Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 103: Đường đến Siracusa (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Đường đến Siracusa (1)


“Không.” Yelena lắc đầu. “Nơi này đã cách Ursus rất xa rồi nhỉ? Trong những câu chuyện mà mẹ hay kể cho em trước khi ngủ, bà ấy có nhắc đến rất nhiều nơi tuyệt đẹp..nhưng nơi không bị bao phủ bởi tuyết trắng quanh năm...”

Cánh cửa đóng lại, và chiếc xe bắt đầu khởi hành.

“Đường đi còn xa lắm, có lẽ tôi sẽ ngủ một chút, Yelena, em có thể mượn những cuốn sách anh mang theo, chỉ cần đừng làm ồn.”

Nhưng ban đêm thì khác, trong lúc vô tình họ có thể đi qua phạm vi hoạt động của một đám lính đánh thuê nào đó. Dù có thể xác định vị trí của kẻ địch trong bóng tối bằng khả năng của Twilight, song việc bị bao vây trong trạng thái thiếu hụt tầm nhìn tương đối nguy hiểm.

“Thế còn nơi anh lớn lên như thế nào Twilight?” Yelena hỏi.

Tất nhiên, với thân phận của mình, Twilight biết trong nhóm Engineer đó chắc chắn có một vài thành phần bất hảo trộn vào.

Povis không trả lời nhưng ông cười gật đầu.

“Đúng vậy, Ursus là quốc gia nằm tại cực Bắc Terra, càng đi về phía nam, nhóc sẽ nhận thấy càng nhiều điều khác biệt so với nơi mình sinh ra..

...

“...Haizz, thôi chắc để làm phiền Will sau vậy.” Nghĩ một lúc, Twilight quyết định phủi bỏ trách nhiệm, cậu nhặt một chiếc vali có vỏ ngoài bằng kim loại nằm ngay cạnh chân đặt nó lên bàn và mở nó ra.

Cộng thêm việc đã ngủ cả buổi sáng, Felix và Povis cũng chẳng từ chối điều này, hai người chia nhau vào hai cái lều đánh một giấc.

“Tuyệt vời thật nhỉ?” Khi nghe Twilight tự hào về nơi quê quán của mình, Yelena cũng nở nụ cười, và cũng có thêm một chút chờ mong...zzz

Ở bên ngoài, Will đang kiểm tra nhanh hành lý một lần nữa trước khi nhét hết tất cả chúng vào cốp xe, ở đằng trước thì Povis đã nổ máy chờ sẵn.

Được một lúc, cậu nghe thấy tiếng bước chân đến chỗ mình, liền quay lại nói.

Twilight uể oải ngáp thêm một cái nữa, rồi cậu bắt đầu dọn dẹp đống hỗn độn mình bày ra.

4 người ngồi đối diện nhau quanh bếp lửa, lấy mấy lon đồ hộp rỗng làm bát, vừa ăn vừa trò chuyện nhẹ nhàng.

Yelena mới chỉ biết sơ sơ dủ để hiểu chứ khó giao tiếp liền mạch, Povis thì khỏi nói, Mafia không cần bằng tốt nghiệp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“!!!”

“zzzz.”

Cậu ngủ rồi, chẳng ai hiểu ai nói gì cả.

Nhưng chỉ vừa lật được một trang, Twilight đã ngay lập tức đóng sập nó lại ném qua một bên.

“Tôi cũng đồng tình với ông ta, chúng ta có thể nghỉ ngơi sớm và tiếp tục khi mặt trời bắt đầu lên.” Trong lúc nói chuyện, Twilight không quên phiên dịch ra cho mọi người cùng hiểu, Felix cũng đồng tình với ý kiến này.

"Em đi ạ.”

Kết thúc bữa ăn, trong khi Povis dùng ít nước rửa cái nồi, Twilight và Felix lấy ra một chiếc xẻng nhỏ đào một cái hố chôn mấy cái lon rỗng đi cho đỡ mắc phải tội xả rác bừa bãi.

