight kể.
Ba người không nói một lời nào, ăn ý đồng loạt khép cánh cửa sau lưng lại rồi đi về phòng. Vì mặt 2 thằng chả kia nhìn dần có vẻ nghiêm trọng nên Yelena cũng im lặng làm theo.
Trong câu chuyện vừa rồi, anh nhận ra Twilight có cố tình nhấn mạnh một vài chi tiết, có lẽ cậu cố tình để lại manh mối...
“Vui lắm ạ.” Yelena nằm ở chiếc giường đối diện không ngần ngại trả lời ngay.
Cuối cùng, anh kết luận.
“Nói chung là cứ đại loại thế, nhà Luckbolt có mối quan hệ khá tốt với người đứng đầu Siracusa.” Twilight quyết định không nghĩ nhiều, cậu bỏ tay xuống khỏi đầu Yelena, quay sang Felix.
“Đúng vậy! Tuy là mọi thứ vẫn chưa đến mức như ông anh nói, nhưng mà cứ mỗi lần đi dự tiệc là mấy lão già giả tạo đó lại cứ đến ‘chào hỏi’ sau đó ép con cái họ đến làm quen với tôi, và không chỉ một hai lần, phiền thực sự.” Twilight chống tay úp mặt vào phiền não than.
“Ừ, đó chính xác là những gì tôi nghĩ, nhưng vì không quan tâm nên chuyện đó rất nhanh bị tôi quẳng ra sau đầu. Mọi chuyện xảy ra sau đó tiếp tục yên bình, cho đến 3 tháng sau, nhà Luckbolt quyết định mở một bữa tiệc lớn và mời rất nhiều nhân vật tầm cỡ tham dự, trong đó có cả nguyên thủ quốc gia và Don của nhiều gia đình lớn.”
Còn Felix lại bỗng trở nên hứng thú lạ kỳ.
Không phải đi bệnh viên nhưng bàn tay bì trầy hơi nhiều do chống tay xuống đất. Thế nên là, cho đến khi tay lành, mình sẽ đăng 1 chương mỗi tuần vào chủ nhật nhé.
Đến khi cảm thấy an toàn, họ mới an tâm ngồi lên giường.
....
Nhanh chóng trở lại toa tàu của mình sau khi lấy một vài cái bánh, khi Twilight và Yelena mở cửa toa tàu, họ cũng gặp Felix vừa mở cửa ở đối diện.
“Những gì anh nghĩ viết lên mặt hết rồi kìa, đáng tiếc, tôi chỉ trả lời những câu hỏi kiểu đó một cách qua loa, đến giờ thì chẳng còn nhớ gì nữa rồi.” Nhìn Felix cứ cười gian gian trước mặt mình, Twilight đưa tay gõ anh ta một phát. Như vừa nói, những gì được kể đã xảy ra cách đây hơn 2 năm, cậu mà nhớ được hết tiểu tiết thì cũng tài.
“Em sẽ cố gắng để trở nên có ích.”
“Bữa hôm đó, Don của nhà Luckbolt trở về nhà sau một buổi gặp mặt làm ăn vô cùng thành công. Để ăn mừng, tối hôm đó, bà ấy mang tôi đi xem vở Opera của một đoàn hát nổi tiếng vừa đến Sette Colli, cũng thuận tiện giới thiệu tôi với đối tác mới.”
“Và đó là lúc tôi nhận ra điều bất thường. Sau khi dẫn cu Leontuzzo đi một vòng rồi về, sau khi bữa tiệc tối hôm đó kết thúc, trong lúc bà già đi tiễn khách, tôi được Bernardo Bellone gặp riêng trước khi ông ta rời đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ở khoang 4 có một tên sát thủ, đừng tỏ ra nguy hiểm với hắn thì sẽ không sao, từng tự chọc vào rắc rối.” Twilight không quên dặn dò cho chắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh Felix, b·ắ·t· ·c·ó·c với đính hôn chính trị là gì vậy ạ?”
“Không nói được, chuyện này liên quan lớn đến nội bộ Siracusa, mặc dù cuối cùng tôi từ chối đề nghị của ông ta. Mọi chuyện sau đó trở lại như bình thường, nhưng ông ta vẫn hay đưa con trai mình đến Rietti để cố gắng kết bạn với tôi.” Kể xong, Twilight uống một ngụm nước rồi nằm ra giường.
“Vâng, nhưng em nghĩ mình cũng sẽ ngủ một chút.”
