Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 142: Ngoại truyện 1
côxoa xoa bụng: “Thẩm Thuật, hình như em lại đói rồi.”
Lúc Diệp Tuệ ăn xong bánh ngọtthìcũng về đến nhà rồi, vừa mở cửa nhàđivào,côlại ngửi thấy ngay mùi thức ăn tỏa ra.
côcố chịu đựng cơn đau, sảng khoái cườinói: “Thẩm Thuật,anhmới là ngườiđangsợ đó.”
Khung xương Diệp Tuệnhỏ, lại vận động hàng ngày nên mấy tháng đầu mang thai chưa bị lộ bụng to,côtranh thủ thời gian này để hoàn thành nốt những cảnh quay cuối cùng, sau đó bắt đầu an tâm ở nhà dưỡng thai.
Thẩm Thuật lần đầu tiên làm bố, khó tránh khỏisựhưng phấn.
Thẩm Thuật mỉm cười,khôngtrả lời câu hỏi củacô, chỉ chỉ vào thức ăntrênbàn,nói: “Thế em có ănkhông?”
Những lời trách mắngđãchuẩn bị trước đềukhôngthểnóira được, ông đành làm bộ ho khan hai tiếng để giấuđisựbối rối của mình.
“Còn phảinói, chắc chắn là càng cưng chiềuyêuthương Tuệ Tuệ hơn rồi.”
“Con đưa cái này cho Diệp Tuệ ăn trướcđi, để mẹđinấu cơm cho nó.”
Sau khi thợ trang điểm rờiđi, trong phòng hóa trang chỉ còn lạimộtmình Diệp Tuệ, Tiểu Lưu tạm thời có chút việc,sẽquay lại nhanh thôi, trước khiđicôấy còn dặn dò Diệp Tuệ mãithìmớiđiđược.
Mặc dù có rất nhiều món ngon, nhưng Diệp Tuệ chỉ ăn tám phần no thôi, vừa nãycôđãăn bánh kem rồi, ăn nhiều quáthìtối lạikhôngngủ được.
cônhắm mắt lại, dựa vào salon ngủ.
Mấy tháng sau, bụng Diệp Tuệđãto lên nhanh chóng, Thẩm Thuật nhìn thấycôđỡ eo bướcđimà lo nơm nớp, lúc nào cũng phảiđitheocôthìmới yên tâm được.
Cómộttài khoảnẩndanh đăng bài viết,nóiDiệp Tuệđãmang thai mấy tháng rồi.
Chuyện Diệp Tuệ mang thaitrênmạng người ta biết hết cả rồi, thế mà ông nội đứa bé lại là người biết tin cuối cùng, thế mà được hả?
Diệp Tuệ cũngkhôngnghi ngờ gì, vì mới chợp mắtmộtlúc nên cơn buồn ngủđãvơiđikhôngít,côđứng dậy, chuẩn bị ra salon phòng khách ngồi.
Diệp Tuệ là người hồi phục tinh thần trước,cônói: “Em mang thai rồi sao?”
“Tuệ Tuệ ơi chị phải chú ý sức khỏe đấy nhé, đừng để như lần trước nữa nha, fan bọn em lo lắm.”
Diệp Tuệ gật gà gật gù, mắt díp lại, cố gắngkhôngđể cho mình ngủ mất, vừa ăn xongđãngủ luônthìkhôngđược hay cho lắm.
Lúc ngồi vào trong xe, Diệp Tuệ ngửi thấy mùi thơm, liền ồ lênmộttiếng rồi quay đầu nhìn về ghế sau.
Diệp Tuệ bị Tiểu Lưu hỏi liên tục, chỉ biết giơ tay đầu hàng: “Chị mệtthậtmà, quay phim cảmộtngày làm sao màkhôngmệt được đúngkhông?”
Ông Thẩm sau khi đọc tintrênmạng, biết Diệp Tuệ mang thaithìrất vui mừng, sau đó lại tức giận cực kỳ.
Mạnh Hàn vừa mới đạt được nguyện vọng xong,mộtgiây sauđãbị đút chomộtmiếng cẩu lương.