“Ai! Đứng yên ở đó giơ tay lên!”

“Nhanh hơn dự kiến, chúng ta đã tiết kiệm được kha khá thời gian đi đường, nếu cứ tiếp tục thế này thì không đến 5 ngày đâu, chúng ta sẽ đến nơi.”

Thông tin mới:

Cậu tìm kiếm những đứa trẻ mồ côi có độ tuổi phù hợp (Chủ yếu là người quen) cho họ một đề nghị rất tốt và sau đó cử đi học hỏi tại các công xưởng và các trạm sửa xe.

Nhưng cơn gió đêm thổi qua giữa hoang mạc, bên cạnh ánh lửa trại bập bờn.

Twilight là người chuẩn bị bữa tối, cậu chỉ đơn giản bắc một cái nồi lên đống lửa, đổ vào đó vài lon súp đóng hộp cùng một lon đậu khô, thế là xong bữa tối.

“Haizz.” Nghe Felix nói, Twilight chỉ có thể thở dài một hơi.

...

Sau khi quân Ursus rút khỏi, những người quản lý Lungmen cũng nhanh chóng quyết định mở cửa thành phố để đón cư dân trở lại.

Sau khi chuẩn bị lửa trại xong thì trời cũng vừa kịp tối.

Buổi sáng thì không sao, Twilight có thể rất nhanh nhận ra nếu có bất kỳ một sinh vật sống nào cố gắng tiếp cận chiếc xe.

May mắn là, giờ mới sáng sớm, chiếc xe mà Povis lái là xe mượn từ Lin Grey, ông ấy cũng đã viết một ‘bức thư’ để quá trình xuất cảnh trở nên nhanh chóng hơn.

...

“Felix là một mối phiền toái, nhưng anh ta biết cách khiến mọi chuyện không hề nhàm chán. Còn Yelena...” Ngồi suy nghĩ rồi cười cười một mình như thẳng dở người, Twilight đột nhiên nhớ đến điều gì đó.

“Ngồi yên ở ghế trước đi, đừng làm ồn, tôi cần phải nghỉ ngơi một lát. Qua giờ mới ngủ được hơn tiếng.”

Giờ thì cũng chẳng thể vứt anh ta xuống đường được, nên thôi thì đành vậy.

Chẳng mấy chốc sau, tiếng thở đều đã vang lên.

Câu trả lời cũng tương tự, nhưng lần này là Siracusa.

“Sẽ mất khoảng 5 ngày để đến Siracusa, chúng ta sẽ nhập cảnh tại Bonzaino, nghỉ ngơi một đêm nữa rồi đi thẳng đến Rietti bằng tàu.”

Yelena trùm một chiếc chăn lên người, cô bé từ từ bước tới chỗ cậu.

“Em ngồi đây được chứ?” Cô bé hỏi, và Twilight gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cạch.

“Còn anh, Felix, anh có thể giải thích vì sao anh lại ở đây được không? Chúng ta đã thống nhất rằng anh sẽ ở lại vào quản lý Bl trong khi tôi đi...”

Reng! Reng! Reng!

“...”

Nhưng giờ nhìn kỹ lại thì cậu lại chả thấy muốn dọn chút nào.

“Trông nom bọn họ giúp tôi nhé.” Will dịch chuyển ra bên cạnh cửa ghế lái nói.

“Will, anh có thấy cậu chủ nhà tôi đâu không? Có vài thứ cần chữ ký của cậu chủ mà hỏi ai thì cũng bảo rằng không thấy cậu ấy từ tối hôm qua rồi.”

“Không sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi, đại khái?”

Dập tay tắt tiếng chuông báo thức, Twilight mệt mỏi chống người ngồi dậy ngáp to một cái.

“Cả cậu nữa đấy, là người lớn tuổi nhất thì làm gương đi.”

