Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4


Lý Diễn hay tin, lập tức sai người mang đủ loại trân quý bổ phẩm tới điện Khôn Ninh.

Chỉ tiếc thay, ta, Hoàng thượng, và cả Thần phi… bất quá cũng chỉ là những nhân vật phụ trong quyển sách ấy mà thôi.

Tiền mụ mụ là người ta phái đi điều tra việc Hứa Thường tại bị sinh non.

Sau khi bà v·ú tiễn Lục Tranh rời đi, ta liền sai người gọi Hạ Trúc tới.

“Cả nhà họ Tống… trừ lục công tử, đến cả hài nhi mới sinh cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm…”

“Ngươi có biết… vị Lục thần y kia, chính là muội muội của bản cung?”

“Ngọc tỷ, bao năm không gặp, nay tỷ vẫn khỏe chứ?”

Ta đưa tay vẫy nàng lại gần:

Được quân vương đặc biệt sủng ái, khiến tự tôn trong ta được thoả mãn.

“Nô tỳ… biết ạ.”

“Muội từng muốn âm thầm dò hỏi, nhưng các vị thái y nơi Thái y viện, đối với chuyện của Thần phi đều kiêng kỵ lắm, như thể có điều gì không thể nhắc đến.

Vừa trông thấy ta, đôi mắt nàng ánh lên ý cười:

“Khởi bẩm nương nương, Tiền mụ mụ cầu kiến.”

Giống như lần trước, vẻ bất an trong ánh mắt Hạ Trúc vẫn không sao giấu nổi.

Vì vậy, nàng ta mới cả gan leo lên long sàng.

“Lục công tử mai danh ẩn tích, chịu hết gian khổ, cuối cùng rửa sạch oan khuất, vì Tống thị mà báo được huyết hận.”

“Nhân vật chính trong quyển sách ấy… chính là lục công tử nhà người.”

“ Ngọc tỷ… tỷ không thể hoài thai… là vì có người đã bí mật hạ thuốc tuyệt sản với tỷ rồi!”

Ta nắm lấy tay Lục Tranh, nhẹ nhàng nói:

Ta liền mượn cớ nhiễm bệnh, triệu mẫu thân nhập cung chăm sóc.

“Cho bà ta vào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Trong sách, Hoàng thượng là phản diện, tất nhiên sẽ không có kết cục tốt đẹp.”

Hạ Trúc nói trong cơn kích động, nhưng tiếng lại đè xuống cực nhỏ, như sợ bị người nghe thấy.

“Ngay cả nương nương… cũng sẽ bị ban rượu độc mà c·h·ế·t.”

Bàn tay ta giấu trong tay áo khẽ siết lại thành nắm.

“Không tra được?”

Lần trước, chính Hạ Trúc đã nói với ta rằng — thịnh sủng mà Hoàng thượng dành cho ta, hết thảy đều là giả dối.

Trước giờ các cung đóng cửa hạ khóa, Lục thần y lặng lẽ đến điện Khôn Ninh của ta.

Thấy vậy, nụ cười nơi khóe môi ta cũng dần tan biến.

“Những ngày ở Thái y viện, muội vốn định tìm cơ hội xem qua y án của nàng, nhưng lại chẳng thể tra được.”

Lục Tranh thoáng ngượng ngùng, khẽ cười, định mở miệng nói gì, nhưng sắc mặt bỗng biến đổi.

Nàng vừa định nói thêm, thì ngoài điện đã vang lên tiếng gõ cửa.

Đồng hương của nàng kia, chính là xuyên không – một người đến từ dị thế, hoàn toàn không hay biết gì về vận trình triều đại của chúng ta.

Nô tỳ lo bị người phát giác, bèn đem một chuỗi giả thay vào. Nhưng sau đó lại phát hiện…

Huống hồ… chuỗi ngọc kia là chính tay Lý Diễn ban tặng.

Cho dù Thường tại có được sủng ái hay không, nhưng một khi đã mang long thai, người của Nội vụ phủ tuyệt đối không dám sơ suất.

Một lúc lâu sau, Lục Tranh sắc mặt ngưng trọng, chậm rãi nói:

Những việc Hoàng thượng buông tha cho ta làm hôm nay, đến khi thời cơ chín muồi, sẽ bị lấy làm cớ để phế hậu.

“Chuyện hôm nay, ngươi coi như chưa từng biết đến. Tuyệt đối không được tiết lộ nửa lời.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạ Trúc khẽ gật đầu:

Hạ Trúc vừa nghe xong, hai chân mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất.

