Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55
Chương 55
Diệp Tuệ rất chân thànhnói: “Thẩm Thuật,anhcó suy nghĩ đến việc đổi nghề làm thiên sưkhông?”
Bạn fan kia hưng phấnkhôngchịu nổi, lập tức viết bình luậntrênWeibo của Diệp Tuệ, chính miệng idolnóivới mình những lời này đó nha!
Người phụ nữ cúi người với Diệp Tuệ: “Con tôi cứ muốn làmmộtcon quỷ nghịch ngợm, nhất địnhkhôngchịuđiđầu thai, cũng may là có hai ngườiđãgiúp tôi trị nó.”
Thẩm Thuật làm cho ma quỷ cũng phải sợ hãi muốnđiđầu thai ngay lập tức, ban nãy còn muốnđidọa người, thế mà giờ nóđãsợ đến mứcnóilắp luôn rồi.
Đến thời gian quy định, đạo diễn lập tức hô stop, Diệp Tuệ và Thường Huỳnh dừng động tác,khôngai được làm tiếp. Mọi người đứng vây quanhhiệntrường, kiên nhẫn đợi kết quả được công bố.
Đúng là Thẩm Thuật, cầm lọ nước tẩy trang thôi mà cũng có thể biến nó thành hung khí.
“Cuối cùng cũng được nghỉ rồi.” Diệp Tuệ dựa vào ghế xe, nét mặt thư giãn.
Thường Huỳnh mặt biến sắc, biết chắc là mình thua rồi.
anhđithẳng ra bên ngoài, động tác quá nhanh, Diệp Tuệ muốn kéoanhlại cũngkhôngđược.
Tiểu Lưu câm nín: “…”
Diệp Tuệ nghe vậy liền mở cửa xuống xe luôn, vẫy tay vớicôấy: “Em mauđiđi,mộtmình chị ở đây được, chú ý an toàn nhé.”
“Hai quầng thâm mắt của đứa trẻ này sao mà đậm thếkhôngbiết, nhưđangtrang điểm vậy.” Diệp Tuệ trốn sau lưng Thẩm Thuật thầmthì, cóanhở đây nêncôcũng an tâm hơn nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Con ma nhảy dây vẫn kiên nhẫn ném đá về phíacô.
“Thẩm Thuật, trời tối quá, em sợ,anhxuống nhà đón em đượckhông?” Diệp Tuệ tránhkhôngnóilà mình sợ ma.
Người phụ nữ ma nắm tay con, tâm trạng vui vẻđiđầu thai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Thuậtđãbiết làcôcó thể nhìn thấy ma, cho nên bây giờcôkhôngphải vất vả nghĩ ra lý do nữa rồi, chỉ cầnnóimộttiếng vớianhlà được thôi.
Sau khi kiểm tiền, đạo diễnnói: “Số tiền mà Diệp Tuệ và Thường Huỳnh kiếm được rất sát nhau, chỉ hơn kém năm đồng thôi.”
“Đợi chútđã, để chị gọi chồng chị xuống đón.” Diệp Tuệ thoải mái show ân ái, bấm gọi cho Thẩm Thuật.
Thẩm Thuật nhếch môi cười, tỏ ra vô cùng nguy hiểm: “khôngphải em mớinóilà nó trang điểm sao? Bây giờ tẩy trang cái là nó sợ ngay.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Tuệ xúc động như gặp lại được người thân bị thất lạc nhiều năm, nước mắt cũng chảy ra luôn rồi,côcònkhôngdám chỉ tay về phía con ma kia, bởi vì trong phim kinh dịcôsợ nhất là ma trẻ con.
Diệp Tuệđangrán bánh, dịu dàng mỉm cười với từng vị khách,nóivới họ những lời khen chân thành.
Thẩm Thuật nhìn Diệp Tuệđanghướng về phíakhôngkhí với nét mặtkhôngthể tin được, mấy giây sau,cômới chậm rãi quay sang nhìn vào mắtanh.
Đứa bé với chất giọng trẻ connói: “Mẹ ơi, con sợ, conkhôngmuốn làm ma nữa đâu, con muốnđiđầu thai.”
khôngchỉ những ngườiđangcó mặt tại đó hồi hộp, mà các bạn xemtrênmạng cũngđangtung đ·ạ·n mạc bao phủ hết màn hình rồi.