Chắc vậy, bởi vì ở đây, chỉ có mỗi Twilight là người có thể thống nhất ngôn ngữ của mọi người, tiếng Siracusa Felix chịu, tiếng Anh thì

“Khí trời lạnh lắm à, hay là nhóc vẫn chưa quen với mấy cái túi ngủ?”

“Ông ấy nói...” Twilight cũng dịch lại những gì ông vừa nói ra cho những người khác hiểu, ở đây chỉ mình cậu biết tiếng Siracusa.

“Cứ tự nhiên.”

Vậy còn các Engineer đến từ đâu?

“Nhóc biết không Yelena. Một ngày nào đó, khi mà đủ khả năng tự xử lý tất cả biến cố có thể xảy ra, anh muốn...”

Rồi hai người rời khỏi tòa nhà.

“Không ngủ được hả?”

“Đó chỉ là một thành phố nhỏ nằm gần Sette Colli mà thôi, chẳng có gì đặc sắc đâu.”

Nhưng khi nghe Will trả lời như thế, Toxicuser lại cực kỳ bất ngờ.

“Oápppp! Mệt quá..có lẽ tôi sẽ ngủ một tí.”

Yelena cũng muốn giúp nhưng 2 thằng con trai không cho cô bé làm việc nặng.

“Ừ, phiền anh lo mọi việc ở đây nhé, tôi sẽ cố gắng về sớm.”

Ngay khi Povis đưa bức thư cho những người cảnh vệ, họ gật đầu rồi chỉ kiểm tra nhanh cho đúng thủ tục trước khi cho chiếc xe đi qua.

Trước khi dừng xe, Povis cũng đưa bản đồ và cung cấp vị trí hiện tại của họ cho Twilight.

Cùng lúc đấy, Povis cũng dừng xe lại nghỉ chân trước khi trời tối hẳn.

Nhưng để đảm bảo trị an, tại các bên cảng, nhiều trạm gác đã được lập nên để kiểm soát quá trình nhập cư hoặc rời khỏi thành phố.

...Yan có những dãy núi cao hùng vĩ, Leithania nổi tiếng với âm nhạc và những tòa tháp cổ kính, Minos có những đền thờ lớn tồn tại từ thời của những vị thần, Kjerag là một nơi giống với Ursus, nhưng văn hóa của họ khác biệt hoàn toàn, Sargon với phần lớn diện tích được phủ dày bởi những cánh rừng nhiệt đới bạt ngàn, còn Iberia...nơi đó đã từng có những bãi biển rất đẹp... Terra nơi chúng ta sinh sống, nó thật sự rất rộng lớn.”

Đi lữ hành giữa hoang mạc, mang theo đồ ăn tươi sống có lẽ không phải là một ý kiến hay, tốt nhất nên là những thứ để được lâu và cung cấp đủ dưỡng chất.

Hiện tại mới chỉ khoảng 6 rưỡi sáng, đường xá ngoại thành cũng đã được dọn dẹp phần nào nên chẳng mấy chốc mà chiếc xe đã đến được bến cảng phía Đông Lungmen.

“Gửi lời chào của tôi đến bà ấy nhé.” Trước khi đóng cửa xe lại, Will cúi xuống vẫy tay chào tạm biệt.

Những người trong xe đều ăn ý không nói một lời này, để yên cho Twilight ngủ.

Với mạng lưới gia đình Mafia của mình, Twilight từ khi bắt đầu có ý định đi theo Boss tham gia Bloody Lines đã lên kế hoạch sẵn.

Twilight cũng sử dụng Arts của mình và tăng nhẹ thân nhiệt mình lên, khiến Yelena thoải mái trở mình một cái.

Nói hành lý thì có vẻ nhiều, nhưng thực chất thì chỉ có vài bộ quần áo, một ít quà lưu niệm Twilight để dành mang về. Còn lại đều là thư của các Engineer gửi về gia đình.