“ Ngọc tỷ, muội đã lén quan sát qua, thân thể Thần phi kia rất khỏe mạnh, chẳng có lấy dấu hiệu nào từng trải qua trọng bệnh.”

“Nếu đúng là có kẻ mưu hại, sao lại để lại chứng cứ rõ ràng thế này? Ngươi lấy vật này từ đâu?”

“Bởi vì thế giới mà nương nương đang sống… kỳ thực chỉ là một quyển tiểu thuyết, mà nô tỳ… chính là người xuyên vào trong sách.”

Lục Tranh gật đầu, nói tiếp:

Giờ đây, Hạ Trúc lại nghiến răng mà nói:

Muội sợ kinh động kẻ trong tối, nên không dám hỏi thêm.”

Còn Hạ Trúc, là người xuyên thư.

Sắc mặt Hạ Trúc thoáng biến đổi, sau đó dường như đã hạ quyết tâm, liền cúi đầu nói rõ:

Nàng biết rõ toàn bộ mạch truyện sẽ diễn ra thế nào.

Ta chăm chú nhìn nàng, chậm rãi mở miệng:

Nghe đến đây, lòng ta không khỏi dâng lên chút an ủi.

Tất cả đã rõ ràng.

“Nô tỳ còn biết… đợi đến khi phụ thân và huynh trưởng của nương nương hồi kinh bẩm tấu, Hoàng thượng sẽ vu cho hai người tội danh câu kết ngoại bang, mưu phản b*n n**c!”

Hơn thế nữa, Lục Tranh đã tận mắt xác nhận — thân thể Thần phi hoàn toàn khỏe mạnh.

“Nương nương, nô tỳ đã dò được… hôm ấy Hứa Thường tại bị trượt ngã, là vì chuỗi ngọc trai nàng đeo bị đứt.

Nàng ngồi đối diện ta, hạ giọng nói nhỏ:

“A Tranh của ta, nay đã thật hiểu chuyện rồi.”

Trước kia, mỗi lần như vậy, lòng ta đều hoan hỷ.

Tiền mụ mụ đáp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“A Tranh, qua đây nói chuyện.”

Hạ Trúc nói:

Nàng không cẩn thận dẫm phải hạt ngọc lăn trên đất, khiến tiểu công chúa sinh non.”

Ta cố kìm nén sóng nghi ngờ cuồn cuộn trong lòng, cất giọng trầm tĩnh:

“Bản cung biết… ngươi là người xuyên tới. Nhưng cớ sao ngươi lại biết rõ những chuyện chưa từng xảy ra?”

“Vậy thì nói đi, ngươi… còn biết những gì nữa?”

Ta khẽ ngẩn người.

Nói rồi, Tiền mụ mụ dâng lên một túi thơm:

“Vậy… kết cục của Hoàng thượng và Thần phi thì sao?”

Lục thần y tên thật là Lục Tranh, là nghĩa nữ của tiểu di ta thuở trước.

Không chờ ta hỏi, nàng đã vội vã đặt ngón tay lên cổ tay ta bắt mạch.

Cái gọi là “thịnh sủng” chẳng qua chỉ là để ta làm bia chắn cho người mà ngài thực lòng thương yêu.

Là nữ nhân, ai lại chẳng có đôi phần hư vinh?

“Đây chính là chuỗi ngọc mà hôm ấy Thường tại đeo. Nô tỳ phát hiện vết đứt… có dấu hiệu bị tác động bởi người.”

Ta và Hạ Trúc đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đồng thời dâng lên một dự cảm kinh hoàng.

Chính Chu công công bên cạnh Hoàng thượng đã lặng lẽ lấy lại chuỗi ngọc thật ấy…”

Bà tiến vào, hành lễ xong liền thấp giọng bẩm:

Ta mở túi, lấy ngọc ra xem.

Chương 4: Chương 4 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chuỗi ngọc ấy là Hoàng thượng ban cho Thường tại. Bởi vậy, sau khi xảy ra chuyện, cung nữ của nàng liền nhặt lấy đem về.

“Khi Tống gia gặp đại nạn, gia đinh trong phủ đã tráo đổi lục công tử với một hài nhi khác, rồi nhân lúc loạn lạc đưa công tử ra khỏi kinh thành…”

Nhưng nay ngẫm lại, chỉ thấy nực cười chua chát…

Cho nên, có những tình tiết, nàng cũng không thể tường tận đến từng chi tiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4