Edit: Ngân Nhi
Mấy ngày sau, Diệp Tuệ đăng Weibo, vui vẻ thừa nhận tin đồn mìnhđãmang thai, trước đó chưa thông báo với fan là vì bây giờ em bé mới vừa tròn ba tháng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đăng bài bị chửi thảm quá, liền vội vàng xóa bài đăng.
Diệp Tuệ còn muốnnóichuyện thêm vớianh, nhưng mí mắtkhôngmở ra nổi nữa, liền ôm cánh tayanhngủ tiếp. Thẩm Thuật đắp chăn chocô, yên tâm nhắm mắt ngủ.
Thẩm Thuật cẩn thận đỡ Diệp Tuệ ngồi xuống giường, sau đónóivới Mạnh Hàn: “Phòng làm việc của cậu có xe lăn đúngkhông? Cho tôi mượn dùng chút.”
Diệp Tuệ vừa đến bệnh viện là được đưađilàm kiểm tra luôn, lúc Mạnh Hànđira, Thẩm Thuật lập tức đứng lên hỏi: “Diệp Tuệ làm sao vậy?”
Hotsearch Weibo hôm nay hầu như cũng đều là những từ khóa liên quan đến Diệp Tuệ.
Tình hình của Thẩm Thuật và Diệp Tuệ lúc nàythìkhôngđược lạc quan cho lắm, đầu tiên là cả hai đều bị tin tức mình sắp được lên chức bố mẹ làm cho vui sướng đến choáng váng đầu, nhưng ngay sau đóthìDiệp Tuệ lại tiếp tục nôn hết toàn bộ số thức ăn mới ăn ra, nôn đếnkhôngcòn biết trời đất gì nữa,khôngcòn cách nào khác là phải xin đoàn làm phim cho nghỉ mấy ngày.
Ông Thẩm: “Con mauđiđi, đừng để Diệp Tuệ đợi.”
Thẩm Thuậtkhôngngờ lúc này rồi mà Diệp Tuệ vẫn còn cười đùa được,anhthìđanglo đến mức tim cũng sắp ngừng đập đến nơi rồi đây.
Mạnh Hàn gật đầu: “Căn cứ vào bước đầu kiểm trathìkhả năng cao là vậy, em cứ qua khoa phụ sản kiểm tra kĩ hơnđi.”
Thẩm Thuật nghe lờicôluôn: “Nếu em thíchthìanhsẽbế emđi.”
anhnhìncôrồi ngồi thẳng người dậy, Diệp Tuệ cũng từ từ tỉnh giấc.
Vất vả lắm mới đợi được đến khi trời sáng, Nghiêm Lam đến nơi còn tưởng làsẽđược nhìn thấy gương mặt hạnh phúc của hai vợ chồng, nào ngờ vừa mới mở cửa rathìtrông thấy ngay nét mặt tiều tụy của Thẩm Thuật, hình như cả đêmkhôngngủ.
Mạnh Hàn lườm Thẩm Thuật: “Cậu bế Diệp Tuệđicó phải nhanh hơnkhông? Hai vợ chồng cậu nổi tiếng cả nước rồi, sợ gì nữa.”
Thẩm Thuậtthậtsựđãbị phản ứng của Diệp Tuệ làm cho sợ hãi, mặtcôcắtkhôngcònmộtgiọt máu, trán còn toát mồ hôi lạnh, lần trước phản ứng trước khi bị hôn mê cũngkhôngnghiêm trọng thế này.
Việc đầu tiên sau khianhmở mắt ra là nhìn Diệp Tuệ, sau đó mới ngủ tiếp.
Các bình luận đa phần là chúc mừng Diệp Tuệ, đồng thời chỉ trích chủ thớt vì người trong cuộc chưa đồng ý màđãtự ý công khai.
Nghe thấy tiếngcônôn bên trong,anhlo lắng gõ cửa: “Diệp Tuệ, sao vậy em?”
“Bây giờ vẫn còn sớm,anhngủ tiếpđi.”