“Ừ, anh biết rồi. Và để anh cầm cho.” Nhìn thấy Yelena, Twilight gật đầu một cái, cậu đưa tay cầm lấy chiếc balo mà cô bé mang đeo lên sau lưng mình.

Như đã biết, đa phần các Caster của đội hậu cần là được Twilight cùng Felix tìm kiếm tại những khu ổ chuột trên khắp Rim Billiton mang về đào tạo và trở thành như hiện tại.

“...Chắc vẫn còn một lúc nữa trước khi ngài Hisomaru tỉnh rượu, mình nên dọn dẹp căn nhà này một chút.” Will gật đầu nghĩ vậy, anh bước vào nhà tìm một cây chổi, vừa ngân nga giai điệu nào đó, vừa quét dọn nơi này sạch sẽ.

Hai đứa trẻ cũng vẫy tay chào tạm biệt.

“Haha, do tôi cũng tò mò về nơi cậu lớn lên mà, đúng là tôi có đi theo ông già mình đến Siracusa vài lần vì chuyện làm ăn, nhưng thành phố Rietti à, tôi chưa đến đó bao giờ hết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hả?”

“Ngủ rồi à?” Quay sang nhìn vẻ mặt ngon giấc của cô bé, Twilight bất giác cười khổ một cái, cậu nhẹ nhàng nhích người để Yelena ngã người nằm lên đùi mình, đắp chăn cho cô bé.

Nghe vậy, Yelena dùng chân nhẹ phủi cho nền đất bằng phẳng một chút rồi hạ người ngồi yên xuống bên cạnh, nhẹ tựa vào người cậu.

Chiếc xe cứ thế bình yên băng băng trên đường với không một tiếng động thừa thãi.

Yelena chui vào trong ngồi ngay ngắn trước, theo sau là Twilight.

Twilight cầm lấy hai kết quả hoàn thiện giữa đống hổ lốn trên bàn cẩn thận đặt vào bên trong, đóng vali lại khóa cẩn thận rồi xách nó đi lên cầu thang rời khỏi tầng hầm.

Sau 15 giây đừ người ra để hồn về lại xác, cậu theo ý thức liếc nhanh qua xem bây giờ là mấy giờ rồi đứng dậy vươn vai mấy cái để lấy lại cảm giác, cả người đang mỏi nhừ ra vì ngục ngủ trên bàn tối hôm qua....không, mới có cỡ 1 tiếng rưỡi trôi qua từ khi cậu úp mặt xuống bàn b·ất t·ỉnh.

Rời khỏi thành phố và bắt đầu đi dọc theo một tuyến đường nối giữa Yan và Siracusa, Povis thông báo cho mọi người về lịch trình chuyến đi.

“A..anh Will đã dọn hết đồ đạc anh để trong phòng khách ra xe, anh ấy bảo em đi xuống gọi anh dậy.” Đang tính đi xuống tầng hầm thì Twilight đã lên đến nơi, dù có chút hụt hẫng nhưng cô bé nhanh chóng lấy lại tinh thần nói.

“Nếu nhóc rảnh tay thì có thể ra sau xe lấy đồ nấu ăn ra đây.” Twilight nói như thế.

“Siracusa? Đó là một nơi yên bình, mặt ngoài thôi, nhưng ít nhất con người ở đó cực kỳ tôn trọng luật lệ, sự trung thành và Opera. Một khi đã quen, nhóc sẽ thích nơi này.” Khi nói về Siracusa, Twilight vẫn giữ thái độ của mình, nhưng dường như cậu có thêm một chút vui vẻ.

Soạn xong xuôi, Will đóng cốp xe lại, anh đi đến bên hông mở cửa xe mời hai người bước lên.

Vừa lên đến nơi mở cửa ra, cậu vừa lúc chạm mặt Yelena cũng đang hướng đến cửa xuống tầng hầm.

Nhưng cậu cũng không quan tâm lắm miễn họ làm tốt công việc của mình, chỉ xử lý một vài tên cực kỳ ngu ngốc bất tài làm việc lộ liễu thôi.