“Ngủ ngon.”
“Ờ..b·ắ·t· ·c·ó·c có nghĩa là một vài tên người lạ tóm lấy và muốn dùng nhóc để gây khó dễ cho Twilight, hoặc ngược lại.” Nghe cô bé hồn nhiên hỏi, Felix chỉ có thể tìm từ trả lời. “Cái còn lại, bữa nào nhóc hỏi Twilight đi, anh cũng chả biết giải thích sao.”
“Mọi chuyện sau đó diễn ra khá bình thường, chúng tôi gặp người đối tác kia, chào hỏi đôi ba câu rồi cùng đi vào khán phòng. Tôi lúc đó cũng chẳng suy nghĩ nhiều, đi vào coi xong rồi ra về. Đến khi kết thúc, mọi người đổ xô ra về thì trời bỗng đổ cơn mưa lớn, dù có mang dù, nhưng vì một lý do nào đấy, chúng tôi quyết định chờ xe đến đón.
“Mải nói chuyện mà quên khuấy mất, cậu cũng có chuyện gì muốn nói mà đúng không nhỉ?”
“Dù đã tách ra, nhà Luckbolt vẫn được coi là một trong những người ủng hộ trung thành nhất của Grey Hall và Signora Sicilia.” Sau khi nói một tràng dài, Twilight nghỉ một nhịp lấy hơi.
“Ừm, ực!” Felix gật đầu nuốt hết miếng bánh vào bụng, anh với tay lấy bình trà họ mang theo uống một ngụm rồi quay sang hỏi.
“Đừng lo lắng, kể từ giây phút đó, nhóc đã là một thành viên trong gia đình này, sẽ không ai xa lánh, hay bỏ mặc nhóc lại đằng sau cả.” Twilight an ủi.
“Hắn ta thay đổi thái độ sau khi nhìn những tấm vé, và nếu có ai khiến hắn để ý thì chỉ có thể là cậu, Twilight, cậu rất có thể sẽ bị nhắm vào.” Cuối cùng, anh kết luận một câu như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồi trước khi rời đi theo Bloody Lines, Twilight cũng có ngó qua một vài công việc của gia đình, ngoài việc quản lý nhiều doanh nghiệp trong thành phố, nhà Luckbolt còn xử lý một vài công việc riêng tư thay cho nhà Sicilia, nên có thể coi là c·h·ó săn không sai, nhiều người cũng gọi thế khi Don đời trước vẫn còn cầm quyền.
“Non c’è di che, Yelena.”
Nghe câu hỏi của Felix, Twilight chẳng thể phản ứng gì ngoài chán nản tiếp tục thở dài.
Nhưng không biết từ lúc nào, Twilight đã ngồi dậy và đi đến sát bên người cô bé.
“Đố vui nhanh đây, Felix, anh sẽ làm gì nếu phát hiện tôi, người thừa kế chính thức của một trong số những gia đình thân cận với người quyền lực nhất quốc gia nhất, là một đứa trẻ khoảng 4-5 tuổi?”
Chương 104.5: Chuyến tàu (2)
Felix nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, nhưng mà sau khi nghe xong, Twilight chỉ ngao ngán thở dài một cái.
“Không, hẳn là trùng hợp thôi.” Twilight phất tay. “Nếu ông ta thật sự biết tôi ở đây thì giờ này đã tìm tới nơi gõ cửa rồi, nên chắc là ngẫu nhiên thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Rồi, nhưng vô dụng, hai người họ dường như đã đạt được thỏa thuận gì đó với nhau.” Twilight lắc đầu phủ định đề xuất của anh ta. “Hết chịu nổi, tôi quyết định đến gặp trực tiếp và hỏi thẳng ý đồ của Bernardo Bellone, rồi anh biết sao không?”
“Cậu thử nói việc này với mẹ mình chưa?” Felix thử đưa ra đề xuất.
Từ chap này, Twilight sẽ gọi mẹ mình là Don (Cách người ý gọi các trùm Mafia, chắc vậy.)
“Chúc ngủ ngon nhé, tôi sẽ về nhanh thôi.”
“Vâng, em biết.”
“Chỉ là thế thôi ư? Tôi không biết gì nhiều về gia cảnh của cậu ở Siracusa, nhưng tôi tưởng cũng phải con ông cháu cha lắm chứ?”