Cúp máy, Nghiêm Lam thắp ngaymộtnén nhang: “Xin tổ tiên phù hộ cho Tuệ Tuệ nhà con bình an sinh nở, tuyệt đốikhôngthể có chuyện gì xảy ra nữa.”
Diệp Tuệđãđau đến mứckhôngnhận thức được gì nữa, cho đến khi Thẩm Thuật nắm chặt taycôthìcômới từ từ ổn định lại tinh thần.
Nhưng làn dacôtrắng sáng, nhẵn nhụi đến mứckhôngnhìn thấy cả lỗ chân lông, đúng là chẳng cần phải trang điểm cũng vẫn đẹp.
Diệp Tuệ đứng dậy ra mở cửa, Thẩm Thuật đứng bên ngoài đợicô, chuẩn bị đưacôvề nhà.
Lúc này đây, ngườicôyêuthương nhấtđangở ngay bên cạnhcôrồi, có gì mà phải sợ nữa chứ.
anhkhôngcó ý định để Diệp Tuệ ở nhà ăn bữa nữa mà thẳng thừng nhétcôvào xe để đến viện kiểm tra, có kết quả rồi mới chocôăn.
Diệp Tuệ lắc đầu,côcũngkhôngrõnữa, ban nãyrõràng vẫn còn bình thường mà, sao tự nhiên lại nôn nhỉ?
Diệp Tuệ nhìn quầng thâm mắt của Thẩm Thuật, nhận ra mấy tháng nay đêm nàoanhcũng bịcôđánh thức.
Bụng Diệp Tuệ vẫn chưa lộrõlắm, nhưng Thẩm Thuật lúc nào cũng lo lắng,anhcẩn thận đỡ eocô, cùngcôđidạo.
Nghiêm Lam suýtthìbị chọc cười bởi phản ứng của Thẩm Thuật, bà chưa từng nhìn thấy bộ dạng luống cuống tay chân thế này của Thẩm Thuật bao giờ.
Thời gian gần đâycôcứ thấy sao sao, lúc nào cũng mệt rã rời, còn thèm ăn nữa, trong đầucôbỗnghiệnlênmộtsuy nghĩ, nhưng ngay lập tức bị cơn buồn ngủ cắt đứt.
Nghiêm Lam ngơ ngác: “Con sao thế?”
Ông Thẩm hít sâu vài hơi,khôngngừng tựnóivới mình, tức giậnthìtức giận nhưng bây giờ phải ưu tiên suy nghĩ cho cháu trai cháugáibảo bối của ông,khôngnên so đo với Thẩm Thuật làm gì.
Cuối cùng cũng đến lúc Diệp Tuệ sinh, Thẩm Thuật cũngđicùngcôvào phòng sinh luôn.
Thẩm Thuật sững sờ đứng bên cạnh bàn, thậm chíkhôngdám bước đến chỗcô,anhsợ mìnhsẽlại phải nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ ấy lần nữa.
“Aaaa, cuối cùng Tuệ Tuệ cũng mang thai rồi, trước giờ tôi cứ suy nghĩkhôngbiết khi Tuệ Tuệ mang thaithìThẩm tổngsẽnhư thế nào.”
Vìkhôngmuốn dọacôsợ nên Thẩm Thuật phải cố kìm nén suy nghĩ muốn phá cửa xông vào của mình, cũng may là lúcanhsắp hết kiên nhẫn đến nơithìcửa phòng được mở ra, Diệp Tuệ mặt mũi tái nhợtđira ngoài.
Lúc Tiểu Lưu trở lại liền nhìn thấy Diệp Tuệđangngồi nghiêng sangmộtbên, thở đều. Biết Diệp Tuệđãngủ, Tiểu Lưu lập tức lấy chăn đắp chocô, động tác rấtnhẹnhàng, sau đó tìmmộtchỗ ngồi chờ Thẩm Thuật đến.
Lúc Thẩm Thuật từ trong bếpđira, thấy Diệp Tuệ cúi đầu ngủ, trong nháy mắtanhcảm thấy như trời sập xuống vậy.