Ghi hình xong, xe chở Diệp Tuệđãđỗ sẵn ở cửa, sau khi chào tạm biệt các nghệ sỹ và nhân viên công tác, Diệp Tuệ lập tức lên xe ra về.
“Em có nước tẩy trangkhông?”
“Wey wey wey! Bạnkhôngthấy Thường Huỳnhđãgọi đượcmộtnhóm fan rất đông đến à?mộtlưu lượng tiểu hoakhôngphải là người mà Diệp Tuệ chỉ giỏi mồm mép có thể so sánh được đâu nhé.”
mộtgiây trước khi Thẩm Thuật hành độngthìhòn đá được ném tới, vừa hay tạo cơ hội choanhxác định được vị trí mà con ma nhảy dây kiađangđứng.
Thẩm Thuật giật luôn cái túi xách củacô, kéo khóa ra lục lọimộtlúc: “Cái nào là nước tẩy trang vậy?”
Ý hiểu của Tiểu Lưuthìhoàn toàn khác, trong đầucôđanghiệnlên cảnh Diệp Tuệ nũng nịu gọi chồng ơi, hai người tay trong tay cùng nhauđilên nhà.
Động tác củaanhrất gọn gàng, cầm lọ nước tẩy trang vung về phía đó.
Con ma nhảy dây kiađãnhảy lên bậc thang, tinhmộttiếng, cửa thang máy mở ra, người đứng bên trong vừa hay lại đúng là Thẩm Thuật.
Văn Tương: “???”
“Tuệ Tuệ, sao tâm trạng của chị tốt thế?” Tiểu Lưu cảm thấy rất kỳ lạ, trước đây Diệp Tuệ vẫn luônyêuđời, nhưngkhôngđến nỗi như bây giờ.
côbạn này thường xuyên gửi rất nhiều bình luận dưới mỗi bài đăng Weibo của Diệp Tuệ, Diệp Tuệkhôngnhững nhớ mặt mà còn nhớ cả những bình luận của bạn này nữa.
Số người xem livestreamđãlên tới con số mấy triệu, bây giờ vẫn cònđangtăng lên. Diệp Tuệ đấu với Thường Huỳnh, người xem còn thấy nôn nóng hơn cả chính chủ nữa.
Xe đỗ dưới khu nhà Diệp Tuệ, nhưngcôchưa xuống xe ngay.
“Tôi đoán chắc là Diệp Tuệ thắng thôi, từ sau khicôấy khen các khách hàng,rõràng là kiếm được nhiều tiền hơn đội Thường Huỳnh, thắng thua coi nhưđãđịnh.”
Diệp Tuệ ngơ ngẩn,khôngphản ứng kịp: “anhcần nước tẩy trang làm gì?”
Xe chạy trong màn đêm, tuy khá mệt mỏi nhưng tâm trạng của Diệp Tuệ vẫn rất tốt, miệng ngâm nga hát.
“Tôi quyết theo chương trình này đến cùng rồi đấy! Đạo diễn hãy làm thêm nhiều tập vào nhé!”
Trước tất cả những khán giả có mặt tại trường quay và những khán giảđangxem livestream, đạo diễn tuyên bố: “Lần tranh tài này, nhóm của Diệp Tuệđãgiành chiến thắng.”
Diệp Tuệ ngẩng đầu nhìn sang, thấy cómộtđứa béđangđứng dưới gốc cây đại thụ, mắt nhìn về phíacô,trêntay nóđangcầmmộttảng đá.
Cómộtfan của Diệp Tuệđãngồi nửa tiếngtrêntàu điện để đến đây xếp hàng, được thấy idol của mình cườinóivới mình rằng: “Bạn đẹp quá, vì sao lại muốn hạ thế xuống trần gian vậy?”
Thường Huỳnh nhìnmộtcôbéđangmặc trang phục tiếp ứng cho mình, liền vẫycôbé lạinói: “Quầy hàng bên chị hình nhưđangthua rồi, em có thể giúp chị gọi thêm các bạn fan đến đâykhông?”
Bạn fan tay cầm bánh, xúc động phát khóc luôn, lập tức đăngmộtdòng trạng thái: [trênđời này sao lại cómộtidol tốt như thế chứ, Diệp Tuệ cực kỳ cực kỳ ấm áp luôn!]
côcúi đầu nhìn mũi chân mình,khôngdám nhìn chỗ khác.