“Thế thì đứng lo lắng lung tung nữa, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở đây và giải quyết nó cho nhóc.” Vỗ nhẹ 2 cái lên trán cô bé, Twilight kéo chăn đắp lên người Yelena.
“Tôi hiểu, tôi hiểu mà.” Felix đi qua vỗ vai cậu an ủi, anh hoàn toàn hiểu những gì Twilight đã trải qua, vì chính anh cũng đã gặp phải tình trạng tương tự vậy.
Anh cứ yên lặng an ủi Twilight như vậy thì bỗng nhiên bị Yelena kéo kéo áo.
“Giờ thì hãy ngủ một giấc thật ngon lành đi, khi nào đến Rietti, anh sẽ dẫn nhóc đi chơi một vòng quanh thành phố.”
Về mặt ý nghĩa, điều đó đúng.
“Này...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy hai người họ, Felix toan mở miệng ra muốn nói gì đó, nhưng Twilight lắc đầu một cái làm anh bình tĩnh ngậm miệng lại.
“Nuốt cho hết đi đã rồi nói.”
Ngồi luyên thuyên một hồi về lịch sử Siracusa, 3 người cũng bắt đầu cảm thấy đói bụng.
“Nhưng dù nhìn hòa bình thịnh vượng như vậy, Siracusa vẫn không thiếu các cuộc đấu tranh giành quyền lực trong bóng tối. Để tranh thủ lợi thế về phía mình, các gia đình luôn muốn củng cố mối quan hệ của mình với Grey Hall.”
“Ừ, đã gặp qua vài lần.” Felix gật đầu. “Ông ta là người đứng đầu của đoàn nhạc kịch ‘Daybreak’ một người yêu nghệ thuật và là nhà sưu tầm nổi tiếng.”
“Ra sao à? Để coi...” Twilight chống cằm ngẫm nghĩ một chút.
Rietti*: Tên chế lại theo một thành phố của Ý.
“Thế thì tốt, anh không phải là một người giỏi kết bạn, Felix thì năng động nhưng hơi phiền nhiễu quá mức cần thiết, anh nghĩ nhóc đã phải chịu đựng để được đi chung...”
...
“Haizz, đúng là sai lầm mà, bởi vì ông ta là người đứng đầu của một trong 3 gia tộc hùng mạnh nhất ngoài Grey Hall nên tôi không nhịn được đi tiếp xúc một chút...chỉ là trò chuyện vài ba câu, ai dè lão già đó lai là một tên khốn bám đuôi đáng kinh tởm cơ chứ?” Càng nói, Twilight càng không nhịn được mà thở dài ra trút bầu tâm sự.
“...”
Khi ba người bước vào phòng, chuyến tàu cũng đã bắt đầu lăn bánh. Trước sự ngồi nghe của 2 khán giả là Felix và Yelena, Twilight nhanh chóng tóm tắt lịch sử hình thành của Siracusa hiện nay.
“Cảm ơn anh...vì đã mang em theo cùng.”
“Kể từ ngày hôm đó, tần xuất ông ta tìm đến tôi ngày càng nhiều hơn, không chỉ trong những bữa tiệc, ông ta còn nhiều lần chủ động mời tôi đến nhà của ông ấy chơi. Mọi chuyện ngày càng đi xa hơn khi mà ổng càng ngày càng không che dấu ý định của mình. Ý tôi là, ông ta đúng thật không có ý xấu, nhưng mà đi đâu cũng gặp ổng thì phiền vãi ra ấy.”
Cậu không rõ lắm.
...
“Sao?”
“Nói cho dễ hiểu nhất thì...nhà Luckbolt hiện tại có thể coi như là c·h·ó săn của Signora Sicilia vậy, chắc thế...” Đến đoạn này, Twilight bắt đầu có phần không dám chắc.
...
Góc nhìn của trẻ em khác biệt hoàn toàn so với người lớn, một đứa trẻ rất nhạy cảm với tất cả mọi thứ xảy ra xung quanh, thứ chúng nói, cách chúng ứng xử sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào những gì chúng cảm nhận.
Cậu đặt một tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc trắng mướt của Yelena.
Xin lỗi vì sự bất tiện này.
“B·ắ·t· ·c·ó·c có nghĩa là ai đó bắt lấy mình hoặc Felix rồi dùng bọn mình để ép Twilight làm điều gì đó theo ý họ.” Cô bé tự định nghĩa như vậy.
“...”
“Anh nói trước đi.” Một lúc sau, Twilight chủ động nhường lời.