“khôngbiết là sinh Tiểu Diệp Tuệ hay Tiểu Thẩm Thuật đây, nhưng mà em bé giống aithìcũng đều cực kỳ xinh đẹp.”
Lửa giận trong lòng ông Thẩm lại bùng trở lại, Thẩm Thuật còn biết suy nghĩ cho mẹ vợ nữa, tình cảm này người làm bố là ông đây chẳng có chút quyền gì đểnóichuyện cả.
Thắp hương xong, bà lại vui vẻ sửa soạn hành lý, vừa làm vừa đoán xem trong bụng Diệp Tuệ là cháu trai hay cháugái, sốt ruột đến mức chỉ muốnđiluôn trong đêm.
Cũng may là Diệp Tuệ chỉ bị nôn nghén trongmộtthời gian ngắn rồi dần trở lại bình thường, bắt đầu muốn ăn những món mà trước giờ chưa từng ăn.
Thẩm Thuật xoa bóp bắp chân chocôrất thành thạo,anhhỏi: “Em lại bị chuột rút à?”
Thẩm Thuậtnói: “khôngcần đâu ạ, mẹ vợđangở nhà con rồi, nếu con thuê thêm giúp việcthìsợ mẹsẽkhôngvui.”
Thẩm Thuật nhìn đồng hồ: “Diệp Tuệ sắp quay phim xong rồi, con phảiđiđóncôấy đây.”
Thẩm Thuật nằm xuống bên cạnhcô,nhẹnhàng xoa bụngcô: “Con ở trong bụng em mà, người vất vả phải là em mới đúng chứ.”
Diệp Tuệ nhíu mày gật đầu, dựa người vào gối.
Thẩm Thuật: “…”
Diệp Tuệ vội vàng cởi giày rồi chạy vào bếp,trênbàn ănđãbày rất nhiều các món màcôthích ăn.
khôngngờ là trước ngày dự sinh nửa thángthìDiệp Tuệ bắt đầu thấy đau bụng, lại còn đúng vào mười hai giờ đêm.côlay người Thẩm Thuật,anhlập tức tỉnh giấc ngay.
Diệp Tuệkhôngđinổi ra phòng khách, Thẩm Thuậtkhôngcòn cách nào khác là bếcôlên.
Đúng lúc Thẩm Thuật mở cửa xe ngồi vào ghế lái,anhnhìn bộ dạng củacôthìcườinói: “anhgói kỹ thế rồi mà em vẫn ngửi thấy à.”
Diệp Tuệkhônggiống những nữ minh tinh khác là lúc nào cũng phải giữ vững trạng thái hoàn mỹ nhất có thể, lúc nàycôđãtẩy trang sạchsẽ, hoàn toàn để mặt mộc.
Bên dưới còn kèm theomộttấm ảnh, là ảnh Thẩm Thuật đến phim trường đón Diệp Tuệ về nhà.
Các fan lập tức bình luận chúc mừngcô.
Tiểu Lưu thấy Diệp Tuệ tỉnh rồithìmới thở phàonhẹnhõm,côấy đặt mông ngồi xuống bên cạnh Diệp Tuệ, giọng điệu nhưđangtra hỏi: “Chị bị như vừa rồi lâu chưa? Tình trạng có giống với lần trướckhôngđấy? Ngủ rồi có dễ bị đánh thứckhông?”
Tình trạng của Diệp Tuệkhôngthể lừa được người trong đoàn làm phim, huống hồ ngày nào Thẩm Thuật cũng đến đón Diệp Tuệ rất sớm.
Dây thần kinh trong đầu Thẩm Thuật giống như bị đứt phựt sau câunóinày,anhđờ đẫn ba giây,khôngcó phản ứng gì, sau đó mới cuống cuồng nhảy xuống giường bếcôlên.
anhlập tức gọi điện cho Mạnh Hàn,nóichoanhấy về tình trạng của Diệp Tuệ.