...

“Yeah, yeah, biết rồi.”

Còn lại Twilight ngồi lại bên đống lửa, cậu ném vài bó củi vào và dùng Arts của mình duy trì cho ngọn lửa không bị tắt, còn mình thì ngồi đọc sách g·iết thời gian.

Chương 103:

Quyết định không nghĩ lung tung nữa, cậu tiếp tục đọc sách.

Hai người ngồi yên cạnh nhau một lúc, Twilight hỏi.

Thế là cả nhóm quyết định dừng xe lại, trong lúc Povis ra sau lấy bình xăng đổ cho xe, Twilight và Felix chia nhau ra nhóm lửa và dựng lều trại trên một bãi đất trống gần đường chính.

Nghe vậy, Will gật đầu, anh lui lại một bước để chiếc xe bắt đầu chạy đi.

Không có ý xúc phạm đâu, nhưng dường như sinh ra ở bất kỳ quốc gia nào cũng tốt hơn Ursus, trừ Kazdel ra.

“À Felix ấy hả? Không phải cậu ta đi cùng với đội trưởng đến Siracusa sao?” Nghe cô ấy hỏi tìm Felix, Will cũng dựa trên những gì mình biết nói ra.

Đó là sơ lược về nguồn gốc của các Engineer.

“Nhưng vì nhanh hơn dự kiến nên chúng ta cần phải nghỉ chân sớm ở đây, đi tiếp khi mà trời tối thì sẽ rất nguy hiểm.”

“Không sao, quan trọng là phần đi chơi. Tôi đã mang một đống người đến Lungmen giúp cậu trong một trận chiến điên rồ. Giúp xong thì cậu cũng phải trả ơn chứ hả?”

Sau một khoảng thời gian, sau khi Bl đã thành hình, cậu mới đón họ đến tham gia vào đội hậu cần.

Felix đưa tay ra làm dấu OK trước mặt Twilight, cậu không nói gì thêm nữa mà kéo cặp kính bảo hộ xuống che mắt mình lại.

Bên trong đã được lót bởi 1 lớp xốp vừa đủ, giảm thiểu tối đa sự cố đổ vỡ trong quá trình di chuyển.

Vào hay ra đều phải xuất trình đủ giấy tờ, qua kiểm tra kỹ lưỡng thì mới được đi tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Thế này sẽ đỡ sáng, dễ ngủ hơn... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiến vào hoang mạc, Povis cho xe đi một vòng quanh Lungmen rồi hướng đến Siracusa ở phía Tây Nam.

Một lúc sau, từ bên ngoài, Toxicuser bỗng nhiên đi vào.

Cậu chuyển người đưa Yelena nằm ngối tạm trên chiếc ba lô của mình để không phải thức giấc. Trong khi mình đứng dậy, rút s·ú·n·g ra chỉ vào trong bóng tối.

Phải đến khi trời chuẩn bị tối, Twilight mới tỉnh lại.

Để từ Lungmen đi đến Siracusa, chiếc xe buộc phải băng qua một đoạn ngắn nằm trong lãnh thổ Kazdel, một nơi cực kỳ hỗn loạn.

“...”

Rồi cậu tiếp tục mở cuốn sách ra tiếp tục lật nhẹ từng trang giấy.

Twilight ngồi lẳng lặng đọc sách ở đó, nhưng nụ cười vui vẻ trên miệng cậu khó che dấu được.

“Hơ.....dọn nhanh rồi ra xe ngủ bù vậy.”

“zzz”

Xong xuôi, Twilight chủ động đề xuất mình gác đêm, dù hơi khó nói nhưng dù b·ị t·hương, cậu vẫn là người mạnh nhất cả đoàn này, và cũng có khả năng phát giác bất cứ thứ gì tiếp cận.

Cậu nhăn mặt lo lắng một hồi, rồi rất nhanh thả ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Đường đến Siracusa (1)