Đứa trẻ này lúc chưa biến thành ma chắc chắn làmộtđứa trẻ rất nghịch ngợm.
Diệp Tuệ lập tức quay người chạyđi,mộtđường đến thẳng chỗ thang máy.
thậtra ý trong lờinóicủacôlà, Thẩm Thuậtanhdương khí nặng,anhxuống đây rồi ma quỷsẽkhôngdám lại gần em nữa.
côbé lập tức gửi tin nhắn vào nhóm để gọi thêm người, chỉ trongmộtthời gian ngắn, có rất nhiều fan của Thường Huỳnhđãchạy tới đây.
Tiểu Lưukhôngbiết suy nghĩ của Diệp Tuệ, chỉ nghĩ làcôđangmuốn show ân ái, vẻ mặt c·h·ế·t lặng nghe Diệp Tuệnóichuyện điện thoại.
Dòng người xếp hàng rất dài, Văn Tương vất vả lắm mới chen vào được để nhìn mặt Diệp Tuệ.
côta vì muốn thu hút khách nênđãcho khá nhiều nhân bánh, dẫn đến việc làm cho phí sử dụng nguyên liệu tăng cao, lợi nhuậnthìgiảmđi.
Kết thúc buổi ghi hình, các bạn fan rối rít bình luận dưới Weibo của tổ chương trình.
Diệp Tuệ: “…”côchỉđangví dụ thế thôi mà, có phải nó trang điểmthậtđâu chứ!
Lúc pháthiệnlượng khách bên mình ngày càng ítđi, Thường Huỳnh đoán là phía Diệp Tuệđangcó hành động đặc biệt gì đó. Văn Tương tạm thời rờiđimộtlúc để sang nghe ngóng phía quầy hàng của Diệp Tuệ.
Cúp máy, Diệp Tuệ ngồi trong xe đợi, chuông điện thoại của Tiểu Lưu vang lên, là mẹcôấy gọi.
Tâm trạng vui vẻ củacôduy trì suốt cả ngày dài, ngay đến Tiểu Lưu cũng phải tò mò, cứ liên tục liếc kính chiếu hậu nhìn Diệp Tuệ.
Xe phóngđingay sau đó, Diệp Tuệ nhìn xung quanh, rất trong lành,khônghề có ma, lại nghĩ Thẩm Thuậtđangđixuống đón nêncôliền đứng đây đợianh.
khônglâu sau, cómộthòn đánhỏrơi xuống đầucô, lực khá mạnh nên cũng hơi đau.
Người phụ nữ xoa đầu đứa bé ma, nét mặt tỏ ra áy náynóivới Diệp Tuệ: “Con tôiđangngứa da muốn ăn đòn đây mà, xin lỗicônhiều nhé.”
Văn Tương và Cốc Chiếu liếc nhìn nhau,khôngkhỏi cảm thán, lưu lượng đúng là lưu lượng,nóimộtcâu thôi là kéo được bao nhiêu người đến, xem ra nhóm của bọn họ có hi vọng thắng được nhóm Diệp Tuệ rồi.
Mặc dù Thẩm Thuậtkhôngnhìn thấy ma, nhưnganhcó thể xác định được phương hướng của hòn đá được ném tới,anhquay người nhìn Diệp Tuệ, bất thình lình hỏimộtcâu.
Sau màn so tài của Thường Huỳnh và Diệp Tuệ trong “Tôi cùng minh tinh mở quán ăn nhanh” tập này, tổ chương trình coi nhưđãthu về được lượng người xem cao nhất từ trước đến nay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Biết đượcthìra làmộtđứa trẻ nghịch ngợm, Diệp Tuệ thở phàonhẹnhõm,côđixuống bậc thang, tiến về phía cái cây: “Bé ngoankhôngđược ném đá nữa nhé, nhớ chưa?”
“Được,anhxuống ngay đây.” Thẩm Thuật nghecônóithếthìhiểu ra rất nhanh.
Văn Tươngnóirằng bí quyết thu hút khách của Diệp Tuệ chính là khen ngợi từng vị kháchmột, mà mấy người bọn họ chắc chắn làkhônglàm theo được rồi.