“Thẩm Thuật, lúc em vào phòng sinhanhcũng phải vào với em đấy nhé.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạnh Hàn nhìn Diệp Tuệ và Thẩm Thuậtkhôngcoi ai ra gì cả, vội vàng lên tiếng xen ngang, sau đó đẩy xe lăn đến cho đôi vợ chồng thích show ân ái mọi lúc mọi nơi này.
Diệp Tuệ lập tức cúi đầu mở hộp ra, xúcmộtthìa tượng trưng đút choanhtrước, sau đó bắt đầu ngồi ănmộtmình.
“Người ta hay bảo ba tháng đầu mang thaithìkhôngnên thông báo mà.”
Cứ nửa đêm làanhtỉnh giấc rất nhiều lần, giấc ngủ cũngkhôngđược sâu, chỉmộttiếng độngnhỏcũng có thể đánh thứcanhrồi.
[Nghi vấn Diệp Tuệ mang thai, Thẩm tổng đưa đón hàng ngày.]
Thẩm Thuật nhìn thấy hành động kỳ lạ của Diệp Tuệthìsợ hết hồn, lúc phản ứng kịp rồi chạy đến nhà vệ sinhthìmới pháthiệncửađãbị khóa.
Cuối cùng Thẩm Thuật đẩy Diệp Tuệ tới khoa phụ sản, kết quả có rất nhanh, Diệp Tuệ đúng làđãmang thai.
Tuy nhiêncôvẫn nhớ phải chốt cửa nhà vệ sinh lại, sau đó vội vàng đứng trước bồn cầu để nôn.
Vừa mới quay ngườiđi, Tiểu Lưu nghĩ thế nào lại quay lại, run rẩy đưa tay ra lay người Diệp Tuệ mấy cái.
nóixong, Mạnh Hàn thỏa mãn nhìn biểu cảm ngơ ngẩn của hai vợ chồng, xem ra đôi vợ chồng son này còn nhiều điều phải học lắm.
Nghiêm Lam vội vàng trấn an cảm xúc của Thẩm Thuật, bảoanhkhôngviệc gì phải căng thẳng hết, ngày mai bàsẽđến ngay.
Bà lấy cháo và dưa chua mới làm từ trong túi ra, cháo được nấu mềm, rau dưa cũng cắt vụnnhỏ, mùi vị rất dễ chịu.
Xongmộtngày quay phim, Diệp Tuệ trở về phòng hóa trang, tối nay Thẩm Thuậtsẽđến đóncô, nhưng vìcôxong việc sớm hơn dự kiến nên bây giờ đành ngồi đây chờmộtlúc vậy.
Cơn ác mộng đó lại tái diễn sao?
Thẩm Thuật tới phim trường đón Diệp Tuệ về nhà, cơm nước xong,anhlại dắtcôra ngoàiđidạo vòng quanh tiểu khu.
Thợ trang điểm biết Diệp Tuệđangđợi chồng đến đón nên cũngkhôngnán lại làm bóng đèn làm gì.
Cómộtlần Diệp Tuệ bị chuột rút,côvẫn cònđangngủ, theo bản năng rên lênmộttiếng, Thẩm Thuật nghe thấy liền mở mắt ra ngay.
“Nhưng mà chủ thớt làm thế này cũngkhônghay đâu, Tuệ Tuệ chưa muốn công khai chắc chắn là có lý do riêng, chủ thớt tự tiện khui ra làkhôngđược nha.”
“Sức khỏe Diệp Tuệ thế nào? Có cần bố tìm giúp con mấy người giúp việc có kinh nghiệm để đến chăm sóc Diệp Tuệkhông?”
Diệp Tuệ ngồi tựa vào ghế salon, quay phim cả ngày nên cơ thể hơi bị quá sức, lúc trướccôcũng chỉ thấy mệtmộtchút thôi chứkhôngđến mức mệt như bây giờ.
Thẩm Thuật cả đêmkhôngdám chợp mắt, sợ ban đêm Diệp Tuệ buồn nôn lại ngã trong toiletthìnguy.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, thợ trang điểmnóivới Diệp Tuệ: “Tuệ Tuệ, chị về trước đây.”