“Được rồi, coi như là tôi đang giải thích vài điều cơ bản về gia tộc của mình nhé. Đầu tiên, Felix, chắc hẳn rằng anh biết lịch sử hình thành của Siracusa chứ?”
“Cố lên.”
“Em biết, truyền thuyết về She-Wolf phải chứ? Em đã đọc về nó ở một trong những cuốn sách của anh.” Không phải Felix, người trả lời là Yelena.
“Lúc đó thì tôi cũng chẳng nghĩ nhiều, đứng riêng ra một chỗ đọc nốt quyển sách mang theo g·i·ế·t thời gian. Nhưng đến khi đọc xong, gập quyển sách lại cất đi thì bà già nhà tôi đã biến đi đâu mất, để lại tôi đứng riêng cùng với vị đối tác kia.”
“Cố gắng tìm hiểu, làm quen và gia tăng độ hảo cảm với cậu. Và tùy thuộc theo mức độ gia đình cậu có thể ảnh hưởng, một vài biện pháp cực đoan hơn có thể xuất hiện như b·ắ·t· ·c·ó·c t·ố·n·g· ·t·i·ề·n, hoặc đính hôn chính trị.” Felix gật gù trả lời Twilight, anh cũng hiểu điều mà cậu muốn nói.
Twilight gật đầu trở về giường khi cô bé đang nói, cậu nhìn trần nhà một lúc rồi nhắm mắt lại.
“Sao?”
“Được rồi...” Nghe vậy, Felix lập tức kể lại những gì mình nhìn thấy ở sân ga, về người nhân viên soát vé bí mật liên lạc với ai đó.
“Dạ vâng.” Nghe Felix giải thích, Yelena gật đầu cảm ơn rồi ngồi sang một góc, bắt đầu ghi nhớ từ ngữ mới vào từ điển của mình.
Phải đến khi vào trong phòng, Twilight dùng khả năng cảm nhận thân nhiệt của mình quét một vòng chắc chắn rằng chỉ có Povis vẫn đang ngủ ngáy tại phòng bên cạnh, trong khi Felix đi qua kéo rèm cửa lại.
Đang ăn, Feix đột nhiên nghĩ tới thứ gì đó, mà chưa kịp nói gì thì đã bị nhắc một câu.
Chỉ khác ở chỗ, Twilight không thích bị làm phiền như thế, còn Felix thì phải chủ động làm quen với giới thượng lưu.
Cả Twilight và Felix đều mở miệng ra cùng lúc, rồi đồng loạt dừng lại chờ đợi người đối diện nói trước.
“Ha hả, cụ thể mọi chuyện ra sao?”
Nghe anh nói, cả nhóm mới sực nhớ ra, đoàn tàu tuy chạy khá nhanh nhưng cũng cực kỳ êm, ba người họ ngồi ăn uống trò chuyện quá thoải mái, hòa nhập không khí đến mức quên luôn thực tại.
Câu hỏi được đặt ra ở đây là cái nhìn về đất nước đang sinh sống, người trả lời là Twilight, Felix thật sự chờ mong muốn biết cậu ta sẽ trả lời như thế nào.
“Nhóc cảm thấy đất nước này hiện tại thế nào?”
Phòng ngủ cơ bản thì cũng không quá rộng, chủ yếu là 2 chiếc giường tầng đối diện nhau và một ít đồ giải trí như sách báo, ...
Đứng dậy dọn chiếc giường mình ngồi nãy giờ cho Yelena nằm xuống rồi Felix đưa tay tắt đèn.
Câu trả lời đó cũng không ngoài dự đoán của Felix, anh ha ha cười trừ vài tiếng vì sự vô ý của mình.
“Theo ấn tượng ban đầu của tôi thì ông ta là một người rất lịch thiệp, nhã nhặn, chủ yếu nhất là đang ở nơi đông người, chỉ cần la lên một cái thì chắc chắn sẽ được chú ý nên cũng không phải quá đề cao cảnh giác. Nên khi người đàn ông đó chào hỏi thì cũng gật đầu đáp lại cho lễ phép.”
“Nhưng giao lưu bình thường thì không sao, đây lại xuất hiện một số thành phần quá khích cực kỳ nhắm vào tôi.” Nói đến đây, giọng điệu của Twilight bỗng trở nên uể oải, đầu đuôi của cậu cũng hơi hạ xuống đại diện cho tâm tình chủ nhân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.