Điện thoại di động vẫn đểtrênbàn trà, tiếng chuông vừa vang lên,anhliền bắt máy ngay.
Diệp Tuệ vội vàng ngăn lại khi thấyanhchuẩn bị vặn nắp son ra, sau đó tìm lọ nước tẩy trang đưa choanh, chậmmộtgiây thôi là có khianhsẽlàm hỏng thỏi son củacômất.
Cẩu độc thân Tiểu Lưu cảm nhận đượcsựtàn ác của thế giới này, chỉ biết rưng rưng ngồi ăn cẩu lương cho ngày hôm nay thôi.
Lúc Văn Tương quay lại quầy hàng của nhóm mình, Cốc Chiếu và Thường Huỳnh liền hỏicôấy tình hình bên kia.
Tiểu Lưu nghe điện thoại xong, giọngnóitrở nên gấp gáp: “Chị em sắp sinh, Tuệ Tuệ, em phảiđirồi.”
Tiếp theo đó làmộttảng đá lớn rơi uỳnhmộtcái ngay cạnh châncô, suýt nữathìtrúng châncôrồi, bị rơi trúngthìchắc chắnsẽbị thương.
Lúc nàycôchỉ muốnđivào thang máy để lên nhà luôn, nhưng Thẩm Thuật lại vội vàng bước ra hỏi: “Có phải em vừa nhìn thấy makhông?”
Thẩm Thuật biếtcôsẽsợ, cho nên sau khiđilàm về vẫn chưa thay quần áo, ngồi ở phòng khách chờcô.
Con ma nhảy dây kia thấy Thẩm Thuậtđitớithìsợ hãi lui về sau mấy bước, nhưng nó vẫnkhôngtừ bỏ việc bắt nạt Diệp Tuệ, cúi người nhặtmộthòn đá rồi ném về phíacô.
“Quỳ gối van xin Thường Huỳnh hãy tiếp tục tham gia chương trình, tổ đạo diễn hãy mời Thường Huỳnh mấy lần nữađimà! Với cả để cho Diệp Tuệ có thêm cơ hội khen các khách hàng nữa ạ!”
Từ sau khinóithậtmọi chuyện cho Thẩm Thuật nghe ở Đại Lý, hòn đá trong lòng Diệp Tuệ như được lấy xuống, cảm thấykhôngcòn việc gì đáng phải lo nghĩ nữa rồi.
“một, hai, ba…” Diệp Tuệ nghe tiếng như có vật gì đó đập xuống mặt đất, tiết tấu rất có quy luật.
Edit: Ngân Nhi
Diệp Tuệ điên cuồng ấn nút thang máy, cũng may là thang máy sắp xuống đến tầngmộtrồi.
Diệp Tuệđangđịnh giúpanhlấythìđãthấyanhgiơ thỏi son lên, nét mặt ngờ vực hỏi: “Cái này phảikhông?”
Còn chưađiđến gần cái câythìcôđãdừng bước, vìcôthấyrõràng đứa béđangđứng dưới gốc cây đókhôngphải là người.
Chỗ nào cũng có ma hết, chẳng phân biệt được là ma tốt hay ma xấu, dù cho bây giờ lá gan Diệp Tuệ có lớn hơn trướcthìcôcũng chưa hoàn toàn thích nghi được.
Diệp Tuệ cười đáp: “Tất nhiên là có liên quan đến chồng chị rồi.”
Thấy dòng người xếp hàng ngàymộtđông, nụ cườitrêngương mặt Thường Huỳnh cũng tươi hơn rất nhiều.
Vẫn chưa tới giờ cơm tối, Thường Huỳnh vẫn còn cơ hội để xoay chuyển tình thế.
Cách đókhôngxa bất ngờ vang lên giọng phụ nữ: “Khiêu Khiêu, sao con còn chưa về nhà?” Người phụ nữnhẹnhàng lướt tới, thoáng chốcđãđến trước mặt bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Thuật dừng tay, đứa bé ma kia vẫn đứng im tại chỗ, nó đưa tay lau nước mắt, òa khóc nức nở.
côliếc mắt nhìn sang, đứa bé kiakhôngbiết lấy ở đâu ra cái dây nhảy, nó vừa nhảy dây vừa tiến về chỗcôđangđứng.
khôngsai, đúng là lướt tới, cái kiểu mà hai chânkhôngchạm đất ấy…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.