“Đừng sợ,anhđưa em tới bệnh viện.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
anhnhẹnhàng đặtcôxuống salon,nói: “Tình trạng này bắt đầu từ bao giờ rồi?”
côgiật mình mở trừng mắt ra, dụi mắt hỏi: “Sao thế?”
Thẩm Thuật lập tức đỡcôđi, Diệp Tuệ mất hết sức, yếu ớt dựa cả người vào lònganh.
Thẩm Thuật chưa chuẩn bị tâm lý khi được lên chức bố,anhcũng chưa có kinh nghiệm gì trong chuyện này cả, liền lập tức báo tin này cho Nghiêm Lam để bà tới chăm sóc cho Diệp Tuệ.
Nếu Thẩm Thuật mà bế Diệp Tuệđilại trong việnthậtthìMạnh Hàn dám thề luôn là sáng sớm mai tên bệnh viện nàysẽđược lên hotsearch.
Kết thúc tuần trăng mật, Diệp Tuệ lại quay về với việc quay phim, sau chuyện hôn mê lúc trước, bây giờ Tiểu Lưu lúc nào cũng để ýcôrất sát sao. Chuyện lần trước Diệp Tuệ gặp phải cũngmộtphần là docôấyđãhơi chủ quan,hiệntại nhất địnhcôấy phải luônđitheo Diệp Tuệ mọi lúc mọi nơi mới được.
Ông Thẩm cố gắng dịu giọng nhất có thể: “Có chuyện gìthìcứ tới tìm bố, bố nhất địnhsẽnghĩ cách giải quyết giúp con.”
Ông thở dàimộthơi, yên lặng quay về thư phòng.
Nhưng Diệp Tuệkhôngvì chuyện mang thai mà chểnh mảng với công việc,côvẫn tập trung hết sức vào vai diễn, tuyệt đốikhônglơ là.
nóixong ông cúp máy luôn, trong lòng buồn bã.
anhlái xe, thỉnh thoảng quay đầu nhìn Diệp Tuệmộtcái, thấycôăn ngon lành, gần nhưkhôngngẩng đầu lên luôn. Khóe môianhcong lên, lái xe chậm lại, sợ Diệp Tuệ bị va đập khiđangăn.
Thẩm Thuật tưởng làcôlại bị chuột rút, theo bản năng muốn đưa tay ra xoa bóp chân chocô, nhưng lại thấycôchậm rãi ngồi dậy, nét mặt rất bình tĩnhnói: “Thẩm Thuật, hình như em sắp sinh rồi.”
đanglúc Diệp Tuệ thề thốt với Tiểu Lưuthìcó tiếng gõ cửa, cả hai lập tức ngậm miệng, Diệp Tuệ giơ ngón trỏ lên môi,nóinhỏ: “Đừng cónóilung tung với Thẩm Thuật,khônganhấy lại lo.”
Thẩm Thuậtthậtsựbó tay với tình hình của Diệp Tuệ: “Mẹ, Diệp Tuệ cứ nôn mãikhôngngừng, ăn cái gì nôn cái đấy, phải làm sao bây giờ ạ?”
Ngày dự sinh của Diệp Tuệ còn hơnmộttháng nữa mới đến, nhưng Thẩm Thuậtđãbắt đầu lo rồi, mà lạikhôngdám biểuhiệnra trước mặtcô.
Còn chưađiđược mấy bướcthìcôbỗng cảm thấy ngực thắt lại, dạ dày cuộn trào, nước chua ộc lên cổ,côchạy thẳng luôn vào nhà vệ sinh,khôngcó cả thời giannóivới Thẩm Thuậtmộttiếng.
Chương 142: Ngoại truyện 1
Ông Thẩm suýtthìtức đến hộc máu ở nhà.
Vì Nghiêm Lam lo Diệp Tuệ ăn nhiều quá, khi sinh consẽkhôngdễ dàng, cho nên mới để Thẩm Thuậtđibộ cùngcô.
Thẩm Thuật nhìn Diệp Tuệ ngồi ăn cháo,mộtlúc lâukhôngcó phản ứng gìthìmới thở phàonhẹnhõm.
Mọi người bí mật tới chúc mừngcô, bọn họ cũng giống với những bạntrênmạng, ai cũng nhìn thấy được quá trìnhđiđến hạnh phúc đầy khó khăn củacôvà Thẩm Thuật.
Động tác của Thẩm Thuật rấtnhẹnhàng, cẩn thận xoa bóp bắp chân chocô, đến khi châncôkhôngcòn căng cứng nữa mới thôi.
Vì Thẩm Thuật mới chỉ báo cho Nghiêm Lam biết thôi, sau đó lại bị phản ứng nôn nghén của Diệp Tuệ làm cho cuống hết cả lên nên mới quên mấtkhôngbáo cho bố mình.
Diệp Tuệ cũngkhôngngăn cản hành động củaanh, còn nắm chặt lấy tayanh.
Vì bụng to nên buổi tối Diệp Tuệ ngủkhôngyên giấc, nhưng dù sao cũng chỉ làkhôngyên giấc thôi, còn Thẩm Thuật mới là ngườikhôngngủ được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Thuật hơi quay đầuđiđể che giấu tâm trạng của mình: “khôngcó gì, vừa rồi rửa bát bị nước xà phòng bắn vào mắt thôi.”
Thẩm Thuậtkhônghứng thú lắm với đồ ngọt, vì Diệp Tuệ thích ăn nênanhmới hay để ý thôi.
nóixonganhvới tay cầm lấy cái hộp ở ghế sau rồi đưa cho Diệp Tuệ: “Đây là bánh kem mà hôm trước em bảo ăn ngon đấy.”
côáy náy nắm tayanh: “Thẩm Thuật, vất vả choanhrồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạnh Hànkhôngnóingay mà nhìn Thẩm Thuật và Diệp Tuệmộtlượt, cho hai người sốt ruột phát điên lênthìmới chậm rãinói: “Trường hợp nàykhôngthuộc chuyên môn của tôi, tôi khuyên hai người qua khoa phụ sản kiểm trathìtốt hơn đấy.”
Lúc này Diệp Tuệ chẳng hề thấy sợ hãi,côđặt tay mình lên tayanh, cảm nhận được lòng bàn tayanhlạnh ngắt.
Ăn cơm xong, Diệp Tuệ lại hơi mệt, lúc đợi Thẩm Thuật thu dọn bát đũa,côngồi trước bàn ăn, bắt đầu thấy buồn ngủ.
Bây giờ hai ngườiđãcó con rồi, chắc chắnkhôngchỉ riêng bọn họ mừng chocô, mà bất cứ ai biết được tin này cũng đềusẽhưng phấn.
Bây giờ Diệp Tuệ mới mang thai ba tháng màđãbắt đầu nghĩ đến lúc sinh rồi, vìđãtrải qua những chuyện khó khăn cùng Thẩm Thuật, cho nêncômới càng quý trọng khoảng thời giankhôngdễ gì có được này.
Diệp Tuệ bị nôn nên mất hết sức lực, muốnnóimộtcâu choanhbớt lo, nhưng vừa mớinóiđượcmộtchữthìlại bắt đầu nôn tiếp.
Rửa tay xong, Diệp Tuệ ngồi trước bàn ăn,khôngcần động tay màđãcó Thẩm Thuật gắp thức ăn vào bát chocô.
khôngphải chỉ làmộtcuộc điện thoại thôi sao, Thẩm Thuật bận cái gì màkhôngcó nổi chút thời gian đó?!
Diệp Tuệ nhìnmộtbàn đầy thức ăn, nếu màcôăn hết đống nàythìlàm diễn viên thế nào được đây.
Thẩm Thuật cũng chậm rãiđiđằng sau,nói: “anhthấy dạo này em muốn ăn rất nhiều món, mà ăn cũng ngon miệng hơn trước nữa.”
Chuyện Diệp Tuệ mang thai là bí mật của đoàn làm phim, các nhân viên, diễn viên và cả đạo diễn đều hết lòng quan tâm chăm sóc chocô.
Sau khi Nghiêm Lam tới, tình hìnhđãđược kiểm soát, đây là lần đầu tiên Thẩm Thuật và Diệp Tuệ gặp chuyện này nên tất nhiên làkhôngbiết nên bắt đầu từ đâu.
Thẩm Thuật thản nhiên trả lời: “Diệp Tuệ vừa bị nôn xong, chânkhôngđiđược.”
Mạnh Hànkhônghiểu lắm: “Cậu cần xe lăn làm gì?”
Sau khi nhận được điện thoại của Thẩm Thuật, nghe thấy giọng Thẩm Thuật có vẻ nghiêm túc, Nghiêm Lam còn tưởng là Diệp Tuệ gặp chuyện gì,khôngngờ là Diệp Tuệ mang thai rồi.
cônhìn Thẩm Thuật, dáng vẻ củaanhrất bình thản,côthở dàinói: “Thẩm Thuật,anhđangcoi em thành cái gì để nuôi đấy?”
Lúc này từng giây từng phút đều là quá dài đối với Thẩm Thuật,anhthậm chí còn cảm thấy như thời gianđangngừng trôi.
Diệp Tuệ cũngkhôngcó ý định giấu diếm chuyện này, cứ để thuận theo tự nhiên thôi, thế là rất nhanh chóng tin nàyđãbị dân mạng pháthiệnra.
Thẩm Thuật biếtcôđanglo lắng,anhnắm taycô,nói: “Em yên tâm, bất cứ lúc nàoanhcũngsẽở bên em.”
Đầu tiênanhđỡcôngồi vào xe, vừa nổ máy xe vừa gọi cho bệnh viện và Nghiêm Lam, phía bệnh việnđãsớm chuẩn bị kỹ càng.
anhnhích từng chútmộtvề phía Diệp Tuệ, đứng bên cạnhcô, đặt tay lên bả vai thon gầy củacô, run rẩy gọi: “Diệp Tuệ.”
Dưới con mắt nhìn chăm chú của Thẩm Thuật, Diệp Tuệ tiếc nuối đặt đũa xuống.
“Tuệ Tuệ đúng là thẳng thắn ghê, mang thai là thông báo luôn,khônggiấu diếm gì cả.”
Khác với lần trước là lần này Diệp Tuệ tỉnh lại ngay, ánh mắtcôvẫn còn mơ màng, nhìn Thẩm Thuật: “Sao mắtanhđỏ thế?”
Qua giọng của Thẩm Thuật, ông Thẩm có thể nhận ra, Thẩm Thuật trước giờ vẫn luôn làmộtcái dây cung được kéo căng, chưa bao giờ được thả lỏng. Mà giờ đây mọi thứđãkhác, Thẩm Thuậtđãcó gia đình của mình, cómộtngười đểyêuthương.
Ôngđãthờ ơ lạnh nhạt với Thẩm Thuật bao nhiêu năm trời, giờ muốn bù đắp cứu vãn lại mối quan hệ giữa hai cha con mà cũngkhôngbiết phải bắt đầu từ đâu.
Thẩm Thuật đồng ý, nhưngthậtra với tính cách củaanhthìcó thểanhsẽkhôngcó việc gì phải nhờ đến bố mình hết.
anhbiết chắc chắn làcôkhôngthể chống cự lại được những món này, quả nhiên làcôgật đầu ngay: “Ăn chứ, tất nhiên phải ăn rồi,khôngănthìlãng phí lắm.”
Tiểu Lưu dùng sức mạnh như vậy, Diệp Tuệ cókhôngmuốn tỉnhthìcũng phải tỉnh.
Diệp Tuệ còn chưa đến lúc sinh, phải nằm trong phòng bệnh chờ thêmmộtlúc nữa, Thẩm Thuật nhìncôđau đến toát mồ hôi hộttrêntrán, tay chânanhcũng lạnh ngắt luôn.
Diệp Tuệ rất phối hợp gật đầu: “Em cũng nghĩ thế.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.